Chap 1 : Ở bên ngoài thám hiểm nhặt được biến thái ( cốt truyện )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi người đọc thấy cấn ở đâu thì cứ nói để mình sửa nhé .

< Lư nội bộ tây châu bộ được chia làm 32 khu ,thế giới đứng đầu về những vùng cấm không người >

< Vô số nhà thám hiểm đi bộ đường xa mất tích tại đây >

< Nơi đây có sa mạc, rừng rậm, côn trùng có độc, thú hoang dã >

< không người giám sát >

< Một đám người nhiệt huyết đi thám hiểm ,những người trẻ tuổi tìm kiếm kích thích ,lái xe đi vào nơi này >

< Không có tín hiệu , đây là vùng cấm không người hoang tàn vắng vẻ ,chỉ có trạm xăng dầu duy nhất cuối quốc lộ ,cùng một căng nhà gỗ cũ nát trong rừng sâu >

< Bọn họ ở chỗ này, chọc phải biến thái không nên dây vào >

Đào Chỉ tỉnh lại trên một chiếc xe ,cậu hoa mắt nhức đầu phát hiện bản thân đang ngồi  ở ghế sau của chiếc xe việt dã ,cậu dành hai phút để xác định tình huống trước mắt .

Đào Chỉ đã chết ,bị trói định với một hệ thống quỷ quái ,ở không gian Chủ Thần bởi vì điểm tổng hợp của tư chất cá nhân quá thấp ,bị hệ thống phân phối tới tổ xuyên nhanh pháo hôi.

Nhiệm vụ tổ pháo hôi rất đơn giản ,chỉ có hai điều : Bảo trì thiết lập nhân vật, cố gắng sống sót.

Đây là phó bản thứ nhất của Đào Chỉ, chủ nhân của thân thể này là một pháo hôi ngốc nghếch si mê nam chính .

Ý thức của người chơi đã thanh tỉnh ,tóm tắt phó bản giống như trò chơi pop-up hiện ra trước mắt Đào Chỉ ,cùng với hệ thống trò chơi phát sóng trực tiếp đã được kích hoạt.

Đào Chỉ giả vờ say xe, nhắm mắt lại dựa vào cửa sổ xe, ở trong đầu lại đọc nhanh qua một lần giới thiệu về nhân vật trong phó bản.

Nguyên chủ là một tiểu thiếu gia giàu có ,xuất ngoại và bảo lưu học bả bởi vì yêu thầm nam chính ,kết bạn với một nhóm cậu chủ cô chiêu ,miễn cưỡng tham gia vào vòng tròn phú nhị đại .

Cậu vẫn luôn là người bị chê cười ,đầu óc đơn giản, tích cách ương ngạnh, hay tự ảo tưởng. Chỉ cần nhắc đến tên nam chính ,không cần mọi người lừa gạt ,chính bản thân cũng có thể làm ra chuyện ngu xuẩn ,khi học đại học còn bị các cậu ấm cô chiêu xúi giục hạ nhục người khác gây ra một đống tai hoạ .

Nhưng khi bọn họ chân chính chọc phải phiền toái ,chính là lần đi dã ngoại bên ngoài lúc nghỉ đông.

Đi dã ngoại lần này nói là lái xe du lịch ,nhưng nói rằng đây là chuyến đi thám hiểm cũng không sai lắm ,bởi vì nơi bọn họ đi là một chỗ cách xa thành phố ,trên bản đồ hiển thị rằng đây là vùng cấm nguy hiểm không người sống.

Bắt nguồn của tất cả ,đều là do bọn họ nhặt được một chiếc di động.

Khi tiến vào phạm vi rừng rậm trên bản đồ ,chịu ảnh hưởng của từ trường ,di động của mọi người đều dần dần mất đi tín hiệu .

-- Nếu nhặt được di động của tôi, xin hãy mau trả lại

-- Nếu không các người sẽ chọc phải nhiều phiền toái

Mới đầu chỉ có hai dòng tin nhắn ,mọi người đều không để trong lòng .Trong xe phát ra tiếng nhạc rock and roll như đấm vào lỗ tai ,người cầm di động đọc tin nhắn là một tiểu thiếu gia ,hắn nhếch khoé miệng ,nhàm chán trả lời :" Ngươi là ai ? "

-- J ,chủ nhân của chiếc di động.

" Hỏi tên nhưng lại trả lời biệt danh ,đúng là thứ não tàn ." Xem được tin nhắn thanh niên hừ một tiếng ,tay ném đi, đưa điện thoại di động ném ra ghế sau " Nếu là nữ ,tao còn chơi đùa một chút, nam nhân ? Vậy thì xui cho hắn rồi ."

Thẳng đến lúc này, Đào Chỉ mới hiểu rõ tình huống trước mắt ,cậu ngồi ở ghế sau xe việt dã ,thầm lặng quét một vòng những người xung quanh .Trên xe ngoại trừ cậu thì còn có bốn người khác ,như những gì đã đọc trong hệ thống, cậu gian nan phân biệt từng người.

Người có một thân hình cường tráng đầy nam tính đang lái xe được gọi là Claude .Trên ghế phụ ,tiểu thiếu gia đã ném di động gọi là Kỳ Cảnh .Người ngồi ở ghế sau ,song song với Đào Chỉ nhưng lại cố tình cách một khoảng cách rất xa ,một thanh niên mặt lạnh để đầu đinh, hẳn chính là nam chính Đào Chỉ yêu thầm trong phó bản ,Giang Dạ. Kẹp giữa hai người ,giờ phút này đang bực bội vì điện thoại không có tín hiệu, bạn thân của Giang Dạ ,tên Jasson.

Bọn họ cùng tham gia câu lạc bộ bóng chuyền, quan hệ vẫn luôn không tồi.

" Nơi quỷ quái gì tín hiệu kém vãi ,tin nhắn gửi đéo được ."

" Điện thoại bọn mày đâu? Ai có tín hiệu không? "

" Có, nhưng hơi yếu ."

Khi bọn họ nói chuyện ,di động bị ném ra ghế sau đột nhiên vang lên ,trong phút chốc tất cả mọi người đều chú ý đến nó.

Chiếc di động có tạo hình đơn giản ,thoạt nhìn rất lâu đời ,xe di chuyển rung lắc làm chiếc điện thoại đụng vào chân Đào Chỉ . Chấn động ong ong từ điện thoại truyền đến ống quần làm cậu có chút khẩn trương ,ngẩng đầu nhìn xung quanh một vòng ,ngoại trừ Jasson cũng bị tiếng rung của điện thoại đụng tới ,nhưng cũng chỉ là liếc mắt một cái rồi làm lơ ,tựa hồ không có ai để ý đến khúc nhạc đột nhiên vang lên này.

Khi di động vang lên lần thứ hai ,Đào Chỉ có chút nhịn không được ,tiếng chuông di động kia rất kì quái ,giống như kim loại bị vũ khí sắt bén chà xát ,bén nhọn chói tai ,khiến cậu càm thấy không thoải mái.

Cậu há miệng thở dốc ,đang định dò hỏi nên xử lý như thế nào , thì Claude người vẫn luôn im lặng lái xe mở miệng ,giọng điệu bực bội :" Một là nghe, hai là quăng ra ngoài ."

" Được đó "

Đào Chỉ phi thường tán đồng ,cậu thuận thế cầm lấy di động đang định ấn xuống tắt máy ,Kỳ Cảnh ngồi đằng trước đột nhiên quay đầu ,chặn lại động tác của cậu :" Chờ chút ,trước hết đừng tắt ."

" Mày nghe máy đi, Đào Chỉ ."

" ? "

Đào Chỉ mờ mịt ,nắm di động động nhìn hắn khó hiểu .

" Tụi mày không thấy chán hả ." Trên mặt Kỳ Cảnh mang theo nụ cười, xoay ngoài quơ quơ điện thoại của bản thân trước mặt ba người họ :" Còn khoảng 100 km nữa mới tới nơi ,hiện tại ,di động của chúng ta một chút tín hiệu cũng không có ."

Tựa hồ thấy cũng thú vị ,Jasson ngẩng đầu lên một chút ,cuối cùng đem lực chú ý chuyển tới màn hình di động ,giọng nói của hắn có chút hưng phấn không dễ phát hiện ,tiếp tục nói :" Mày muốn làm gì ?"

" Ừm, người tên J này ,vẫn luôn gọi điện thoại ảnh hưởng đến tâm trạng của chúng ta, còn hù doạ nữa ."

Kỳ Cảnh cười cười :" Mày xem, Giang thiếu đang khó chịu kìa ."

Lần đi dã ngoại này thật sự quá nhàm chán ,tiểu thiếu gia có tiền có thể tùy ý làm bậy ,muốn tìm những thứ kích thích.

Tay Đào Chỉ đang bị đè lại ,hai người trên xe liếc nhau ,lộ ra những suy nghĩ trong lòng hiểu rõ nhưng không nói ra :" Chơi thì chơi ."

Đây rõ ràng là đang kiếm chuyện với cậu , Đào Chỉ quá quen thuộc ,ở trong trí nhớ của nhân vật ,những điều này thường xuyên xảy ra không ít .

Lần gần đây nhất là ở quán bar ,bọn họ khuyến khích Đào Chỉ giả làm nữ nhân trêu chọc một nam nhân trung niên không biết đã làm gì mà đắc tội bọn họ.

Đào Chỉ rất muốn cự tuyệt ,giác quan thứ 6 của cậu điên cuồng cảm nhận được ,những thứ trước mắt này là mở màn cho sự nghiệp tìm đường chết của cậu trong phim kinh dị ,tất cả như muốn nhắc nhở cậu rằng không được nghe điện thoại.

Nhưng để thay đổi suy nghĩ của Đào Chỉ thì chỉ cần một ánh mắt của Giang Dạ.

Kế bên Jasson ,Giang Dạ lãnh đạm nhìn qua ,cũng đủ để Đào Chỉ đè xuống suy nghĩ muốn phản đối .

Cậu đành bắt máy .Có vài tiếng xẹt xẹt truyền qua tai cậu.

So với smartphone không hề có tín hiệu của bọn họ ,tiếng xẹt xẹt quấy nhiễu hiển nhiên cũng không ảnh hưởng đến cuộc trò chuyện của bọn họ .

Đào Chỉ khẩn trương cầm chặt di động ,không đợi cậu nói gì ,đầu dây bên kia liền mở miệng trước .

Là giọng nói của nam nhân.

" Ngươi muốn chết sao ."

Ngoài dự đoán, là một người trẻ tuổi có chất giọng trầm thấp.

Lời uy hiếp gần sát lỗ tai khiến cậu giật mình hoảng hốt, Đào Chỉ thiếu chút nữa trực tiếp cúp điện thoại .

Jasson ngồi bên cạnh ,tay mắt lanh lẹ đè lại tay cậu ,lông mi Đào Chỉ run run ,nhìn mọi người xung quanh bằng ánh mắt hoảng loạn .

Khi cậu nhìn đến ghế phụ ,Kỳ Cảnh nhướng mày cười ,sau đó làm khẩu hình miệng.

[ Giả làm nữ nhân ]

Đây là kỹ xảo bọn họ thường xuyên dùng để trêu cợt người khác ,dứt lời còn liếc mắt một cái nhìn Giang Hạ ngồi kế cửa sổ ,tựa như nhắc nhở Đào Chỉ ,đừng làm hắn mất hứng.

Bọn họ giao tiếp bằng ánh mắt khoảng mấy giây ,người ở đầu dây bên kia bắt đầu mất kiên nhẫn .

" Nói chuyện ."

Giọng điệu lần này trầm trọng hơn một ít ,tiếng hít thở lặng băng ,bị tiếng lá cây rào rạt ngoài cửa sổ che giấu.

Đào Chỉ làm ra một bộ dáng bị doạ đến đáng thương ,động tác khoa trương mà chà xát cánh tay.

Đào Chỉ bị Jasson đụng vào bả vai, ý thức được mọi người đang thúc giục ,không để đối phương tiếp tục nói chuyện ,cậu siết chặt di động ,đột nhiên nhỏ giọng hô :" Ca Ca.'

Bên kia tựa hồ tạm dừng một giây ,sau đó tiếp tục nói :" Trả lại điện thoại cho ta ."

" Đây là điện thoại ta nhặt được ,ngươi có chứng minh được đây là điện thoại của ngươi không ?" Đào Chỉ dựa vào nhắc nhở của hệ thống trong đầu ,tận lực bắt chước tính cách của nguyên chủ ,biểu hiện tự nhiên không để mấy người trên xe biết được cậu đang khẩn trương :" Trên mặt điện thoại có viết tên ngươi không ,J ?"

Tuyệt vời ,rất phù hợp với thiết lập tiểu pháo hôi không đầu óc của cậu .

" Trong album ,ảnh thứ hai là một cây đao ,ngươi có thể kiểm tra ."

Đào Chỉ căn bản không cần kiểm tra ,chiếc điện thoại này lâu đời như vậy, chỉ có một dãy số ,trừ chủ nhân của chiếc di động này thì không còn khả năng nào hết.

Nhưng chủ ý của bọn họ cũng không phải bắt đối phương chứng minh đây là di động của mình.

" Thấy được sao ."

" Còn không có..." Đào Chỉ hơi nhíu mày ,nói chậm :" Điện thoại của ngươi quá cũ ,phản ứng hơi chậm chạp......"

Đối phương kiên nhẫn đợi hai giây

" Hiện tại ngươi đang xem ở đâu ."

" Vãi, còn không có......" Đào Chỉ căn bản không muốn xem, chỉ là cố ý kéo dài thời gian ," Ta tìm không thấy album của ngươi ,ngươi đặt album ở chỗ nào."

" Ở trên màn hình chính ,không có che giấu ."

Đào Chỉ vẫn là nói :" Không có nha....... Ta tìm không thấy."

Tựa hồ đã ý thức được cái gì, nam nhân đối diện trầm mặt một lát ,đột nhiên nói :" Ngươi đang chơi ta sao. "

Hai người ngồi phía trước thiếu chút nữa cười phun ra tiếng.

" Ta không muốn tốn thời gian chơi với ngươi ,trước khi ta giết ngươi, ngươi tốt nhất đem điện thoại trả lại cho ta ."

" Ngươi đừng hung dữ với ta như vậy mà ,ca ca." Đào Chỉ làm bộ không nghe thấy uy hiếp ,dùng giọng nữ Châu Á có chút nũng nịu ,căng da đầu tiếp tục nói :" Ta ở trên đường đi chút nhàm chán ,muốn tìm người chơi với ta."

Đối phương giống như cười một tiếng ,lại mở miệng ,ngữ khí mang theo một phần hài hước khó phát hiện ,hắn nói :" Ngươi tìm lầm người rồi, em gái nhỏ ."

" Ta không phải là em gái nhỏ, ta là.......Chỉ Chỉ ."

" Chi Chi ?" Đối phương không hiểu nên lặp lại một lần nữa .

Đào Chỉ làm lơ giọng điệu hắn kêu nhũ danh mình kỳ quái ,nói :" Ngươi phải chơi với ta, thì ta mới đem điện thoại trả cho ngươi."

"......."

" Chọn đi ."

Nghe Đào Chỉ nói như vậy ,thanh âm căng chặt của nam nhân hơi thả lỏng " Vậy ngươi muốn ta chơi với ngươi cái gì ?"

" Ngươi có thể cùng ta nói chuyện phiếm ,hỏi ta một ít vấn đề ."

Nếu không phải Kỳ Cảnh ngồi phía trước cùng Jasson kế bên luôn làm mặt quỷ, mãnh liệt dựng ngón tay cái, Đào Chỉ không biết làm sao để tiếp tục câu chuyện ,cậu mím môi nói :" Giống như, ta lớn lên có xinh đẹp không. "
 
" Chi Chi lớn lên xinh đẹp không ?"

Giống như chỉ xem cậu là người nhặt được chiếc điện thoại ,một cô nương có tính cách vài phần kiêu căng ,đối phương trực tiếp nói lại câu hỏi của cậu .

Di động lúc này đang bật loa ngoài ,lúc này đang đặt ở trên đùi Đào Chỉ . Nam nhân tự xưng J kia ,thanh âm trầm thấp mà có từ tính ,chỉ nghe giọng nói cũng đủ để khối em mê mệt .

Đáng tiếc, người hắn tán tỉnh chính là Đào Chỉ, một nam chân.

" Đương nhiên." Đào Chỉ trả lời .Đào Chỉ đã xác định, sau khi tiến vào trò chơi, từ tên nhân vật cho đến thân thể đều giống cậu y như đúc ,bởi vì cậu......cùng với người khác có điểm không giống .

Không biết có phải do cậu trả lời quá mức tự tin hay không ,J tựa hồ cười một tiếng ,sau đó hỏi Đào Chỉ :" Xinh đẹp như thế nào ? Đáng yêu hay là gợi cảm? Mắt to ? Da trắng ?"

" Ca ca ,câu hỏi của ngươi quá nhàm chán." Đào Chỉ không muốn trả lời cụ thể về diện mạo của bản thân ,cậu cau mày, giả vờ uy hiếp nói :" Ngươi chỉ nói cho có lệ thôi ,ta sẽ cúp điện thoại ."

" Thế nào mới tính không có lệ ."

" Tự ngươi biết " Đào Chỉ dựa vào cửa sổ xe ,đem điện thoại trên đùi cầm lên .

Trên màn hình hiển thị thời gian cuộc trò chuyện đã là 8 phút 36 giây ,thời gian trôi dần khiến mọi người cảm thấy nhàm chán .Không khí trong xe bây giờ quá mức bình đạm ,bọn họ muốn một cái gì đó kích thích hơn, giống như xem phim điện ảnh bị cấm ,đánh nhau, độ tuổi trẻ trung hormone tràn đầy ,cái nào cũng muốn thử qua.

" Cái gì cũng có thể hỏi ?"

" Đương nhiên "

Đào Chỉ cho rằng đối phương sẽ tuỳ tiện nói vài câu trêu chọc cậu để giảm bớt không khí nhàm chán, kết quả đối phương lại hỏi một vấn đề mà cậu không tưởng tượng được.

" Chi Chi là tên thật của ngươi sao?"

Đào Chỉ có thể thấy bên trong xe từ kính chiếu hậu người vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng Claude dù thế nào vẫn giữ một khuôn mặt vô cảm.

"Ừm...." Đào Chỉ thất thần chớp mắt một cái ,tuỳ tiện trả lời :" là biệt danh."

Thanh âm của J phóng qua ống nghe của di động ,ở trong xe việt dã thong thã vang lên ,giống như máy quay đĩa cổ xưa truyền phát tin kể chuyện trước khi ngủ :" Ngươi biết không, ở nước Đức, các nam nhân sẽ gọi người mình thích là Mäuschen ."

" Có nghĩa là tiểu lão thử."

Đào Chỉ a một tiếng ,khó hiểu hỏi :" Tại sao lại gọi là lão thử ?"

" Mảnh mai, nhát gan, lòng hiếu kì mạnh, dễ dàng bị thương ."

" Làm người rất có ý muốn bảo hộ."

Đào Chỉ nhíu mày ,mấp môi nói :" Thì có liên quan gì tới tên của ta ?"

" A " J cười nhẹ một tiếng ,đột nhiên nói :" Ngươi vừa rồi nói ngươi ở trên đường thực nhàm chán ,trong điện thoại vẫn luôn có tiếng ô tô chạy ,chắc sẽ không phải do em gái nhỏ thích xe nên đứng gần đâu nhỉ ?"

" Cho nên ngươi vẫn luôn cùng ta trò chuyện ,ai lái xe ?"

" Bạn trai của ngươi sao ? Không chỉ có một người đúng không?"

Đào Chỉ đã hoàn toàn ngây ngẩn cả người ,mặt của những người khác trên xe cũng vậy ,Giang Dạ lộ ra vẻ kinh ngạc rất nhỏ trên khuôn mặt khi hắn nhìn qua.

" Ngươi.......ngươi đang nói cái gì ,ta nghe không hiểu ."

Trong điện thoại ,tiếng nam nhân trầm thấp ,giống như đè nặng vào lỗ tai của Đào Chỉ.

"Ta nói ,khi bạn trai ngươi địt ngươi ở trên xe ,ngươi sẽ kêu chi chi sao ,chuột cái ."

--------------------------
Lời nói của tác giả :
Lần đầu tiên đăng truyện, hi vọng sẽ có tiểu thiên sứ thích ~

------------------
chap 1 nói sơ về cốt truyện ,chap 2 mới bắt đầu có H nhẹ nha, mình sẽ cố gắng edit.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro