3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seokjin thích Taehyung, nếu không muốn nói là hơn cả thế.

Taehyung là một cậu bé tốt bụng và có hơi nhút nhát, cậu nhìn anh với đôi mắt nâu to tròn chứa đầy sự phấn khích và ngưỡng mộ như thể cậu đang chứng kiến ​​một điều gì đó ở thế giới khác. Seokjin thích nó.

Và "tình yêu" của Taehyung dành cho cà phê là một điều hiển nhiên đối với Jin.

Seokjin thầm bật cười mỗi khi Taehyung hơi chụm mũi vào tách cà phê mà cậu gọi, nở một nụ cười hình hộp ngượng ngùng với Jin trước khi bước ra khỏi quán, vẫn nhìn ly cà phê của mình một cách thận trọng. Trông thật sự rất đáng thương. Ai cũng đều có thể thấy sự chán ghét mà người trẻ ấy dành cho cà phê.

Giờ đây, điều này đã trở thành thói quen hàng ngày của họ. Cả ngày họ sẽ chẳng cảm thấy chút năng lượng nào nếu chưa được gặp đối phương. Hôm ấy sẽ thật khô khan và không có chút sắc màu. Họ trao đổi với nhau vài câu khi không có nhiều người trong quán cà phê, những người đang chờ để gọi đồ uống. Cuộc nói chuyện của họ không quá sâu nhưng lại vô cùng dễ chịu. Họ biết một số thông tin cơ bản về đối phương, như Taehyung thích vẽ tranh và đó là sở thích của cậu ấy trong khi Jin thích nhạc rock và cũng thích chơi game. Đôi khi Taehyung sẽ đưa anh xem những bức vẽ trên điện thoại mình và Seokjin giới thiệu một trong những bài hát yêu thích của anh cho cậu mỗi tuần bất cứ khi nào người nhỏ hơn hỏi anh ấy. Cảm giác thật tuyệt, khi cả hai biết được những điều nhỏ nhặt về đối phương. Đó gần như là lý do mà trong đầu họ bắt đầu có những suy nghĩ vẩn vơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro