Mỗi khi trời Mưa tôi lại cảm thấy trong lòng nặng trĩu từng hạt mưa thế nầy
Mỗi khi gió thỏi sao tôi cảm thấy tâm hồn mình cứ lơ lững thể kia
Mỗi khi trời lạnh sao trong tâm tôi lại lạnh hơn cả tuyết đang rơi ngoài cửa sổ vậy
Trời tối thì màng đêm trở về với ánh trăng và sao . Trời sáng thì ánh sáng bao quanh tại sao Tôi lại không được ai bên cạnh tôi dù cho tôi có tốt hay xấu trăng có tròn hay khuyên thì cũng có những ngôi sao bên cạnh .trời có nắng rắt hay nắng ấm thì vẫn có mây bênh cạnh .Dù cho màng đêm bao quanh ánh trăng nhưng ánh trăng vẫn sáng .dù cho mây có che mặt trời nhưng không bao giờ làm cho mắt trời ngừng chiếu sáng.
Có đôi khi tôi tự hỏi bản thân của mình tại sao lại dễ bị lợi dụng như vậy tại sao bản thân lại tạo cho mình những vết thương để cho người khác quan tấm và yêu thương thế kia .tại sao lại phải mặc chiếc áo bị đẹp cho người khác chú ý đến nhưng không thay chiếc áo bênh trong đầy vết giá của kim chỉ .
Tôi Đặt cho mình quá nhiều câu hỏi để làm gì khi bản thân đã biết đáp án trong lòng rồi kia chứ .
Vì sao lại chọn thứ mình thích để sao khi sài xong lại bỏ đi
Tại sao lại không chọn cái thứ mình ghét để khi nó khi sài không được lại cứ muốn lấy nó làm nhu cầu phục vụ cho chính
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro