Chương 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong nhà Jennie, Jisoo ngồi trên sô pha, vừa gặm táo vừa thờ ơ cầm điều khiển từ xa đổi kênh.

"Đại thần thật tốt với cậu, cách thức lên sân khấu của các cậu trong lễ đính hôn của Jinyoung đúng là tuyệt đỉnh." Jennie ngồi xuống bên cạnh Jisoo, trên mặt đắp một lớp mặt nạ hỗn hợp gì đó, nhìn thấy thứ chất dính màu đen Jisoo ghét bỏ dịch sang bên cạnh.

"Ánh mắt gì đấy." Jennie nhìn thấy vẻ mặt của Jisoo, trợn trừng mắt: "Tớ đang nói chuyện với cậu đấy, có biết không hả."

"Ừ, nghe thấy rồi, cách thức lên sân khấu của tớ và đại thần rất đỉnh, rồi sao nữa?" Jisoo gật đầu, chuyển kênh ti vi về kênh tổng hợp, tiếp tục răng rắc gặm táo.

"Cậu ngốc thật hay giả ngốc vậy?" Jennie chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, chọc vào trán Jisoo: "Người ta vì cậu mới làm như vậy, cậu đừng có vô tâm thế được không?"

Jisoo bị chọc đến mức đầu ngửa ra sau, toàn thân nằm thẳng lên ghế sô pha: "Ai bảo tớ vô tâm?" Cô thoáng ngừng lại, dường như đang nghĩ đến một số chuyện làm người ta không hài lòng, nhưng chỉ trong chớp mắt đã trở lại thái độ bình thường 

Jennie không phát hiện ra sự thay đổi trong nháy mắt đó, tiếp tục lảm nhảm với Jisoo rằng đàn ông tốt khó tìm thế nào, đàn ông chung thủy lại biết cách chăm sóc thì sắp thành sinh vật trong sách đỏ.


Khi Jennie đang thao thao bất tuyệt, điện thoại của Jisoo đặt trên bàn uống nước vang lên, Jennie rất tự giác ngậm miệng lại, đứng dậy đi vào trong phòng.

" Taehyung à, chuyện gì vậy?"

Trước khi đóng cửa lại, Jennie nghe được một câu như vậy, cô lập tức cười cười, không phải mỗi người đàn ông đều giống Jinyoung, Jisoo hẳn sẽ lựa chọn tin tưởng một lần nữa.

Nửa giờ sau, Jennie từ trong phòng đi ra, thấy Jisoo ôm một cái gối, ngồi xem tivi, cô không nhịn được mà pha trò: "Mới nửa ngày không gặp mà Kim đại thần đã nhớ cậu rồi à?"

"Nói bậy bạ gì đấy." Jisoo mặt mày rạng rỡ, nhưng khi nhớ tới Taehyung nói cuối tuần này hai người cùng đi gặp bố mẹ anh là trong lòng lại có chút căng thẳng.

"Cười vui vẻ như vậy, có chuyện gì tốt à?" Jennie hỏi.

"Anh ấy bảo tớ cuối tuần này cùng anh ấy về nhà." Jisoo vặn vẹo cái gối ôm: "Cảm giác hơi là lạ."

"Đã đến mức con dâu xấu xa gặp bố mẹ chồng rồi á?" Jennie cảm thán, không hổ là đại thần, tác phong làm việc đúng là rất quyết liệt.

Jisoo liếc mắt khinh thường, đứng dậy đi vào phòng bếp bưng nồi canh đã hầm xong ra: "Này, tiểu thư, tôi làm cho ngài canh vịt hầm đây."

"Cảm ơn, bạn yêu của tớ." Jennie dùng vải lót nhấc vung nồi lên, một mùi thơm ngào ngạt phả vào mặt, múc một thìa nếm thử, mùi vị không tệ.

"Thường ngày làm việc phải chú ý nghỉ ngơi." Jisoo thấy cô nàng uống rất vui vẻ cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn đồng hồ: "Tớ cũng phải về đây, ngày mai còn phải đi làm."

"Để tớ lấy xe đưa cậu về." Jennie cũng không níu giữ, đặt cái thìa xuống định đi lấy chìa khóa xe.

"Không cần, cậu vừa ốm dậy, đừng đi lại nhiều." Jisoo ngăn Jennie lại: "Đúng lúc Taehyung bàn chuyện làm ăn ở gần đây, tớ bảo anh ấy tiện đường tới đón."

Nhìn dáng vẻ ân cần của Kim đại thần, có khi từ phía Đông thành phố tới phía Tây thành phố nhất định cũng được coi là tiện đường. Jennie không nói gì nữa, dùng ánh mắt tiễn Jisoo tới cửa, sau đó nghe cạch một tiếng, cửa được đóng lại. Cô đi tới bên cửa sổ vén rèm lên, một hai phút sau, ngay khi Jisoo vừa xuất hiện dưới lầu, một chiếc xe màu đen đã ngừng lại ngay trước mặt Jisoo.

Chàng trai trên xe bước xuống, giúp Jisoo mở cửa rồi mới trở lại vào trong xe, không bao lâu sau, xe lại ra khỏi tiểu khu.

Jennie nhìn chiếc xe càng ngày càng xa, cười cười, ngồi lại sô pha, tiếp tục uống canh vịt.

Trong xe, Jisoo có chút lo lắng liếc nhìn Taehyung: "Cuối tuần này thật sự phải đi gặp bác trai bác gái à?"

Xe dừng lại trước vạch đèn đỏ, Taehyung nhìn vẻ mặt lo lắng của Jisoo, cười vô cùng bao dung: "Nếu em không ngại, chúng ta có thể trở về ngay hôm nay."

Jisoo vội ho một tiếng, dời ánh mắt khỏi Taehyung "Đèn xanh rồi, anh mau lái xe đi!"

Đối với hành động giận dỗi của Jisoo, Taehyung rất nể tình mà không cười ra tiếng.

Kiểu muốn cười mà không cười này của Taehyung rất thành công khiến cho Jisoo liếc mắt lườm một cái.

"Em đừng lo lắng, bố mẹ anh đều là người rất dễ gần, lần trước bọn họ cũng gặp em rồi, đều rất thích em." Taehyung tốt bụng trấn an: "Gần đây anh gọi điện cho bọn họ, bọn họ cũng thường hỏi về em, còn nói đem con dâu của bọn họ về sớm một chút."

"Ai là con dâu của nhà anh?!" Jisoo cảm thấy hai gò má mình nóng lên, quay đầu sang hướng khác, tim đập nhanh hơn một chút, con dâu gì chứ...

Ban đêm, Jisoo ngủ mơ, đột nhiên một củ khoai tây mọc ra hai chiếc răng nanh kêu cô là con dâu, khiến cô sợ đến mức giật mình tỉnh lại, trùm chăn kín đầu, đều tại tên khốn Taehyung kia nói bậy bạ con dâu gì đấy làm cô nửa đêm gặp ác mộng, thật kinh khủng.

Sáng sớm tỉnh lại, viền mắt có hai vết thâm quầng mờ mờ, Jisoo soi gương, thở dài, xuống lầu, đi nhờ tài xế Taehyung đi làm. Hiện giờ rất nhiều người trong công ty đã biết quan hệ của cô và Taehyung, những đồng nghiệp nam tận tình giúp đỡ cô trước đây đột nhiên dè dặt hơn nhiều, còn những đồng nghiệp nữ lại không có thay đổi gì lớn, chỉ thỉnh thoảng sẽ có một vài ánh mắt ao ước hướng về phía cô.

Jisoo không có tâm trí đâu để đoán biết suy nghĩ của mọi người, cô vẫn làm việc như trước, giao lưu với đồng nghiệp như trước. Buổi chiều, khi cô giao một tập văn kiện cho Mi Rae thì bị chị gọi lại.

"Jisoo, có một khách hàng của công ty chúng ta nói muốn gặp em." Mi Rae có vẻ bận rộn, vừa thu dọn tài liệu, vừa không ngừng gõ cái gì đó trên máy tính.

"Khách hàng ạ?" Jisoo có chút bất ngờ, cô chỉ là một trợ lý giám đốc, hẳn là không cần chịu trách nhiệm về công việc này chứ.

Mi Rae thấy vẻ mặt Jisoo khó hiểu liền giải thích: "Người này là thiên kim của một công ty thực phẩm, tên Han Na, em có biết cô ấy không?"

Jisoo càng thêm khó hiểu, cô chỉ nói mấy câu với cô ta trong lễ đính hôn của Jinyoung thôi, còn chưa quen biết đến mức một mình ra ngoài nói chuyện phiếm thế này: "Vì sao cô ấy lại muốn gặp em ạ?"

"Nếu em không không muốn thì đừng đi." Mi Rae thấy vẻ mặt Jisoo khác thường nên nói: "Chị chưa trực tiếp trả lời cô ấy, chỉ nói sẽ chuyển lời với em thôi, đây là danh thiếp của cô ấy."

"Em cảm ơn chị." Jisoo thật sự cảm ơn sự quan tâm của Mi Rae, nếu là cấp trên khác, có lẽ đã chẳng nghĩ đến cảm nhận của cô, nhất định sẽ bị ép đi gặp người ta.

"Vậy đi, chuyện này tự em sắp xếp nhé." Mi Rae gật đầu, không nói gì nữa.

Jisoo cầm trong tay tấm danh thiếp mang theo mùi nước hoa thoang thoảng, đầu óc mù mờ ra khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc, sau khi trở lại phòng trợ lý của mình, cô nhíu mày nhìn tấm danh thiếp này, rốt cuộc cô Han Na này muốn cái gì?

Nếu là trước đây, cô sẽ không suy nghĩ nhiều làm gì, dù sao cô cũng chẳng có gì để đối phương tính toán, nhưng hiện giờ cô còn có một thân phận là bạn gái của tổng giám đốc Kim Thị, đối phương có thể không để ý tới cô, không có nghĩa sẽ không để ý tới Taehyung, hơn nữa đây còn là một cô gái được Taehyung khen là không đơn giản.

Trong lễ đính hôn, cô không có chỗ nào đắc tội với cô gái này, nếu cô ta muốn hợp tác với Kim Thị hoặc Woongjin, vậy cũng không cần tìm cô, nói về tình cảm, giữa bọn họ chưa có gì đáng để nhắc tới.

Chẳng lẽ cô ta chỉ nhàn rỗi tìm người nói chuyện thôi?

Suy nghĩ một lát không có kết quả, Jisoo đặt danh thiếp sang một bên, tiếp tục làm việc của mình, về phần Han Na không có tầm quan trọng nào đáng nói này, thoáng một cái đã bị cô lãng quên.

Ai ngờ khi tan tầm, cô lại nhận được điện thoại của cô Kang này.

Khi nhận được điện thoại của Han Na, Jisoo đang sắp xếp một số tài liệu, cô nghe giọng nói xa lạ truyền đến từ bên kia, có chút bất ngờ.

Cô thật sự không ngờ Han Na là một người cố chấp như vậy, hoặc là nói, không ngờ đối phương là một người kỳ quái như vậy, dường như không giống với những gì cô đã tưởng tượng.

"Cô Kang." Sau khi nhìn thấy Han Na, Jisoo miễn cưỡng cười cười, uyển chuyển từ chối lời chào hỏi của nhân viên phục vụ, chỉ nói: "Xin hỏi cô Kang có chuyện gì cần nói sao?" Cuối tuần cô phải đi gặp bố mẹ Taehyung, vì vậy mấy ngày tới muốn viết cho xong mấy chương tiểu thuyết mới, những nơi mà giá thành một cốc cà phê bằng phí sinh hoạt mấy ngày của cô này, cô cực kỳ ít đặt chân đến.

"Cô Kim bận rộn lắm phải không?" Han Na chậm rãi quấy cà phê trong cốc, rồi lại nhấp nhẹ một ngụm, tư thế vô cùng đẹp mắt, chỉ cần liếc mắt nhìn một cái là biết xuất thân của cô ta hoàn hảo thế nào.

"Cũng bình thường thôi." Jisoo nhìn hành động đủ để lên tạp chí thời trang của đối phương, trong lòng thầm ghét bỏ hình tượng ăn uống phóng khoáng của mình.

"Nói vậy chắc rằng gần đây cô Kim rất bận rồi, vừa phải làm việc, lại vừa phải sáng tác." Han Na cười khẽ một tiếng: "Có lẽ Jinyoung còn chưa biết bạn gái cũ của anh ấy là một tài nữ đâu."

Tim Jisoo nảy lên một cái, quả nhiên là chuyện có liên quan đến Jinyoung: "Có lẽ cô Kang nhớ nhầm rồi, bạn gái cũ của anh ta là So Hee, sao có thể là tôi."

"Đúng hay sai trong lòng chúng ta tự hiểu rõ, đối với Jinyoung mà nói, So Hee chỉ là một món đồ chơi mà thôi." Nụ cười của Han Na thật sự rất khéo léo: "Đàn ông có tiền, ai chẳng có chút quá khứ."

Cuối cùng Jisoo cũng hiểu rõ ý định của Han Na, không phải Han Na lo lắng cô và Jinyoung nối lại quan hệ, mà là không cam lòng. Mỗi người phụ nữ sau khi biết bạn trai mình có bạn gái cũ đều sẽ hiếu kỳ về người bạn gái cũ kia, chỉ là, có người nhẫn nhịn lòng hiếu kỳ này xuống, có người lại không. Han Na có lòng hiếu kỳ này nên mới tìm đến chỗ cô, nói gần nói xa, cuối cùng vẫn có ý muốn ra oai. Han Na nói đến chuyện cô viết tiểu thuyết chính là đang chỉ trích cô lừa gạt Jinyoung. Nghĩ vậy, Jisoo cảm thán, kẻ có tiền chính là thế này, lúc nào cũng thích điều tra chuyện của người khác, dễ dàng đến mức khiến người ta không biết phải làm gì.

Phụ nữ luôn hiểu rõ phụ nữ, rất nhanh Jisoo đã ý thức được cô gái đối diện này không thích cô, thậm chí còn có vẻ không tôn trọng cô. Jisoo không hiểu những trò chơi trong giới giàu sang này, nhưng cũng đã nghe một số lời đồn đại về đại gia bao nuôi minh tinh gì gì đó, nhưng diện mạo của cô thế nào, trong lòng cô hiểu rất rõ, còn chưa đến trình độ được đại gia bao nuôi. Dù So Hee có sai, nhưng ít nhất cô ta còn thật tình với Jinyoung, nếu hỏi về đoạn tình cảm giữa cô và Jinyoung bị So Hee phá hỏng kia, trong hai người ai khiến Jisoo buồn nôn hơn, cô sẽ không chút nghĩ ngợi mà nói đó là Jinyoung.

Trong bất cứ cuộc tình tay ba nào, kẻ thứ ba có sai, nhưng người đàn ông với trái tim không kiên định lại càng sai hơn, Han Na nói cô khó nghe như vậy thật sự khiến Jisoo không vui: "Kẻ thích chơi đùa với người khác, có ngày sẽ bị người khác chơi đùa, không có ai là ngoại lệ."

Han Na không ngờ Jisoo sẽ nói như vậy, bàn tay cầm cốc cà phê thoáng ngừng lại, sau đó lập tức bật cười một tiếng: "Lời này của cô Kim thật nhiều ý tứ, nhưng tôi chỉ thấy có mỗi một mình So Hee bị chơi mà thôi, người phụ nữ không có tiền, ỷ vào gương mặt chẳng được mấy hồi xuân sắc mà đã muốn trèo vào cái ổ bằng vàng, đó không phải kẻ bị chơi đùa thì là gì?"

Jisoo nhíu mày, những lời này của Han Na rõ ràng đang nói về So Hee, nhưng vì sao lại có vẻ đang chỉ gà mắng chó?

Cô nhướng mày nhắc nhở: "Kẻ cười nhạo người khác có lẽ sẽ có ngày bị người khác cười nhạo, nói mà để lại đường lui cho mình vẫn tốt hơn."

Han Na nghe vậy sắc mặt thật sự thay đổi, cô cho rằng Jisoo đang chế nhạo cô, giọng nói cũng trở nên sắc bén: "Tối thứ sáu tuần này là lễ mừng thọ tám mươi tuổi của ông nội tổng giám đốc Kim, nghe nói rất nhiều người được mời tham dự, không biết cô Kim đã nhận được thiếp mời hay chưa?"

Nét mặt Jisoo khẽ thay đổi, lễ mừng thọ tám mươi tuổi của ông nội Taehyung? Vì sao Taehyung chưa nói đến chuyện này? Nghĩ đến một số người có thể xuất hiện ở nhà họ Kim trong ngày đó, nhất thời cô hận không thể xuyên qua thời gian, trở về ngày đã đồng ý với Taehyung sẽ đi gặp bố mẹ anh, cô có chết cũng không muốn đi, thì ra tên khốn này có nhiều ý đồ như thế.

Thấy sắc mặt Jisoo thay đổi, tâm trạng Han Na tốt hơn nhiều, cầm cốc cà phê lên: "Phải chăng tổng giám đốc Kim còn chưa nói cho cô biết, có lẽ công việc của tổng giám đốc Kim quá bận rộn, đã quên chuyện này chăng?"

"Cảm ơn cô Kim đã nhắc nhở, tôi còn tưởng Taehyung chỉ gọi tôi đến gặp mặt bác trai bác gái, thì ra còn có việc này, nếu không có cô nhắc nhở, có lẽ tôi đã phải xấu mặt rồi." Jisoo cười vô cùng chân thật, giống như không nghe được ý tứ nào khác trong lời nói của Han Na.

Han Na rõ ràng không ngờ rằng Jisoo sẽ có phản ứng như vậy, cô sửng sốt, trừng mắt nhìn một lúc lâu mới bình tĩnh lại được, hồi chuông cảnh báo trong lòng reo vang, cô gái này không đơn giản, cô ta khó đối phó hơn So Hee rất nhiều, cũng không phải người dễ dàng bị chọc giận.


Không hổ là bạn gái cũ chính thức của Jinyoung, Han Na cười nhạt, Jinyoung đối với cô, nếu nói là đối tượng để thích, chi bằng nói là đối tượng phù hợp. Cô từng thích Taehyung, nhưng người đàn ông này quá kiêu ngạo, phụ nữ bên cạnh anh ta luôn chán nản, buồn bã. Trong thời gian hai người từng hợp tác, cô đã nhiều lần ám chỉ với đối phương, nhưng đối phương không hề có phản ứng gì, dù chỉ một lần, giống như cô chỉ là một đối tượng hợp tác bình thường. Sau đó cô chọn Jinyoung, không chỉ vì vẻ ngoài của Jinyoung, mà còn vì Jinyoung chưa lăn lộn ngoài xã hội được bao lâu, cô có biện pháp để uốn nắn anh.

Nhà họ Park muốn lợi dụng nhà họ Kang, làm gì có chuyện có hời như vậy, tất cả đều phải trả giá.

"Cô Kim sao có thể xấu mặt được." Nụ cười của Han Na cứng nhắc: "Nếu cô Kim là người dễ dàng xấu mặt thì tổng giám đốc Kim sao có thể si tình như vậy với cô Kim được. Có lẽ cô không biết, không ít thiên kim nhà giàu thích tổng giám đốc Kim, ai nấy đều tranh nhau làm bạn gái tổng giám đốc Kim, kết quả tổng giám đốc Kim lại chỉ rung động với một mình cô, thật là làm cho biết bao người ao ước."

Đây có được coi là chia rẽ nội bộ không? Jisoo thấy dường như đối phương còn chưa có ý ngừng câu chuyện tại đây, uyển chuyển nhìn đồng hồ đeo tay của mình, không còn sớm nữa, bình thường cô cũng không ngại ngồi nghe thêm một lúc, nhưng hai ngày gần đây cô thật sự rất bận.

"Vị trí phu nhân tổng giám đốc Kim này không dễ làm, không biết cô Kim có lòng tin ngồi yên ổn hay không." Han Na cười đầy vẻ quan tâm: "Dù sao, làm phu nhân tổng giám đốc thật sự không dễ dàng."

"Cảm ơn cô Kang đã lo lắng giùm tôi và Jisoo, hiện giờ điều tôi lo lắng chính là không làm tốt được vị trí chồng của Jisoo."

Han Na quay đầu lại, Taehyung đang đứng phía sau lưng cô, bởi vì cô quay lưng về phía cửa nên không biết Taehyung đã vào trong quán cà phê từ lúc nào, lập tức, nụ cười của cô trở nên vô cùng khó coi: "Tổng giám đốc Kim tới từ bao giờ vậy?"

"Vừa tới không lâu." Taehyung đi tới bên cạnh Jisoo, đưa mắt nhìn sắc mặt Jisoo, thấy cô không có vẻ gì không vui mới yên tâm tiếp tục nói: "Tôi không làm phiền hai người chứ."

"Sao có thể." Han Na cười khan một tiếng: "Chỉ là nói chuyện phiếm thôi, không có gì là làm phiền hay không cả." Không đoán được chính xác Taehyung đã nghe được bao nhiêu, thái độ của Han Na vô cùng khách khí: "Tổng giám đốc Kim, mời ngồi, anh muốn uống gì?"

"Không cần, tôi chỉ tới đón Jisoo thôi, nếu cô Kang không có chuyện gì cần nói, tôi và Jisoo xin phép đi trước, gần đây Jisoo có rất nhiều chuyện phải làm, tôi sợ cô ấy thức đêm quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe." Taehyung nắm lấy tay Jisoo, đỡ cô dậy, ngoài miệng tuy khách khí nhưng dáng vẻ phải đi ngay lập tức.

"Mời hai người." Han Na cười cười tạm biệt, trong lòng cô biết Taehyung đã nổi giận, bởi vì Taehyung tuy xa cách với phái nữ nhưng luôn luôn khách khí, lần này ngữ khí của anh đối với cô không thể tính là nhẹ nhàng được.

Nhìn hai người đi ra khỏi quán cà phê, Han Na nhíu mày, hôm nay cô sử xự thật sự đã quá xúc động.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro