CHAP 2 : MÁCH JULIET

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vẫn thái độ hằn học đó ,Quý duy trì nó cho đến khi Tuý "cô cô" cho cả lớp ra về,khỏi phải nói,sau khi đứng lên chào,người đầu tiên bước ra khỏi lớp là Quý,Vũ chưa ra khỏi chỗ ,thằng đó đã dẫm lên ghế nhảy qua người Vũ,đi một lèo ra cửa,Vũ chỉ nghe được một chữ "chào!".Sau đó ,ban cán sự mới ở lại "làm việc" với giáo viên chủ nhiệm..
_Chài ơi,kì này ông gặp mụ "cóc ghẻ" Umbrige thiệt rồi,há há_con Linh phá ra cười,nó vừa dứt ra khỏi cái ly trà sữa trên tay,li đã vơi được một nữa
Cả đám đang ngồi trong một quán trà sữa ,nó nằm ở cổng sau trường,được cái là không tập trung nhiuề lắm các thành phần "bất hảo" nên tụi nó quyết định dung nơi này làm nơi "đóng đô",1 phần cũng vì bà chủ quán lại là cô của Linh nên tụi nó tha hồ ăn,uống....ghi sổ.
_....chắc vậy òi quá..._Vũ gật gù tán đồng
Trang ngồi cạnh nó cũng "uhm" một tiếng,cô nàng không thể nói gì vì đang "bận" tiếp li kem trên tay,cạnh bên Trang là Lan "bưởi" ,có vẻ hơi hậm hực và không chú ý lắm tới chuyện mà Trang vừa kể.
_Mà Mách ngồi kế thằng đó..nó có nói gì hông_Tân vừa đi ra bưng vô một li kem,hơi lạnh bốc lên từ khối kem màu nâu sậm,trông có vẻ hấp dẫn ,ít ra l1 đối với Phong,thằng này vội đưa tay đón lấy
_Muốn chết hả,của tui mà_Lan lên tiếng,quắt mắt nhìn Phong,anh chàng nhe răng ra "giao nộp" li kem ngon lành
_Kì này...ông ráng lo thân nha,hic,tội thật,đầu năm đã gieo ác duyên rùi_Châu hí hửng nói bao nhiêu thì Vũ bắt đầu bí xị bấy nhiêu "chắc zậy rồi">.<.
_Ế...ế...cũng không thể nói zậy,có khi là số phận thì sao!_Tuyết nhìn Vũ cười
"Ừm,hi vọng là zậy,bi giờ nghĩ lại..sao thấy...tình cảnh của mình...giống truyện tranh thật,nhân vật nữ lúc đầu cũng gây ấn tượng kiểu này với nhân vật nam,....rồi 2 người...éc ..éc..khùng!2 thằng con trai thì khác,thường thì...trong truyện tranh...2 nhân vật nam kiểu zậy...có khi sau này lại thù hằn nhau sâu sắc...hic"(pé Vũ chưa coi shounen-ai ^^!)
_Ông nghĩ gì zậy!_Trang quơ tay trước khuôn mặt thơ thẩn của nó,kéo nó quay về hiện thực
_Không...hem...tui bình thường,hi
_Chài!tui có nói ông không bình thường đâu_Trang phá lên cười
_Mấy giờ ùi ta?_Vũ đổi đề tài cái roẹt
_Gần 11h rùi_Phong nhìn xuống đồng hồ đeo tay
_ÉC...éc...về...tui về trước nha....,bữa nay mẹ tui đi giao hàng,buổi trưa tui phải nấu cơm,quên mất tiêu,lát thế nào bà Phương lại cằn nhằn nữa cho coi_Vũ cuống cuồng đứng lên, "vồ" lấy cái cặp,móc vội cái túi quần.Trang cũng đứng lên,con này không cuống cuồng ,cũng không móc móc túi,mà đi tet te ra chỗ bãi xe
_Ông đi đi,để tui trả cho,bữa nay tui mời nguyên đám luôn_Lan "bưởi"lên tiếng,cười một cái híp mắt với Vũ
Phong liền tọt qua chỗ Vũ ,ghé vào tai nó "bồ chị Lan mới "ghi bàn",nên bả mở tiệc,há há"
Vũ quay sang Lan,tỉnh rụi
_Chúc mừng nha Lan,bồ bà có chân trong đội trường hả,hay ta!_nói rồi Vũ tay chào mấy đứa bạn rồi leo lên xe con Trang, "bye",vừa dứt câu,Trang phóng xe đi,để lại quán đó là cảnh tượng một đứa con gái véo tai thằng con trai "ÔNG RẢNH QUÁ H..E..E..E..E..E
_Tui nghe có tiếng của ông Phong la thì phải_Vũ nói với Trang,con nhỏ cười khanh khách
_Chài ơi! Bồ con Lan mới đá nó,ông nghe sao mà đi chúc mừng,nó không mừng thịt ông là may mắn òi đó,há há
VŨ nhăn mặt bó tay,nó hơi hối hận vì lỡ oang oang chúc mừng trong khi nó thấy con Lan không được vui vẻ cho lắm, "tội thằng Phong",nó nhăn mặt..
Quý đang đèo cô nàng sáng nay đã đi cùng với mình,khuôn mặt anh vẫn còn hơi "đen",cô nàng ngồi sau lưng im re,nhìn ngó lung tung.Trời nắng gắt,không có lấy một ngọn gió,lòng người vì thế mà cũng nóng hơn chăng?
_Ngày đầu sao,anh ba?_con nhỏ thôi nhìn ngó xung quanh
_....Bực bội....không có gì vui....lại còn gặp nhỏ Nguyệt nữa chứ
_Chị Nguyệt,con bác Phú,hả anh?_con nhỏ hơi ngạc nhiên
_Uhn!bực thiệt,lại thêm cái eo ngồi kế tổ trưởng nữa chứ_Nói tới đây có vẻ như Quý đã dịu bớt lại,nó lại nghĩ đến thằng bạn mới,tổ trưởng ngồi kế nó,sáng nay nó giả vờ mới biết Vũ trên lớp,nhưng thực ra là Quý nhớ hết những gì sáng nay,về việc bị ăn tát oan,bất giác Quý cười nhẹ, "ngốc nghếch,sắp có trò chơi mới nữa rồi"
Vũ đang thả hồn trong...nắng,cái nóng của những ngày cuối hè làm nó khó chịu,nắng như lửa đốt,đường xá vắng hoe,chỉ thấp thoáng bóng mấy bà hàng gánh,vài chiếc xe,chủ của nó cũng nhăn mặt vì cái nóng
_Lúc nãy cuối giờ,bả kêu ở lại chi zậy ông?_Trang kéo Vũ về thực tại,nó đang được Trang chở về nhà
_Ah! Thì những gì mà sắp tới tụi tui phải làm,nhắc mới nhớ,tui không tin được,tui nhớ tui đâu có làm chuyện gì ác độc lắm dâu mà sao rớt vô lớp này zậy chài,Vũ nhăn mặt rồi kể cho nhỏ Trang nghe.Đại khái là tụi ban cán sự lớp có trách nhiệm quản lí thật cặn kẽ từng học sinh,hạn chế việc thầy cô điểm danh học sinh vô sổ đầu bài,4 tổ trưởng có trách nhiệm giúp tổ viên tránh vi phạm nội qui và nâng cao tinh thần học tập...
_Zậy thui hả?có gì đâu,bình thường muk_Trang hơi ngạc nhiên
_Hic!rùi bả còn giống như Linh nói đó, "umbrige" tái thế đó(đây là một mụ cực kì đáng ghét trong "Harry Potter",ai có đọc chắc biết ha^^!),bả ban hành đạo luật số 1 : "nếu tổ viên vi phạm quá nhiều,tổ trưởng sẽ được hạ hạnh kiểm,còn nếu làm tốt,được cộng điểm bài kiểm tra 1 tiết và được xếp hạnh kiểm tốt",zậy đó_Vũ sụt sùi,mặc dù không thấy "hột" nước mắt nào trào ra
_Chài!bà này ác thiệt,mà ...ông đừng lo.có tui ở đây nak,tui sẽ phụ ông một tay,không để chuyện năm lớp 10...xin lỗi,tui không cố ..._Trang lúng túng,có vẻ như có khúc mắc gì đó khiến cô nàng không dám nói(khúc mắc gì,thì từ từ theo dõi là biết àh,hi!!)
_Thui,chào bà nha_Vũ nói khi cả 2 đã gần tiến sát đến 1 căn nhà có màu lam biển,trông thì đã có nhiều hao mòn theo năm tháng,bức tường rào cổng bàm đầy bụi đường,khiến trông nó như một tấm thảm đang bị mấc meo,đen đúa
Vũ leo xuống xe,nó vẫy tay với Trang cùng theo đó là một nụ cười thật tươi,bảo nó cứ yên tâm,đừng sợ.
Vũ mở cái cổng sắt ra,bước qua một diện tích sân khá nhỏ,đi vài bước là Vũ đã tiến sát cái cửa sắt màu xanh ngọc đã được "chườm" màu thời gian như bức tường ngoài kia.Cậu kéo nhẹ cánh cửa đang khép hờ,ánh sáng tràn vào bên trong nhà,mọi thứ đều ngăn nắp,trang thờ được đặt trên cao ngay giữa chính diện,nên nhìn từ ngoài vào nhìn lên phía trên dễ dàng thấy được có hình 1 người đàn ông,ông có đôi mắt giống Vũ,mái tóc được chải chuốt gọn gàng,bức ảnh trông như ông đang mỉm cười
_Em trai yêu dấu,về rồi hả cưng_một cô gái trong bộ đồ bộ màu trắng được điểm xuyết nhiều các chú cẩu,bộ dạng ngái ngủ,cô nàng ngáp một cái dài ngao ngán
_Dạ...chị ăn cơm chưa,hi_Vũ nhe răng cười
_Hi,chị 2 mày đời nào biết ...nấu đồ ăn mà mày hỏi,tao nấu được cái nồi cơm là hay rồi_cô chỉ về phía cái nồi cơm điện đang bốc khói nghi ngút ở trên nóc tủ tivi,chiếc nòi nằm ngăn cách với cái tivi bằng một thùng cac-tông cũ bốc khói nghi ngút
Vũ nhìn cái nồi rồi quay sang nhìn chị nó,chị nó cũng nhìn nó bằng ánh mắt thật thân thiết,thiết tha,ngụ ý "nhìn gì!mún kiếm chuyện hả mậy????"
Vũ thôi không nhìn cái bộ dạng "baby đáng yêu của chị nó",nó bắt ghế leo lên trang thờ,thắp 3 cây nhang cho ba nó,người đàn ông trông bức ảnh,nó nhắm mắt chắp tay cầu khẩn
_Ba ơi!...ba có linh thiên ...mau tím cho chị Phương một tấm chồng thật thương yêu chỉ,để bù đáp cho 24 năm thiếu tình thương và hem có tuổi thơ của chỉ"_nó khấn thật lớn làm chị nó trợn mắt nhìn như thể tròng mắt sắp bay ra ngoài
_Ê!!!mày muốn chết hả_Phương săn tay áo lên,Vũ lật đật leo xuống ,vừa leo vừa cười híp mắt,và rồi 2 chị em phá ra cười(2 chị em không bình thường>.<!!!)
_Chị mày mà ế hả mậy,thiếu gì người làm đuôi cho chị hả cưng!_Phương chống nạnh nhìn thằng em thách thức
_Ờ..nhiều lắm....đi theo xách dép...chội chị ..thì có_Vũ ba chân chạy vèo lên lầu
_Hơ...cái thằng quỷ
Phương đang định chạy lên 'tính sổ" thằng em mất dịch thì má vể đến
_Thôi,2 đứa ra phụ má cái coi tụi bây,cơm chưa mà sung quá bây_người phụ nữ đang tay xách nách mang nhìn 2 đứa lắc đầu mệt mỏi,.......
Vũ nhìn dáng mẹ mình đang lui cui sắp xếp lại mấy túi rau to đùng,nó thấy thương mẹ ghê gớm,nó lăng xăng chạy lại giúp mẹ nó đỡ mấy túi rau,chất nó lên cao,những loại nào cứng,như cà rốt,tỏi,bắp cải thì nằm dưới,các loại mềm mềm cỡ xà lách hay cải xanh thì nằm trên,tất cả chúng là để chuẩn bị cho phiên chơ chiều nay.Ba nó mất từ khi nó vừa lên 5,ông ra đi chỉ để lại cho gia đình 1 ngôi nhà nhỏ,gọi là nhỏ cũng không nhỏ lắm,được 40 mét vuông,có gác và 3 phòng,ngôi nhà nằm trong 1 con hẻm nhỏ,má Vũ kể từ đó vừa làm cha vừa làm mẹ,tần tảo nuôi 2 chị em ăn học,chị Phương sau khi tốt nghiệp đại học ngành quản chị kinh doanh may mắn tìm được ngay 1 công việc mức lương cao trong 1 công ty liên doanh với nước ngoài.Vũ thì vẫn đang cố gắng với quyết tâm sẽ đậu vào đại học,để mẹ nó sẽ được báo đáp xứng đáng với những gì mà bà đã bỏ ra,suốt ngần ấy năm vất vả,giờ nhờ vào tiền lương của chị Phương ,việc học cũng như sinh hoạt phí cũng toáng được phần nào,nó biết chị thương nó lắm,lúc nào cũng khuyên nó lo học đi,"có chị với má lo mà,mày khỏi bày vẽ ra mặt đàn ông",nó biết má và chị thương nó lắm....
_Má đi cẩn thận nha_Vũ phụ mẹ nó khiêng mấy túi rau to đùng ra xe.
_Quên!bữa nay con trai má đi học sao hả/mọi thứ tốt hông con?
_Dạ....ổn...ổn hết má ơi...con trai má mà...hi
_Ừa,ráng học nha,ở nhà nhớ coi sóc nhả cửa phụ chị mày đó nha,đừng phá chị mày đó,hôm qua nó làm báo cáo tới khuya luôn đó_má nó nhắc nhở
_Dạ,con biết òi_Vũ nhe răng cười "sao con lại không biết chứ,chị cực khổ zây mà..."
Vũ nhìn theo bóng má nó khuất dần rồi biết mất ở đầu hem,nó tự nhủ với chính mình"mình phải cố gắng không chịu thua cái tên khó ưa đó cùng với thử thách của bà cô,mình nhất định phải làm được,không thể chỉ có zậy mà nhục chí được",Vũ tự nhéo má mình một cái xem như tự ...'động viên" mình.....
(alô,dạ..cho con gặp ..mắm Trang)_Vũ đang gọi cho con Trang
(Tui nè,ông khỏi xin xỏ,gọi ngay số người ta mà...)_Trang nghiến răng
(chọc bà xíu muk)
(có gì hem...pé Mách Juliet)
(Hay hem...tên cúng cơm đầy đủ của tui ,bà dám lôi ra hết ha)
(Uhm,kêu zậy cho nó "tình thương mến thương",hé hé,mà có chuyện gì kêu chị Trang xinh đẹp zậy ku)_Trang nghe có tiếng ói mửa bên kia đầu dây
(hơ...tui định nói là...tui sẽ đối mặt với thử thách,không sợ nữa,chơi tới bến luôn)
(Ý ông là cái vụ tổ trưởng hả?)
(uhm,..với cái thằng khó ưa kế bên nữa)
(Uhm...cố lên...hic...nhưng mà)
(nhưng mà...là sao...)
"(Tui cứ tưởng...ông với thằng đó thành một đôi chứ...k eke)
(Điên qué...thui...tui cúp máy đây.....)
Đầu dây bên kia chỉ còn tiếng tút,con Trang nằm ngửa ra cái nệm màu hồng phoớt của nhỏ,nhỏ đang ở trong căn phòng đầy ắp thú nhồi bong,một cái kệ lớn cũng đầy thú nhồi bong,vài tấm ảnh được lồng khung để ngay ngắn trên kệ,tấm ảnhmột gia đình có 3 người,Trang và ba mẹ nhỏ,cạnh bên là một tấm hình nhỏ chụp chung với một người con trai,Trang ngồi dựa vào lòng người con trai đó,cả 2 đang cười rất tươi ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro