Chap 6 : Nguyệt quang.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình Hi hôm nay tâm tình rất tốt.

Công việc bề bộn của hội học sinh đã xong, tên quỷ hút máu Thẩm Trạch mời ăn cơm, trong game gió yên biển lặng, người Lang Tộc ngoan ngoãn trốn khỏi mắt hắn, bang hội không có vấn đề gì, phó bản đã đánh xong, nhặt được hai Chu Tước lông vũ, đang chuẩn bị tìm ít đồ đi làm bộ Hiên Viên cho mình, lúc vào nhà kho bang hội thấy vải vóc cao cấp mình cần treo bán ở đó.

Hắn nhìn lướt qua danh sách thành viên bang hội, phát hiện chủ nhân đống vải online.

[ Bang hội ] Phong Hỏa : Tử Phi Ngư có đó không?

[ Bang hội ] Hinh Hinh Khả Nhi : Em mới không cùng hắn kết hôn, hắn quá nhàm chán rồi.

[ Bang hội ] Hinh Hinh Khả Nhi : Chào Phong Hỏa ca ca.

[ Bang hội ] Phong Hỏa : Chào, Tử Phi Ngư có đó không?

[ Bang hội ] Hinh Hinh Khả Nhi : Phong Hỏa ca ca gần đây làm gì vậy? Không thấy thường xuyên online...

[ Bang hội ] Bộ Kinh Vân : Tiểu Ngư MM ở Dương Châu hái thuốc, chắc là đóng kênh bang hội, tìm cô ấy mât báo đi a.

_

Trình Hi sau khi gửi đi cái mật báo, đợi nửa phút.

Cuối cùng.

[ Nói chuyện riêng ] Tử Phi Ngư nói với bạn : Tôi có. Có chuyện gì sao?

_

Mà ở một nơi khác, trước màn hình máy tính, trên cùng một ban công dưới bầu trời đêm, ở kí túc xá của khoa vật lý có hai người.

"Thả lỏng, thả lỏng, hít sâu, thở ra, hít vào..." Bạch Tiểu Tư một đầu rối bung, hai lọn tóc vểnh lên rất ngốc, người mặc áo ngủ bò sữa đen trắng, chân trần ngồi chồm hỗm trên đất, trong tay nắm chặt ống nghe bệnh, đặt tại trên ngực Lâm Úc cả buổi, vẻ mặt nghiêm túc nhìn cậu: "Tốt rồi, tim đập chậm lại một chút rồi."

Lâm Úc vẻ mặt nghi hoặc nhìn ống nghe.

"Cậu vì sao có ống nghe bệnh?"

"Đạo cụ dùng lúc Cosplay." Bạch Tiểu Tư vẻ mặt tự hào, nói xong liền dí sát vào trước máy tính: "Tốt rồi, xem trả lời hắn thế nào đi..."

"Đạo cụ Cosplay liệu có chuẩn xác không? Tớ thấy tim đập vẫn nhanh ..." Lâm Úc bán tín bán nghi mà ôm lấy ngực mình.

"Tốt rồi, bất kể tim đập, phải làm cái này đã." Bạch Tiểu Tư thò tay gõ máy tính: "Đây mới là trọng điểm."

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : [ Tô Tú ] trong kho hàng bang hội cô treo, bán thế nào?

Tô Tú trong game này là một loại vải cao cấp, thường dùng để làm trang bị linh phẩm cho quần áo. Lâm Úc đặt chúng ở kho hàng bang hội, là do sau khi phân giải bộ đồ tinh linh mà có.

Lâm Úc khó khăn mà nhíu mày.

"Nhanh chóng trả lời hắn, nhớ kỹ, không kiêu ngạo không xu nịnh, nữ nhân cạnh hắn nhiều lắm, đã thấy qua nhiều loại người rồi. Cậu lại không biết bán manh, thật khó!" Bạch Tiểu Tư một bên cảm xúc kích động mà nói: "Được rồi, cậu cứ nói heo ý mình đi..."

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Tôi không bán.

Bạch Tiểu Tư giật bắn.

"Cậu ngốc a, vì cái gì nói không bán! Đây là Trình Hi a! Cậu không phải muốn theo đuổi hắn sao, nhanh nắm lấy cơ hội a..."

"Tớ nói theo ý tớ mà." Lâm Úc vẻ mặt đương nhiên: "Tớ vốn không định bán, tớ muốn dự trữ hàng, đợi Tô Tú lên giá."

"A a a, tớ bị cậu làm cho tức chết." Bạch Tiểu Tư dứt khoát ngồi hẳn xuống mặt đất, đẩy Lâm Úc ra: "Cậu tránh ra, tớ tới cho!"

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Tô Tú của tôi là giữ lại đổi vật phẩm.

Trình Hi tắt đi nơi giao dịch vừa mở ra.

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Đổi cái gì?

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Tôi ngày hôm qua quen biết một người, hắn trông thấy tôi bị quái đánh, nói muốn dẫn tôi đi thăng cấp, cho hắn một mảnh Tô Tú, hắn dẫn tôi một ngày, hắn nói có thể kéo tôi đến cấp 24, cho nên tôi đi nơi giao dịch mua Tô Tú.

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Người đó tên là gì?

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Cô bị gạt, Tô Tú rất đáng tiền, đừng tùy tiện cho người khác. Trong game có nhiều người nhận dẫn người, chỉ cần mấy kim tệ một ngày.

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : (⊙o⊙)...

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Thế nhưng mà tôi không có kim tệ.

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Tôi đem Tô Tú cho anh, anh dẫn tôi được không?

Lâm Úc ghé mặt vào màn hình máy tính, thấy Bạch Tiểu Tư một bộ dáng bừng bừng khí thế, mười ngón tay gõ chữ như bay trên bàn phím.

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Tôi không có thời gian.

"Tớ đi!" Bạch Tiểu Tư phẫn nộ đập mặt bàn một cái: "Hắn như vậy mà không mắc câu!"

Lâm Úc yên lặng kéo máy tính qua.

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Tôi đem Tô Tú bán cho anh.

[ Nói chuyển riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Bao nhiều?

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : 200 kim tệ một mảnh.

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Nếu như anh không muốn dùng kim tệ, có thể đổi thành túi thuốc linh phẩm cấp 24 kia. Tôi dùng hai mảnh Tô Tú đổi một túi của anh.

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Đó là của tôi sưu tập.

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : "Say mộng sách" rất nhanh sẽ mở, kho hàng bang hội chỉ có hơn hai mươi khoảng trống, đến lúc đó dù anh sưu tầm cũng không có chỗ để.

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Ba mảnh Tô Tú, không đổi coi như xong.

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Giao dịch ở đâu?

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Dương Châu, tôi ở gần Tây hồ phía Nam, Vọng Nguyệt đình.

_

Lâm Úc gõ xong chữ, đem cuốc cất vào túi, chọn tự động tìm đường, hướng phía cửa thành Dương Châu điên cuồng chạy.

Cậu bây giờ đang ở dã ngoại, cách Tây Hồ còn xa vạn dặm. Sở dĩ lại chọn Dương Châu, là vì như vậy Phong Hỏa có thể ít đi một đoạn đường.

Bạch Tiểu Tư kinh ngạc nhìn cậu.

"Hắn không thích cùng người khác nói chuyện phiếm." Lâm Úc bình tĩnh giải thích cho hắn.

"Vậy cậu phải làm sao?" Bạch Tiểu Tư gương mặc trầm xuống.

"Rất đơn giản." Lâm Úc mặt không biểu tình chỉ huy nhân vật nhỏ của mình tới trạm dịch chuyển: "Tớ trong trò chơi kiếm được nhiều lợi nhuận, lên tới max level, có thể lợi hại hơn, có thể mỗi ngày cùng hắn một chỗ vào phó bán rồi."

"Vậy làm thế nào hắn ta thích cậu được?"

"Hắn không thích tớ cũng không sao." Lâm Úc rất bình tĩnh: "Chỉ cần thành bằng hữu là tốt rồi."

Thiên Chi Nhai mới ra mắt một năm rưỡi, tôi mới cấp 17, game này còn nhiều phó bản chưa khai hoang, còn nhiều người chơi mới sẽ tham gia, sẽ có nhiều trang bị mới, sủng vật mới.

Chúng ta, còn rất nhiều thời gian.

_

Lúc Trình Hi đến Vọng Nguyệt đình, vừa lúc là thời điểm Tây Hồ trong game có thể ngắm trăng đẹp nhất.

Bên hồ ngàn gốc cây liễu, gió đêm khẽ thổi, hoa sen trải rộng trên hồ đang chìm dưới ánh trăng, Lâm Úc tuy chơi acc nữ, nhưng lại mặc bộ "Nguyệt bạch sam" không phân biệt giới tính, Hạnh Lâm đôi chân thon dài, đứng tại vùng cỏ lau nước cạn bên hồ, cúi xuống chân hái củ ấu.

Hình ảnh này thật sự đẹp.

Hắn hướng Hạnh Lâm treo danh hiệu bang hội mình chạy tới.

[ Phụ cận ] Phong Hỏa : Tôi đến rồi.

_

Lâm Úc có chút giật mình mà nhìn màn hình.

Bạch Tiểu Tư đã chán nản, thất vọng đi ngủ, trên ban công chỉ còn có cậu, cùng một loại hoa, trên bàn là ánh trăng, trong màn hình cũng là ánh trăng.

Chiến sĩ thân chiến bào màu đen, đeo trường kiếm, cưỡi Kỳ Lân, hướng phía mình phi tới.

Hắn xoay người xuống khỏi Kỳ Lân, đi tới gần.

Hiệu ứng trò chơi toàn bộ được bung ra, ánh trăng sáng, gió nhẹ, tóc dài đen, gương mặt anh tuấn.

Tên hắn cũng muốn lóe sáng.

Lâm Úc mấp máy môi, cúi đầu xuống, trên trên bàn phím đánh ra : Cậu đến rồi.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Anh xin giao dịch đi, bang chủ.

Trình Hi gửi đi xin giao dịch.

Sau khi giao dịch xong, hai người cũng không biết nên nói gì. Trình Hi thực ra là một người rất hào hiệp, nếu không thì cũng không trong game dựng lên một bang hội lớn như vậy. Đối với thành viên bang hội, không tính mấy acc nhỏ nằm trên mặt đất kêu "Bang chủ cầu bao dưỡng", so ra hắn vẫn rất rộng rãi.

Trình Hi chần chờ một lúc, đem Kỳ Lân thu lại.

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Cô hiện tại ở đây nhận nhiệm vụ sao?

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Ừ, tôi làm nhiệm vụ chính cấp 17, muốn đi đến giữa hồ giết mười con cọp răng kiếm.

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Nhiệm vụ này cần tổ đội.

[ Nói chuyện riêng ] Bạn nói với Phong Hỏa : Ừ.

[ Nói chuyện riêng ] Phong Hỏa nói với bạn : Tôi mang cô đi.

_

Thẳng tới lúc bơi đến giữa hồ, trái tim Lâm Úc vẫn không khôi phục bình thường mà nhảy lên.

Cậu không biết tại sao mặt mình lại giống như bị phỏng, ngón tay tại sao phát run, cậu cũng không biết mười chín tuổi liệu có bị bệnh tim không, nhưng cậu biết khi đi sau lưng chàng Húc Dương tên "Phong Hỏa" này, bơi lội cũng thấy vui vẻ.

Đại khái là bởi, người điều khiển Húc Dương này là Trình Hi a. Cho dù Trình Hi nhanh chóng chọn phó bản cấp nghịch cảnh, Lâm Úc cũng không để ý.

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Cô đến gần một chút, cùng một chỗ đánh quái, như vậy cô sẽ nhận được nhiều điểm kinh nghiệm.

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Không cần sợ, tôi có thể đập chết ngay Cọp Răng Kiếm.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư : Được.

Trái tim bên trong như đang đang sinh ra phản ứng hóa học kịch liệt, không ngừng mà bành trướng, cả người như muốn bay lên.

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Hái gốc dược thảo kia.

...

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Đùi gà đừng nhặt, cô cũng không bị thương.

...

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Lui ra phía sau một chút, đó là một tiểu Boss.

...

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Đừng gia huyết cho tôi, sẽ thu hút cừu hận của Boss.

Trình Hi tung ra một bộ chiêu thức, đối với một tiểu Hạnh Lâm tay trói gà chưa chặt là vô cùng đẳng cấp, Boss ầm ầm ngã xuống, tuôn ra một đống vật phẩm.

Lâm Úc ngơ ngác nhìn hắn.

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Sao không nhặt đồ? Sắp refresh rồi.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư : Ừm.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư : Anh không lấy sao?

Khóe miệng Trình Hi hơi cong lên.

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Tôi lấy cũng vô dụng.

Ra khỏi phó bản, Lâm Úc có chút uể oải.

Vẫn là hoa sen nở rộ đêm Tây Hồ, trên đất đầy ánh trăng.

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Tôi đi đây.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư : Chờ chút.

Trình Hi thoáng một cái, tắt đi khung rời tổ đôi.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư : Tôi còn một mảnh Tô Tú.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư phát giao dịch với bạn.

_

Lâm Úc dễ dàng đem Tô Tú lên khung giao dịch, do dự một chút, đem Chu Tước lông vũ, bảo thạch cao cấp phân giải được toàn bộ thả lên.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư : Cho anh, đây là tôi phân giải tinh linh sáo trang có được, tôi định cầm cái này đi kinh doanh, mà anh làm sáo trang chắc cần đến, nên tôi để lại cho anh.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư : Không cần đưa tiền, anh là bang chủ, sau khi tôi tham gia Trục Lộc, ở bên ngoài hái thuốc, không lo có người tới giết rồi.

Trình Hi xây dựng bang đã hơn một năm, mang Trục Lộc đi đánh công hội chiến vô số kể, cũng khai hoang vô số lần, đánh nhau, thêm người, xoát Đồ Long.

Tất cả mọi người biết hắn là bang chủ, mọi người cũng đều gọi hắn là bang chủ đại nhân.

Nhưng lúc tiểu Hạnh Lâm này gọi, lại làm hắn nở nụ cười.

[ Giao dịch ] Phong Hỏa : Tốt, về sau nếu có người giết, cô cứ nói cho tôi.

Sau đó hắn cự tuyệt giao dịch.

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Đem cái này đến nơi giao dịch bán đi.

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Tôi nghe Bộ Kinh Vân nói, cô tính toán rất lợi hại. Chờ cô lên max level, tôi đưa cô làm tổng quản thu chi, giúp Phó bang chủ quản nhà kho.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư : Được.

[ Tổ đội ] Phong Hỏa : Tôi đi trước, tạm biệt.

[ Tổ đội ] Tử Phi Ngư : Tạm biệt.

_

Lâm Úc xem màn hình đầy ánh trăng, thấy Húc Dương kia cưỡi Kỳ lân chạy càng ngày càng xa.

Cậu nói dối.

Do Bộ Kinh Vân lúc khuyên hắn gia nhập Trục Lộc nói, trong lòng cậu thực ra không nghĩ vậy.

Chỉ là khi nãy trong nháy mắt, cậu bỗng nhiên muốn đem hết đồ tốt nhất cho người gọi Trình Hi này, mặc kệ hắn có cần hay không, mặc kệ hắn có hiểu hay không.

Không cần sổ sách, không cần lợi nhuận.

Chỉ là muốn cho cậu vật tôi trân quý thôi.

Chỉ như thế mà thôi.

Editor : LATE.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro