|7|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lalisa cầm điện thoại lên than thở: "Hết pin...làm sao gọi cho Jisoo đây?!"

Cô phải ở lại trường vì cô là lớp trưởng nên có quá nhiều việc. Đang ôm chồng sách dày cộm đến thư viện thì....

"Aaa....đau...quá..." Lalisa tới cửa thư viện thì đụng phải một người, sách rơi từng cuốn đè lên hai người nằm dưới nền gạch trơn

"Đi không nhìn đường hả anh kia?" Lalisa bực bội, nhìn người con trai đang khom người đứng dậy, cô nhìn kĩ mặt một lần nữa, là Jungkook bạn của Jisoo sao? Sao hắn ta lại ở đây?

"Cô mới không nhìn đường đó...Mà khoan, cô...cô bạn của Jisoo đây mà?" Jungkook nhìn kĩ cô, lắp bắp nói

"Được rồi, nể tình tôi sẽ giúp cô"

Sau khi hai người sắp xếp lại sách rồi, Lalisa không nói gì, ôm chồng sách dày kia đi thẳng vào thư viện.
Jungkook cũng nhàn rỗi không có gì làm vì Taehyung đã đi đâu mất rồi, anh chạy theo Lalisa vào thư viện, giúp cô xếp sách lên kệ.

Xong xuôi, Lalisa nhìn Jungkook cười, nói: "Cảm ơn anh"
Jungkook cũng cười cười, lấy đại cuốn sách Harry Potter bản tiếng anh đọc

Lalisa giật mình: "Cuốn này toàn Tiếng anh, anh đọc được sao?"

"Tôi học ở Washington DC từ bé rồi cô à.." Jungkook lười biếng trả lời rồi lại chăm chú vào sách

"Anh cho tôi mượn nhờ điện thoại gọi cho Jisoo được không? Điện thoại tôi hết pin rồi" Lalisa năn nỉ, vì cô có chuyện cần nói với con heo kia

"Đây này"

"Cảm ơn nha"

Tiếng chuông điện thoại bên kia reo, chừng 10s sau mới có người bắt máy

"Nè, cô Kim, đang ở đâu vậy? Nhớ chiều nay không?" Lalisa bực dọc hỏi

"Biết rồi, đang về nhà, chiều 6 giờ gặp ở nhà cậu, oke?" Nói xong cúp máy, Lalisa chỉ biết thở dài

Quay lại, thấy Jungkook đang say sưa đọc Harry Potter, cô ngồi xuống cạnh Jungkook, đặt điện thoại trước mặt anh, không muốn phiền anh nữa

Lalisa nhìn anh hồi lâu, nói: "Đọc cho tôi nghe với..."

Jungkook nhìn Lalisa đang nhìn mình cười cười. Nhìn kĩ cô gái này đúng chuẩn một mỹ nhân, nụ cười thật mê hồn.

"Oke. Tiếp nhé!"

"From the tip of his wand burst the silver doe: She landed on the offfice floor, bounded once across the office, and soared out of the window. Dumbledore watched her fly away, and as her silvery glow faded he turned back to Snape, and his eyes were full of tears.
"After all this time?"
"Always" ........."

Lalisa nhìn chằm chú vào Jungkook , như một thiên thần vậy! Jungkook sở hữu chiều cao gần m8, ăn mặc rất chuẩn. Đại học Seoul này đúng là toàn mỹ nam.

————

"Taxi! Taxi..." Kêu khan cổ họng mà không có chiếc taxi nào ngừng lại cả. Jisoo rầu rĩ

"Sao lại xui xẻo như thế chứ? Ở trường thì gặp tên hội trưởng đáng ghét, còn bây giờ tìm một chiếc taxi cũng khó đến thế sao?"

"Giờ là buổi chiều, taxi khó bắt lắm" Giọng nói lạnh lùng kèm đùa cợt vang lên làm Jisoo giật nảy mình, từ từ quay đầu lại phía sau. Ôi....ôi....là hắn, nãy giờ cô luôn miệng nói xâu hắn, không biết.....

"Nè Kim Taehyung! Anh theo dõi tôi à?"

"Chung đường mà, tôi cũng vừa nghe cô nhắc đến tôi"

"Ơ...ừm thì sao?" Jisoo hết biết nói sao, được bỏ mạng thì bỏ mạng sợ gì chứ!

"Cô về à? Không tìm được taxi? Muốn quá giang không?" Taehyung nhìn cô thích thú, quan tâm hỏi

"Anh đi bằng gì mà quá với chả giang"

Taehyung vẫy tay hai cái, chiếc BMW từ xa chạy đến. Jisoo đứng ngây người, có vài cô nữ sinh đi ngang qua thấy Taehyung phong độ với bảnh trai như thế nhìn mà quên cả đường đi. Jisoo cảm thấy thương cho bọn họ, nữ sinh thời nay lạ thiệt

Taehyung vào trong xe, ngồi ghế sau, Jisoo định vào trong thì bị chân Taehyung ngăn lại, giọng đắc ý: "Quá giang là quá giang dễ thế sao? Phải nói sao thì hội trưởng đây mới cho cô đi nhờ đây"

Jisoo là người đặt tự trọng lên đầu, cô không bao giờ khuất phục chuyện gì khi động đến lòng tự trọng của cô

Cô tức điên người: "Cái thằng cha này, vừa bảo cho rồi cơ mà..."

"Đâu có dễ vậy?" Taehyung bắt chéo chân, khoanh tay tựa đầu vào ghế sau, nhàn nhã nói

Hôm nay Jisoo cô đành bỏ tự trọng sang một bên vì chiều còn có hẹn: "Phải nói thế nào?"

"Anh ơi, cho em đi nhờ!"

"Aaaaaaa....thôi được...thôi được, anh ơi cho em đi nhờ!" Jisoo cố kiềm chế lại, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, oke!

Jisoo vào trong xe, cố ý giẫm mạnh lên chân Taehyung một cái, giẫm lên đôi giày thể thao trắng mới nhất của Taehyung

"A, xin lỗi hội trưởng, tôi bất cẩn quá!"

Taehyung nhìn cô lắc đầu: "Bất cẩn như thế mới là cô"

Jisoo tức đỏ mặt, dậm chân lia lịa.

Xe lăn bánh, qua từng khu nhà, qua từng hàng anh đào đồ sộ.

Jisoo và Taehyung cũng im lặng, Jisoo hơi căng thẳng, muốn hỏi chuyện ở phòng y tế cô ngồi thẳng người: "Anh bảo sao tôi uống thuốc được trong khi tôi đang mê man"

Taehyung mở mắt, bật dậy nhìn thẳng vào gương mặt Jisoo. Cô bị nhìn chăm chăm hơi mất tự nhiên, sờ sờ gương mặt ửng hồng.

Taehyung vươn cánh tay chống lên chỗ tựa, mặt hướng về cô, ngón tay trỏ đưa lên môi mình gõ nhẹ rồi đưa đến mô cô.

"Là như thế đấy!"

"Là sao?" Thú thật Jisoo cô đang bị ngốc vô cùng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro