chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 18

Kiyoshi Kaito hai tay cắm ở túi quần tiếp tục tùy ý đi dạo, chợt hắn thấy gì bên kia đường a?

Một đầu rong biển tóc xoăn đang lấp ló trước cửa hàng game này không phải là Kirihara Ayaka sao.

Nghĩ đến nam hài này chơi game rất tốt hơn nữa kiểu tóc cũng rất...ách đặc biệt Kiyoshi Kaito quyết định lại chào hỏi hắn một chút.

Kiyoshi Kaito băng qua đường sau đó đứng ở phía sau Ayaka, Kirihara Ayaka vẫn nhìn chăm chú vào trong cửa hàng, Kiyoshi Kaito nghi hoặc nhìn theo thì thấy một cái nữ sinh đang đứng cùng bạn bè tựa hồ là ở thảo luận gì đó. Kiyoshi Kaito hiểu ý cười cười, thamh thiếu niên đang ở 'xuân về hoa nở' thời kỳ a.

Lấy tay đặt trên vai Kirihara Ayaka...

"Aaaa" thảm thiết tiếng kêu từ Ayaka trong miệng phát ra, dẫn dắt bốn phía tò mò nhìn chăm chú.

Kiyoshi Kaito cười xin lỗi nhìn bốn phía, bỏ qua một ít bị hắn điện đến nữ sinh cùng chút ít nam sinh, quay đầu đối với Ayaka nói:"Kirihara ngươi vì sao kêu thảm như thế a"

Kirihara Ayaka vốn là tập trung mười phần nhìn chằm chằm bên trong tủ kiến mới nhất game cho nên đối với bên ngoài hoàn toàn không biết nhưng bỗng nhiên lại có một bàn tay vỗ vai mình, vì vậy Kirihara Ayaka theo lẽ bình thường bị sỡ hãi . Bị người ta làm cho như vậy mất mặt thét ra tiếng, Kirihara giận dữ xoay người định sẽ 'nhiễm đỏ' người nào đó.

Nhưng là...

Đợi cho Kirihara Ayaka xoay người lại, đập vào mắt là thiếu niên ôn nhu tươi cười, cùng với ấm áp mang theo nhàn nhạt vui vẻ tròng mắt, Kirihara Ayaka cảm thấy bản thân không cách nào đành lòng 'nhiễm đỏ' hắn.

"Kato ca, ngươi vì sao làm vậy a!!!" Ayaka Ủy khuất hô một tiếng.

"Không phải vì thấy ngươi nhìn người ta ngẩn người cho nên hảo tâm gọi ngươi sao" hắn rất ủy khuất a, rỏ ràng ý tốt gọi Ayaka là giúp hắn, sợ hắn bị người ta xem là si hán thì hắn truy muội tử đường sẽ rất gian nan nga.

"Nhìn người ta? Nhìn ai a?" Hắn ở đây nhìn game mới thì là vật mới đúng, nhưng Kaito là dùng từ người ta, vậy rốt cuộc ta bị hiểu lầm là nhìn ai???

"Không phải là ngươi xuyên qua cửa kính nhìn nữ sinh kia sao?" Nói xong lấy tay kín đáo chỉ vào đứng trong cửa hàng nữ tử.

"Oan uổng a! Ta không có nhìn nàng, ta nhìn là nhìn kế bên nàng đĩa trò chơi a" nói xong còn bày ra một bộ sao linh tinh ánh mắt.

"Vậy sao! Xin lỗi ta hiểu nhầm" uổng công hắn giúp Ayaka cuối cùng là người ta là nhìn game a, hố cha hiểu lầm.

Vì để né tránh chuyện lúc nảy Kiyoshi Kaito hỏi:"Kirihara, ngươi vì sao không đi vào trong tiệm"

Đơn thuần Kirihara Ayaka lập tức quên mất chuyện lúc nảy ủ rũ nói:"ta thiếu một ít tiền mới mua đủ game đó" nói xong còn nhìn chằm chằm game một bộ tiếc hận.

Nhìn hắn tiểu cẩu muốn xương bộ dáng Kiyoshi Kaito thiếu chút nửa không giữ được hình tượng mà điên cuồng cười to may mắn hắn kiềm chế giỏi, xoa xoa Kirihara Ayaka rong biển đầu 'xúc cảm thật tốt' Kaito trong lòng thầm hô sau đó lại ôn nhu nói:"ta cho ngươi mượn tiền ok"

Kirihara Ayaka kinh ngạc quay đầu, hắn thật ngạc nhiên khi có người cho người mình mới gặp lần hai mượn tiền, nếu là hắn thì sẽ không, Kirihara Ayaka tuy là cảm kích nhưng Kirihara vẫn phải từ chối, hắn không muốn Kaito xrm hắn như lợi dụng bạn bè.

"Cảm ơn Kaito ca nhưng là Không cần đâu, ta để dành ít lâu là được rồi"

"Không cần ngại, ta cho ngươi mượn là vì muốn nếu ngươi chơi xong sẽ cho ta mượn chơi như vậy không phải cả hai cùng có lợi sao" hắn một phần là vì muốn giúp hắn mua, một phần là vì bản thân thật sự thích chơi game a.

Nhưng mà hiển nhiên Kirihara không biết Kaito trong lòng nghĩ gì, nghĩ đến hắn vì bản thân thích mà giúp đỡ cho bản thân đi mua thì lệ nóng lưng tròng, phải biết là mỗi lần hắn mượn tiền các tiền bối đi mua game đều là bị từ chối với lý do là "không cho mua thứ vô ích" bỗng chốc Kirihara Ayaka cảm thấy đây thật sự là hắn 'chân mệnh tri kỉ'.

Vì vậy Kiyoshi Kaito cùng với Kirihara Ayaka đi vào tiệm game, Kirihara nói đúng là 'sự thật' hắn thiếu tiền cư nhiên là một nửa vì vậy tại Kiyoshi Kaito thiếu niên đản đau và Kirihara Ayaka thiếu niên mừng rỡ vô cùng mà lấy game, ra ngoài.

"Ta sẽ chơi nhanh sau đó đem nó tới tiệm bánh cho ngươi mượn" Kirihara Ayaka đem game ôm trong ngực như bảo hộ bảo bối hướng Kiyoshi Kaito hô.

"Ân" Kiyoshi Kaito nói, nhưng thật sự trong lòng hắn đau muốn chết, cư nhiên là ta 1/3 lương a.

'Tâm đau quá' T.T

"Phải rồi, không cần đem đến tiệm bánh, đầu tuần sau ta sẽ đến Rikaidai học đến lúc đó ngươi trả luôn cũng được" ngại cho Ayaka đi qua lại cho nên Kiyoshi Kaito nói.

"A tốt" Kirihara Ayaka thiếu niên đón chừng là đem Kiyoshi Kaito nâng lên cấp thần rồi cho nên không chút do dự đáp ứng huống chi chuyện này lại đối với hắn có lợi dù sao bản thân biết rõ chính mình là đường si a!.

Chia tay rong biển thiếu niên Kiyoshi Kaito đi hướng ngược lại, trở về nhà,

'Chắc là Akutsu cũng tỉnh rồi' Kiyoshi Kaito nghĩ, bước chân chầm chậm đi về nhà.

Lát sau bóng dáng của hắn bị một cơn gió mang đầy cánh hoa anh đào che mất....

------------------------------------------------

TG: lâu rồi mới viết tiếp, mong là không có lục nghề.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro