6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô kim. Cô kim cô kim."- Yoongi cúi người gọi Jisoo
"Jennie, để mình ngủ..."- Jisoo hơi động cơ thể, tiện đem cái tay đang lay người mình đẩy ra.
"Tôi không phải Jennie."
"Ha..."
Cô ấy hôm nay có khiếu hài hước ghê. Cô không phải Jennie thì là ai chứ? Haha... Khoan, giọng nói này...
Jisoo mở mắt bật dậy.
"Quản gia... Min?!!"
"Cô kim. Mời cô xuống dùng bữa, cậu chủ đang đợi cậu."- Yoongi mặt lạnh nói, sau đó liền ra khỏi phòng.
Cái gì?! Sao mình lại ở đây? Rõ ràng hôm qua mình ngủ nhà Jennie mà! Làm cách nào trở lại đây? Mộng du ư???
Taehyung thấy cô cũng không nói gì, chỉ hất cằm ý bảo cô ngồi xuống phía đối diện mình.
"Cái này, Kim tổng. Tôi ngày hôm qua..."- Jisoo còn muốn thắc mắc về ngày hôm qua nhưng bị Taehyung một câu đánh gãy.
"Trên bàn ăn không nên nói chuyện."
"Ách... xin lỗi."- Jisoo hạ mí mắt, cúi đầu ngoan ngoãn dùng bữa.
Hm... Anh ta chẳng lẽ quên chuyện tối qua rồi? Không thể nào, vẻ mặt hôm qua của anh ta rõ ràng là người rất ít khi bị người khác lớn tiếng mắng mỏ. Quên ư? Bất khả thi. Lão phật gia à, anh đừng làm khó tôi, tôi cũng chỉ là lỡ miệng thôi mà.
...
"Jennie, cậu nói xem hôm qua mình làm cách nào trở về?"- Jisoo mỉm cười nhưng trong mắt không có ý cười.
Jennie giật giật khóe miệng, thầm nghĩ xem nên giải thích thế nào cho đúng: "...Chính là quản gia nhà cậu đưa về a."
Nói cũng không dám nhìn vào mắt Jennie, sợ bị cô phát hiện. Rõ ràng cô không làm gì sai nhưng linh tính chuyện này Jisoo không biết thì cũng không nên nói thật.
"A? Vậy sao?"- Rõ ràng ánh mắt Jisoo vẫn đầy sự nghi ngờ nhưng cô vẫn buông tha cho jennie

...
"Không yên phận làm Kim phu nhân của Kim gia mà đi dụ dỗ đồng nghiệp, cậu thật không có lương tâm nha Kim jisoo. Lòng tham vô đ—"- Còn chưa nói hết câu đã bị Jisoo nhào vào siết cổ.
"Cái gì Kim phu nhân? Cái gì dụ dỗ đồng nghiệp? Cái gì không có lương tâm? Cái gì lòng tham vô đáy? Cậu muốn chết sao?!"- Jisoo trừng mắt, nắm cổ cô lắc lên lắc xuống, đến khi Jennie mặt từ đỏ đến xanh rồi chuyển trắng mới thỏa mãn buông tha.
"Khụ khụ khụ—"- Jennie được thả ra tận lực hít thở, vì hô hấp quá nhanh nên thành ra ho sặc sụa.
"Này Kim jisoo! Cậu có phải hay không rất muốn một lần thủ tiêu mình?!"- Vì bị sặc nên khóe mắt cô đọng nước, đuôi mắt lại hồng hồng. Trừng lên phẫn nộ với jisoo
"Nini. Cậu sao có thể nói những lời tiêu cực vậy chứ?"
"..."- Jennie cảm động.
"Mình muốn giết cậu..."
"..."- Jennie tức giận.
"Nhưng đấy là lúc trước."
"..."- Jennie lại cảm động.
"Còn bây giờ... Mình vẫn cảm thấy vậy, thật sự chỉ muốn bóp chết cậu!"
"..."- Jennie lại tức giận.
Cô cảm thấy nếu như Jisoo còn nói thêm thì thật sự con tim bé nhỏ này của cô không cách nào chống đỡ nổi nữa...
.
Jisoo trở về nhà, vẻ mặt thập phần chán nản, như đang có chuyện suy nghĩ nên không để ý xung quanh, cứ thế lướt qua Yoongi đang đứng ở huyền quan.
Anh nhìn theo cô không nói gì, chỉ đơn giản là quan sát.
Jisoo vào phòng, ngã xuống giường. Mặt áp sát vào gối, rũ mắt, con ngươi ổn định không chút rung động, chính mình cũng không biết đang nhìn gì...
Nhớ lại chuyện xảy ra mới đây làm cô thật sự lúng túng, không biết làm thế nào mới tốt.
"Jisoo,anh thích em."- Jimin vẻ mặt không biến hóa nói một câu làm Jisoo sặc nước bọt.
"...Anh gọi tôi ra đây để đùa như vậy không tốt nha..."- Giọng cậu hơi run run, trong lòng thầm mắng Jennie.
"Anh không đùa, chuyện này không thể đùa."- Jimin vẻ mặt kiên định, thật sự rất nghiêm túc, điều ấy khiến Jisoo đang bối rối lại càng khó xử.
"Tôi... Chuyện này..."- Hai mắt Jisoo đảo một vòng, chớp chớp mấy cái. Nụ cười gượng gạo duy trì một hồi làm xương hàm của cô ẩn ẩn đau.
"Em có thể trở về suy nghĩ, anh không cưỡng ép em. Anh biết chuyện hôn nhân của em là bất đắc dĩ, em chưa từng yêu ai, điều này anh rất rõ. Vậy nên không có chuyện ngay sau đó liền trở thành nhân vật chính trong hôn lễ được."- Jimin không nhanh không chậm đưa ra lí luận của bản thân, đây là minh chứng cho việc cậu ta có IQ thực cao... Hoặc cái lí luận này ai cũng có thể đưa ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro