Chap 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 41
Nó chạy , chỉ biết chạy cho tới khi một vòng tay nhẹ ôm lấy nó từ sau lưng khiến nó hơi bất ngờ
- Sao chạy theo tôi ?
- Có lẽ anh đã quên nhưng em từng nói dù anh ra sao , anh thế nào và anh ở đâu em cũng ở bên anh và yêu anh trọn đời này .
Lời nói nhẹ nhàng , cái tựa vào lưng âu yếm của Lan Anh thực sự làm nó rất cảm động . Nó ko nhớ nó và em ấy trc đây yêu nhau thế nào nhưng nó cảm nhận đc ở người con gái này một tình yêu rất sâu đậm với nó ko hề thay đổi , nhưng nó đã có Su ....
- Muốn đi tìm quá khứ với tôi ko ?
- Sao anh ?
Nó ko nói gì cầm tay cô ấy đi ra ngoài chỗ có chiếc taxi và lên xe
.........
- Sao lại về đây hả anh ?
- Tôi cũng ko biết , nhưng tôi muốn ở đây xem có nhớ ra đc chuyện gì ko .
Nó và Lan Anh đang đứng trước cánh cổng gỗ cũ kỹ , nơi ngôi nhà ngói cấp bốn mà nó cho là nhà nó .
Cả hai đẩy cánh cổng ra đi vào sân , con chó đen sủa vài tiếng thấy nó thì mừng quấn lấy
- Nó là do tôi nuôi từ bé thật sao ? Nó ngồi xuống vuốt ve con chó
- Vâng , nó chắc nhớ anh lắm đấy hihi . Lan Anh cười vui nói lại
- Đừng cho ai biết chúng ta ở đây , cô nói chị quỳnh giữ mấy ng kia ở trên đó nhé . Tôi muốn ở đây mấy hôm xem có nhớ ra gì ko
- Vâng , nhưng cửa khoá mình vào sao hả anh ?
- Phá khoá .
Nó đứng lên tìm hòn gạch đập tung cái khoá cửa ra , chán thật nhỉ , nhà mình mà phá khoá như ăn trộm , Lan Anh thì cứ đứng cạnh cười cười nhìn nó . Cánh cửa mở ra , trong nhà cũng vẫn như hôm qua nó về đây
- Phòng anh đây này . Lan anh chỉ nó cái gọi là phòng của nó . Bé tẹo lại mùi ko thơm như phòng nó đag ở làm nó nhăn mặt
- Anh bjo ở nhà cao đẹp phòng sạch sẽ đẹp thì ko quen là phải . Lan anh hiu nó nghĩ gì
- Uk , mà có gì ăn ko nhỉ tôi đói rồi .
- Hi em cũng vậy để em xuống trái xem hai bác để gì nhé , tết thì thiếu gì đồ ăn đâu anh
Nhờ lan anh nhanh nhẹn nấu nướng tí là xong bữa ăn lên nó ăn như chết đói vậy
- Anh vẫn vậy cái tính ăn lấy ăn để khi đói ko biết ngại hihi
- Đói thì ăn chứ ngại gì , cô ko ăn đi cười gì
- Đừng tôi cô với em nữa nghe xa cách quá anh hic
- Uk cũng được
- Hi anh ăn nhiu vào
- Mà ở đây thì quần áo đâu ra nhỉ ? Nó ngẩng lên hỏi
- Hic em cũng ko biết . LA xụ mặt ra nhìn nó ngẩn tò te
- Thôi tí ra ngoài kia xem có cái cửa hàng quần áo nào bán ko
- Vâng
Ăn xong nó với em đi tìm mua quần áo luôn . Tìm mãi mới có quán bán cũng là nhà họ luôn coi như hai đứa nó mở hàng đầu năm cho họ . Quần áo mua mỗi đứa mấy bộ coi như xong nó xách tất về cùng LA thì trên đường về Su của nó gọi
- Anh nghe đây em
- Anh ơi em nhớ anh
- Hì anh cũng nhớ em mà ngố
- Muốn gặp anh quá mà bố mẹ ko cho đi hic
- Thôi để qua tết em lên sớm chút cũng đc mà nhé , ngoan
- Dạ , chắc phải mùng 6 , 7 em mới được lên là sớm nhất rồi đấy anh
- Uk , cũng đc mà
- Thế anh đang làm gì vậy , ở đó có đi với cô nào ko đấy
- Có haha
- Em lên anh chít với em
- Haha sợ quá , anh chết em ở với ai
- Ở với ck em hihi
- Thế anh ko phải ck em à
- Chưa cưới chưa phải hihi
- À đc , thế em cũng chưa phải vk anh thì anh lấy ai iu ai cũng đc phải ko hehe
- Anh dám
- Sao ko dám
- Hứ ghét anh
- Haha thôi đùa xíu mà , anh mấy hôm tới sẽ bận sẽ ít nc với em đc có gì anh sẽ gọi nhé
- Vâng mà anh bận gì vậy
- Tìm lại quá khứ của anh
- Ơ thế anh nhớ ra gì rồi ạ ?
- Chưa nhưng chắc sắp nhớ , thôi nhé anh đang đi đường
- Dạ có gì nhớ gọi cho em đấy em chờ , em iu anh
- Anh cũng yêu em
Tắt máy nó mới nhớ ra Lan anh bên cạnh . Một khuôn mặt đẹp nhưng đang buồn lặng lẽ đi sau nó
- Anh đã có người yêu rồi sao anh ?
- Hazzz ừ
- Ít ra em cũng hiểu chuyện anh cật lực bỏ hứa hôn với Na và quyết ... Cắt đứt với em rồi
- Cái gì là quá khứ thì để nó quên đi em ạ , nếu ko phải vì bố mẹ anh cũng chẳng cần nhớ ra làm gì . Cuộc sống sung túc , có Su bên cạnh anh đang rất hạnh phúc em hiu ko . Nhưng từ khi gặp bọn em cuộc sống của anh như một mớ hỗn loạn vậy anh ko bit sẽ thế nào . Anh chỉ muốn nhớ ra anh là ai và bố mẹ đẻ anh cùng gia đình anh thật sự là ai . Còn với các em thì anh muốn nói chúng ta hãy quên hết đi , anh sẽ lấy Su
Nó bit từng lời nó nói như kim đâm vào tim Lan anh vậy nhưng nó ko thể ko nói , nó muốn rõ ràng với họ
- Cô ấy chắc tốt lắm hả anh
- Ừ rất ngoan , bố mẹ anh quý cô ấy lắm
- Chắc cô ấy đẹp lắm phải ko
- Cũng rất đẹp nhưng có lẽ vẫn chưa bằng em
- Hì , hồng nhan bạc phận
Nụ cười buồn của lan anh làm nó thấy ko bit nói gì cả thôi im lặng mà đi vậy
Về nhà cất đồ mới mua xong nhìn đồng hồ thì hơn 4h chiều rồi .
- Anh ơi câu cá đi anh , à bắt ốc nữa đêm mình luộc nha hihi . LA lôi tay nó ra vườn
- Câu cá thì đc chứ bắt ốc kiểu gì ? Nó ngơ mặt ra hỏi
- Hi anh nhìn mấy cành cây ngâm ko , nhấc nó lên tha hồ có ốc . Trc anh làm thế mà
- Vậy à , để anh xem đã .
Nó cởi cả giày tất ra và áo khoác đưa LA cầm vến tay áo phông lên cao rồi lội xuống bờ ao nhấc cành cây ngâm lên thì đúng là rất nhiu ốc thật nhìn sướng kinh
- Em ơi ko có cái đựng à . Nó cười vui
- A anh chờ em chút .
LA ton ton mang đồ của nó vào nhà rồi sách cái thau nhôm cũ ra cho nó đựng ốc
- Trong nhà có ớt xả gừng đủ cả tối nay chúng ta tha hồ ăn rồi anh hihi .
- Chuẩn đó . Nó vừa để ốc vào thau LA cầm vừa cười . Nó thấy vui lạ , có cái gì đó quen quen trong đầu nhưng ko rõ
Một lúc sau cả thau ốc khá đầy đc nó cùng LA mang vào ngâm . Ốc to phết , nó rửa chân tay rồi đi tạm đôi tông trong nhà khỏi đi giày
Rồi hai đứa lấy đồ ăn có sẵn trong trái ra nấu nướng làm mâm cơm thắp hương . Tại LA bảo thắp hương với bánh chưng chứ nó có nghĩ ra đâu . Hai đứa ngồi chờ ăn thì bật tivi xem , trời cũng tối rồi
- Anh ơi xuống bếp với em đi . LA tự nhiên nói
- Làm gì em ?
- Em chất nồi nước cho hai đứa mình tắm chứ ở đây làm gì có bình nóng lạnh đâu . Ở đây tối lắm em sợ
- À uk để anh chất cho . Nó cười rồi cùng LA xuống bếp
Ở đây thì tối thật đâu như trên thành phố , nói thật thì ngay cả nó dù bật hết đèn nhà lên rồi mà nó còn hơi sợ sợ vì lạ nhà mà hic .
Nó chất củi lên rồi lấy cái nồi to đùng trong bếp đổ đầy nước vào cho lên chất . Đủ tắm cho cả hai luôn
- Em nhớ cảm giác này . LA ôm nó khẽ nói khi nó đang thêm củi vào bếp
- Cảm giác gì ? Nó nói nhỏ
- Cảm giác anh ở bên , đc anh che chở bảo vệ
- .......... Nó im lặng
LA khẽ quay đầu nó lại và hôn nó . Nó ko phản ứng gì , ko đáp trả cũng ko đẩy ra mà chỉ để em ấy tự hôn nó
- Anh có thể hôn em ko ?
Lời nói dịu dàng của một cô gái đẹp mê hồn nhưng sao nó buồn quá vậy , nó khẽ lắc đầu
- À em quên anh đã có ng yêu hì
- Anh xin lỗi , trước đây anh và em và Na ở chung một phòng phải ko ?
- Vâng , chúng ta như vk ck rồi anh
- Tức là chuyện đó cũng ...
- Vâng . LA khẽ đỏ mặt cúi xuống
- Anh xin lỗi . Nó thở dài , vì nó mà hai cô gái xinh đẹp chịu khổ rồi
- Anh đâu có lỗi gì , do ông trời đang thử thách chúng ta thôi . Em tin chúng ta sẽ lại như xưa mà
- Nhưng anh
LA bịt miệng nó lại
- Em ko cần bit anh có ng iu rồi thì sao , ngày trc anh đã quyết tâm ở cùng Na đer thực hiện hôn ước mà em còn ko chịu bỏ cuộc thì bjo em ko có lý do gì mà bỏ anh cả . Em sẽ một lần nữa dành anh lại từ cái cô Su kia cho anh xem , vì anh là của em mà hihi ngố
Lần này nó đã hôn đáp lại nụ hôn ngọt ngào của LA . Nó thật sự rất xúc động trc ng con gái xinh đẹp này . Cô ấy iu nó rất nhiều mới như vậy .
Hai đứa tắm xong giặt rũ mới lên ăn cơm . Dù đã nguội nhưng nó cảm giác vẫn ngon khi bên nó là em , ng con gái dịu dàng iu nó rất nhiều . Một sự lo lắng ko nhẹ len lỏi trong trí não của nó , đó là về tình yêu với Su và người con gái này .
- Sao ở đây ko thấy có ng tới chúc tết nhỉ ? Nó hỏi khi hai đứa cùng rửa bát ở sân giếng cạnh bể nước
- Sáng nay lên hà nội hai bác có nhờ hàng xóm trông hộ nhà mà anh
- Thế sao mình vào nhà ko ai sang xem nhỉ
- Em cũng ko biết chắc họ thấy anh lên ko sang
- Ở lớp thế nào rồi ?
- Anh hỏi lớp chúng ta đó hả ?
- Ừ thì em nói chúng ta học cùng lớp mà ở trường ....
- Thì vẫn vậy thôi chỉ là bên cạnh em ko còn anh ngồi cùng nữa
- Sẽ ra sao nếu anh nhớ lại nhỉ hazz , à ở đó anh có bạn bè ko ?
- Hi có chứ , có bọn em có mấy ng nữa n anh thân nhất với Tú , anh có nhớ gì về bạn ấy ko
- Tú à ... anh ko nhớ
- Thế anh bjo có nhiu bạn trên lớp ko ? Mà em nghĩ chắc ko có ai đúng ko anh ?
- Sao em nghĩ vậy ?
- Tính cách của anh trc đây ít nói ai thấy cũng bảo lạnh lùng tự tách ra khỏi mn mà
- Bjo anh ko như trc n đúng là anh vẫn chẳng có nổi một ng bạn . Em bit vì sao ko
- Anh nói đi
- Họ bảo anh cậy là công tử con nhà giàu , kiêu ngạo , thay ng iu như thay áo haha . Trong khi họ chả bit tí gì về anh vậy mà đồn vậy đấy , em thấy bun cười ko
- Hihi em hiu mà , lời thiên hạ anh đừng để ý lz cả mình ra sao mình bit là được anh ạ
- Ừ anh cũng ko để ý đâu , chắc vì thế họ càng cho là anh như họ nói . Nó cười chán với lối suy nghĩ của lũ bạn trên lớp
Rửa bát xong hai đứa lên nhà ngồi xem tivi chứ chẳng biết lên làm gì nữa . Nó mun nt với Su nhưng lại ngại LA bên cạnh lên nó lại thôi . Đúng là rắc rối làm nó đau cái đầu
- Anh , chị với mấy đứa hỏi bọn mình về đây lz này hihi . LA xem tin nhắn xong quay sang nhìn nó cười nhí nhảnh
- Thì cứ bảo anh muốn yên tĩnh , đừng bảo họ về đây anh ko thích
- Vâng em biết mà
- Uk em nt đi
Nó đi ra hiên ngồi nhìn bầu trời đêm , một màu đen như bộ nhớ trong não nó vậy .
Khi nãy nó cũng đã gọi bảo cho bố mẹ biết rồi , cả hai lo cho nó ở nơi lạ , nhất là mẹ Yến cứ dặn dò đủ thứ còn khuyên nó đừng cố quá cứ về nhà rồi từ từ nhớ cũng đc . Mẹ chỉ sợ nó khổ đấy mà . Nghĩ cũng phải , từ ngày ở cùng bố mẹ nó có phải làm cái gì đâu , đến cả quần áo mẹ cũng dẫn nó đi mua chăm nó từng tí một . Nó nhớ mẹ yến quá . Bỗng hình ảnh hai người gọi là bố mẹ đẻ của nó xuất hiện trong đầu . Họ hiền lành dáng vất vả vì làm việc đồng , nó ko biết họ có thật là cha mẹ đẻ của nó ko nhưng nó cũng muốn lấy lại ký ức đã lãng quên để xác định thân thế của nó
- Anh đang nghĩ gì mà buồn vậy anh .
Một vòng tay nhẹ ôm qua cổ nó nó sau áp vào lưng nó và khẽ dựa cằm trên vai nó
- Anh đang nghĩ khi nhớ ra thì sẽ thế nào ? Nó ngậm ngùi nói nhỏ
- Liệu anh có ở cùng bố mẹ nuôi anh bjo ko ?
- Anh ko biết , nhưng anh bit bố mẹ nuôi ko muốn anh đi đâu họ thương yêu anh lắm em ạ . Anh cũng coi cả hai như bố mẹ đẻ của mình nữa
- Vâng , vậy còn hai bác thì sao ?
- Anh .... thật sự thì anh ko biết nữa , thôi tới đâu hay tới đó thôi .
- Vậy cũng đc suy nghĩ nhiu nhìn anh mệt mỏi lắm ý hi
- Mà em đừng gần anh thân mật vậy đc ko , anh sợ
- Anh sợ gì cơ ?
- Sợ anh có lỗi với Su .
- Hi em nói rồi mà , em sẽ dành lại anh lần nữa . Em ko cần bit cô gái kia thế nào em chỉ cần biết anh là của em thế thôi và em sẽ ko bjo từ bỏ anh , người ck em đã chọn ạ , em yêu anh
Mùo thơm từ ng Lan anh , những lời ngọt ngào thủ thỉ của em ấy làm nó như mềm nhũn đi cái ý chí quyết ko có tình cảm với em ấy . Hai hàng mi cong khẽ nhắm lại chờ đợi nụ hôn của nó , nó như bị em ấy thôi miên cứ tiến dần tới đôi môi mềm ngọt ngào kia
- Ko , anh ko muốn .
Nó đẩy vội LA ra đứng lên trong sự bất ngờ của em ấy
- Anh có thể cảm nhận đc tc em dành cho anh , có lẽ quá khứ chúng ta rất yêu nhau
- Vâng đúng vậy
- Anh chưa nói hết , nhưng đó là quá khứ , em hãy học cách sống ko có anh đi . Vì bjo anh chỉ muốn ng iu anh hạnh phúc mà thôi . Cũng có thể vì anh ko nhớ gì lên em cho anh là vô tình bạc bẽo , ừ gì cũng đc nhưng anh ko muốn có mối quan hệ dây dưa như lúc trước một mình anh mà yêu mấy cô gái . Nói em ko tin nhưng cứ nghĩ thế anh đã ghét mình lắm rồi , ko chung thuỷ chút nào . Vì thế anh quyết từ bjo ko bjo có việc đó lập lại và .... anh chỉ cần ng iu anh bjo , đó là Su , vậy thôi
- Em hiu , anh đúng là đã trưởng thành thật rồi hi em vui lắm . Trái với suy nghĩ của nó là Lan Anh sẽ buồn ai dè em ấy lại cười thích thú làm nó nghệt mặt ra chả hiu nổi
- Sao em lại vui anh tưởng ..
- Tưởng em buồn á , ko có hihi . Em vui vì anh đã có suy nghĩ chín chắn như vậy , đã có thể làm ng ck thật rồi hihi . Lúc xưa anh ko dứt khoát như bjo đâu , anh bị bọn em xoay vòng tròn tới nỗi anh ko bit chọn ai cả mà anh lại đa tình nữa kêu sẽ chọn một nhưng em bit anh ko nỡ để một ng nào trong bọn em đau lòng lên anh cứ chần chứ trong việc dứt khoát rồi dẫn tới anh dần yêu cả hihi .
- Anh tệ vậy hả . Nó cười chán ngồi lại như cũ
- Ko phải tệ mà là do anh quá mềm lòng ko như vẻ lạnh lùng bề ngoài của anh . Anh nói chỉ chọn Na vì có hôn ước nói em quên anh đi nhưng khi em buồn em khóc em bên cạnh anh lại ko thể quên nổi em , hihi anh ngốc lắm vì thế mới dẫn tới một anh chàng bị mấy ng bọn em tranh dành chứ hihi
- Anh giống đồ chơi nhỉ haha
- Hi cũng hơi giống nhưng là bọn em yêu anh ko ai muốn mất anh lên mới vậy thôi . Anh ko có lỗi khi yêu bọn em mà bọn em cũng ko ai có lỗi khi quyết có anh vì đó là tình yêu mà đâu ai muốn mất hả anh
- Ừ anh hiu rồi , có thể lúc đó anh còn " trẻ ng non dạ " chưa đủ lớn để dứt khoát yêu ai mới khổ như thế nhưng bjo anh ko muốn lập lại chuyện đó .
- Vâng , anh lớn thật rồi mà . Từ ngoại hình tới suy nghĩ đều cao lớn chín chắn của một người đàn ông rồi hihi
- Cảm ơn em , nhưng anh sẽ còn đau đầu cho tới khi nhớ ra mọi chuyện
- Em sẽ giúp anh , em tin khi nhớ lại anh sẽ về bên em cho xem hihi
Lan cười rất đẹp , nó chưa từng thấy ai cười đẹp như em ấy cả nó ngây cả ng ra . Mái tóc đỏ tím bay nhẹ tô điểm cho khuôn mặt trắng xinh đẹp ko vết gì kia làm nó xao xuyến , nó vội quay đi chứ cứ nhìn em ấy nó sợ nó ko còn đủ dũng khí mà cự tuyệt tc của em ấy mất .
- Anh thổi sáo đi lâu rồi em ko đc nghe .
- Anh đâu nhớ mà thổi , hơn nữa lz có sáo ở đây
- Trong phòng anh có một câu sáo mà , còn cây sáo ông nội tặng anh thì ngày anh mất tích Trang có mang đến đưa cho em cả quần áo của anh vẫn trên nhà em
LA nói rồi chạy vào trong căn buồng của nó lấy ra một cây sáo
- Nhưng anh thật ko nhớ gì thổi sao đc . Nó nhăn cả mặt cầm cây sáo
- Thế sao hôm lọ anh thổi đc ở quán ?
- À anh nhớ khi nghe lên thổi lại , anh thấy nó quen quen lên cứ thổi thôi ai ngờ thổi đc đâu em
- Thế bjo anh nhớ lại bài đó rồi thổi hihi
- Ờ để anh thử xem đã
Nó nhắm mắt lại nhớ lại bài sáo hôm trước nghe ở quán
Rồi nó cũng chẳng hiu sao nó lại cứ thổi như đã quen từ lâu vậy . Nó nhập tâm lắm , nó như hoà hồn mình vào giai điệu , nó mong ai sẽ cùng nó làm cặp uyên ương đây ? Nó ko biết tương lai nhưng hiện tại nó chỉ muốn ng đó là Su , ng con gái nó rất yêu thương và đang nhớ rất nhiu .....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro