Vong Trần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vân Thâm mây mù vẫn còn vương.

Thiên Tử Tiếu cô đơn không ai cười.

Đàn Vong Cơ vẫn da diết vì ai.

Ta nhớ người nhưng người nào có biết.

Ta đợi người sao chẳng thấy bóng hình.

Vấn Linh khúc mười ba năm trầm bổng.

Ta tìm người trong khắp bốn phương.

Trần Tình vẫn ở phương nào?

Tiếng sáo ngày ấy văng vẳng bên tai.

Thiếu niên khinh cuồng, cười nhạo thế gian.

Là mưa rơi hay lệ người đang khóc.

Muốn giấu người ở nơi Vân Thâm.

Tựa vai ta chẳng còn vương ưu sầu.

Không oán trách, không hận sầu.

Ngụy Anh, theo ta về được không?

Lời nói ấy ta chôn sâu hồi ức.

Lòng vấn vương chẳng phai mờ.

Ta đợi người trở về với thế gian.

Chỉ ước cầu nghe người gọi ta, Lam Trạm!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro