#4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Danh sách của Taehyung bị chặn lại bởi nụ hôn của cô, nụ hôn ngọt ngào và mãnh liệt như chứa đựng trong đó biết bao thương nhớ, biết bao xúc cảm không được nói thành lời. Lát sau, cô đi vào bếp, pha cho anh một cốc trà ấm nóng. Hai đứa đứng ở hai đầu cửa sổ. Joohyun mải miết nhìn những vệt nắng loang lổ bên ngoài, chẳng chú ý đến Taehyung đang ngắm nhìn cô gái mình yêu và mỉm cười.

"Vài tháng trước bọn em chia tay. Em đã cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, cố gắng tỏ ra độc lập để không phụ thuộc vào bất kì người nào. Em tự khoác lên mình lớp vỏ lạnh lùng, tránh tiếp xúc và có những mối quan hệ thân thiết, em không muốn cảm xúc của mình nằm trong sự chi phối của người khác. Em cứ nghĩ như thế là mạnh mẽ, như thế là kiên cường. Em đã nghĩ vươn tay ra, nắm tay một người khác, cầu đến sự an ủi của một người khác để vượt qua nỗi buồn của chính mình là điều gì đó rất tồi tệ. . ."

Những điều cô luôn cố giấu, những nỗi niềm cô đã phải chịu đựng một mình. . . Anh ở cạnh cô lâu như thế, kể cô nghe biết bao đau buồn của mình như thế. Vậy mà anh chẳng hay biết cô đã phải khổ đau nhiều đến thế? Suy cho cùng, anh và cô đều rất giống nhau, đều đi qua tổn thương và nghĩ rằng cách duy nhất để trở nên mạnh mẽ chính là từ chối những thương yêu có thể sẽ khiến mình đau thêm một lần nữa.

"Cuộc sống lúc nào cũng muốn chúng ta trở nên mạnh mẽ, nhưng có lúc nào đó yếu lòng, nói cần nhau để được gần nhau thêm một chút, như vậy chẳng phải tốt hơn sao? Đó là lý do em quyết định nói rõ những điều mình nghĩ. Khi ấy, anh đã tỏ ra lạnh nhạt và xa lánh em. Em thậm chí không nhớ nổi mình đã buồn đến thế nào. Nhưng giờ em biết hạnh phúc sẽ đến, vì em đã có anh ở đây rồi. . ."

Taehyung không biết đến bao giờ anh mới thôi xúc động trước những chia sẻ giản dị của cô. Nhưng anh biết mình không còn quan tâm đến những chữ mạnh mẽ hay yếu đuối. Bởi trên tất cả, anh đã có Joohyun ở đây rồi. Nụ cười mãn nguyện nở trên môi, Taehyung đặt cốc trà xuống bệ cửa sổ, dịu dàng nói với cô.

"Lại đây, để anh ôm em!"

°°°

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro