Chap 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 45 .
2h chiều thức dậy , nó cùng Su đi taxi về phòng trọ của cô vợ tương lai của nó . Lâu lâu không về đây rồi vì mấy lần gần nhất nó chỉ tới cửa nhà bên dưới chờ Su xuống là đi luôn lên cảm giác vẫn lạ lạ .
- Chồng làm sao mà cứ ngơ ngơ ra thế .
- À không tại thấy lạ lạ ấy thôi lâu không lên mà hì . Nó cười chữa ngượng trước ánh mắt và nụ cười của Su
- Vợ đi thế này mà không cả kịp báo cho cái Hồng biết trước , thấy có lỗi với nó quá chồng ạ hix . Su chợt buồn
- Chồng hiểu cảm giác của vợ , nhưng biết làm sao được . Bây giờ vợ cần gia đình chúng ta không còn là cô gái sinh viên bình thường nửa rồi , hiểu ý chồng không . Nó mỉm cười nhìn em tình cảm
- Vợ hiểu , dù biết vậy vợ vẫn thấy áy láy với nó haz . Thôi chồng giúp vợ dọn sách vở và quần áo với đồ cá nhân của vợ thôi còn lại để cho cái hồng , tối vợ gọi báo cho nó chắc nó sẽ hiểu thôi hì
- Ừ mình làm đi . Nó gật đầu
Hai đứa thu dọn cũng không lâu lắm chỉ có khoảng gần tiếng ấy mà hic . Con gái lắm đồ linh tinh thật đấy còn quần áo váy vóc thì ...@@
Xong tất cả trở về nhà với khuôn mặt tươi như hoa của cả bố và mẹ ra cổng giúp xách đồ cho hai đứa nó lên phòng nó . Nó cảm nhận được bố hải mẹ yến thật sự vui mừng khi có cô con dâu như su tới ở cùng . Và nó biết nó đã quyết định tương lai của nó rồi không còn thay đổi được nữa . Vợ nó , sẽ là em , cô vợ nó hay trêu với cái tên thân mật " Su thối " ^^ .
Dù trong lòng của nó , hình ảnh về những kỷ niệm với Na tràn về làm nó rất buồn nhưng nó phải cố che dấu đi tâm trạng đó . Nó không muốn Su biết và kể cả là Na hay bất kỳ ai biết nó đã nhớ ra về Na . Nó đã quyết làm lại cuộc đời và tương lai của nó là Su chứ không phải Na nữa . Quá khứ ... hãy để nó chết theo thằng M ngày xưa đi . .......
Bố mẹ xuống nhà còn nó và em cất đồ đạc của em vào trong phòng nó . Nhiều thật , cái tủ quần áo của nó vốn còn rộng rãi mà giờ nhét thêm của em vào chật ních luôn hic nhiều gấp mấy lần nó . Dọn dẹp bày biện xong hai đứa ngồi giường thở rồi bất giác nhìn nhau cười nhẹ nhưng đầy hạnh phúc . Em chủ động ôm và dựa vào người nó , một bờ vai vững chắc đủ che chở bảo vệ em cả cuộc đời còn lại
- Chồng biết vợ đang nghĩ gì và thấy thế nào không ? Em hỏi thỏ thẻ
- Biết , vui , hạnh phúc và cả lo lắng đúng không ?
- Hi , đúng là hai đứa mình quá hiểu nhau rồi . Vâng , thế này thì chúng ta thành vợ chồng của nhau thật rồi chồng nhỉ
- Chả lẽ lại đùa ngốc thế . Vợ có hối hận không ?
- Không , không có một chút nào cả vì sẽ không còn ai hơn được chồng em nữa hihi
- Ngày càng biết nịnh đó nhé nhưng mà chuẩn haha
- Thối này . Nó hơi đẩy em ra nhìn thẳng vào em làm em hơi bất ngờ
- Dạ ? Chồng nói đi
- Chỉ có một câu này chồng muốn vk phải nhớ cho kỹ . Đó là dù sau này có xảy ra bất kỳ chuyện gì khi chồng nhớ lại và chồng có làm gì đó có thể làm vợ buồn thì vợ phải nhớ chồng cũng không hối hận khi hôm nay đón vợ về đây vì chồng thật lòng muốn có người vợ này . Vợ nhớ nhé và hứa với chồng , dù có buồn hay giận chồng cũng không bỏ chồng , hãy bên chồng mãi mãi nhé .
- Chồng có chuyện gì đó phải không ? Bình thường chồng sẽ không nói như vậy
Su rất hiểu nó lên đánh hơi thấy ngay cảm xúc của nó làm nó hơi chột dạ
- Làm gì có gì , thì chồng muốn vợ biết vậy thôi mà hâm
- Vậy thì vợ hứa hihi . Nhưng chồng cũng cố gắng đừng làm gì quá đáng với vợ nhé . Vợ đã về đây thì vợ đã chọn cả đời bên chồng rồi chỉ mong chồng đừng để vợ buồn . Và có chuyện gì thì hãy cho vợ biết nhé , ok nào móc tay
Nhìn nụ cười nhí nhảnh , cái nháy mắt tinh nghịch đáng yêu của su nó chợt cười thích thú . Phải , em tuy không thể so với Lan Anh hay Na về sắc đẹp nhưng em cũng chả kém mấy cũng thuộc dạng cực xinh đủ cho nó ra đường hãnh diện với tất cả . Em tinh tế , tâm lý , nhẹ nhàng nhưng cũng nhí nhảnh từng lúc bên nó . Nó thật hạnh phúc khi có em thì nó còn hối tiếc gì về những hoài niệm với Na hay Lan anh ...
- Anh yêu em ...
- Em cũng vậy ....
Hai đứa nhìn nhau mỉm cười hạnh phúc , cuộc sống mới đang chờ đợi nó và em . Cuộc sống vợ chồng , cuộc sống mà ... nó đã từng có với Na ....
Chiều tối mẹ và Su đi chợ mua thức ăn để về làm bữa tối mừng ngày đầu tiên đón Su về ở cùng gia đình . Nhìn mẹ cười không ngớt nó biết mẹ vui thế nào . Nó và bố ngồi nói chuyện cũng vui không kém , bố còn hài hay trêu nó làm nó cứ cười không cả ngậm được mồm vào ấy .
Tiếng điện thoại của nó bên cạnh cắt ngang cuộc vui của nó và bố hải . Nhìn màn hình thì là Lan Anh
- Có chuyện gì không em . Nó nghe máy hơi nặng nề
- Dạ không nhưng em nhớ anh , mình đi ăn tối được không anh ?
- Không được , anh bận rồi mà từ bây giờ nếu anh không gọi thì em ít gọi anh thôi được không
- Ơ sao vậy ạ ?
- Đừng hỏi gì nữa , thôi nhé có gì anh gọi cho em sau .
Nó tắt luôn máy không để Lan anh nói thêm gì
Bố hỏi nó mấy câu vì sao nó lại vậy nó chỉ nói không có gì rồi lên phòng luôn . Dòng nước ấm khi tắm giúp nó sạch sẽ cơ thể nhưng lại không thể sạch sẽ những hình ảnh mấy ngày qua nó bên Lan anh rồi cả Na nữa .
Nó muốn điên đầu lên muốn hét thật to lên , nó muốn nó một lần nữa quên hết họ đi mà không thể . Nhưng nó sẽ cố , phải cố để quên , quên không nhớ , nhưng càng quên lại càng nhớ . Tình yêu thật khổ não chứ ai bảo nó chỉ đau tim hazz
Bữa tối vẫn vui vẻ bình thường do nó ép phải cười nhiều cười vui vì có Su bên cạnh . Không ai biết được trong lòng nó bây giờ ra sao , vui vì có Su bên còn buồn thì ... chỉ mình nó hiểu .
- Á ....em làm gì thế đau anh
Nó đang thẫn thờ thả hồn suy nghĩ thì bất ngờ thấy đau giật cả mình ở chân . Nhìn thì thấy có một hai cái lông chân của nó đang được cô vợ xinh xắn cầm cười khúc khích nhìn nó . Lúc này hai đứa đang trong phòng ngủ sau khi ngồi chơi nói chuyện với bố mẹ tối xong
- Hihi , ai bảo vợ gọi mấy câu chồng không nghe đáng đời . Su thích thú lè lưỡi trêu nó khoe chiến lợi phẩm
- Đau lắm em biết không hic . Mà em hỏi gì cơ ? Nó xoa chân nhăn mặt
- Em nào , hử ???
- À vợ hỏi gì chồng hì , quên
- Vợ ứ nói nữa ai bảo chồng không nghe đâu . Thế chồng nghĩ gì vậy ?
- Nghĩ xem khi nào mình cưới và ... sản xuất em bé hehe
Nó ôm đè em xuống giường trêu làm em vừa cười vừa dãy dụa cho có lệ
- Chuyện cưới xin thì vợ nghe chồng , chồng tính khi nào cưới vợ theo thôi . Còn sản xuất em bé thì cưới xong mới tính nha với lại vợ chưa muốn có con sớm
- Sao vậy vợ ?
- Thì vợ chồng mình còn đang học mà với lại có con thì vợ hết được chồng đưa đi chơi như giờ chứ sao hihi
- Trời , ra thế haha , vợ hâm
Nó buồn cười khi nghe em nói vậy
- Xí không đúng à mà bảo vợ hâm chứ . Mình còn trẻ mà có con sớm làm gì . Chồng muốn có con hay sao mà tự nhiên lại hỏi vợ vậy ?
- Chồng nói vậy thôi chứ chồng cũng như vợ chưa muốn có con đâu hehe
- Trêu vợ hả , trêu này ...
Hai đứa cù đùa nhau lăn lộn trên giường rồi cái gì đến cũng như mọi lần . Chỉ khác bây giờ hai đứa nó đã chính thức được ở cùng nhau lên cảm giác hạnh phúc không thể nói hết . Một đêm hạnh phúc ....
----------------------------
Sáng hôm sau nó đang ngủ say như mọi lần thì có cái gì đó làm nó buồn buồn ở hai bên sườn làm nó tỉnh dậy . Ra là em đang ngồi bịt miệng nhịn cười cù nó
Mới đầu nó còn tưởng mình mơ do ngái ngủ nhưng cái trí nhớ nhanh chóng cho nó biết Su thật sự đã ở đây với nó từ hôm qua rồi .
- Vợ hư quá để yên chồng ngủ thêm đi , chồng mệt lắm tại vợ đấy .
Nó ôm kéo em xuống giường không cho em trêu nữa
- Hihi dậy ăn sáng đi chồng không ngủ nữa . Bố mẹ chờ dưới nhà rồi kìa . Em nhỏ nhẹ vuốt ve khuôn mặt nó
- Vợ nấu với mẹ à ? Nó mỉm cười hỏi em
- Hì vâng , vợ xuống thấy mẹ đang chuẩn bị rồi lên vợ cùng làm với mẹ . Chồng dậy đi mà không bố mẹ chờ lâu .
- Ừ chờ chồng một lúc rồi xuống nhé vợ
- Vâng
Nó hôn em rồi dậy vào nhà tắm vscn rồi thay quần áo dài , quần bì và áo phông dày màu đen , những tông màu nó thích . Em gấp chăn gối gọn gàng đang chờ nó ra chỉnh lại áo cho nó .
- Giống vợ chồng son ghê hehe . Nó trêu
- Thế bọn mình còn không phải sao , thiếu mỗi cái đám cưới thôi chồng nhỉ
- Nó quan trọng nhất đấy vợ ạ hehe . Mình xuống đi vợ
Em ôm tay nó cùng nhau sánh bước xuống tầng một vào nhà ăn . Bố và mẹ ngồi đó cả rồi thấy hai đứa nó vào thì cười vui lắm
- Bố mẹ ạ hì . Nó cũng hơi ngượng ngượng khi bố mẹ thế còn em cũng ngại khẽ đỏ mặt lên
- Xuống ăn sáng đi hai con . Mẹ yến cười tươi nói
Em buông tay nó ra đi lại cùng mẹ mang đồ ăn ra bàn còn nó ngồi bên đối diện bố hải . Mẹ ngồi cạnh bố còn em tất nhiên là ngồi cạnh nó rồi
- Hai con hôm nay có đi đâu chơi không ? Bố hỏi làm nó thấy hơi lạ
- Dạ bọn con chưa biết , có chuyện gì ạ ? Nó hỏi bố
- Bố mẹ định rủ hai đứa đi chùa đầu năm cùng cho vui hai con đi không ? Mẹ nói
- ui thôi thôi Su có đi cùng bố mẹ thì đi chứ con không đi đâu . Mẹ biết con không thích đi những chỗ đấy mà . Nó dãy nảy ngay
- Thế thôi hai con ở nhà đi đâu cho vui nhé bố mẹ điphair tối mới về đấy .
- Vâng bố mẹ đi vui ạ hehe
Bố mẹ lái xe đi chỉ còn hai vợ chồng nó ở lại nhà , thoải mái thật . Nó ôm em ngồi trong lòng xem phim
- Mình đi đâu chơi đi chồng . Em cười cười rủ rê nó
- Vợ muốn đi đâu .
- Đi xem phim hoặc mua sắm hihi chồng muốn đi đâu
Nó biết ngay bị em gài mà
- Thế đi mua đồ ngắm phố xá còn hơn chứ ngồi xem phim chán lắm vợ ạ
- Vâng hihi . Thế mình đi mua đồ nhé , iu chồng quá cơ moaaaaaa
Em thích thú hôn nó vào má thật kêu khích lệ tinh thần làm ôsin cao cấp xách đồ cho emđây mà .
Hai đứa quyết định lượn đi mua quần áo rồi vòng xuống royal chơi và sẽ ăn trưa ở đó .
Nó hai tách hơn chục túi xách đựng quần áo của nó và em còn em thì tí tớn tung tăng khoác tay nó cả hai xuống taxi đi vào royal chơi
- Vợ muốn ăn gì bây giờ ? Nó hỏi khi hai đứa đi xuống thác vũ môn
- Ăn lẩu cho ấm chồng nhé
- Ok , lẩu gì tuỳ vợ gọi
- Vâng hì
Em chọn một cái cửa hàng lẩu khoác tay nó vào . Trong khi nó và em đi theo con bé nhân viên phục vụ dẫn ra chỗ ngồi thì nó giật mình đứng im tại chỗ . Và phía trước mặt nó là cái bàn với 7 cô gái , chị quỳnh , Lan anh , Na , Hằng , Hạnh , Yến , Trang và cả một người lạ mặt nữa .
Những người con gái kia nhìn nó cũng bất ngờ khi thấy nó xuất hiện ở đây . Còn nó thì cũng như họ nhìn nhau đơ cả người
- Chồng , sao vậy ạ ? Chồng quen họ à ?
Nó tỉnh lại khi được Su lay lay tay hỏi , ánh mắt em đang nhìn về phía bàn những người con gái kia . Nó bây giờ mới nhận ta họ cũng đang chăm chú nhìn Su , có lẽ họ cũng đã đoán được em là ai rồi , người con gái nó yêu bây giờ .
- À ....
Nó không biết phải nói gì , nó không muốn em biết họ lên nó đang rất khó xử .
- Ko , đi đi .
Nó đã quyết định , một câu nói cùng cái lắc đầu dứt khoát xong nó đi trước cả em và lướt qua bàn những người kia như kẻ xa lạ .
May cho nó là cái bàn của hai đứa tận trong góc khá xa bàn họ đang ngồi chứ nếu gần chắc nó cũng khó xử lắm .
- Có thật chồng không quen họ không đấy . Sao họ cứ nhìn chúng ta vậy . Em nghi ngờ hỏi nó
- Đã bảo không quen đừng hỏi nữa em lắm mồm rồi đấy im đi .
Nó tự dưng nổi nóng lên khi em cứ lải nhải bên cạnh , thật sự rất khó chịu
- Về
Nó nói to rồi xầm mặt xuống xách đồ đi luôn về , có lẽ mấy người kia cũng nghe được nó nổi nóng với em
Mặc kệ em ngơ ngác ra nó đi nhanh ra ngoài cho tới khi em chạy theo kịp
- Vợ xin lỗi chồng đừng giận nữa mà . Em nhõng nhẽo vì như mọi lần nó nóng lên là em làm vậy nó cười ngay
Nhưng hôm nay nó thêm một lần làm em bất ngờ . Nó nhìn em lạnh lùng và đầy vẻ trách móc xong đi tiếp không nói thêm câu nào . Chưa bao giờ em thấy nó giận như vậy lên có vẻ em đã sợ nó xanh mặt rồi .
Em không dám nói thêm gì chỉ lẽo đẽo đi sau nó ra ngoài lên một chiếc taxi rồi về nhà . " bọn họ " thật đáng ghét , phá hỏng đi một ngày vui của nó và su . Nó bực bội muốn phát tiết nhưng phải cố kìm lại , dạo này nó hay nổi nóng thật . Có lẽ vì những chuyện đã xảy ra làm nó suy nghĩ nhiều lên tính cách cũng thay đổi theo thì phải
- Chồng đừng như vậy nữa vợ sợ lắm .
Em run run nói khi hai đứa về nhà . Nó vất đống túi xách ra ghế rồi nằm dài ra không thèm nói
- Chồng ơi ....
Em khẽ chạm vào tay nó ngồi cạnh
- Ừ thôi hết rồi để chồng yên một lúc . Vợ đi mua gì về nấu ăn đi . Không thì gọi họ mang đồ ăn tới .
Nó cũng áy láy với em
- Vâng , chồng muốn ăn gì ?
- Gì cũng được vợ tự nấu đi , chồng ngủ đây ăn thì gọi chồng dậy
- Vâng chồng ngủ đi vợ xin lỗi
- Bỏ đi tại chồng không ra gì .... xin lỗi vợ . Nó gắng cười nhìn em bàn tay khẽ áp vào má em thật ấm
Em thấy vậy cũng nhoẻn miệng cười hôn nó rồi đi chợ nấu ăn . Nó biết em chẳng có lỗi gì cả. Lỗi là ở nó , cái quá khứ kia ám ảnh nó , những người con gái ấy ám ảnh nó . Lẽ ra họ đừng lên xuất hiện , lẽ ra nó đừng nhớ ra Na thì có lẽ nó đã hạnh phúc cùng em chứ không phải lúc nào cũng phải suy nghĩ và thấy không yên như giờ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro