chap6:H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô định ôm đến khi nào?." Huyền Tinh đánh nhẹ vào lưng cô hỏi.
"Tôi luyến tiếc em!." Chiêu Trinh hôn lên tóc nàng ôn nhu đáp.
"Tôi còn có việc!." Huyền Tinh than nhẹ.
"Được! Chiều tôi đoán em!." Chiêu Trinh buông nàng ra.
"Không cần! Chúng ta đến đây được rồi! Ngoạn như thế cũng đủ!!." Huyền Tinh dứt khoát xoay người để lại một câu.
Chiêu Trinh nhìn theo bóng lưng nàng nhếch môi, muốn kết thúc?
Không thể nào!
Cả đời này em đừng mong trốn thoát tôi!!
Quay lại xe phóng thẳng đi mất, để lại bao nhiêu ánh mắt say mê, say mê ở đây không biết là mỹ nữ hay là siêu xe thôi.
Huyền Tinh bước vào với bao cặp mắt tò mò, nàng liếc qua một lượt.
Mọi người rùng mình một cái, giải tán như ong vỡ tổ.
Trang chat của nhân viên bây giờ cũng náo nhiệt không dứt, nhiều câu hỏi được đưa ra: Người đó là bạn gái của Kim Tổng sao? Cô là ai? Không phải Kim Tổng với Diệp Tổng tháng sau đính hôn sao?.....và rất nhiều.
Có một số người phấn khích mà lấy điện thoại ra lưu lại ảnh hai người để làm nền.....
Huyền Tinh sau khi lên phòng thì lo xử lý tài liệu báo cáo, không màn tới việc khi thế sự mình tạo ra.
Nửa tiếng sau cửa phòng bị gõ vang."Cốc cốc."
"Vào đi." Huyền Tinh mở miệng nhưng không có ngẩn đầu lên.
"Cạch"Ngươi bước vào là Diệp Viễn Phong , khuôn mặt hắn bây giờ khó coi cực điểm, tay cầm thứ gì đó.
Hắn đi đến bàn làm việc Ba* một tiếng, một sắp hình chọi thẳng xuống bàn.
Ba: Có nghĩa là tiếng vang của đồ bể, hay đập bàn, chọi đồ.
"Anh làm gì vậy!!?." Huyền Tinh đang chăm chú thì bị giật mình, ngẩn đầu nhìn đến thì càng chán ghét thêm, quát lớn.
"Em nhìn đi!!." Diệp Viễn Phong chỉ xuống những tấm hình quát lại.
"Em không xem tôi ra gì sao? Còn cùng một nữ nhân làm ra loại chuyện này, Kim Gia và Diệp Gia bị em làm cho nhục nhã rồi!!."
Tấm hình là hai nữ nhân ôm hôn nhau, do gốc xa nên không thấy được rõ lắm nhưng người quen thì sẽ nhận ra ngay, hai người đó không ai khác ngoài Huyền Tinh cùng Chiêu Trinh.
Huyền Tinh nhìn đến thì tức giận không nhẹ, nhìn hắn bằng ánh mắt đầy hàn ý.
"Chát..."
Một cái tát giáng xuống, nàng cái tán này dùng sức rất nhiều, mặt Diệp Viễn Phong cũng hiện rõ bàn tay nàng.
"Tôi ghét nhất là bị theo dõi! Một lần tôi không nói không có nghĩa là có lần thứ hai!!."
"Chuyện tôi làm gì với ai? Anh có tư cách quản sao? Anh còn chưa đủ tư cách! Anh nên biết mình đang ở đâu! Đừng quá xem trọng bản thân!."
"Em dám đánh tôi!." Diệp Viễn Phong hắn trước giờ chỉ ngược đãi nữ nhân, nhưng hôm nay lại bị nàng đánh, vẻ mặt âm trầm nhìn nàng phun ra bốn chữ.
"Không chỉ có đánh anh đâu! Bây giờ anh có thể cút!!." Huyền Tinh  cười lạnh phun ra.
"Em sẽ hối hận!!."
Diệp tức giận tới gân xanh nổi đầy trán, hôm nay nữ nhân này dám sỉ nhục hắn, thì đừng bao giờ hối hận vì hôm nay.
"Rầm"
Cửa phòng đóng lại tạo ra âm thanh lớn, xong liền lâm vào yên tĩnh.
Huyền Tinh ngồi xuống, thản nhiên tiếp tục xem hồ sơ, như không quan tâm lời nói uy hiếp để lại.
Chiêu Trinh trở về Chu Thị, đang cùng Hiểu Lâm trao đổi vài thứ.
" Hiểu Lâm ! Đệđiều tra dùm tỷ tất cả về Diệp Thị, trọng yếu là Diệp Viễn Phong ." Chiêu Trinh ngồi trên sofa bắt chéo chân, tay cầm ly rượu nhấp nháy môi mở miệng.
" Đại tỷ yên tâm!." Hiểu Lâm hưng phấn gật đầu.
Phải biết cậu rất tôn kính người chị này, tài năng thì không thể chối cãi, mọi việc chỉ cần cô giao cậu đều rất vui vẻ mà hoàn thành.
" Khi nãy có người chụp lén? Tỷ  dự định gì không?." Hiểu Lâm mở miệng hỏi.
"Không cần! Xem như không biết là được rồi!!." Chiêu Trinh lắc đầu nhàn nhạt nói. Vâng! Em hiểu rồi."
"Dự án kia tới đâu rồi?." Chiêu Trinh đặt ly rượu xuống bàn, nghiêm túc hỏi.
"Đã sắp hoàn thành, ba ngày sau sẽ bỏ thầu!." Chiêu Trinh cũng nghiêm túc đáp.
"Dự án lần này rất lớn! Là con mồi ngon đối với Park, Kim , Diệp ! Ba gia tộc này!!." Hiểu Lâm  nâng mày nói.
"Sẽ có một phen đấu tranh gây gắt đây!!."
Di động Hiểu Lâm vang lên.
"Có chuyện gì?."
"Thưa nhị thiếu gia! Diệp Viễn Phong cho người công khai."Bên kia giọng nam nhân nói.
Hiểu Lâm khẽ nhíu mày, nhìn sang đại tỷ mình thấy cô lắc đầu mới nói."Không cần can thiệp."
"Vâng!."
Hiểu Lâm đặt di động xuống bàn, cười cười nhìn cô .
" Đại tỷ, chị định ra mắt công chúng sao? Công khai chuyện tình cảm nữa!."
"Đúng thế! Sắp rồi!!." Chiêu Trinh gật đầu.
"Sắp tới chúng ta cùng Kim Thị sẽ có một bản hợp đồng bên lĩnh vực bất động sản." Hiểu Lâm  cầm lấy tài liệu nhìn nói.
"Lớn?."
"Hợp đồng này đúng là lớn! Phải một phen hẹn chị dâu ra bàn bạc rồi!!." Hiểu Lâm gật đầu vui vẻ nói.
Chiêu Trinh chỉ khẽ liếc cậu một cái thì chăm chú vào tập tài liệu trên tay.
Hiểu Lâm lè lưỡi một cái rồi im bật trở lại bộ dáng nghiêm chỉnh hằng ngày.
"Lợi nhận 6:4?." Chiêu Trinh lướt qua một lượt thì mở miệng.
"Ân , thật ra là 7:3 ! Nhưng lúc nãy em sửa lại 6:4! Dù sao em cũng là em chồng của đại tẩu." Hiểu Lâm khẽ nâng đầu đáp.
"Cứ như vậy đi!." Cô nhìn cậu gật đầu một cái nói.
Hai người cùng nhau bàn thêm về cuộc đấu thầu sắp tới, đưa ra các đề mục, một số chi tiết cần sửa.
Trưa 11 giờ Chiêu Trinh mới rời khỏi công ty, một đường mua thức ăn chạy đến Kim Thị.
Huyền Tinh nhìn đồng hồ thì khẽ nhíu mày, nhìn lại còn vài báo cáo nữa là có thể về.
" Kim Tổng? Có cần tôi mua cho cô một phần cơm không?." Sara  đi đến hỏi.
"Không cần đâu!." Huyền Tinh lắc đầu nói.
Tiếng chuông di động vang lên, nàng không có nhìn đến là ai thì đã kết nối.
"Bảo bối xuống lầu!! Tôi có mua cơm cho em!!."
Huyền Tinh nghe giọng nói thập phần quen thuộc thì giật mình, đứng dậy chạy đến màng kiến kéo rèm nhìn xuống.
Đúng là đã đến đây!
"Chờ tôi xuống!." Huyền Tinh nói xong lật tức đi ra khỏi phòng.
Chiêu Trinh trong xe cất đi di động nhìn một ly rượu cùng một vài chai nho bên cạnh, khóe môi bất giác nở nụ cười.
"Cộc cộc!."Cửa kiến bị rõ, Chiêu Trinh ấn nút, cửa tự động mở, Huyền Tinh bước vào.
"Cô không có chuyện gì làm sao?." Nàng cau mày hỏi.
Nếu nàng không xuống! Không biết nữ nhân hỗn đản này sẽ làm gì?
"Tôi có mua cơm cho em!!." Chiêu Trinh cầm lấy hợp cơm nói.
"Tôi không đói!." Huyền Tinh nhìn đến trong mắt thoáng rung động, nhưng vẫn lạnh nhạt nói.
Chưa từng có ai mua cơm cho nàng !!
"Chúng ta đến đây chấm dứt được không?." Huyền Tinh hạ giọng cố kiềm nén cảm xúc nói.
"Chấm dứt tình trạng này? Em muốn cùng tôi công khai sao?." Chiêu Trinh nhếch môi đáp.
" Ừm tốt!!." Chị...." Huyền Tinh cảm xúc bị một câu của cô tiêu tan, phồng má chỉ thẳng mặt cô .
Nữ nhân này sao có thể tự kỉ đến vậy!!
"Tôi muốn uống rượu nho! " Chiêu Trinh một bên bỏ qua khuôn mặt nàng nói.
"Chị uống tới no chết còn được!." Huyền Tinh tức giận nói.
"Đây là em nói!." Chiêu Trinh cười đáp, nghiên người áp nàng lên xe.
"Chị tên biến thái..lưu manh.." Huyền Tinh mặt đỏ ửng, tay che trước ngực và cổ la lên.
"Hôm nay tôi không phục vụ phần trên!!." Chiêu Trinh nói xong, tay mò đến nút quần nàng tháo ra.
"Đừng..." Huyền Tinh bắt lấy tay cô nhíu mày.
Chiêu Trinh nhẹ gỡ tay Huyền Tinh hôn lên nó một cái, cười ôn nhu, tay dứt khoát kéo ra chiếc quần dài quăng ra ghế sau.
Phần dưới nàng bây giờ chỉ còn phần quần lót ren đen, cô không tháo ra mà kéo lệch sang một bên, tay ấn nút ghế hạ xuống thành giường nằm.
"Đừng..em còn công việc.." Huyền Tinh nhỏ giọng cầu xin.
"Một chút là xong!." Chiêu Trinh đưa hông nàng lên cao chút, nhìn rõ nơi non mịn thịt đỏ kia cảm giác người thật khô nóng mà, cố nhịn xuống, ngón trỏ xuyên nhẹ vào thằm dò.
"Ưm.." Huyền Tinh run nhẹ cong người nỉ non.
Chiêu Trinh cảm nhận ái dịch đang dần dần rỉ ra, tay với tới lấy sáu trái nho.
"Lạnh lắm...." Huyền Tinh yếu giọng nói.
"Không lạnh đâu!!." Chiêu Trinh lắc đầu.
Tay đưa một trái đến cửa động thì đẩy vào sâu bên trong....hai trái....ba trái...rồi tất cả sáu trái đã nằm yên vị bên trong.
Huyền Tinh bị khoái cảm ập đến làm cho mơ màng, ánh mắt mê ly vô định, trong miệng còn phát ra âm thanh rên rỉ."Ưm..aa."
Cầm ly rượu đến, tay vạch ra hai cánh hoa, miệng ly đưa đến hoa huyệt mà đổ vào.
"Aaa..Ứm.." Huyền Tinh sung sướng tột đỉnh rầm nhẹ một tiếng.
Đổ hết ly, rượu cũng tràn ra chút ít, cô đưa lưỡi dọn dẹp nước xung quanh xong, tay từ tủ nhỏ lấy ra một miếng dán nhỏ, đưa đến hoa huyệt dán bít cái miệng nhỏ muốn rỉ nước, dán cũng thập phần đảm bảo không bị bông mới yên tâm.
Một lát liền có rượu nho uống!!
"Ưm..." Huyền Tinh cứ ư ử trong họng vặn vẹo hông mình.
Chiêu Trinh chồm người ra phía sau lấy quần nàng, cẩn thận tỷ mĩ mặt lên, một chút liền xong xuôi hết thảy.
"Bảo bối em không đi làm sao?." Chiêu Trinh nhìn nàng đang vặn vẹo hỏi.
"Hỗn đản..biến thái..chị mau lấy ra." Huyền Tinh bị kích thích muốn điên, miệng không kiêng nghị mà la lên.
"Chị đang ngâm rượu mà! Để khi nho bị em làm ra nước hết đi." Chiêu Trinh vuốt ve mặt nàng đáp.
"Chị là đồ biến thái, biến thái cực điểm...."
"Em lên làm việc được rồi!." Chiêu Trinh chỉ cười, lại nhướn mày nói.
" Chị nghĩ tôi còn làm việc được sao?." Huyền Tinh tức giận ngồi dậy quát lớn.
Bên dưới vì động tác của nàng mà ma sát thêm tăng, Huyền Tinh mềm nhủn ngã xuống, cổ hổng kiều mị nỉ non."Ưm..aa...ư.."
Chiêu Trinh đi đến ôm lấy thân thể nhu nhuyễn* kia vào trong ngực mình.
Nhu nhuyễn: Mềm mại
"Tôi dẫn em đến đây!." Chiêu Trinh vuốt ve vưu vật trong lòng, một tay cầm lái, đạp chân ra chạy đi.
Trên đường Huyền Tinh thét lên mấy lần, cao triều đạt nhiều lần mà đã bị miếng keo dán lại cửa động không cho thoát ra, cảm giác vừa thống khoái vừa khó chịu này thập phần kích thích.
"Lấy ra đi....ưm.." Huyền Tinh nhẹ giọng nói, yếu ớt rên nhẹ.
"Chút nữa thôi! Sắp đến rồi." Cô hôn một cái lên trán nàng.
Huyền Tinh nhẹ gật đầu cảm nhận sự mềm mại của nụ hôn nữ nhân này mang lại.
Xe chạy thẳng đến vùng ngoại ô lớn, dừng lại ở một căn biệt thự trắng nằm ngoài biển.
Căn biệt thự được xây trên biển, một cầu đường dài bắt từ bãi cát ra tới nơi đó, xe từ từ lăn bánh chạy vào.
Huyền Tinh được cô ôm xuống, lâu lâu lại nghe nàng rên rỉ lớn nhỏ không đều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro