Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thái độ cùng giọng nói đầy vẻ tức giận với khuôn mặt lạnh lùng như chưa bjo có thể lạnh hơn của nó làm cho chị đơ ra ko cả bit nói gì . Ngay như lan anh và hằng là hai ng lạnh giá mà còn nhìn nó ánh mắt như thán phục vì ko bằng . Bốn cô nương ấy từ chỗ lườm lườm nó bjo lại chuyển sang ko bit lên nhìn nó kiểu gì do cái mặt nó bjo rất đáng sợ . Cả năm ng con gái trong phòng tỏ ra rất ngạc nhiên khi nó có thái độ như vậy .
- Nhok ... nhok bị sao vậy sao tự nhiên ... Chị ấp úng hỏi nó
- Ko có gì phải ko chị ?
Nó vẫn giữ thái độ đó hỏi
- Ah .. Uk ko có gì .
- Vậy em ra ngoài làm việc đây quán đang đông ạ . Chị và mn nc với nhau đi . Em xin phép .
Nói xong nó quay ng bỏ ra ngoài luôn , chị ko cả dám nói một lời gì để giữ nó . Có lẽ họ chả bjo hiu nổi tại sao tự nhiên nó lại tức giận như vậy , nhất là chị có lẽ chị sốc nặng. Có bjo nó tỏ ra lạnh nhạt với chị vậy đâu
Chị và mấy cô nàng kia đâu hiu cho nó thì làm sao bit đc lý do . Nó bực , nó giận và cả nó buồn nữa . Chị và những ng kia tại sao lại luôn làm nó có vẻ rất sợ hãi và lo lắng . Nó cũng ko hiu đc lý do vì sao , ngay cả nó còn vậy . Nó chỉ thất vọng vì nó coi chị như ng chị gái của nó , nó thực lòng rất quý mến chị . Còn bốn ng kia với nó sao cũng đc nó ko quan tâm vì nó chưa coi họ là bạn .
- M sao vậy ? Hà hỏi khi thấy cái mặt khó chịu của nó đi ra
- Ko sao .
Tới 10h thì bàn của cô bé trang cũng tan , trang nhờ mai gọi nó xuống gặp
- Hôm nay vui ko em . Nó cười trở lại khi nc với cô bé
- Dạ vui lắm ạ , cảm ơn anh đã giúp em .
- Có gì đâu mà cảm ơn anh cũng thấy ko thích anh ta làm em khó chịu lên nói thế thôi
- Hi anh nói hay như anh thổi sáo vậy , muộn rồi em phải về đây . Mai em sẽ lại tới nghe anh thổi sáo anh nhớ thổi hay vào nhé hihi
- Ok . Nó mỉm cười gật đầu
Cô bé vẫy chào nó rồi cùng bạn ra về , nó thấy quý cô bé này . Xong nó cùng mai dọn dẹp cái đống hoang tàn do tụi nhok ấy bày ra trên bàn , khổ nhất là bánh kem dính đầy bàn làm nó phải chùi cẩn thận cho sạch . Sợ nhất là những vụ thế này @@!!
Dọn xong bàn nó vào phòng của chị , mấy con bé vẫn ở đó cùng chị
- Chị cho em về sớm hôm nay em thấy mệt ạ . Nó xin chị
- Vậy hả thế nhok về đi , ngoài kia chắc cũng vãn khách rồi phải ko
- Vâng
- Uh nhok về nghỉ đi .
- Em chào chị .
Nó phớt lờ bốn cô nàng kia luôn chào chị xong nó ra ngoài lấy cây sáo rồi ra dắt xe ra đi về . Nó ko muốn ở lại là do cảm xúc của nó thấy chán chán , chắc là do chị và bốn con bé kia làm nó ra như vậy . Đi đường hóng mát làm nó dễ chịu khô đi những giọt mồ hôi do cả tối chạy vất vả vì đông khách . Nó thưởng thức cái mùo đặc trưng của hà nội về đêm .
- Bốp
Bất ngờ nó bị cái xe máy từ sao lao lên đạp mạnh vào người nó làm nó ngã đổ ập xuống đấy mà ko hiu chuyện gì đang xảy ra .
- Đập chết mẹ nó cho tao .
Sau tiếng quát đó nó chỉ biết nằm co ng lại hai tay ôm mặt và đầu chịu những cú đá , đạp của ko bit bnhiu thằng nữa . Dù nó ko nhìn đc nhưng nó nhận ra giọng thằng quát khi nãy , là giọng thằng theo đuổi trang đây mà . Những cú đánh rất mạnh vào người nó , nó còn cảm nhận cơ thể nó bị cả những vật gì rất chắc như kiểu thanh gỗ đập vào nữa . Nó chỉ bit cố che đi mặt và đầu nhưng đầu nó cũng bị đánh vào rất đau .
Đang bị đánh tự nhiên nó nghe có ai đó hét lên nói công an tới thì bọn kia bỏ chạy ra xe phóng đi . Lúc này nó mới mở mắt ra để nhìn những chiếc xe kia đang phi đi bỏ lại thằng bị đánh tả tơi nằm dưới đường .
- Anh có sao ko ? Trời ơi bọn chó sao lại đánh anh thế này hả M .
Nó ngẩng lên nhìn thì nhận ra đó là Hằng , Hạnh và yến . Cả ba đang lo lắng cho nó đỡ nó dậy
- Ko sao , chỉ đau tí thôi . Nó ko bit tại sao lại khẽ cười rồi buông họ ra tự đứng dậy dựng chiếc xe đạp của nó lên . May quá chiếc xe ko sao cả .
- Thế này mà anh bảo ko sao ah , bị chúng nó cầm gậy đánh tím bầm cả ng rồi . Yến tự nhiên vạch áo của nó lên nói .
- Thôi ko sao cả ba ng về đi tôi về đây .
Nó ko muốn bị ng dân nhìn nữa thêm ngại nó thấy cơ thể rất đau nhưng nó vẫn cố lên xe để đạp về . Ba cô nàng kia có lẽ lo cho nó lên đi xa phía sau như hộ tống nó vè tận phòng . Cây sáo của ông tặng nó cũng may mắn ko dập vỡ nếu ko chắc nó buồn chết .
Tới xóm trọ , nó vào trước thì các anh chị ở xóm đang ngồi chơi ở ngoài hiên trc cửa phòng thấy nó thảm hại vậy vội chạy lại hỏi .
- Em ko sao cả em về phòng đã . Nó chỉ cười rồi dong xe ra dựng gốc cây hồng xiêm xong vào mở cửa . Các anh chị cùng ba con bé theo nó vào đông chật phòng hic
- Cởi áo ra đi anh . Hạnh nói
- Thôi mn về đi . Nó nói
- Em cởi áo ra chị xem . Chị hoa nói rồi chả đợi nó đồng ý mà chị cởi hộ nó luôn hic . Phụ nữ có ck nguy hiểm quá .
Cơ thể trắng trẻo của nó bjo đc tô điểm bằng những vết bầm tím khắp người , nhiu nhất là lưng . Ở trc bụng cũng bị ít do nó co gập ng vào lên đỡ hơn
- Anh thanh về lấu cho em lọ cao bóp đi nhanh lên . Chị hoa nói to
- Uk uk . Anh thanh vội chạy ngay về cầm sang
- Đầu bị gì ko M ? Anh Kiên hỏi
- Ko , em che đc ko cũng tàn nhăn sắc rồi . Nó cười cười
- Còn cười nữa ,anh bị đánh đau quá dở rồi hả .Chị đưa em lọ thuốc em làm cho .Hạnh nói nhưng cô ấy chưa kịp cầm thì hằng đã lấy luôn lọ thuốc từ tay chị hoa cầm ngồi cạnh nó
- Chắc đau đấy cố chịu nhé .Hằng nhìn nó ánh mắt lo lắng
- Ukm .Nó gật đầu
Nó ngồi im cho hằng xoa thuốc cho nó còn hạnh và yến thì kể cho mn ở xóm nghe nó bị đánh ra sao .Chị hoa thương nó mà mắt đỏ hoe rơm rớm nc mắt .Mn ngồi đó tới hơn 11h thì nó bảo các anh chị về ngủ mai còn làm nữa nó ổn ko sao .Chỉ còn ba con bé vẫn ngồi nhìn nó chưa chịu về
- Ba ng đừng kể cho chị hay lan anh bit chuyện mình bị thế này đấy .Nó dặn ba ng
- Ukm ,có phải anh bị thằng lúc tối đánh ko? Yến hỏi
- Ukm ,tuy ko nhìn đc vì chúng nó đông với bất ngờ nhưng anh nhận đc giọng nó nói.
- Chuyện đấy anh để bọn em lo mai sẽ cho nó gặp anh sau .Mà chân anh có sao ko? Hạnh hỏi
- Ko sao bị trên ng thôi . Nó nói, thực ra hai chân nó bị gậy đập vào rất đau n nó ko muốn họ lo thêm lên dấu . Hai cánh tay nó cũng bắt đầu run run rồi
- Ba ng về đi ko ở nhà lo , mình còn ngủ mệt quá .
Cả ba dặn dò nó nhớ bôi thuốc nếu đêm đau rồi mới chịu về . Còn lại một mình nó đóng cửa rồi mang quần ái cộc vào để tắm cho khỏi bẩn . Cởi hết quần áo ra nó mới thấy hai chân nó cũng tím bầm , bjo đứng cũng đau nó phải ngồi để tắm . Thật khổ hic
Tắm xong đi ra nó bóp thuốc lần nữa khắp cơ thể . Ng nó bjo mới nhức kinh khủng , bóp thuốc mà chỉ mun kêu lên vì đau quá . Xong nó nhẹ nhàng nằm xuống , giấc ngủ tạm làm nó quên đi cái đau khắp người
...................
- M ơi M, mở cửa cho mình đi M ơi .
Nó đang ngủ thì nghe có ng đập cửa đánh thức
- Ai vậy ? Nó duj mắt ngồi dậy hỏi
- Mình là Phương anh đây mà , M mở cửa đi .
Nó nhận ra giọng của PA lên ra mở cửa .
- Hự
Vừa đặt chân xuống nó ngã nhào xuống do chân nó đau quá . Cái ống chân bị thằng khốn nào đánh vào đau nhức quá
- M ơi sao thế mình nghe có tiếng gì đó , M sao thế M ??
PA ở ngoài cứ đập cửa kêu réo . Đâu bit nó phải cố bám vào giường để lần dần ra bật đèn mở cửa cho cô ấy
- Trời ơi M bị sao thế này ?? PA vừa nhìn thấy nó thì hốt hoảng kêu lên
Nó quên mất hôm qua bóp thuốc xong nó chỉ mặc quần đùo đi ngủ cởi trần lên hôm nay PA thấy hết cái cơ thể tím đen của nó
- Huhu M bị sao thế này . PA tự nhiên khóc đỡ nó
Nó cũng ko nói gì quàng tay qua vai PA cho cô ấy dìu vào giường chứ nó ko thể đi đc
- Thôi đừng khóc mình ko sao đâu . Nó nói khi ngồi xuống giường
- Còn ko gì ng M thế này mà nói ko sao huhu . PA vừa khóc vừa nói
- Thôi mà ko khóc nữa , mà sao PA sang đây vậy ?
PA lau nc mắt đi một lúc mới nói đc
- Thì mình đợi M đi học n đợi mãi ko thấy M ra lên mình thử vào tìm M hức ai ngờ hức
- Uk nhỉ chết mình quên , nhưng mình hôm nay ko đi học đc rồi . PA đi học đi ko muộn , lên lớp bảo thằng tú điểm danh hộ mình với . Bảo mình bị ốm nhẹ nhé đừng cho nó bit
- ..... PA ko nói gì chỉ nhìn nó lau nc mắt vì thương nó
Nói mãi PA mới chịu đi học , nó ko muốn cô ấy ở đây chăm sóc vì nó ko muốn phiền ng khác . Nó bit cơ thể nó bjo đau quá muốn hết chỉ có ngủ lên nó lại cố ngủ để quên đi cái đau . Nhưng chưa kịp ngủ thì cánh cửa phòng nó bật mở ra , là yến .
- Anh dậy rồi ah em tưởng anh còn ngủ . Anh thấy sao rồi ạ ? Yến để bọc đồ xuống ngồi nhìn nó khi nó gượng ngồi dựa tường
- Đau . Nó chỉ bit cười nhạt nói thế vì yến nhìn cái ng nó thì biết
- Chết rồi , chân anh sưng tím bầm rồi . Yến hốt hoảng kêu lên khi thấy cái ống chân trái nó bị sưng tấy lên
- Em đưa anh đi khám nhé như thế này anh làm sao đi đc .
- Ko , vài hôm là nó hết thôi . Nó lăc đầu từ chối
- Thế đợi em một lúc em đi mua thuốc chống viêm nhanh tan máu bầm . Nói xong yến chạy ra ngoài luôn nó chả kịp nói gì .
Nó nằm một lúc thì yến chạy về mang cả bọc thuốc cho nó . Nhìn mà hoảng uống cả tháng chứ chả ít
- Anh chưa ăn gì phải ko ?
- Uk
- Anh ngồi dậy đi em mua phở bò cho anh đây rồi . Em bit kiểu gì anh cũng thế này mà hix
Yến đỡ nó ngồi lên rồi cô ấy đổ bọc bún ra bát to rồi bê vào ngồi cạnh nó
- Đưa cho anh . Nó đưa hai tay ra đón bát bún mà run run ko có sức do hai cánh tay bị đánh vào cũng sưng tím cả lên
- Tay anh thế này đưa anh để đổ ra giường ah . Thôi để em đút cho ko phải ngại
Yến nói cũng đúng , nó làm gì có sức mà bê ăn đành ngoan ngoãn để cô ấy đút cho vậy . Ngại cũng đành kệ chứ bit làm sao . Nó hiu hơn về yến , một cô gái xinh đẹp luôn cười đùa n rất chu đáo khác xa nó nghĩ về yến và những cô nàng kia là tiểu thư kiêu kỳ ko bit làm gì . Nó sai thật khi nhìn ngoài mà đoán linh tinh , oan cho họ quá hazz
Ăn xong yến giúp nó uống thuốc
- Mỗi ngày uống ba liều sáng trưa tối anh nhớ nhé em bảo họ gói theo liều sẵn đây rồi anh khỏi quên . Mà hôm nay anh học ko ?
- Có nhưng anh nhờ bạn điểm danh hộ rồi
- Vâng
- Em ko học à ?
- Em học chiều anh khỏi lo . Anh bị thế này thì chiều cũng làm sao mà đi làm được nữa
- Uk , nhờ em chiều báo chị quỳnh anh ốm nghỉ mấy hôm nhé . Nó chán nản
- Vâng em sẽ nói .
Nó và yến nói chuyện nhiu lắm , hình như chưa bjo nó nói nhiu như vậy với ng lạ . Nhưng bjo nó cảm kích và hiu yến hơn lên nó cũng coi cô ấy là bạn mới nc đc như vậy
Câu chuyện xoay nhiu chủ đề và cuối cùng tới việc nó hỏi về chị và lan anh sao hai ng khác nhau vậy
- Anh bit vì sao ko ? Yến buồn nhìn nó
- Anh ko bit mới hỏi em mà
- Trước đây cái lan anh nó cũng giống chị quỳnh , rất vui vẻ . Nhưng hơn một năm trước bố mẹ cả hai ng bị tai nạn oto lên ko may đã mất . Từ đấy cái lan anh nó trở thành như bjo , lạnh lùng ko bjo nc với ng lạ bjo . Chị quỳnh với bọn khuyên nhiu rồi n nó ko thay đổi ko nghe gì anh ạ .
Nó nghe mới bit , nó đã hiu vì sao chị cười nhiu vậy n nó cảm giác chị như gượng ép bản thân vậy . Nụ cười rất buồn mà nó như chợt thấy . Còn lan anh thì nó cũng đã hiu cái ánh mắt lạnh lùng kia sao lại buồn thế . Cả hai đáng thương quá .
Yến cũng kể về hạnh , hằng và cả cô ấy . Hằng thì cái tính lạnh thế từ nhỏ rồi trầm ít nói n rất tốt . Còn hạnh và yến thì luôn cười vui vẻ thích trêu chọc ng khác . Bốn cô ấy chơi với nhau từ cấp hai tới tận bjo học đại học . Tình cảm của họ như chị em ruột vậy , hạnh hằng yến coi chị quỳnh như chị ruột luôn . Thảo nào năm ng họ hợp nhau thế ko biết hic
Cũng nhờ có buổi nc này mà nó đã chịu mở lòng coi họ là bạn .
- Có phải anh ghét bọn em lăm ko hi . Yến hỏi nó
- Uk , nhưng là trc đây lúc mới gặp . Anh thấy bọn em nổi bật quá bit là đẹp lại giàu có anh nghĩ bọn em ko bit gì cả lên ghét anh xin lỗi . Bjo thì anh bit rồi
- Hihi anh ngố thật mà , anh đừng nhìn bọn em bên ngoài mà đánh giá chứ hihi
- Uk hì . Với lại anh là thằng nhà quê nghèo khổ anh cũng ko dám tơ tưởng có những ng bạn như các em
- Anh đừng nghĩ vậy , giàu nghèo do chúng ta sau này phấn đấu mà . Quan trọng là ở tính cách con ng của mỗi ng chứ anh .
- Ukm anh bit n thật sự anh vẫn thấy các em ko ở cùng giai cấp như anh . Với lại chơi với anh thì chỉ thiệt cho bọn em bị ng ta chê cười thôi
- Em giận anh đấy nhé cấm anh nghĩ thế . Bọn em ko tuỳ tiện chơi với ai bjo nếu ko bit ng ấy . Nhất là anh đc chị quỳnh quý lắm đó lên bọn em mới muốn chơi với anh . Anh ko tốt thì chị quỳnh đã ko nói tốt anh như vậy . Tiếp xúc với anh em cũng hiu hơn về anh , tuy ít nói nhưng bên trong rất tốt
Ngày hôm đó nó và yến tâm sự rất nhiều ,những gì cả hai nghĩ nói hết ra . Cảm giác yến thật hiu bit , nó thầm khâm phục cô nàng này . Ai lấy đc cô ấy thật có phúc ^^
Và nó còn đc yến bật mí cho bit tất cả họ chưa ai iu bjo cả . Chả bit sao nữa , họ thì hàng tá ng xếp hàng xin chết rồi n họ muốn tìm đc ng họ iu chứ ko phải đón nhận ng khác iu họ . Đúng là những ng con gái kỳ lạ . Xinh đẹp , thông minh giỏi giang nhưng rất sâu sắc , mun tự tìm hạnh phúc . Nó bit nó thua xa họ về điều này vì nó còn chưa bjo nghĩ sẽ tìm ai iu mà hic . Nó nghèo lên nó ko mơ có đc tình yêu như trên phim . Nó cứ luôn nghĩ học xong xin việc rồi ở quê chắc bố mẹ sẽ nhắm cho cô nào tốt tốt gần gặn rồi cưới là xong
Bjo nc với yến nó mới thấy nó quá nhỏ bé so với ước mơ của những ng con gái kia .
Nó mệt thấy bun ngủ lên nằm ngủ quên lúc yến đang nói . Có lẽ thuốc vào làm nó thế , chỉ muốn ngủ .
- Nhok ơi nhok dậy đi nhok ơi ...
Trong cơn mơ nó phảng phất nghe thấy giọng chị lay gọi nó thì phải . Rồi từ giấc mơ thành sự thật khi nó mở mắt ra , chị đang ngồi cạnh nó với đôi mắt đỏ hoe . Nó bit chị vừa khóc xong ...
- Nhok tỉnh rồi hả , thấy trong ng ra sao rồi có đau lắm ko vậy . Chị khẽ cười hỏi nó , lại một nụ cười buồn
Xung quanh chị còn có bốn cô nàng xinh đẹp kia nữa . Cộng thêm PA , thằng tú và mạnh , tùng ba thằng bạn nó cũng ở đây . Căn phòng như chật ng thì phải
- Sao chị với mn ở đây đông vậy ? Nó hỏi
- Còn sao nữa hả , nhok bị thế này sao ko nói cho chị biết hả , sáng nay hằng ko nói chắc nhok mun dấu chị tới khi khỏi phải ko . Chị lại vừa khóc vừa nói trách nó
- Em làm phiền chị làm gì , dặn rồi mà hằng còn cho chị biết . Nó đưa bàn tay run run vì đau lên gạt nc mắt cho chị . Chị cầm lấy tay nó nhìn rồi còn khóc nhiu hơn hic làm nó ngại
- Thôi chị , M nó tỉnh rồi mọi người ăn cơm thôi ko đói . Thằng tú nói
- Phải đó chị , ăn đã M cũng đỡ hơn rồi . Hạnh ngồi cạnh chị nói nhẹ nhàng .
Chị một lát mới chịu đi vào nhà vệ sinh của nó rửa mặt . Còn mọi ng dọn cơm ra sàn nhà ăn . Riêng nó thì ngồi trên giường đc chị đút cho như em bé . Chị vừa đút vừa ăn bát của chị
- M , ông nhớ mặt bọn đánh ông ko tôi tìm trả thù cho . Thằng tú vừa ăn vừa hỏi nó
- Thôi , coi như xong rồi với lại bit ai mà trả thù . Nó ko mun gây chuyện lớn lên gạt đi
- Anh yên tâm em sẽ tìm thằng hôm qua về cho anh . Hạnh nói ánh mắt sắc lạnh ko như nói đùa chút nào cả
- Nhok cố ăn đi còn uống thuốc cho nhanh khỏi đừng lo nghĩ gì có chị với mấy đứa rồi . Chị nói ánh mắt quan tâm nó
Nó cũng ko biết chị và những cô nàng kia ra sao , họ đặc biệt và giàu có mà tất nhiên phải khác nó chứ
- Sao ba thằng ngồi ăn im thế ? Nó cười cười trêu ba thằng bạn nó . Đc ngồi ăn với toàn ng đẹp ba đứa tự nhiên im bặt chả như mọi khi chắc ngại lắm đây ăn như con gái .
- Đang ăn đây . Thằng tùng cười khổ thầm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro