7.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Joohyun hoàn toàn không ngờ tới, sau khi bản thân tắm rửa sạch sẽ, một bước ra cửa, người đàn ông cô không muốn gặp nhất lại ung dung thong thả ngồi trong phòng.

"Anh.." Trong lòng rét lạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch trừng mắt nhìn Taehyung, tay nhỏ không chủ định nắm chặt vạt trước áo choàng tắm.

Cắp mắt phái nam thâm trầm nhiều hơn gì đó, còn mạnh liệt hơn ngọn lửa, còn thuần khiết hơn rượu mạnh, nhìn cô chằm chằm vài giây, lâu đến khiến cô cho rằng hai chân sắp mềm nhũn ra muốn chảy xuống đất, mới nghe thấy anh mở miệng.

"Dì Lee vừa gọi cho bác sĩ Park, cậu ta lại gọi cho tôi" Bỗng nhiên ánh mắt anh sâu sắc: "Em ngã bệnh? Chỗ nào không thoải mái?!"

"Tôi..." Cô gật đầu cũng không đúng, lắc đầu cũng không phải, khuôn mặt nhỏ ửng hồng: "tôi không sao..."

"Không có gì? Dì Lee sẽ không đặc biệt mời Park Jimin tới đây" Anh mím môi mỏng, giọng nói chậm hơn: "Tại tôi tối hôm qua thô bạo, làm tổn thương em?"

Hả?! Nghe như vậy, khuôn mặt ửng đỏ càng trở nên nóng hơn, cô thật sự không biết phải làm sao

Lúng túng nghiêng mặt đi, cô khẽ vấp ngay sau đó, thân thể đã rơi vào khuỷu tay cường tráng của Taehyung.

Cái miệng nhỏ nhắn ấp úng, vốn định lên tiếng chống lại, nhưng suy nghĩ một chút vẫn trầm lặng, mặc cho anh ôm bế lên giường.

Trong khoảng thời gian cô đi vào phòng tắm, trừ gọi cho bác sĩ Park, dì Lee đã đổi ga giường, quần áo bị ném trên thảm cũng dọn dẹp chỉnh tề.

"Em có lời gì muốn nói cho tôi biết không?" Taehyung vuốt ve khuôn mặt trơn mềm của cô, giọng nói giống như quyến rũ lòng người, không cho chống lại.

Joohyun cắn cắn môi, biết rõ không nên lưu luyến dịu dàng của anh, lòng cô lại vẫn dụng động không ngớt.

Phụ nữ khi yêu là như vậy, ngốc đến không còn thuốc chữa...

"Anh,... công ty anh không bận sao? Anh khônh cần phải ở lại đây!" Còn có thể cho anh biết cái gì? Chỉ hi vọng lúc bác sĩ tới anh đừng ở đây.

Taehyung yên lặng nhìn cô mấy giây, môi mỏng lại nhếch: "Park Jimin, anh ta sẽ không tới đây"

"Hả?!" Cô giật mình

"Tôi sẽ thu xếp cho em vào bệnh viện, kiểm tra toàn bộ"

"Cái gì? Không cần, tôi không có việc gì, tại sao phải nằm viện kiểm tra?" Cái này quá hoang đường.

Taehyung nhẹ nhàng nâng cằm tinh tế của cô lên, đáy mắt trong trẻo thản nhiên nói: "em có thể mang thai đứa bé của tôi, tôi muốn em và đứa bé khoẻ mạnh, không cho phép xảy ra một chút không may"

"Hả?!" Lần này Joohyun hoàn toàn ngây ngẩn cả người, cô còn tưởng rằng anh vẫn bị lừa mà chẳng hay biết gì, không biết được dụng ý mời bác sĩ Park tới.

"Anh... anh đều biết..." Cô hơi thở dốc, mắt trừng đến tròn vo

Khuôn mặt anh tuấn của Taehyung cười như không: "Bae Joohyun thân ái, không có chuyện gì có thể qua mắt tôi, đặc biệt là chuyện liên quan đến em"

Hô hấp của cô hơi gấp rút, đỏ mặt, hơi giận dỗi nói: "Còn không xác định có thật là có đứa bé hay không... tôi không muốn đi viện"

"Em không thể không đi"

"Tôi không muốn"

"Nghe lời" Giọng anh trầm xuống

"Không! Tôi không muốn đi! Không cần đi! Không cần...." Cô liên tục la hét, cong người chuyển sang bên kia, uất ức vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào tronh gối mềm mại.

Gần đây, cô trở nên rất thích rơi lệ, động một chút lại rơi vào trong cảm xúc cơn sóng nhỏ. Cô cũng không muốn như vậy, nhưng kì lạ không thể làm gì, hại cô càng ngày càng ghét chính mình.

"Anh tránh ra! Hu..hu..hu.. không cần lo cho tôi! Tránh ra..." Anh chỉ biết bắt nạt cô, làm lòng cô tổn thương, cô muốn đoạn tuyệt sạch sẽ trơn bóng với anh, tại sao khó như vậy?

Tâm trạng quá đau khổ...

Không biết bao lâu sau, một bàn tay thô ráp vuốt ve đầu cô, thử quay khuôn mặt nhỏ nhắn đang khóc đến thê thảm của cô lại, cô cố tình không nghe lệnh, uất ức chạy lên não, cô đột nhiên há mồm cắn tay anh.

Cô dùng sức cắn, cho rằng anh sẽ rút lui, không ngờ anh lại bất động như núi, để cô tuỳ ý phát tiết, giống như không cảm thấy đau đớn chút nào.

Kinh ngạc nhả ra, Joohyun nhìn chằm chằm dấu răng in sâu trên mu bàn tay anh, cuối cùng ngước mắt nhìn khuôn mặt phái nam gần trong gang tấc.

"Anh..." Không biết nên nói gì cho phải, cô nhìn khuôn mặt bí hiểm của anh, trong lòng lại đau, nước mắt trào ra như suối, nhanh chóng thấm ướt mặt.

"Suỵt..." Môi mỏng Taehyung khẽ nhếch, lại gần hôn từng chuỗi nước mắt óng ánh trong suốt, thấp giọng nói: "ngoan, nghe lời, đừng khóc... Joohyun à"

Đôi môi cuối cùng rơi trên miệng nhỏ của cô, cực kì dịu dàng lại cục kì bá đạo hôn sâu cô, dỗ dành cô.

Còn có thể kiên trì cái gì chứ?

Joohyun đáp lại nhiệt tình của anh trong nước mắt, trái tim đã sớm không thuộc về mình.

Không ai có thể cãi lại ý tứ của Taehyung, hơn nữa khi anh kiên quyết như thế, chống đối nhiều hơn cũng uổng công.

Cuối cùng Joohyun vẫn ngoan ngoãn nghe theo sắp xếp, ở một đêm trong phòng bệnh cấp năm sao ở bệnh viện, trừ kiểm tra có thai hay không ra cũng làm kiểm tra phương diện khác trên thân thể.

Kết quả kiểm tra - cô mang thai 3 tháng, nhưng thể chất hơi lạnh, vì để có thể hạ sinh em bé khoẻ mạnh, cơ thể mẹ phải được điều dưỡng tốt.

Cho nên nói, gần đây cảm xúc cô hơi phập phồng, động một chút lại rơi lệ, đều bởi vì mang thai gây nên...

Nằm trong phòng trồng hoa ở tầng nhất có ánh mặt trời chiếu vào người, một tay Joohyun đặt lên bụng, còn chưa rõ ràng mơ màng nghĩ ngợi.

Sáng nay cô bị Taehyung đưa từ bệnh viện trở về biệt thự

"Hai ngày một đêm dạo chơi" phòng bệnh cấp năm sao, anh ông chủ lớn vốn không đi đâu, vẫn luôn cùng bên cạnh cô, anh ân cần như vậy, chắc bởi vì sinh mệnh trong bụng cô sao?

Trong lòng thật loạn, cô cảm thấy vô cùng mê man với con đường tương lai.

Vốn nghĩ hai người có thể ngừng triệt để, bây giờ lại có một sinh mệnh nhỏ liên luỵ, cô muốn tránh thật xa một mình nuôi lớn đứa nhỏ này, nhưng lại sợ người đàn ông bá đạo không chịu để yên.

Trong lòng anh đã có niềm vui khác, tình yêu với người phụ nữ khác, vậy tại sao không bỏ qua cho cô là tình cũ?

Không, cô vốn không được tính là tình cũ, nói không chừng từ đầu đến cuối anh chưa từng yêu cô, tất cả ngay từ đầu chỉ là từ phía cô, say mê, dán lên anh, không trách được ai.

"Haizzzz..." Êm ái thở dài, cô đổi một tư thế trên ghế, hai tròng mắt kinh ngạc nhìn một chậu lan hồ điệp cách đó không xa.

Nhà ấm trồng hoa ở sân thượng trồng vài giò lan quý, trừ hoa lan ra, có rất nhiều loại hoa từ nước ngoài mang về, cùng với mười chậu bonsai cực kì đặc sắc, nhiệt độ nhà ấm đã được điều chỉnh, vĩnh viễn mùa xuân hợp với lòng người.

Bị đón về biệt thự, dưới sự giám sát của Taehyung, cô miễn cưỡng nhét bữa ăn từ phòng bếp đặc biệt chuẩn bị vào bụng, sau đó thừa dịp Taehyung dùng máy tính ở thư phòng xủ lý công việc thì một thân chạy lên nhà ấm trồng hoa ở tầng một.

Tương lại đi như thế nào? Cô có thể kiên định rời khỏi anh không? Cô đã mất phương hướng, hoặc có thể nói, cô chưa bao giờ tìm được phương hướng.

Một bóng đen im lặng bao phủ lại đây, cô kinh ngạc, nghiêng mặt nhìn lên, thân hình cao lớn của người đàn ông đứng bên cạnh ghế quý phi

"Sao không ở trong phòng nghỉ ngơi?" Taehyung lạnh nhạt hơi, mặt hiện lên vẻ bí hiểm.

"Tôi... tôi cảm thấy nơi này rất tốt.." Cô theo thói quen cắn môi, chống người ngồi dậy

Anh sải bước qua, cũng theo cô ngồi trên ghế, đôi mắt lợi hại như mắt chim ưng chớp như không nhìn cô chằm chằm

"Lại đây" Anh ra lệnh ngắn gọn

Joohyun không lập tức cử động, khuôn mặt có chút đề phòng.

"Lại đây" Anh nói lại, giọng điệu không cho phép chống lại.

Lần này Joohyun cuối cùng ngoan ngoãn hoạt động mông, mời vừa nhích lại gần, cả người đột nhiên bị anh kéo vào trong ngực, cô không nhịn được thở nhẹ một hơi, đợi cô mở mắt ra, phát hiện mình đang ngồi trên đùi anh.

"Anh...anh.." Cô cố gắng tìm ra lời lên án

"Nơi này của em... có đứa bé của tôi"  Một tay đỡ hông cô, một tay thân mật đặt lên bụng cô, nhỏ giọng nói.

"Tôi muốn em khoẻ mạnh sinh đứa bé, nếu là con trai, sẽ là người nối nghiệp công ty anh, nếu là con gái, sẽ là công chúa nhỏ của anh"

"Hả?!" Cô trợn tròn mắt, tràn đầy không hiểu gì, một nỗi chua xót lấp đầy ngực, không khỏi yếu ớt nói: "Sau này anh sẽ kết hôn, nhất định sẽ có con của mình, anh không cần giành đứa bé này với tôi được không?"

Taehyung ngẩng khuôn mặt tuấn tú, hơi thở nóng phả lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, trầm giọng nói:
"Tôi không cần giành với em, trong bụng em là hạt giống của tôi, chính là con của tôi"

Bên má cô ửng đỏ, chân mày xinh đẹp không thể làm gì khẽ chau lại, hình như định nói gì đó, nhưng Taehyung đã nhanh hơn một bước để lại một câu: "Đừng nói những lời ngu xuẩn muốn rời khỏi tôi, em sẽ không thể đâu. Huống hồ hiện em có đứa bé, em trừ ngoan ngoãn ở đây dưỡng tốt thân thể, ở đâu cũng không được đi, có nghe thấy không?"

Joohyun nghiêng khuôn mặt sang bên cạnh tỏ vẻ không dồng ý, cằm lại lấp tức bị anh giữ, chạm mặt chính là một cái hôn sâu, ép buộc cô mở miệng nhỏ nhắn ra vì anh, mặc cho anh hấp thu mật ngọt trong môi đỏ của cô.

"Mm... ưm.. anh, anh đáng ghét...." Chỉ biết hạn chế cô cài này, không cho phép cô cái kia

Rốt cuộc anh đối với cô là tình cảm gì?

Thật sự chỉ coi cô như một phụ nữ để phát tiết tình dục thôi sao?

Nếu thật như thế, vì sao còn cố chấp với cô như vậy?
( Zi: Có chắc đây là yêu? :)))

Phụ nữ muốn làm bạn với anh còn nhiều, thật sự muốn đi tranh, cô nào tranh được với người ta!

Không dễ gì thoáng chống đỡ đẩy được ngực anh ra, cô thở hổn hển, cố gắng tìm lại giọng nói: "tôi nuôi nổi đứa nhỏ, dựa vào sức lực của chính tôi, tôi đã có cách chăm sóc... anh thích vị tiểu thư Tina kia, đây là quyền tự do của anh, tôi không có quyền đòi hỏi, nhưng chúng ta không thể tiếp tục như vậy nữa, tôi không muốn làm người thứ ba trong hôn nhân của người khác... tôi van anh, bỏ qua cho tôi đi..."

Cô lại cố chấp giống như chọc giận anh

Ngũ quan Taehyung nghiêm trọng, huyệt thái dương nhảy nhảy, đáy mắt bốc lên hai luồng lửa

"Cái gì gọi là ngươi thứ ba trong hôn nhân? Tôi còn chưa kết hôn, lấy đâu ra người thứ ba?"

Người đàn ông này nhất định phải tổn thương cô triệt để mới bỏ qua sao? Hốc mắt ướt át khiến cho cô chán ghét bản thân, hít thở thật sâu, cô khó chịu:
"Anh quyết định lấy cô ấy, báo chí đều viết vậy!"

"Từ trước tới giờ tôi từng nói như vậy?" Anh trầm giọng, bàn tay vòng trên eo bỗng dưng chặt lại.

"Anh... ngày đó ở sảnh chính nhà hàng khi bị truyền thông bao vậy, anh rõ ràng đã thừa nhận, anh dùng kết hôn là điều kiện để hẹn hò với người ta...." Lòng đang chảy máu, cô sao có thể bình tĩnh được đây?

Chân mày Taehyung khẽ nhếch, khuôn mặt nghiêm túc hơi biến hoá kì lạ, môi mỏng run run: "Đó là câu hỏi của phóng viên, tôi cũng không thừa nhận. Tôi chỉ nói là sẽ kết hôn, hơn nữa tiến hành ở Seoul - tôi đâu có nói sẽ kết hôn với ai mà?"

"Hả!?" Khuôn mặt nhỏ xinh tươi mơn mởn của Joohyun ngớ ra, mắt to như lộ ra vẻ vô tội, lúc sau mới lấy dũng khí hỏi: "không phải anh muốn kết hôn với Tina sao?"

"Tại sao tôi phải lấy cô ta?" Taehyung không trả lời mà hỏi ngược lại, không vui nơi hai đầu chân mày đã lui, thậm chí đôi mắt như chim ưng lộ ra nụ cười kì quái.

"Cô.. cô ấy có dáng dấp rất đẹp"

"Vậy sao? Còn gì nữa không?"

"Cô ấy chắc rất thích anh mới đúng"

Anh nhắm hai mắt lại, thấy toàn thân cô không được tự nhiên, lúc này mới trầm tĩnh nói: "Dáng dấp của em cũng rất xinh đẹp, còn có, em chắc cũng yêu thích tôi, huống chi hiện giờ trong bụng của em lại có con của tôi... BaeChu, tôi thấy cưới em là được,em cho rằng thế nào?"

Hả!?

Anh, anh, anh anh anh... anh nói gì?!

Joohyun hoàn toàn bị doạ, trong nháy mắt giống như hóa đá, mở cái miệng nhỏ nhắn, hai má đỏ rực, ngu ngơ ngồi trên đùi anh, động cũng không dám động.

Taehyung bị phản ứng của cô chọc cười, khuôn mặt điển trai sát vào, dùng chóp mũi thân mật mà dây dưa trên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cô, hơi thở ấm áp của phái nam như một luồng sóng phả vào bên tai nhạy cảm cô.

"Cần bàng hoàng như vậy sao? Dù sao chúng ta đã biết nhau lâu như vậy, cảm giác cùng một chỗ cũng rất không chỗ nào chê, không sớm thì muộn anh được kết hôn sinh người thừa kế hợp pháp, hiện giờ trong bụng em có một, anh rất bằng lòng cưới, Bae Joohyun..."

"không..." Như vậy không đúng ! Tất cả đều không đúng !

Joohyun đau đớn mà quay mặt đi. Cô khát vọng lời cầu hôn của anh cỡ nào, bây giờ anh thật sự mở miệng, cô lại chỉ cảm thấy đau đớn vô hạn.

Tình yêu cô muốn không phải như thế này, nhưng khát vọng cả đời mơ ước cùng với anh lại đồng thời hành hạ lấy cô.

Anh vĩnh viễn không có cách nào bỏ ra tình cảm ngang với cô sao? Đây là cái giá lớn cô phải thừa nhận khi yêu anh sao?

Người đàn ông như anh, vĩnh viễn ở trên trời cao vời vợi, dù ai cũng không cách nào khắc họa bất cứ dấu vết gì trong trái tim anh...

"Joohyun, ngoại trừ gả cho anh, em còn có con đường thứ hai để đi sao?" Taehyung không tiếp nhận từ chối của cô,  cũng không muốn nghe thấy bất kỳ lời từ chối nào nói ra từ miệng nhỏ của cô.

Anh giữ chặt cằm cô lần nữa, dùng môi bịt kín miệng như hoa hồng, đầu lưỡi xông vào nơi mềm mại như tơ, quấy quanh cái lưỡi thơm tho của cô hấp thu mật trong miệng cô.

Joohyun nhíu mày ưm, cảm giác tay của anh trượt vào trong áo cô, xoa lấy bộ ngực đầy đặn. lòng bàn tay đầy nốt chia phồng không ngừng gẩy nụ hoa cô.

"ừ..hừ..." Cô nhịn mà run rẩy, bàn tay nhỏ bé không tự chủ ôm lấy vai rộng của anh, lửa nóng trong cơ thể bị thổi bùng lên trong nháy mắt, một cảm giác nóng ướt tiết ra giữa hai chân, bụng cảm thấy trống rỗng lạ thường.

"Baechu, em trở nên rất nhạy cảm" Taehyung nói nhỏ, giọng nói nghe vui vẻ như thế.

Anh đều có thể khiến cho thân thể  xinh đẹp của cô sinh ra phản ứng kì diệu, biết cô gái nhỏ này hoàn toàn không chống lại được sức quyến rũ phái nam của nam, trong lòng anh rất kiêu ngạo.

"Mới, mới không có..." Joohyun mạnh miệng nặn ra lời, khuôn mặt đỏ đến giống như trái cà chua chín mọng. Trải qua vuốt ve của anh, bầu ngực cứng ngắc hơi cảm thấy đau nhức, anh vẫn dùng tay thô ráp không ngừng vuốt ve, làm cô cho khó kiềm chế được mà khẽ rên lên.

"Cô gái thích nói dối" Taehyung buông tiếng thở dài, phả khí lên tai cô: "Chúng ta có thẻ  nhìn xem, có phải em trở nên nhạy cảm không?"

Bàn tay quỷ quái của anh luồn vào dưới váy của cô. chạm đến chỗ đã sớm chảy ra ẩm ướt quần lót nhỏ, mày rậm của anh chau lại: "BaeChu, đã ướt như vậy, em còn mạnh miệng sao?"

"Anh...Taehyung...không nên như vậy.." Cô thở hổn hển, vừa muốn đẩy anh ra, lại muốn nghênh đón anh, cảm giác mâu thuẫn lẫn nhau đánh thẳng vào, làm sao cũng không ngăn cản nổi hết đợt sóng xâm lược này đến đợt sóng khác của anh.

"Tại sao không cần? Em cũng không muốn, không phải sao?"

"Chúng ta không ở trong phòng, sẽ có người đi lên..." Nếu như bị dì Lee nhìn thấy anh đang làm chuyện này với cô, cô chắc chắn không còn mặt mũi nhìn người.

Taehyung cười nhẹ: "Cho dù bị phát hiện, cũng không dám ai lên tiếng quấy rầy. Joohyun của anh đều cùng một chỗ đã lâu như vậy, tại sao em vẫn còn thẹn thùng thế?"

Anh hôn khóe miệng cô, dịu dàng ngọt ngào như đang hát một bài hát...

Em sắp làm mẹ, vậy mà vẫn cứ thẹn thùng?" Dáng mắc cỡ của cô khiến anh hận không thể một ngụm nuốt cô vào trong bụng.

Cô sắp làm mẹ..

Joohyun bị những lời này gõ sâu vào trong tim, muốn khóc, muốn dựa vào cánh tay cường tráng của người đàn ông, để cho anh cưng chiều, yêu thương...

Thật sự rất khó kiên quyết nữa, khi đàn ông dịu dàng lại thương yêu với cô như vậy  thì lòng cô tràn đầy là anh, chỉ mong phục tùng anh.

"Joohyun, anh thích dáng vẻ thẹn thùng của em" Taehyung dây dưa miệng nhỏ của cô lần nữa, ngón tay đã tiến sâu vào quần lót của cô, nhờ trơn ướt vuốt ve đóa hoa nữ tính nở rộ.

"a...a..." Cô run rẩy, bởi vì ngón trỏ và ngón giữa cả anh không ngừng trao đổi đè ép, quyến rũ sóng triều ẩm ướt khác trên cơ thể cô.

Khi đôi môi anh thoáng nới lỏng, mắt cô lã chã, khuôn mặt đỏ bừng vô lực tựa lên vai anh, thì thầm nói: "Trong bụng có cục cưng, nếu như...nếu như làm, sẽ làm tổn thương.."

Taehyung khẽ động môi mỏng: "Anh đã hỏi bác sỹ, chỉ cần cận thận chút, không cần quá kịch liệt vẫn có thể làm" 

A!? Cô chớp chớp mi: "Chuyện này anh cũng hỏi rõ ràng?" Trời ạ....

"Đây là chuyện lớn, liên quan đến tinh phúc của chúng ta, đương nhiên phải hỏi rõ"

"anh anh anh..." Cô thực sự không biết nói gì.

Anh dùng lực hôm gò má thơm mát của cô, lửa nơi đáy mắt càng cháy bừng bừng: "Anh sẽ không tổn hại đến con"

Cô cắn môi, còn chưa kịp phản ứng, ngón tay dài của anh đã chậm dãi trượt vào trong đóa hoa của cô, cảm giác căng chặt lại ấm áp không thể tưởng tượng nổi bao lấy.

"a...." Khuôn mặt nhỏ của cô làm hang ổ trong cổ anh, giống như không chịu được...

"Joohyun, đừng sợ, để anh yêu em.."

Lời dỗ dành của anh bay vào tai cô, biết rất rõ cái gọi là "yêu" trong miệng anh, chính là chỉ yêu thân thể cô, yêu cảm giác khoái cảm hai người ân ái, nhưng nghe thấy chữ thần kỳ kia, cô vẫn cảm động trong nháy mắt hiểu được, đời này cô muốn rời khỏi anh, e rằng vĩnh viễn không cách nào làm được.

Đây là tình yêu thật đáng buồn, mặc dù anh thương yêu cô đơn giản là vì đứa bé trong bụng. Cô biết!

Đừng cố chấp gì nữa, cứ theo khát vọng trong lòng muốn cả đời cùng một chỗ với anh, vĩnh viễn ở bên cạnh anh, vậy đồng ý lời cầu hôn của anh đi...

Hôn nhân của bọn họ, mặc dù không có tình yêu, nhưng ít ra cũng có một cách yêu khác...

"Taehyung,...yêu em....xin anh!" Cô chủ động khao khát, thân thể giống như rắn vặn vẹo trên đùi anh.

Taehyung nở nụ cười trầm lắng: "Đừng vội, anh sẽ thỏa mãn em"

Ngay sau đó, tay của anh nhét vào càng sâu, chậm dãi mà lay động, vài tiết tấy chậm dãi này muốn ép người điên khùng.

"Joohyun, bên trong em thật nhỏ, nóng quá, hơn nữa thật sự ẩm ướt..." Theo ngón tay thô ráp của anh đút vào, ngón tay cái không ngừng dây dưa đỉnh nhụy hoa ngọc ngà cực kì nhạy cảm của cô.

"aa...a.. Taehyung...."

"Thoải mái không? Joohyun...anh muốn nghe em nói" 

"Ừ...ừm.." Cô ép mình nặn ra lời nói: "Có, thật thoải  mái.." Toàn thân giống như có dòng điện vội vàng xuyên qua.

Thẳng thắn của cô khiến cho người đàn ông hả hê nhếch môi.

"Còn muốn nhiều hơn sao?"

"Muốn,..Taehyung...cầu xin anh" Mỗi một tế bào đều bị thức tỉnh, cô hoàn toàn cảm nhận đưuọc sự hiện hữu của anh, cô muốn anh.

"Cầu xin anh..."  Cô khẽ nấc không dứt, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu mang theo vẻ hấp dẫn tự nhiên, làm cho người đàn ông "cứng rắn" rồi.

"Joohyun đáng yêu của anh, anh sẽ thỏa mãn em, để cho em thật vui" Dĩ nhiên, anh cũng nhất định sẽ lấy lại được vui vẻ anh muốn

Từng đợt sóng cực hạn, vui vẻ tuyệt vời...


-kthxbjh-

#Taereneforever


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro