Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Truyện chuyển ver từ bộ truyện Tuyết rơi mùa hè của tác giả Sheryl Nome. Mong mọi người qua ủng hộ tác giả Sheryl Nome nhé]

Chiếc xe taxi dừng lại trước cổng học viện Liberal Arts, Kim Jisoo và Yun Somin nhẹ nhàng bước xuống. Một phút để 2 cô gái ngỡ ngàng trước quy mô lớn và đồ sộ của ngôi trường này.

- Đúng là ngôi trường dành cho con các gia đình giàu có theo học, quả thật khác với trường bình thường! - Somin không kiềm được mà thốt lên.

- Mình thấy nơi này bề ngoài trông có vẻ đẹp đẽ, nhưng bên trong lại chẳng ra gì .- Jisoo nói 1 cách thơ ơ. Cô không thích những thứ có vẻ ngoài hào nhoáng cho lắm. Những thứ như thế thường thì bên trong rỗng tuếch, là nơi trú ngụ cho thói xấu học đường.

- Ây, đừng như thế. Cậu có biết lời nói vừa rồi có thể khiến tất cả học viên của học viện này xúm lại dần cậu một trận tơi bời không? - Somin 2 tay chống hông, khuôn mặt nghiêm trọng tỏ rõ sự lo lắng.

- Vậy sao? - Nhìn khuôn mặt của Somin, Jisoo bỗng bật cười.- Thế Somin có ra giúp tớ xử lý bọn học viên hung ác đấy không?

- Dĩ nhiên là có!- Somin tự hào hất lọn tóc ra sau, khuôn mặt tự đắc khiến Jisoo không thể nào nhịn được cười.

- Thôi nào, mình đi vào trường không muộn học !- Somin chợt nhận ra mình quên mất nhiệm vụ chính đến đây, vội kéo tay Jisoo vào trong.

Sau khi làm xong thủ tục nhập học, 2 cô gái được dẫn về lớp 12A1. Cô giáo bước vào, nghiêm túc nhắc nhở cái lớp đang ồn ào như đàn ong vỡ tổ :

- Các em trật tự.

Rất có hiệu quả, cả lớp bỏ dở câu chuyện, ngồi im lặng chờ đợi.

- Hôm nay lớp chúng ta có 2 học viên mới.- Cô giáo trịnh trọng nói rồi quay ra cửa. - Các em vào đi. Hãy giới thiệu về bản thân mình nhé.

- Xin chào các bạn, mình là Yun Somin, hay gọi mình là Somin cũng được.- Somin nhí nhảnh giới thiệu trước, và nở nụ cười vô cùng đáng yêu, khiến những chàng trai trong lớp đỏ mặt.

Tới lượt Jisoo, gương mặt vô cảm, cô lạnh lùng nói:

- Mình là Kim Jisoo, bọn mình cùng đến từ học viện Youngsan Seon, mong mọi người giúp đỡ.

Cả lớp nhìn 2 học viên mới, Somin dễ thương với khuôn mặt bầu bĩnh, đôi mắt to tròn, làn da trắng sứ cộng thêm vẻ ngoài hồn nhiên của thiếu nữ mới lớn khiến cô trông chẳng khác gì 1 nàng búp bê Barbie chính hiệu. Còn Jisoo, tuy lạnh lùng nhưng sở hữu nhan sắc vô thực, còn xinh đẹp hơn cả Somin. Gương mặt nhỏ nhắn, đường nét hài hòa, góc nghiêng cùng sống mũi cực phẩm, và khí chất dịu dàng, thanh tao của một bức tượng đài sắc đẹp .

2 học viên mới, 1 người thì vô tư như búp bê, còn 1 người tỏa sáng như thiên thần hạ thế, dĩ nhiên sẽ tạo cho người khác ấn tượng tốt trong lần gặp đầu tiên. Thế nhưng khi nghe Jisoo giới thiệu mình đến từ học viện Youngsan Seon thì mọi người lại nhìn 2 người bằng ánh mắt khác, không còn là ánh mắt ngưỡng mộ nữa, mà là những ánh mắt tràn đầy sự khinh bỉ, căm ghét.

Học viện Youngsan Seon thực chất chỉ là học viện bình dân cho con các nhà trung lưu theo học, tiền học phí nơi đó chắc cũng bằng tiền tiêu sài hàng ngày của đám sinh viên nơi đây, không chỉ vậy thành tích học cũng bình thường, thế mà học viên ở đó lại có cơ hội bước chân học viện Liberal Arts này, đây quả là 1 sự sỉ nhục lớn đối với Liberal Arts.

Một nữ sinh có mái tóc xoăn màu đỏ ngồi bàn thứ 3 chỉ tay vào Jisoo, giọng bất mãn:

- Kim Jisoo, Yun Somin, tôi thắc mắc tại sao 2 bạn lại đến được đây? Không phải là đã giở trò thủ đoạn gì chứ?

Cô giáo chủ nhiệm tuy rất nể nang đám học trò nhà giàu này, nhưng khi thấy học viên mới bị nữ sinh tóc đỏ ức hiếp như thế, cô không thể không lên tiếng bênh vực, dù sao cô cũng không muốn học viên mới có ấn tượng xấu đối với lớp của mình.

- Dayung, sao em lại nói như thế, 2 bạn ấy đều nhận được học bổng xuất sắc của trường ta.

- Vậy sao?- Dayung cười khẩy, bước tới chỗ Jisoo và Somin.

- Vậy nhờ bạn giúp đỡ, đồ mọt sách ạ.

Jisoo lờ đi, thực chất cô cũng đã lường trước thái độ của các học viên ở đây, nên cũng ko khó chịu hay giận dữ gì cả.

Để xua tan bầu không khí khắc nghiệt giữa các học sinh, cô giáo nhẹ nhàng hỏi :

- Hai em muốn ngồi chỗ nào?

- Bọn em ngồi bàn cuối cũng được cô ạ, sẽ không gây phiền hà tới lớp. - Somin mỉm cười.

Cô thà chọn cách ngồi tách biệt với lớp, còn hơn là có dính dáng tới đám trâm anh thế phiệt. Bởi vì, đây chẳng phải là Học viện Quốc tế Liberal Arts đó sao? Ngôi trường đắt đỏ dành cho các tiểu thư, công tử của công ty này, tập đoàn kia theo học. Chỉ cần nói đến danh tiếng của Liberal Arts và mức lương cao ngất cũng đủ điều kiện để đội ngũ giáo viên giỏi ở khắp nơi kéo về đây rồi. Ngôi trường này ko chỉ nổi tiếng về cơ sở vật chất, quy mô lớn, chất lượng giảng dạy và học tập mà hơn thế nữa, Liberal Arts là do gia tộc Kim - tập đoàn kinh doanh đá quý lớn nhất toàn cầu xây dựng và tài trợ, nên việc Liberal Arts trở thành trường chuẩn quốc tế cũng ko có gì khó hiểu. Chính vì vậy, các trường khác đều thi nhau mở các cuộc thi, treo giải cao nhất là học bổng học ở Liberal Arts. Jisoo và Somi cũng là 1 trong số những học viên hiếm hoi nhận được may mắn này. Gọi là may mắn đối với 2 người, chứ đối với những vị công tử cao cao tại thượng và những vị tiểu thư kim chi ngọc diệp ở đây, phải ngồi học chung với những người ko cùng đẳng cấp với mình là 1 điều nhục nhã.

Jisoo cũng không có gì khó chịu hay mặc cảm. Nghèo mà, phải chịu thôi.

Ad ra lò truyện mới tên là CÂU DẪN. Truyện có yếu tố H+ và hơi âm u nên hãy cân nhắc trước khi đọc nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro