chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

M.n nhớ cho Yuri ý kiến nhé

Nhìn cách ăn mặc của anh ta cộng thêm cái phòng mà anh ta thuê, chắc chắn là một người giàu có, còn đám vệ sĩ kia nữa, anh ta có thế lực không nhỏ đâu! Mình phải nhanh chóng rời khỏi đây mới được. Còn bà,sao lại như vậy- cô
- Là cái người đàn ông đi cùng với cái bà già đỏng đẻo đòi dành đồ với mình í. Hừ ! Thật tức chết mất. Hắn kéo tui giữa đám đông , tui kêu mà chả có ai ra giúp , thật đáng ghét......hừ!...Anh ta kéo mình đi rồi !@$#%$&%*&(*&)....
Na thầm nguyền rủa những người đứng ở đại sảnh lúc đó vừa đập xuống giường một cái và kể lại cho cô nghe
- Xem ra chúng ta gặp phải những đại nhân vật lớn rồi. Nếu giống như những gì mình biết, có lẽ họ sẽ không buông tha cho chúng ta đâu-Cô nói
- Hử? Sao cậu lại biết. Nhưng mà nhìn anh ta không như nói giỡn đâu. Vậy chúng ta phải sao.
-Ờ thì...tại vì........tui,...........Mà thôi,chúng ta dọn đồ ra sân bay đi... KHông nếu như anh ta mà thức dậy,mình không nghĩ sẽ thoát nổi đâu.
Nghĩ đến những lời giả thiết mà cô đưa ra, cô có chút xấu hổ , đây toàn là những kinh nghiệm khi cô đọc tiểu thuyết nha. Nếu nói ra, không biết nhỏ bạn của cô sẽ chọc cô như thế nào....
- Ừm đi thôi! - Na cũng lên tiếng tán thành
Hai đứa nó thu dọn quần áo, sau đó tắm rửa thay quần áo rồi phóng vọt ra kêu taxi chở mình đến sân bay. Lúc này, đang ngồi trên taxi, Na cứ lầm bầm:
- Thật chán quá! Mới chơi được có ba ngày, bây giờ lại phải về nước. Chán thật! Đều tại mấy tên đáng ghét kia.
Nghe nó nguyền rủa, cô có chút buồn cười. Nghĩ đến việc lần đầu tiên của mình bị mất đi lãng xẹt vậy, cô thật đau đầu. KHông biết nếu như mẹ cô biết được việc này sẽ như thế nào! Haizzzzzzz....Tốt nhất là vẫn không nên nói ra sự việc này cho mẹ cô nghe
Hai cô cứ vậy mà ra sân bay, còn một nơi nào đó có hai người đàn ông đang giận cá mà chém thớt. Họ nhanh chóng cho người điều tra coi hai cô đi đâu. Và kết quả đương nhiên là.........SÂN BAY....Nghe thấy hai từ này Vũ Long và Thiên Hạo quả thật rất tức giận. Vũ Long phóng xe đến sân bay mà không để ý rằng người bạn thân của anh cũng đang ở phía sau anh a. Tốc độ lái xe của hai người này thật kinh khủng. Trên đường chẳng có người nào dám dành đường với họ.... Nếu có , quả thật những người đó chán sống rồi.
Đến sân bay, Vũ Long điên cuồng tìm kiếm hình bóng của cô. Trời không phụ lòng, chết tiệt, cái cô gái kia dám thừa lúc anh ngủ mà bỏ trốn! Để xem,em có thể chạy đi đâu................
- A!
- Sao vậy Hương???? - Thấy cô cứ vuốt cánh tay , nó liền hỏi
- KHông biết làm sao mình cảm thấy ớn lạnh ! haiz! _cô nói
- Oh! TRời ạ, phải 30' nữa mới bay, chúng ta làm gì bây giờ? Theo như cậu nói, hai người kia có thế lực rất lớn, vậy họ có đuổi theo chúng ta đến đây không?_Na than vãn
Cô gật đều hiểu rõ rồi nói
- Cái đó thì mình cũng không biết! Nhưng đến sân bay cũng phải mất 1 tiếng, chắc sẽ không kịp đâu. Nếu họ có dậy cũng đâu biết chúng ta ở đâu mà tìm, với lại nếu biết thì cũng không kịp, lúc đó mình đã lên máy bay rồi.
- Ừ! Cũng mong là vậy. Thật là tức chết mà, đi chơi mới được mấy ngày, còn chưa chơi đủ lại bị thất thân! Hu hu...Bây giờ lại phải chạy trốn như tội phạm í!_ na gật đầu than
Na mếu máo khiến cho cô có chút buồn cười, cô nhìn khuôn mặt mếu máo của nó là nói:
- Trùi! Coi như mình gặp xui xẻo đi. Sáng giờ từ lúc ở trên xe , không biết cậu đã tức chết mấy lần rồi!! Thôi mình đi vào nhà vệ sinh tí đã, cậu đi mua gì ăn đi, tối qua đến giờ mình vẫn chưa ăn gì, đói bụng chết.
Cô xoa bụng rồi nhăn mặt nói. Trời đánh tránh bữa ăn. Nghe cô nói vậy, nó cũng xoa bụng, khuôn mặt nhanh chóng trở lại bình thường, sau đó cười nhẹ:
- Ừ nhỉ! Quên mất chưa ăn gì! Vậy để tui đi mua, coi như ăn uống no say trước khi phải lên thớt.
- Lên thớt? - Cô nhíu mi
- Thì còn ai ngoài hai vị mẫu hậu thân yêu của chúng ta! - Na ngán ngẩm trả lời
- Chuyện đó tính sau. Mình đi đây! - Cô thở dài, sau đó hướng về phía phòng vệ sinh mà đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro