Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cốc cốc...

Cửa bị gõ vang lên làm Dung Tiên thu hồi tâm tình than lên than xuống của mình.

"Vào đi"

"Kim tổng, đây là một bản hợp đồng khác bên Nam thị vừa mới gửi qua, cô xem"

Jenny bước vào trong tay cầm một bản hợp đồng đưa tới nàng.

Dung Tiên cầm lấy lật ra xem, điều khoản lợi ích không tệ, song phương đều phải giữ đúng vai trò của mình, bên nào có sơ xuất thì bên đó bồi thường gấp đôi, lướt qua đọc hết mới đóng lại bỏ qua một bên, tay gõ bàn cộc cộc theo nhịp điệu.

"Tốt! Không có vấn đề gì..."

Dung Tiên chăm chú nhìn kỹ qua từng con số, lật qua mấy trang gật đầu nói.

Cốc cốc...

Cửa lại bị gõ vang, Dung Tiên chuẩn bị đóng dấu thì nhíu mày, sáng sớm có người kiếm không phải là hắn chứ?

Jenny nhìn Dung Tiên một cái rồi đi đến mở cửa.

"Dung Tiên..."

Một nam nhân bước vào, một thân nho nhã lễ độ đi đến gần nàng ôn nhu gọi một tiếng.

"Anh đến đây làm gì?"

Dung Tiên nhìn hắn thì nhức cả đầu, ngày nào không ám mình anh ta ngủ không yên sao?

Đúng là âm dương quái khí!

"Anh đến tìm em"

Nam nhân bước lại gần, sau đó đứng trước tại bàn làm việc ôn nhu trả lời, ánh mắt thủy chung nhìn nàng.

"Muốn mời em ăn sáng..."

"Không cần, tôi rất bận!"

Dung Tiên lắc đầu ngữ điệu lạnh nhạt nói, nàng còn một đống tài liệu chưa xử lý với lại nàng cũng muốn nhìn mặt hắn.

Đồng dạng ngụy quân tử!

"Em không thể thay đổi thái độ với anh một chút sao? Tháng sau là chúng ta đã đính hôn, em cũng sắp là vợ của anh"

Nam Doãn Đồ không lạnh không nhạt chậm rãi nói với nàng. Nam Doãn Đồ - Tổng tài Nam thị công ty ngang tầm với Kim thị, ở Thượng Hải này hắn là tay chơi máu mặt, nữ nhân theo hắn không đếm xuể, dù là về ngoại hình dung mạo hay địa vị, hắn đều cao hơn rất nhiều những nam nhân khác, không nói đến Văn gia.

"Nam Doãn Đồ, anh nghe cho rõ! Tôi không muốn lấy anh!"

Dung Tiên đề cao giọng nghiêm túc với hắn, trên đời này còn có loại đàn ông không có tự trọng mà thích đeo bám vậy sao? Không biết phiền à?

"Dù thế nào em cũng không thể thay đổi được mối hôn nhân này..."

Nam Doãn Đồ cũng không giận ngược lại lắc đầu cười nhẹ, khẳng định với nàng một câu.

"Em chỉ có thể là của anh!"

"Anh tự tin quá rồi đấy"

Dung Tiên cười lạnh, nhìn hắn phun ra một câu.

"Hôm trước em vào khách sạn làm gì?"

Nam Doãn Đồ bỏ qua lời nàng, lại nhìn Dung Tiên giọng hơi có phần khó chịu, hỏi như chất vấn.

"Anh cho người theo dõi tôi?"

Nàng nghe đến thì càng thêm chán ghét, chau mày nhìn hắn.

"Chỉ là anh vô tình nhìn thấy!"

Hắn lắc đầu đáp.

"Tôi đến đó thì có liên quan gì tới anh sao?"

Nàng cười nhạt nhẽo, có kẻ ngu mới tin lời hắn.

"Em là vị hôn thê của anh, chuyện này anh có thể quản!"

Nam Doãn Đồ dù tu dưỡng đến đâu cũng không chịu nổi thái độ xem thường trong mắt nàng, hắn chọn mi trầm giọng nói.

"Anh quản được sao?"

Nam Doãn Đồ nhìn nàng một hồi lâu, mới phun ra một câu.

"Nực cười!"

Dung Tiên nghe hắn nói thì phì cười một tiếng.

"Anh đi đây..."

Nam Doãn Đồ tay siết lại cố gắng thu liễm phẫn nộ, hít một hơi sâu xoay người ly khai.

Dung Tiên nhìn đến khi hắn đi mất rồi mới buông lỏng người, nàng xoa xoa huyệt thái dương ngả người ra ghế thở dài. Nàng thật không muốn lấy hắn, nàng không muốn đi vào cuộc hôn nhân chính trị này, nàng chỉ muốn tìm một người mình yêu và cũng yêu mình để gả cho, không biết người đó khi nào xuất hiện hay là đó nàng đời này đã như vậy, bị định sẵn gã cho người mình không yêu?

--------------------------

Tinh Y hôm nay phải đi Thành Đô công tác một tuần, cô đang ở sân bay cùng hai thư ký và Huy Nhân.

"Tinh Y, một tuần này tốt nhé!"

Huy Nhân nhìn nàng nói.

"Tất nhiên, vậy thôi mình đi đây!"

Cô nói xong thì cùng hai thư ký bước vào khu vực lên máy bay.

Huy Nhân nhìn bóng lưng của cô, có hai thư ký đi theo cũng yên tâm việc ăn uống của tổ tông này.

-----------------------

Một tuần trôi qua không nhanh không chậm, Dung Tiên trong tuần này bận tối này rối mặt, vừa xử lý vài công trình sắp khởi công, vừa phải chuẩn bị quà sinh nhật cho bạn thân mình.

Hôm nay là sinh nhật bạn thân của Dung Tiên là An Huệ Trân - An gia của là một tầm với Nam gia và Kim gia.

"Alo? Dung Tiên, tối nay cậu có đi cùng Nam Doãn Đồ không?"

Bên kia đầu dây Huệ Trân liền hỏi.

"Não cậu bị hư a?"

Dung Tiên chau mày nâng giọng.

"Thôi được, mình biết cậu không ưa gì hắn, trêu cậu một chút thôi mà. Nhớ tặng quà cho mình lớn một chút, vậy đi nha mình bận làm đẹp rồi..."

Huệ Trân nói xong một mạch liền tắt máy.

Dung Tiên trừng mắt vào điện thoại, quà lớn? Nằm mơ đi! Nói vậy chứ nàng đã chuẩn bị quà cho Huệ Trân từ trước, chỉ chờ đến đó trao tận tay thôi.

Tinh Y cũng đã trở lại Thượng Hải từ hôm qua, hôm nay nàng có hẹn cùng Huy Nhân đi dự sinh nhật ở An gia.

Huy Nhân phóng con Lamborghini đi tới biệt thự Văn gia, hôm nay nàng mặc một chiếc váy cúp ngực màu vàng ánh kim, trên đó được đính những viên đá quý lóng lánh làm người ta không khỏi chói mắt.

Văn đại tiểu thư vừa bước ra thì Huy Nhân cũng vừa chạy đến.

"Tinh Y, không ngại lên xe mình chở chứ?"

Huy Nhân hạ kính xe xuống, nhìn cô cười hỏi.

"Vinh hạnh..."

Tinh Y ngật đầu mỉm cười bước về hướng phó lái.

"Đi thôi!"

Huy Nhân nói xong, lái xe vòng qua đài phun nước, một vòng chạy ra khỏi Văn gia rồi phóng thẳng.

Hôm nay An gia ở Thượng Hải mở một bữa tiệc dành cho đại tiểu thư An Huệ Trân, những người có địa vị thì không tránh khỏi có được thiệp mời.

Văn Hiếu Tuấn là Tổng Tài của Văn thị tất nhiên cũng được mời đến, Nam Doãn Đồ cũng không ngoại lệ.

An gia khuôn viên đồ ăn đồ uống đã được dọn lên, khách cũng tới gần như đầy đủ, tiếng nói cười vang lên không hồi kết.

"Huệ Trân, sinh nhật vui vẻ!"

Dung Tiên cười vui vẻ với người trước mặt, hôm nay nàng bận dạ hội một màu đỏ rực, một thân diễm lệ khí tỏa ra làm nam nhân trố mắt mà nhìn.

"Cảm ơn Dung Tiên thân ái của mình!"

Huệ Trân mỉm cười tiến lên ôm Dung Tiên, nàng cũng bận dạ hồi nhưng mà màu trắng, tỏa ra hương khí thanh khiết trong trẻo làm người nhìn cảm thấy thoải mái.

"Chậc chậc, cậu nhìn xem bọn họ cứ nhìn cậu không rời mắt..."

Huệ Trân buông nàng ra vẻ mặt ghen tị chỉ xung quanh, Dung Tiên xem như là đệ nhất mỹ nhân Thượng Hải nha, nam nhân theo đuổi có thể xếp hàng dài nha.

"Hôm nay cậu còn lộng lẫy hơn cả nhân vật chính mình a!"

"Mình còn định cướp vị trí đó đây!"

Dung Tiên nhướng mày cười nói.

Hai người cười nói vui vẻ thì cũng có vài người đi đến mời rượu, hai nàng cũng theo lễ mà cạn.

"An tiểu thư, sinh nhật vui vẻ!"

Nam Doãn Đồ đi đến đưa ly rượu vang lên lắc lắc chúc một câu, hôm nay hắn mặc một bộ vest đen tạo nên một cổ tuấn tú oai phong chính trực.

"Cảm ơn Nam tổng!"

Huệ Trân nhìn hắn gật đầu.

"Dung Tiên, anh mời em!"

Hắn đi đến phía trước lấy một đi rượu đỏ đưa cho nàng.

"Cảm ơn!"

Dung Tiên không nóng không lạnh nói cảm ơn, cầm mấy ly rượu đưa lên nhấp môi một cái rồi xong.

-----------------------------------------------------------

Đầu tiên là tớ xin lỗi đã để các cậu đợi lâu. Bởi vì thời gian hk cho phép, tớ sẽ cố gắng up chap sớm nhất có thể. Mong các cậu luôn luôn ủng hộ cho tớ nhiều hơn nữa ah.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro