*•.¸♡ 𝓓𝓪𝔂 33 ♡¸.•*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi không biết, em nghĩ nó như thế nào?" Cố gắng, với một giọng nói ổn định đầy hy vọng, Taehyung nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cậu bé.

"Tôi nghĩ..." Jungkook cuối cùng cũng nhìn xuống Taehyung, cố gắng tìm ra câu trả lời nào sẽ là câu trả lời hay. Nhưng cậu không biết phải nói gì bởi vẻ mặt của người lớn không hề lộ ra chút manh mối nào.

"... không phải ... Chỉ...chỉ là hai người bạn đi ăn gà cùng nhau và sau đó uống rượu với nhau đến nỗi bị chủ đuổi ra ngoài. Vì vậy, chúng ta dừng lại ở một cửa hàng tiện lợi trước cửa để mua một ít bia. Sau đó về nhà và uống thêm. Và họ đây. Không có gì to tát chỉ cần hai người bạn vui vẻ ... Tôi đoán là ... "

Vừa nói, Jungkook vừa cầm ly bia trên bàn, nhấp một ngụm rồi đặt xuống liên tục. Cậu đã rất lo lắng. Cậu không phải gay, trước khi gặp Taehyung thì cậu không phải như vậy. Cậu yêu anh ấy nhiều như cậu thích Jimin. 

'Tại sao tôi cảm thấy lo lắng'  - JK pov

 Jungkook cố gắng phớt lờ Taehyung đang nằm trên đùi mình.

Điều mà cậu không để ý sau đó, đó là Taehyung đã ngồi cạnh cậu trước khi chồm tới. Khuôn mặt của họ gần đến mức hơi thở của anh cả phả vào má Jungkook. Đôi mắt của cậu mở to và cậu nín thở khi nhận ra rằng họ đang ở gần nhau như thế nào.

"Vậy đó không phải là một buổi hẹn hò, hmm," Taehyung thì thầm vào má người kia, làm cậu  rùng mình. Tuy nhiên, cậu vẫn im lặng, đầu óc trống rỗng.

"Tôi hơi thất vọng, Kookie" Taehyung nhấc ngón tay lên như che mờ đôi mắt cậu

"Tôi tưởng rằng ta đã biết rõ ràng."

Vẫn cách nhau một vài inch, người lớn hơn vuốt cằm của người nhỏ trước khi nắm chặt nó. Hơi thở của cậu ngừng lại khi quay mặt lại.

Bây giờ, Jungkook có thể cảm nhận được hơi thở của Tae trên đôi môi đang khép lại của mình.

Sau đó cậu nhớ là mình chỉ thở thở nhưng một tiếng rên rỉ thoát ra từ miệng cậu thay vào đó khi cậu cảm nhận được ngón tay cái của Tae trên môi mình, kéo nó xuống một chút.

Sức nóng nổi tiếng lan tỏa trên má Jungkook, ngượng ngùng vì âm thanh mà cậu tạo ra.

Taehyung ghé sát vào má phải và hàm của Jungkook. Để ngăn cản bất kỳ cử động nào, Taehyung vòng tay trái qua eo bé thỏ trước khi ghé sát vào tai cậu thì thầm:

"Kookie, nói lại đây không phải là một buổi hẹn hò, và anh sẽ dừng lại." Một giọng nói trầm hơn bình thường vang lên trong đầu Jungkook, xé toạc mọi chướng ngại vật còn sót lại.

"không ... không ... aah" Jungkook cố gắng nói nhưng những ngón tay quấn quanh eo đã ngăn cản anh.

"Anh không nghe thấy em" Taehyung hôn lên khóe miệng.

"Mở to đôi mắt đẹp của em ra" Jungkook hơi rít nhẹ lên rồi khẽ lắc đầu, biết rằng nếu làm vậy, cậu sẽ không kiềm chế được mà nhảy lên đầu người lớn hơn.

"Được rồi, đừng bận tâm, chỉ sợ thôi ..." Taehyung buông cậu bé và bắt đầu di chuyển ra xa nhưng bị chặn lại. Jungkook hai tay nắm chặt áo anh. Mỉm cười, anh nhìn sâu vào đôi mắt mở to của người kia, lại nghiêng người về phía trước, Tae trêu chọc, cắn một hoặc hai lần vào môi người kia, sự căng thẳng rời khỏi cơ thể.

"Đừng trêu nữa" Jungkook rên rỉ trước khi đập môi mình lên môi người kia. Nụ hôn lộn xộn, nghiến răng, mũi va vào nhau. Cuối cùng, họ phải lùi ra xa để thở, nhưng đói hơn bao giờ hết Jungkook khóa tay mình qua cổ Tae và thu hẹp khoảng cách giữa họ một lần nữa. Một số cảm giác tuyệt vời đang bùng cháy trong người của họ. Taehyung cắn vào môi dưới của Jungkook, kiếm được tiếng rên rỉ từ người kia khi anh nhân cơ hội đưa lưỡi của mình ra vào trong hang động nóng bỏng. Khi họ đang tranh giành quyền thống trị, Jungkook đã bị Taehyung đẩy xuống, lưng của anh ấy bây giờ hướng về phía ghế dài.

Hai chàng trai say xỉn đi xa đến mức không thể nhận ra mình đang làm gì. Chà, cho đến khi Jungkook cảm thấy một bàn tay luồn lách dưới lớp áo sơ mi của mình, khiến cậu gần như tỉnh ngủ.

"Chờ đã Taehyung" Cậu đẩy anh ra, đứng dậy với khuôn mặt đang tan chảy.

"Tôi xin lỗi. Tôi không biết tại sao tôi để cho anh làm điều này. Hum. Tôi xin lỗi. Đó không phải là lỗi của anh. Tôi xin lỗi. Tôi không phải gay, tôi...tôi không yêu anh theo cách đó ... KHÔNG, làm ơn đừng đi Taetae "

Vẻ mặt Taehyung bối rối nhưng thật đẹp, đôi môi sưng vù, đỏ bừng nhưng nỗi đau không thể nói thành lời. Cơ hồ phải bỏ chạy nên anh vội nắm lấy áo khoác bước nhanh về phía cửa chính.

"Vậy thì tôi nên đi ... xin lỗi? Tôi đoán vậy"

Jungkook sững người khi cánh cửa đóng sầm lại. Cậu đi đi lại lại nhai những đầu ngón tay, băn khoăn không biết phải làm thế nào. Đầu óc cậu trở nên trống rỗng khi gục xuống đất rên rỉ.

Cậu đã thử gọi cho Taehyung nhưng tất nhiên là anh ấy không trả lời.


00:11 a.m

JeonCookies_bunny

Hãy nói cho tôi biết anh có một nơi nào đó để ngủ



Kim_Yeontan

Cậu thực sự đâu có quan tâm



JeonCookies_bunny

Làm ơn, Tae

Hãy nói cho tôi rằng anh có một nơi an toàn để ở lại, có thể block tôi cũng đc nhưng làm ơn hay nói cho tôi biết.

Seen


Chờ đợi một câu trả lời mà Jungkook biết là sẽ không đến, cậu quyết định gọi cho Jimin. Cậu đã quá say để suy nghĩ sáng suốt. Jungkook với lấy điện thoại và nhanh chóng bấm số mà cậu thuộc lòng. 

Sau một vài giai điệu, Jungkook nghe thấy một tiếng lầm bầm ở đầu dây bên kia và...

[Jimin, em làm hỏng mọi chuyện rồi..hức]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro