Chap 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngụy Vô Tiện nhanh chóng chạy nhưng nhìn cây trong tay ngày càng ủ rũ liền không thể không quay lại, lòng bất an mà lấy điện thoại gọi cho Lam Vong Cơ:" Lam Vong Cơ, ngươi làm gì Hiên ca rồi."

"Không gì cả ah~ Oh đúng rồi. Hắn đang bên cạnh ta này. Có hay không muốn gặp hắn." - Lam Vong Cơ thản nhiên nói

"Hiên ca bên cạnh ngươi?" - Ngụy Vô Tiện lo lắng mà hỏi lại,y không chắc hắn sẽ làm gì anh cả

"Đúng rồi nha bảo bối nhi. Hiện tại ta chưa làm gì hắn. Nhưng hết tháng này ngươi không đến gặp ta thì ta không chắc đâu." - Lam Vong Cơ

"Huyền Vũ! Đừng tới đây!... ah" - tiếng Hoàng Liên Hiên bất ngờ phát ra từ đầu dây bên kia

"Hiên ca! Ngươi nói dối ta?" Ngụy Vô Tiện thất thanh gọi một tiếng nhưng không lại nghe thấy tiếng anh liền chỉ có thể chất vấn Lam Vong Cơ

"Tất nhiên không rồi. Ta không nói dối ngươi. Đụng vào theo nghĩa của ta, bảo bối phải hiểu chứ nhỉ." - Lam Vong Cơ

"Không cần! Đệ đừng đến đây. Ta không cần đệ quan tâm... Ưm." - Hoàng Liên Hiên

"Các người bịt miệng hắn chặt hơn chút đi." - Lam Vong Cơ khó chịu ra lệnh

   "Vâng thưa Lam tổng, là chúng tôi không hoàn thành chức trách." một giọng nói xa lạ truyền qua điện thoại khiến y không thể không cảm thấy lo lắng

    Rất tiếng Lam Vong Cơ truyền qua điện thoại lại vang lên - "Yên tâm đi. Hắn ta chỉ là bị dán băng keo vào miệng thôi. Không có chuyện gì đâu. Ta không có lừa ngươi nhé bảo bối nhi."

"Gửi ta địa chỉ . ta ngay lập tức đến chỗ ngươi." - Y lập tức cất lời, trong giọng mang theo chút lo sợ

"Oh, chơi chán rồi? Tốt a~, về đây. Ta sẽ đặt vé về Trung Quốc." - Hắn như nhận được câu trả lời như ý mà chất giọng không kìm được mà phấn khởi. Điện thoại y vừa tắt liền nhận được địa chỉ

Ngay sau đó y liền gọi cho Giang Trừng - "Giang Trừng. Giúp ta, ta cần vài người. Có ngươi hay Tiết Dương theo lại càng tốt." 

"Chuyện gì."  - Giang Trừng cảm thấy giọng Ngụy Vô Tiện có chút hoảng liền lo lắng hỏi lại

"Hiên ca bị Lam Vong Cơ bắt đi rồi. Ta ... cũng nên về rồi." - Y thấp giọng nói, vế sau có chút không cam lòng khó nhận ra

"Vậy được. Muốn gặp ở đâu?" - Giang Trừng

"Dưới công ty Hiên ca. Hắn đang ở đó" - Ngụy Vô Tiện

"Được rồi. Đợi chút, ta và cả tên Tiết Dương đều sẽ đến" - Giang Trừng

Ngụy Vô Tiện nghe xong liền cúp máy mà chạy ngay đến địa chỉ được gửi

"Tiết Dương, thời gian cực hạn để ngươi đánh lừa bộ não con người là trong bao lâu"- Ngụy Vô Tiện

   "Không nhiều. Tối đa một tiếng. Nhưng nếu ngươi muốn ta đánh lừa bộ não Lam Vong Cơ thì cùng lắm ta chủ có thể chế trụ trong vòng năm phút"- Tiết Dương

    "Mang theo một Giang Trừng ngươi trụ được bao lâu?"- Ngụy Vô Tiện

    "Nếu mang theo một người thì tất nhiên là giảm xuống. Chưa đến 1' có thể sẽ bị tên Lam Vong Cơ phát hiện"- Tiết Dương

    "Ngươi thật vô dụng"- Ngụy Vô Tiện

   "Không phải ta vô dụng, là ngươi yêu phải tên quá biến thái. Tên đó từ sau khi ngươi đi đã đánh bại được Lam Hi Thần, trục xuất người đó và ta ra khỏi tổ chức. Cấp độ dị năng của hắn là mạnh nhất đương thời mà ta thì đánh còn không lại Lam Hi Thần, nói gì đến Lam Vong Cơ"- Tiết Dương

   "Nếu người ngươi mang theo có thể kết hợp với dị năng của ngươi thù sao? Nghĩa là có thể không ngừng giúp ngươi bổ sung dị năng bị thiếu hụt ấy"- Ngụy Vô Tiện

   "Cho ta 15 phút"- Tiết Dương

   "Được"- Ngụy Vô Tiện kết thúc hồi ức, thở dài một tiếng liền mở cửa bước vào gọi - "Lam Vong Cơ"

"Ngụy Anh, ngươi cuối cùng cũng chịu trở về bên ta rồi. Ta đợi thực lâu."- Lam Vong Cơ 

"Hiên ca đâu"- Ngụy Vô Tiện mắt liếc qua một bên ra hiệu rồi mới đi vào bên trong.

"Thực không ngoan. Mới nhìn thấy ta đã hỏi về nam nhân khác? Mau lại đây." Lam Vong Cơ hướng y vẫy tay, y hiện tại không thể làm gì ngoài đi đến. Vừa đến gần đã bị hắn kéo tay ngồi vào lòng, đưa tay lên vuốt ve tóc y, nhẹ nhàng ôm eo y đặt lên đùi. Từ đằng sau lấy lên một chiếc nhẫn đeo lên tay của y mà nói: "Ta mất thời gian khá lâu mới mô phỏng lại được. Quả nhiên đồ của ngươi là tuyệt không thể khinh thường. Ta đeo cho ngươi. Như vậy ngươi lại là ngươi của ta rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro