chương4: Tuyệt sát (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có thể bởi vì bây giờ là buổi tối, phần lớn mọi người đều ở trong phòng của mình, hoặc là tại bên ngoài tản bộ, căn bản là không có người khác ở đây nhìn thấy một màn như vậy. "Ừ. . . . Ừ. . . ." Cô nàng bikini rên rỉ ra tiếng, từ từ đáp lại nụ hôn ghê tởm kia, cô một cái tay xoa trên bộ ngực trần trụi của Lý Thanh Quốc, một cái tay khác từ từ đi tới nửa người dưới của ông ta, trượt vào trong quần ông ta, bắt lấy thứ phái nam của ông ta, vuốt ve qua lại. "Ừ. . . . Ô —— con hồ ly tinh này, anh sẽ thỏa mãn em nhanh một chút, đừng ngừng. . . ." Lý Thanh Quốc thoải mái ra lệnh, không nghĩ tới cô nàng này chẳng những vóc người đẹp, cả kỹ thuật cũng tốt vậy, chờ một chút ở trên giường còn không phải sướng chết sao. Cô nàng bikini nghe được lời Lý Thanh Quốc nói, biết ông ta vô cùng thích phục vụ của nàng, càng thêm đắc ý, động tác trong tay tăng nhanh, hai chân thon dài trắng nõn quấn quanh eo đầy đặn của ông ta. Đàn ông đều như nhau, động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, cô cũng không tin bọn họ bất bại ở dưới váy màu thạch lựu của cô, đến lúc đó cô có thể làm phu nhân nhà giàu, muốn ở bên ngoài nuôi bao nhiêu tình nhân thì nuôi bấy nhiêu. Chắc chắn lão già háo sắc như Lý Thanh Quốc căn bản không có cách thỏa mãn cô, cô cũng không nguyện cả đời ở bên ông ta sống qua ngày. Chẳng biết lúc nào, bikini trong suốt thật mỏng của cô nàng bikini đã bị Lý Thanh Quốc cởi ra, lộ ra bộ ngực khổng lồ mê người, Lý Thanh Quốc híp đôi mắt nhỏ như hạt đậu, miệng hung hăng ngậm điểm màu đỏ đậm, không ngừng mút thỏa thích. Mà cô nàng bikini căn bản không có mảy may xấu hổ, nhắm mắt lại, ưỡn người, càng thêm đưa bộ ngực đầy đặn vào trong miệng Lý Thanh Quốc, điên cuồng kêu. Nghe tiếng kêu của cô nàng, Lý Thanh Quốc càng thêm hưng phấn. Thật vất vả thang máy mới tới, hai hộ vệ trong đó tiến vào thang máy tuần tra, không có phát hiện cái gì khác thường, mới mở đường cho Lý Thanh Quốc vào. Lý Thanh Quốc không dừng lại động tác chút nào, ôm cô nàng bikini tiến vào trong thang máy, tiếp tục càng thêm điên cuồng đòi lấy, tay của ông ta đang chuẩn bị rút đi phần vải cuối cùng trên người cô, nhưng không ngờ lúc này cánh cửa thang máy vốn khép chặt từ từ mở ra. Ông ta chưa thỏa mãn dục vọng dừng động tác lại, nhìn cửa thang máy mặc dù nơi này là thành A, nhưng ông ta cũng biết không ít người, một chính khách nhân sĩ quan trọng như ông ta tuyệt đối không thể cho người ta bắt được nhược điểm, nếu không kiếp sống chính trị của ông ta sẽ hoàn toàn phá hủy. Cửa thang máy mở ra, một nữ tử tuyệt mỹ mặc áo đầm màu trắng chậm rãi tiến vào thang máy, Lý Thanh Quốc nhìn ngơ ngẩn, trên cái thế giới này thậm chí có người đẹp như vậy, cô nàng bikini trong ngực ông ta mà so sánh với cô, quả thật chính là hạt bụi bẩn thỉu. Cô nàng trần trụi vốn đang nhắm mắt lại không cảm nhận được động tác của Lý Thanh Quốc, nghi ngờ mở mắt lập tức nhìn thấy thần thái ngây người của ông ta, theo ánh mắt của ông ta nhìn sang, một cô gái tuyệt mỹ mỉm cười đứng ở bên ngoài thang máy, giống như một đóa hoa bách hợp mát mẻ. Sau khi cô nàng nhìn thấy nữ tử tuyệt mỹ không biết đẹp hơn mình bao nhiêu lần và biểu tình sững sờ của Lý Thanh Quốc, trong mắt chợt lóe lên ghen ghét, kiều mỵ ôm cổ củ Lý Thanh Quốca làm nũng nói: "Ừ. . . . Sao anh dừng lại, người ta không làm." Thấy Lý Thanh Quốc vẫn hề có động tác, cô nàng ghen tỵ trợn mắt nhìn Hồ Cẩn Huyên một cái, nâng bộ ngực kiêu ngạo của cô ta lên, căm thù nhìn Hồ Cẩn Huyên. Hồ Cẩn Huyên thầm than một tiếng, cũng may là chưa tới muộn, nếu không sẽ phải tiêu hết thời gian dài hơn mới giết được Lý Thanh Quốc, nhìn bộ dáng Lý Thanh Quốc và người phụ nữ trần truồng này, ghê tởm muốn ói, Lý Thanh Quốc này quả thật háo sắc như tin đồn, chỗ này vẫn là ở bên ngoài mà đã không kịp đợi như thế…. Người phụ nữ này cũng thiệt là, thật mất mặt của phụ nữ trần truồng ở bên ngoài như vậy, cô ta không ngại sao? Còn có Lý Thanh Quốc sao lại ngây ngốc, chẳng lẽ đã bị mình mê hoặc! Hồ Cẩn Huyên giấu suy nghĩ, hất mái tóc mềm mại đen bóng, mỉm cười đi vào thang máy. Sáu hộ vệ nhìn thấy động tác của Hồ Cẩn Huyên, cảnh giác ngăn cản hành động của cô, trong nháy mắt cô giống như một con thỏ trắng nhỏ bị hoảng sợ, chọc người trìu mến, không thể không nói sát thủ đứng đầu thế giới như Hồ Cẩn Huyên không chỉ có bề ngoài quyến rũ người khác, còn có thông tuệ không thua gì đàn ông, càng có thiên phú diễn trò, đủ để cầm giải thưởng lớn quốc tế Oscar rồi. Cô nàng nhìn đến đây, trong lòng cười nở hoa, dáng dấp đẹp thì thế nào, còn không phải không gần được thân thể của ông ta, nếu như ban đầu cô muốn quyến rũ Lý Thanh Quốc thì phải bị bọn họ ngăn như thế này, may nhờ Lý Thanh Quốc hảo sắc, mà vóc người cô cũng đủ cay, mới có thể gần được thân thể của ông ta. "Càn rỡ! Lui ra." Lý Thanh Quốc nhìn thấy bộ dáng Hồ Cẩn Huyên, trong nháy mắt tỉnh táo lại, giận dữ hô sau đó bỏ qua cô nàng trong ngực, kéo quần, đi tới bên người Hồ Cẩn Huyên. "Ai yêu. . . . Má ơi, đau chết mất. . . ." Cô nàng ngã xuống đất, kịch liệt hô, bộ ngực kiêu ngạo của cô sắp biến hình, cô đã tốn vài chục vạn làm ra, đau lòng chết cô. "Tiểu thư, vô cùng xin lỗi, mời cô vào! Cô đến lầu mấy?" Lý Thanh Quốc vô cùng nhiệt tình hỏi Hồ Cẩn Huyên

"Phiền toái đến lầu năm." Hồ Cẩn Huyên tiến vào trong thang máy nhỏ giọng nói ra, sau đó xoay người nhìn những con số nhảy lên trong thang máy, trong lòng đang tính toán lúc nào giết chết Lý Thanh Quốc mới thỏa đáng. Lý Thanh Quốc nhấn số 5, sau đó mắt không ngừng qua lại di động ở trên người Hồ Cẩn Huyên, khiến Hồ Cẩn Huyên hận không thể lập tức làm thịt lão già háo sắc này. Báu vật a, báu vật, quả thật chính là một báu vật, vóc người còn nóng bỏng hơn cô nàng bikini kia, công phu trên giường nhất định vô cùng không tệ, Lý Thanh Quốc nghĩ thầm. Sáu vệ sĩ áo đen nhìn động tác của Hồ Cẩn Huyên, phát hiện cô từ khi đi vào đến bây giờ đều một mực nhìn con số nhảy lên trong thang máy, không có chút động tác nào, cũng buông lỏng cảnh giác, dù sao một cô gái nhu nhược như vậy có thể có năng lực gì. Đing. . . . . . . Khi con số trong thang máy dừng ở số 5, cửa thang máy mở ra, Hồ Cẩn Huyên đi từ từ ra thang máy, sau đó ngồi xổm xuống, cầm một cái khăn giấy trong tay, từ từ lau giầy, bởi vì động tác của cô, lộ ra bắp đùi tuyết trắng mê người của cô, Lý Thanh Quốc nhìn không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt. Nhìn thấy Hồ Cẩn Huyên đi ra khỏi thang máy, sáu vệ sĩ cũng buông lỏng cảnh giác trong nháy mắt. Khi thang máy sắp đóng lại, Hồ Cẩn Huyên nhanh chóng ném thuốc nổ mô hình nhỏ giấu ở bắp đùi vào thang máy, sau đó thang máy lập tức đóng lại, chỉ nghe ‘ đùng ’ một tiếng, cả tầng lầu đều hơi chấn động, Hồ Cẩn Huyên mỉm cười đứng lên, vỗ tay một cái, sau đó chuẩn bị rời đi hiện trường. Đây là thứ cô vô tình làm ra, không nờ hiệu quả cũng không tệ lắm, xem ra kỹ thuật chế tạo máy móc của cô đã đề cao. Thật là tiện nghi lão già này rồi, trước khi chết còn khiến đại tiểu thư hy sinh nhan sắc, cô nhớ không rõ đã bao lâu chưa lợi dụng sắc đẹp để hoàn thành nhiệm vụ, chỉ vì cô không thích, huống chi trong nhà còn có một người đàn ông bá đạo. Nghĩ đến người đàn ông trong nhà, trên mặt Hồ Cẩn Huyên lộ ra ánh sáng yêu say đắm, trước kia cô chỉ muốn dạo chơi nhân gian, chưa từng nghĩ tới cô sẽ cắm đầu ngã vào trong ổ tình yêu, hơn nữa còn vui vẻ chịu đựng như thế. Người đàn ông trong nhà yêu cô đến như thế, cô dĩ nhiên sẽ không để ý thỉnh thoảng ứng phó những người nịnh nọt làm người ta ghét giùm anh, ở nhà làm một phu nhân giàu có được sủng ái, tuy nhiên có lúc thật nhàm chán nên chạy đi làm nhiệm vụ, nhưng ông xã thân yêu của cô giống như đang cố gắng khiến cô vui vẻ. Khi Hồ Cẩn Huyên nghĩ tới, ai biết cửa thang máy vốn đang đóng trong nháy mắt mở ra, mà người vốn nên bị cô làm nổ chết giờ phút này bộ mặt như cục than đen, ho khan, chỉ thấy trên đất có một thi thể nữ, là cô nàng bikini vừa rồi, sáu vệ sĩ và Lý Thanh Quốc vẫn bình yên vô sự. Nhưng trong thang máy chẳng biết lúc nào có thêm hai người áo đen lạnh lùng, chẳng lẽ bọn họ chính là người ở chỗ tối bảo vệ Lý Thanh Quốc? Xem ra năng lực cũng khá mạnh, vừa rồi cô ở trong thang máy chỉ cảm thấy có hai cỗ hơi thở lạnh như băng, cho nên mới suy đoán chỗ tối có hai người, còn có bọn họ bởi vì cô tiến vào mà hơi dao động, khiến cô càng thêm xác định. Sắc đẹp có lúc cũng là một loại chuyện tốt, nếu không người chỗ tối cũng sẽ không bại lộ nhanh như vậy, những người này luôn cảnh giác, vì nếu làm một vệ sĩ mà dễ dàng nbị sắc đẹp mê hoặc, thì chủ nhân của bọn họ tùy thời đều có nguy hiểm tánh mạng, chỉ là cô không hề thấy đáng tiếc, bởi vì giờ khắc này người phải chết chính là Lý đại tham quan mà bọn họ bảo vệ, còn người muốn giết ông ta chính là cô. Liếc về phía tử thi thê thảm không nỡ nhìn trên đất, Hồ Cẩn Huyên nhíu nhíu lông mày xinh đẹp, mới vừa hai người kia vẫn còn nhiệt liệt triền miên ở trong thang máy, biểu diễn một bộ Xuân Cung Đồ sống sờ sờ, vào lúc này cũng đã trở thành thứ để Lý Thanh Quốc ngăn cản bao thuốc nổ, thật đúng là vô tình! Sáu vệ sĩ nhìn thấy Hồ Cẩn Huyên, lập tức toàn thể vây công, khắp nơi ra chiêu ác, không hề bởi vì cô là một phụ nữ, hơn nữa còn là một người phụ nữ tuyệt mỹ mà xuống tay lưu tình. "Đừng tổn thương cô ta, khụ khụ khụ. . . . Bắt sống, khụ khụ khụ. . . ." Lý Thanh Quốc lên tiếng nói, cuối cùng không chống lại sắc đẹp hấp dẫn. Sáu vệ sĩ nghe được lời Lý Thanh Quốc nói, hiển nhiên có xuống tay lưu tình, nhưng Hồ Cẩn Huyên là ai? Cô tuyệt đối sẽ không bởi một câu nói của người khác mà cảm động, hơn nữa còn là người mơ ước sắc đẹp của cô, dĩ nhiên trừ ông xã thân yêu của cô ra. Cô tăng nhanh động tác trong tay, động tác của mọi người đều hung ác trí mạng, chơi cận đấu với cô, những người này cũng còn chưa có tư cách, thời gian của cô không nhiều lắm, muốn dùng thời gian ngắn nhất giết chết mục tiêu nhân vật. Hồ Cẩn Huyên hung ác quét ngang chân, đồng thời tay phải mạnh mẽ bổ vào trên cổ một người áo đen, trong nháy mắt hai người áo đen ngã xuống đất, đau kêu lên. Cô cũng không có bởi vì như vậy mà dương dương đắc ý, ngược lại nhanh chóng lướt qua bên người một người khác, từ bên ngoài nhìn qua tựa như là tinh linh đang bắt đầu nhảy múa, mà động tác tuyệt mỹ lại mang theo hơi thở tử thần, khiến máu người áo đen nghịch chuyển, đau tận xương cốt. Bọn họ không biết hung khí của cô là cái gì, đến tột cùng làm sao phát ra hung khí, bọn họ chỉ biết chờ bọn họ phản ứng kịp, cổ đã có một vết rách thật nhỏ, mà tánh mạng của bọn họ vào thời khắc này cũng kết thúc. Bọn họ run rẩy muốn nói gì, nhưng thủy chung không có hơi sức. Chỉ có Hồ Cẩn Huyên mới biết bọn họ muốn nói cái gì, bởi vì tin đồn hung khí giết người của sát thủ ‘ Lãnh Tâm ’ đứng đầu thế giới là thần bí nhất, hơn nữa mau, chính xác, hung ác, vết thương đều trúng động mạch cổ, bọn họ đại khái cũng đoán được thân phận của cô rồi! Chỉ là thời gian đã chậm quá

Trong chốc lát, tất cả những mặc người áo đen ngơ ngác đứng ở chỗ cũ không nhúc nhích, Hồ Cẩn Huyên tàn nhẫn cười một tiếng, mang theo hơi thở tử thần từ từ đi tới Lý Thanh Quốc. Khi Hồ Cẩn Huyên đến gần, Lý Thanh Quốc trong nháy mắt tỉnh táo lại, vừa rồi hắn sao lại cảm thấy cô tuyệt mỹ giống như Tiên Tử hạ phàm. Trên người cô rõ ràng mang theo hơi thở làm người ta kinh khủng, hắn có thể cảm thấy tử thần đang đến gần, chân run lên. Lý Thanh Quốc nhìn tất cả hộ vệ đi theo đang đứng bất động, mặc cho Hồ Cẩn Huyên từ từ tới gần, hắn run giọng quát: "Mau ngăn cô ta lại !" Vậy mà những người hộ vệ kia giống như hoàn toàn không nghe được thanh âm Lý Thanh Quốc, vẫn ngây người tại chỗ. Trong chốc lát tất cả bọn họ đông loạt ngã xuống đất, mắt mở thật to, bộ dạng giống như chết không nhắm mắt, cổ từ từ chảy ra ngày càng nhiều máu, Lý Thanh Quốc nhìn thấy như vậy, thiếu chút nữa lập tức bất tỉnh. Này. . . . . . Những người này hắn mướn tới bảo vệ mình. . . . . . Đều bị cô gái tuyệt mỹ trước mắt này giết chết hay sao? Hắn không phải hoa mắt chứ? Hắn nỗ lực dụi dụi con mắt, chỉ thấy sự việc vẫn như cũ, liền xoay người hướng tới thang máy chạy đi. Khi Hồ Cẩn Huyên thấy hắn chạy vào thang máy, ba cây châm bạc trong tay chẳng biết lúc nào đã cắm ở mạch não Lý Thanh Quốc, tốc độ nhanh đến mức không có bất kỳ người nào thấy rõ. Lý Thanh Quốc cứ như vậy ngây ngốc tại chỗ, không cách nào nhúc nhích. Chỉ là giờ phút này trong lòng của hắn đã từng có một tia may mắn, cô không lập tức giết hắn nghĩa là hắn còn có chút điểm đặc biệt phải biết bằng vào bản lĩnh của cô muốn giết hắn dễ như trở bàn tay. Hồ Cẩn Huyên từ từ đến bên người Lý Thanh Quốc, lạnh giọng hỏi: "Tài sản của ngươi có bao nhiêu?" Lý Thanh Quốc nghe được câu này, trong lòng đắc ý, chỉ cần nói ra thân thế, hắn cũng không tin cô gái tuyệt mỹ này không động tâm. Đến lúc đó mỹ nhân cùng tiền tài còn không phải của hắn, lập tức dụ dỗ nói: "Mỹ nữ, nhà anh có chừng một tỷ, chỉ cần em đi theo anh, bảo đảm em muốn quyền sẽ có quyền, muốn tiền tài sẽ có tiền tài." Tại thời điểm Lý Thanh Quốc còn đang dương dương đắc ý, hắn không biết Tử Thần đã đưa hắn xuống địa phủ. Tròng ánh mắt thâm thúy của Hồ Cẩn Huyên híp một cái, che đi sự sắc bén và sát khí ở bên trong, lạnh giọng nói: "Mật mã và số tài khoản." "Tiểu mỹ nữ, em thả anh ra trước, chuyện này chúng ta không cần vội." Ánh mắt Lý Thanh Quốc ngụ ý liếc thân thể mê người của Hồ Cẩn Huyên. Hiện tại hắn không thể động, nếu hắn có thể động, hắn đã sớm giải quyết mỹ nhân trước mắt ngay tại chỗ. Dù hắn đã lớn như vậy nhưng cho tới bây giờ chưa từng hưởng qua mỹ nữ xinh đẹp như vậy. Đáng chết, lão già này. Thật là chó không đổi được thói quen ăn cứt, lúc này còn bày ra bộ dáng mị hoặc, xem ra không cho hắn một chút giáo huấn hắn đúng là không biết sự lợi hại của đệ nhất sát thủ. "Ai yêu. . . . . . . Đau chết mất. . . . . ." Lý Thanh Quốc thống khổ kêu ra tiếng. Chẳng biết lúc nào phái nam của hắn đã bị cắm một ngân châm vừa to vừa khỏe, khó trách hắn lại đột nhiên kêu to. Hoá ra là như vậy, chỉ là ngân chân bắn ra lúc nào không ai biết, nhưng chắc chắn Lý Thanh Quốc sẽ phải đoạn tử tuyệt tôn rồi. "Yên lặng một chút! Số tài khoản và mật mã." Hồ Cẩn Huyên lạnh giọng nói, sát khí trong mắt hiện ra, làm Lý Thanh Quốc bị doạ sợ đến mức không dám nói. "Nữ hiệp tha mạng a, anh cái gì cũng nói cho em biết, em hãy tha cho anh đi. . . . . ." Lý Thanh Quốc lập tức hiểu, hắn không thể lỗ mãng với nữ tử tuyệt mỹ trước mắt, lập tức cầu xin tha thứ, đem tài khoản ngân hàng và mặt mã nói ra. Chỉ hy vọng đối phương chỉ coi trọng tiền, mà không phải cái mạng nhỏ của hắn. Hồ Cẩn Huyên nhận điện thoại, lập tức tìm người kiểm tra tài khoản của Lý Thanh Quốc. Quả thật có chừng một tỷ, xem ra Lý Thanh Quốc không phải tham ô bình thường, ăn hơn một tỷ của nhân dân. Trong chốc lát, tiền trong tài khoản Lý Thanh Quốc toàn bộ chuyển khoản qua tổ chức. Hồ Cẩn Huyên cúp điện thoại, xoay người đi ra ngoài. Ngay lúc Lý Thanh Quốc cảm thấy may mắn, ba ngân châm chẳng biết lúc nào đã cắm ở tử huyệt của hắn. Hắn không dám tin mở lớn hai mắt, chậm rãi ngã về sau, chết không nhắm mắt. "Kỳ, sủng vật đã đến nơi cần đến, chúng ta trở về đi!" Hồ Cẩn Huyên hướng về phía tai nghe nói, sau đó bước nhanh hơn. Chắc chắn không bao lâu nữa sẽ có cảnh sát tới phong tỏa hiện trường, dù sao người chết cũng là một chính khách.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro