Chương 1: " Chào mừng con tới với thế giới này"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phía trên tầng trời , nơi con người không bao giờ chạm tới tồn tại một thần điện nguy nga tráng lệ. Nơi đây không có ban đêm, chỉ có từng cụm từng cụm mây ngũ sắc và ánh nắng ngập tràn. Đâu đâu cũng thấy những bóng dáng trắng tinh đổ xô về phía thần điện như những sợi lông vũ mềm mại lao vun vút trong gió. Đối với bọn họ, hôm nay là ngày trọng đại nhất trong 8000 năm qua.

Từ ngày Furt- Đứa con lớn của Cha truyền đến Thần dụ rằng ngày đó 8000 năm sau con trai út của ngài sẽ ra đời, nó có khả năng lay chuyển cả Thánh địa và Tội Ngục. Đối với con người, 8000 năm là một khoảng thời gian không tưởng đủ để thay đổi cả trái đất nhưng với những vị thần tuổi thọ dài đằng đẵng như họ chẳng qua cũng chỉ là một khoảng phất tay.
Dù cho vậy, đến khi ngày đó thật sự tới vẫn không tránh được căng thẳng mà dùng tốc độ nhanh nhất bay vụt tới Chính điện.

Trong Chính điện nguy nga, hàng trăm Thiên thần xếp thành từng vòng tròn không ngừng xì xào bàn tán. Ở giữa những vòng tròn đó là một quả trứng trắng muốt to khoảng hai bàn tay người lớn được đặt trên gối nhỏ mềm mại do Cha dệt từ áng mây mà thành.

" Steven, ngươi nghĩ rằng bé con sẽ có hình hài thế nào?" Một Thiên thần với chiếc lá nguyệt quế dắt bên tai tròn xoe mắt nhìn quả trứng đang phát ra ánh sáng nhè nhẹ. Thiên thần tên Steven lập tức đáp lời:

" Ngươi nghĩ con của Cha có thể xấu được hay sao. Hơn nữa nhìn quả trứng tròn xoe nhẵn bóng không chút tạp sắc này đi, chắc chắc là một bé con đáng yêu với quyền uy tối thượng!"

Thiên thần nọ gật lia lịa.

Đang lúc bọn họ chờ đợi tới mức có chút mất kiên nhẫn thì quả trứng im lìm nãy giờ đột nhiên 'răng rắc' mà nứt ra một đường. Vết nứt dần kéo dài khắp quả trứng rồi từng miếng vỏ rơi xuống, bé con bên trong thò ra một cánh tay nhỏ bé nộn nộn như ngó sen đẩy vỏ trứng ra, tròn mắt nhìn đoàn 'người' vây quanh mình.

Không khí đột ngột lặng ngắt như tờ rồi chẳng biết là ai thở mạnh một hơi, bọn họ liền cuống cuồng tiến tới gần để nhìn xem đứa con út của Cha có hình dáng thế nào.

Một vòng người gần bé nhất trái tim đã sớm mềm nhũn một mảnh, bọn họ đều có mái tóc bạch kim óng ánh xinh đẹp nhưng tóc của bé con vậy mà là màu đen , tuy vậy lại chẳng phải màu đen truyền thống như nhân loại mà là màu đen sắc tía của thân cây sự sống. Phối hợp với đôi đồng tử tròn xoe màu xanh nhạt làm bé con càng thêm tinh xảo đến cùng cực.

Người đàn ông đội vòng nguyệt quế , phía trên còn có một vòng sáng trắng muốt có phần giống với ánh sáng phát ra từ quả trứng nãy giờ vẫn luôn im lặng trên đài cao đột ngột tiến tới, phất tay cuốn lấy một dài mây dệt thành mảnh vải trắng cuộn bé con sợ hãi vì quanh cảnh ồn ào vào lòng.

Các Thiên thần nhìn hành động của ông mới nhận ra đã làm kinh sợ tới cục cưng của họ. Xấu hổ cúi đầu với Cha: "Xin lỗi ngài, là bọn con quá kinh động"

Ông hiền từ nhìn những đứa con đang rất háo hức của mình rồi vuốt ve bé con đang ôm trong ngực.

" Không sao, cũng lâu rồi mới có Thiên thần ra đời. Các con kích động âu cũng hiểu được"

Cha dịu dàng nhìn vào mắt đứa con út vừa ra đời được một khắc của mình và thủ thỉ: "Con à, ta sẽ gọi con là Ellie nhé. Bọn họ đều là người nhà của con đấy, chào mừng con tới với thế giới này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro