MỞ MÀN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“dù phải đánh đổi tất cả,kể cả sinh mạng của em,để đổi lấy một điều ,anh hãy luôn nhớ rằng EM YÊU ANH!!LOVE YOU….FOREVER”
***
MỞ MÀN
:*****
TÈNG…..TENG….TENG…TENG….TÈNG…..TENG… .TÈNG…TENG…….G iai điệu rộn rang của một lễ cưới vang lên thật rộn rã trong nhà thờ.Người người đều vui tươi trong cái ko khí tưng bừng như trầy hội đó.cổng nhà thờ rực rỡ những màu hoa,dưới sân,trên cửa,ở đâu cũng toàn hoa,rồi thì những tiếng cười,tiếng nói trêu đùa rộn vang và hoà vào đó la sự tất bật chuẩn bị cho lễ cưới của gia đình 2 bên ,trên môi mổi ng đều là những nụ cười hạnh phúc nhưng……….người mà đáng lẽ ra nên cười nhiều nhất thậm chí là lung túng,vồ vập trong việc trang hoàng cho “ngày hạnh phúc “nhất của mình thì ….chú rễ lại đứng ở một góc khuất của lễ đường nơi mà người ta ít khi hoặc thậm chí không hề chú ý đến,Quý,chú rễ,người mà mọi người sẽ cho là chắc hẳn giờ đây đang rất hạnh phúc,đến độ không nói được lời nào mà chỉ đứng ở một chỗ ,lặng lẽ ,mắt nhìn về phía xa xăm.Trong khi cô dâu thì lại đang cười đùa,hoà vào đám đông đang tất bật chuẩn bị cho buổi lễ.Quý,không phải anh đang quá hạnh phúc,đều mà ai cũng nghĩ khi đám cưới của anh đã gần kề.Trái lại,anh lại đang thở dài,thờ dài vì mọi thứ đang diễn ra,mắt anh cũng không hề nhìn về phìa xa xăm mà ánh mắt của anh đang hướng về một người……một chàng trai ngồi ờ giữa một chàng trai khác và một cô gái.Chàng trai ấy cũng đang cười ,nhưng cái cười đó lại thật héo hắt gượng gạo mà bất cứ ai nhìn vào cũng không nghĩ là cười mà trông như….cố nén đi những tiếng nấc …..nghẹn ngào.2 người ngồi cạnh có vẻ như đang trò chuyện cùng chàng trai đó nhưng nếu để ý kĩ có lẽ họ đang nói với chàng trai điếu gì đó như thể có gắng an ủi một người đang rất đau khổ,vì lâu lâu lại thấy cô gài khẽ nhăn mặt,chàng trai bên cạnh thì lại lắc đầu thỉnh thoảng một cách khó hiểu……
Gió…..đang thổi…nhẻ nhẹ….rồi chợt lại làm tung lên những cánh hoa trên nền đất ,người con trai khi nãy ngồi cùng 2 người khác,người mà ánh mắt của Quý hướng về ,anh ta đang tiến đến bên một cây Bàng nằm khuất ở một góc sân,những tán cây đang khẽ rung lên trong cơn gió nhẹ.chàng trai tiến đến bên thân cây,anh đang từ từ đưa tay sờ lên thân cây ,nơi có khắc một trái tim,bên trong đó là lờ mờ 2 nét khắc có lẽ đã phai mờ bời thời gian,nhưng vẩn còn có thể nhìn thấy đó là
“ V&Q”
.Chàng trai sờ vào 2 nét khắc đó,môi anh mím chặt lại như cố kìm chế gì đó,mắt anh bắt đầu đỏ hoe ,nước mắt có lẽ sẽ chợt rơi ngay nếu như không có tiếng gọi từ đằng sau của Quý :
_Vũ!làm gì ở đó zậy?_Quý đang từ từ tiến đến bên chỗ Vũ,anh khẽ mỉm cười,nhưng vẫn là nụ cười đượm buồn
_A!….đang…suy nghĩ…vu vơ thui ,hem có gì…hi!_Vũ đáp lại Quý,câu cũng nở một nụ cười, “cười mà lòng không hề vui”
Quý kéo cậu ra hang ghế đá gần đó ngồi,Quý lại nhìn Vũ,ánh mắt anh như xoáy thẳng vào người con trai đang ngồi cạnh mình,người con trai với khuôn mặt hình tròn có vẻ hơi khắc khổ,mắt đang đỏ hoe,mũi vẫn còn khẽ sụt sịt dù rất nhẹ,nhưng Quý vẫn nhận ra
_Nhìn gì ghê zậy chài!_Vũ biết Quý đang nhìn đôi mắt đỏ hoe của mình,cậu vội lấy tay dụi mắt để lau đi đôi mắt của mình
_Sao khóc zậy,ai chọc hả,nói để…tui giải quyết cho!
_Không…tại…bụi …bay vào mắt đó mà…hi_Vũ lại cười “anh vẫn như vậy…luôn bảo vệ em như zậy,nhưng xin anh "đừng nhìn em nữa,em phát điên mất “,nghĩ là làm ,Vũ quay đi chỗ khác ,né tránh cái nhìn của Quý
_A,tưởng ai ăn hiếp chứ!_Quý cười khì rồi xoa đầu Vũ
_Tui bằng tuổi ông mà sao lúc nào cũng xoa đầu tui là sao! Ơ…..xin lỗi,không phải…lúc nào…tui nói lộn…mà…đừng xoa đầu tui nữa ..._Vũ lúng túng
_Uhm,nhớ òi_Quý ngồi tựa vào ghế,2 tay gác lên đầu,mắt lại hướng lên bầu trời,nhìn gì đó nơi phía xa xăm.
Cò vẻ như mọi người đều đang tất bật với công việc nên không ai để ý đến cả 2,có lẽ vì cảm nhận được điều đó nên Vũ quay sang nhìn Quý
_Nhớ lo cho Nguyệt đàng hoàng đó nha, bạn thân tui mà có gì là …tui vặn cổ ông đó_Vũ liếc nhẹ Quý
_Hôm qua,về nhà…ngủ ngon không?_Quý không trả lời Vũ,mà manh cố tình lảng sang chuyện khác
_Oum!...thì …cũng ...ngon..hum qua vui thật….có lẽ hum qua …là ngày …vui nhất của tui_Vũ lo lắng lieu mình nói ra điều này có sao không,nhưng thật sự cậu rất muốn nói điều này
_Hi,ngày tháng còn dài mà ….nhất định Quý sẽ…..
Vũ quay sang nhìn Quý đang bỏ lửng câu nói của mình.Quý không nói tiếp nữa,anh rời khỏi Ghế tiền đến bên chỗ đám đông, Vũ vẫn nhìn theo anh ‘em…chĩ có thể hạnh phúc,vui vẻ khi….bên cạnh em là anh,anh có biết không,có nghe thấy không ,trái tim em đang thét gào ….”
…………………………………………�� �…………………………………………� ��……………………. ……………………………
Sáng …..giáo đường trở nên ồn ào hơn bao giờ hết ,mọi người từ từ tiến vào lễ đường chờ đợi sự gắn kết của chùa trời cho một cặp đôi Quý_Nguyệt, Không gian xung quanh chợt im lặng khi cánh cửa lễ đường mở ra….cô dâu đang tiến vào lễ đường,chú rễ mừng rỡ nhìn người con gái trong xoa-rê trắng tinh từ từ tiến đến bên anh.Rồi 2 người đừng trước người đại diện cho chúa trời_cha xứ
………………………………..
_Cuối cùng ,…Võ Minh Quý,con có đồng ý lấy cô Cao Thị Minh Nguyệt làm người đi cùng con đến suốt đời ,dù có khó khăn ,bệnh tật,vẫn luôn yêu thương nhau hay ko?_Tiếng của vị cha xứ oang oang trong lễ đường làm cho bầu ko khí chợt như nghiêm trang hơn
_KHOAN!!!!!!...DỪNG LẠI!!!!
Tiếng hét phát ra từ nơi cửa lễ đường thu hút mọi cái nhìn hoang mang có ,bất ngờ có,cả sợ hãi….tất cả tập trung về phía phát ra tiếng nói.mọi ng nhanh chóng nhận ra chủ nhân của tiếng nói,ko ai khác lạ,nhân vật chính của chúng ta Vũ……
Quý Và Nguyệt quay lại nhìn Vũ,trong khi Quý hết sức bang hoàng thì Nguyệt lại giận tím mặt,ánh mắt cô nhìn Vũ nhu thiếu điều muốn ăn tươi nuốt sống kẻ phá đám kia ,và rồi trước sự bang hoàng của tất cả mọi người,Nguyệt cuối ng xuống ,vén váy lêm và rút nhanh 1 con dao ra, rồi cô phóng đến bên “kẻ phá đám”……con dao với lưỡi dao sáng loáng cắm phập vào người Vũ,từ nơi con dao tiếp xúc với chàng trai,một màu đỏ loang ….loang rộng ra dần và những tiếng la thất thanh nơi giáo đường cũng lớn dần lên,chỉ nghe loáng thoáng và rối rắm những tiếng “máu….cô dâu giết…..giết người…..bớ….bớ….ai đó…gọi cứu thương đi…………và rồi tất cả cuộn xoáy vào nhau,những hình ành cứ lần lượt cuộn lại như trôn ốc,xoáy thẳng ,mất hút……………
8 NĂM VỀ TRƯỚC…………..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro