344-345

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thẩm mĩ viện rất yên tĩnh, trong hành lang không có một bóng người.

Thấy bước chân của Chu Tịnh và Lương Đậu Khấu ngày càng gần, âm thanh nói chuyện của họ cũng rõ ràng hơn một chút.

“Nếu cô ta hẹn chúng ta ra gặp mà không lan truyền thứ đó ra ngoài thì cậu nên đi gặp cô ấy, chắc hẳn chỉ là vì tiền mà thôi, vì vậy cậu đừng vội, chúng ta gặp cô ta trước, rồi từ từ nói chuyện.”

Đây là tiếng của Chu Tịnh… Từ trong lời nói của cô ấy hình như Lương Đậu Khấu gặp phiền toái gì đó, bị người khác bắt thóp.

“Không phải mình đã nói với cậu rồi sao, lại đi tìm một người trợ lý như vậy? không có chuyện làm lại lén quay video mình!”

Là tiếng của Lương Đậu Khấu… trợ lý của cô quay được video… là video gì đây?

Tưởng Tiêm Tiêm có chút hiếu kỳ, trốn ở trong phòng dựng thẳng lỗ tai, lại càng tập trung nghe lén.

“Cô ta chính là một nữ sinh đại học vừa mới tốt nghiệp, ở trường học thành tích cũng không tệ, ai ngờ cô ta lại làm những chuyện như vậy, bất quá mình nghe người ta nói, mẹ của cô ấy hình như bị bệnh, có thể là không có tiền lo thuốc thang nên cô ấy mới giậu đổ bìm leo? Chỉ cần dùng tiền giải quyết là được rồi, cũng không có chuyện gì lớn, coi như là của đi thay người.”

Trong lời nói của Chu Tịnh có vài phần động viên.

“Cô ta hẹn gặp ở đâu?” Lương Đậu Khấu không hài lòng, nhưng cũng chỉ nổi nóng trước mặt Chu Tịnh.

“Ngay nhà hàng dưới lầu… À, cô ấy gửi tin nhắn cho tớ, tớ đọc rồi, là phòng 302, cô ấy sắp đến rồi...”

.....Tiếng nói của Chu Tịnh kết thúc, cô và Lương Đậu Khấu đi qua trước cửa phòng Tưởng Tiêm Tiêm.

“Chúng ta xuống trước chờ cô ấy, mặc kệ thế nào hôm nay nhất định phải lấy được video kia tiêu hủy, nếu để nó truyền ra ngoài nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn thật đó…”

Tiếng bước chân của hai người họ xa dần, hình như vẫn tiếp tục nói chuyện gì đó, Tưởng Tiêm Tiêm nghe không rõ lắm, chỉ mơ hồ nghe thấy tiếng nói.

Sau khi mọi thứ yên tĩnh lại, Tưởng Tiêm Tiêm mới đưa tay đóng cửa, dựa vào vách tường, nghĩ đi nghĩ lại những lời nó đó mấy lần, sau đó mới hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện.

Trợ lý của Lương Đậu Khấu vì mẹ bị bệnh mà cần gấp một khoảng tiền. Trong lúc tình thế cấp bách lại bắt được thóp gì đó của Lương Đậu Khấu, sau đó quay video lại, buộc cô và Chu Tịnh phải gặp mặt nói chuyện dùng tiền để trao đổi.

Từ trong giọng nói lo lắng của Chu Tịnh, có thể thấy uy hiếp này đối với Lương Đậu Khấu cũng không phải là nhỏ.

Lần trước cô đưa cho Lộc Hàm một loạt hình ảnh cô thân thiết với người đàn ông khác, hắn lại tàn nhẫn làm cô mất mặt.

Những lần gặp nhau gần nhất này lần nào gặp Lương Đậu Khấu cô cũng thất bại, cơn giận này đúng là không thể nào nuốt trôi được, nghĩ đến trong đầu chỉ toàn buồn bực.

Nếu cô có được video này, có khi còn tàn nhẫn cho Lương Đậu Khấu chịu khổ, rửa được hận của mấy lần trước rồi.

Hôm qua cô còn muốn tìm Lương Đậu Khấu rửa hận thì hôm nay Lương Đậu Khấu lại đến trước mặt cô dâng video đó lên.

Nghĩ tới đây, ánh mắt của Tưởng Tiêm Tiêm sáng lên, liền nhanh chóng mở cửa chạy ra khỏi phòng, đi đến quầy thu ngân trả tiền xong liền đi thang máy xuống nhà hàng dưới lầu.
__________________________________________________________
                               345
Tưởng Tiêm Tiêm ở trong thang máy năm phút, cuối cùng cũng đụng phải trợ lý của Lương Đậu Khấu.

Tuy rằng hai người gặp nhau gấp như vậy nhưng Tưởng Tiêm Tiêm chưa bao giờ nói chuyện nhiều với trợ lý của Lương Đậu Khấu, cũng không biết nên gọi cô ấy là gì, cô nghẹn lời một hồi, không thể làm gì khác hơn là đưa tay cản đường của cô.

Trợ lý của Lương Đậu Khấu dừng bước, trước tiên nhìn Tưởng Tiêm Tiêm một cái, mới lễ phép hỏi: “Xin hỏi cô có chuyện gì sao?”

Tưởng Tiêm Tiêm nhìn chung quanh một chút, cuối cùng liền chỉ vào một lối thoát hiểm hầu như không có người qua lại, mở miệng nói: “Chúng ta qua đó nói chuyện một chút được không?”

Tưởng Tiêm Tiêm sợ bị từ chối, liền tiến tới bên tai trợ lý của Lương Đậu Khấu, âm thanh nhỏ xuống bổ sung một câu: “Tôi biết mẹ cô bị bệnh, cần một số tiền lớn, tôi có thể giúp cô.”

Trợ lý của Lương Đậu Khấu sững sờ, như rất kinh ngạc không biết sao Tưởng Tiêm Tiêm lại biết, sau đó liền khẽ gật đầu, quay người đi về phía lối thoát hiểm.

Tưởng Tiêm Tiêm theo sát phía sau cô, đóng cửa thoát hiểm xong, cô liền dứt khoát sờ soạn trong túi một tờ chi phiếu, cầm bút ký rồi đưa cho trợ lý của Lương Đậu Khấu.

Trợ lý nhìn số tiền trên tấm séc, lại không nhận mà nhìn vào mắt Tưởng Tiêm Tiêm, mở miệng thẳng thắn nói: “Điều kiện là gì?”
“Video” Tưởng Tiêm Tiêm cũng không vòng vo, nhìn thấy cô ấy hiểu ý của mình, lập tức thẳng thắn nói: “Tôi muốn lấy cuộn video có liên quan đến Lương Đậu Khấu trong tay cô.”

Trợ lý chỉ muốn lấy một số tiền từ chỗ Lương Đậu Khấu, cô không thật sự nghĩ hại Lương Đậu Khấu, nên mím môi một hồi, quay đầu, tránh khỏi tầm mắt của Tưởng Tiêm Tiêm, nói: “Tôi không hiểu cô đang nói gì.”

“Đừng giả bộ nữa, tôi đã biết tất cả mọi chuyện rồi, chỉ cần cô đưa video cho tôi, tờ séc này sẽ lập tức thuộc về cô, dù cho cô có đưa video cho Lương Đậu Khấu, cô ấy cũng sẽ đưa cho cô một số tiền vậy thôi, tôi cũng không có liên quan, nhưng mà…” Tưởng Tiêm Tiêm cố ý dừng lại một chút, sau đó lại mở miệng: “…Nếu như tôi là cô, thừa dịp có tiền thì cứ lấy, dù sao chuyện mẹ bị bệnh mới là quan trọng nhất, nếu như còn chưa lấy được tiền của Lương Đậu Khấu mà lại làm mất video kia thì chẳng phải lại mất cả chì lẫn chài sao?”

Sau khi nói xong, Tưởng Tiêm Tiêm giống như trầm tư lắm vậy, nghiêng đầu chút, lại mở miệng nói: “Cô nói xem bọn họ có gạt cô ghi âm lại để báo cảnh sát bắt cô tội tống tiền không? Sau đó giam cô vào ngục?”

“Cũng có thể a…” Tưởng Tiêm Tiêm tán đồng mấy lần, sau đó lại cười xán lạn với trợ lý: “À đúng rồi, tôi quên tự giới thiệu với cô, tôi là Tưởng Tiêm Tiêm, là em họ của Lương Đậu Khấu, có một số chuyện người ngoài không biết nhưng tôi là người trong nhà, tất nhiên là đã biết rồi…”

Trợ lý thật sự bị câu nói sau của Tưởng Tiêm Tiêm hù dọa, cô là em họ của Lương Đậu Khấu, hay la cô ta chỉ nghe được tin tức gì đó nên đã chặn đầu cô, liền mở miệng nói: ‘Video tôi cũng có thể đưa cho cô, nhưng cô phải đưa cho tôi thêm hai trăm ngàn.”

Tưởng Tiêm Tiêm không chút do dự viết thêm một tờ chi phiếu khác, sau đó đưa cho trợ lý.

Trợ lý nhận được thì xác định không có vấn đề gì mới từ trong túi lấy ra một cái đĩa đưa cho Tưởng Tiêm Tiêm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#==££¢