Chapter 13 : Sức Mạnh Của Thiên Băng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

bầu trời ngày càng tối, ánh hoàng hôn chiếu xuống mái tóc vàng của Len làm hắc lên ánh màu cam, trước sự im lặng của mọi người tất cả chìm trong im lặng nhưng cô bé Ana lại nhìn Len mến mộ, yêu thương.

Mirlo_*nhìn trời* trời sắp tối rồi kìa mọi người...

Tio_*ngửi ngửi* có mùi gì đó

Rein_*giật mình* đừng làm chị sợ chứ Tio

Bright_*nhìn Rein* cẩn thận vẫn hơn

Len_*đứng dậy* mà...dù sao chúng ta đi diệt ma vương thì mấy cái trận chiến đáng sợ còn đầy tính kinh dị này sẽ diễn ra dài dài

nói tới đó, Mirlo rưng rưng khóc...

Mirlo_*rưng rưng* hức...hức...đừng nói mấy cái mấy cái đáng sợ như vậy chứ Len

Len_*giật mình* a..a đừng khóc Mirlo à...

soạt soạt...

Fine_*đưa tay lên môi* suỵt....im lặng nào

tất cả nhìn Fine, rồi cô bắt đầu lắng nghe...tiếng bước chân cứ liên tục tiến tới

Ana_*nhìn lên trời* mọi người...trời tối rồi

Shade_*đứng dậy nhìn ra cửa* nguy rồi đây...

Fine_*nhìn thấy chốt cửa chưa khóa lại* chết bà chưa...

cô nhanh chân chạy ra định đóng chốt cửa lại nhưng đã trễ trước mặt Fine là những thây ma toàn máu, cơ thể tay chân cử động quái dị, nhìn rất đáng sợ

Fine_*hoảng sợ* a..a...

Shade_*hét lớn* Fine mau vào đây nhanh lên

Tio_*hét* chị Fine mau lên 

hoàn hồn, Fine nhanh chóng chạy về phía của mọi người lao đến chỗ của Rein...

Rein_*ôm Fine* Fine à...đừng sợ

Fine_*gật đầu* ukm

Mirlo_*nhìn lên trời* huyết nguyệt...

Len_*che mắt Mirlo lại* nghe nói huyết nguyệt mang lời nguyền đáng sợ, nên đừng có nhìn nhiều 

Mirlo_*kéo tay của Len xuống* nhưng không phải nó rất đẹp sao?

màu đỏ...đỏ của máu, mặt trăng trăng mang màu của máu, nhìn vào Mirlo lại bị cuốn sâu vào vẻ đẹp ấy

Ana_*chỉ* phía sau nhà em có xe...mọi người nhanh lên đi

tất cả chạy đi còn những cái thây ma kia thì đã vào tận trong sân rồi, ra tới ngoài sau, chiếc xe ô tô màu trắng có vài vệt đỏ 

Shade_*lắc đầu* tôi không biết lái xe đâu

Bright_*nhìn* để tôi, mọi người lên xe đi vì thiếu chỗ nên chịu chật 1 chút đi Tio mau biến thành động vật đi, Ane ngồi lên đùi Rein, Len chịu khó ngồi dưới xe đi

Len_*lắc đầu* tại sao tôi lại phải chịu khổ chứ???

1 lúc sau xe chạy nhanh đi, Bright lái xe điêu luyện, Shade chỉ hướng nhanh chóng, nhưng lại đụng 1 đám thây ma khác

Shade_*giật mình* tính sao đây?

Bright_*hét* ai đó xử đám bên mạn phải đi

Len_*đứng lên* để tôi...ngồi nãy giờ khó chịu quá

Len phóng ra mui xe, đưa tay lên trước mặt, bàn tay cậu xuất hiện lửa

Len_*cười khẩy* hì...HỎA ROI

cậu quất mạnh tay, những tia lửa biến thành 1 sợi dây roi đánh bay những thây ma bên mạn phải, Bright thì lái qua mạn trái tông thẳng xe vào đám thây ma khiến Len mất thăng bằng té ra khỏi mui xe

Mirlo_*đứng dậy hét* Len *cô đưa tay nắm lấy tay Len* 

Len_*nắm chặt tay Mirlo* ư...

Mirlo_*cố gắng kéo Len vào* c-cố lên....

Len_*quát* buông tay đi...làm vậy chỉ kéo thêm cậu chết chung thôi

Mirlo_*hét* thà chết chung chứ không bỏ bạn...

Fine_*nhìn quanh* chết tiệt! nhiều thây ma quá

Shade_*đưa tấm bản đồ cho Rein* Rein chỉ đường cho Bright đi

Rein_*ẵm Ana lên chỗ ngồi kế bên Bright* Bright lái sang trái 1 chút đi

Shade bước ra sau xe nắm lấy tay Len

Len_*giật mình* cậu muốn gì hả Shade?

Shade_*cười* cứu người...

nói xong Shade lấy đà kéo Len lên, do mất thăng bằng nên té ra khỏi xe

Fine_*quay lại* SHADE....

Shade té vào khu vực của các thây ma và biến mất

Bright_*lượn xe nữa vòng cung rồi dừng lại* Shade...

Rein_*cầm lấy tấm bản đồ mà khóc* hức hức...

Len_*đấm xuống xe* chết tiệt mà...

lúc đó ngay chỗ của Shade...1 luồng sáng phát ra màu trắng pha 1 ít xanh lóe lên...các thây ma bị văng ra vài con thì biến mất...Shade xuất hiên với 1 hình dạng khác

tất cả vui mừng nhìn Shade

Shade_*ngạc nhiên với bộ dạng mới* cái...

Ana_*hét* coi chừng kìa

Shade nhanh chóng phóng đi, cơ thể cậu nhẹ tựa lông hồng, dùng roi đánh bay các thây ma...

1 lúc sau, Shade bước lại

Rein_*chỉ chỉ* bộ dạng này là sao đây?

Shade_*lắc đầu* biết chết liền

từ trên cao 1 nam nhi với mái tóc dài màu trắng pha ít xanh đôi cánh thiên nga bay xuống

Mirlo_*khó hiểu* rồi tới ai nữa đây?

Tio_*hét* Thiên Băng

Fine_*nhìn* tưởng em ngủ luôn rồi chứ

Baiasutepu_*cúi đầu* tôi là linh thú của chủ nhân Shade tên là Baiasutepu chào mọi người

tất cả_*giật mình* cái gì!!!

Bright_*người biết hết sự việc* lại cái phản ứng này

Shade_*nhìn* không phải Baiasutepu là 1 con rồng sao?

Baiasutepu_*quay qua* linh thú có thể đổi hình dạng mà

Shade_*nhìn* vậy sao cậu gọi tôi là chủ nhân?

Baiasutepu_*điềm tỉnh* khế ước...tôi đã lập khế ước với người...mọi lúc mọi nơi...chỉ cần triệu hồi là tôi sẽ tới...

Shade_*ngạc nhiên* tôi...đâu có gọi anh

Baiasutepu_*im lặng* ...

nhớ lại, trong lúc đang ở dạng rồng ngủ trên núi

soạt soạt...

Baiasutepu_*nhìn* con người...ngươi tới đây làm gì?

là 1 cậu bé trai mái tóc màu tím than đôi mắt lam lạnh lùng hờ hững mọi thứ xung quanh, chiếc áo khoác màu xanh dương được gài lại bởi 1 đóa bỉ ngạn xanh, trên tay cầm 1 con thỏ màu đen

cậu bé_*nhìn Baiasutepu* chủ nhân của ngươi đang gặp nguy hiểm đấy

Baiasutepu_*không nhìn* khi gặp nguy hiểm chủ nhân sẽ triệu hồi ta

cậu bé_*cười* ngươi có chắc là anh ấy nhớ?

Baiasutepu_*nhìn* ...

cậu bé_*quay đi* đi đi

Baiasutepu_*ngóc đầu dậy* tên của nhóc là gì? khi nào xong chuyện ta sẽ nói cho chủ nhân biết để báo đáp

cậu bé_*không quay lại mà nói* dù ta nói tên cho ngươi nghe thì anh ấy cũng không nghe được

Baiasutepu_*nhíu mày* tại sao?

cậu bé_*dừng lại* chưa đến lúc...chưa đến lúc để anh ấy nghe tên của ta nên cứ gọi là Burukaigan

nói xong cậu bé biến mất trước mặt của Baiasutepu...

Baiasutepu_*nhìn về chân trời* Buru...Kaigan...bỉ ngạn sắc lam...màu của bí ẩn

trở lại

Baiasutepu_*cung kính* mọi chuyện là vậy

Shade_*suy nghĩ* lại là bỉ ngạn

Rein_*nhìn Fine và Shade* bỉ ngạn...hồi ức bi thương...có phải kiếp trước 2 người quen nhau không?

Shade_*nhìn Fine*...

Fine_*nhìn Shade*

cả 2_*đồng thanh* không thể nào

Bright_*nhìn cả 2 vẻ mặt thoáng buồn* (kiếp trước 2 người có duyên không phận, kiếp này lại phải gặp sự trái ngang của tình yêu)

bỉ ngạn cách rất xa thử ngạn cũng như đóa hoa bỉ ngạn cách lá vậy nên người ta đã gọi lá là thử ngạn...hồi ức bi thương....và thật ra 2 đóa hoa kia là ai? bỉ ngạn đỏ Akagishi và bỉ ngạn xanh Burukaigan là những đứa trẻ như thế nào?

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro