CHAP 4 : ĐẦU XÙ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 4 : ĐẦU XÙ
.Bước vào phòng vệ sinh là một cậu con trai đang ngái ngủ,đầu tóc rối bời,tay cậu khẽ vuốt vuốt cái mớ "bòn bon " trên đầu mình . Hơn nữa tiếng sau, l cậu con trai trong bộ quần áo học sinh đi ra,trên mặt cũng có đủ tai mắt mũi miệng ...và một cái "đít chai"
"hôm nay làm biếng quá,khỏi ăn sáng"_Vũ thì thầm trong khi đảo mắt nhìn quanh nhà "má đi òi,bà Phương thì chưa dậy",cậu nhìn qua đồng hồ,6h10
Quơ cái cặp,Vũ kéo cửa ra,ánh sáng lọt vào,hít lấy một hơi ngay ngưởng cửa,Vũ nhe răng tự cười "xin chào!!"...
_Trang...hi...chào buổi sáng_Vũ vẩy tay cô bạn mình khi thấy cô nàng đang đi từ cửa lớp vào
_Hì,hôm nay đi học sớm zậy Mách
_Uhm,tại bữa nay làm biếng ăn sáng đó mà,đi học luôn,hi
Trang nhìn xung quanh ra vẻ bí ẩn rồi đến chỗ Vũ ngồi,ghé vào tai nó thì thầm
"con nhỏ ngồi kế bên tui đó,nhỏ Ngân đó..hình như nó...mê ông đó,kha kha"
"Chài,giỡn hả?"_Vũ ngạc nhiên
"Ai biết,nó nói ông...dễ thương,hố hố"
"..."_Vũ không nói gì chỉ lè lưỡi "bó tay chấm cơm"
"Chào!",sự xuất hiện của Quý kết thúc cuộc nói chuyện của 2 đứa,Trang nhìn Vũ rồi lại nhìn sang Quý,cười mỉm chi rồi "bay" về chỗ của mình
_Cháo!_Quý mở lời khi thấy Vũ không thèm nhìn nó,cu cậu lôi quyển truyện ra ngồi "ngắm" tỉnh bơ,lờ đi sự có mặt của Quý
_Ah...chào_Vũ không nhìn nó,tiếp tục "cắm" mắt vào quyển truyện,nó khẽ liếc sang thấy Quý ,thằng này úp mặt xuống bàn,Vũ đoán chắc là ngủ
_Hi,bạn Vũ_lần này là Nguyệt đi cùng cô bạn ngồi kế bên,cà 2 mỉm cười chào Vũ
_Hi,chào 2 bà_Vũ vui vẻ đáp lại bang một nụ cười tươi roi rói
Vũ thoáng thấy Nguyệt nhìn Quý,rất nhanh ,cô nàng đi ra khỏi lớp ... "có lẽ hai đứa này là oan gia!haiz.Tội thiệt!đã zậy còn bị "ngỏ hẹp" ,Vũ tạm gác cuốn truyện qua một bên,nó tới chỗ bàn của Trang,chẳng là nó vừa nghĩ ra một "tối kiến"
_Bà tìm dùm tui,coi lai lịch của ông Quý này từ đâu mà chui ra hém_Vũ nhìn chòng chọc vào nhỏ Trang cố nài nỷ nhỏ
_E hèm...ông muốn gì mà kêu tui zậy?_Trang giả vờ ho khe khẽ,ngẩng mặt lên nhìn Vũ
_Thì..giúp tui đi,năn nỉ đó_Vũ chắp 2 tay khấn con Trang làm nhỏ này né không kịp
_Mô phật,xin...thí chủ..đừng có làm zậy...bần tăng ngại lắm_Nhỏ làm các cử chỉ như một vị sư chính cống,rồi phá ra cười
_Gớm!...đi mà...tui chỉ biết có bà làm được thôi_cậu cố gắng năn nỉ nhỏ
_Uhm...để đó,để chị tính cho,bé Mách cứ yên tâm,hehe_Trang làm vẻ mặt đắc thắng đưa tay xoa xoa cằm mặc dù chỗ đó không có lấy một cọng râu (^^!)...
Cậu đi về chỗ,suốt những tiết còn lại,khó mà hình dung cho được biểu cảm trên gương mặt nhóc Vũ nhà ta,lúc thì ra vẻ suy tư ,nghiền ngẫm,lúc lại ranh ma,có khi thì lại khúc khích cười một mình,cậu không biết có 2...à,phải nói là 4 mắt đang nhìn cậu,một là anh chàng ngồi kế bên,Quý,2 là ...Nguyệt,cô gái ngồi bàn dưới,theo "kinh nghiệm" của Vũ,nhỏ này là oan gia của thằng ngồi kế mình,nhân vật chính của chúng ta không biết là có một câu chuyện đằng sau mối quan hệ của 2 người này...
_Vũ ơi,mai tổ mình làm vệ sinh lớp,lau kiếng ah,ông về coi có giấy báo lấy lên lau cho tiện nha_Nguyệt nói với Vũ khi cả 2 đang loay hoay cất tập sách,tất nhiên là Quý đã lẫn đi rồi
_Ừa!nhớ òi,cám ơn bà nha_Vũ nhe răng cười
_Tui về nha!bye
_Ừa...
Nguyệt đi khuất xuống cầu thang thì Vũ cũng ra khỏi lớp,trong lớp vẫn còn vài đứa còn rôm rả nhiều chuyện
Trưa ,buổi trưa đầy nắng,2 hàng cây ven đường cũng chỉ xoa dịu phần nào cái nóng của buổi trưa,Vũ đi dưới bóng mát của những cái cây vẫn thấy cái nóng hừng hực mặc dù đã trang bị được cái nón với khẩu trang.Mọi khi thì nó đi củng nhỏ Trang nhưng hôm nay nhỏ có việc nên nó không quá giang được ,đành cuốc bộ.Buồn miệng nó lại lẩm nhẩm hát,may là cái khẩu trang có nên người đi đường cũng không để ý nó,chứ nếu không thì...mà dưới cái trời nắng nóng vậy cũng chả ai mà để ý được nhiều.Thỉnh thoảng chì là mấy chiếc xe đạp của tụi học sinh đang cười đùa rôm rả,đời học sinh là vậy,nhiêu đó cũng là một kí ức khó quên rồi.Bất chợt,cậu nghe giọng ai đó rất quen đang lướt ngang qua,xoay qua nhìn
_Ái_xịt,là cái tên khó ưa đó...í!có chở theo con nhỏ "mê trai"_Vũ nhìn chăm chú vào một cặp nam nữ đang ngồi trên chiếc wave,cười nói rối rít,cả 2 không hề đội mũ bảo hiểm và cũng không hay là Vũ đang đi trên lề đường chăm chú nhìn 2 đứa nó
_Ê!...anh 3...phải người anh nói hem?_Quyên chỉ tay về phía Vũ,rồi lại nhìn anh nó
_Ư!...chào bạn Vũ,bạn đi cẩn thận nha,trời nắng thiệt ha!_Quý nhìn Vũ châm chọc
"Bình thường trong lớp thấy nó im im,sao ra ngoài,nó đểu quá zậy chài!!(>.<)",Vũ thầm nghĩ ,không quên ném ánh nhìn hình viên đạn về 2 đứa kia
_Ừa,cám ơn_nói rồi Vũ bước lẹ hơn,hai đứa kia cũng bắt đầu tăng tốc,bỏ lại cái bóng đớn chiếc của Vũ lặng lẽ trên con đường đầy nắng
_Hứ...cầu cho xe mấy người bể bánh...dẫn bộ cho biết mặt
Lát sau,khi Vũ đã tới đầu hẽm,chuẩn bị đi vào hẽm,nó thấy bóng của 2 người phía xa đang lầm lũi đẩy chiếc xe.Không hiểu sao Vũ lại phá ra cười,nó cười sằng sặc vừa chạy thật nhanh vào con hẽm
_Hé hé,tui không biết à nha...nói cho vui miệng thui mà.
Thì ra 2 cái dáng người đang đẩy xe đó là Quý và Quyên...(^^!)...
Một chiếc xe hơi đang từ từ tiến vào một ngôi nhà 3 tầng sang trong ,bề thế, ngôi nhà nằm trên một con đường vắng vẻ,sạch sẽ,hai hàng cây xanh thẵm ở 2 bên đường ,cũng trên đoạn đường này còn có nhiều ngôi nhà khác cũng bề thế ,có thể đoán được đây là khu vực của người giàu có,một cô gáitrong chiếc áo dài bước xuống,cô khẽ mỉm cười với cô giúp việc vừa mở cửa...Nguyệt đi thẳng vào nhà
_Chị 2 mới về,hi_một cô bé xinh xắn với mái tóc được thắt bím gọn gàng đang ngồi trên bộ ghế sofa được phủ một màu đỏ tưới rói,cô bé nhe răng cười với Nguyệt
_Ừa!em chuẩn bị đi học chưa đó?gần 12h trưa rồi đó_Nguyệt nhìn em gái mình vẻ hối thúc
_Em đi liền nà!_cô bé đáp lại một cách uể oải,
_Nhi ơi là Nhi,đi học vui mà sao em than vãn hoài zậy chài!!_Nguyệt ngồi xuống ghế,tự rót cho mình một li nước
_Hic,em muốn ở nhà chơi với chị hai àh!
_Thui,làm ơn,đừng nhõng nhẽo,bà lớp 9 rồi...làm như con nít 3 tuổi
_Hi,có đâu,thui...em đi học nha chị yêu...
Nhi tung tăng đi ra chiếc xế hộp,Nguyệt nhìn theo lắc đầu cười,khi chiếc xe đi hút,cô nàng cũng bước lên tới phòng của mình.Căn phòng của Nguyệt được bao phủ bời một màu tím của các bức tường,cách bày trí cực kỳ tinh tế,khiến người ta nhìn vào có cảm giác thật quyến rũ,đầy nữ tính,sang trọng .Tất cả nội thất,cách trang trí đều do một tay Nguyệt thực hiện,cô hài lòng rảo mắt khắp căn phòng mỗi khi đi học về,Nguyệt dừng mắt lại ở một bức hình khi cô tiến đến bàn học tập,tấm hình được chặn để không bị bay,và tấm hìh đó đang chụp một nam học sinh đang ngủ gục trên bàn,mái tóc hơi xoăn đặc trưng_ Quý...
_Hôm qua,ông với bạn gái đi học về vui quá hem!!!_Vũ "tấn công" ngay khi vừa bước vào lớp,nhìn thấy Quý đang nói chuyện với 2 thằng con trai ngồi bàn trên
_..._Quý nhìn Vũ một hồi,im lặng không nói gì,làm Vũ nạc nhiên ra mặt,hai đứa trên thì không hiểu "đầu cua tai nheo " gì,hết nhìn Vũ lại quay sang nhìn Quý
Vũ khong thèm nói gì,nó đắc ý cười ranh ma,rồi ngồi vào chỗ của mình .Lúc này Quý quay qua nhìn nó
-Rồi sao!ghen hả?
-Hơ...mắc gì zậy trời_Vũ ngượng cứng miệng,2 đứa ngồi trên lại cười khúc khích
Biết là "hố hàng" Vũ không nói tiếp,quay qua với cuốn truyện tranh vừa lấy từ trong cặp ra tự dí sát mặt mình ,Quý nhìn nó mà muốn lộn ruột vì cười "chừa nghe cưng"
-Tui tên Vinh,làm quen với tổ trưởng,có gì giúp đỡ nha_thằng con trai ngồi phía trong ở bàn trên lên tiếng
-Ừa,tui là Hậu làm quen và giúp đỡ bạn bè nha,hi_thằng còn lại cũng hùa theo
Vũ không biết nói gì,nó nhe răng cười, "tui tên Vũ,có gì giúp đỡ nha"...
-Lát ra chơi,mấy bạn ở lại lau kiếng nha_Vũ đứng lên nói khi vừa kết thúc tiết 2,môn Công Nghệ
Vài tiếng xì xầm bắt đầu bùng nổ, "để ra về làm luôn đi,Vũ ơi",tiếng mấy nhỏ con gái trong tổ.Nói về nhân sự thì tổ 1 là đông bạn nữ nhất ngoài 4 đứa con trai là Vũ Quý ,Vinh, Hậu ra thì còn lại là con gái,nên có lẽ vì vậy mà mỗi lần biểu quyết đám con gái lại nắm ưu thế về phe mình,lần này mấy nhỏ lại bắt đầu yêu sách,Vũ không biết làm gì hơn ,đành thống nhất là ra về làm vậy
.>Giờ ra về<...
-Mọi người chờ Vũ xíu,để Vũ đi lấy chai xịt kiếng đã_Vũ tất tả ra khỏi lớp khi kết thúc tiết năm,cậu không biết được rằng đám con gái trong tổ đang nhìn theo nó ánh mắt ánh lên sự ma mãnh,baió hiệu điềm không lành roài,tội nghiệp!!!
Vũ tất tả chạy dọc các hành lang,tìm cô lao công sáng nay cậu nhờ cô giữ dùm chai chùi kiếng.Cuối cùng cũng tìm được,hào hứng quay trở lại lớp,mắc công mấy bạn chờ lâu...Khi vô tới lớp thì Vũ nhà ta vô cùng ngạc nhiên,mọi tổ viên đều ...biến mất hết ,chỉ còn Nguyệt ngồi đó,nhìn Vũ đầy thông cảm.Trang thì không biết đi đâu,cậu nghĩ có lẽ cô nàng đi về rồi,thở dài,cậu đi tới chỗ Nguyệt đang loay hoay với mấy tờ báo
-Mọi người về hết rồi ?_nhìn là thấy nhưng cậu vẫn hi vọng là không
-...về hết rồi,còn tui với ông àh_Nguyệt cười gượng
-Uhm,thui,tui với bà làm thôi,được không...
-Lớp em sao dơ quá zậy_cô giám thị đi chấm điểm vệ sinh lớp nhăn mặt khi đưa tay kiểm tra cái cửa sổ
-Dạ,giờ tụi em dọn liền cô ơi,...tại hồi nãy ra chơi không có thời gian...
-...cô đi chấm lớp khác trước,lát quay lại lớp em...nhanh nha
-Dạ,...cám ơn cô_cậu mừng ra mặt,thầm nghĩ "hic,trong cái xui cũng có hên,bữa nay cổ uống lộn thuốc,bình thường là tiêu rồi".
-Ê!sao còn có 2 người zậy chài,đâu hết rồi_Trang bước vào lớp,trên tay là 2 li nước,cô nàng ngó dáo dát xung quanh không quên dáo dát theo bóng của cô giám thị đang "vần vũ" sang mấy lớp kế bên
-Kệ đi,tụi mình làm cũng được mà_Vũ nhe răng cười với nhỏ Trang rồi quay qua đá lông nheo nhỏ Nguyệt
-Her,tụi mình...ý ông là có tui nữa hả?_Trang nhăn mặt
-Uhm,bà là bạn tui mà,hehe
-Bạn...chứ hem phải osin nha,há há,tui sẽ động viên tinh thần cho ông với Nguyệt_Trang vỗ nhẹ lưng nó cười ha hả
-Bà thiệt là...làm tui CẢM ĐỘNG QUÁ!!!!!_Vũ nghiến răng ken két
-Thôi,làm lẹ rồi về,..._Nguyệt can ngăn 2 đứa đang ,tụi nó đang đấu nhau bằng nhãn lực
Tiếng chuông điện thoại reo ,là điện thoại của Trang,không biết con nhỏ nghe được gì mà Vũ thấy mặt nó đanh lại,cậu không biết đầu dây bên kia là ai ,chỉ nghe được những tiếng "dạ", "con biết rồi", "dạ,đi giờ luôn...".Điện thoại kết thúc,Trang nhìn Vũ,lúc này đang lau cái kình cửa sổ,vừa lau cậu vừa nhìn nhỏ
-Má tui kêu về...đi công chuyện_Trang ấp úng,nhỏ lỡ hứa ở lại giúp đứa bạn thân ai dè giờ nhỏ phải "lật kèo"
-Thui,bà về đi,lát má bà la nữa bây giờ...đi đi,tui làm được mà_Vũ xua tay kêu nhỏ đi về
-...tui xin lỗi nha,bữa nào bù cho ông sau hém_Nhỏ hí hửng lon ton chạy
-Một chầu kem đó,tui nói òi...
Vũ lắc đầu nhìn theo nhỏ bạn thân,chơi với nhau từ hồi cấp 2 ,nên cậu quá hiểu nhỏ,hoà đồng,thân thiện,cứng rắn,luôn là chỗ dựa vững chắc những khi nó buồn.Có ai biết được đằng sau cái cứng rắn,cái dí dỏm mà nhỏ luôn mang theo,là cả một quá khứ đau buồn.Và có lẽ vì cậu đã nhìn thấy nó sau đôi mắt buồn bã ẩn sau cái mặt nạ thuỷ tinh xinh đẹp đó...phài chăng vì thế mà nhỏ và cậu trở thành bạn thân chăng.Vũ và Trang tại sao gặp nhau và trở thành một cặp bài trùng...có lẽ là một câu chuyện dài mà chúng sẽ được rõ sau này...
-Ủa,Trang đâu rồi?_Nguyệt ngơ ngác như "con nai vàng" nhìn Vũ
-Có việc nên bả đi về rồi,còn tui với bà thôi
-Uhm,thui,làm lẹ...về nữa
Nguyệt quay lại với mấy cái kính cửa phía trong lớp,còn cậu thì tiếp tục với phía bên ngoài với cửa.Được một lát,đột nhiên Nguyệt có dấu hiệu say xẩm,nhỏ té xuống cái ghế,Vũ hốt hoảng chạy vào đỡ nhỏ
-Sao zậy?bà mệt hả
-Không...tui...không sao,hơi chóng mặt thôi_Nguyệt nhìn nó với hai cái "camera" mang đầy vẻ mệt mỏi,lờ đờ
-Bà ngồi nghĩ đi,tui làm tiếp cho,cũng sắp xong rồi mà,hi_Vũ nhe răng cười
-Tui,...xin lỗi
-Hông có gì đâu,tui làm được mà_Vũ nói rồi bắt đầu với phần cửa còn làm dở dang của Nguyệt.Cậu không biết có một ánh mắt đang quan sát cậu từ phía nhà xe...
-Quyên,về trước đi,chìa khoá nè_Quý đưa chìa khoá cho nhỏ em,mắt vẫn nhìn về chỗ phòng học,nơi Vũ đang loay hoay với mấy cái kình cửa trên cao
..........................................
-Hic,cái đám đó...chờ đó ...mà coi nè...mà cái kiếng này thiệt,sao cao quá zậy nè trời,đi học 2 năm lẽ mấy ngày rồi,giờ mới phải è cổ ra lau cho mấy cái kiếng ở tuốt trên này
-Tui...xin lỗi...không giúp gì được_Nguyệt lấp lửng khi Vũ quyết định không thèm lau mấy cái kính ở trên nữa,cậu chuyển qua mấy cái kính cửa bên ngoài lúc nãy đang dang dỡ
-Có gì đâu chứ,tui làm cũng được mà, với lại nếu ổn rồi thì bà về trước đi,tui sp81 xong òi_Vũ cố nặng ra một nụ cười xinh tươi nhất trong cái mặt nhăn như khỉ của mình
-Tui về nha,ông ráng làm..._Nguyệt xách cặp lủi thủi đi trong cái vẻ đầy áy náy
CHÁT!!!!! Đang lau ngon cơm thì một bàn tay vỗ một cái rõ đau ngay ...mông Vũ.Cậu hết hồn hét lên, trong đầu thì đã kịp xử lí cái cú vỗ đó,chuẩn bị có phản ứng là một tràng rủa cực đỉnh "Tiên sư cha má từ hồi biết "iu" tới giờ tới cả mama tui còn chưa được cho "đét" mông tui,mấy người mất dịch vô văn hoá không lịch sư thừa thô tục vừa phải thui chứ!!!!".Đó là những gì mà trung ương thần kinh "soạn" ra đặng "trả đũa" ai ngờ khi camera của cậu nhân được hình ảnh của đối phương tất là chủ nhân của cái "đét" vừa rồi thì ngay lập tức phản ứng bị ngưng trệ
-Sao làm có mình vậy,bị phạt hả???_một người mà cậu không hề xa lạ,cũng không quen biết gì mấy,là tên con trai mà cậu đâm phải ngày đầu tiên nhập học (ai không nhớ xem lại chương 1)
-Hơ...à...không...không phaỉ hôm nay tổ tui lau kính ..._Vũ ấp úng quay đi ,né cái nhìn của chàng trai kia
-Mà sao...làm có một mình zậy ku?
-Tui không phải tên kun ha_cậu vẫn không nhìn anh chàng đó
-Uhm...tên gì áh?
-Vũ...còn ông?
-Àh,Hải,Đinh Việt Hải_miệng nói,Hải nhanh nhảu tìm một tờ báo rồi đứng lau kính cùng Vũ
-..._cậu không nói gì,chỉ đứng tròn mắt nhìn anh chàng
-Có gì đâu...tui phụ một tay,xong òi còn về
Cứ thế 2 thằng con trai đứng cặm cụi lau...và một thằng khác đứng lắp ló ở đầu cầu thang lăng lẽ nhìn theo 2 đứa kia đang cười nói vui vẻ "mình bị điên,tự nhiên lên đây...về thôi",tự lảm nhảm,Quý quay xuống thật nhanh...
-PHÙ!!!,cám ơn ha,không có ông,chắc không xong rồi,hi
-Tại muốn giúp thôi,không có gì đâu _Hải nói tay không ngừng xoa đầu cậu,còn cậu thì cũng...không ngừng lườm Hải "muốn chết hả??"
-Tui về nha,bái bai_Vũ vãy tay khi bước qua cái cổng trường,còn Hải thì vào nhà để xe
Đi được một đoạn,cậu thấy Quý,anh chàng đang đứng trù nắng ở một mái hiên của một ngôi nhà đóng cửa ,rồi một cô gái đi xe đến rước Quý đi,không khó để cậu nhận ra đó là Quyên,chép môi một cái ,cậu lặng lẽ bước tiếp. "Sao bữa nay nắng rát quá zậy chài!!!".Con đường từ trường về nhà hôm nay vẫn thế vẫn đầy nắng trưa,mà sao tự nhiên cậu lại thấy thật khó chịu,cái khó chịu đó chỉ xuất hiện sau khi Quý và Quyên "đèo" nhau về,không hiểu sao cậu thấy bực bội như vậy
-Nắng gì mà muốn lòi họng luôn zậy ta,cái tổ của mình,bực quá đi,mai biết tay tui,nhất là cái thằng ôn thần ngồi kế bên,sao mà thấy ghét quá đi à!!!
"Rồi sao,ghen hả??..."_Vũ lại nhờ tới cái vẻ đắc ý của Quý,cậu ghét cái nụ cười đó của hắn,rồi ghét luôn cả cái ánh mắt sâu thẫm,hàng mi cong,mái tóc hơi xoăn ánh vàng lên trong nắng đó "sao lại thu hút tới zậy chứ!!!"
-ĐẦU XÙ KIA,HÃY CHỜ ĐÓ MÀ COI!!!!_cậu la lớn ngay giữa đường,bỏ mặc những cặp mắt chưng hửng của người đi đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro