chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chương 14

"Yuki tỷ, ta thấy ngươi làm vậy không được tốt lắm" Kiyoshi Kaito cầm chén đĩa đưa cho Furukawa Yuki cảm thấy có lỗi nói.

"Kaito, ta biết mọi chuyện là hiểu lầm nhưng nếu không răn dạy thằng nhóc này một chút, sau này ngươi sẽ bị nó bắt nạt a" Furukawa Yuki cười nói, nàng tin con nàng tuy bình thường có chút bất lương nhưng cũng không đến nỗi đó.

"Nhưng là..." cảm thấy có lỗi Kiyoshi Kaito muốn nói gì đó, bị Furukawa Yuki cắt ngang:"đừng nghĩ nhiều nữa, chiều nay chỉ cần chúng ta làm một bữa cơm ngon một chút hắn sẽ hết giận ngay thôi"

"thật vậy sao? vậy chiều nay ta cũng giúp một tay đi" cuối cùng cũng có việc để hắn cảm thấy bớt lỗi lầm, Kiyoshi Kaito vui vẻ nói.

"cũng trễ rồi chúng ta mau tới tiệm bánh đi" nhìn đồng hồ treo tường chỉ 7 giờ 30, Furukawa Yuki cảm thấy cũng trễ rồi cho nên nói với Kiyoshi Kaito chuẩn bị một chút để đi ra tiệm bánh, mở cửa tiệm.

trên đường đi, Furukawa Yuki nhạy cảm nhận ra Kiyoshi Kaito hình như có gì đó không yên lòng nên quay đầu lại hỏi:"Kaito, ngươi suy nghĩ gì vậy" nàng để ý thấy hình như từ lúc ra khỏi nhà đến giờ Kaito có chút không yên lòng thì phải.

"không có gì chỉ là...Yuki tỷ, ta không mặt bộ đồ mèo có được không" mặc dù biết hắn cos mèo làm cho tiệm bánh doanh số tăng cao nhưng người ta dù gì cũng là nam tử, mặc bộ đồ đó sẽ mất mặt lắm.

"ha..ha...thì ra là suy nghĩ chuyện này, bộ đồ mèo có thể không mặc nhưng tiệm chúng ta chỉ có đồ quản gia và đồ mèo, chọn cái nào tùy ngươi" nàng nhìn là biết đứa bé này đối với vấn đề 'nam tính' có bao nhiêu chấp nhất, cho nên chắc chắn hắn sẽ chọn bộ đồ quản gia cho xem.

cho nên nói Furukawa đại tỷ ngươi đoán đúng hết sức,

chỉ chờ có thế Kiyoshi Kaito đã lập tức nói:"ta chọn đồ quản gia, ta không mặc đồ mèo" nói xong còn gật đầu xác nhận một cái.

"được rồi, y theo ý ngươi vậy" nói xong đi tiếp về phía trước.

Kiyoshi Kaito cũng cười cười bước theo Furukawa Yuki, chỉ cần không phải bộ đồ mèo, hắn mặc gì cũng được, dù sao kiếp trước hắn cũng mặc quần áo quản gia gần một năm, bây giờ mặc tiếp cũng không sao.

---------------------------ta là đến tiệm bánh phân cách tuyến----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

đến tiệm bánh vì chỉ mới hơn kém 8 giờ cho nên cửa tiệm cũng không có khách nhiều, chỉ có vài khách quen mà thôi, Furukawa Yuki đưa cho Kaito một bộ đồ màu đen sau đó đẩy hắn vào nhà vệ sinh,

nhìn quần áo cầm trên tay, Kiyoshi Kaito khóe miệng giật giật, nâng đầu một góc 45 độ than thở:" kiểu dáng giống hệt kiếp trước a" thật sự là giống, từ điểm nhấn, viền ren cho đến màu sắc đều giống hệt. Nếu như không phải là hắn xuyên qua hắn sẽ nghĩ rằng Yuki tỷ là mượn quần áo của tiệm cafe hắn làm kiếp trước vì dù sao bộ quần áo đó cũng do chủ tiệm thiết kế riêng cho hắn a.

"Kaito, ngươi xong chưa a" đợi gần 10 phút vẫn chưa thấy Kaito ra, Furukawa Yuki sốt ruột kêu, thật sự là muốn nhìn hắn mặc đồ quản gia a.

nhìn mình một lần nữa trong gương, Kiyoshi Kaito thở dài:"xong rồi a" nói xong mở cửa nhà vệ sinh đi ra.

(ta không biết tả quần áo quản gia a)

"thật sự là phiên bản ánh mặt trời của Sebasatian" nhìn trước mắt cảnh đẹp, Furukawa kích động vô cùng, thật là nhặt được bảo, hình ảnh này phải lưu lại làm kỷ niệm mới được nói xong dùng không biết lấy từ đâu máy ảnh chụp lại.

"Kaito! 1+1= mấy"

"2" theo bản năng trả lời.

"Ok! Hoàn hảo ta sẽ dán tấm hình này trong tiệm" phe phẩy trong tay tấm hình, Furukawa Yuki cười nói.

Nhìn người náo đó vui vẻ thái quá, Kiyoshi Kaito trong lòng yên lặng nói hai chữ "ngây thơ".

Lặng lẽ lui ra ngoài, đúng lúc đi ngang qua tủ bánh ngọt, nhìn thấy có một khay còn trống, ân là 'bánh hạnh nhân'.

Vì vậy, hắn lại phải quay lại trong nói với vẫn cầm tấm hình của hắn ngây ngô cười Furukawa Yuki tỷ:"Yuki tỷ, bánh hạnh nhân hết rồi, ngươi mau đi làm đi"

"Hết rồi sao, ta nhớ ngày hôm qua nhiều lắm mà" nói lầm bầm một câu nhưng Furukawa Yuki vẫn mặc vào tạp dề đi vào trong bếp. Kiyoshi Kaito cũng có chút tò mò với cách làm ra bánh ngọt cho nên cũng theo vào.

Nhìn Furukawa Yuki thuần thục đánh trứng, trộn bột, trang trí Kiyoshi Kaito cảm thấy rất thú vị a, có lẽ lần nào đó hắn cũng nên thử học một chút.

"Kaito, muốn học sao" Furukawa Yuki nhìn vẫn đứng nhìn bản thân làm bánh Kiyoshi Kaito dụ dỗ nói, chỉ cần thêm một người công việc của nàng sẽ nhẹ nhàng hơn ha ha.

Cho nên nói Yuki tỷ, thuộc tính của ngươi là ẩn hình phúc hắc đi.

"Ân, nhìn rất thú vị a" chỉ chờ có thế, Furukawa Yuki ngoắc hắn lại gần bắt đầu giản giải những điều cơ bản khi làm bánh, thật ra thì không khác trong sách bao nhiêu chỉ là Furukawa Yuki thêm vào một ít công thức bí mật, cho nên tiệm bánh của nàng mới đông vậy.

"Được rồi, ngươi thử làm đi"

"Nhưng ta làm hư thì sao" vẫn có chút không yên lòng nói.

"Lo gì! Lần đầu ta làm bánh hư, đều là Akutsu ăn hết, lần này cũng để hắn ăn đi" nói xong cười khẽ đi ra ngoài.

Kiyoshi Kaito hắc tuyến, nàng thực sự là mẹ ruột của Akutsu Jin sao, hắn thật sự là nghi ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro