861-906

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 861: Nghìn Cân Treo Sợi Tóc (2)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Đối với những Chân Linh pháp thân kia của Mộ Hàn, Thanh Hỏa cũng không có hạ nặng tay, sau khi bắt lấy bọn hắn, chỉ là dùng lực lượng Linh Hồn đem nó phong khốn .

 
Như thế là Mộ Hàn không ngờ đấy.

 
Vốn Mộ Hàn còn tưởng rằng, Thanh Hỏa phát hiện bắt được cũng không phải là bản thể của mình, sẽ đem chúng đánh chết.

 
Đương nhiên, nếu như Thanh Hỏa thật sự làm như vậy, Mộ Hàn cũng không lo lắng, năm đại chân linh pháp thân là Mộ Hàn từ lực lượng cực hạn ngưng luyện mà thành. Chỉ cần Mộ Hàn bất tử sẽ tìm đến lực lượng đủ mức, hắn có thể bằng vào thể chất Ngũ Hành Chân Linh pháp thể, một lần nữa cô đọng ra Chân Linh pháp thân.

 
Chỉ có điều nếu như đồng thời tổn thất năm đại pháp thân, đối với linh hồn của Mộ Hàn cũng sẽ tạo thành thương tổn không nhỏ.

 
- Cuối cùng sắp đến rồi!

 
Bỗng dưng, trong lòng Mộ Hàn nổi lên vẻ vui mừng.

 
Lúc này, một tòa sơn mạch cao vạn trượng tiến nhập giữa tầm mắt của Mộ Hàn, dốc đứng hiểm trở, giống như một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, xuyên thẳng Vân Tiêu, bất quá đỉnh núi lại bị sương mù lượn lờ trong núi che đậy không ít, cho người một loại cảm giác Phiêu Miểu bất định, phảng phất ngọn núi kia tùy thời có thể theo mây mù cùng nhau bị gió lớn cuốn đi.

 
Chỗ chân núi, thì là các loại kiến trúc, rậm rạp chằng chịt nối thành một mảnh, đỉnh núi một mình đứng lặng ở bên trong khu kiến trúc, thật là hạc giữa bầy gà, cực kỳ bắt mắt.

 
Nó là Linh Tiêu Sơn, là cấm địa của cổ thành.

 
Cho tới vị trí bây giờ, hư không ám mông mông đã trở nên trong vắt không ít. Mộ Hàn đem loại thân pháp Lôi Quang Độn Ảnh Quyết này phát huy vô cùng tinh tế, thân hình không ngừng, ở trong phố lớn ngõ nhỏ của thành cổ hăng hái lập loè, Linh Tiêu Sơn kia cũng tùy theo càng ngày càng rõ ràng khắc sâu vào tầm mắt Mộ Hàn.

 
- Còn có không sai biệt lắm trăm dặm, Chân Linh pháp thân cũng chỉ còn lại có một cỗ cuối cùng, hi vọng hắn có thể chống đỡ nhiều một hồi.

 
Trong nội tâm Mộ Hàn thầm than thở.

 
Nhưng mà, cơ hồ là cái ý niệm này ở trong đầu vừa hiện lên, sắc mặt Mộ Hàn lập tức khẽ biến, một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc vì sợ mà tâm rung động từ đáy lòng diễn sinh ra.

 
Cái loại linh hồn cùng tâm thần ở giữa liên hệ chặt chẽ này lại để cho hắn có thể nhẹ nhõm cảm ứng được động tĩnh bên Chân Linh pháp thân kia, ngay tại vừa rồi, cỗ Mộc Linh pháp thân cuối cùng kia cũng bị Thanh Hỏa bắt.

 
Liên tục ra tay năm lần, bắt được đều là pháp thân, mà không phải là chân thân, Thanh Hỏa nhất định rất nhanh có thể đoán được mục đích của mình. Tuy cùng Thanh Hỏa cách nhau cực xa, nhưng Mộ Hàn cũng không dám cam đoan, mình có thể so với Thanh Hỏa trước một bước đến Linh Tiêu Sơn, dù sao tu vi của Thanh Hoa kia thật sự quá mạnh mẽ!

 
Bất quá chuyện cho tới bây giờ, Mộ Hàn chỉ có thể vào, không thể lui.

 
Tiến lên, còn có một đường sinh, nếu dừng lại hoặc là cải biến phương hướng, Mộ Hàn đoán chừng mình rất nhanh sẽ rơi vào trong lòng bàn tay Thanh Hỏa.

 
Năm đại pháp thân đều bị bắt, cho dù Mộ Hàn đồng thời thi triển Thái Hư Động Thần Quyết, Tu Di thượng pháp che giấu khí tức cùng thân hình, cũng có khả năng bị hắn tìm ra. Về phần giống như bây giờ sắm vai người U Ảnh ở trong thành cổ tránh né, càng không thể đi, chỉ cần tâm thần của Thanh Hỏa bao trùm cả tòa thành trì, tinh tế điều tra, Mộ Hàn sẽ lập tức hiện ra nguyên hình, năng lực cảm ứng của Hư Kiếp cường giả tuyệt không phải Dương Hồ cảnh có khả năng bằng được.

 
Vèo!

 
Nghĩ lại tầm đó, Mộ Hàn lập tức làm ra quyết định, đúng là thả tất cả cố kỵ trong đáy lòng, cũng không ở ngã tư đường phía dưới tả hữu xuyên thẳng qua, mà là bay lên trời, thân ảnh giống như một đạo lưu tinh vắt ngang phía chân trời, trực tiếp hướng Linh Tiêu Sơn xa xa bắn mạnh tới.

 
Những nơi đi qua, dẫn tới phần đông người U Ảnh Dương Hồ cảnh tuần tra bốn phía thỉnh thoảng ngẩng đầu trông xem thế nào.

 
Thân ảnh Mộ Hàn không có chút rời đi nào, quỹ tích tựa như một đường thẳng tắp, dùng tốc độ nhanh nhất không ngừng lao tới Linh Tiêu Sơn.

 
Hô!

 
Nháy mắt qua đi, trên không toàn bộ Thái Tố Cổ Thành như nhấc lên tiêu phong, một cổ tâm thần vô cùng khủng bố từ đầu phía bắc thành cổ gào thét mà đến, lập tức mang tất cả không gian trong Hồn Ngục Kim Cương Tráo, cũng đem khu vực của Mộ Hàn hoàn toàn bao phủ.

 
- Thanh Hỏa!

 
Trong lòng Mộ Hàn nghiêm ng̣, cổ lực lượng tâm thần này đã vượt qua Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong, hẳn là Thanh Hỏa ở trong phạm vi toàn bộ thành cổ điều tra hành tung của hắn.

 
Bất quá, tuy bị tâm thần cường đại kia của Thanh Hỏa bao trùm, thân ảnh của Mộ Hàn lại như cũ không có chút trì trệ nào. Lúc này, Mộ Hàn cũng không dám dừng lại, lại càng không dám giấu kín thân hình, nhất là thứ hai, kia chẳng khác nào là rõ ràng nói cho Thanh Hỏa, chính mình ở vị trí này.

 
Đương nhiên, cho dù không dùng Tu Di thượng pháp ẩn nấp thân thể, Mộ Hàn cũng rất nhanh sẽ bạo lộ.

 
- Nguyên lai ngươi ở nơi này, để cho bổn tọa dễ tìm!

 
Mộ Hàn lại bay về trước hơn ngàn mét, một tiếng cười quái dị liền như chuông lớn đại lữ trực tiếp ở bên tai tiếng vang.

 
- Tiểu gia hỏa, ngươi muốn tiến về Linh Tiêu Sơn sao? Con đường này sợ là đi không thông, không bằng đến U Ảnh Thần Điện của bổn tọa ngồi xuống, hảo hảo nói chuyện một chút?

 
Mộ Hàn nhẹ hấp khẩu khí, trong nội tâm cực kỳ tỉnh táo, ngược lại cười nói:

 
- Không thử làm sao biết đường này không thông?

 
Lúc nói chuyện, Mộ Hàn cũng đem tinh thần của mình phóng xuất ra, trong thời gian ngắn, liền đem trọn tòa Thái Tố Cổ Thành đều bao trùm ở bên trong.

 
Đã bị Thanh Hỏa phát hiện, Mộ Hàn tự nhiên không cần cất giấu lực lượng tinh thần.

 
Phóng khai tâm thần, Mộ Hàn liền chẳng khác gì là nhiều ra vô số ánh mắt.

 
Tuy dùng tâm thần hiện tại của Mộ Hàn, rất khó bắt đến thân ảnh của Thanh Hỏa, nhưng trong nháy mắt qua đi, Mộ Hàn cũng ở phía bắc thành cổ cảm ứng được một cổ động tĩnh cực lớn, hư không bên kia tựa hồ đang không ngừng bị lợi kiếm vỡ ra, dùng một loại tốc độ cực kỳ kinh người phóng tới vùng phía nam thành cổ.

 
Mộ Hàn biết rõ, cái kia hẳn là Thanh Hỏa đang hăng hái xuôi nam, trên mặt hắn bất động thanh sắc, nhưng trong lòng thì không khỏi lắp bắp kinh hãi, tốc độ của Thanh Hỏa cực nhanh, vẫn là vượt ra khỏi dự tính của hắn.

 
- Đã như vầy, bổn tọa sẽ tới nói cho ngươi biết, đường này vì sao không thông!

 
Gần như là thanh âm của Thanh Hỏa rơi xuống, lập tức Mộ Hàn liền phát hiện cổ tâm thần trải rộng cả thành kia của Thanh Hỏa, toàn bộ hướng bên này hội tụ mà đến, trong khoảnh khắc công phu, lực lượng tinh thần kinh khủng kia ngưng tụ thành một cự chưởng vô cùng to lớn, chụp vào Mộ Hàn. Thủ chưởng kia chiếm cứ phương viên vài dặm không gian, từ trên không trung ngàn mét hung hăng đè xuống, khí tức linh hồn như đại dương mênh mông điên cuồng trút xuống, tựa như ngọn núi khổng lồ khuynh đảo, vòm trời sụp xuống.

 
Giờ khắc này, Mộ Hàn đột nhiên nghĩ đến Tôn hầu tử bên trong tác phẩm nổi tiếng kiếp trước, chỉ tiếc Thanh Hỏa kia lại không phải Như Lai Phật Tổ! Nếu như Thanh Hỏa vận dụng chính là chiêu số khác gì, Mộ Hàn còn có thể lo lắng, thế nhưng mà loại thủ đoạn dùng lực lượng tinh thần thi triển ra này, Mộ Hàn còn chưa từng có sợ qua.

 
Hô!

 
Thân hình Mộ Hàn bỗng dưng kịch liệt bành trướng, trong nháy mắt, đã hóa thành cự nhân cao tới trăm mét, trên thân thể vô cùng to lớn này đúng là quấn quanh lấy vô số Lôi Quang điện xà, hàng tỉ đạo tử mang sáng lạn lại như thực chất từ trong cơ thể Mộ Hàn bạo tán ra, khí tức cuồng bạo mà bá liệt tầng tầng lớp lớp hướng bốn phía xoay tròn mà đi. Giờ khắc này, Mộ Hàn phảng phất không còn là Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ, mà là Lôi Thần từ Cửu Thiên hàng lâm.

 
- Lôi Thần phụ thể!

 
Không có võ đạo tu sĩ Bảo Tiên Thiên Vực ở bên cạnh, thân phận Linh Hư tộc nhân lại đã bị Thanh Hỏa biết được, Mộ Hàn không tiếp tục cố kỵ, lần đầu chính thức đem Vũ Đạo Công Pháp này không hề giữ lại thi triển ra, hơn nữa, tình cảnh lúc này, đã không có khả năng lại để cho Mộ Hàn có giữ lại chút nào.

 
26-01-2015, 01:23 PM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 862: Nghìn Cân Treo Sợi Tóc (3)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Hô!

 
Trong khoảng điện quang hỏa thạch, trăm ngàn đạo điện xà liền từ trong thân thể Mộ Hàn gào thét mà ra, điên cuồng đụng chạm lấy cự chưởng che đến kia, thế như lôi đình vạn quân.

 
Lập tức, thanh âm nổ đùng liên tiếp ở trong thiên địa chấn nổ, cái cự chưởng kia đúng là mở ra vô số khe hở hẹp dài, rậm rạp chằng chịt, giăng khắp nơi, từ xa nhìn lại, cái bàn tay do lực lượng tinh thần của Thanh Hỏa ngưng tụ mà thành kia phảng phất hóa thành một mạng nhện cự đại.

 
Theo cự chưởng kia không ngừng che rơi, khe hở trong lòng bàn tay cũng tiếp tục bạo tăng.

 
Phanh!

 
Khi cùng Mộ Hàn chỉ cách hơn 10 mét, cự chưởng kia liền nhịn không được nữa, bỗng nhiên bạo vỡ đi ra, một lần nữa hóa thành một mảnh lực lượng tinh thần. Dùng thực lực hiện nay của Mộ Hàn, không có khả năng thật sự làm cho lực lượng tinh thần của Hư Kiếp cảnh siêu cấp cường giả Thanh Hỏa tiêu tán, nhưng lại có thể tan rã thế công của hắn đối với mình.

 
Kể từ đó, trừ khi là Thanh Hỏa có thể tự mình chạy tới, nếu không, cách xa nhau ngàn dặm, hắn rất khó làm gì được Mộ Hàn.

 
- Tốt, quả nhiên không hổ là Linh Hư tộc nhân!

 
Gặp công kích của mình không có hiệu quả, Thanh Hỏa chẳng những không có tức giận, ngược lại cười mỉm tán thưởng một tiếng, nhưng ngay sau đó lại xoay chuyển lời nói.

 
- Bất quá, bổn tọa đã quyết định tiễn đưa ngươi đại lễ, phần đại lễ kia ngươi thu cũng phải thu, không thu cũng phải thu! Tiểu gia hỏa, ngươi trốn không thoát đâu!

 
Thanh Hỏa ngữ điệu bình thản, nhưng trong lời nói lại toát ra một cổ khí phách mãnh liệt, tựa hồ Mộ Hàn đã là thịt cá trên thớt gỗ tùy ý hắn xâm lược.

 
- A? Cái kia chúng ta không ngại mỏi mắt mong chờ!

 
Mộ Hàn cười ha ha, tiếp tục đem Lôi Quang Độn Ảnh Quyết thi triển đến mức tận cùng, thân thể khổng lồ giống như một vòng Lôi Điện to lớn, không ngừng phá toái hư không.

 
Xa xa Linh Tiêu Sơn kia lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng ở trong tầm mắt khuếch trương, nhưng Mộ Hàn lại không có nghe được Thanh Hỏa đáp lại, cũng không có phát hiện hắn dùng lực lượng tinh thần phát động công kích nữa, không biết nó là đang dung tốc độ cao nhất chạy tới Linh Tiêu Sơn, hay là suy nghĩ dùng biện pháp gì bắt giữ Mộ Hàn, nhưng mà, Mộ Hàn lại có thể ẩn ẩn cảm giác được lực lượng tinh thần của Thanh Hỏa, thủy chung ở bên người mình lượn lờ bồi hồi.

 
Mộ Hàn rất rõ ràng, mọi cử động bây giờ của mình không thể gạt được Thanh Hỏa.

 
Tuy còn cách cực xa, nhưng Mộ Hàn cũng không dám tồn chút tâm lý may mắn, như tên gia hỏa Tư Không Chiếu cũng có thể có được loại vật phẩm như Thiên Diễn Thần Phù có thể thuấn gian truyền tống đến mấy ngàn dặm, ai biết Thanh Hỏa cái Hư Kiếp cường giả này có vật cùng loại với Thiên Diễn Thần Phù hay không.

 
Hô!

 
Lực lượng tinh thần của Mộ Hàn bắt đầu từ phương hướng khác co rút lại, toàn lực hướng Linh Tiêu Sơn phía trước gào thét mà đi.

 
Trong nháy mắt công phu, tâm thần của Mộ Hàn đã đem ngọn núi này bao trùm. Kỳ quái chính là, khu vực chung quanh ngọn núi mấy trăm dặm đúng là không có hiển lộ ra bất luận dị trạng gì, đừng nói Thần Hải Cảnh U Ảnh tộc cường giả, ngay cả Dương Hồ cảnh U Ảnh nhân cũng không thấy được một cái.

 
- Thật sự là tà môn!

 
Theo lý thuyết, Linh Tiêu Sơn như vậy hẳn là cực kỳ an toàn, nhưng Mộ Hàn chẳng những không có một tia cảm giác yên tâm, sâu trong đáy lòng ngược lại tuôn ra một tia dự cảm không ổn.

 
Phụ cận Linh Tiêu Sơn dị thường bình tĩnh, cái này phi thường không hợp lý.

 
Từ khi bạo lộ chân thân đến bây giờ, đã không sai biệt lắm có một hai phút rồi. Chút thời gian như vậy tuy ngắn ngủi, nhưng đã đầy đủ Thanh Hỏa đối với hành tung của mình làm ra an bài tất yếu. Nhưng làm cho người không thể tưởng tượng chính là, Thanh Hỏa rõ ràng không có phái tộc nhân tăng cường thủ hộ Linh Tiêu Sơn.

 
Sự tình ra khác thường tất có yêu dị!

 
Trong đầu Mộ Hàn phút chốc hiện lên mấy chữ này, tiếp theo ý niệm trong đầu khẽ nhúc nhích, tâm thần cường đại liền hướng trong Linh Tiêu Sơn thẩm thấu đi vào.

 
Ngay lập tức qua đi, Mộ Hàn liền cảm ứng được một loại lực lượng kỳ diệu. Cơ hồ là ở nháy mắt tâm thần tiến vào trong phạm vi Linh Tiêu Sơn, cái lực lượng kia liền từ bốn phương tám hướng tuôn ra mà đến, chỉ trong chớp mắt công phu, lực lượng tinh thần của Mộ Hàn liền hiển lộ ra xu thế tán dật.

 
- Huyền Hoàng Thái Dương cương khí!

 
Đó chính là lực lượng mà chỉ Linh Tiêu Sơn mới có!

 
Trong lòng Mộ Hàn hơi kinh, hắn sớm biết Huyền Hoàng Thái Dương cương khí là khắc tinh hết thảy lực lượng Linh Hồn, nhưng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí mạnh, vẫn là vượt ra khỏi dự liệu của hắn. Lúc này, Mộ Hàn chỉ có thể miễn cưỡng ngưng tụ lực lượng tâm thần, muốn dùng tâm thần dò xét tình huống trong núi, là không có khả năng.

 
Nếu như đổi lại người khác, giờ phút này đoán chừng chỉ có thể khống chế lấy tâm thần rời khỏi phạm vi Linh Tiêu Sơn, bất quá, Mộ Hàn lại không muốn buông tha như vậy.

 
Vốn là, Linh Tiêu Sơn kia với hắn mà nói, là chỗ an toàn.

 
Nhưng hôm nay dị trạng chung quanh Linh Tiêu Sơn, lại làm cho trong lòng Mộ Hàn báo động càng ngày càng đậm, phảng phất Linh Tiêu Sơn sương mù lượn lờ kia đã hóa thành dã thú muốn nhắm người mà phệ, đang chuẩn bị ở thời khắc mình bước vào Linh Tiêu Sơn, tâm thần thư giãn nhất, đối với mình phát động một kích trí mạng.

 
Oanh!

 
Sau một khắc, Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn liền kịch liệt rung động , vô số đạo tử mang sáng chói bạo tán ra, như thực chất ở trong Tâm Cung rất nhanh lưu chuyển.

 
Qua trong giây lát, không gian Tâm Cung rộng lớn khôn cùng kia đã trở nên tím ý dạt dào, mà tâm thần của Mộ Hàn tựa như đánh cho máu gà, lập tức phấn chấn, như dây leo hướng bốn phương tám hướng kéo dài ra, đúng là cưỡng ép phá vỡ Huyền Hoàng Thái Dương cương khí phong tỏa, tình cảnh chung quanh không ngừng ở dưới đáy lòng thoáng hiện.

 
- Ân?

 
Đột nhiên, Mộ Hàn nhíu mày.

 
Chỗ chân núi Linh Tiêu Sơn kia lại hiển lộ ra năm đạo thân ảnh mơ mơ hồ hồ, trong đó hai đạo thân ảnh để lộ ra khí tức đạt đến Thần Hải ngũ trọng thiên, ba đạo khí tức khác thì có cường độ Thần Hải tứ trọng thiên. Cái này liền ý nghĩa, chỗ đó cất giấu năm người tất cả đều là U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả.

 
Năm tên cường giả tiềm phục tại chỗ đó, mượn nhờ Huyền Hoàng Thái Dương cương khí che dấu khí tức cùng tình huống bản thân, một khi Mộ Hàn tới gần, năm tên Thần Hải Cảnh cường giả lại đột nhiên xuất kích, đừng nói là một Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ nho nhỏ, mặc dù là Thần Hải lục trọng thiên cường giả cũng khó ngăn cản.

 
Chỉ có điều, Thanh Hỏa cùng những U Ảnh tộc cường giả kia như thế nào cũng không nghĩ ra lực lượng tinh thần của Mộ Hàn có thể xuyên thấu Huyền Hoàng Thái Dương cương khí áp bách!

 
Hơn nữa, Mộ Hàn cũng không phải Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ bình thường!

 
Quan trọng nhất là, giờ phút này Mộ Hàn đã là có tiến không lui!

 
Vèo!

 
Thở sâu, lúc này Mộ Hàn đã có quyết đoán, thân ảnh to lớn bắn mạnh tới, trên mặt của hắn cũng không có hiển lộ ra chút dị sắc nào, phảng phất không biết chân núi Linh Tiêu Sơn cất dấu năm địch nhân cường đại. Đã đến tình trạng như vậy, cho dù phía trước lại gian nan, Mộ Hàn cũng tuyệt không có thể lùi bước.

 
Mấy trăm dặm cuối cùng, thoáng cái tức qua.

 
Lúc cách Linh Tiêu Sơn ước chừng trăm mét, thân thể to lớn của Mộ Hàn như là thiên thạch đáp xuống, đột nhiên trầm xuống, trong khoảng khắc, hai chân nặng nề giẫm trên mặt đất, phát ra tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, thậm chí toàn bộ Linh Tiêu Sơn cũng giống như rung động lắc lư mấy cái.

 
- Giết!

 
Nháy mắt về sau, trong đôi mắt Mộ Hàn hiện lên một vẻ dữ tợn, trong miệng bỗng dưng hét to, một đạo tử mang to lớn từ trong Tâm Cung kích xạ mà ra, lập tức hóa thành một đạo tia chớp sáng chói huyễn mục, dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai đâm vào chân núi của Linh Tiêu Sơn.

 
26-01-2015, 03:10 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 863: Nghìn Cân Treo Sợi Tóc (4)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Tử mang lướt qua, sương mù nồng đậm như sóng triều hướng hai bên xoay tròn mà đi, hư không từ từ thanh minh.

 
Lập tức, một đạo bóng đen liền hiển lộ đi ra, đúng là một gã U Ảnh tộcThần Hải Cảnh cường giả ẩn núp chỗ chân núi Linh Tiêu Sơn. Ngay cả nháymắt thời gian cũng chưa tới, bóng đen liền từ mơ hồ mà trở nên rõ ràngdị thường, mà lúc này, tử mang đã cách hắn chưa đủ 2m, kình khí sắc bénnhư muốn đem hắc khí quanh quẩn quanh người hắn chém vỡ ra.

 
Ti!

 
Từ khi thân hình Mộ Hàn trầm xuống đến phát động công kích, toàn bộ quátrình đều là nhanh đến cực điểm, biến cố bất thình lình lập tức làm UẢnh tộc cường giả kia kinh hãi, trong miệng kìm lòng không được phát ramột tiếng sắc lạnh, the thé, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang màuđen, hướng về sau nhanh lùi lại.

 
Người U Ảnh kia tuy là Thần Hải ngũ trọng thiên cường giả, nhưng ở LinhTiêu Sơn trong hoàn cảnh đặc biệt này, nó bày ra thực lực thậm chí ngaycả Thần Hải nhất trọng thiên tu sĩ cũng so ra kém, Huyền Hoàng TháiDương cương khí từ bốn phía bách áp mà đến, khiến tốc độ nó lui về phíasau xa không bằng mong muốn.

 
Xùy!

 
Trong khoảnh khắc, tử mang đã đuổi theo đạo hắc ảnh kia, đem thân hình hắn xuyên thủng.

 
Trong nháy mắt này, thời gian phảng phất ngưng trệ, U Ảnh tộc cường giảkia giống như trúng Định Thân Thuật, thân thể đột nhiên cương ở trên hưkhông, hắc khí quanh người kịch liệt bốc lên, một đôi tròng mắt như ẩnnhư hiện nhìn xem trước ngực, trong mắt toát ra, tất cả đều là thần sắckinh hãi cùng khó có thể tin.

 
Giờ phút này, lồng ngực của nó đang bị một thanh trường đao hình dángtia chớp màu tím xỏ xuyên qua, chỗ thân đao bạo tán ra tử mang đầm đặc,đem cả thân hình nó đều bao trùm ở bên trong.

 
- Ti!

 
Rốt cuộc là U Ảnh tộc cường giả, ngay lập tức qua đi, nó liền như ởtrong mộng mới tỉnh, phát ra một tiếng kinh hoàng, thân hình mạnh mẽgiãy dụa . Nhưng mà, phiến tử mang kia tựa hồ ẩn chứa hấp lực vô cùngcường hoành, đem thân thể của nó một mực hấp trong thân đao, mặc kệ hắckhí chung quanh bốc lên như thế nào, thân thể nó đều không có thể từthân đao thoát ly nửa phần.

 
Thanh trường đao màu tím này, đúng là Cửu Long Lôi Vương đao của Mộ Hàn.

 
Hôm nay, bọn người Cừu Huyền Sách, Nghê Diễm cùng Sở Bang ốc còn khôngmang nổi mình ốc, ở chung quanh đều là người U Ảnh của Thái Tố Cổ Thành, Mộ Hàn vận dụng Thánh phẩm Đạo Khí này liền không cần có cố kỵ quá lớn.

 
- Tới cho ta!

 
Trong miệng Mộ Hàn cười lạnh ra tiếng, cánh tay như thiểm điện dò xétchộp tới, Cửu Long Lôi Vương đao kia liền giống bị nam châm hấp dẫn vụnsắt, lập tức kéo lấy U Ảnh tộc cường giả kia bay ngược mà về, chợt rơivào bàn tay Mộ Hàn, tiếp theo Mộ Hàn ý niệm khẽ động, liền đem hắn thuvào Tâm Cung.

 
- Còn có bốn cái!

 
Con ngươi của Mộ Hàn đảo qua phía trước, lần này có thể đơn giản đắcthủ, một là xuất kỳ bất ý, công kì vô bị, thứ hai là trong hoàn cảnhLinh Tiêu Sơn đặc thù này, làm cho thực lực giảm bớt đi nhiều, thế chonên những U Ảnh tộc cường giả vốn định đánh lén hắn kia ăn trộm gà bấtthành còn mất nắm gạo.

 
Bất quá, còn lại mấy U Ảnh tộc cường giả sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy! Ở bên trong Linh Tiêu Sơn, U Ảnh tộc chiếm cứ hoàn cảnh xấu tuyệtđối, chúng tuyệt sẽ không ở đằng kia ngốc chờ đợi mình giết đi qua.

 
- Đi ra ngoài!

 
Quả nhiên cơ hồ là ý niệm trong đầu Mộ Hàn chuyển động, lập tức mộttiếng rống quái dị liền từ trong mây mù đối diện truyền ra, ngay sau đó, bốn gã U Ảnh tộc cường giả giấu kín vào trong đó liền hóa thành bốn đạo lưu ảnh màu đen vọt ra, thoát ly phạm vi Huyền Hoàng Thái Dương cươngkhí ảnh hưởng.

 
Hai mắt Mộ Hàn hiện lên một tia lãnh mang, tay khẽ run, Cửu Long LôiVương đao như hóa thành vật còn sống lần nữa kích xạ mà ra, thẳng đếntên Thần Hải tứ trọng thiên U Ảnh tộc cường giả ngoài cùng bên phải nhất kia, đao mang sáng lạn dài đến mấy trượng, như dải lụa mang tất cả màđi, giống như có thể đem một tòa cự sơn bổ ra hai nửa.

 
Vèo!

 
Thực lực không hề bị Huyền Hoàng Thái Dương cương khí suy yếu, U Ảnh tộc cường giả kia phản ứng cũng giống như nhanh thêm vài phần, song chưởngmột trảo, bàn tay liền nhiều ra một trường côn màu đen hoàn toàn do lựclượng Linh Hồn ngưng tụ mà thành, đúng là trực tiếp nghênh đón Cửu LongLôi Vương đao của Mộ Hàn quét tới.

 
Chỉ là xu thế vô cùng đơn giản quét ngang, nhưng bày ra uy lực lại cựckỳ khủng bố, kình khí mãnh liệt như sóng to gió lớn chồng chất từ trongthân côn kích động mà ra.

 
Những nơi trường côn đi qua, hư không kịch liệt chấn động, phảng phấthóa thành một mảnh đại dương màu đen mênh mông thâm bất khả trắc, nhưmuốn đem tử mang bổ tới trước mặt chôn vùi.

 
Xùy!

 
Mộ Hàn thấy thế, lông mày ngay cả nhăn cũng không có nhăn thoáng mộtphát, Cửu Long Lôi Vương đao không chút do dự cắt nhập phiến hư khôngmàu đen kia, trong thời gian ngắn, đao mang dài đến mấy trượng, điệnquang lập loè kia đã ngưng lại thành một viên cầu màu tím, bên trong tựa hồ ẩn chứa Lôi Điện vô cùng vô tận.

 
Theo Cửu Long Lôi Vương đao không ngừng xâm nhập, chung quanh cũng càngphát ra Hắc Ám, như muốn che đậy viên cầu thấu tràn ra tử mang. Giốngnhư trong nháy mắt, lại như đã qua mấy phút đồng hồ, Cửu Long Lôi Vương đao kia rốt cục đụng chạm tới trường côn trong tay U Ảnh tộc cường giả.

 
Oanh!

 
Tiếp xúc nháy mắt, giống như vô số cân thuốc nổ bị đồng thời nhennhóm, viên cầu màu tím chỗ mũi đao Cửu Long Lôi Vương đao kia vậy màkhông hề dấu hiệu bạo tán ra, minh hưởng rung trời động địa xa truyềnngàn dặm, như muốn đem trọn tòa Thái Tố Cổ Thành lật tung. Mà ở nháymắt tiếng oanh minh này vang lên, trong bóng tối liền giống như bay lên một mặt trời màu tím, hàng tỉ đạo tử mang hoa mắt mà sáng chói mãnhliệt nổ tung, đem ám sắc bốn phía khu trừ toàn bộ.

 
- Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo!

 
Đây cũng là tầng thứ tư bên trong Tử Lôi Đao Quyết.

 
Mộ Hàn dùng Lôi Thần phụ thể cùng Cửu Long Lôi Vương đao cái Thánh phẩmĐạo Khí này phối hợp với nhau thi triển đi ra, uy lực đúng là mạnh mẽtuyệt luân, gần như là ở viên cầu màu tím kia bạo tán, lập tức trườngcôn trong tay U Ảnh tộc cường giả đối diện đã bị kình khí triệt để xénát.

 
Giống bị một đao chi lực kia của Mộ Hàn làm cho giật mình, vũ khí trong tay vừa biến mất, Thần Hải tứ trọng thiên U Ảnh tộc cường giả kia đãhóa thành một mảnh khói đen, hướng phía bên phải bốc lên mà đi.

 
Nhưng mà, cỗ lực đạo kinh khủng sau lưng kia lại Như Ảnh Tùy Hình, ởdưới trùng kích mạnh mẽ như thế, U Ảnh tộc cường giả kia mỗi trốn xa một chút, thân thể sẽ giảm bớt một phần. Lúc nó chạy đến bên ngoài mấy ngàn thước, cổ lực đạo làm cho người tâm thần kinh hãi này mới hoàn toànbiến mất, mà thân thể U Ảnh tộc cường giả kia vốn như là nam tử trưởngthành đã rút nhỏ mấy lần, tựa như hài nhi mới sinh, khí tức thấu tràn ra cũng trở nên cực không ổn định.

 
Mắt hí nhìn phương hướng người U Ảnh kia bỏ trốn, Mộ Hàn cũng không cóđuổi theo, rất nhanh liền thu hồi ánh mắt, hai đạo thân ảnh đồng thời từ trong cơ thể lao ra, phân biệt nghênh hướng hai Thần Hải tứ trọng thiên U Ảnh tộc cường giả vọt tới, hoặc thi triển Liệt Dương Phong Bạo, hoặcthi triển Thương Hải biến.

 
Ở lúc dùng Quỷ Ảnh huyễn hình thuật nghênh địch, đồng thời bản thể MộHàn thì thân như điện quang, hướng tên Thần Hải ngũ trọng thiên U Ảnhtộc cường giả khác kích bắn đi, Cửu Long Lôi Vương đao trong tay lần nữa chém ra ánh đao màu tím chói mắt, như dải lụa hướng tên Thần Hải Cảnhcường giả kia mang tất cả mà đi.

 
Ánh đao kia như là sao chổi hăng hái xuyên việt hư không, ẩn ẩn ngưngtụ thành đoàn, Mộ Hàn như muốn lại một lần nữa thi triển Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo, Vũ Đạo Công Pháp uy lực làm cho người ta sợ hãi này.

 
- Ti!

 
người U Ảnh đối diện kia tuy có tu vi Thần Hải ngũ trọng thiên, lạigiống như cực kỳ kiêng kị, trong tiếng kêu ré bén nhọn, thân hình vậymà giống như phản xạ có điều kiện hướng bên hông né tránh qua.

 
26-01-2015, 03:10 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 864: Ta Ở Đây Chờ Ngươi!


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Đao mang màu tím mỹ lệ truy đuổi mà đi, mà thân thể Mộ Hàn lại như mủitên, trực tiếp từ chỗ U Ảnh tộc cường giả đứng lúc trước kia bay vút màqua.

 
Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo kia uy lực đích thật là cường hãn tới cực điểm,nhưng thi triển loại công pháp này cần phải hao phí chân nguyên cũng làcực kỳ kinh người, nhất là dưới tình huống dùng Lôi Thần phụ thể cùngCửu Long Lôi Vương đao phối hợp, chân nguyên trong cơ thể càng là nhưlưu thủy phi tốc biến mất.

 
Dùng thực lực hiện nay của Mộ Hàn, thi triển một lần có chút nhẹ nhõm, thi triển hai lần lộ ra có chút miễn cưỡng.

 
Nếu như lúc khác, cho dù chân nguyên hao hết cũng không sao, nhưng bâygiờ không chỉ bên hông có hai gã U Ảnh tộc cường giả, thậm chí còn có vị Hư Kiếp cường giả tùy thời có thể xuất hiện, Mộ Hàn tự nhiên phải chừachút dư lực.

 
Hắn lần này thi triển Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo, chẳng qua là phô trương thanh thế.

 
Thấy đối thủ quả nhiên bị sợ, Mộ Hàn mừng rỡ nhẹ nhõm, dù sao hắn giờphút này nhiệm vụ trọng yếu nhất, không phải đánh chết U Ảnh tộc cườnggiả, mà là tiến vào Linh Tiêu Sơn.

 
Người U Ảnh kia đã tránh đi, Mộ Hàn tự nhiên không cần phải ngốc lại đicùng nó dây dưa, mà đổi thành hai gã U Ảnh tộc cường giả khác lại bị hóa thân cuốn lấy, trước mặt Mộ Hàn không còn trở ngại.

 
Trong khoảnh khắc, Mộ Hàn đã chạy ra ngoài mấy chục thước, Linh Tiêu Sơn đã có thể đụng tay là đến.

 
- Rốt cục sắp thành công rồi!

 
Mộ Hàn hai mắt như điện, thân thể to lớn giống như đạn pháo bay ra khỏinòng súng, như gió bay điện chớp phóng tới phiến mây mù đối diện kia,nhưng tâm thần lại không có chút thư giãn nào, chỉ có chính thức bướcvào bên trong Linh Tiêu Sơn, hắn mới có cơ hội thoát khỏi Hư Kiếp cườnggiả tên gọi Thanh Hỏa kia, tạm thời bảo đảm an toàn của mình.

 
Nhưng mà, ở nháy mắt thân hình đụng chạm lấy mây mù, Mộ Hàn cũng không như trong dự liệu chui đi vào!

 
Trong nháy mắt này, phiến mây mù kia phảng phất hóa thành tường đồngvách sắt, lúc hắn vừa tiếp xúc, một cổ kình khí vô cùng bàng bạc dùng xu thế bài sơn đảo hải từ trong mây mù tuôn ra mà ra, Mộ Hàn cơ hồ khôngcó kháng cự chi lực, thân hình không tự chủ được bị đẩy lùi gần trămmét!

 
- Tiểu gia hỏa, chúng ta lại gặp mặt.

 
Thanh âm cười mỉm đột nhiên vang lên, một đạo thân ảnh từ trong mây mù đối diện chậm rãi đi ra.

 
Dung mạo người U Ảnh kia đúng là cùng nhân loại cực kỳ tương tự, khuônmặt tuấn tú, thân thể cao dài, chỗ mi tâm có một ấn ký màu hồng, cực kỳbắt mắt. Ở sau lưng hắn, mây mù giống bị gió lớn gợi lên, không ngừnghướng hai bên phiêu tán, hiển lộ ra một điểm chân diện mục của Linh Tiêu Sơn.

 
- Thanh Hỏa!

 
Mộ Hàn ổn định thân hình, bay xuống trên mặt đất, nhưng đồng tử lại bỗng nhiên co rút lại .

 
Khi thân thể đụng chạm lấy mây mù, Mộ Hàn chỉ cảm thấy đại cục đã định,tâm thần căng cứng không tự giác địa buông lỏng không ít. Nhưng Mộ Hànnhư thế nào cũng không nghĩ tới, ở nháy mắt mình sắp tiến vào LinhTiêu Sơn, vị Hư Kiếp cường giả sau nửa ngày không có động tĩnh này lạiđột nhiên hiện thân, chặn đường đi của mình.

 
- Tiểu gia hỏa, còn nhớ được bổn tọa mới vừa nói qua không?

 
Thanh Hỏa cười tủm tỉm nhìn chăm chú lên Mộ Hàn, chỉ đầu hơi đạn, haiđạo khí tức màu hồng xẹt qua hư không, trong khoảnh khắc liền chui vàotrong hai đạo thân thể mà Mộ Hàn dùng Quỷ Ảnh huyễn hình thuật huyễn hóa ra hư ảnh kia. Bang bang hai tiếng nổ mạnh qua đi, hai đạo hư ảnh hóathân kia đúng là lập tức tan thành mây khói.

 
Hai gã U Ảnh tộc cường giả kia giống như đã nhận được mệnh lệnh mới,thân ảnh liên tục lập loè, rất nhanh liền biến mất ở phía chân trời,nhưng Mộ Hàn lại cảm giác linh hồn như gặp phải trọng kích, tâm thần rất là chấn động, vội vàng vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết, mới đem loại cảm giác không khỏe này đè xuống.

 
- Thanh Hỏa ngươi cho rằng ta đã hoàn toàn ở trong ngươi khống chế?

 
Mộ Hàn thở sâu trầm giọng nói.

 
- Tiểu gia hỏa, chẳng lẽ chính ngươi không cảm thấy như vậy?

 
Thanh Hỏa nhẹ nhàng cười cười, ánh mắt thâm thúy đảo qua Mộ Hàn, như muốn đem hắn nhìn thấu.

 
- Đương nhiên... là không!

 
Ở chữ "không" từ trong miệng tóe ra, lập tức trên khuôn mặt tuấn mỹ kiacủa Mộ Hàn đột nhiên hiện lên nụ cười cổ quái, một đoàn Lục Ảnh nho nhỏrất nhanh từ trong ngực chia lìa mà ra, hướng Thanh Hỏa bắn mạnh tới.

 
Cái kia là một mảnh biếc lá cây chỉ rộng có ba chỉ, óng ánh mỏng nhưcánh ve, bên trong lá xanh mạch lạc rõ ràng có thể thấy được. Cách Thanh Hỏa càng gần, từ trong phiến lá thấu tràn ra khí tức liền càng cườngđại, tựa hồ trong phiến lá nho nhỏ kia cất dấu một tòa núi lửa hoạtđộng, kịch liệt rung chuyển.

 
- Ồ? Hư Tướng?

 
Thanh Hỏa tựa hồ liếc thấy phiến lá này dị trạng, bất quá, chỉ là kinhngạc thấp giọng hô một tiếng, tay phải đã trảo tới, thế như Bôn Lôi.Nhưng mà, không đợi ngón tay của nó cùng phiến lá đụng chạm, phiến láxanh kia đã kịch liệt chấn động, trong khoảnh khắc liền hóa thành một gã lão giả râu tóc bạc trắng.

 
Lão giả này dĩ nhiên là Xích Thành Thiên Vực Chân Vũ Thánh Sơn sơn chủ… Cổ Thương Phong!

 
Xùy!

 
Cổ Thương Phong hai mắt nhắm lại, phảng phất không có chứng kiến ThanhHỏa ở bên ngoài hơn 10 mét, chỉ là cánh tay phải vừa nhấc, ngón trỏ khôgầy như củi chậm rãi vươn đi ra ngoài.

 
Nhìn như hời hợt, nhưng một ngón tay này của hắn đi ra ngoài, hư khônggiống như bị xuyên thấu, một lỗ thủng cự đại dùng ngón trỏ của hắn làmtrung tâm, tốc độ làm cho người ta sợ hãi hướng bốn phương tám hướngkhuếch trương, lực đạo như đại dương mênh mông cũng liên tục không ngừng từ trong lỗ thủng kia hướng bốn phía chập trùng mà ra.

 
Tiếng xé gió chói tai kích động Thiên Địa, chỉ ngắn ngủn trong tích tắccông phu, Thanh Hỏa giống như cũng bị lỗ thủng cực lớn kia mang tất cả,thôn phệ đi vào.

 
Tuy là Hư Tướng, nhưng vẻn vẹn một ngón tay này của Cổ Thương Phong, liền làm cho thành cổ chấn động, phong vân biến sắc.

 
- Ngũ trọng Hư Kiếp?

 
Thanh Hỏa hoảng sợ biến sắc, thân ảnh cơ hồ là giống như phản xạ có điều kiện nhanh lùi lại, thoáng qua tầm đó, đã ở ngoài mấy ngàn mét. Nhưngmà, thân thể vừa ở trên hư không dừng lại, Thanh Hỏa vội la lên, trướcmắt xuất hiện tên lão giả kia cũng không phải là ngũ trọng Hư Kiếp cường giả chính thức, mà là một đạo Hư Tướng của ngũ trọng Hư Kiếp cường giả.

 
Đường đường tam trọng Hư Kiếp cường giả, lại bị một đạo Hư Tướng dọalùi, trong đôi mắt Thanh Hỏa hiện lên một vòng nổi giận không dễ dàngphát giác.

 
Vèo!

 
Lạnh lùng cười cười, thân hình Thanh Hỏa liền hóa thành một đạo lưuquang màu đen, về phía trước kích bắn đi, chui vào chính giữa lỗ thủngmàu đen cực lớn kia.

 
Chợt, liền có một đạo loan nguyệt nho nhỏ ở trong hắc động kia mềm rủxuống bay lên, hình thể đúng là trở nên càng ngày càng khổng lồ, ánhquang màu hồng như sóng triều từ trong loan nguyệt kia thấu tràn ra, như tơ như sợi, cuồn cuộn không dứt, Hắc Ám chung quanh bị tia sáng nàychiếu xạ, như là băng tuyết không ngừng tan rã.

 
Thời gian qua một lát, lỗ đen đã biến mất không còn thấy bóng dáng tămhơi, thậm chí ngay cả Hư Tướng của Cổ Thương Phong cũng bị loan nguyệtkia hòa tan.

 
Trong lúc nhất thời, chỗ chân núi Linh Tiêu Sơn này, chỉ còn loan nguyệt màu hồng khổng lồ kia trôi nổi ở hư không.

 
Ông!

 
Thanh âm chiến minh kịch liệt bỗng nhiên vang lên, luân loan nguyệt kiakịch liệt co lại, mà thân ảnh đã biến mất kia của Thanh Hỏa cũng từtrong hư không diễn sinh ra, thân thể từ từ rõ ràng. Không có một hồi,cái loan nguyệt kia đã hóa thành ấn ký màu hồng nho nhỏ, một lần nữakhắc ở vị trí mi tâm của Thanh Hỏa.

 
- Ngũ trọng Hư Kiếp thì như thế nào? Chỉ là một Hư Tướng, cũng dám cản trở...

 
Thanh Hỏa nổi giận cũng theo Hư Tướng của Cổ Thương Phong nhạt nhòa màtán đi, trên mặt toát ra một tia mỉm cười lạnh nhạt, thế nhưng mà haichữ "bổn tọa" đằng sau còn chưa kịp nói ra miệng, thanh âm liền két mộttiếng dừng lại, dáng tươi cười cũng cứng đờ trên mặt... Mộ Hàn kia rõràng đã biến mất!

 
Hai ánh mắt xoát chuyển hướng Linh Tiêu Sơn, Thanh Hỏa còn chưa pháthiện thân ảnh của Mộ Hàn, tiếng cười to của hắn đã phiêu đi qua:

 
- Thanh Hỏa, nếu còn muốn tiễn đưa đại lễ cho ta, thì tới Linh Tiêu Sơn, ta ở đây chờ ngươi!

 
28-01-2015, 11:23 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 865: Nguyệt Thần Mi Ấn


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Xích Thành Thiên Vực, Chân Vũ Thánh Sơn.

 
Trong không gian Thiên Khu phong, hai mắt của Cổ Thương Phong đột nhiên mở ra, lông mày không nhịn được chăm chú vặn lại:

 
- Hư Tướng của lão phu vậy mà biến mất?

 
Cổ Thương Phong đối với Mộ Hàn ký thác kỳ vọng, tự nhiên không có khả năng cứ như vậy đem Mộ Hàn bỏ lại Bảo Tiên Thiên Vực.

 
Trước khi ly khai Côn Luân Tiên Phủ, Cổ Thương Phong từng tách ra một đạo Hư Tướng, dung nhập trong cơ thể Mộ Hàn. Trong lúc nguy cấp, đạo Hư Tướng kia có thể trợ giúp Mộ Hàn đánh tan bất luận võ đạo tu sĩ dưới Thần Hải thất trọng thiên gì. Đương nhiên, nếu tao ngộ Hư Kiếp cảnh cường giả, cái kia cũng không phải là Hư Tướng có khả năng chống lại rồi.

 
- Hủy diệt Hư Tướng của lão phu hẳn là lão gia hỏa Hư Kiếp cảnh?

 
Trong miệng hồ nghi thì thầm một tiếng, đôi mắt đục ngầu kia của Cổ Thương Phong đột nhiên toát ra sát cơ khiếp người, hai tay gầy còm ở trước người hăng hái bay múa.

 
Không bao lâu, một đạo bóng đen liền ở trước người Cổ Thương Phong ngưng tụ mà thành.

 
Khuôn mặt người nọ cực kỳ mơ hồ, phân biệt không ra ngũ quan, thân hình cũng cực nhạt, tựa hồ tùy thời đều có thể tiêu tán, nhưng đạo loan nguyệt ấn ký màu đỏ chỗ mi tâm kia lại dị thường bắt mắt.

 
- Nguyệt Thần mi ấn? Người U Ảnh tộc?

 
Trên khuôn mặt già nua của Cổ Thương Phong hiện lên một tia kinh ngạc.

 
- Toàn bộ Bảo Tiên Thiên Vực, U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả có được Nguyệt Thần mi ấn, chỉ có Ảnh Hầu tọa trấn ở Thái Tố Cổ Thành mới có... tiểu gia hỏa Mộ Hàn kia hôm nay đang đóng ở Thái Tố Cổ Thành, ra tay đánh tan Hư Tướng của lão phu chính là nó?

 
- Thanh Hỏa lại dám đánh phá ăn ý của U Ảnh tộc cùng Vạn Giới Võ Minh, đối với võ đạo tu sĩ dưới Hư Kiếp cảnh động thủ?

 
- Nếu thật như thế, cũng trách không được lão phu rồi...

 
...

 
Trong đôi mắt Cổ Thương Phong hiện lên một tia lãnh ý, thân hình bỗng dưng từ trong không gian lòng núi này biến mất...

 
Bảo Tiên Thiên Vực, Côn Luân Tiên Phủ.

 
- Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm hai vị trưởng lão đều thất thủ rồi hả?

 
Chỗ chân núi Côn Luân Sơn, thanh âm bén nhọn đột nhiên ở trong một tòa cung điện rộng lớn quanh quẩn ra, trong ngữ điệu tràn đầy ý tứ hàm xúc không thể tưởng tượng nổi.

 
- Bọn họ đều có được tu vi Thần Hải thất trọng thiên, đối phó một tiểu gia hỏa Dương Hồ thất trọng thiên, vậy mà cũng sẽ thất thủ? Tin tức này... có đúng hay không?

 
- Chắc chắn 100%, tin tức là từ Thái Tố Cổ Thành vừa mới truyền đến , không có khả năng giả bộ!

 
- Thủ đoạn của Mộ Hàn kia đích thật là quỷ dị, ngay cả hai vị Thần Hải thất trọng thiên trưởng lão cũng không có thể đắc thủ, trong Tiên Phủ này còn có ai có thể ước thúc được hắn?

 
- Trước bất kể nhiều như vậy, vẫn là nhanh đem hai vị trưởng lão cứu trở lại, bằng không thì bọn hắn nói không chừng thật bị những người U Ảnh kia chộp tới!

 


 
Thanh âm bảy mồm tám lưỡi mà thảo luận liên tiếp vang lên.

 
Một lát qua đi, một tiếng ho khan trầm thấp đột nhiên ở trong cung điện vang lên, lập tức liền đem những thanh âm ầm ĩ kia tất cả đều đè ép xuống dưới:

 
- Thương trưởng lão, việc này liền giao do ngươi xử trí, lập tức chọn lựa nhân thủ tiến về Thái Tố Cổ Thành, tuyệt đối không thể để cho hai vị trưởng lão rơi vào tay U Ảnh nhân.

 
- Vâng!

 
Trong tiếng đáp lại giống như chém đinh chặt sắt, một đạo thân ảnh gầy cao bỗng dưng từ trong điện lập loè mà ra...

 


 
- Cái Linh Tiêu Sơn này quả nhiên thần kỳ!

 
Thái Tố Cổ Thành, ở bên trong Linh Tiêu Sơn, Mộ Hàn thân như lưu tinh, phi tốc bay đi.

 
Ngọn sơn phong này chẳng những cao và dốc sừng sững, hơn nữa sơn thể khổng lồ, càng kỳ lạ chính là, cả ngọn núi đều óng ánh sáng long lanh, như dùng một khối mỹ ngọc dị thường to lớn tạo hình mà thành, tầng ngoài phảng phất chảy xuôi một tầng sáng bóng hoa mỹ, đi ở phía trên có thể đem thân ảnh rõ ràng phản chiếu ra.

 
Một vào trong núi, Mộ Hàn liền cảm nhận được một cảm giác áp bách khổng lồ

 
Cái loại áp lực này tất nhiên là nguyên ở Huyền Hoàng Thái Dương cương khí trên Linh Tiêu Sơn, không chỗ nào không có, Mộ Hàn cũng là cực lực điều động Thần Cung chi lực, này mới khiến tâm thần có thể bao trùm phương viên mấy ngàn thước, nếu thu hồi tâm thần, ngược lại có thể ở trong núi này hành động thông thuận tự nhiên.

 
Chỉ có điều, hiện tại Mộ Hàn còn phải mật thiết chú ý động tĩnh chung quanh.

 
Trước đây, Mộ Hàn ở thời khắc mấu chốt dẫn động Hư Tướng của sơn chủ Cổ Thương Phong, mặc dù có thể thành công tiến vào Linh Tiêu Sơn, nhưng không thể phớt lờ. Hắn biết rõ, Thanh Hỏa kia thân là tam trọng Hư Kiếp siêu cấp cường giả, cho dù chỉ là vì tranh giành một hơi, nó cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.

 
Cái Linh Tiêu Sơn này đích thật là khắc tinh của U Ảnh tộc, vốn lấy thực lực của Thanh Hỏa, tiến vào Linh Tiêu Sơn cũng không khó, vấn đề là nó có thể phát huy ra bao nhiêu thực lực mà thôi.

 
Nhưng để cho Mộ Hàn ngoài ý muốn chính là, thẳng đến khi hắn đến giữa sườn núi, Thanh Hỏa cũng không có hiện thân.

 
- Nó có thể nuốt được cơn tức này sao?

 
Mộ Hàn chân mày hơi nhíu lại, trong nội tâm điểm khả nghi mọc lan tràn.

 
Bất quá, bước chân chỉ là hơi ngưng lại, Mộ Hàn liền tiếp theo hướng lên bay đi. Ở bên trong Linh Tiêu Sơn, càng là tới gần vị trí đỉnh núi, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia liền càng mạnh mẽ, mặc kệ Thanh Hỏa kia có tới hay không, Mộ Hàn cũng phải dùng tốc độ nhanh nhất đến chỗ cao nhất Linh Tiêu Sơn này.

 
Đến đó, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đối với thực lực của U Ảnh tộc suy yếu cùng áp chế liền sẽ đạt tới cực hạn.

 
Cho dù cuối cùng nhất Thanh Hỏa hiện thân, Mộ Hàn nói không chừng cũng có sức liều mạng.

 
Vèo!

 
Tiếng xé gió rất nhỏ liên tục không ngừng vang lên, đúng là bất tuyệt như lũ, Mộ Hàn tựa như một đầu linh xà, từ trong mây mù trên sơn thể rất nhanh tháo chạy. Càng tới gần đỉnh núi, tâm thần của Mộ Hàn thừa nhận cảm giác áp bách liền càng mãnh liệt, phạm vi có khả năng cảm ứng được cũng tùy theo không ngừng co rút lại.

 
Không có qua bao lâu thời gian, đỉnh núi đã ở trước mắt.

 
- Tại đây Huyền Hoàng Thái Dương cương khí tối thiểu so với chân núi mạnh tám chín lần, chờ đến đỉnh núi, có lẽ có thể đạt tới gấp 10 lần, một Thần Hải thất trọng thiên U Ảnh tộc cường giả tới đỉnh Linh Tiêu Sơn, nói không chừng sẽ suy yếu đến dưới Thần Hải Cảnh, chỉ có thể phát huy ra thực lực của Dương Hồ thất trọng thiên!

 
Mộ Hàn tinh tế cảm thụ được Huyền Hoàng Thái Dương cương khí mang đến áp lực, ý niệm trong đầu có chút chuyển động, nhưng bước chân lại không có chút nào chậm lại.

 
Bất tri bất giác, tâm thần của Mộ Hàn rốt cục tiến đến đỉnh Linh Tiêu Sơn!

 
Mà lúc này, phạm vi cảm ứng của Mộ Hàn chỉ còn lại có phương viên mấy chục thước.

 
- Cũng sắp đến rồi!

 
Đáy lòng Mộ Hàn kìm lòng không được nổi lên một cổ vui mừng, nhưng vui mừng này còn không có tiếp tục bao lâu, Tử Hư Thần Cung lại đột nhiên sinh ra một tia báo động, cái này để cho Mộ Hàn có loại dự cảm không ổn, Thanh Hỏa thủy chung chưa từng xuất hiện, có phải là sớm chạy đến đỉnh Linh Tiêu Sơn chờ đợi mình hay không?

 
Cơ hồ ngay khi trong đầu Mộ Hàn toát ra ý nghĩ này, lập tức mây mù chỗ đỉnh núi lại không có bất kỳ dấu hiệu hướng hai bên bốc lên mà đi.

 
Hô!

 
Chợt, một đạo bóng đen đột nhiên thoáng hiện, mi tâm như loan nguyệt kích xạ mà ra, trong khoảnh khắc liền đã đến trên đỉnh đầu Mộ Hàn, thấu tràn ra ánh quang màu hồng như ngưng kết thành thực chất, giống như Lưu Vân nước rơi từ trên cao trút xuống, đem Mộ Hàn kể cả phương viên mấy chục thước ở bên trong, tất cả đều bao phủ.

 
Thanh Hỏa! Nó quả nhiên giấu ở chỗ này!

 
Mộ Hàn vốn là lắp bắp kinh hãi, tiếp theo trong nội tâm cuồng hỉ, tại đỉnh Linh Tiêu Sơn, Thanh Hỏa bày ra thực lực đại ngã xuống, rõ ràng chỉ có Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong, chỉ so với Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm hơi cường một chút, Thanh Hỏa như vậy, cho dù Mộ Hàn không địch lại, cũng đủ để bảo đảm bản thân an toàn.

 
28-01-2015, 11:23 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 866: Tịch Diệt Hồn Trảm


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Hô!

 
Mộ Hàn ý niệm tầm đó, Thiên Anh liền tách ra hư ảnh to lớn, lòe ra mi tâm, hướng loan nguyệt màu hồng ánh quang nhấp nháy chỗ không trung kia vọt tới.

 
Đây chính là Thiên Anh ngự hồn đại pháp.

 
Trước kia, Mộ Hàn không dám đối với Thanh Hỏa thi triển Vũ Đạo Công Pháp như vậy, là vì Thanh Hỏa có được hồn thể thuần túy, cường độ linh hồn của hắn xa xa mạnh hơn mình, đối với nó vận dụng Thiên Anh ngự hồn đại pháp rất có thể khiến cho mãnh liệt cắn trả, đến lúc đó đả thương địch thủ không thành, ngược lại hại chính mình.

 
Oanh!

 
Trong khoảng điện quang hỏa thạch, Thiên Anh hư ảnh đã xuyên thấu hồng quang, đánh lên miếng loan nguyệt này. Trong tiếng nổ đùng rung trời động địa, Thiên Anh hư ảnh lập tức nứt vỡ ở vô hình, mà miếng loan nguyệt kia lại giống như cùng hào quang màu hồng triệt để thoát ly, trở nên có chút ảm đạm.

 
Chợt, lực lượng tâm thần của Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa tầng tầng lớp lớp xoay tròn ra, lại cùng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí từ bốn phương tám hướng bách áp tới kia đụng phải, chỉ trong chớp mắt công phu, tất cả lực lượng tâm thần liền bị triệt để tách ra, tan rã vào hư không.

 
Ở trong hoàn cảnh đặc thù trên đỉnh Linh Tiêu Sơn này, hai người dùng lực lượng tâm thần giao phong, tựa hồ lực lượng ngang nhau.

 
Nhưng đáy lòng Mộ Hàn, lại bắt đầu khởi động lấy một cổ cảm xúc gọi là "ngạc nhiên", miếng loan nguyệt ấn ký kia của Thanh Hỏa cũng không biết là làm sao tới, ở nháy mắt va chạm, Mộ Hàn vậy mà phát hiện cái ấn ký kia tựa hồ ẩn chứa một không gian có thể hấp phệ hết thảy lực lượng Linh Hồn.

 
Nếu không phải bản thân Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn có được năng lực có thể thôn phệ hết thảy lực lượng, kể cả lực lượng Linh Hồn, vừa rồi hắn dùng Thiên Anh ngự hồn đại pháp thao túng lực lượng tâm thần, nói không chừng sẽ toàn bộ bị miếng loan nguyệt ấn ký kia hấp thụ, rất khó đối với nó tạo thành bất luận ảnh hưởng gì.

 
Loan nguyệt ấn ký của U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả này, ngược lại là cùng Tâm Cung của võ đạo tu sĩ cực kỳ tương tự.

 
- A...?

 
Ngay thời điểm Mộ Hàn ngạc nhiên, Thanh Hỏa cũng kinh ngạc thấp hô ra tiếng.

 
- Tiểu gia hỏa, ngươi vừa rồi dùng là công pháp gì, có thể chống lại Nguyệt Thần mi ấn của bổn tọa công kích?

 
Đang khi nói chuyện, miếng Nguyệt Thần mi ấn kia đã xoay quanh quay về, một lần nữa sáp nhập vào mi tâm của nó.

 
Tuy ở bên trong Linh Tiêu Sơn, thực lực của nó trên diện rộng cắt giảm, nhưng nó tự tin có thể đối phó được Mộ Hàn cái tiểu gia hỏa ngay cả Thần Hải Cảnh cũng còn chưa đột phá này. Cho nên, sớm một bước đuổi tới đỉnh Linh Tiêu Sơn này, chờ Mộ Hàn chui đầu vô lưới. Mộ Hàn đúng như nó sở liệu, đi tới nơi này, nhưng khiến nó không nghĩ tới chính là, mình vốn tưởng rằng nắm chắc một lần xuất kích, đã bị Mộ Hàn thoải mái mà hóa giải như thế.

 
Nếu như chỉ là công kích bị Mộ Hàn hóa giải, đây cũng thôi, thật không nghĩ đến ngay cả Nguyệt Thần mi ấn lại ở dưới Mộ Hàn phản kích bị thương.

 
Giờ khắc này, Thanh Hỏa đối với Mộ Hàn sử dụng thủ đoạn hiếu kỳ tới cực điểm.

 
- Nguyệt Thần mi ấn?

 
Trong miệng nhẹ nhàng đọc lên bốn chữ này, trên mặt Mộ Hàn không có toát ra chút dị sắc nào, ý niệm trong đầu khẽ nhúc nhích, Cửu Long Lôi Vương đao trong tay đã phá không mà ra, hóa thành một đạo tử sắc thiểm điện sáng lạn, nhắm Thanh Hỏa trên đỉnh núi bắn mạnh tới. Thoáng chốc, đao mang như luyện, khí tức cuồng bạo như sóng triều từ trong thân đao cuồn cuộn mà ra, phô thiên cái địa lan tràn, trong khoảnh khắc, đã đem Thanh Hỏa bao trùm vào bên trong.

 
Bất quá, đao mang màu tím kia còn chưa đụng chạm lấy Thanh Hỏa, đã co lại thành một viên cầu tròn, giống như có vô số Lôi Điện đang không ngừng xuyên thẳng qua, tới lui tuần tra, thanh âm nổ đùng chói tai không ngừng mà từ đó chấn động ra, ngay cả Mộ Hàn cái người khởi xướng này, lỗ tai cũng vù vù không ngớt.

 
- Lại là này chiêu!

 
Thanh Hỏa xùy cười ra tiếng, trong miệng thình lình nhổ ra mấy chữ.

 
- Tịch Diệt hồn trảm!

 
Sau một khắc, toàn bộ thân hình của Thanh Hỏa đều đã tan rã vào hư không, chỉ còn Nguyệt Thần mi ấn chỗ mi tâm kia. Lập tức, ông một tiếng chiến minh qua đi, Nguyệt Thần mi ấn kia kịch liệt biến ảo, chỉ trong nháy mắt công phu, đã hóa thành một thanh Viên Nguyệt Loan Đao cực lớn.

 
Xoẹt!

 
Ở bên trong tiếng vang bén nhọn giống như xé lụa, vô số đạo đao mang như thủy ngân từ trên cao huy sái mà xuống, ánh quang màu hồng kia tràn ngập phương viên mấy chục thước, để cho trong phiến thiên địa này tràn ngập khí tức tĩnh mịch, tựa hồ ở dưới đao mang bao phủ, hết thảy sự vật đều sẽ chôn vùi.

 
Cảm thụ được khí tức quanh người biến hóa, nhưng lòng Mộ Hàn lại yên tĩnh như nước, tất cả lực chú ý đều tập trung ở phía trên mũi đao Cửu Long Lôi Vương đao. Mỗi khi thân đao ở trong hư không tiến lên một phần, khí tức cuồng bạo bên trong viên cầu màu tím kia liền mãnh liệt một phần, tựa hồ tùy thời có thể bạo phát đi ra.

 
Trước kia trong quá trình đến đỉnh Linh Tiêu Sơn, Mộ Hàn đã luyện hóa được đại lượng lực lượng Linh Hồn của người U Ảnh tộc, chân nguyên khôi phục không ít, đúng là lần nữa đem Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo thi triển đi ra.

 
Rầm rầm rầm...

 
Thời gian một cái nháy mắt cũng chưa tới, trăm ngàn đạo đao mang màu hồng cơ hồ đồng thời phô thiên cái địa trút xuống ở phía trên viên cầu màu tím kia, minh thanh đinh tai nhức óc liên tiếp, tiếng nổ thành một mảnh. Trong nháy mắt này, viên cầu màu tím kia giống như thuốc nổ bị đốt lên, ầm ầm nổ bung.

 
Thoáng chốc, phiến khu vực này tựa hồ nhấc lên Phong Bạo cực lớn, tử mang đầm đặc cùng ánh đao màu hồng giăng khắp nơi, đem toàn bộ đỉnh núi Linh Tiêu Sơn đều bao trùm ở bên trong.

 
Oanh!

 
Lúc trước lực đạo tàn sát bừa bãi còn chưa tiêu tán, thanh âm kim thiết kinh thiên động địa liền lần nữa vang vọng hư không, Mộ Hàn đem Cửu Long Lôi Vương đao cùng Nguyệt Thần mi ấn biến thành Viên Nguyệt Loan Đao của Thanh Hỏa phá vỡ kình khí trùng trùng điệp điệp, hung hăng va chạm lại với nhau.

 
Trong lúc nhất thời, cả tòa Linh Tiêu Sơn như gặp phải trọng kích, mạnh mẽ rung động lắc lư, mà khu vực đỉnh núi Linh Tiêu Sơn, mây mù bốc lên kịch liệt kia giống như bị gió cuốn động, mảng lớn mảng lớn hướng bốn phía gào thét mà đi, đỉnh núi vốn là bị sương mù quấn quanh đúng là trở nên dị thường thanh minh, hiển lộ ra sơn thể giống như Ngọc thạch kia.

 
Lần thứ nhất đập đến qua đi, lần thứ hai đập đến lại nối gót tới.

 
Oanh!

 
Oanh!

 
...

 
Nổ vang trầm trọng đúng là một tiếng đón lấy một tiếng, hơn nữa một tiếng so với một tiếng dồn dập, một tiếng so với một tiếng kịch liệt... . . . Ở đỉnh núi Linh Tiêu Sơn, Mộ Hàn Cửu Long Lôi Vương đao cùng Thanh Hỏa Viên Nguyệt Loan Đao vô cùng điên cuồng mà giao phong, kình khí cuồng mãnh một luồng sóng nối tiếp một luồng sóng kích động ra.

 
Thời gian dần qua, lại chỉ có thể nhìn đến hai đạo lưu quang tím, hồng đậm đặc bỗng nhiên va chạm, bỗng nhiên chia lìa.

 
Tiếng gầm cực lớn dùng Linh Tiêu Sơn này làm trung tâm, hướng bốn phía liên tục không ngừng gào thét mà đi, chẳng những làm cho cả tòa Thái Tố Cổ Thành U Ảnh tộc chấn động, càng làm những võ đạo tu sĩ trong Hồn Ngục Kim Cương Tráo đang cùng người U Ảnh kịch chiến kia cảm thấy ngạc nhiên, trong nội tâm phỏng đoán không ngừng.

 
- Tất cả mọi người nhanh lên, sắp đến Thái Tố Cổ Thành rồi!

 
Lúc này, phía trên băng nguyên mênh mông, đã có mười đạo thân ảnh tựa như lưu tinh, ở trên không cao mấy ngàn thước hăng hái xuyên thẳng qua. Mỗi đạo thân ảnh đều không hề che lấp thấu tràn ra khí tức cường đại, cơ hồ đều có cường độ Thần Hải thất trọng thiên, bọn hắn là trưởng lão Côn Luân Tiên Phủ chạy đến cứu viện.

 
Mười tên Thần Hải thất trọng thiên cường giả dắt tay nhau mà đến, cái này đã là lực lượng cường đại nhất trong Thần Hải Cảnh võ đạo tu sĩ của Côn Luân Tiên Phủ.

 
Không bao lâu, Hồn Ngục Kim Cương Tráo đen sì kia đã tiến nhập tầm mắt chúng nhân, nhưng những Tiên Phủ trưởng lão này còn chưa kịp cao hứng, một cổ khí tức vô cùng khủng bố từ phía sau nghiền áp mà đến, làm cho bọn hắn mỗi người đều vì sợ mà tâm rung động, suýt nữa từ trên cao ngã xuống.

 
- Hư Kiếp cường giả?

 
Trong đầu đồng thời hiện lên mấy chữ này, mọi người không khỏi hoảng sợ nghẹn ngào.

 
Thời gian qua một lát, cỗ khí tức kinh khủng kia đã từ trên không mang tất cả mà qua, hướng phương hướng Thái Tố Cổ Thành gào thét mà đi. Lại qua một hồi lâu, tâm thần sợ run của mọi người mới thoáng ổn định, lẫn nhau liếc mắt, đúng là không hẹn mà cùng giật mình kinh hô:

 
- Cổ Thương Phong?

 
28-01-2015, 11:23 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 867: Hỗn Nguyên Tiên Châu


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Oanh!

 
Lại là một tiếng nổ vang giống như mặc kim liệt thạch qua đi, kình khí mạnh mẽ dùng xu thế bài sơn đảo hải hướng bốn phía xoay tròn ra, mà Cửu Long Lôi Vương đao cùng Viên Nguyệt Loan Đao mãnh liệt chạm vào nhau lần nữa cơ hồ đồng thời nhanh lùi lại mấy ngàn thước, đều lẳng lặng trôi nổi ở hư không.

 
- Thanh Hỏa, nhịn không được rồi sao?

 
Mộ Hàn cười ha ha, hai mắt nhìn chằm chằm vào ánh đao màu hồng xa xa kia, sắc mặt hơi có chút trở nên trắng bệch.

 
Lúc này, Mộ Hàn sớm đã đứng ở trên đỉnh Linh Tiêu Sơn.

 
Dùng pháp lực điều khiển Cửu Long Lôi Vương đao kia cùng Thanh Hỏa Nguyệt Thần Mi Ấn biến thành loan đao vô số lần va chạm qua đi, Mộ Hàn đã tiếp cận cực hạn mà mình có khả năng thừa nhận. Hắn Ngũ Hành pháp lực mặc dù có thể cuồn cuộn tương sinh, nhưng tinh thần lại không đạt được tình trạng như vậy, hôm nay đã gần đến khô kiệt.

 
Bất quá, Mộ Hàn tin tưởng, mình không dễ chịu, Thanh Hỏa càng không dễ chịu.

 
Nếu như là ở băng nguyên bên ngoài Hồn Ngục Kim Cương Tráo, mặc dù thực lực của Thanh Hỏa ngã xuống đến tình trạng Thần Hải thất trọng thiên, Mộ Hàn đoán chừng mình sớm đã bị thua, chỉ có thể càng không ngừng thi triển Lôi Quang độn ảnh quyết bỏ chạy. Nhưng ở bên trong Linh Tiêu Sơn, thực lực của Thanh Hỏa bị suy yếu trên diện rộng, dừng lại thời gian càng lâu, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đối với hồn thể của U Ảnh tộc ảnh hưởng bất lợi sẽ trở nên càng ngày càng rõ ràng.

 
Ở chỗ này giao thủ, trạng thái của Mộ Hàn là chậm rãi hạ thấp, mà Thanh Hỏa lại là thẳng tắp hạ thấp, cho dù tu vi của nó cường thịnh trở lại, thủ đoạn lại cao minh, cũng khó có thể thời gian dài chống đỡ.

 
Tựu như lúc này, Mộ Hàn liền ẩn ẩn nhìn thấy, Viên Nguyệt Loan Đao đối diện kia giống như đang run nhè nhẹ.

 
- Nói đúng, bổn tọa thật là có chút nhịn không được rồi!

 
Thanh Hỏa cũng không có chết sĩ diện trả lời lại một cách mỉa mai, ở trong Viên Nguyệt Loan Đao kia ngược lại truyền ra tiếng cười to của hắn, có chút dừng lại một lát, Thanh Hỏa đột nhiên ngữ khí trầm xuống.

 
- Tiểu gia hỏa, bổn tọa thật sự là càng ngày càng thích ngươi rồi, vốn là còn ý định đến U Ảnh Thần Điện lại đem phần đại lễ kia tặng cho ngươi, hiện tại xem ra phải đưa trước rồi!

 
Mộ Hàn ý niệm khẽ động, Cửu Long Lôi Vương đao liền từ trên cao rơi vào bàn tay, cười tủm tỉm trêu chọc nói:

 
- Thanh Hỏa, ngươi ngàn vạn lần đừng yêu thích ta, ta không có hứng thú lấy ngươi làm thiếp. Về phần phần đại lễ kia tiễn đưa hay không tiễn đưa, là sự tình của ngươi, nhưng thu hay không thu, lại là ta làm chủ!

 
- Làm thiếp? Làm cái gì thiếp?

 
Thanh Hỏa có chút hồ nghi vô ý thức hỏi một câu, nhưng lại không ở trên cái chữ mà nó không hiểu này dây dưa xuống dưới, cười mỉm nói:

 
- Tiểu gia hỏa, xem ra ngươi là xem thường bổn tọa rồi, phần đại lễ kia của bổn tọa, ngươi là thu cũng phải thu không thu cũng phải thu...

 
Vừa dứt lời, thân ảnh hắc khí lượn lờ kia của Thanh Hỏa đã hiển lộ ra, Viên Nguyệt Loan Đao kia thì kịch liệt co rút lại, một lần nữa hóa thành Nguyệt Thần Mi Ấn bay vào mi tâm của hắn.

 
- Tiểu gia hỏa, hảo hảo mở to hai mắt nhìn xem Hỗn Nguyên Tiên Châu mà bổn tọa tặng cho ngươi này.

 
Trong miệng hét lớn lên tiếng, bàn tay của Thanh Hỏa đúng là lăng không nhiều ra một hạt châu óng ánh sáng long lanh.

 
Ngay lập tức qua đi, âm thanh chiến minh rung trời động địa đột nhiên ở trong thiên địa bắn ra, đồ vật bị Thanh Hỏa gọi là Hỗn Nguyên Tiên Châu kia từ trong bàn tay hắn lượn vòng mà ra. Chỉ trong khoảnh khắc công phu, viên châu lớn cỡ lòng bài tay kia, đã lớn như sân bóng rỗ kiếp trước, lập tức đến trên không Linh Tiêu Sơn, vô số tia sáng trắng sáng lạn chói mắt từ trong châu nổ bắn mà ra, chẳng những bao trùm Mộ Hàn, càng đem Thanh Hỏa bao phủ ở bên trong.

 
- Hỗn Nguyên Tiên Châu?

 
Trong đầu Mộ Hàn vừa hiện lên mấy chữ này, sắc mặt liền đột biến.

 
Đúng lúc này, Tử Hư Thần Cung của hắn vậy mà bất an rung động, báo động so với dĩ vãng bất luận thời điểm gì đều mạnh mẽ hơn. Mặc dù Mộ Hàn không biết Thanh Hỏa xuất ra cái Hỗn Nguyên Tiên Châu này có tác dụng gì, nhưng nó đối với mình mà nói cũng không phải vật gì tốt!

 
Vèo!

 
Ý niệm tầm đó, thân hình Mộ Hàn nhanh lùi lại.

 
Nhưng mà Mộ Hàn vừa mới hành động, Hỗn Nguyên Tiên Châu to lớn kia liền hóa thành một vòng xoáy tuyết trắng cự đại, hấp lực vô cùng mênh mông từ trên cao trút xuống, đúng là đem Mộ Hàn, Thanh Hỏa, kể cả đỉnh núi Linh Tiêu Sơn ở bên trong, tất cả đều bao phủ ở bên trong.

 
Phệ!

 
Mộ Hàn nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, ở hấp lực xuất hiện trong nháy mắt, hắn liền cảm giác mình lâm vào trong vũng bùn vô biên vô hạn, tựa hồ vô luận như thế nào cũng khó có khả năng giãy giụa, trong nháy mắt tầm đó, thân hình đã bị hấp lực này kéo đến, không tự chủ được hướng lên cao mấy chục thước.

 
Mộ Hàn hung ác cắn răng một cái, lập tức đem Anh Lôi Đan Quyết cùng Thái Hư Động Thần Quyết vận hành đến mức tận cùng, bốn khỏa Anh Đan cùng Tử Hư Thần Cung kịch liệt rung động lắc lư, hấp lực cường hoành tựa như bại đê sóng lớn, tầng tầng lớp lớp từ trong không gian Tâm Cung tuôn ra mà ra, cùng Hỗn Nguyên Tiên Châu kia đối chọi gay gắt.

 
Lần nữa bị hấp hướng vòng xoáy tuyết trắng kia đến gần mấy chục thước, xu thế bay lên của thân hình Mộ Hàn rốt cục chậm lại, lại như cũ đang không ngừng tiếp cận vòng xoáy.

 
- Đây rốt cuộc là thứ đồ vật quỷ gì?

 
Mộ Hàn cảm thấy hoảng sợ, chợt liền mạnh mẽ hít sâu một hơi, tự trấn tĩnh tâm thần, không ngừng vận chuyển công pháp, trong đầu cực lực suy nghĩ lấy kế sách ứng đối.

 
- Tiểu gia hỏa, không nên vùng vẫy!

 
Đúng lúc này, tiếng cười to của Thanh Hỏa bỗng dưng vang lên, lúc này, hắn chẳng những không có nửa điểm kinh hoảng, lời nói ngược lại toát ra một tia hưng phấn cùng kích động khó có thể ức chế.

 
- Phần lễ vật này, bổn tọa tiễn đưa định rồi, nhanh tới, bổn tọa ở trong Hỗn Nguyên Tiên Châu chờ ngươi!

 
Mộ Hàn vô ý thức giương mắt nhìn lên, chỉ thấy thân hình Thanh Hỏa hóa thành một đạo hắc mang, không chút nào kháng cự chui vào ở chỗ sâu trong vòng xoáy tuyết trắng, biến mất không thấy gì nữa.

 
Lập tức, vòng xoáy kia lưu chuyển lần nữa nhanh hơn, từ ở chỗ sâu trong vòng xoáy tuôn ra hấp lực đúng là bạo tăng gần như gấp đôi.

 
- Mẹ nó, lần này thật sự là nhịn không được rồi!

 
Mộ Hàn thầm mắng một tiếng, nếu như lúc lực lượng tinh thần sung túc, hắn còn có thể lấy ra Thái Vi Tinh Bàn kia, thử xem Tuyệt phẩm Đạo Khí có thể chống cự Hỗn Nguyên Tiên Châu hấp lực hay không, nhưng bây giờ lực lượng tinh thần của hắn gần như khô kiệt, ngay cả Đạo Khí cũng cầm không đi ra, cho dù muốn nếm thử cũng nếm thử không được.

 
Khi hấp lực càng cường đại hơn che kín mà đến, hấp lực nguồn gốc từ Tử Hư Thần Cung kia của Mộ Hàn đúng là bị kéo tới thất linh bát lạc, khó có thể kháng cự Hỗn Nguyên Tiên Châu hấp lực, thân hình khôi ngô giống như đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, dùng tốc độ càng nhanh phóng tới vòng xoáy tuyết trắng kia.

 
- Lần này nói không chừng thực phải bỏ qua thân thể này rồi!

 
Mộ Hàn kinh mà bất loạn, lập tức thoát ly trạng thái Lôi Thần phụ thể, thân hình khôi ngô chợt hồi phục nguyên trạng, cuối cùng còn sót lại chút lực lượng tinh thần kia thì tập trung ở trong cơ thể. Một khi khó có thể vãn hồi, Mộ Hàn sẽ đem huyết mạch Linh Hư tộc cùng Ngũ Hành Chân Linh pháp thể thu nhập Tâm Cung, buông tha cho thân thể.

 
Hô!

 
Đã không có hấp lực của Tử Hư Thần Cung đối kháng, nháy mắt về sau, thân hình Mộ Hàn đã gào thét bay vào ở chỗ sâu trong vòng xoáy. Nhưng ở một khắc cuối cùng bị vòng xoáy tuyết trắng kia nuốt hết, trong tai Mộ Hàn đột nhiên truyền đến tiếng oanh minh vô cùng kịch liệt, Linh Tiêu Sơn phía dưới kia dường như bạo tán ra tia sáng trắng so với Hỗn Nguyên Tiên Châu càng thêm sáng chói. . .

 
28-01-2015, 11:23 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 868: Chim Sẻ Núp Đằng Sau


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Oanh!

 
Mộ Hàn hoàn toàn chính xác không có nhìn lầm, cơ hồ ở cùng thời khắc thân thể hắn chui vào vòng xoáy đó, Linh Tiêu Sơn phía dưới vòng xoáy tuyết trắng kia như đột nhiên sống lại, mạnh mẽ chấn run lên một cái, ngay sau đó, liền có hàng tỉ đạo tia sáng trắng chướng mắt từ trong sơn thể tỏa ra.

 
Phiến ánh quang này sáng chói như tuyết, lập tức xuyên thấu mây mù trùng trùng điệp điệp, hướng bốn phương tám hướng khuếch trương.

 
Chỉ một thoáng, cả tòa Thái Tố Cổ Thành đều trở nên sáng ngời thêm vài phần.

 
Lúc này, vòng xoáy tuyết trắng trôi nổi trên không Linh Tiêu Sơn lại kịch liệt co rút lại, một lần nữa ngưng tụ thành một khỏa Hỗn Nguyên tiên châu cực đại, trong châu ẩn ẩn có thể thấy được hai đạo thân ảnh nhàn nhạt.

 
- Đáng tiếc, có chút vội vàng, nếu là đến U Ảnh Thần Điện, lại...

 
Thanh Hỏa tựa hồ cũng không có phát hiện Linh Tiêu Sơn dị động, thanh âm hơi có chút tiếc nuối từ trong Hỗn Nguyên tiên châu truyền ra, nhưng nó lời còn chưa nói hết, thanh âm yếu ớt giống như tơ nhện này đã bị một tiếng vang thật lớn đánh gãy.

 
Răng rắc!

 
Thanh âm này từ trong ngọn núi đột nhiên bạo phát đi ra, trong khoảnh khắc liền đến đỉnh núi. Nháy mắt sau, tòa Linh Tiêu Sơn dốc đứng này vậy mà từ trung ương nứt ra một khe hở thâm thúy, phảng phất như một hung thú ngủ say vô số năm đột nhiên từ trong lúc ngủ say thức tỉnh, mở ra miệng lớn dính máu.

 
Hô!

 
Chợt, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí trải rộng Linh Tiêu Sơn như nhận lấy kích thích mãnh liệt, trong nháy mắt liền từ bốn phương tám hướng hội tụ đến trên không Linh Tiêu Sơn, như là một khối cự thạch vạn cân đột nhiên oanh vào phía trên Hỗn Nguyên tiên châu, ép tới nó hăng hái chìm xuống giữa khe hở.

 
- Không tốt...

 
Tiếng kinh hô của Thanh Hỏa bỗng nhiên vang lên.

 
Trong tiếng chiến minh kịch liệt, hạt châu to lớn tuyết trắng kia đúng là hăng hái xoay tròn , tựa hồ mỗi xoay tròn một vòng, liền có một cổ lực đạo bàng bạc từ trong châu thấu tràn ra. Một lát qua đi, Hỗn Nguyên tiên châu lại ngạnh sanh ngừng lại xu thế trầm xuống, chậm rãi hướng lên bay vụt đi.

 
Nhưng mà, không đợi Hỗn Nguyên tiên châu lao ra khe hở, Linh Tiêu Sơn đã hoàn toàn bế hạp, tia sáng trắng chói mắt lập tức tiêu tán, mây mù tiếp tục ở trong núi quanh quẩn lưu chuyển.

 
Vừa rồi một màn kia, phảng phất chưa từng phát sinh qua.

 
- Bên Linh Tiêu Sơn kia xảy ra chuyện gì?

 
Người U Ảnh tộc giống như thủy triều lui bước, ở bên trong mười chín nơi đóng quân của Hồn Ngục Kim Cương Tráo, từng đạo thân ảnh phá tan lực lượng bình chướng, đi ra bên ngoài thành lũy, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn phương hướng Linh Tiêu Sơn.

 
Ngay tại vừa rồi, mặc dù là Dương Hồ cảnh tu sĩ đang cùng người U Ảnh tộc giao chiến, đều bị Linh Tiêu Sơn kia đột nhiên bạo tán ra tia sáng trắng vạn trượng kinh động. Khi tia sáng trắng kia biến mất, tất cả người U Ảnh tộc toàn bộ lui bước, hơn nữa hiển lộ ra thái độ hoảng sợ trước nay chưa có.

 
Đây càng để cho mọi người kinh nghi, nhịn không được nguyên một đám chạy ra nơi đóng quân trông xem thế nào .

 
Chỉ tiếc, sau khi phiến sáng trắng sáng chói trên Linh Tiêu Sơn kia nhạt nhòa, mọi người có khả năng chứng kiến, chỉ là một mảnh hư không tối tăm mờ mịt, âm u.

 
- Những người U Ảnh kia phát cái thần kinh gì?

 
Biên giới Thái Tố Cổ Thành, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm nhìn xem U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả đột nhiên vứt bỏ mình, vội vàng rời đi kia, đều là đầu đầy sương mù.

 
Hai người bị phần đông U Ảnh tộc cường giả vây công, đã là chân nguyên sắp hết, mình đầy thương tích máu tươi đầm đìa, nhất là Cừu Huyền Sách, thương thế cực nặng, tạng phủ trong cơ thể đều đã hóa thành bột mịn, mỗi lần thở dốc, đều có đại lượng nhục cặn hòa với máu tươi phụt lên mà ra, thập phần đáng sợ.

 
Chỉ cần thế công của những người U Ảnh kia lại tiếp tục một lát, liền có thể nhẹ nhõm cầm xuống hai người Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm.

 
Nhưng khiến người ngoài ý chính là, chúng lại ngay cả một chút thời gian như vậy cũng không muốn trì hoãn, liền vội vàng lui hướng ở chỗ sâu trong Thái Tố Cổ Thành, như nhận lấy kinh hãi lớn lao. Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm thu hồi ánh mắt, không khỏi hai mặt nhìn nhau, chỉ cảm thấy có chút không hiểu thấu.

 
Vèo! Vèo...

 
Phút chốc, tiếng xé gió liên tiếp vang lên, lại có mười đạo thân ảnh từ phương hướng nơi đóng quân Số 1 chạy như bay mà đến, càng ngày càng rõ ràng tiến vào ánh mắt của Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm.

 
- Là bọn người Thương trưởng lão!

 
Nghê Diễm tinh thần đại chấn, trên khuôn mặt trắng như tờ giấy không khỏi nhiều ra một tia huyết sắc. Cừu Huyền Sách thấy thế, trong mắt cũng nhiều ra một vòng thần sắc giật mình, ha ha cười nói:

 
- Trách không được những người U Ảnh kia lại đột nhiên rút đi, nguyên lai là phát giác được có người đến cứu viện chúng ta.

 
Trong chớp mắt, mười đạo thân ảnh đã bay xuống trên mặt đất.

 
- Chư vị trưởng lão, đa tạ...

 
Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm vội vàng chắp tay nói tạ, nhưng lời còn chưa nói hết, đã bị lão giả thân hình gầy cao phía trước nhất kia đánh gãy, vội vàng hỏi.

 
- Cừu trưởng lão, Nghê trưởng lão, Mộ Hàn kia đâu rồi?

 
- Mộ Hàn?

 
Hai người ngẩn người, lúc này mới phát hiện sắc mặt mười tên Tiên Phủ trưởng lão chạy đến đều cực kỳ khó coi.

 
Nghê Diễm cũng không rõ ràng lắm duyên cớ trong đó, sau khi cùng Cừu Huyền Sách nhìn nhau, nghiến răng nghiến lợi nói:

 
- U Ảnh tộc Ảnh Hầu Thanh Hỏa tọa trấn Thái Tố Cổ Thành này, tựa hồ đối với Mộ Hàn cảm thấy phi thường hứng thú, phát hiện tung tích của hắn đang lấy Thái Tố Tiên Khí, liền lập tức đuổi theo tới, hiện tại Mộ Hàn kia chắc hẳn đã bị nó bắt.

 
- Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi!

 
Lão giả gầy cao kia liên tục gật đầu, chín người còn lại cũng thầm nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt dễ nhìn một chút, nhưng không qua hai giây, lão giả kia giống như nghĩ tới điều gì, lại kinh gọi.

 
- Cái gì? Hắn bị Ảnh Hầu bắt được? Các ngươi không nhìn lầm, là Ảnh Hầu kia tự mình động tay?

 
Không đêợi Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm đáp lại, sắc mặt lão giả kia liền trở nên càng thêm khó coi.

 
- Trách không được Cổ Thương Phong sẽ xuất hiện, hơn nữa không hề cố kỵ tiến vào Thái Tố Cổ Thành, ... Lần này thật sự là không xong rồi, Hư Kiếp cường giả ra tay, U Ảnh tộc cùng võ đạo tu sĩ chúng ta một hồi đại chiến chỉ sợ sẽ bắt đầu...

 
Nghe nói như thế, không chỉ có chín người còn lại thần sắc đột biến, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm cũng là cả kinh, giống như phản xạ có điều kiện nhớ tới mấy năm trước Thượng Thiên Vực thiếu chút nữa bởi vì nhân loại tu sĩ cùng U Ảnh tộc đại chiến mà hủy diệt, Ảnh Hầu Thanh Hỏa ra tay bắt Mộ Hàn, dẫn tới Cổ Thương Phong đến đây cứu...

 
Nếu Cổ Thương Phong ở Thái Tố Cổ Thành động thủ, sẽ dẫn phát cái gì?

 
Chẳng lẽ Bảo Tiên Thiên Vực lại sẽ đi theo gót Thượng Thiên Vực thế giới kia? Đến lúc đó, bọn hắn những người này lại không biết còn có bao nhiêu người có thể ở trong chiến đấu còn sống sót...

 
Oanh!

 
Đúng lúc này, tiếng oanh minh cực lớn không hề dấu hiệu ở trong thiên địa nổ vang, mọi người vô ý thức ngưng mắt nhìn lại, chỉ thấy ở chỗ sâu trong Thái Tố Cổ Thành, một mảnh lục mang sáng chói càng lúc càng nhanh hướng bốn phía lan tràn ra, trong thời gian ngắn, liền đem trọn tòa Thái Tố Cổ Thành đều chiếu rọi đến sáng thêm vài phần.

 
Mọi người thấy thế, tâm thần điên cuồng mà hướng ở chỗ sâu trong Thái Tố Cổ Thành mang tất cả mà đi, cũng không lâu lắm, một bức họa liền ở trong đầu mọi người bày ra:

 
Ở trung tâm lục mang Vô biên vô hạn, một tòa cung điện màu đen khổng lồ như đã mất đi toàn bộ sinh cơ, rất nhanh mục nát, sụp xuống... Mà ở phía trên lục mang, một bóng trắng ngự hư mà đứng, nhìn qua người U Ảnh tộc từ bốn phương tám hướng hội tụ mà đến, trên khuôn mặt già nua phảng phất có một tầng sương lạnh, lãnh ý lạnh thấu xương.

 
- U Ảnh tộc U Ảnh Thần Điện hủy diệt... Cổ Thương Phong thật sự xuất thủ...

 
29-01-2015, 01:23 PM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 869: Hỗn Nguyên Tinh Khí


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Đây là không gian bên trong Hỗn Nguyên tiên châu?

 
Ở giữa sương mù trắng mịt mờ, Mộ Hàn nghi hoặc khẽ đảo tròng mắt.

 
Sau khi bị vòng xoáy nuốt hết, Mộ Hàn liền xuất hiện ở nơi này, chung quanh tràn ngập sương mù nồng đậm. Lực lượng khủng bố không cách nào chống lại liên tục không ngừng từ trong những sương mù lưu chuyển không ngớt kia thấu tràn ra, đem Mộ Hàn một mực cố định ở trong không gian, thân hình đúng là khó có thể nhúc nhích mảy may.

 
- Thanh Hỏa!

 
Mộ Hàn hét lớn, trong nội tâm cũng đã làm xong chuẩn bị ứng đối biến cố đột phát.

 
Vừa dứt lời, một đạo bóng đen mơ hồ liền từ đối diện dần hiện ra, trong khoảnh khắc đã trở nên cực kỳ rõ ràng, đúng là U Ảnh tộc Ảnh Hầu Thanh Hỏa. Chỉ có điều, giờ phút này trên mặt vị Hư Kiếp cường giả kia chẳng những không có chút vui mừng nào, hai đầu lông mày ngược lại tràn đầy kinh hãi chi sắc.

 
Mộ Hàn đột nhiên nhớ tới cuối cùng nhìn thấybạch quang kia, trong nội tâm hơi động một chút, mắt hí cười nói:

 
- Thanh Hỏa, nhìn dáng vẻ của ngươi, tựa hồ tình huống không ổn a?

 
- Tiểu gia hỏa, nói cho ngươi biết cũng không sao.

 
Thanh Hỏa trầm mặt, hình như có chút ít tức giận nói:

 
- Ta và ngươi vừa tiến vào Hỗn Nguyên tiên châu, Linh Tiêu Sơn lại đem Hỗn Nguyên tiên châu nuốt rồi.

 
- Ân?

 
Ánh mắt Mộ Hàn lộ ra nghi ngờ.

 
- Hỗn Nguyên tiên châu bị Linh Tiêu Sơn nuốt? Lời này là có ý gì?

 
Thanh Hỏa cười lạnh nói:

 
- Ngươi tiếp nhiệm vụ đi Linh Tiêu Sơn súc tích lực lượng cho Huyền Hoàng bảo thạch, vậy mà không biết cả tòa Linh Tiêu Sơn này là một khối Huyền Hoàng bảo thạch sao?

 
Nghe thế, một đôi mắt của Mộ Hàn lập tức trừng đến căng tròn, trong nội tâm cực kỳ kinh ngạc, nếu Thanh Hỏa không nói dối, hắn còn thật không biết, cái Linh Tiêu Sơn kia là một khối Huyền Hoàng bảo thạch cực lớn. Nhưng rất nhanh Mộ Hàn lại có chút hồ nghi, những Huyền Hoàng bảo thạch trong không gian Tâm Cung của mình kia tất cả đều là màu đen, vì sao khối Huyền Hoàng bảo thạch Linh Tiêu Sơn này lại trắng noãn như Băng Tuyết, đơn giản là hình thể nó to lớn cực kỳ sao?

 
Không đợi Mộ Hàn đem nghi ngờ này nói ra, Thanh Hỏa lại có chút ảo não nói:

 
- Bổn tọa cũng là không nghĩ tới khối Huyền Hoàng bảo thạch này rõ ràng thành linh.

 
Nếu như ở bên ngoài Hỗn Nguyên tiên châu, dùng thủ đoạn của bổn tọa, tùy thời có thể ly khai Linh Tiêu Sơn; nhưng sau khi vào Hỗn Nguyên tiên châu, coi như là bổn tọa cũng không dễ dàng đi ra ngoài như vậy, trong hạt châu này, có thực lực cường thịnh trở lại cũng thi triển không ra, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem nó bị Linh Tiêu Sơn nuốt hết. Hôm nay, ở trong Linh Tiêu Sơn này, chung quanh Huyền Hoàng Thái Dương cương khí là đậm đặc nhất, muốn lại đi ra càng là khó càng thêm khó.

 
- Thật sự là tính sai!

 
Nói xong lời cuối cùng, Thanh Hỏa thở dài một tiếng, trên mặt đã tràn đầy bất đắc dĩ.

 
- Cái này kêu là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ núp đằng sau!

 
Mộ Hàn đã tỉnh hồn lại, ha ha cười cười, nhìn có chút hả hê nói.

 
- Thanh Hỏa, nếu ngươi không ở trên Linh Tiêu Sơn lấy ra Hỗn Nguyên tiên châu, cũng không có chuyện như vậy rồi.

 
- Tiểu gia hỏa, đừng cao hứng quá sớm!

 
Thanh Hỏa nghe vậy, sắc mặt hơi trầm xuống nói:

 
- Sở dĩ Linh Tiêu Sơn sẽ nuốt Hỗn Nguyên tiên châu, chính là muốn hấp thu Hỗn Nguyên tinh khí trong hạt châu này. Một khi Hỗn Nguyên tinh khí trong châu toàn bộ biến mất, ta và ngươi hai người cũng sẽ sinh cơ đoạn tuyệt, bổn tọa chính là hồn thể, sẽ triệt để tan thành mây khói, mà ngươi, đoán chừng dùng không được bao lâu cũng sẽ biến thành một cổ thây khô. Mặt khác sau khi bị Linh Tiêu Sơn nuốt hết, liên hệ cùng ngoại giới sẽ bị Huyền Hoàng Thái Dương cương khí chung quanh hoàn toàn ngăn cách, cho dù có người muốn cứu viện chúng ta, cũng tìm không thấy vị trí của chúng ta, không biết từ nơi nào ra tay.

 
- Tình huống có lẽ sẽ càng hỏng bét!

 
Đôi mắt của Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, khóe môi liền lộ ra một vòng tươi cười quái dị.

 
- Thanh Hỏa, trước kia ngươi hủy diệt cái Hư Tướng kia. Kỳ chủ tên là Cổ Thương Phong, là Xích Thành Thiên Vực Chân Vũ Thánh Sơn sơn chủ, ngũ trọng Hư Kiếp siêu cấp cường giả, hiện tại hắn nói không chừng cũng đã đuổi tới Thái Tố Cổ Thành. Nếu tìm không thấy ta, hắn tất nhiên sẽ tưởng rằng ngươi đem ta chộp tới địa phương nào đó, dùng tính tình cùng thực lực của hắn, tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ.

 
- Ân?

 
Thanh Hỏa nhíu mày, nhưng thần sắc lập tức đại biến.

 
- Hắn đã xuất thủ... Đáng hận, vậy mà hủy diệt U Ảnh Thần Điện của bổn tọa!

 
Mộ Hàn kinh ngạc nói:

 
- Làm sao ngươi biết?

 
- Tại đây mặc dù cùng ngoại giới đoạn tuyệt, nhưng U Ảnh Thần Điện kia bị bổn tọa rèn luyện vô số năm, nó bị hủy diệt, bổn tọa tự nhiên sẽ có cảm ứng!

 
Vẻ mặt Thanh Hỏa âm trầm, lạnh giọng nói.

 
- Cổ Thương Phong kia thật sự là to gan, lại dám vào Thái Tố Cổ Thành ! Đường đường Hư Kiếp cường giả, lại dám vi phạm U Ảnh tộc cùng Vạn Giới Võ Minh ước định, nhúng tay tranh đấu giữa tộc của ta cùng với võ đạo tu sĩ nhân loại!

 
Mộ Hàn cười mỉm mà nói:

 
- Thanh Hỏa, muốn nói vi phạm ước định, cũng là ngươi trước vi phạm đấy! Chẳng lẽ ngươi không phải là Hư Kiếp cảnh cường giả?

 
Thanh Hỏa khẽ nói:

 
- Tiểu gia hỏa, ngươi không phải nhân loại võ đạo tu sĩ, mà là Linh Hư tộc nhân trong chín dị tộc.

 
Mộ Hàn cười nhạo nói:

 
- Trừ ngươi ra, còn có ai biết rõ điểm ấy? Ở trong mắt Cổ Sơn chủ cùng với Hồn Ngục Kim Cương Tráo, thậm chí tu sĩ toàn bộ Bảo Tiên Thiên Vực, Mộ Hàn ta là võ đạo tu sĩ tư chất xuất chúng, xuất thân từ Thái Huyền Hạ Thiên Vực, mà không phải Linh Hư tộc gì kia.

 
- Ngươi...

 
Thanh Hỏa lập tức chán nản, chợt lại giống như nghĩ tới chuyện đáng sợ gì, trong ánh mắt lại toát ra sợ hãi chi ý.

 
- Không tốt, bổn tọa xông đại họa, Cổ Thương Phong hủy diệt U Ảnh Thần Điện của bổn tọa. Tất sẽ dẫn phát tộc của ta cùng Bảo Tiên Thiên Vực tu sĩ đại chiến, đến lúc đó không biết sẽ có bao nhiêu cường giả tộc của ta vẫn lạc

 
- Chuyện bên ngoài, sẽ có người ở phía ngoài đi lo, ngươi hiện tại vẫn là ngẫm lại như thế nào thoát khốn a?

 
Nếu như Thanh Hỏa thật sự một lời thành sấm, ở trong chiến đấu lớn như vậy, nhân loại cường giả cũng sẽ đại lượng vẫn lạc, bất quá, vận mệnh võ đạo tu sĩ của Bảo Tiên Thiên Vực, không phải Mộ Hàn cần quan tâm, huống hồ, đang ở trong Hỗn Nguyên tiên châu này, hắn coi như là muốn quan tâm cũng quan tâm không được.

 
- Như thế nào thoát khốn?

 
Thanh Hỏa tuy là Hư Kiếp cường giả, lại rất khó bình tĩnh như Dương Hồ cảnh tu sĩ Mộ Hàn, hắn thở sâu một cái, trầm giọng nói.

 
- Bổn tọa, ...

 
Đằng sau còn chưa nói ra miệng, Thanh Hỏa liền hoảng sợ nói.

 
- Không tốt, Huyền Hoàng bảo thạch kia đã bắt đầu hấp thụ Hỗn Nguyên tinh khí ở đây!

 
- A?

 
Nhãn châu của Mộ Hàn xoay động, liền phát hiện những sương mù màu trắng khoan thai lưu chuyển chung quanh kia bắt đầu kịch liệt chấn động, phảng phất đột nhiên bị vòi rồng quấy phá.

 
Thanh Hỏa gấp giọng nói:

 
- Tiểu gia hỏa, chúng ta không thể ngồi chờ chết, bổn tọa hoàn toàn chính xác có biện pháp thoát khốn, bất quá cần ta và ngươi hai người liên thủ mới thành.

 
Mộ Hàn chậm rãi nói:

 
- Đợi một chút, trong này tựa hồ không có chuyện gì của ta a?

 
Thanh Hỏa tức giận nói:

 
- Không có chuyện gì của ngươi? Tiểu gia hỏa, chẳng lẽ ngươi thật muốn Hỗn Nguyên tinh khí bị Huyền Hoàng bảo thạch hấp hết, ở trong hạt châu chậm rãi biến thành thây khô?

 
- Ta còn không có xem bộ dạng mình biến thành thây khô, thử xem cũng không tệ.

 
Mộ Hàn như cũ không chút hoang mang, cười tủm tỉm nói.

 
Có lẽ đúng như Thanh Hỏa nói, sau khi Hỗn Nguyên tinh khí không còn, thân thể mình sẽ biến thành thây khô, bất quá Mộ Hàn có thể vững tin, cho dù chuyện như vậy thật sự phát sinh, mình cũng sẽ không chết. Có Tử Hư Thần Cung, Mộ Hàn tin tưởng mình một ngày kia nhất định có thể thoát khốn, cải tạo thân thể.

 
Huống chi, hiện tại Mộ Hàn ngay cả mục đích Thanh Hỏa đem mình vào trong Hỗn Nguyên tiên châu cũng không biết, như thế nào đáp ứng cùng hắn liên thủ. So với Huyền Hoàng bảo thạch đang hấp thu Hỗn Nguyên tinh khí mà nói, rõ ràng cho thấy vị U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả này đối với mình uy hiếp càng lớn!

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 870: Mua Dây Buộc Mình


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Tiểu gia hỏa, ngươi không muốn sống chăng?

 
Thanh Hỏa không nghĩ tới Mộ Hàn đúng là một chút cũng không thèm để ý sinh tử của mình, sau một lúc im miệng không nói mới lạnh giọng mở miệng, ở trong lời nói lộ ra sát khí.

 
- Nếu ngươi thật muốn chết, hiện tại bổn tọa có thể thành toàn ngươi! Cho dù không có ngươi hỗ trợ, bổn tọa cũng có thể thoát khốn, đơn giản là nhiều chút thời gian mà thôi.

 
Mộ Hàn cười hì hì nói:

 
- Đã như vậy, vậy ngươi tranh thủ thời gian động thủ đi! Ta một cái Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ nho nhỏ, có thể được một vị tam trọng Hư Kiếp cảnh cường giả chôn cùng, cuộc đời này không uổng!

 
Dứt lời, Mộ Hàn không thèm nhìn Thanh Hỏa đang nhíu mày, lại là yên tâm có chỗ dựa chắc, một bộ ước gì ngươi ra tay.

 
- Ngươi...

 
Thanh Hỏa tức giận đến trên mặt đều biến sắc, gân xanh chỗ thái dương trực nhảy, đã qua một hồi lâu, mới đè xuống tức giận trong lồng ngực.

 
- Tiểu gia hỏa, ngươi muốn như thế nào mới nguyện ý ra tay giúp đỡ?

 
Mộ Hàn hỏi ngược lại:

 
- Ngươi vì sao cần muốn ta hỗ trợ?

 
Thanh Hỏa chần chờ một chút, mới nhìn chằm chằm Mộ Hàn nói:

 
- Bởi vì ngươi tu luyện công pháp có thể kháng cự ngoại giới hấp phệ! Chỉ cần ngươi đem cái loại hấp lực lúc trước chống lại Hỗn Nguyên tiên châu kia thi triển ra, bổn tọa sẽ mượn nhờ Hỗn Nguyên tiên châu, làm cho nó vô hạn phóng đại, chống cự Huyền Hoàng bảo thạch hấp thu Hỗn Nguyên tinh khí. Chỉ cần lực lượng của Huyền Hoàng bảo thạch kia tiêu hao tới trình độ nhất định, chúng ta liền có thể nhẹ nhõm thoát khốn!

 
- Thì ra là thế.

 
Thanh Hỏa càng đem hấp phệ chi lực nguồn gốc từ Tử Hư Thần Cung kia coi là tu luyện công pháp đặc thù nào đó, Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, lại phút chốc xoay chuyển lời nói:

 
- Bất quá, tại sao ta phải hỗ trợ? Thanh Hỏa, nếu như ta nhớ không lầm, tựa hồ ta đến bây giờ còn không biết lý do ngươi tiễn ta phần đại lễ này a.

 
- Cái này...

 
Thanh Hỏa nghe vậy, trên mặt hiện lên một tia xấu hổ.

 
- Tiểu gia hỏa, chuyện cho tới bây giờ, bổn tọa ta cũng không gạt ngươi. Ở ngàn năm trước lúc độ tam trọng Hư Kiếp, linh hồn của bổn tọa từng gặp trọng thương, hôm nay mặc dù đã lành, nhưng tu vi lại khó có tiến thêm. Cho nên, từ khi bổn tọa trong lúc vô tình ở Giới Bích không gian lấy được Hỗn Nguyên tiên châu này, liền muốn tìm một thân thể thích hợp đến dung hợp hồn thể của bổn tọa, nếu có thể thành công, có thân thể làm chỗ dựa, tu vi đình trệ ngàn năm của bổn tọa sẽ lần nữa tăng lên, đột phá tứ trọng Hư Kiếp, ngũ trọng Hư Kiếp... Thậm chí Võ Tiên chi cảnh.

 
- Ngươi là Linh Hư tộc nhân, truyền thừa chính là năng lực thiên phú có thể luyện hóa thế gian hết thảy lực lượng.

 
- Ngươi có được thân thể huyết mạch Linh Hư tộc, vừa vặn phù hợp bổn tọa yêu cầu, hơn nữa có Hỗn Nguyên tinh khí Hỗn ở trong Nguyên tiên châu trung hoà, hồn thể của bổn tọa cùng thân thể ngươi liền có thể hoàn mỹ dung hợp, hơn nữa sau khi dung hợp, linh hồn của ngươi cũng không biến mất, mà sẽ cùng linh hồn bổn tọa lẫn nhau cùng tồn tại. Tiểu gia hỏa, đến lúc đó, ngươi là ta, ta là ngươi, lẫn nhau là một khối.

 
- Từ Dương Hồ thất trọng thiên trực tiếp bước vào tam trọng Hư Kiếp cảnh, có thể nói là một bước lên trời, thậm chí ngày sau còn có thể trở thành Võ Tiên... Tiểu gia hỏa, ngươi nói bổn tọa tiễn đưa có phải đại lễ hay không?

 
...

 
Mộ Hàn bừng tỉnh đại ngộ, giờ mới hiểu được Thanh Hỏa vì sao ở chính giữa Thái Tố Tiên Khí phát hiện mình sẽ theo đuổi không bỏ, nguyên lai, hắn đánh chính là chủ ý như thế này.

 
Đối với Thanh Hỏa giải thích, Mộ Hàn đã tin tưởng tuyệt đại bộ phận.

 
Duy chỉ có một câu trong đó, Mộ Hàn xì mũi coi thường.

 
Hai linh hồn lẫn nhau cùng tồn tại? Loại chuyện ma quỷ này cũng chỉ có thể lừa gạt tiểu hài tử. Mộ Hàn tuyệt không tin, thực đến thời điểm đó, Thanh Hỏa sẽ tiếp tục giữ lại linh hồn của mình vướng bận, hai cái linh hồn cộng đồng chiếm cứ một cỗ thân hình, có thể so với một cái linh hồn độc chiếm càng thoải mái sao?

 
Nếu như đem Mộ Hàn phóng tới trên vị trí của Thanh Hỏa, hắn cũng sẽ không lưu lại linh hồn của đối phương.

 
- Tiểu gia hỏa, ngươi cân nhắc ra sao?

 
Thấy Mộ Hàn lặng yên không lên tiếng, mà bốn phía những sương trắng Hỗn Nguyên tinh khí kia đã chấn động càng ngày càng kịch liệt, Thanh Hỏa lập tức trở nên có chút lo lắng .

 
Giờ phút này, trên mặt Thanh Hỏa cũng không nhịn được lộ ra một nụ cười khổ.

 
Ai có thể nghĩ đến, Mộ Hàn cái Dương Hồ cảnh tu sĩ này đúng là khó chơi như thế, thật vất vả ở trên Linh Tiêu Sơn đem hắn chặn đứng, nhưng cuối cùng vẫn là bị hắn trốn vào trong núi. Trên đỉnh Linh Tiêu Sơn, tu vi của hắn tuy bị cắt giảm trên diện rộng, nhưng cũng có tiêu chuẩn Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong, dùng thủ đoạn của nó, coi như là gặp được mười mấy nhân loại tu vi đồng dạng là Thần Hải thất trọng thiên, nó cũng có lòng tin chiến thắng.

 
Nhưng hết lần này tới lần khác nó đem hết thủ đoạn, lại thủy chung không làm gì được Mộ Hàn!

 
Ở bên trong Linh Tiêu Sơn, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia tồn tại, khiến nó trì hoãn thời gian càng dài, đối với mình càng là bất lợi, cuối cùng chỉ phải sớm lấy ra Hỗn Nguyên tiên châu. Vốn Thanh Hỏa là ý định sau khi bắt được Mộ Hàn, sẽ về trong U Ảnh thần điện rèn luyện một phen, lại đem hắn hút vào Hỗn Nguyên tiên châu, tiến hành dung hợp. Nhưng Mộ Hàn cường hãn, khiến nó không thể không cải biến kế hoạch, tuy cuối cùng sẽ có chút ít khuyết điểm nhỏ nhặt, nhưng tổng khá giả hơn để cho Mộ Hàn lần nữa đào thoát.

 
Nguyên lai tưởng rằng đem Mộ Hàn thu nhập Hỗn Nguyên tiên châu là đại cục đã định, nhưng không ngờ thậm chí ngay cả người mang châu đều bị Linh Tiêu Sơn một ngụm nuốt vào.

 
Ở dưới tình huống Huyền Hoàng bảo thạch kia bắt đầu hấp thụ Hỗn Nguyên tinh khí, Thanh Hỏa căn bản không có khả năng lại lợi dụng Hỗn Nguyên tinh khí đến dung hợp thân thể cùng chính mình hồn thể của Mộ Hàn. Hơn nữa, sau khi tiến vào Hỗn Nguyên tiên châu, mặc dù là nó cũng sẽ phải chịu ước thúc không nhỏ, hơn nữa bốn phía bên ngoài châu tất cả đều là Huyền Hoàng Thái Dương cương khí nồng đậm đến cực điểm, để cho hắn có một thân thực lực khủng bố không có đất dụng võ, chỉ có thể mượn nhờ Mộ Hàn đến thoát khốn.

 
- Thật sự là mua dây buộc mình!

 
Trong nội tâm Thanh Hỏa thầm than, nhưng hai con ngươi lại nháy cũng không nháy mắt nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, trong lòng sát cơ lặng yên bắt đầu khởi động. Nếu như Mộ Hàn vẫn là cận kề cái chết cũng không muốn hợp tác, vậy nó cũng chỉ có thể như Mộ Hàn mong muốn, lấy tính mệnh của hắn. Không có Mộ Hàn hiệp trợ, nó thật sự cũng có biện pháp ở trước khi Hỗn Nguyên tinh khí toàn bộ biến mất thoát khốn, chỉ là bởi như vậy, tu vi của hắn nhất định sẽ thụt lùi, thậm chí có khả năng ngã xuống đến dưới Huyền Thai Cảnh!

 
Đường đường Ảnh Hầu U Ảnh tộc tọa trấn một phương, tam trọng Hư Kiếp siêu cấp cường giả, vậy mà lưu lạc làm một tiểu nhân vật chỉ có thể so sánh với tu sĩ Võ Cảnh, Thanh Hỏa làm sao có thể thừa nhận được? Nếu là thật sự đã đến tình trạng như vậy, đối với Thanh Hỏa mà nói, có thể nói là sống không bằng chết!

 
- Muốn ta hỗ trợ cũng có thể.

 
Mộ Hàn đột nhiên nói, rốt cục để cho Thanh Hỏa nhẹ nhàng thở ra, nhưng câu dưới của Mộ Hàn, lại làm cho lòng của nó lần nữa nhắc tới.

 
- Bất quá, ta là vì ngươi, mới hãm tại chỗ này, có thể nói là bị thụ tai bay vạ gió, Thanh Hỏa, ngươi không có ý định tỏ vẻ gì sao?

 
- Ngươi muốn tỏ vẻ gì?

 
Thanh Hỏa trầm giọng nói, hai con mắt nhìn chằm chằm Mộ Hàn.

 
Mộ Hàn bình thản tự nhiên không sợ đón ánh mắt của nó, cười nói:

 
- Đầu tiên, năm đại pháp thân của ta tất cả đều bị ngươi cầm đi, ngươi không có ý định đem bọn hắn trả lại cho ta sao?

 
- Cái này tự nhiên sẽ trả!

 
Thanh Hỏa không chút do dự gật đầu, cơ hồ là nháy mắt thoại âm vừa rơi xuống, bạch, thanh, hắc, hồng, hoàng năm đạo thân ảnh từ trong Nguyệt Thần Mi Ấn của Thanh Hỏa lập loè mà ra, đúng là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm đại pháp thân của Mộ Hàn, bọn hắn giờ phút này cũng không lo ngại, chỉ là lực lượng tiêu hao không ít.

 
29-01-2015, 01:23 PM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 871: Các Hoài Quỷ Thai


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Trong nội tâm Mộ Hàn vui vẻ, tâm niệm khẽ động, năm đại pháp thân đã tiến vào Tâm Cung.

 
Những pháp thân này, Mộ Hàn phí rất nhiều công phu mới ngưng luyện thành công, là căn bản ngày sau Ngũ Hành Chân Linh pháp thể lột xác thành Hỗn Độn tiên thể, tuy cũng có thể một lần nữa ngưng luyện ra, nhưng nếu là thật sự hủy ở trong tay Thanh Hỏa, còn không biết phải phí bao nhiêu tinh lực mới có thể đoàn tụ.

 
- Tiểu gia hỏa, hiện tại có thể hài lòng?

 
Thanh Hỏa khẽ nói.

 
- Thanh Hỏa, trả lại pháp thân của ta, đã có thể thấy được thành ý của ngươi.

 
Mộ Hàn cười tủm tỉm nhẹ gật đầu, nhưng chợt lại mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ nói.

 
- Bất quá, ta ngay cả động cũng không nhúc nhích được, cho dù muốn giúp cũng không thành.

 
- Như thế đơn giản.

 
Thanh Hỏa tay phải nhẹ phẩy, Hỗn Nguyên tinh khí vờn quanh ở bên người Mộ Hàn liền giống như đã bị đem ra sử dụng, mạnh mẽ hướng bốn phía chập trùng ra.

 
Ngay lập tức qua đi, Mộ Hàn chỉ cảm thấy toàn thân một hồi nhẹ nhõm, cổ lực lượng khổng lồ trói buộc lấy thân thể mình kia lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

 
Rốt cục trùng hoạch tự do, trên mặt Mộ Hàn lộ ra nụ cười mừng rỡ, nhưng đồng tử lại hơi co rút lại, từ cử động vừa rồi của Thanh Hỏa đến xem, hắn rõ ràng có thể điều khiển Hỗn Nguyên tinh khí ở đây, có thể điều khiển Hỗn Nguyên tinh khí, dĩ nhiên là có thể điều khiển Hỗn Nguyên tiên châu kháng cự Huyền Hoàng bảo thạch hấp phệ.

 
- Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia, vốn là khắc chế U Ảnh tộc, cả tòa Linh Tiêu Sơn Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, cường đại cở nào, nếu Thanh Hỏa một mình chống cự Huyền Hoàng bảo thạch. Có lẽ sẽ làm cho bản thân nó tiêu hao cực lớn, lúc này mới ý định cùng mình liên thủ đối kháng Huyền Hoàng bảo thạch.

 
- Nếu như cuối cùng nhất thành công, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đối với nó áp chế hàng đến thấp nhất, cho dù nó chỉ có thể phát huy ra nhất trọng Hư Kiếp thực lực, mình cũng không có chống lại chi lực, đến lúc đó, mình có lẽ thật là chạy trời không khỏi nắng rồi! Lợi dụng hết mình xong, lại một lần hành động đem mình bắt giữ, không có Huyền Hoàng bảo thạch quấy nhiễu, nó tự nhiên có thể lợi dụng Hỗn Nguyên tinh khí, nhẹ nhõm cướp lấy thân thể của mình, tiến hành dung hợp...

 
- Thanh Hỏa, ngược lại là đáng bàn tính tốt!

 
Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, càng không ngừng phân tích lấy mưu đồ của Thanh Hỏa.

 
- Tiểu gia hỏa, ngươi còn có lời gì muốn nói?

 
Thanh Hỏa lông mày càng nhăn càng chặt.

 
Mộ Hàn cười nói:

 
- Thanh Hỏa, ngươi kéo ta tới Hỗn Nguyên tiên châu này, bổn ý là muốn đoạt lấy thân thể của ta, ta có thể nào xác định sau khi hỗ trợ xong, ngươi sẽ không lần nữa đối với ta ra tay?

 
- Cái Nguyệt Thần Mi Ấn này, chính là mạch máu của bổn tọa!

 
Đầu lông mày của Thanh Hỏa hơi nhảy, giống như đang cực lực áp chế không kiên nhẫn trong long.

 
- Bổn tọa trước tiên có thể đem nó để vào Tâm Cung ngươi, sau khi việc này kết thúc, ngươi có thể trước một khắc tiến vào không gian phong ấn đem nó trả lại cho bổn tọa. Mạch máu của Bổn tọa cũng bị ngươi nắm giữ, bổn tọa còn có thể đối với ngươi ra tay sao?

 
- Đương nhiên, ngươi nếu như cảm thấy nắm giữ Nguyệt Thần Mi Ấn là có thể đối với bổn tọa vênh mặt hất hàm sai khiến, muốn làm gì thì làm, hoặc là không chịu trả lại, vậy thì mười phần sai rồi.

 
- Bổn tọa ý niệm tầm đó, là có thể đem nó kíp nổ, cho dù ngươi có rất nhiều Tiên phẩm Tâm Cung, ở lúc Nguyệt Thần Mi Ấn bạo tạc, cũng sẽ tan thành mây khói, không có Nguyệt Thần Mi Ấn, tu vi của bổn tọa sẽ ngã xuống đến Thần Hải Cảnh, thậm chí là Dương Hồ cảnh, tiểu gia hỏa, nghĩ đến ngươi cũng không muốn cùng bổn tọa lưỡng bại câu thương a?

 
Nói xong, tay phải Thanh Hỏa phật qua cái trán, miếng ấn ký màu hồng hình dáng loan nguyệt kia lập tức từ mi tâm thoát ly, phiêu hướng Mộ Hàn.

 
- Nói không sai.

 
Mộ Hàn cười mỉm đem miếng Nguyệt Thần Mi Ấn kia tiếp được, trong nháy mắt cầm tới, Mộ Hàn liền từ trong đó cảm ứng được một cổ lực lượng Linh Hồn cực kỳ khủng bố, phảng phất trong lòng bàn tay nắm không phải một qấn ký, mà là một tòa núi lửa tùy thời cũng có thể triệt để bạo phát ra.

 
Thanh Hỏa ngược lại là không có lấy Nguyệt Thần Mi Ấn giả đến lừa gạt, nó ẩn chứa lực lượng nếu toàn bộ ở trong Tâm Cung bạo phát đi ra, Dương Hồ cảnh tu sĩ có được Tiên phẩm Tâm Cung hoàn toàn chính xác không chịu nổi, trừ khi cái kia có được Tiên phẩm Tâm Cung, cùng Thanh Hỏa đồng dạng là Hư Kiếp cảnh siêu cấp cường giả.

 
- Đáng tiếc, ta có được không phải Tiên phẩm Tâm Cung, mà là Thần Phẩm Tâm Cung, Linh Hư tộc truyền thừa vô số năm Thần Phẩm Tâm Cung!

 
Trong tâm niệm, Mộ Hàn âm thầm cười lạnh một tiếng, liền đem miếng loan nguyệt nho nhỏ kia thu nhập không gian Tâm Cung.

 
Mộ Hàn biết rõ, Thanh Hỏa đem đồ vật trọng yếu như thế giao cho mình, khẳng định không chỉ là vì thủ tín với mình đơn giản như vậy, có lẽ, nó còn có mưu đồ khác, thế nhưng mà chỉ cần Nguyệt Thần Mi Ấn kia tiến nhập Tử Hư Thần Cung, cho dù Thanh Hỏa lại có mưu đồ âm hiểm, hắn cũng không cần phải sợ hãi.

 
- Hợp tác vui sướng!

 
Mộ Hàn cười tủm tỉm duỗi tay phải ra. Mặc kệ Thanh Hỏa này có phải là thật tâm ý định dừng tay hay không, Mộ Hàn cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, bị nó giày vò được chật vật như thế, nếu không thu hồi chút tiền lãi, chẳng phải là quá biệt khuất rồi hả? Không đến cuối cùng, ai lợi dụng ai, còn nói không chừng đây này!

 
- Hợp tác vui sướng!

 
Thanh Hỏa giật mình, mới hiểu được ý tứ của Mộ Hàn, cũng thò tay đi ra.

 
Cùng tay phải của Mộ Hàn nhẹ nhàng đụng đụng, trong đôi mắt Thanh Hỏa đã hiện lên một vòng hàn ý không dễ dàng phát giác, thật vất vả mới đụng phải một Linh Hư tộc nhân thích hợp hồn thể của mình, nó như thế nào sẽ nhẹ nhàng buông tha như vậy, sau khi vượt qua cửa ải khó trước mắt, Mộ Hàn như cũ là vật trong bàn tay nó.

 
Hai người mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, bàn tay vừa chạm vào tức phân.

 
- Tiểu gia hỏa, chúng ta bắt đầu.

 
- Tốt!

 
Mộ Hàn cũng không chần chờ nữa, lúc này ở trong không gian hơi nước trắng mịt mờ ngồi xuống, Thái Hư Động Thần Quyết cùng Anh Lôi Đan Quyết đồng thời vận hành, thời khắc luyện hóa lực lượng Linh Hồn của người U Ảnh bổ sung bản thân, hấp kình cường đại cũng từ trong bụng Thiên Anh diễn sinh, lộ ra Tâm Cung.

 
Cơ hồ cùng thời khắc đó, Thanh Hỏa cũng hành động, hai tay hăng hái bay múa, từng sợi khí tức màu hồng từ đầu ngón tay lộ ra, dung nhập hư không chung quanh.

 
Oanh!

 
Lập tức, giống như trong Liệt Hỏa đột nhiên đổ vào một thùng xăng, Hỗn Nguyên tinh khí chung quanh vốn là chập trùng không ngớt kia càng thêm kịch liệt bốc lên .

 
Ngay sau đó, Mộ Hàn liền phát hiện cảnh trí chung quanh xuất hiện biến hóa kỳ diệu, Hỗn Nguyên tinh khí không ngừng hướng bốn phía hội tụ, vốn là tầm nhìn mông lung lại trở nên càng ngày càng rõ ràng, chỉ trong chớp mắt công phu, một không gian hình dáng viên cầu phương viên mấy chục thước liền hiển lộ ra.

 
Những Hỗn Nguyên tinh khí kia rất nhanh dung nhập đến vách tường chung quanh không gian.

 
Xùy! Xùy...

 
Mười ngón tay của Thanh Hỏa tiếp tục như Hồ Điệp mặc hoa bay múa, khí tức màu hồng liên tiếp thấu chỉ mà ra, dung nhập vách tường Hỗn Nguyên tiên châu kia. Không có một hồi, vách tường hạt châu hình dáng viên cầu kia vậy mà kịch liệt vặn vẹo, chấn động, một vòng xoáy tuyết trắng cự đại dần dần phi tốc thành hình.

 
Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa là ở chỗ sâu nhất vòng xoáy.

 
Ông!

 
Vòng xoáy hăng hái xoay tròn, hấp lực nguồn gốc từ Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn kia, giống bị một bàn tay vô hình dẫn dắt, dung nhập đến bên trong vòng xoáy, tiếp theo lại theo xu thế vòng xoáy lưu chuyển xoay quanh mà ra. Khi hấp lực đến bên ngoài nhất vòng xoáy kia, tối thiểu bạo tăng gấp ba.

 
Mà theo tốc độ vòng xoáy lưu chuyển không ngừng nhanh hơn, cái hấp lực thông qua vòng xoáy tán tràn ra kia cũng trở nên càng ngày càng mạnh, gấp bốn lần, năm lần... gấp bảy... chín lần...

 
Gấp 10 lần!

 
29-01-2015, 01:23 PM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 872: Kẻ Trộm Nhỏ


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Hỗn Nguyên tiên châu kia ngưng tụ mà thành vòng xoáy, giống như một cái máy khuếch đại, làm cho hấp lực nguồn gốc từ Tử Hư Thần Cung kia của Mộ Hàn nhanh chóng tăng vọt.

 
Theo hấp lực lan tràn, tình huống bên ngoài vòng xoáy đã ở trong đầu Mộ Hàn bày biện ra.

 
Chung quanh vòng xoáy, tràn ngập sương mù màu trắng nồng đậm, đó chính là Huyền Hoàng Thái Dương cương khí bên trong Linh Tiêu Sơn này. Xuyên thấu qua giữa khe hở những sương trắng kia, lờ mờ có thể đoán được chỗ vòng xoáy là một không gian rộng lớn phương viên gần trăm mét, bày biện ra hình dạng bán cầu.

 
Trên vách tường bạch ngọc chung quanh không gian bán cầu kia, chỉnh tề phân bố lấy mười tám cái cửa động.

 
Mười tám đạo Huyền Hoàng Thái Dương cương khí như cự long tráng kiện, từ trong mười tám động khẩu kia chui ra, cùng vòng xoáy xa xa tương đối. Chúng lại tựa như vật còn sống, miệng rồng rất nhanh mở ra, khép kín, lúc mở lúc đóng tầm đó, liền có hấp lực cực kỳ cường hoành diễn sinh ra.

 
Mười tám cổ hấp lực mãnh liệt, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí thông qua những không gian bán cầu kia lưu chuyển ngưng tụ làm một thể, đem vòng xoáy bao trùm ở bên trong.

 
Phốc!

 
Ở bên trong tiếng vang quái dị, hai cổ hấp lực mãnh liệt lẫn nhau va chạm, vậy mà chăm chú giằng co lại với nhau.

 
Thấy không có hấp thụ ra một tia Hỗn Nguyên tinh khí từ trong vòng xoáy, Huyền Hoàng bảo thạch kia giống như bị chọc giận, mười tám đầu thân hình như cự long kịch liệt bốc lên vặn vẹo, từ đó tuôn ra hấp lực lại bạo tăng, sau một khắc, biên giới vòng xoáy liền có tí ti từng sợi sương mù màu trắng bị hấp đi ra.

 
- Tiểu gia hỏa, nhanh tăng thêm sức!

 
Ở chỗ sâu trong vòng xoáy, Thanh Hỏa thấy thế lắp bắp kinh hãi, rống to lên tiếng.

 
Mộ Hàn cũng có chút giật mình, không nghĩ tới hấp lực của mình sau khi lớn mạnh gấp 10 lần, vẫn không phải là đối thủ của Huyền Hoàng bảo thạch, có thể nghĩ, hấp phệ chi lực mà Huyền Hoàng bảo thạch kia nhằm vào Hỗn Nguyên tinh khí là cường đại cở nào. Đương nhiên, cái này cũng có nhân tố Mộ Hàn chưa từng toàn lực làm.

 
Bất quá, thời điểm Mộ Hàn chuẩn bị tăng lớn độ mạnh yếu, trong lòng lại chợt khẽ động, mình chưa dùng tới toàn lực, Thanh Hỏa không phải là không như thế sao?

 
Nghĩ lại tầm đó, Mộ Hàn bất đắc dĩ mở miệng:

 
- Thanh Hỏa, ta không được, cái này đã là cực hạn của ta!

 
- Ngươi...

 
Thanh Hỏa đảo mắt nhìn nhìn Mộ Hàn, lập tức trong lồng ngực nộ khí mọc lan tràn, dùng nhãn lực của hắn, tất nhiên là liếc mắt có thể xem thấu Mộ Hàn tiểu xiếc.

 
Nhưng mặc dù là biết rõ Mộ Hàn có lưu dư lực, nó cũng không thể tránh được.

 
Mắt thấy Hỗn Nguyên tinh khí kia đang không ngừng từ trong vòng xoáy thoát ly, Thanh Hỏa chỉ phải cưỡng chế lửa giận, tốc độ hai tay càng nhanh. Chỉ một thoáng, vài thước hư không trước người nó kia đúng là khắp nơi tràn ngập tàn ảnh ngón tay, khí tức màu đỏ nhạt rậm rạp chằng chịt không ngừng dung nhập vòng xoáy.

 
Hấp lực từ trong Tâm Cung Mộ Hàn diễn sinh ra bị vòng xoáy tăng lên gấp 10 lần, vốn đã đình chỉ tăng trưởng, nhưng theo khí tức màu hồng kia dung nhập, chúng đúng là lần nữa tăng vọt.

 
Mười hai lần, gấp mười bốn lần... Mười tám lần...

 
Gấp hai mươi!

 
Thế tăng rốt cục đình chỉ, hai cổ hấp lực lại một lần lâm vào trong trạng thái giằng co.

 
- Đây mới là cực hạn của Thanh Hỏa, người này, tàng được đủ sâu đấy!

 
Mộ Hàn thầm hít và một hơi, Thanh Hỏa bụng dạ khó lường, lực lượng của nó tự nhiên là tiêu hao được càng nhiều càng tốt, về phần nó sau khi xem thấu mình dụng tâm sẽ tức giận hay không, cái kia cũng không phải là Mộ Hàn cần quan tâm, cùng lắm thì nhất phách lưỡng tán, mình tối đa tổn thất một cỗ thân thể mà thôi.

 
Trơ mắt nhìn khí tức màu hồng kia không ngừng từ trong cơ thể xói mòn, sắc mặt Thanh Hỏa âm trầm, lại thủy chung cố nén không có hướng Mộ Hàn phát tiết bất mãn của mình.

 
Một khỏa Hỗn Nguyên tiên châu, hàm lượng Hỗn Nguyên tinh khí là cố định, bị Huyền Hoàng bảo thạch hút đi một điểm sẽ ít một chút. Mỗi ít một chút, đều sẽ ảnh hưởng đến hồn thể của nó cùng thân thể Mộ Hàn dung hợp. Nếu Hỗn Nguyên tinh khí tổn thất quá nhiều, cho dù cuối cùng thoát khốn, kế hoạch của nó cũng trở thành bọt nước.

 
Cái Hỗn Nguyên tiên châu này mặc dù không phải duy nhất, nhưng muốn tìm được viên thứ hai, lại khó như lên trời.

 
Thế giới loài người ngược lại là có vật phẩm cùng loại với Hỗn Nguyên tiên châu, ví dụ như Hỗn Nguyên Kim Châu có thể giúp người vượt qua Hư Kiếp, mặc dù danh tự có khác biệt rất nhỏ, nhưng bên trong Hỗn Nguyên Kim Châu này cũng đồng dạng ẩn chứa đại lượng Hỗn Nguyên tinh khí, mà lại một chút cũng không thể so với Hỗn Nguyên tiên châu kém.

 
Thế nhưng mà dùng thân phận U Ảnh nhân của hắn, muốn ở trong thế giới loài người tìm được một khỏa Hỗn Nguyên Kim Châu, độ khó vượt xa ở Giới Bích không gian tìm kiếm một khỏa Hỗn Nguyên tiên châu.

 
Thanh Hỏa không muốn bỏ qua kỳ ngộ khó được như thế, chỉ cần có thể cam đoan Mộ Hàn thủy chung không thoát mình khống chế, nó đều có thể nhẫn!

 
Hô!

 
Bên ngoài vòng xoáy, Cự Long bốc lên, kích thích trận trận gào thét, nhưng mà, hấp lực của nó cũng đạt đến mức tận cùng, mặc kệ do Huyền Hoàng Thái Dương cương khí ngưng tụ mà thành Cự Long biểu hiện được điên cuồng như thế nào, phát huy ra hấp lực cũng chỉ có thể duy trì cường độ vừa rồi, khó có bất kỳ tăng lên.

 
Cảm ứng đến tình huống bên ngoài, Thanh Hỏa cũng thầm nhẹ nhàng thở ra.

 
Hai cổ hấp lực, cường độ tương đương, trong thời gian ngắn, người này cũng không làm gì được người kia. Một phương ngoại trừ Mộ Hàn ra, còn có Thanh Hỏa tam trọng Hư Kiếp siêu cấp cường giả, một phương khác là Huyền Hoàng bảo thạch to lớn vô cùng ... Song phương tranh đấu, tất nhiên là hao tốn thời gian thật dài.

 
Mộ Hàn tiếp tục quan sát một lát, lực chú ý liền toàn bộ trở lại trong Tâm Cung.

 
Tạm thời mà nói, Mộ Hàn chỉ cần ổn định duy trì cổ hấp kình này là được, về phần những thứ khác, có Thanh Hỏa như vậy là đủ rồi. Mộ Hàn vừa vặn thừa cơ làm chút chuyện của mình.

 
Thiên Anh tồn tại, để cho Mộ Hàn có thể nhẹ nhõm làm được phân tâm đa dụng.

 
Cho nên, ở vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết cùng Anh Lôi Đan Quyết, đồng thời Mộ Hàn cùng năm đại pháp thân bắt đầu vận hành Hỗn Độn tiên pháp. Không có qua bao lâu thời gian, cái loại cảm giác kỳ diệu này liền ở Mộ Hàn cùng năm đại pháp thân tầm đó diễn sinh ra, lẫn nhau tầm đó, đúng là hoàn toàn giống như nhất thể.

 
Bất tri bất giác, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ năm đại pháp thân phảng phất bị Chân Linh pháp lực dẫn dắt, chậm rãi dung nhập đến trong cơ thể Mộ Hàn, để cho thân hình Mộ Hàn như hóa thành một đoàn Hỗn Độn.

 
- Ồ?

 
Nháy mắt về sau, Mộ Hàn đột nhiên phát hiện, theo công pháp vận chuyển, hình như có một tia hấp kình thần kỳ từ trong thân thể mình sinh ra, rất nhanh dung nhập đến trong cơ thể Thiên Anh diễn sinh mà ra hấp lực cường đại kia. Song phương cùng nhau lộ ra Tử Hư Thần Cung, theo vòng xoáy tản ra.

 
Biến hóa bất thình lình, lại để cho trong lòng Mộ Hàn giật mình, vô ý thức muốn đình chỉ vận hành Hỗn Độn tiên pháp, lại phát hiện Thanh Hỏa như cũ vung vẩy lấy hai tay, không ngừng đem từng sợi khí tức màu hồng dung nhập vòng xoáy, đúng là một chút cũng không có phát giác bên trong đạo hấp lực có biến hóa rất nhỏ kia.

 
- Thanh Hỏa vậy mà cảm ứng không đi ra?

 
Mộ Hàn thầm nhả ra khí, tiếng lòng rồi lại kéo căng, hắn phát hiện những nơi tia hấp lực kia đi qua, Hỗn Nguyên tinh khí dung hợp ở bên cạnh vách tường vòng xoáy lại có một chút buông lỏng, mà khi nó đến bên ngoài biên giới vòng xoáy, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí chung quanh cũng có chút xu thế đầu nhập vòng xoáy.

 
Mộ Hàn suýt nữa lên tiếng kinh hô, Hỗn Độn tiên pháp lại có diệu dụng như vậy?

 
Hỗn Nguyên tinh khí kia có thể hấp thu hay không, Mộ Hàn không có thử qua không thể nói, nhưng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí bên trong Linh Tiêu Sơn kia, trước đây Mộ Hàn lại dùng Thái Hư Động Thần Quyết thử qua, mặc dù có Tử Hư Thần Cung Thần Phẩm Tâm Cung như vậy, lại vẫn khó có thể thành công hấp thu.

 
Đương nhiên, đó cũng không phải nói Tử Hư Thần Cung luyện hóa thế gian hết thảy lực lượng mất đi hiệu lực rồi.

 
Mà là dùng tu vi Dương Hồ thất trọng thiên hiện tại của Mộ Hàn, còn chưa đủ để cho Tử Hư Thần Cung đem Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia hấp thu đi vào, đây là giải thích, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí so với Thái Tố Tiên Khí càng thêm khó có thể hấp thu, nó đã vượt ra khỏi cực hạn hấp thụ của Mộ Hàn.

 
Có lẽ phải đợi tu vi Mộ Hàn đột phá đến Thần Hải Cảnh, thậm chí là Hư Kiếp cảnh, mới có năng lực đi hấp thu, luyện hóa Huyền Hoàng Thái Dương cương khí.

 
Nhiều lần nếm thử không có kết quả, Mộ Hàn cũng không hề đánh chủ ý Huyền Hoàng Thái Dương cương khí.

 
Nhưng giờ phút này đột nhiên xuất hiện tình huống, lại làm cho Mộ Hàn cảm thấy ngạc nhiên.

 
Tuy cái kia bởi vì Hỗn Độn tiên pháp mà diễn sinh ra hấp kình chỉ là để cho Hỗn Nguyên tinh khí cùng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí buông lỏng, nhưng Mộ Hàn tin tưởng, chỉ cần Hỗn Độn tiên pháp lại tiếp tục tu luyện một thời gian ngắn, đợi hấp kình kia dần dần tăng cường, nhất định có thể chậm rãi đem hai chủng lực lượng này hút vào Tâm Cung.

 
Cái sự tình kia Thái Hư Động Thần Quyết làm không được, lại bị Hỗn Độn tiên pháp cho làm được.

 
- Ta hiểu rồi!

 
Nghĩ lại tầm đó, trong lòng Mộ Hàn ẩn ẩn bay lên một tia hiểu ra, vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết, điều động chỉ là lực lượng một người Mộ Hàn, mà vận hành Hỗn Độn tiên pháp, hội tụ lại là Mộ Hàn cùng năm đại pháp thân sáu người chi lực.

 
Năm đại pháp thân tách đi ra, thực lực tất cả đều không tính cường, cho dù tăng thêm Mộ Hàn, cùng Thanh Hỏa Hư Kiếp cường giả như vậy cũng không thể so sánh. Thế nhưng mà, khi Mộ Hàn cùng năm đại pháp thân bị Hỗn Độn tiên pháp chặt chẽ liên hệ chung một chỗ, cái lực lượng dung hợp lẫn nhau kia lại có thể xuất hiện lột xác kỳ diệu. Mà thuế biến ra loại lực lượng này, có thể làm cho Tử Hư Thần Cung có thể sớm hấp thụ đến lực lượng càng thêm cường đại.

 
Cái suy đoán này để cho Mộ Hàn không khỏi có chút hưng phấn .

 
Lúc ban đầu tuy quyết định cùng Thanh Hỏa hợp tác, giúp nó chống cự Huyền Hoàng Thái Dương cương khí hấp lực, nhưng Mộ Hàn đánh chính là chủ ý mượn nhờ Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, trên diện rộng suy yếu lực lượng của Thanh Hỏa. Về phần ở thời khắc cuối cùng là đột nhiên buông tha cho chống cự, tùy ý Huyền Hoàng bảo thạch đem Hỗn Nguyên tinh khí toàn bộ hấp thụ đi ra ngoài, hay là chống cự đến cuối cùng, chết thủ sẵn Nguyệt Thần Mi Ấn của Thanh Hỏa không phóng, thì đến lúc đó lại tùy cơ ứng biến.

 
Nhưng bây giờ Mộ Hàn lại phát hiện, mình có lẽ không cần phải đi bốc lên phong hiểm lớn như vậy.

 
Suy nghĩ một lát, Mộ Hàn đè xuống vui mừng trong lồng ngực, tiếp tục tĩnh hạ tâm lai, vận hành Hỗn Độn tiên pháp, ở hắn cố ý dẫn đạo xuống, tia lực lượng rất nhỏ kia lặng yên trở về trong cơ thể.

 
Cách đó không xa chân mày Thanh Hỏa hơi nhíu lại, nhưng chợt liền giãn ra.

 
Ngay tại vừa rồi, nó phát hiện hấp lực bên trong vòng xoáy tăng cường một chút, nhưng không tiếp tục bao lâu, cổ hấp lực này lại hồi phục đến trình độ nguyên lai. . . Hấp lực chấn động rất hiển nhiên là Mộ Hàn ra tay, từ nơi này liền có thể kết luận Mộ Hàn cũng không có toàn lực hỗ trợ chống cự Huyền Hoàng bảo thạch.

 
Phát hiện này để cho trong nội tâm Thanh Hỏa ngầm bực không thôi, nếu như Mộ Hàn toàn lực ra tay, lại thông qua vòng xoáy này khuếch tán đi ra ngoài, nói không chừng có thể lại đề thăng gấp 10 lần, sâu sắc rút ngắn thời gian Huyền Hoàng bảo thạch cùng mình chống lại. Sớm chút thoát khốn, cũng có thể sớm chút tiếp tục kế hoạch trước kia còn chưa xong.

 
Nhưng hôm nay Mộ Hàn cố ý lười biếng, Thanh Hỏa cũng chỉ có thể một mắt nhắm một mắt mở.

 
Mộ Hàn cũng không có đi chú ý thần sắc biến hóa của Thanh Hỏa, lúc này sự chú ý của hắn đã toàn bộ tập trung đến trong cơ thể mình, theo Hỗn Độn tiên pháp tiếp tục vận hành, tia lực lượng rất nhỏ kia tuy thủy chung không có lớn mạnh, nhưng cường độ của nó lại dần dần tăng lên, gấp đôi, gấp hai, gấp ba. . .

 
Tăng cường gần như gấp năm lần, cường độ của tia lực lượng kia mới đình chỉ.

 
Mộ Hàn cố nén ý niệm tung tăng như chim sẻ trong lòng, tia lực lượng kia liền lần nữa theo hấp lực lộ ra Tâm Cung, như đinh ốc dọc theo vách tường vòng xoáy lưu chuyển lên xuống.

 
Lúc này đây, ở Mộ Hàn tận lực áp chế xuống, lúc nó trải qua, cũng không có đối với những Hỗn Nguyên tinh khí dung nhập vách tường vòng xoáy kia sinh ra bất luận ảnh hưởng gì.

 
Trong khoảnh khắc, tia lực lượng thần kỳ kia đã đến biên giới vòng xoáy.

 
Hô!

 
Mộ Hàn đột nhiên buông ra áp chế, vòng xoáy đối diện Huyền Hoàng Thái Dương cương khí như đột nhiên bị mãnh liệt lôi kéo, mạnh mẽ tháo chạy về phía trước.

 
- Tiểu gia hỏa, ngươi rốt cục từ bỏ sử xuất toàn lực rồi hả?

 
Cảm ứng được hấp lực bên trong vòng xoáy bạo tăng, cùng với động tĩnh bên ngoài vòng xoáy, trên khuôn mặt âm trầm vô cùng kia của Thanh Hỏa rốt cục cố ra vẻ tươi cười.

 
Những khí tức màu hồng kia, có thể nói là lực lượng bổn nguyên nó trân quý nhất, từ bắt đầu đối kháng Huyền Hoàng bảo thạch đến bây giờ, lực lượng bổn nguyên của nó đã tiêu hao không ít, nếu một mực như vậy tiếp tục xuống dưới, cuối cùng lúc thoát khốn, lực lượng bổn nguyên nói không chừng sẽ tiêu hao hầu như không còn, cái này khiến nó cảm thấy rất đau lòng.

 
Ngày nay Mộ Hàn đột nhiên tăng cường hấp lực, Huyền Hoàng bảo thạch có thể chèo chống thời gian tất nhiên sẽ sâu sắc rút ngắn, lúc kết thúc, lực lượng bổn nguyên của nó nói không chừng còn có thể còn lại không ít.

 
Cơ hồ ở thoại âm của Thanh Hỏa rơi xuống, liền có một đám Huyền Hoàng Thái Dương cương khí tan biến ở biên giới vòng xoáy.

 
Sợi Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia cũng không phải là chính thức biến mất, mà là bị Hỗn Độn tiên pháp trong cơ thể Mộ Hàn sinh ra lực lượng nuốt hết. Tia lực lượng kia tựa như một đường ống thật nhỏ, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí bị nuốt lại ngược dòng chảy xuống, trong chốc lát tiến vào không gian Tâm Cung của Mộ Hàn.

 
- Hiện tại hấp lực của chúng ta đã vượt ra khỏi cực hạn mà Huyền Hoàng bảo thạch có thể thừa nhận, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí của nó rốt cục bắt đầu bị tiêu hao.

 
Thanh Hỏa vui mừng quá đỗi, khóe môi nổi lên vui vẻ lại trở nên thập phần quỷ dị, tiểu gia hỏa này biết điều như thế, có thể cân nhắc lúc dung hợp để cho hắn ít thụ chút tra tấn.

 
- Thanh Hỏa quả nhiên phát hiện không được!

 
Mộ Hàn cũng vui mừng quá đỗi, dựa theo ý định lúc ban đầu của hắn, một khi Thanh Hỏa phát giác được tia lực lượng kia tồn tại, sẽ lập tức dừng tay, đem nó thu hồi trong cơ thể, miễn khiến cho Thanh Hỏa hoài nghi, lại không nghĩ rằng ở tia lực lượng kia tăng cường mấy lần, Thanh Hỏa y nguyên không phát giác gì.

 
- Đã như vầy, ta đây liền không khách khí!

 
Trên mặt Mộ Hàn toát ra một nụ cười cổ quái, tiếp tục cùng năm đại pháp thân cực lực vận chuyển Hỗn Độn tiên pháp, duy trì tia lực lượng kia có thể liên tục không ngừng mà đến biên giới vòng xoáy. Theo thời gian nhạt nhòa, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí bắt đầu từng sợi biến mất ở khu vực biên giới vòng xoáy.

 
Tia lực lượng kia của Mộ Hàn tựa như một tiểu tặc ẩn núp ở bên trong vòng xoáy, không ngừng đem những Huyền Hoàng Thái Dương cương khí biến mất ở biên giới vòng xoáy kia vụng trộm vận đến không gian Tâm Cung của Mộ Hàn. Để tránh bị Thanh Hỏa phát giác, tia lực lượng hấp thụ Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia tốc độ cũng không có lập tức đạt tới lớn nhất, mà là cực kỳ chậm chạp tăng lên, đã qua gần vài giờ, mới dần dần đạt tới cực hạn nó có khả năng đạt tới.

 
Chẳng những Thanh Hỏa không có phát hiện kẻ trộm kia tồn tại, thậm chí ngay cả Huyền Hoàng bảo thạch cũng không có phát giác, chỉ cho rằng lực lượng kia là bị vòng xoáy tiêu hao.

 
Song phương ở giữa đối kháng như trước tiếp tục. . .

 
30-01-2015, 03:20 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 873: Ngươi Là Người Sao?


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Côn Luân Tiên Phủ, trong một tòa cung điện của Côn Luân Sơn, hơn mười đạo thân ảnh lẳng lặng ngồi xếp bằng.

 
Những người này tất cả đều là tu sĩ cường đại nhất của tám thế lực lớnBảo Tiên Thiên Vực, trong đó có không ít đều là lão quái vật tiềm tu mấy trăm, thậm chí hơn một ngàn năm, bất luận một người nà hiện thân, đềucó thể ở trong Bảo Tiên Thiên Vực gây ra một phen chấn động, giờ phútnày, tất cả bọn hắn lại đều tụ tập ở trong chủ sơn Côn Luân Tiên Phủ.

 
Trong cung điện một mảnh yên tĩnh, cơ hồ mỗi người đều là sắc mặt ngưngtrọng, để cho hào khí trong mảnh không gian này lộ ra cực kỳ áp lực.

 
- Vừa mới đạt được Hỏa Sát trưởng lão từ Thái Tố Cổ Thành truyền trở lại tin tức, sau khi Thanh Hỏa biến mất, trong U Ảnh tộc kia đã nhiều rahai gã Ảnh Hầu Hư Kiếp cảnh.

 
Rốt cục, trong điện đường yên lặng này mới bị một thanh âm cứng cáp đánh vỡ.

 
Nói chuyện chính là một lão giả áo bào xanh, tóc hoa râm, sắc mặt sángloáng như đồng tử, râu dài tới ngực, rất có tiên phong đạo cốt.

 
Hắn là Côn Luân Tiên Phủ Phủ chủ Phó Tiên Minh.

 
Nhưng mà, đáp lại hắn chính là trầm mặc như cũ.

 
Đã qua thật lâu, mới có một trung niên nam tử thân mặc áo bào trắng thở dài lên tiếng:

 
- Xem ra, lần này võ đạo tu sĩ chúng ta cùng U Ảnh tộc đại chiến đã là không thể tránh né.

 
Nam tử áo bào trắng này là Mặc gia gia chủ trong tám thế lực lớn đươngthời Mặc Nhân Hoàng, mấy năm trước vừa mới vượt qua nhất trọng HưKiếp...

 
- Đại chiến như thế, liên quan quá rộng, tất nhiên thảm thiết vô cùng.Đừng nói là võ đạo tu sĩ dưới Thần Hải Cảnh, dù là hơn mười người chúngta, có thể sống đến cuối cùng chỉ sợ cũng sẽ không vượt qua mười cái.Bảo Tiên Thiên Vực chúng ta, nói không chừng cũng sẽ đi theo gót TrầmTinh Thiên Vực năm đó, luân lạc tới tình trạng ngay cả Hạ Thiên Vực thếgiới cũng không bằng.

 
Một gã lão giả hai gò má thon gầy trầm giọng mở miệng, ánh mắt hung ác nham hiểm.

 
- Theo ý ta, việc này là ai gây ra, thì người đó đi giải quyết!

 
Sau đó một tiếng hừ lạnh vang lên, nói chuyện chính là một lão giả đầymặt phí tu, dáng người khôi ngô. Hắn là Thái Dương thành Thái Thượngtrưởng lão Khương Hồng, lúc thoại âm rơi xuống, đôi mắt giống như chuông đồng kia đã nhịn không được quét về phía một lão giả áo trắng đốidiện, như tượng điêu khắc xếp bằng ở đấy, nhắm mắt không nói, trong ánhmắt toát ra bất mãn chi sắc.

 
Lão giả áo trắng kia thình lình là Cổ Thương Phong.

 
Ở trong cung điện này, võ đạo tu sĩ như Khương Hồng đối với Cổ ThươngPhong lòng mang bất mãn số lượng cũng không ít, nhưng mà cực ít có người như Khương Hồng dám biểu hiện ra ngoài như vậy.

 
Thực lực ngũ trọng Hư Kiếp khủng bố kia của Cổ Thương Phong, làm cho người cực kỳ cố kỵ.

 
- Ngươi là người sao?

 
Hai con ngươi của Cổ Thương Phong phút chốc mở ra, hai ánh mắt như tia chớp đã rơi vào trên người Khương Hồng.

 
- Ta đương nhiên là người!

 
Nghe được trong miệng Cổ Thương Phong đột nhiên tóe ra mấy chữ này,Khương Hồng vô ý thức đáp lại một câu, nhưng lời nói vừa ra, liền nhịnkhông được có chút ngây người, võ đạo tu sĩ khác trong cung điện cũngđều ngẩn người.

 
Cổ Thương Phong mí mắt khẽ nâng:

 
- A? Ngươi lại là người? Lão phu còn tưởng rằng ngươi cùng U Ảnh tộc kia là đồng loại đây này! Nếu không có như thế, ngươi như thế nào sẽ đốivới sự tình Ảnh Hầu Thanh Hỏa bắt Dương Hồ cảnh tu sĩ nhân loại chúngta, phá hư ước định làm như không thấy, ngược lại cảm thấy lão phu phảnkích là gây chuyện?

 
- Ngươi, ngươi...

 
Bị Cổ Thương Phong quở trách như thế, Khương Hồng lập tức có chút thẹn quá hoá giận.

 
- Cổ Thương Phong, ngươi lại dám cùng lão tử nói chuyện như vậy? Người khác sợ ngươi, nhưng lão tử không sợ ngươi! Lão tử cũng không tin,Mộ Hàn bị Thanh Hỏa kia bắt đi, nếu như không phải xuất thân đệ tử ânVũ thánh sơn Côn Luân Tiên Phủ ngươi, mà là một vị Dương Hồ cảnh tu sĩbình thường, ngươi còn có thể ngựa không dừng vó từ Xích Thành Thiên Vực đuổi tới Thái Tố Cổ Thành cứu viện!

 
Cổ Thương Phong lạnh nhạt nói:

 
- Ngươi tin hay không không sao cả, dù sao lão phu là iín đấy! Nói xong, đôi mắt kia của Cổ Thương Phong lại chậm rãi bế hạp .

 
- Ngươi...

 
Khương Hồng thấy mình bị không để ý tới, không khỏi càng là thẹn quá hoá giận, thân hình cao lớn đột nhiên từ trên bồ đoàn bắn lên, nhưng hắnđằng sau còn không có lao ra yết hầu, đã bị cắt đứt.

 
- Khương huynh tỉnh táo!

 
Phó Tiên Minh hai mắt nhìn chung quanh một vòng, trầm giọng nói.

 
- Chư vị, việc đã đến nước này, chúng ta càng cần đoàn kết đối khángnguy cơ kế tiếp, mà không phải oán trách lẫn nhau. U Ảnh tộc Ảnh HầuThanh Hỏa nhúng tay tranh đấu, dùng Hư Kiếp cường giả tôn sư bắt DươngHồ cảnh tu sĩ Bảo Tiên Thiên Vực ta, dẫn đầu phá hư ăn ý của U Ảnh tộccùng Vạn Giới Võ Minh chính là sự thật. Cổ trưởng lão ra tay cứu viện,là danh chính ngôn thuận, nếu sau khi sự kiện kia phát sinh, chúng takhông có bất kỳ người đánh trả Thanh Hỏa khiêu khích, chẳng phải lại đểcho U Ảnh tộc cười Bảo Tiên Thiên Vực chúng ta không người sao?

 
Phó Tiên Minh lời này vừa ra, có mấy vị cường giả vốn là muốn lên tiếngủng hộ Khương Hồng đều ngậm miệng lại, hào khí trong điện trở nên bìnhthản một chút.

 
- Tống huynh ngươi có ý kiến gì không?

 
Có chút dừng lại, con mắt của Phó Tiên Minh chuyển hướng trung niên namtử phong độ nhẹ nhàng, tuấn dật tiêu sái phía bên phải kia.

 
- U Ảnh Thần Điện bị U Ảnh tộc coi là Thánh Địa bị hủy diệt, U Ảnh tộc tuyệt sẽ không từ bỏ ý đồ...

 
- Phủ chủ, đại chiến đã không thể tránh né, vậy thì chiến a! Chuyện đãxảy ra ở Bảo Tiên Thiên Vực, ta sẽ lập tức truyền lại Thần U Thiên Vực,tin tưởng dùng không được bao dài thời gian, có thể thu được hồi phục,để tránh dẫm vào vết xe đổ của Trầm Tinh Thiên Vực, có lẽ sẽ có Võ Tiêntừ Thần U Thiên Vực tới tọa trấn.

 
Trung niên nam tử kia mỉm cười, nhưng trong lòng thì thở dài, Mộ Hànpháp sư kia thiên tư trác tuyệt, vốn định quan sát vài năm, không nghĩrằng hắn lại bị Thanh Hỏa cầm đi, tuy theo như lời Cổ Thương Phong, hiện tại Mộ Hàn còn chưa có chết, nhưng nếu như bị Thanh Hỏa trảo vào GiớiBích không gian, tuyệt đối là sinh cơ xa vời.

 
Võ đạo thiên tài như Mộ Hàn, cho dù đến Thánh Thiên Vực, tất cũng sẽ cóthành tựu không nhỏ, cứ như vậy vẫn lạc, đích thật là đáng tiếc.

 
Bất quá trong ngàn vạn Thiên Vực thế giới, võ đạo thiên tài tuổi còn trẻ liền vẫn lạc chết non nhiều vô số kể.

 
Mộ Hàn, vẻn vẹn là một cái trong số đó.

 
Nghĩ lại tầm đó, vẻ tiếc hận trên mặt trung niên nam tử kia liền biến mất, đứng dậy cười nói:

 
- Chư vị, việc này không nên chậm trễ, ta liền đi chuẩn bị, đem tin tức đưa ra ngoài.

 
- Vậy thì làm phiền Tống huynh rồi!

 
Phó Tiên Minh chắp tay cười cười, sau khi đưa mắt nhìn trung niên nam tử ly khai cung điện, chẳng những thần sắc của hắn dễ dàng một chút, không ít võ đạo tu sĩ như Khương Hồng cùng Mặc Nhân Hoàng đều là thầm nhẹnhàng thở ra.

 
Trung niên nam tử kia tên là Tống Nguyên, đến từ Thần U Thiên Vực, chính là Vạn Giới Võ Minh phái sứ giả đến Bảo Tiên phân minh này, đã hắn nóirất có thể sẽ có Võ Tiên tới Bảo Tiên Thiên Vực tọa trấn, vậy loại khảnăng này nhất định không nhỏ. Có Võ Tiên cảnh siêu cấp cường giả, tronglòng mọi người cũng nhiều không ít lực lượng.

 
- Chư vị!

 
Chợt, Phó Tiên Minh chậm rãi đứng dậy, ngữ điệu âm vang, cao giọng quát.

 
- Thái Tố Cổ Thành đã xuất hiện Ảnh Hầu mới, đoán chừng dùng không đượcbao lâu, U Ảnh tộc sẽ một lần nữa phát động thế công. Dùng tình huốnghiện tại của Hồn Ngục Kim Cương Tráo, tuyệt đối không có khả năng mộtmực chống đỡ. Hi vọng chư vị phản hồi tông phái gia tộc, lập tức triệutập tu sĩ, tiến đến Thái Tố Cổ Thành. Thời gian không nhiều lắm rồi,chúng ta cần phải ở trước khi Hồn Ngục Kim Cương Tráo triệt để nghiềnnát chuẩn bị sẵn sàng.

 
- Phó Phủ chủ xin yên tâm, lão phu liền trở về chọn lựa nhân thủ!

 
- Nhiều năm chưa từng ra tay, ta cái lão già khọm này cũng nên thư giản gân cốt rồi!

 
- Ở bên trong tám thế lực lớn, Lôi gia ta mặc dù thực lực không được, nhưng ngàn người vẫn là có thế lấy!

 
...

 
Chúng cường giả ngươi một lời ta một câu, ở bên trong tiếng ồn ào ngắnngủi, từng đạo thân ảnh như bay mà đi, rất nhanh, tòa cung điện này lạitrở nên thanh tịnh xuống...

 
30-01-2015, 03:20 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 874: Mưa Gió Sắp Đến


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Lui! Lui! Người U Ảnh lui!

 
Hồn Ngục Kim Cương Tráo, ở trong mười chín nơi đóng quân, phát hiệnnhững người U Ảnh kia giống như thủy triều lui bước về sau, bất luận làvõ đạo tu sĩ trong 100 Hắc Sào, hay là đệ tử tám thế lực lớn ở trongthành lũy chờ lệnh, tất cả đều hoan hô, kích động đến tiếng kêu liêntiếp, ở trong thành lũy ầm ầm hồi minh.

 
Nhưng mà, ngắn ngủi hưng phấn qua đi, mọi người liền bình tĩnh trở lại,hai đầu lông mày đều toát ra thần sắc lo lắng, U Ảnh tộc này một lớp thế công chấm dứt, liền ý nghĩa sóng thế công tiếp theo rất nhanh sẽ đến.

 
Mười ngày trước, U Ảnh tộc Ảnh Hầu Thanh Hỏa vi phạm ước định songphương, sau khi ra tay bắt Mộ Hàn lại biến mất không còn thấy bóng dángtăm hơi, làm Cổ Thương Phong ngựa không dừng vó đuổi tới Thái Tố CổThành vô cùng tức giận, ngũ trọng Hư Kiếp cường giả vừa ra tay, liền đem U Ảnh tộc Thánh Địa U Ảnh Thần Điện triệt để hủy diệt.

 
Sau khi việc này phát sinh, đã dẫn phát phản ứng dây chuyền liên tiếp.

 
Đầu tiên là tất cả người U Ảnh tộc trong Cổ Thành chấn động, vội vànghướng phương hướng U Ảnh Thần Điện tụ tập, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm hai vị Tiên Phủ trưởng lão này cũng vì vậy mà tránh được một kiếp.

 
Kế tiếp mấy ngày, võ đạo tu sĩ ở mười chín nơi đóng quân hưởng thụ lấy bình tĩnh khó được.

 
Thế nhưng mà, bình tĩnh qua đi, nghênh đón những võ đạo tu sĩ kia là bão tố càng cường liệt, người U Ảnh tộc Dương Hồ cảnh bên trong Thái Tố CổThành kia như lăng không nhiều ra mấy lần, Thần Hải Cảnh U Ảnh tộc cường giả cũng tùy theo gia tăng thật lớn. Số lượng người U Ảnh tăng nhiều,nhằm vào mười chín nơi đóng quân phát động ra thế công càng thêm mạnhmẽ.

 
Cơ hồ mỗi ngày, thế công của U Ảnh tộc đều vượt qua hai mươi lần.

 
Cũng may sau khi Cổ Thương Phong hủy diệt U Ảnh Thần Điện, Bảo TiênThiên Vực lập tức tăng phái không ít võ đạo tu sĩ tới, nếu không, nóikhông chừng Hồn Ngục Kim Cương Tráo này đã sớm thất thủ rồi. Nhưng mặcdù là thủ vững cho tới bây giờ, võ đạo tu sĩ chết trận lại càng ngàycàng tăng nhiều, thậm chí ngay cả Thần Hải Cảnh tu sĩ cũng vẫn lạc mấycái.

 
Nhất là nghe Côn Luân Tiên Phủ Thái Thượng trưởng lão Hỏa Sát Chân Nhântọa trấn nơi này nói, Thái Tố Cổ Thành U Ảnh tộc lại nhiều ra hai gãHư Kiếp cường giả, mọi người càng là lo sợ bất an.

 
Tất cả mọi người trong nội tâm cũng biết, U Ảnh tộc cùng Bảo Tiên Thiên Vực võ đạo tu sĩ đại chiến rất nhanh sẽ bắt đầu.

 
Một khi chiến tranh bộc phát, bọn hắn những người đứng mũi chịu sào này, rất dễ dàng sẽ đem mạng nhỏ vứt bỏ. Nhưng tình cảnh lúc này cũng khôngthể để bọn hắn làm đào binh, chỉ có thể kiên trì chống đỡ xuống dưới.

 
- Thiếu chủ, vừa rồi gia chủ truyền đến tin tức, đại chiến sắp bộc phát, thỉnh ngươi lập tức phản hồi gia tộc.

 
Trong nơi đóng quân Số 3, Tư Không Ngọc Tiết nhìn xem Tư Không Chiếuđang từ trong Hắc Sào đi tới, sắc mặt trầm ngưng, thanh âm yếu ớt giốngtơ nhện như lập tức bị tâm thần trực tiếp đưa vào trong tai hắn.

 
- Ân, phải trở về sao?

 
Lông mày của Tư Không Chiếu vốn là nhíu một cái, chợt liền cười nói:

 
- Nói đúng, ta là cần phải trở về.

 
Trải qua một lần tử vong, Tư Không Chiếu càng thêm quý trọng tánh mạngcủa mình, huống chi thù nhân Mộ Hàn của hắn bị Thanh Hỏa bắt đi, cho dùhiện tại không chết, đoán chừng cũng cách cái chết không xa, đại thù đãbáo, hắn có thể an tâm ly khai.

 
Thấy Tư Không Chiếu đáp ứng, Tư Không Ngọc Tiết ám nhả ra khí.

 
Cơ hồ đồng thời, ở bên trong mười tám nơi đóng quân còn lại, lục tục cóngười nhận được mệnh lệnh cùng loại. Nhưng võ đạo tu sĩ có được đãi ngộnhư thế, không có chỗ nào mà không phải là thiên tài tư chất trác tuyệttrong tất cả thế lực lớn. Một khi đại chiến bộc phát, những võ đạo thiên tài này đều trở thành hạt giống bảo tồn xuống, chiến hậu, có lẽ tất cảthế lực đều nguyên khí đại thương, tông phái thế gia vọng tộc có thểdùng tốc độ nhanh nhất khôi phục lại hay không, đều xem bọn hắn rồi.

 
Bọn hắn lặng yên rút lui khỏi, không có thể giấu diếm được tai mắt tất cả mọi người.

 
Tin tức vừa truyền ra, trong Hồn Ngục Kim Cương Tráo, cơ hồ mỗi ngườitiếng lòng đều căng cứng, khắp nơi tràn ngập một cổ hào khí mưa gió sắpđến.

 
Cùng lúc đó, ở trong Thái Tố Cổ Thành, cơ hồ trên mỗi con đường, đều có thân ảnh đội ngũ tuần tra.

 
U Ảnh tộc, tựa hồ cũng đang khung chiêng gõ trống tiến hành chuẩn bịtrước khi đại chiến, mà ở chỗ sâu trong Cổ Thành, bóng dáng một tòa kiến trúc khổng lồ đang chậm rãi từ mặt đất mọc lên, đó là U Ảnh Thần Điệnmới.

 
Linh Tiêu Sơn nội địa, giờ phút này cũng nhấc lên động tĩnh cực lớn.

 
Hô!

 
Tiếng rít kịch liệt ở trong không gian lòng núi kích động không thôi,Huyền Hoàng Thái Dương cương khí không ngừng xói mòn, tựa hồ đã làm choHuyền Hoàng bảo thạch kia cảm thấy đau long, mười tám đầu Cự Long doHuyền Hoàng Thái Dương cương khí ngưng tụ mà thành kia điên cuồng vặnvẹo lấy thân thể, giống như muốn thoát khỏi loại trạng thái giằng conày.

 
Đáng tiếc khiến chúng nó thất vọng chính là, mặc kệ chúng dùng sức nhưthế nào, hai cổ hấp lực thủy chung chăm chú dây dưa cùng một chỗ, khôngcó xu thế chia lìa chút nào.

 
Tình huống như vậy, lại để cho Huyền Hoàng bảo thạch càng là luống cuống vô cùng.

 
- Tiểu gia hỏa, thấy không, Huyền Hoàng bảo thạch muốn lui.

 
Ở chỗ sâu trong vòng xoáy, trong miệng Thanh Hỏa phát ra tiếng cười quái dị, chợt lại dặn dò.

 
- Chống đỡ! Hiện tại nhất định phải chống đỡ! Nếu không, chỉ cần nó đóng chặt Linh Tiêu Sơn, chúng ta vẫn là ra không được, hơn nữa, chờ nó khôi phục hoặc là sau khi thực lực tăng lên, nói không chừng còn sẽ độngthủ!

 
- Minh bạch!

 
Mộ Hàn gật gật đầu, nhưng trên mặt cũng lộ ra một vòng uể oải chi sắc.

 
- Bất quá, tinh thần chi lực của ta rất nhanh sẽ hao hết, sợ là nhịn không được thời gian dài bao lâu.

 
Thanh Hỏa sảng khoái nói:

 
- Không sao, bổn tọa cho ngươi thêm một khỏa U Thần Hoàn Hồn đan.

 
Đang khi nói chuyện, một điểm hồng mang liền từ trong cơ thể hắn lập loè mà ra. Đó là một khỏa dược hoàn lớn như ngón cái, óng ánh sáng loáng,tựa như Hồng Bảo Thạch, vừa xuất hiện, liền có dược hương nồng đậm phátra.

 
- Vậy thì tốt quá!

 
Mộ Hàn nghĩ xong, dược hoàn liền vào không gian Tâm Cung, lập tức, MộHàn liền hiển lộ ra một bộ tinh thần đại chấn, ha ha cười nói.

 
- Lại có thể chèo chống một đoạn thời gian không ngắn rồi.

 
Dứt lời, vẻ mặt Mộ Hàn chuyên chú, nhưng trong lòng lại cười nở hoa.

 
Từ khi lần thứ nhất cố ý hiển lộ ra thần sắc uể oải không phấn chấn, từchỗ Thanh Hỏa lấy được một khỏa U Thần Hoàn Hồn đan, Mộ Hàn trên cơ bảnthường cách một đoạn thời gian, đều sẽ làm như vậy. Đến bây giờ, Mộ Hànđã từ chỗ Thanh Hỏa nhận được sáu khỏa U Thần Hoàn Hồn đan.

 
Loại đan dược này sau khi phục dụng, có thể làm cho lực lượng tinh thần lập tức khôi phục tràn đầy.

 
Mộ Hàn không ngừng dùng Thái Hư Động Thần Quyết luyện hóa lực lượng Linh Hồn của người U Ảnh, mà duy trì cổ hấp lực này lại không có cần baonhiêu tiêu hao, cho nên lực lượng tinh thần trong Tử Hư Thần Cung chotới bây giờ sẽ không có hao hết qua, những U Thần Hoàn Hồn đan kia tấtcả đều bị Mộ Hàn giữ lại.

 
Thanh Hỏa cũng không có phát hiện Mộ Hàn đùa điểm thủ đoạn nhỏ ấy, ở nóxem ra, Mộ Hàn một cái Dương Hồ cảnh tu sĩ, muốn thủy chung toàn lực duy trì hấp lực khổng lồ như thế, lực lượng tinh thần tiêu hao nhanh mộtchút thật sự là quá bình thường, dù sao U Thần Hoàn Hồn đan kia nó cònnhiều, rất nhiều, cho Mộ Hàn mấy khỏa cũng không sao.

 
Bất tri bất giác, ở chỗ sâu trong vòng xoáy này lần nữa trầm tĩnh lại.

 
Chung quanh chỉ còn lại có hấp lực lúc lộ ra không gian Tâm Cung của MộHàn phát ra tiếng rít rất nhỏ, cùng với khí tức màu hồng từ đầu ngón tay của Thanh Hỏa kích xạ mà ra tiếng xé gió. Theo thời gian trôi qua, động tĩnh bên ngoài vòng xoáy lại để cho sắc mặt Thanh Hỏa vui mừng, cànglúc càng đậm đặc, mà Mộ Hàn thì một mực thân như điêu khắc, ngồi xếpbằng bất động, nhưng tia lực lượng bởi vì Hỗn Độn tiên pháp mà diễn sinh ra kia lại thủy chung không có đình chỉ đánh cắp Huyền Hoàng Thái Dương cương khí...

 
31-01-2015, 01:39 PM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 875: Muốn Ngừng Mà Không Được


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Ở chỗ sâu trong vòng xoáy, không ngày không đêm, không biết đến tột cùng đi qua bao nhiêu ngày.

 
Thế nhưng mà từ trong không gian Tâm Cung kia càng ngày càng nhiều Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, Mộ Hàn liền có thể phán đoán ra được, mình đã ở chỗ này ngây người thời gian cực kỳ dài dòng buồn chán.

 
Có lẽ chỉ là một năm, có lẽ đã đi qua mấy năm.

 
Trong khoảng thời gian này, Mộ Hàn không chỉ có ở dưới mí mắt của Thanh Hỏa đánh cắp đại lượng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, số lượng U Thần Hoàn Hồn đan cũng gia tăng đến 16 khỏa. Cái này vẫn là Mộ Hàn xem những lực lượng Linh Hồn của người U Ảnh trong Tâm Cung bị luyện hóa được quá nhiều, bắt đầu phục dụng U Thần Hoàn Hồn đan, đem những lực lượng Linh Hồn kia lưu cho Tiêu Tố Ảnh cùng bọn người Đồ Giang luyện hóa, bằng không thì đan dược tích góp từng tí một tuyệt đối có thể trở mình mấy lần.

 
Hô!

 
Bên ngoài vòng xoáy, tiếng kêu gào như trước.

 
Mười tám đầu Huyền Hoàng Thái Dương cương khí ngưng tụ mà thành Cự Long kia lại liều mạng vặn vẹo, muốn thoát khỏi loại trạng thái giằng co bền bỉ này, trong không gian lòng núi này, cơ hồ khắp nơi tràn ngập một loại cảm xúc luống cuống, có thể thấy được Huyền Hoàng bảo thạch chi linh kia là vô cùng lo lắng bực nào.

 
Chỉ tiếc tất cả cố gắng của nó đều biến thành công vô dụng, hai cổ hấp lực chẳng những không có hiển lộ ra chút dấu hiệu chia lìa nào, hình thể mười tám đầu Cự Long kia ngược lại là không ngừng thu nhỏ lại.

 
Cho tới bây giờ, thân thể mười tám đầu Cự Long kia đã giảm bớt gần nửa.

 
- Tiểu gia hỏa, không sai biệt lắm có thể dừng tay!

 
Thanh Hỏa cơ hồ thời thời khắc khắc đều chú ý động tĩnh bên ngoài, giờ phút này trên mặt rốt cục lộ ra một nụ cười hài lòng, vội vàng quay đầu nhìn Mộ Hàn ý bảo thoáng một phát.

 
- Tốt!

 
Mộ Hàn giống như ở trong mộng mới tỉnh, mở to mắt gật gật đầu, nhưng ngay sau đó cặp mắt của hắn đã bế hạp, giống như nếm thử đình chỉ cùng Huyền Hoàng bảo thạch đối kháng. Nhưng mà, không có qua vài giây, Mộ Hàn lại lần nữa giương đôi mắt, sắc mặt khó coi nói:

 
- Thanh Hỏa, dừng lại không được!

 
Thanh Hỏa cau mày nói:

 
- Chuyện gì xảy ra?

 
- Hai cổ hấp lực hôm nay đã hoàn toàn dây dưa cùng một chỗ, khó phân khó cách, ta muốn ngừng cũng không được, chỉ có đem lực lượng của khối Huyền Hoàng bảo thạch này triệt để tiêu hao sạch sẽ, mới có thể chấm dứt trận đánh lâu dài này. Nếu hiện tại cưỡng ép dừng tay, chúng ta rất có thể sẽ thất bại thảm hại.

 
Mộ Hàn trầm giọng nói.

 
- Ân?

 
Thanh Hỏa nghi hoặc liếc nhìn Mộ Hàn, nhưng tinh tế cảm ứng sau một lát, lông mày lại càng nhăn càng chặt. Lúc này nó mới đột nhiên phát giác, hai cổ hấp lực tựu như là hai luồng hồ nhão chất đống cùng một chỗ, rất khó triệt để chia lìa ra. Đương nhiên, muốn cưỡng ép chia lìa cũng không phải không được.

 
Chỉ cần Mộ Hàn lập tức đình chỉ từ trong Tâm Cung tống xuất hấp lực, loại đối kháng này liền có thể chấm dứt.

 
Thế nhưng mà, ở hấp lực của Mộ Hàn đình chỉ, kháng cự chi lực của vòng xoáy sẽ triệt để biến mất. Trong thời gian ngắn ngủi này, hấp lực nguồn gốc từ Huyền Hoàng bảo thạch kia tất nhiên sẽ thừa dịp hư mà vào, nói không chừng thoáng một phát có thể hấp sạch sẽ Hỗn Nguyên tinh khí đang dung hợp ở vách tường vòng xoáy.

 
Sở dĩ Thanh Hỏa cùng Mộ Hàn liên thủ chống cự Huyền Hoàng bảo thạch, mục đích chính yếu nhất, là bảo trụ Hỗn Nguyên tinh khí. Nếu không có Linh Tiêu Sơn khối Huyền Hoàng bảo thạch cực lớn này ngấp nghé Hỗn Nguyên tinh khí, cho dù bị nhốt ở trong lòng núi, nó cũng sẽ không có bất luận lo lắng gì.

 
Nói không chừng, nó hiện tại đã cướp lấy thân thể Mộ Hàn, dung hợp thành công.

 
- Chẳng lẽ còn phải cầm giữ lẫn nhau xuống dưới?

 
Sắc mặt Thanh Hỏa trầm ngưng, nhẹ nhàng nói thầm lên tiếng.

 
Nếu như không cần tiêu hao lực lượng bổn nguyên bản thân, mặc dù là tiếp tục cùng Huyền Hoàng bảo thạch đối kháng, vậy cũng không có gì lớn. Thế nhưng mà, loại đối kháng này mỗi nhiều một giây, lực lượng bổn nguyên của nó sẽ nhiều tiêu hao một phần, đối với nó mà nói, đây chính là tổn thất không nhỏ.

 
Thoáng nhìn thần sắc của Thanh Hỏa chần chờ khó quyết, trong nội tâm Mộ Hàn lại cười thầm.

 
Hiện tại hắn đã hoàn toàn hiểu rõ, mình cùng Huyền Hoàng bảo thạch kia sở dĩ đều có loại cảm giác muốn ngừng mà không được, chủ yếu là do Hỗn Độn tiên pháp diễn sinh ra lực lượng thần diệu kia. Nguyên nhân chính là tia lực lượng rất nhỏ kia tồn tại, đem hai cổ hấp lực một mực dính hợp cùng một chỗ.

 
Chỉ cần Mộ Hàn thu hồi tia lực lượng kia, bất kể là hắn hay là Huyền Hoàng bảo thạch, đều có thể tùy thời cùng đối phương tách ra.

 
Bất quá, đã có thể ở dưới tình huống Thanh Hỏa cùng Huyền Hoàng bảo thạch đều phát hiện không được hấp phệ Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, Mộ Hàn sao sẽ cam lòng đơn giản thu tay lại?

 
- Vậy thì lại kiên trì thoáng một phát!

 
Trong đầu chuyển qua nhiều ý niệm, tất cả đều bị Thanh Hỏa buông tha cho, cuối cùng chỉ có thể không thể làm gì hung ác gật đầu một cái, khí tức màu hồng tiếp tục từ đầu ngón tay kích xạ mà ra, như tơ như sợi dung nhập vòng xoáy.

 
Hô! Hô...

 
Bên ngoài vòng xoáy, Huyền Hoàng bảo thạch kia thấy lâu như vậy cũng không có hiệu quả, trở nên có chút hổn hển, mười tám đầu Huyền Hoàng Thái Dương cương khí ngưng tụ mà thành Cự Long đột nhiên từ trong những thông đạo uốn lượn kia vặn vẹo chui ra, ở trong không gian lòng núi nối thành một mảnh.

 
Thoáng chốc, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia phô thiên cái địa cuồn cuộn mà đến, đúng là đem vòng xoáy chôn vùi ở bên trong, hấp lực một mực đình trệ không trướng vậy mà bạo tăng gấp đôi.

 
Hô!

 
Nháy mắt sau đó, Hỗn Nguyên tinh khí dung hợp ở vách tường vòng xoáy kia chỗ bắt đầu thất thoát.

 
Cảm ứng được biến cố bất thình lình, trong lòng Mộ Hàn lộp bộp nhảy dựng, vô ý thức muốn tăng cường hấp lực, nhưng lập tức liền phát hiện tia lực lượng thần kỳ kia lại như Định Hải thần châm, đem vòng xoáy một mực ổn định, tuy có một tia Hỗn Nguyên tinh khí bị Huyền Hoàng bảo thạch hấp đi, lại thủy chung không cùng vòng xoáy chia lìa.

 
Cái này lại để cho Mộ Hàn thầm nhẹ nhàng thở ra, mà khi hắn chú ý tới Hỗn Nguyên tinh khí ở bên cạnh vách tường vòng xoáy kia, trong đầu đột nhiên toát ra một ý niệm can đảm.

 
- Định trụ cho ta!

 
Đúng lúc này, âm thanh quát khẽ của Thanh Hỏa cũng vang lên, hai tay đột nhiên gia tốc vung vẩy, càng nhiều khí tức màu hồng dung nhập vòng xoáy, hiển nhiên cũng bị Huyền Hoàng bảo thạch bạo tăng hấp lực làm hoảng sợ. Ngay lập tức qua đi, Hỗn Nguyên tinh khí tán loạn kia hiển lộ ra dấu hiệu trở về vách tường vòng xoáy.

 
Thấy thế, Mộ Hàn hung ác cắn răng một cái, tia lực lượng thần kỳ kia ở đánh cắp Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, đồng thời lại đem mục tiêu nhắm ngay Hỗn Nguyên tinh khí ở vách tường vòng xoáy.

 
Một lát qua đi, liền có một tia Hỗn Nguyên tinh khí bị tia lực lượng rất nhỏ kia nuốt hết, cùng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí bị hấp thụ kia cùng nhau tiến vào không gian Tâm Cung.

 
- Thành công rồi!

 
Trên mặt Mộ Hàn bất động thanh sắc, đáy lòng lại nhịn không được tuôn ra một cổ vui mừng.

 
- Không tốt! Huyền Hoàng bảo thạch kia vậy mà hút đi Hỗn Nguyên tinh khí... Ân? Lại có một điểm Hỗn Nguyên tinh khí bị hút đi rồi!

 
Sắc mặt Thanh Hỏa đại biến, cùng Mộ Hàn liên thủ thời gian dài như vậy cũng không có tổn thất nửa điểm Hỗn Nguyên tinh khí, hôm nay Huyền Hoàng Thái Dương cương khí bị tiêu hao không sai biệt lắm một nửa, Hỗn Nguyên tinh khí ngược lại liên tiếp biến mất, cái này thật là quỷ dị một ít! Chẳng lẽ là Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia liên tiếp thành một mảnh còn cất dấu mê hoặc gì? Nhưng loại thủ đoạn này hữu hiệu, vì sao Huyền Hoàng bảo thạch sớm không thi triển, hết lần này tới lần khác kéo đến bây giờ?

 
Trong lúc nhất thời, vị U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả này đúng là trăm mối vẫn không có cách giải, bị tình huống cổ quái này khiến cho đầu đầy sương mù.

 
31-01-2015, 01:39 PM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 876: Ta Cũng Không Đùa Bỡn Các Ngươi!


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Thanh Hỏa không phải là không có hoài nghi tới Mộ Hàn.

 
Nó rất rõ ràng, Mộ Hàn tuyệt đối không phải loại người trung thực, nếu như có cơ hội, hắn nhất định sẽ làm chút tay chân, lợi dụng Huyền Hoàng bảo thạch đến tiêu hao lực lượng của mình. Nhưng tinh tế quan sát, hấp lực nguồn gốc từ Tâm Cung của Mộ Hàn kia vẫn là giống như trước, không có hiển lộ ra bất luận dị trạng gì.

 
Cuối cùng nhất, Thanh Hỏa vẫn là chỉ có thể đem Huyền Hoàng bảo thạch coi là đầu sỏ gây nên.

 
- Lại vẫn lưu lại một tay, đáng hận, thực coi bổn tọa là bùn nặn sao!

 
Thanh Hỏa gầm lên lên tiếng, động tác trên tay đột nhiên biến đổi, từng sợi khí tức màu hồng từ đầu ngón tay kích xạ mà ra, cũng không có lập tức dung nhập tuyền hồng, mà là bắt đầu giăng khắp nơi, ngưng tụ thành một vòng xoáy hình dáng lưới lớn.

 
Hô!

 
Thanh Hỏa tay phải nhẹ vẫy, hồng lưới này liền từ ở chỗ sâu trong vòng xoáy xoay quanh mà ra, đem trọn vách tường vòng xoáy bao trùm ở bên trong, Hỗn Nguyên tinh khí phiêu tán lập tức bị lưới lớn đè ép xuống dưới.

 
Thấy thế, Thanh Hỏa nhẹ nhàng thở ra một hơi.

 
Nhưng mà mới đi qua mấy cái thời gian hô hấp, lại có một đám Hỗn Nguyên tinh khí chui ra khe hở của lưới, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

 
- Vẫn chưa được?

 
Hai đầu lông mày của Thanh Hỏa hiện lên tức giận khó có thể che dấu, động tác trên tay lại biến, một tia khí tức màu hồng như linh xà chui vào vòng xoáy, tấm hồng lưới kia đúng là trở nên càng thêm dày đặc, mắt lưới vốn là rất nhỏ gần như biến mất không thấy gì nữa, vẫn như trước có từng sợi Hỗn Nguyên tinh khí từ đó lộ ra.

 
- Cũng không được? Bổn tọa cũng không tin tà!

 
- Như vậy cũng không được? Huyền Hoàng bảo thạch ngươi cái hỗn đản này!

 
- Ti ti, ti ti...

 
...

 
Vô luận dùng biện pháp gì cũng không thể ngăn lại Hỗn Nguyên tinh khí xói mòn, Thanh Hỏa tức giận đến nổi trận lôi đình, trên người không còn được gặp lại nửa điểm khí chất của Hư Kiếp cường giả, thậm chí còn như dân cờ bạc thua nóng mắt, không lựa lời nói tục, mà đến cuối cùng, trong miệng Thanh Hỏa liền chỉ còn lại có "ai phệ" quái gọi.

 
Ở trong vòng xoáy, Thanh Hỏa táo nộ vô cùng; bên ngoài vòng xoáy, Huyền Hoàng bảo thạch kia cũng là càng thêm cuồng bạo.

 
Mộ Hàn xếp bằng ở chỗ sâu trong vòng xoáy, lại thủy chung mặt không biểu tình, tựa hồ không có bị Thanh Hỏa cùng Huyền Hoàng bảo thạch quấy nhiễu chút nào, nhưng trong lòng thì cười thầm không thôi, tia lực lượng thần kỳ loay hoay chết đi được, không ngừng hấp thụ Hỗn Nguyên tinh khí cùng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí.

 
Tu luyện Hỗn Độn tiên pháp, có thể hấp thu lực lượng, đồng dạng cũng phải tiêu hao lực lượng.

 
Hai chủng lực lượng bị Mộ Hàn hấp thu đến không gian Tâm Cung này, Hỗn Nguyên tinh khí đều bị Mộ Hàn bảo tồn xuống dưới, nhưng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đã có bộ phận bị Mộ Hàn cùng năm đại pháp thân dần dần luyện hóa. Tu luyện tới hiện tại, thực lực năm đại pháp thân chẳng những sớm đã khôi phục, hơn nữa đều có tăng lên không nhỏ.

 
Trong đó Thủy Linh pháp thân đột phá đến Dương Hồ lục trọng thiên, Hỏa Linh pháp thân đến Dương Hồ ngũ trọng thiên, Mộc Linh pháp thân cùng Thổ Linh pháp thân đều đã đạt tới Dương Hồ tứ trọng thiên đỉnh phong, Kim Linh pháp thân tu vi yếu nhất càng là liên tiếp đột phá hai trọng, cũng vừa bước vào Dương Hồ tứ trọng thiên không lâu.

 
Theo Hỗn Độn tiên pháp tiếp tục tu luyện, không chỉ có giữa tu vi năm đại pháp thân chênh lệch, thậm chí tu vi của năm đại pháp thân cùng Mộ Hàn chênh lệch, đều dần dần thu nhỏ lại, cho đến hoàn toàn giống nhau. Chỉ có như vậy, mới có thể ở thời điểm độ Hư kiếp tiến hành lột xác thành Hỗn Độn tiên thể.

 
Thời gian qua nhanh, lại là một đoạn thời gian dài dòng buồn chán trôi qua.

 
Bên ngoài vòng xoáy, phiến Huyền Hoàng Thái Dương cương khí do mười tám đầu Cự Long hội tụ mà thành kia đúng là lần nữa giảm bớt rất nhiều, giờ phút này lưu lại có lẽ vẫn chưa tới ba thành lúc ban đầu.

 
- Ồ?

 
Phút chốc, Mộ Hàn kinh ngạc thầm hô ra tiếng, bên tai đúng là đột nhiên trở nên thanh tịnh xuống.

 
Từ khi bắt đầu đánh cắp Hỗn Nguyên tinh khí đến nay, thanh âm của Thanh Hỏa thỉnh thoảng lại lọt vào trong tai, nhưng giờ phút này, chung quanh đúng là không một chút tiếng vang.

 
Mộ Hàn vô ý thức mở to mắt, quay đầu nhìn lại.

 
Đập vào mắt mà đến , đúng là khuôn mặt của Thanh Hỏa. Thế nhưng mà, giờ phút này khuôn mặt tuấn mỹ kia cũng đã trở nên vô cùng dữ tợn, hai đầu lông mày tràn đầy hung ác nham hiểm chi ý, mà hai tròng mắt sâu kín kia của hắn, thì là thiêu đốt lên lửa giận hừng hực, cái tức giận phún dũng mà ra kia giống như có thể đem Mộ Hàn xé nát.

 
- Ân? Nó xảy ra chuyện gì?

 
Mộ Hàn thầm cảm giác giật mình, chợt lại phát hiện Thanh Hỏa đã đình chỉ hướng trong vòng xoáy dung nhập loại khí tức màu hồng kia, hấp lực nguồn gốc từ Tử Hư Thần Cung của lộ ra Tâm Cung, mặc dù như trước liên tục không ngừng từ vòng xoáy khuếch tán ra, nhưng mấy chục lần tăng phúc này lại không tái xuất hiện.

 
Cho dù hấp lực không có như trước kia bạo tăng, nhưng Hỗn Nguyên tinh khí cùng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí như cũ biến mất.

 
Kể từ đó, tình huống liền trở nên có chút quỷ dị.

 
Mộ Hàn dùng sức một mình, cũng có thể chống lại Huyền Hoàng bảo thạch, mà hấp lực của Mộ Hàn ở sau khi bạo tăng mấy chục lần, Huyền Hoàng bảo thạch làm sao có thể còn đem Hỗn Nguyên tinh khí hấp thụ đi ra ngoài?

 
Mặc kệ hấp lực đối kháng Huyền Hoàng bảo thạch là cường hay yếu, Hỗn Nguyên tinh khí đều sẽ không ngừng xói mòn, rõ ràng, cái Hỗn Nguyên tinh khí kia xói mòn từ đầu đến cuối đều cùng Huyền Hoàng bảo thạch không có nửa điểm quan hệ.

 
- Lộ rồi!

 
Mộ Hàn nhất thời tỉnh ngộ lại, đánh cho cái ha ha cười nói.

 
- Thanh Hỏa, xem ta như vậy làm gì? Hiện tại lực lượng của Huyền Hoàng bảo thạch đã tiêu hao lớn nửa, có lẽ có thể ngừng rồi... Ân, chúng ta lập tức có thể ly khai cái địa phương quỷ quái này, ngươi có lẽ cảm thấy cao hứng mới phải... Đúng rồi, còn Nguyệt Thần Mi Ấn gì kia của ngươi, đừng lo lắng ta sẽ mang nó chạy, trước khi tiến vào không gian Hồn Ngục Kim Cương Tráo phong ấn ta sẽ. . .

 
- A!

 
Mộ Hàn nói còn chưa dứt lời, đã bị âm thanh hét to của Thanh Hỏa đánh gãy. Trong nháy mắt Thanh Hỏa hét 1ra, liền có từng sợi hắc khí mãnh liệt mà ra, ở bên người giương nanh múa vuốt, để cho Thanh Hỏa xem tựa như quái thú một muốn nhắm người mà phệ.

 
Thở sâu, ánh mắt Thanh Hỏa âm lãnh gắt gao nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, lạnh giọng nói:

 
- Tiểu gia hỏa, ngươi che dấu được thật sự là đủ sâu, nếu không có bổn tọa thấy lực lượng của Huyền Hoàng bảo thạch tiêu hao quá nhiều, đột nhiên đình chỉ dung nhập lực lượng bổn nguyên, nói không chừng đến bây giờ còn không có phát hiện đây hết thảy đều là ngươi đang làm trò quỷ.

 
- Thanh Hỏa, ngươi đều đã minh bạch?

 
Thấy Thanh Hỏa đã nói, Mộ Hàn cũng không hề giả bộ hồ đồ, cười mỉm mở miệng nói.

 
Thanh Hỏa nghe vậy, càng là khí không chỗ đánh, nghiến răng nghiến lợi nói:

 
- Nếu như thế này cũng còn xem không rõ, bổn tọa cái ngàn năm thời gian này chẳng phải là đều sống trên thân cẩu rồi sao? Tiểu gia hỏa, bổn tọa thật sự là không thể không bội phục ngươi, ngươi một Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ nho nhỏ, vậy mà đem bổn tọa cái tam trọng Hư Kiếp U Ảnh tộc Ảnh Hầu cùng Linh Tiêu Sơn cái Huyền Hoàng bảo thạch này, tất cả đều đùa bỡn ở trong tay, lợi hại! Thật sự là lợi hại!

 
- Đùa bỡn?

 
Mộ Hàn cười khan nói.

 
- Thanh Hỏa, không nên nói khó nghe như vậy a, ta cũng không đùa bỡn các ngươi, chỉ là thời điểm đang giúp ngươi chống cự Huyền Hoàng bảo thạch, thuận tiện thu chút thù lao mà thôi, dù sao ngươi cũng không có ý định lại đối với ta tiến hành đoạt xá, cái Hỗn Nguyên tinh khí này, giữ lại cũng là lãng phí, chẳng bằng tiễn đưa cho ta.

 
03-02-2015, 05:18 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 877: Trả Lại Ngươi Một Phần Đại Lễ!


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Ngươi...

 
Thanh Hỏa tức giận đến toàn thân thẳng run run, nó vốn là ý định sau khi chấm dứt cùng Huyền Hoàng bảo thạch đối kháng, lại hướng Mộ Hàn ra tay, cướp lấy thân thể của hắn cùng hồn thể mình dung hợp, nhưng bây giờ Hỗn Nguyên tinh khí bị Mộ Hàn vụng trộm hấp thụ gần ba thành, đã không cókhả năng lại khiến nó hoàn thành loại dung hợp này.

 
Hết lần này tới lần khác Thanh Hỏa lại bị Mộ Hàn chắn đến nỗi ngay cảmột câu cũng nói không nên lời, chẳng lẽ nó có thể ở lúc ban đầu cứ nhưvậy nói cho Mộ Hàn, sau khi ta lợi dụng hết ngươi, ta còn có thể đối với ngươi động thủ?

 
- Thanh Hỏa, việc đã đến nước này, cho dù ngươi không muốn cũng hết cách rồi, những Hỗn Nguyên tinh khí kia, đều bị ta luyện hóa được.

 
Mộ Hàn rất lưu manh cười nhẹ một tiếng, ngay sau đó được một tấc lại muốn tiến một thước nói:

 
- Đúng rồi, còn lại những Hỗn Nguyên tinh khí kia, ngươi cũng không cógì dùng, không bằng tất cả đều đưa cho ta. Bởi vì ngươi, ta bị vây ở chỗ này thời gian dài như vậy, ngươi cũng nên một lần nữa cho ta chút bồithường a?

 
Đang khi nói chuyện, Mộ Hàn đã đình chỉ tống xuất hấp lực, tia lực lượng thần kỳ bởi vì Hỗn Độn tiên pháp mà sinh kia cũng lặng yên trở lạitrong cơ thể. Bên ngoài vòng xoáy, phiến Huyền Hoàng Thái Dương cươngkhí còn lại kia như được đại xá, sợ đến mức liên tục không ngừng hướngxa xa bốc lên mà đi, trong khoảnh khắc liền chui vàotrong mười tám chỗthông đạo chung quanh.

 
Giờ phút này, Mộ Hàn biểu hiện ra là một bộ cà lơ phất phơ, cười đùa títửng, nhưng trong lòng của hắn đề phòng cũng đã tăng lên tới đỉnh.

 
Hắn hấp thu Hỗn Nguyên tinh khí chẳng khác gì là xúc phạm Nghịch Lân của Thanh Hỏa, việc này nếu đã phá, vậy thì ý nghĩa song phương đã vạchmặt, Thanh Hỏa tuyệt sẽ không dễ dàng buông tha Mộ Hàn. Từ trong ánh mắt Thanh Hỏa có thể nhìn ra được, nó giờ phút này chỉ sợ hận không thểgiết mình.

 
Đương nhiên, Mộ Hàn cũng không muốn dừng tay như vậy, hắn còn ý định đem Hỗn Nguyên tinh khí cùng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí ở đây toàn bộ hấp thu đến trong không gian Tâm Cung của mình.

 
- Ngươi đây là mơ mộng hão huyền!

 
Thanh Hỏa rốt cuộc khống chế không nổi lửa giận trong lồng ngực, sắc mặt nanh ác gào thét.

 
- Tiểu hỗn đản, ngươi hư mất đại sự của bổn tọa, bổn tọa tuyệt sẽ không nhẹ nhàng tha thứ ngươi.

 
Mộ Hàn vội vàng kêu lên:

 
- Chậm đã, chậm đã, Nguyệt Thần Mi Ấn của ngươi...

 
- Nguyệt Thần Mi Ấn?

 
Thanh Hỏa chê cười nói:

 
- Tiểu hỗn đản, ngươi thực cảm thấy bổn tọa sẽ đem mạch môn của mìnhgiao do ngươi khống chế sao? Đối với U Ảnh tộc Ảnh Hầu ta mà nói, Nguyệt Thần Mi Ấn có hư thật song ấn. Bổn tọa tặng cho ngươi chẳng qua là hưấn mà thôi, cho dù ngươi thủ sẵn nó không phóng, đối với bổn tọa cũngkhông có bất kỳ ảnh hưởng.

 
Cơ hồ là nháy mắt khi thoại âm rơi xuống, chỗ mi tâm của Thanh Hỏaliền có một quả loan nguyệt ấn ký mới màu đỏ nhạt, một lần nữa hiện ra.

 
- Ân?

 
Lông mày Mộ Hàn chau lên, lực chú ý chuyển dời đến không gian Tâm Cungcủa mình, lúc này mới phát hiện cái gọi là "Thực ấn" kia ở sau khi mitâm của Thanh Hỏa hiển lộ, Nguyệt Thần Mi Ấn trong Tâm Cung đã trở nêncực kỳ ảm đạm, vốn trong ấn ký cái loại cảm giác lực lượng tràn đầy kiacũng không còn sót lại chút gì.

 
Chỉ trong chớp mắt công phu, Nguyệt Thần Mi Ấn kia đã tiêu tán vô tung.

 
- Hiểu chưa?

 
Thanh Hỏa cười lạnh một tiếng, giống như không bao giờ muốn cùng Mộ Hàntốn nhiều nước miếng nữa, trong miệng bỗng dưng bạo rống lên tiếng.

 
- Tiểu hỗn đản, nạp mạng cho bổn tọa đi!

 
Thân ảnh nó khẽ động, cái vòng xoáy này liền kịch biến, trong nháy mắt đã khôi phục thành bộ dáng Hỗn Nguyên tiên châu.

 
Hô!

 
Lập tức, Hỗn Nguyên tinh khí còn sót lại từ vách tường chung quanh châumãnh liệt mà ra, từ bốn phương tám hướng hướng Mộ Hàn gào thét mà đi,trói buộc chi lực liên tục không ngừng thấu tràn ra, như muốn đem MộHàn một mực cuốn lấy. Tuy Mộ Hàn vụng trộm hấp thu gần ba thành HỗnNguyên tinh khí, nhưng còn thừa bảy thành Hỗn Nguyên tinh khí bạo phátra lực lượng, y nguyên cực kỳ khủng bố, chúng còn chưa cùng thân thểđụng chạm, Mộ Hàn đã có loại cảm giác khó có thể nhúc nhích.

 
Nếu như đổi thành trước kia, gặp được Hỗn Nguyên tinh khí này, Mộ Hànđoán chừng cũng chỉ có thể bó tay chờ bị bắt, sau đó chuẩn bị bỏ quathân thể dùng Tâm Cung chạy trối chết.

 
Nhưng bây giờ, Mộ Hàn đã có phương pháp ứng đối mới.

 
Oanh!

 
Tâm Cung của Mộ Hàn run rẩy, ý niệm tầm đó, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí bàng bạc liền từ Tử Hư Thần Cung tuôn ra, tầng tầng lớp lớp vờnquanh ở trước người Mộ Hàn, thoáng một phát liền đem Mộ Hàn cùng HỗnNguyên tinh khí cách ly ra, trước một khắc cảm giác trói buộc mới xuấthiện lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

 
Phanh!

 
Điện quang thạch hỏa tầm đó, Hỗn Nguyên tinh khí kia cùng Huyền HoàngThái Dương cương khí liền đụng chạm lẫn nhau, tựa như hai cổ sóng biểnhăng hái tới gần, hung mãnh va chạm lại với nhau, ở trong không gian Hỗn Nguyên tiên châu khơi dậy một mảnh âm thanh nổ đùng đinh tai nhức óc.

 
- Ngươi... Ngươi...

 
Chứng kiến hình ảnh này, dù Thanh Hỏa tâm chí kiên định, lúc này cũngnhịn không được đem một đôi mắt trừng đến căng tròn, trên mặt tức giậndữ tợn kia tất cả đều hóa thành khiếp sợ cùng không thể tưởng tượng, nónhư thế nào cũng không nghĩ ra, trong Tâm Cung của Mộ Hàn lại đột nhiêntuôn ra Huyền Hoàng Thái Dương cương khí.

 
Thấy Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia xuất hiện càng ngày càngnhiều, lách đến Hỗn Nguyên tinh khí liên tục rút lui, Thanh Hỏa mạnh mẽgiật mình tỉnh táo lại:

 
- Bổn tọa đã biết, trước kia những Huyền Hoàng Thái Dương Cương khí kiabiến mất, cũng không có bị tiêu hao hết, mà là bị ngươi hấp thu.

 
- Đã đoán đúng!

 
Mộ Hàn ha ha cười cười, hai đầu lông mày ẩn ẩn toát ra hưng phấn chi ý,hắn vụng trộm đánh cắp nhiều Huyền Hoàng Thái Dương cương khí như vậy,chờ đúng là giờ khắc này.

 
Nghe Mộ Hàn chính miệng thừa nhận, sắc mặt Thanh Hỏa càng thêm khó coi.

 
Trước kia sau khi phát hiện dị trạng bên trong vòng xoáy kia, nó còntưởng rằng Mộ Hàn chỉ là ăn cắp ba thành Hỗn Nguyên tinh khí của mình,lại không nghĩ rằng Mộ Hàn ăn cắp Huyền Hoàng Thái Dương cương khí càngnhiều nữa....

 
Vừa rồi những Huyền Hoàng Thái Dương cương khí tán đi kia đoán chừng chỉ chiếm hai ba thành cả tòa Linh Tiêu Sơn, còn lại bảy tám phần đều bị Mộ Hàn hút đi?

 
Nghĩ đến điểm này, mặc dù là Thanh Hỏa cái tam trọng Hư Kiếp siêu cấpcường giả này cũng nhịn không được kinh hồn táng đảm, Huyền Hoàng TháiDương cương khí kia là khắc tinh của U Ảnh tộc, mà ở lúc cùng HuyềnHoàng bảo thạch đối kháng, nó lại tiêu hao đại lượng lực lượng bổnnguyên, nếu Mộ Hàn đem tất cả Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đều phóng xuất ra, lực lượng của nó nhất định sẽ bị suy yếu đến càng thêm lợihại, thậm chí còn không thể so với ban đầu ở trên đỉnh Linh Tiêu Sơn.

 
- Đáng giận!

 
Thầm mắng một tiếng, Thanh Hỏa nhìn xem Huyền Hoàng Thái Dương cương khí cuồn cuộn mà đến kia, đáy lòng đúng là không khỏi sinh ra một tia cảmgiác nguy cơ. Nếu như trước kia xuất hiện cảm giác như vậy, Thanh Hỏanhất định sẽ cảm thấy là đầu óc mình xảy ra tật xấu gì, nhưng hôm nay,Thanh Hỏa lại thật sự cảm nhận được nguy hiểm lớn lao.

 
- Thanh Hỏa, ngươi trước kia đưa ta một phần đại lễ, hiện tại ta liền trả lại ngươi một phần đại lễ!

 
Chứng kiến thần sắc của Thanh Hỏa, Mộ Hàn cười dài, tâm niệm vừa động,Huyền Hoàng Thái Dương cương khí từ trong Tử Hư Thần Cung toàn bộ mãnhliệt mà ra, thoáng một phát liền đem Hỗn Nguyên tinh khí dồn đến biêngiới Hỗn Nguyên tiên châu nhất, thậm chí ngay cả Thanh Hỏa cũng khôngthể ngoại lệ, thân hình liên tục rút lui, ngay lập tức qua đi, phần lưng đã chống lấy vách châu.

 
Cái Huyền Hoàng Thái Dương cương khí này, là đại lễ ta tiễn đưa chongươi. Hỗn Nguyên tiên châu của ngươi, ta chắc chắn vui lòng nhận, lễvật của ta, kính xin ngươi cũng cần phải nhận lấy!

 
Ở dưới bóng mờ của Thanh Hỏa, cẩn thận từng li từng tí ẩn tàng thời gian dài như vậy, hôm nay cố kỵ diệt hết, ý chí của Mộ Hàn khoan khoái dễchịu, chân nguyên trong cơ thể cuồn cuộn như nước thủy triều, cái tu vimột mực trì trệ không tiến kia, giờ phút này đúng là mơ hồ toát ra dấuhiệu đột phá.

 
03-02-2015, 05:18 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 878: Thiên Trọng Luân Hồi (1)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Ngươi còn muốn dùng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí này đến vây khốn ta?

 
Thanh Hỏa lập tức nghe rõ ý ở ngoài lời của Mộ Hàn, không khỏi khí cựcmà cười. Nếu đổi thành khu vực khác của Thái Tố Cổ Thành, đường đườngtam trọng Hư Kiếp siêu cấp cường giả, một đầu ngón tay là có thể đem MộHàn đâm chết, nhưng ở nơi này, nó lại bị Mộ Hàn khinh thường như thế.

 
- Không phải vây khốn ngươi, mà là đem ngươi hóa thành Khôi Lỗi của ta!

 
Mộ Hàn cười híp mắt nói, tâm tình thập phần sung sướng. Nếu như lúctrước, hắn còn thật không dám đối với Thanh Hỏa cái Hư Kiếp cường giảnày lớn lối như vậy, để tránh cười đến rụng răng, nhưng hôm nay có bảytám phần Huyền Hoàng Thái Dương cương khí của Linh Tiêu Sơn, Mộ Hàn đãcó lực lượng đối kháng Thanh Hỏa.

 
Nếu có thể ở sâu trong linh hồn của Thanh Hỏa nhập Tử Diễm Đồ Đằng, đemhắn hóa thành Khôi Lỗi của mình, sau này không sai biệt lắm có thể ở Bảo Tiên Thiên Vực đi ngang rồi!

 
Nghĩ đến đây, đáy lòng Mộ Hàn liền vô cùng kích động.

 
Cơ hội như vậy chỉ có một, nếu như bỏ lỡ lần này, liền không bao giờ mới xuất hiện nữa, bởi vì sau này không có khả năng sẽ có U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả cùng hắn đưa thân vào hoàn cảnh như vậy, càng không khả năngcùng hắn vây ở trong Hỗn Nguyên tiên châu tiến đến dễ dàng, đi ra ngoàiphiền toái này.

 
- Đem bổn tọa hóa thành Khôi Lỗi của ngươi? Khẩu khí thật lớn!

 
Thanh Hỏa càng là giận không kiềm được, hai mắt như lưỡi kiếm sắc bén nhìn chằm chằm Mộ Hàn.

 
- Tiểu hỗn đản, cho dù bổn tọa trong khoảng thời gian này tiêu hao thậtlớn, lại có Huyền Hoàng Thái Dương cương khí suy yếu thực lực, nhưngcũng không phải ngươi một Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ nho nhỏ có khả năng khinh thường!

 
Đang khi nói chuyện, cánh tay phải của Thanh Hỏa hăng hái duỗi dài vặn vẹo, đúng là huyễn hóa thành một thanh trường kiếm.

 
Xùy!

 
Trường kiếm tựa như linh xà, như thiểm điện về phía trước chui vào, mũitrường kiếm này như lưỡi rắn, trong khoảnh khắc liền đã rung rung trămngàn lần, từng vòng lực đạo khủng bố từ mũi kiếm rung rung chập trùng mà ra, thoáng chốc trong cái khu vực này đúng là nhấc lên sóng to giólớn, khí thế lăng lệ ác liệt vô cùng, làm cho người ta sợ hãi, giốngnhư có thể đem chung quanh bất luận cái chướng ngại gì, tất cả đều xéthành mảnh nhỏ.

 
Thanh Hỏa nổi giận ra tay, đánh chính là chủ ý đem Mộ Hàn một kích tất sát.

 
Hai mắt của Mộ Hàn có chút híp, nếu là ở bên ngoài Linh Tiêu Sơn, mộtkiếm này của Thanh Hỏa nếu uy lực triệt để bạo phát đi ra, sợ là có thểđem địch nhân trong phương viên hơn mười dặm hóa thành bột phấn, hắn dùsao cũng là Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ, cho dù thực lực chân chánhcường thịnh trở lại cũng là khó có thể ngăn cản.

 
Thế nhưng mà ở bên trong hoàn cảnh này, lại bất đồng rồi.

 
Trường kiếm kia đâm vào Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, thế công liềnkhông ngừng bị ngăn chặn, càng xâm nhập, lực đạo từ mũi kiếm tràn raliền bị suy yếu càng lợi hại, khi mũi kiếm cách Mộ Hàn chỉ còn 5~6 mét,cường độ đạo khí tức kia đã ngã xuống dưới Hư Kiếp cảnh.

 
Hô!

 
Mộ Hàn ý niệm tầm đó, Cửu Long Lôi Vương đao liền lòe ra Tâm Cung, rơi vào trong tay.

 
Trong tiếng huýt gió bén nhọn, Mộ Hàn trực tiếp là một đao bổ về phíacánh tay biến thành trường kiếm của Thanh Hỏa, tử mang chỗ thân đao đạiphóng, giống như có vô số điện xà chạy trốn phát ra tiếng sấm ầm ầm. Nếu là người tu vi hơi yếu, chỉ là chứng kiến thanh thế Mộ Hàn ra tay liềnsẽ tâm thần thất thủ.

 
Thanh Hỏa làm Hư Kiếp cường giả, tự nhiên không có khả năng bởi vì mộtđao kia của Mộ Hàn mà chấn động, nhưng sắc mặt nó hoàn toàn chính xáctrở nên cực kỳ khó coi, mũi kiếm kia của nó thấu tràn ra lực lượng,cường độ đã ngã xuống đến Thần Hải thất trọng thiên, sau đó cũng khôngcó đình chỉ, theo mũi kiếm xâm nhập mà bị Huyền Hoàng Thái Dương cươngkhí suy yếu.

 
Thần Hải lục trọng thiên, Thần Hải ngũ trọng thiên...

 
Oanh!

 
Qua trong giây lát, Cửu Long Lôi Vương đao rốt cục lôi cuốn lấy khí tứccuồng mãnh bá đạo, chém rụng ở phía trên trường kiếm kia. Hai cổ kìnhđạo điên cuồng mà đụng chạm lấy, lực lượng tàn sát bừa bãi ra tuy có bộphận bị Huyền Hoàng Thái Dương cương khí tầng tầng suy yếu, nhưng như cũ ở trong tiểu khu vực này khơi dậy động tĩnh cực lớn. Ngắn ngủi đụngchạm qua đi, Cửu Long Lôi Vương đao đã bị chấn quay về, Thanh Hỏa trường kiếm thì nứt toác ra, khôi phục nguyên hình. Ở chỗ này thực lực củaThanh Hỏa so với ở đỉnh Linh Tiêu Sơn còn suy yếu càng thêm nghiêmtrọng, mặc kệ nó ra tay thế công mãnh liệt như thế nào, cũng chỉ cóthể phát huy ra lực lượng Thần Hải ngũ trọng thiên,

 
Này mới khiến Mộ Hàn ở thời điểm không có thi triển Lôi Thần phụ thểcùng Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo, cũng có thể cùng nó đấu cái lực lượngngang nhau.

 
Xùy!

 
Một kích không có thể đắc thủ, Thanh Hỏa càng thêm táo nộ, cánh tay phải lần nữa biến ảo thành trường kiếm sắc bén, nhấc lên kiếm khí thaothiên, như sóng lớn hướng Mộ Hàn gào thét mà đi.

 
Cái Hỗn Nguyên tinh khí bị dồn đến khu vực biên giới Hỗn Nguyên tiênchâu kia, càng là hội tụ đến trước người nó, chồng chất hướng HuyềnHoàng Thái Dương cương khí đối diện che qua mà đi.

 
- Thanh Hỏa, ngươi đây là muốn đem Hỗn Nguyên tinh khí đưa cho ta sao? Ta đây liền không khách khí!

 
Mộ Hàn thấy thế cười to, lại là một đao Lôi Quang nhấp nháy bổ về phíatrường kiếm kia, lần nữa vận chuyển Hỗn Độn tiên pháp, tia lực lượng bởi vì Vũ Đạo Công Pháp mà diễn sinh ra kia, sau khi bị Mộ Hàn thu nhậptrong cơ thể cũng không có tiêu tán, mà là một mực ở trong ngũ tạng tầmđó chậm rãi lưu chuyển.

 
Lúc này Mộ Hàn vận dụng Hỗn Độn tiên pháp, tia lực lượng kia lập tứctiến vào Tử Hư Thần Cung, lập tức lại lộ ra không gian Tâm Cung, xuyênthấu Huyền Hoàng Thái Dương cương khí trùng trùng điệp điệp, đụng vàochính giữa Hỗn Nguyên tinh khí cuồn cuộn mà đến kia. Trong nháy mắt,liền có một tia Hỗn Nguyên tinh khí bị hấp tới tay.

 
Oanh!

 
Lại là âm thanh nổ đùng kịch liệt ở trong Hỗn Nguyên tiên châu chấn động ra.

 
Thấy lần này chẳng những tốn công vô ích, Hỗn Nguyên tinh khí ngược lạikhông ngừng xói mòn, hắc khí quanh người Thanh Hỏa chấn động được càngthêm mãnh liệt, có thể thấy được tức giận trong lồng ngực nó đã là bànhtrướng đến đỉnh. Thân là Ảnh Hầu U Ảnh tộc tọa trấn một phương, nó cáiHư Kiếp cường giả này còn chưa bao giờ nhận thức qua cảm giác bó tay bóchân như thế, có một thân tu vi khủng bố có thể hủy thiên diệt địa, disơn đảo hải, nhưng không cách nào tạo thành cho Dương Hồ cảnh tu sĩ đốidiện kia bất cứ thương tổn gì.

 
Trong lúc nhất thời, Thanh Hỏa đúng là bị đè nén đến muốn thổ huyết.

 
- Tiểu hỗn đản, bổn tọa tuyệt sẽ không cho ngươi thực hiện được!

 
Trong miệng gào thét lên tiếng, trong đôi mắt của Thanh Hỏa đột nhiênhiện lên một vòng quyết tuyệt chi sắc, gần như gằng từng chữ một rítgào nói.

 
- Tâm Viêm Nhiên Hồn, Minh Nhãn Động Linh, Thiên Trọng Luân Hồi!

 
Cơ hồ từng chữ, đều dùng ra toàn thân chi lực của Thanh Hỏa, cái thanhâm kia điếc tai nhức óc, làm cho không gian bên trong Hỗn Nguyên tiênchâu này cũng theo đó ầm ầm không thôi.

 
Khi một cái âm phù cuối cùng ở trong miệng Thanh Hỏa vang lên, thân thểcủa nó đúng là hóa thành một mảnh khói đen đầm đặc, từng sợi khí tức màu hồng ở trong sương mù dày đặc như ẩn như hiện.

 
Hô!

 
Nháy mắt về sau, những khí tức màu hồng kia thiêu đốt lên. Hỏa diễm từ màu hồng tới huyết hồng, trong khoảng khắc, hỏa diễm lan tràn đến khắpkhói đen nồng đậm, đúng là đem nó hoàn toàn bao trùm, nhưng mà, từ trong ngọn lửa huyết hồng này thấu tràn ra cũng không phải nhiệt lực, mà làmột cổ rét lạnh chi ý làm cho người sởn hết cả gai ốc. Thoáng chốc,không gian bên trong viên châu này phảng phất hóa thành băng thiên tuyết địa vô cùng âm lãnh.

 
03-02-2015, 05:18 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 879: Thiên Trọng Luân Hồi (2)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Tâm Viêm Thiêu Hồn, Minh Nhãn Động Linh, Thiên Trọng Luân Hồi... Đây là cái thủ đoạn gì?

 
Mộ Hàn trong lòng nghiêm nghị, khi hỏa diễm huyết hồng kia bắt đầu thiêu đốt, mặc dù là có tầng tầng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí cản trở,hắn cũng có thể cảm nhận được hơi lạnh thấu xương trong đó, hơn nữa, cái loại hàn ý này cũng không phải là nguồn gốc từ thân thể, mà là trựctiếp từ sâu trong linh hồn diễn sinh ra.

 
Tay của Mộ Hàn khinh động, Cửu Long Lôi Vương đao trong tay tựa như hung thú giãy giụa lao lung, lập tức xuyên thấu Huyền Hoàng Thái Dương cương khí cùng Hỗn Nguyên tinh khí trước người, về phía trước bắn mạnh tới,từng đạo đao mang màu tím sáng lạn lộ ra thân đao, phô thiên cái địahướng phiến huyết hồng hỏa diễm kia trút xuống mà xuống.

 
Nhưng để cho Mộ Hàn kinh ngạc chính là, mỗi đạo đao mang đều là ở lúc đụng chạm phiến huyết diễm kia, liền biến sạch sẽ.

 
Trong tích tắc, phiến huyết diễm kia dường như sôi trào, kịch liệt vặnvẹo biến ảo, trong chớp mắt, liền ngưng tụ thành một con mắt to lớnhuyết hồng, ngay sau đó, huyết hồng hỏa diễm bên trong ánh mắt kịch liệt chập trùng, hiển lộ ra đồng tử đen như mực, nhìn về phía trên lại nhưlà lỗ đen sâu thẳm.

 
Nhãn quang lập tức xuyên việt hư không, cùng ánh mắt của Mộ Hàn đụng vào nhau.

 
Cơ hồ ngay thời điểm nhìn đến huyết nhãn kia, Mộ Hàn liền cảm giác thânhình mình như kịch liệt co rút lại, bị đồng tử giống như hắc động kialôi kéo đi vào. Ngay sau đó, Mộ Hàn phảng phất tiến nhập một không gianhồng mịt mờ, Huyết Hải vô biên ở bốn phía kịch liệt bốc lên, như muốnbao phủ hắn.

 
- Tiểu hỗn đản, ở trong Minh Nhãn không gian của bản toạ, từ khi ngươihiểu chuyện đến bây giờ, ngươi kinh nghiệm đủ loại đều ở chỗ này lầnlượt bày ra, một lần lại một Luân Hồi, mỗi kinh nghiệm một lần Luân Hồi, các loại mặt trái cảm xúc như bất mãn, ghen ghét, oán hận, phẫn nộ, bithương, thống khổ... của ngươi đều càng thêm mãnh liệt, sau khi Luân Hồi nghìn lần, những cảm xúc mặt trái này sẽ đem ngươi triệt để hủy diệt.Tiểu hỗn đản, hảo hảo hưởng thụ a!

 
Thanh âm của Thanh Hỏa phút chốc vang lên, ở trong mảnh không gian nàyqua lại phiêu đãng, không biết đến tột cùng nguồn gốc từ nơi nào.

 
- Thanh Hỏa, không nghĩ tới ngươi còn cất giấu thủ đoạn như vậy. Bấtquá, thi triển cái Thiên Trọng Luân Hồi này xong, chỉ sợ tình trạng củangươi cũng không tốt đi đâu a?

 
Ánh mắt Mộ Hàn lập loè, cười mỉm nói.

 
Thẳng đến thời điểm tất cả thủ đoạn đều không làm gì được mình, ThanhHỏa mới thi triển Thiên Trọng Luân Hồi này. Rõ ràng, nó phi thường không muốn dùng loại thủ đoạn này, có lẽ là dùng tu vi hiện nay của nó cònkhống chế không được Thiên Trọng Luân Hồi, lại có lẽ là Thiên Trọng Luân Hồi sẽ làm cho bản thân nó hao tổn cực lớn.

 
Bất kể là loại nguyên nhân nào, thi triển cái thủ đoạn này đối với Thanh Hỏa mà nói cũng không phải chuyện dễ dàng. Nhất là ở dưới tình huống đã bị nhiều Huyền Hoàng Thái Dương cương khí như vậy quấy nhiễu.

 
- Tiểu hỗn đản, ngươi vẫn là trước quan tâm chính ngươi a!

 
Thanh Hỏa giống như bị chọt trúng chỗ đau, im miệng không nói chốc lát,mới hung dữ gầm rú một câu, mà khi thoại âm của nó rơi xuống, phiếnHuyết Hải bốn phía kia đã nhấc lên cơn sóng gió động trời, điên cuồng mà từ bốn phương tám hướng hướng Mộ Hàn gào thét mà đến. Cơ hồ cùng thời khắc đó, một cổ khí tức bàng bạc mà quỷ dị tràn ngập ra. Đúng là ẩnchứa một loại lực lượng chấn nhiếp nhân tâm, làm cho Mộ Hàn tâm thầnhoảng hốt, linh hồn cùng ý thức tựa hồ không ngừng trầm luân.

 
Cũng may Mộ Hàn sớm đem Thái Hư Động Thần Quyết vận hành đến mức tậncùng, chỉ là thất thần một lát đã tỉnh táo lại. Bất quá Mộ Hàn cũng tinh tường, loại thanh tỉnh này chỉ là tạm thời, nếu Thiên Trọng Luân Hồichi thuật của Thanh Hỏa tiếp tục xuống dưới, hắn càng ngày càng khó bảotrì thanh minh. Dùng không được bao lâu, sẽ triệt để rơi vào tay giặc.

 
Nghĩ lại tầm đó, đáy lòng của Mộ Hàn đã có quyết đoán.

 
Trong bụng Thiên Anh, bốn khỏa Anh Đan mạnh mẽ kịch liệt rung động lắclư, lập tức, vạn đạo Anh Lôi như nhận thánh chỉ, mạnh mẽ từ trong khônggian Tâm Cung lập loè mà ra, ở bên người Mộ Hàn giăng khắp nơi, trongnháy mắt công phu, một tấm Lôi lưới đã ngưng tụ thành, đem toàn thân MộHàn đều bao phủ ở bên trong.

 
Thời điểm cùng Thanh Hỏa hợp tác đối kháng Huyền Hoàng bảo thạch, Mộ Hàn phân tâm mấy dụng, ở phát ra hấp lực đánh cắp Huyền Hoàng Thái Dươngcương khí cùng Hỗn Nguyên tinh khí, đồng thời cho tới bây giờ cũng không có đình chỉ qua dùng Thái Tố Tiên Khí cô đọng Anh Lôi, tuy tốc độ chậmrất nhiều, nhưng vẫn để cho bản thân có được số lượng Anh Lôi vừa vặnđạt tới một vạn.

 
Một vạn Anh Lôi, chỉ là tiêu chuẩn lúc Thiên Anh bốn biến, cách Thiên Anh năm biến còn kém chín vạn.

 
Bất quá, một vạn Anh Lôi kia, lúc này đã đầy đủ phát ra công dụng rồi.

 
Trong lúc nhất thời, Mộ Hàn giống như bị lôi võng dày đặc bao thành mộtkén tằm cực lớn, vô số tử mang sáng lạn hướng bốn phương tám hướng bạotán ra.

 

 
Thanh âm kêu đau đột nhiên vang lên, Thanh Hỏa đúng là hoảng sợ kêu to.

 
- Thần Cung! Thần Phẩm Tâm Cung! Linh Hư tộc Tử Hư Thần Cung! Ngươi...Ngươi là người thừa kế Linh Hư tộc Thần Cung! Trách không được... Tráchkhông được ngươi ở trên đỉnh Linh Tiêu Sơn, có thể dùng tu vi Dương Hồ thất trọng thiên chống lại ta!

 
Ở dưới cực độ khiếp sợ, Thanh Hỏa ngay cả hai chữ tự xưng "Bổn tọa" kiacũng quên đi! Một khắc này, nó cuối cùng minh bạch, vì sao Mộ Hàn ởthời điểm đối mặt với mình cái Hư Kiếp cường giả này, thủy chung không có hiển lộ ra bất luận kinh hoảng gì, có Thần Phẩm Tâm Cung ở đây, chỉcần cẩn thận một ít, liền rất khó triệt để tử vong.

 
- Ngươi cuối cùng nhận ra rồi!

 
Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, trước đây, Mộ Hàn không dám ở trước mặt Thanh Hỏa vận dụng Anh Lôi, chính là sợ hắn thông qua Anh Lôi liên tưởng đếnTử Hư Thần Cung, dù sao Thanh Hỏa đối với Linh Hư tộc cùng chín dị tộckhác có được hiểu rõ nhất định. Ở trước khi không có nắm chắc triệt để lưu lại Thanh Hỏa, Mộ Hàn phải cẩn thận làm.

 
Mà bây giờ Mộ Hàn cũng đã không cần cố kỵ như vậy.

 
Thông qua thăm dò cùng quan sát vừa rồi, Mộ Hàn có chín thành có thể kết luận, sau khi thi triển ra Thiên Trọng Luân Hồi này, Thanh Hỏa tấtnhiên sẽ suy yếu đến mức tận cùng. Chỉ cần đánh vỡ Minh Nhãn không giancủa nó, tan rã Thiên Trọng Luân Hồi này, Mộ Hàn liền có mười phần nắmchắc ở trong linh hồn hắn nhập Tử Diễm Đồ Đằng.

 
Thanh Hỏa đã nhất định sẽ biến thành Khôi Lỗi của mình, Mộ Hàn tự nhiênkhông lo lắng nó biết được bí mật Tử Hư Thần Cung của mình.

 
- Thanh Hỏa, nếu như ngươi thức thời, không bằng sớm chút đầu hàng, miễn cho chịu khổ!

 
Mộ Hàn cao giọng quát, đang khi nói chuyện, cái Huyết Hải bị bắn thủngkia đúng là dần dần nhạt nhòa, tử mang chiếm cứ phạm vi trở nên càng lúc càng rộng.

 
- Bảo ta đầu hàng? Ngươi cũng không sợ để cho người cười đến rụng răng!

 
Thanh Hỏa nghiêm nghị hét to, trong ngữ điệu lại toát ra một tia ý tứ hàm xúc ngoài mạnh trong yếu.

 
- Người thừa kế Thần Cung thì như thế nào? Tiểu hỗn đản, ta sẽ làm chongươi hảo hảo nếm thử một cái giá lớn khi khinh thường ta!

 
Lập tức, trong không gian Minh Hải này vang lên tiếng kêu gào càng thêmmãnh liệt, Huyết Hải chồng chất bốc lên, hướng đại kén tử mang rạng rỡkia hung hăng đánh tới, đúng là thế như lôi đình vạn quân, phảng phất dù cho phía dưới chống đỡ là một tòa cự sơn, đều có thể bị cái Huyết Hảinày lập tức đập thành bột mịn.

 
03-02-2015, 05:19 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 880: Thần Hải (1)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Oanh! Oanh...

 
Trong khoảnh khắc, Huyết sắc thủy triều lôi cuốn lấy thanh thế to lớn,một làn sóng đập vào phía trên cự kén màu tím kia, âm thanh minh hưởngđinh tai nhức óc liên tục không ngừng mà kích động ra.

 
Nhưng mà, mặc kệ biển máu kia tới mãnh liệt như thế nào, lại thủy chungcó từng sợi tử mang như châm nhỏ xuyên thấu phiến huyết sắc này, BấtTuyệt Bất Diệt. Cái tử mang sáng lạn này tồn tại, đúng là không ngừngđem trong biển máu diễn sinh ra lực lượng làm cho linh hồn người trầmluân kia trừ khử sạch sẽ.

 
Ở trong lôi võng, Mộ Hàn thì là thân như bàn thạch, thủy chung lù lù bất động.

 
Cho dù giờ phút này thế công của Thanh Hỏa vô cùng cuồng mãnh, nhưngtrong lòng Mộ Hàn thì không có bối rối chút nào. Thanh Hỏa thân là U Ảnh tộc nhân, mặc kệ nó thi triển thủ đoạn gì, căn nguyên của nó đều là lực lượng linh hồn, lúc Thanh Hỏa thi triển Thiên Trọng Luân Hồi xuất hiệnMinh Nhãn không gian, cũng xác nhận như thế.

 
Đã là lực lượng linh hồn, kia liền có thể hấp phệ, luyện hóa.

 
Hôm nay, Mộ Hàn mượn nhờ vạn đạo anh lôi, dẫn động Thần cung chi lực, đã bài trừ lực lượng mang đến tâm hồn người khiếp sợ kia của Thanh Hoả,không cần thật sự đi kinh nghiệm cái gọi là một ngàn lần Luân Hồi kia.Nếu lại có thể hấp thu đại lượng lực lượng linh hồn của Thanh Hỏa, Thiên Trọng Luân Hồi của nó sẽ tự sụp đổ.

 
Hô!

 
Nghĩ xong, thân hình Mộ Hàn liền bắt đầu kịch liệt bành trướng, thoángmột phát liền cao tới trăm mét, tầng lôi võng kia cũng tùy theo rấtnhanh khuếch trương, như trước đem thân thể Mộ Hàn bao trùm cực kỳ chặtchẽ.

 
Lúc này, Mộ Hàn hóa thân cự nhân, đứng ngạo nghễ ở trong Huyết Hải vôbiên, Lôi Quang điện xà lập loè không ngớt kia đem hắn làm nổi bật càngthêm uy vũ bất phàm, tựa như Lôi Thần từ Cửu Thiên hàng lâm. Cái huyếtsắc thủy triều kia khí thế hung hung, một lớp hợp với một lớp, nhưng mỗi một lớp bị thân hình to lớn của Mộ Hàn cứ thế mà nhận lấy xuống.

 
Ở dưới tình huống Mộ Hàn thi triển Lôi Thần phụ thể, lực lượng linh hồncủa Thanh Hỏa biến thành biển máu đã rất khó đối với thân thể của hắntạo thành uy hiếp quá lớn.

 
Mộ Hàn thấy thế, lại không chần chờ. Tâm niệm tầm đó, bốn khỏa Anh đancùng Tử Hư Thần cung liền lần nữa kịch liệt rung động lên.

 
Hô!

 
Một cỗ hấp lực vô cùng mênh mông, lập tức ở trong Tâm cung của Mộ Hàn tuôn ra mà ra.

 
Chợt, liền có mảng lớn khí tức màu đen từ trong phiến huyết sắc thủytriều kia bốc lên mà đến, xuyên thấu qua khe hở giữa lôi võng, chui vàotrong không gian tâm cung của Mộ Hàn, bị thiên anh một ngụm nuốt xuống.

 
Nhưng trong nháy mắt những khí tức màu đen kia tiến vào trong bụng thiên anh, biến cố nảy sinh.

 
Oanh!

 
Những lực lượng linh hồn này của Thanh Hỏa thật giống như Viễn Cổ hungthú bị giải trừ gông xiềng, phảng phất ước thúc trên người toàn bộ biếnmất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Lại lập tức bộc phát ra kình đạocực kỳ khủng bố làm cho người ta sợ hãi, cường độ của nó tối thiểu đạtđến Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong, rất có thể đã là cực độ tiếpcận Hư kiếp cảnh.

 
- Tiểu hỗn đãn, đi chết đi!

 
Tiếng gầm gừ dữ tợn mà cuồng loạn bỗng nhiên ở trong bụng Thiên anh vang lên, bộ phận lực lượng linh hồn kia của Thanh Hỏa đúng là điên cuồnghướng một khỏa anh đan của Mộ Hàn đánh tới.

 
Biến cố bất thình lình, lại để cho Mộ Hàn lắp bắp kinh hãi.

 
Đại lượng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí tồn tại, đem tu vị của ThanhHỏa suy yếu đến tình trạng Thần Hải ngũ trọng thiên. Mộ Hàn vốn tưởngrằng sau khi thi triển Thiên Trọng Luân Hồi, thực lực của Thanh Hỏa sẽlần nữa hạ thấp, lúc này mới để thân thể ngạnh kháng thế công của ThanhHỏa, đồng thời bắt đầu hấp phệ lực lượng linh hồn của nó.

 
Nhưng để cho Mộ Hàn không nghĩ tới chính là, đem lực lượng linh hồncủaThanh Hỏa hấp phệ tới, nó bày ra thực lực chẳng những không có nhưtrong dự liệu tiếp tục giảm xuống kia. Ngược lại trên phạm vi lớn kéolên, mặc dù cùng thời kì đỉnh phong của nó chênh lệch khá xa, nhưng cùng trước kia so sánh, lại lợi hại không ít.

 
Mộ Hàn lập tức đình chỉ hấp phệ, nghĩ lại tầm đó, trong nội tâm đã hiểu được.

 
Thời điểm lực lượng linh hồn của Thanh Hỏa ở bên ngoài thân thể mình, sẽ phải chịu Huyền Hoàng Thái Dương cương khí mãnh liệt áp chế, nhưng vàokhông gian tâm cung của mình, loại áp chế này sẽ biến mất. Áp chế vừađi, lực lượng linh hồn của Thanh Hỏa dĩ nhiên là sẽ khôi phục đến cựchạn mà giờ phút này nó có khả năng đạt tới.

 
Có lẽ Thanh Hỏa đã sớm liệu đến điểm ấy, càng đem ý thức của mình táchra, theo lực lượng linh hồn bị Mộ Hàn cùng nhau hút vào Tử Hư Thần cung.

 
Nếu như tất cả lực lượng linh hồn của Thanh Hỏa đều tiến vào tâm cungcủa Mộ Hàn, hắn có lẽ còn sẽ có chỗ lo lắng, nhưng vào chỉ có điểm lựclượng linh hồn như vậy, hắn cũng không có băn khoăn quá lớn.

 
- Thanh Hỏa, ngươi cho rằng như vậy có thể thực hiện được sao?

 
Mộ Hàn ha ha cười cười, bốn khỏa anh đan lập tức chìm vào ở trong DươngHồ phần bụng thiên anh. Lực lượng linh hồn của Thanh Hỏa lại không chầnchờ chút nào, cũng theo sát vọt đi vào.

 
Thân là Hư kiếp cường giả, hắn liếc mắt liền nhìn ra anh đan kia chínhlà mấu chốt, dù chỉ là hủy diệt một khỏa trong đó, cũng có thể làm choMộ Hàn trọng thương.

 
Cho nên, vừa tiến vào không gian tâm cung, Thanh Hỏa liền thẳng đến anh đan của Mộ Hàn mà đi.

 
Cái anh đan kia bỏ trốn tốc độ tựa hồ hơi chậm chạp, thời gian qua mộtlát, đã bị vượt qua, hơn nữa khoảng cách lẫn nhau còn đang không ngừngrất nhanh co rút lại. Nhưng mà, ngay thời điểm đoàn lực lượng linh hồnkia của Thanh Hỏa sắp đánh lên một khỏa anh đan trong đó, một đạo bíchchướng vô hình không hề dấu hiệu hiện ở phía trước.

 
Thanh Hỏa cũng không có phát giác được tầng bích chướng kia tồn tại, đúng là không tránh không né đụng vào.

 
Oanh!

 
Trong tiếng nổ đùng kịch liệt, lực đạo khủng bố dùng xu thế bài sơn đảohải oanh vào phía trên bích chướng vô hình. Tầng bích chướng kia vốn làlộ ra thập phần yếu ớt, hôm nay lại gặp Thanh Hỏa va chạm mãnh liệt nhưthế, run rẩy đến càng lợi hại, tựa hồ tùy thời cũng có thể triệt để vỡvụn ra.

 
- Thanh Hỏa, tư vị như thế nào?

 
Tiếng cười của Mộ Hàn lần nữa quanh quẩn ra.

 
- Tiểu hỗn đãn, đừng có đắc ý, chỉ bằng cái này cũng muốn ngăn lại ta?

 
Cảm xúc bạo ngược không tự giác mà ra, Thanh Hỏa nổi giận gầm lên mộttiếng, lực lượng linh hồn lần nữa hung dữ đánh tới, khơi dậy tiếng vangcực lớn như sét đánh. Đạo bình chướng vô hình kia lại mạnh mẽ run rẩy,để cho Thanh Hỏa tin tưởng tăng nhiều, tiếp tục lần lượt va chạm đi qua.

 
Oanh! Oanh! ...

 
Tiếng oanh minh liên tiếp, Dương hồ mãnh liệt bốc lên.

 
Đạo bích chướng vô hình kia kịch liệt lay động, tựa hồ tùy thời cũng cóthể nứt vỡ... Nhưng mà, hơn mười lần mãnh liệt va chạm qua đi, cái bíchchướng vô hình kia như cũ tồn tại. Anh đan của Mộ Hàn gần trong gangtấc, rồi lại ở phía chân trời xa xăm, đạo bích chướng vô hình y hệt rãnh trời này kia, thủy chung khó có thể đột phá, làm cho Thanh Hỏa càng vội vàng xao động.

 
Cho tới bây giờ, nó đã không thể không gấp!

 
Đúng như lúc ban đầu Mộ Hàn suy đoán, sau khi thi triển Thiên Trọng Luân Hồi, lực lượng bổn nguyên của nó đã hoàn toàn hao hết, tu vi kịch liệtngã xuống đến Thần Hải thất trọng thiên.

 
Thanh Hỏa vốn tưởng rằng, trả một cái giá lớn như thế, nhất định có thể đem đối thủ triệt để giải quyết.

 
Trên thực tế, nếu như không có biến cố về sau, Thanh Hỏa hoàn toàn chính xác thành công rồi. Cái Thiên Trọng Luân Hồi kia một khi phát động,đừng nói là Dương Hồ thất trọng thiên tu sĩ, coi như là Thần Hải thấttrọng thiên cường giả, cũng phải lún xuống đi vào, không thể không kinhnghiệm một ngàn lần Luân Hồi kia, cuối cùng chết trong cảm xúc mặt tráicủa bản thân.

 
Nhưng Thanh Hỏa nghìn tính vạn tính, lại không có tính toán đến Mộ Hàn có Tử Hư Thần cung mà Linh Hư tộc truyền thừa vô số năm.

 
Loại tuyệt phẩm tâm cung này có thể khám phá hết thảy mê huyễn, đúng làkhắc tinh của Thiên Trọng Luân Hồi. Đương nhiên, nếu như là ở ngoài Linh Tiêu sơn, cho dù Mộ Hàn có được Tử Hư Thần cung, Thanh Hỏa cũng có lòng tin làm cho Mộ Hàn lâm vào Thiên Trọng Luân Hồi mà khó có thể tự kiềmchế, nhưng ở trong Hỗn Nguyên tiên châu, lại không thể làm gì.

 
Thiên Trọng Luân Hồi kia không có hiệu quả, Thanh Hỏa tuyệt không có thể lại buông tha cơ hội này.

 
Chỉ có hủy diệt một anh đan của Mộ Hàn, Tử Hư Thần cung của hắn mới sẽxuất hiện sơ hở. Kể từ đó, Thanh Hỏa nói không chừng có thể một lần nữađem Mộ Hàn kéo vào Thiên Trọng Luân Hồi, vì mình tìm được sinh cơ. Chỉtiếc, đạo bình chướng kia nhìn như bạc nhược yếu kém, lại cứng cỏi vôcùng, nhất thời khó có thể đánh vỡ.

 
04-02-2015, 03:07 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 881: Thần Hải (2)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Vô cùng lo lắng! Cuồng Bạo! Phẫn nộ!

 
Cảm xúc như vậy tràn ngập linh hồn của Thanh Hỏa, khiến nó giống nhưđiên cuồng, phát động thế công đúng là không có chút suy yếu nào, nhưngđoàn lực lượng linh hồn kia của nó cũng từ từ giảm bớt.

 
Phanh!

 
Lại là mấy mươi lần va chạm qua đi, Thanh Hỏa điên cuồng công kích rốtcục đã có hiệu quả, tầng bích chướng vô hình kia lập tức bạo tán ra,nhạt nhòa ở vô hình.

 
- Phá! Tiểu hỗn đãn, ta ngược lại muốn nhìn ngươi còn có thủ đoạn gì nữa!

 
Tiếng cuồng tiếu của Thanh Hỏa chấn động mà ra, đoàn lực lượng linh hồnkia tựa như mũi tên rời cung, hướng một khỏa Anh Đan phía đối diện cáchđó không xa bắn mạnh tới.

 
Nhưng mà, ngay nháy mắt Thanh Hỏa hành động, Dương hồ giống như bị vòirồng cạo động, nhấc lên sóng to gió lớn, trình độ kịch liệt của nó, đúng là trước đó chưa từng có. Cùng lúc đó, bốn khỏa Anh Đan đối diện ThanhHỏa kia như hóa thành bốn cái vòng xoáy, điên cuồng mà đem những chânnguyên hoá lỏng trong Dương hồ kia nuốt vào.

 
Trong khoảnh khắc, không gian phần bụng Thiên anh liền trở nên trốngtrơn, chỉ lơ lững bốn khỏa Anh Đan cùng đoàn lực lượng linh hồn kia củaThanh Hỏa.

 
- Ân?

 
Biến hóa quỷ dị này, lại để cho Thanh Hỏa lên tiếng kinh hô, nhưng ngaylập tức qua đi, thanh âm của nó liền tràn đầy oán giận cùng không thểtưởng tượng.

 
- Thần Hải! Thần Hải... Ngươi, ngươi... Vậy mà lợi dụng lực lượng của ta đến đột phá Thần Hải Cảnh... Thật sự là hèn hạ vô sỉ, ta muốn giếtngươi!

 
Thanh Hỏa đến cùng là người từng trải, rất nhanh liền tỉnh ngộ.

 
Chính mình dốc sức liều mạng phát động công kích, cuối cùng lại toàn bộlàm quần áo cưới cho Mộ Hàn, cái này để cho Thanh Hỏa càng thêm điêncuồng, đối với Mộ Hàn thống hận cũng là nhảy lên tới cực hạn. Đoàn lựclượng linh hồn kia đúng là kịch liệt dao động vọt tới một khỏa Anh Đantrong đó, thoạt nhìn tựa như lửa khói màu đen hừng hực thiêu đốt.

 
Ở dưới vô cùng phẫn uất, Thanh Hỏa thiêu đốt linh hồn phát động côngkích cuối cùng, đúng là đem đoàn lực lượng linh hồn có ý thức này triệtđể thông suốt đi ra ngoài.

 
- Hô...

 
Phút chốc, bốn khỏa Anh Đan kia mạnh mẽ rung động lắc lư, ngay sau đóliền giống như đê đập bị phá, chân nguyên mới vừa tiến vào lại như sónglớn phún dũng mà ra, hơn nữa theo loại xu thế điên cuồng này đổ xuống,cường độ chân nguyên cũng dùng một tốc độ kinh người bắt đầu tăng lên.

 
Chân nguyên dạng dịch ở trước mặt chạm vào nhau, xu thế trùng kích củaThanh Hỏa lập tức tao ngộ lực cản cực lớn. Mà những chân nguyên kia lạikhông có chút chần chờ nào, từ bên cạnh lực lượng linh hồn y hệt hỏadiễm gào thét mà qua. Chỉ trong nháy mắt, không gian phần bụng Thiên Anh liền bị lấp đầy, lực lượng linh hồn của Thanh Hỏa cũng bị chân nguyênbao khỏa. Tốc độ giảm nhanh, giống như ở trong lầy lội gian nan bôn ba,Anh Đan củaMộ Hàn thoáng cái trở nên xa không thể chạm.

 
- Mộ Hàn!

 
Thanh Hỏa lần đầu rống ra danh tự Mộ Hàn, nhưng trong ngữ khí lại lộ radị thường cuồng loạn, có thể nghĩ, nó đối với kẻ có được hai chữ này làthống hận bực nào. Sau khi lâm vào chân nguyên dạng dịch vây khốn, hỏadiễm đã dập tắt, nó ngay cả muốn thiêu đốt linh hồn cũng làm không được.

 
Đường đường tam trọng Hư kiếp cường giả, lại bởi vì một Dương hồ thấttrọng thiên tu sĩ nho nhỏ, mà luân lạc tới tình trạng đáng buồn như thế!

 
Một chiêu sai lầm, cả bàn đều thua!

 
Giờ khắc này Thanh Hỏa khóc không ra nước mắt, bi ai, hối hận, phẫn uất, bất đắc dĩ… không ngừng từ trong linh hồn sinh ra, lại chỉ có thể trơmắt nhìn cường độ chân nguyên của Mộ Hàn không ngừng tăng vọt.

 
- Thần Hải nhất trọng thiên!

 
Rốt cục bước chân vào tầng cảnh giới này, Mộ Hàn thoải mái vô cùng, lạicó loại xúc động ngửa mặt lên trời thét dài. Đại cảnh giới đột phá,chẳng những để cho không gian tâm cung của Mộ Hàn nhanh chóng khuếchtrương, chân nguyên trong bụng Thiên Anh ngưng tụ ra đến phảng phất cũng từ một hồ nhỏ, biến thành một biển lớn vô biên vô hạn, ngay cả Mộ Hànmình, cũng có thể cảm ứng được phiến biển cả này bàng bạc, mênh mông,thâm thúy, rộng lớn vô biên.

 
Thời gian lặng yên trôi qua, ngày càng nhiều chân nguyên ở trong bụngThiên Anh ngưng tụ, mà cường độ chân nguyên ở sau khi đạt tới Thần Hảinhất trọng thiên, cũng như trước đang không ngừng tăng lên. Khi trongbốn khỏa anh đan không còn tuôn ra chân nguyên, cường độ chân nguyên đãđạt đến Thần Hải nhất trọng thiên đỉnh phong.

 
- Cái này là Thần Hải!

 
Cảm ứng đến chân nguyên thủy triều ở trong không gian phần bụng ThiênAnh gợn sóng thay nhau nổi lên kia, Mộ Hàn tuôn ra mừng rỡ khó có thể ức chế, bất quá rất nhanh, nỗi lòng của Mộ Hàn liền bình tĩnh lại, conđường võ đạo, còn cực kỳ dài dằng dặc, đối với người khác mà nói, mộttầng cảnh giới mới, rất có thể là tới cực hạn, nhưng đối với Mộ Hàn, cái Thần Hải Cảnh này, chỉ là một cái cất điểm mới, cuối cùng có một ngày,hắn sẽ bước vào Võ tiên chi cảnh kia.

 
- Mộ Hàn, đi ra cho ta...

 
Thanh âm gào thét sắc lạnh, the thé đột nhiên vang lên.

 
- Thanh Hỏa?

 
Mộ Hàn lập tức nhớ tới đoàn lực lượng linh hồn kia của Thanh Hỏa, xem ra ý thức của nó còn không có biến mất.

 
- Nó là đại công thần trợ giúp mình đột phá đến Thần Hải Cảnh a.

 
Trong long Mộ Hàn cười cười, hắn cũng không hy vọng bộ phận ý thức nàycủa Thanh Hỏa biến mất, bằng không mà nói, linh hồn của nó sẽ xuất hiệnkhông trọn vẹn. Mộ Hàn ở trong linh hồn Thanh Hỏa trồng vào Tử Diễm đồđằng, cũng không hy vọng tu vi của nó dừng bước ở tam trọng Hư kiếp.

 
- Thanh Hỏa, đừng có gấp, linh hồn của ngươi rất nhanh có thể đoàn tụ rồi.

 
Mộ Hàn cười mỉm nói, cũng không hề đi để ý tới Thanh Hỏa phản ứng, lực chú ý lập tức hướng ra phía ngoài chuyển di.

 
Oanh...

 
Bên ngoài lôi võng tử mang rạng rỡ, như trước huyết sóng ngập trời,tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng Minh Nhãn không gian. Ở trong Tử Hư Thần cung, mặc dù Thanh Hỏa đã nhấc lên không dậy nổi sóng giógì, nhưng ở bên ngoài, thế công cuồng mãnh của Thanh Hỏa lại không cóchút dừng lại nào, vẫn là một lớp đón lấy một lớp.

 
Bất quá vào lúc này trong mắt Mộ Hàn, đây chỉ là Thanh Hỏa vùng vẫy giãy chết mà thôi.

 
Mộ Hàn cũng không hề đi hấp thụ lực lượng linh hồn của Thanh Hỏa, ý niệm tầm đó, Cửu Long Lôi Vương đao đã ở trong tay dần hiện ra, chân nguyênbàng bạc dũng mãnh vào thân đao, tử mang sáng lạn chợt từ trong thân đao bạo tán ra.

 
Trong nháy mắt này, Mộ Hàn cảm giác "Cửu Long Lôi Vương đao trong taynhư sống lại, phảng phất trong tay nắm đã không còn là một kiện Thánhphẩm đạo khí đơn thuần, mà là một đạo Lôi Điện có được linh tính, khítức vô cùng bạo ngược điên cuồng mà từ trong tia chớp kia thấu tràn ra.

 
Cái biến hóa kỳ diệu này, để cho Mộ Hàn tuôn ra một tia kinh hỉ chi ý,tu vị đột phá đến Thần Hải Cảnh, sử dụng Cửu Long Lôi Vương đao này, cảm giác đúng là không hề cùng dạng.

 
Hô!

 
Mộ Hàn tiện tay bổ ra một đao, liền có vô số điện xà phún dũng mà ra,trong khoảnh khắc liền ở mũi đao ngưng tụ thành một viên cầu Lôi Quangnhấp nháy, tiếp theo ầm ầm bạo toái. Trong tiếng nổ đùng kinh thiên động địa, vô số tử mang lôi cuốn lấy lực đạo khủng bố hướng bốn phía trànngập ra.

 
- Ti...

 
Cái phiến tử mang kia lướt qua, biển máu bốn phía bốc lên mà đến kia lại lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy biến mất, tán loạn, tiếng kêu ré tràn đầy kinh hoàng của Thanh Hỏa vừa mới vang một nửa, liền theo biểnmáu cùng nhau biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, Thiên TrọngLuân Hồi ngưng tụ mà thành Minh Nhãn không gian tùy theo sụp đổ.

 
- Dùng tu vị Thần Hải Cảnh thi triển Cửu Thiên Huyền lôi bạo, uy lực đúng là cường hãn vô cùng.

 
Mộ Hàn giật mình, chợt liền cảm giác mình như một lần nữa trở về đến Hỗn Nguyên tiên châu, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí y nguyên vờn quanhbốn phía, đối diện đôi mắt thiêu đốt lên lửa khói kia thì phi tốc tanrã, một lần nữa hóa thành một mảnh khói đen. Nhưng cùng lúc ban đầu sosánh, lại rút nhỏ hơn mười lần.

 
04-02-2015, 03:07 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 882: Thần Hải (3)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Nghĩ lại tầm đó, Mộ Hàn đã phục hồi tinh thần lại, thân hình to lớn kịch liệt co rút lại thành nguyên trạng, vạn đạo anh lôi quanh quẩn bênngười cũng trở về tâm cung. Hai mắt ngóng nhìn lấy khói đen đối diện, Mộ Hàn chậm rãi cười nói:

 
- Thanh Hỏa, cam chịu số phận đi! Cho dù trở thành khôi lỗi của ta, ta cũng sẽ cho ngươi được tự do nhất định.

 
- Mộ Hàn, muốn ta làm khôi lỗi của ngươi, không có cửa đâu!

 
Khói đen chấn động, một lần nữa hóa thành thân thể Thanh Hỏa, thân ảnhcủa nó không ngờ trở nên có chút mơ hồ, Nguyệt Thần mi ấn chỗ mi tâm kia càng là ảm đạm không ánh sáng. Đang khi nói chuyện, Hỗn Nguyên tinh khí kia đúng là không hề cùng Huyền Hoàng Thái Dương cương khí chống đỡ,tất cả đều ngược lại cuốn mà quay về, vờn quanh bên người.

 
- Cái này đã không phải do ngươi rồi.

 
Mộ Hàn cười lạnh, sắc mặt trầm xuống, ý niệm tầm đó, Huyền Hoàng TháiDương cương khí liền hướng về phía Thanh Hỏa gào thét mà đi, lập tức đem hắn vây khốn.

 
- Thật sao?

 
Thanh Hỏa nghe vậy, lạnh cười ra tiếng, trong mắt bỗng dưng hiện lên một vòng ngoan lệ chi sắc, miếng Nguyệt Thần mi ấn vốn không hề sáng rọikia đúng là lần nữa trở nên sáng bóng, ánh quang màu hồng kịch liệt chập trùng, để cho Nguyệt Thần mi ấn kia thoạt nhìn giống như một đoàn hỏadiễm đang thiêu đốt.

 
Lập tức liền có từng sợi khí tức màu đen từ trong thân thể Thanh Hỏatách ra, liên tục không ngừng phóng tới Nguyệt Thần mi ấn. Ở nháy mắtsong phương đụng chạm, giống như bọt nước rơi vào chảo nóng, trongkhoảnh khắc liền hóa thành khói đen nhàn nhạt, rất nhanh tiêu tán.

 
Cái hình ảnh này, tựa như thiêu thân lao đầu vào lửa.

 
Lông mày của Mộ Hàn không khỏi có chút nhăn lại, Thanh Hỏa lại định dùng phương pháp như vậy đến làm cho nó triệt để tiêu tán, nó cái chủ thểlinh hồn này nếu là tiêu vong, mình muốn vây bộ phận linh hồn của nó ởtrong bụng Thiên Anh kia lại có làm được cái gì?

 
- Tiểu hỗn đãn, cho dù bổn tọa chết, cũng sẽ không để người khác điều khiển!

 
Tựa hồ biết rõ mình đã tồn tại không được bao dài thời gian, Thanh Hỏakhông hề phẫn uất, không hề kinh hoảng. Thần sắc đúng là bình tĩnh rấtnhiều, ngữ điệu lạnh nhạt, nhưng lời nói lại nói đến chém đinh chặt sắt. Sau khi trải qua nhiều biến cố như vậy, trên người Thanh Hỏa tựa hồ lại khôi phục uy nghiêm của tam trọng Hư kiếp cường giả.

 
- Thanh Hỏa, ngươi không chết được!

 
Mộ Hàn nhíu chặt lông mày lập tức giãn ra.

 
Cơ hồ là ở tiếng nói của Mộ Hàn vừa ra, lập tức một đạo hư ảnh cùngThiên Anh chia lìa, lộ ra mi tâm, đúng là trực tiếp xuyên thấu HuyềnHoàng Thái Dương cương khí cùng Hỗn Nguyên tinh khí, dùng xu thế sétđánh không kịp bưng tai. Hô thoáng một phát khắc ở phía trên Nguyệt Thần mi ấn của Thanh Hỏa đang thiêu đốt kia.

 
Đây là Thiên Anh ngự hồn thuật.

 
Từ khi lĩnh ngộ loại võ đạo công pháp này đến nay, Mộ Hàn chỉ vận dụngqua hai lần, lần thứ nhất, chính là nhằm vào khỏa cực phẩm linh đan kia, hiện tại chính là lần thứ hai.

 
- Ti!

 
Thanh Hỏa đau nhức hô ra tiếng, Nguyệt Thần mi ấn kia lập tức hồng mangthu liễm, lần nữa trở nên vô cùng ảm đạm. Nhưng cũng không lâu lắm, saukhi Thanh Hỏa trì hoãn qua thần thức, Nguyệt Thần mi ấn lại có độngtĩnh, lúc này đây, Mộ Hàn không đợi nó bốc cháy lên, lại một lần nữa thi triển Thiên Anh ngự hồn thuật.

 
Sau đó là lần thứ ba, lần thứ tư...

 
Hô!

 
Hô!

 
...

 
Thanh âm kêu nhỏ thỉnh thoảng vang lên, Thanh Hỏa cũng là kiên cường,lần lượt bị Mộ Hàn dung Thiên Anh ngự hồn phá hư, lại một lần nữa kíchphát Nguyệt Thần mi ấn, chỉ là theo thời gian trôi qua. Linh hồn đã bịcông kích mà tuôn ra thống khổ, lại khiến nó một lần trở nên so với mộtlần vô lực.

 
- Mộ Hàn, ngươi thật ác độc...

 
Khi Mộ Hàn lần thứ mười bốn thi triển Thiên Anh ngự hồn qua đi, ThanhHỏa không thể kìm được. Hổn hển mà rống kêu lên, nhưng lời cuối cùng vừa mới vang lên. Thiên Anh hư ảnh liền như thiểm điện mà xâm nhập đến, lần thứ mười lăm khắc ở trên Nguyệt Thần mi ấn.

 
Thanh Hỏa bị đè nén cực kỳ, đang muốn thổ huyết, khi Mộ Hàn chuẩn bị lần mười sáu thi triển Thiên Anh ngự hồn, linh hồn của nó đã triệt để ngấtđi.

 
- Cuối cùng thành công!

 
Mộ Hàn thật dài mà thở hắt ra, vẻ mặt như trút được gánh nặng.

 
Thanh Hỏa thân là tam trọng Hư kiếp cường giả, linh hồn của nó vô cùngvững chắc, tuy lực lượng bổn nguyên hao hết, tu vị bị cắt giảm đến cựchạn, nhưng muốn đánh xỉu linh hồn của nó, lại cũng không phải chuyện dễdàng. Mộ Hàn đúng là liên tiếp thi triển mười sáu lần Thiên Anh ngự hồn, lúc này mới được như nguyện.

 
Mặc dù là Mộ Hàn vừa mới đột phá đến Thần Hải Cảnh, lực lượng tinh thầntràn đầy, không chút nào dừng lại liên tục thi triển võ đạo công phápnày nhiều lần như vậy, cũng là có chút cố hết sức.

 
Nhưng hiện tại còn không phải thời điểm buông lỏng, mặc dù Thanh Hỏa đã hôn mê, lại tùy thời có thể tỉnh lại.

 
Hô!

 
Trong tâm niệm, hấp lực khủng bố liền từ trong không gian tâm cung củaMộ Hàn xoay quanh mà ra, đem Hỗn Nguyên tinh khí cùng với Thanh Hỏa đốidiện tất cả đều bao trùm ở bên trong. Ngay sau đó, Mộ Hàn liền đem Anhlôi Đan Quyết, Thái Hư động thần quyết cùng Hỗn Độn tiên pháp ba loạicông pháp này đồng thời thi triển đến mức tận cùng.

 
Sau khi tu vị đạt tới Thần Hải nhất trọng thiên, bất quá có tia lựclượng thần kỳ bởi vì tu luyện Hỗn Độn tiên pháp mà sinh ra kia tươngtrợ, Mộ Hàn hấp thu Hỗn Nguyên tinh khí tốc độ đã là nhanh mấy chục lần, sương mù màu trắng vờn quanh người Thanh Hỏa kia liên tục không ngừngmà dũng mãnh vào không gian tâm cung của Mộ Hàn.

 
Quả nhiên như Mộ Hàn sở liệu, không có qua bao lâu thời gian, Thanh Hỏa lại lần nữa thanh tỉnh lại.

 
Cũng may Mộ Hàn sớm có chỗ chuẩn bị, không đợi Thanh Hỏa hành động, đãliên tiếp thi triển hai lần Thiên Anh ngự hồn, lần nữa đem nó oanh hônmê, sau đó tiếp tục hấp thu Hỗn Nguyên tinh khí.

 
Thanh Hỏa lần lượt hôn mê, lần lượt thức tỉnh...

 
Mỗi lần bị Thiên Anh ngự hồn đánh bất tỉnh một lần, thời gian Thanh Hỏangất đều trở nên càng lâu. Bị Mộ Hàn liên tục giày vò như vậy, tính tình của Thanh Hỏa đã bị lau đi sạch sẽ, đến cuối cùng, cho dù tỉnh, cũngkhông có làm ra cử động gì, chỉ là lẳng lặng chờ Mộ Hàn lại đem mìnhđánh xỉu.

 
Như thế tuần hoàn mấy mươi lần, Hỗn Nguyên tinh khí còn lại rốt cục bịMộ Hàn hút vào không gian tâm cung, thân ảnh Thanh Hỏa không hề trở ngại mà xuất hiện ở trước mắt Mộ Hàn.

 
- Tam trọng Hư kiếp khôi lỗi...

 
Nhẹ nhàng lẩm bẩm mấy chữ này, Mộ Hàn đúng là kìm lòng không được màkích động lên. Đã qua thật lâu, nỗi lòng của Mộ Hàn mới thoáng bìnhtĩnh, sau đó ý niệm hơi động một chút, bộ phận ý thức cùng lực lượnglinh hồn bị vây ở trong bụng Thiên Anh kia của Thanh Hỏa đã lập loè màra, cùng bản thể nó dung hợp.

 
Hô!

 
Lại là một cái Thiên Anh ngự hồn đi qua, Thanh Hỏa không hề lo lắng mà hôn mê lần nữa.

 
Nháy cũng không nháy mắt mà nhìn chằm chằm vào Nguyệt Thần mi ấn chỗ mitâm của Thanh Hỏa kia, Mộ Hàn nhịn không được thở sâu, ý niệm khẽ động,một đoàn hoả diễm màu tím nho nhỏ liền từ trong không gian tâm cung lóera, tiếp theo chậm rãi hướng Thanh Hỏa phiêu tới. Cùng lúc đó, HuyềnHoàng Thái Dương cương khí chung quanh cũng mãnh liệt mà đến, đem khônggian bốn phía thân hình Thanh Hỏa bao vây cực kỳ chặt chẽ.

 
Thanh Hỏa là Hư kiếp cường giả, hơn nữa nó cũng không phải là tự nguyện, sâu trong linh hồn tất nhiên sẽ đối với Tử Hỏa sinh ra bản năng khángcự... Ở dưới tình huống như vậy, muốn trồng vào sâu trong linh hồn Thanh Hỏa, tất nhiên không có nhẹ nhàng như vậy. Thật vất vả mới có cơ hộiđem Hư kiếp cường giả hóa thành khôi lỗi, Mộ Hàn không thể không cẩnthận.

 
Oanh!

 
Một lát qua đi, đoàn hoả diễm màu tím kia liền đụng chạm tới Nguyệt Thần mi ấn của Thanh Hỏa, động tác nhẹ vô cùng, nhưng mà, trong nháy mắttiếp xúc lẫn nhau, lại giống như kiếp trước của Mộ Hàn hai chiếc xe lửachạm vào nhau, ở trong Hỗn Nguyên tiên châu kích thích ra minh hưởngkinh thiên động địa.

 
05-02-2015, 05:52 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 883: Tiên lực!


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Một cổ bài xích chi lực cực kỳ cường hoành, từ chỗ va chạm thấu tản ra đến!

 
Mộ Hàn nhắm con mắt lại, đem một khỏa U Thần Hoàn Hồn Đan ném vào trong bụng Thiên Anh bắt đầu hấp thu, tiếp theo cơ hồ tất cả lực lượng tinh thần đều gào thét mà ra, toàn bộ đi theo đoàn Tử Hỏa kia, trợ giúp nó chống cự cổ sức đẩy này. Tử Hỏa thủy chung không có ly khai Nguyệt Thần Mi Ấn mảy may, kích thích lực đẩy kia liên tục không ngừng từ sâu trong linh hồn của Thanh Hỏa tuôn ra.

 
Cũng may Thanh Hỏa đã cực độ suy yếu, hơn nữa có Huyền Hoàng Thái Dương cương khí áp chế, loại bản năng kháng cự chi lực này của nó tuy mạnh mẽ, lại khó có thể duy trì thời gian quá dài.

 
Ước chừng một phút đồng hồ về sau, sức đẩy mà bắt đầu giảm nhỏ.

 
Cái này để cho Mộ Hàn đã làm tốt chuẩn bị đánh lâu dài thầm nhả ra khí, lại qua gần một phút đồng hồ, Thanh Hỏa kháng cự triệt để tiêu tán, hoả diễm màu tím chợt ở chỗ mi tâm của hắn lóe lên rồi biến mất, tiến nhập chính giữa Nguyệt Thần Mi Ấn. Tinh tế cảm ứng một lát, Mộ Hàn rốt cục ở chỗ sâu trong Nguyệt Thần Mi Ấn kia phát hiện một đoàn khí tức hắc ám, đang rất nhỏ ba động lấy, đây là linh hồn của Thanh Hỏa, ý thức của nó đang ngủ say, không có chút nào phát giác được Mộ Hàn tới gần.

 
Ở lực lượng tinh thần của Mộ Hàn bao vây, đoàn hoả diễm màu tím kia như Tinh Linh, nhẹ nhàng phiêu tới, từng chút tiến vào chính giữa linh hồn của Thanh Hỏa, bắt đầu dung hợp. Lực chống cự của nó đã bị Mộ Hàn hoàn toàn lau đi sạch sẽ, quá trình này đúng là không gặp được bất luận bài xích gì.

 
Bất quá, muốn đem Tử Hỏa dung nhập trong linh hồn của Hư Kiếp cường giả, tốc độ đích thật là dị thường chậm chạp.

 
Có thể là mấy ngày, cũng có thể là mấy chục ngày qua đi, tâm thần của Mộ Hàn rốt cục rời khỏi Nguyệt Thần Mi Ấn, mà sâu trong linh hồn Thanh Hỏa thì rốt cục nhiều ra một quả Tử Diễm Đồ Đằng.

 
Hô!

 
Cơ hồ ngay khi dung hợp hoàn thành, Tử Diễm Đồ Đằng xuất hiện nháy mắt, ở trong Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn, đoàn U Minh Quỷ Hỏa màu tím kia lại bắt đầu chậm rãi bành trướng. Cùng thời khắc đó, lại có cổ lực đạo cực kỳ bàng bạc từ trong ngọn lửa tím bành trướng, liên tục không ngừng thấu tràn ra.

 
Mộ Hàn rất là ngạc nhiên, không đợi hắn hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, liền bắt đầu có lực lượng trực tiếp tiến vào trong cơ thể Thiên Anh, dung nhập chính giữa Thần Hải ở không gian phần bụng. Thoáng chốc, giống như vòi rồng cuốn qua mặt biển bình tĩnh, phiến đại dương mênh mông kia kịch liệt bốc lên, bắt đầu khởi động, nhấc lên một luồng sóng thủy triều màu tím.

 
Nương theo Thần Hải chấn động, cường độ chân nguyên của Mộ Hàn đúng là lần nữa tăng lên.

 
Ở trong quá trình đột phá đến Thần Hải Cảnh, tu vi của Mộ Hàn nguyên bản đã đến được Thần Hải nhất trọng thiên đỉnh phong, giờ phút này lại dung hợp U Minh Quỷ Hỏa thấu tràn ra lực lượng, chỉ ngắn ngủn mấy giây qua đi, một tầng bích chướng vô hình mới ở trong không gian Tâm Cung Mộ Hàn hiển hiện ra.

 
- Nhập Tử Diễm Đồ Đằng cho Hư Kiếp cường giả, lại vẫn có chỗ tốt như vậy?

 
Mộ Hàn kinh hỉ vạn phần, chợt liền thu nhiếp tinh thần, chủ động đem cỗ lực lượng kia hấp thụ đến trong cơ thể Thiên Anh. Kể từ đó, Ở trong Thần Hải, thủy triều càng thêm kịch liệt, cường độ chân nguyên cũng bắt đầu dùng tốc độ càng nhanh tăng lên. Ở dưới thủy triều trùng kích, tầng bích chướng vô hình kia trở nên càng ngày càng bạc nhược yếu kém.

 
Cũng không biết qua bao lâu, đoàn U Minh Quỷ Hỏa kia rốt cục bình tĩnh trở lại.

 
Oanh!

 
Gần như đồng thời, trong bụng Thiên Anh của Mộ Hàn cũng vang lên một tiếng minh hưởng cực lớn, tầng bích chướng vô hình kia tựa như rơi xuống trên mặt đất, tiếp theo như khối băng bị Liệt Nhật chiếu xạ, lập tức tan rã sạch sẽ, mà cường độ chân nguyên của Mộ Hàn, lại tiếp tục tăng lên một hồi, cuối cùng mới đình chỉ.

 
Thần Hải Nhị trọng thiên!

 
Trong bụng Thiên Anh, Thần Hải từ từ bình tĩnh, chân nguyên bàng bạc bắt đầu khởi động, làm cho trong lòng Mộ Hàn vui vô cùng. Có được một tam trọng Hư Kiếp Khôi Lỗi, chỗ tốt thật không ngờ cực lớn, nếu có thể trảo nhiều mấy Hư Kiếp cường giả, cái kia mình chẳng phải là rất nhanh có thể tăng lên tới Thần Hải thất trọng thiên sao?

 
Bất quá, cái ý niệm này cũng chỉ là ở trong đầu đi lòng vòng, đã bị Mộ Hàn vứt ra ngoài.

 
Có thể ở trong linh hồn Thanh Hỏa nhập Tử Diễm Đồ Đằng, là vì các loại nhân tố cơ duyên xảo hợp. Thành công như vậy rất khó phục chế, càng không có khả năng nhiều lần phục chế, trừ khi tu vi củaMộ Hàn có thể đột phá đến cảnh giới rất cao. Nhưng khi đó, nhập Tử Diễm Đồ Đằng cho Hư Kiếp cường giả còn có tác dụng hay không, đã khó mà nói rồi.

 
Trong tâm niệm, Mộ Hàn mở to mắt,ướng Thanh Hỏa nhìn sang.

 
Lúc này, Thanh Hỏa đã tỉnh lại, đôi mắt nhìn thẳng vào Mộ Hàn, hiển nhiên nó đã biết rõ trong linh hồn mình nhiều ra một đoàn ngọn lửa tím, cho nên ánh mắt trở nên hết sức phức tạp, giống như phẫn hận, giống như bi ai... Cuối cùng tất cả đều hóa thành một tiếng thở dài không thể làm gì.

 
- Mộ Hàn, vẫn là để cho ngươi thực hiện được rồi.

 
Thanh Hỏa thở dài nói.

 
- Có thể nói cho ta biết, ngươi là như thế nào ở dưới mí mắt của ta hấp thu Huyền Hoàng Thái Dương cương khí cùng Hỗn Nguyên tinh khí hay không?

 
Đây là Thanh Hỏa cho tới nay nghi vấn, nếu không có đại bộ phận Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đều bị Mộ Hàn hút đi, nó cũng không rơi xuống tình trạng như thế.

 
- Đương nhiên có thể!

 
Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, một tia khí tức tuyết trắng từ trong lòng bàn tay tràn ra, như linh xà ở đầu ngón tay chạy lượn lờ.

 
- Bởi vì nó.

 
- Đây là...

 
Thanh Hỏa gắt gao nhìn chằm chằm vào tay phải của Mộ Hàn, sau một lát, đôi mắt của nó mở căng tròn, dường như muốn từ trong vành mắt lồi ra, trên mặt cũng toát ra rung động cực độ.

 
- Tiên... Tiên... Tiên lực...

 
Hai chữ này, đúng là dập đầu nói lắp từ trong miệng Thanh Hỏa tóe ra.

 
- Tiên lực?

 
Mộ Hàn nghe vậy, không khỏi sửng sờ một chút, lập tức trong đầu liền hiện lên một ít trí nhớ của Thái Thanh, vượt qua thất trọng Hư Kiếp, bước vào Võ Tiên chi cảnh, chân nguyên sẽ lột xác thành Tiên lực. Đây là giải thích, chỉ có tồn tại Võ Tiên cảnh cường đại, mới có thể có được loại đồ vật gọi là "Tiên lực" này.

 
Chính mình ngay cả Hư Kiếp cảnh cũng không có đạt tới, liền có Tiên lực?

 
Mộ Hàn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng, phải biết rằng thời điểm tia lực lượng này xuất hiện, hắn mới là Dương Hồ thất trọng thiên, ngay cả Thần Hải Cảnh cũng không có bước vào. Mộ Hàn sớm đã biết rõ bởi vì tu luyện Hỗn Độn tiên pháp mà diễn sinh ra điểm lực lượng kia phi thường thần kỳ, lại không nghĩ rằng nó lại sẽ là Võ Tiên Tiên lực.

 
- Làm sao có thể? Làm sao có thể...

 
Thanh Hỏa hồn nhiên không có lưu ý đến thần sắc biến hóa của Mộ Hàn, chỉ là sắc mặt ngốc trệ, một lần lại một lần nỉ non lấy những lời này, sau nửa ngày qua đi, nó mới giống như ở trong mộng mới tỉnh, thật sâu hít và một hơi, lại như cũ khó dấu không thể tưởng tượng trong đôi mắt.

 
- Mộ Hàn, ngươi là như thế nào đạt được nó?

 
Nhưng mà, không đợi Mộ Hàn trả lời, Thanh Hỏa liền phối hợp khoát khoát tay nói:

 
- Không biết cũng thế, có thể thua ở dưới Tiên lực, ta cũng không tính oan uổng... Bất quá, ngươi đừng kỳ vọng ta đối với ngươi có thể có trợ giúp quá lớn, ta chỉ từng đã là tam trọng Hư Kiếp cường giả, dùng tình huống hiện tại của ta, muốn khôi phục đến Hư Kiếp cảnh, còn không biết phải tốn thời gian dài bao lâu.

 
- Không có sao, ngươi rất nhanh sẽ minh bạch, dùng không được bao lâu ngươi liền có thể khôi phục thực lực.

 
Mộ Hàn có chút thần bí cười nhẹ một tiếng, tiếp theo liền đem tất cả Huyền Hoàng Thái Dương cương khí thu nhập Tâm Cung, con mắt thì rất nhanh hoàn quét không gian bên trong Hỗn Nguyên tiên châu, giờ phút này ngoại trừ Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa, không còn vật khác, đúng là trở nên thanh minh thông thấu rất nhiều.

 
05-02-2015, 05:53 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 884: Lại thấy ánh mặt trời


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Phanh!

 
Thanh âm nổ đùng rất nhỏ phút chốc vang lên, Hỗn Nguyên tiên châu lập tức tiêu tán, Mộ Hàn cùng thân ảnh Thanh Hỏa ở trong không gian lòng núi Linh Tiêu Sơn hiển lộ ra. Đã không có Hỗn Nguyên tinh khí chèo chống, Hỗn Nguyên tiên châu kia tựa như thủy tinh mỏng như cánh ve, vừa chạm vào tức toái.

 
Thanh Hỏa nhìn có chút hả hê cười nói:

 
- Khối Huyền Hoàng bảo thạch này còn thừa hai ba thành Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, muốn đi ra ngoài cũng không dễ dàng như vậy.

 
- Không sao!

 
Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, vạn đạo Anh Lôi lúc này từ trong không gian Tâm Cung lóe ra, phân thành mười tám đạo nước lũ màu tím, như thiểm điện chui vào mười tám cửa động, theo thông đạo gào thét mà đi, đúng là uốn lượn khúc chiết, bách chuyển ngàn quấn. Một lát qua đi, mười tám đạo nước lũ gần như đồng thời tiến nhập một Tiểu Không Gian phương viên mấy chục thước khác.

 
Huyền Hoàng Thái Dương cương khí còn sót lại ngưng tụ thành một viên cầu màu trắng cực đại, đang lơ lửng hư không, tới tới lui lui lắc lư, tựa hồ cực kỳ lo lắng.

 
Xem ra, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí này cũng phát hiện Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa đi ra Hỗn Nguyên tiên châu.

 
Giống như không nghĩ tới động tác của Mộ Hàn nhanh như vậy, khi vạn đạo Anh Lôi thoáng hiện, viên cầu kia lập tức cứng ở trên hư không. Đợi Anh Lôi bắt đầu đánh tới, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí hình dáng viên cầu mới tứ tán ra, cuống quít hướng bốn phương tám hướng chạy thục mạng. Chúng vốn là bởi vì Huyền Hoàng bảo thạch mà sinh, có thể thông qua thạch bích chung quanh, chạy trốn tới bất kỳ một địa phương nào của Linh Tiêu Sơn.

 
Hô!

 
Nhưng mà, vạn đạo Anh Lôi kia động tác còn nhanh hơn, thời điểm đánh về phía Huyền Hoàng Thái Dương cương khí cũng tứ tán ra, từ trên thạch bích chung quanh giăng khắp nơi, trong chớp mắt, liền ngưng tụ thành một tấm Lôi lưới, cơ hồ đem tất cả Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đều vây ở trong lưới.

 
Vừa bao phủ Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, Mộ Hàn liền biết, sau khi mình đột phá đến Thần Hải Cảnh, cho dù không sử dụng tia tiên lực kia, cũng có thể đem chúng hấp thu đến trong Tâm Cung. Cho nên, Mộ Hàn lập tức liền đem Thái Hư Động Thần Quyết cùng Anh Lôi Đan Quyết vận hành đến mức tận cùng.

 
Hấp kình bàng bạc từ trong Tâm Cung tuôn ra mà ra, từ một chỗ thông đạo trong đó hăng hái đến phiến không gian kia, cùng lôi võng liền làm một thể, đem tất cả Huyền Hoàng Thái Dương cương khí đều bao trùm ở bên trong. Nháy mắt sau đó, liền bắt đầu có mảng lớn khí tức trắng mịt mờ bị hấp ra khe hở lôi võng, theo hấp kình tiến vào Tử Hư Thần Cung.

 
Chỉ dùng ước chừng lưỡng khắc chung thời gian, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia cũng chỉ còn lại có một ít phiến cuối cùng.

 
Thời điểm Mộ Hàn đang muốn nhất cổ tác khí hấp phệ sạch sẽ, lại đột nhiên cải biến chủ ý, hấp kình lập tức nhạt nhòa không còn thấy bóng dáng tăm hơi, lôi võng cũng theo thông đạo lui bước, trở về Tâm Cung.

 
Huyền Hoàng bảo thạch này cũng là một linh vật trong thiên địa, dùng vô số năm thời gian mới diễn sinh ra nhiều Huyền Hoàng Thái Dương cương khí như vậy, nếu mình đem nó một mẻ hốt gọn, Huyền Hoàng bảo thạch nói không chừng sẽ từ nay về sau trở thành một khối phế thạch, chẳng bằng lưu lại một điểm Huyền Hoàng Thái Dương cương khí làm giống, làm cho nó diễn sinh ra lực lượng mới, trải qua thời gian dài, lại có thể hình thành quy mô trước kia.

 
- Phóng chúng ta ly khai, lưu ngươi một mạng!

 
Thanh âm của Mộ Hàn trầm thấp, bị tâm thần đưa vào phiến không gian kia, ầm ầm quanh quẩn .

 
Còn sót lại ước chừng nửa thành Huyền Hoàng Thái Dương cương khí kia giống bị dọa sợ rồi, đã sớm cho từng sợi dung nhập thạch bích chung quanh, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, nhưng mà sau khi thoại âm của Mộ Hàn rơi xuống, tiếng nổ lớn ầm ầm đột nhiên ở trong lòng núi bộc phát, đỉnh không gian lập tức trán liệt ra một khe hở hẹp dài.

 
Thấy Mộ Hàn không có đem tình hình làm tuyệt, Thanh Hỏa ngược lại là có chút kinh ngạc nhìn hắn một cái, nhưng ngay sau đó, nó liền hóa thành một đạo hắc mang, bị Mộ Hàn thu nhập Tâm Cung.

 
Đạo khe hở kia hăng hái khuếch trương, không có một hồi, liền có ánh sáng tuyết trắng từ trong cái khe xuyên suốt mà xuống.

 
Hô!

 
Mộ Hàn tựa như đạn pháo bay ra khỏi nòng súng, theo đạo khe hở kia xông tới, ánh sáng tuyết trắng lập tức đâm vào mắt, đó là ánh sáng mặt trời!

 
Rốt cục lại thấy ánh mặt trời rồi!

 
Lúc lao ra khe hở, xuất hiện ở trên không Linh Tiêu Sơn, Mộ Hàn nhịn không được thét dài lên tiếng, từ khi bị U Ảnh tộc Ảnh Hầu Thanh Hỏa truy đuổi, đến trốn vào Linh Tiêu Sơn, bị hắn bắt bỏ vào Hỗn Nguyên tiên châu; lại bị Huyền Hoàng bảo thạch nuốt hết, lại đến đem Thanh Hỏa hóa thành Khôi Lỗi... Liên tiếp kinh nghiệm mạo hiểm, để cho đáy lòng Mộ Hàn nổi lên một cổ kích động chi ý khó có thể nói ra lời, bức thiết muốn tìm người hỏi một chút, từ khi mình tiến vào Thái Tố Cổ Thành đến bây giờ, đến tột cùng đi qua bao lâu thời gian.

 
- Ân?

 
Nhưng mà, khi Mộ Hàn đảo mắt nhìn chung quanh, thân hình lại bỗng dưng cương ở trên hư không, mặt mũi tràn đầy khó có thể tin lên tiếng kinh hô. bốn phía Linh Tiêu Sơn rậm rạp chằng chịt kiến trúc kia dĩ nhiên toàn bộ biến mất, hôm nay hiện ra tại đó chỉ là bóng đen rậm rạp chằng chịt, chúng tất cả đều là người U Ảnh tộc, lại liên tục bát ngát, liếc trông không đến cuối cùng.

 
Làm cho người không thể tưởng tượng nổi chính là, chỗ hư không xa hơn không còn là tối tăm mờ mịt, âm u, mà là cùng địa phương khác của Bảo Tiên Thiên Vực đồng dạng thông thấu sáng ngời, tựa hồ ánh mặt trời đã chiếu đến mỗi ngóc ngách của Thái Tố Cổ Thành.

 
- Ánh mặt trời?

 
Mộ Hàn phút chốc ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Liệt Nhật nhô cao, hàng tỉ đạo ánh mặt trời rơi xuống. Thoáng chốc, trong đầu Mộ Hàn không khỏi hiện lên một ý niệm không thể tưởng tượng, cái Hồn Ngục Kim Cương Tráo kia vậy mà... biến mất? Cái cách nghĩ can đảm này lại để cho trong nội tâm Mộ Hàn không khỏi lộp bộp thoáng một phát, đúng là nhảy nửa nhịp.

 
Trong khoảng thời gian mình bị nhốt trong Linh Tiêu Sơn này, đến cùng xảy ra chuyện gì?

 
Trong lồng ngực Mộ Hàn khiếp sợ, lực lượng tâm thần sớm đã đạt tới Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong, thậm chí ẩn ẩn có đột phá đến Hư Kiếp cảnh khổng lồ hướng bốn phía gào thét mà đi, bắt đầu cảm ứng, càng là cảm ứng, Mộ Hàn liền càng kinh hãi, nơi này tụ tập tu sĩ U Ảnh tộc đúng là nhiều dọa người, Dương Hồ cảnh, Thần Hải Cảnh... toàn bộ thêm vào, tối thiểu có mấy vạn.

 
Ở chính giữa những người U Ảnh tộc này, thậm chí còn có mấy đạo thân ảnh phát ra khí tức thập phần khủng bố, không chút nào thấp hơn Thanh Hỏa tam trọng Hư Kiếp.

 
Đối diện mấy vạn người U Ảnh tộc, cũng là rậm rạp chằng chịt thân ảnh, tựa hồ là võ đạo tu sĩ nhân loại, tu sĩ Dương Hồ cảnh, Thần Hải Cảnh tụ tập đồng dạng đạt đến mấy vạn, trong bọn hắn đồng dạng có người thấu tràn ra khí tức cực kỳ cường đại làm cho người ta sợ hãi, hẳn cũng là Hư Kiếp cảnh cường giả.

 
U Ảnh tộc cùng nhân loại võ đạo tu sĩ tầm đó, là một sân bãi rộng mấy ngàn thước, ở giữa khe rãnh tung hoành, bừa bộn không chịu nổi, giống như bị đại chiến bạo phát ra kình khí tàn phá qua vô số lần.

 
- U Ảnh nhân cùng võ đạo tu sĩ Bảo Tiên Thiên Vực đang chuẩn bị đại chiến?

 
Mộ Hàn ẩn ẩn đoán được một điểm, trong lòng hơi có chút sốt ruột, nếu thật như thế, cao thủ cùng cường giả trong Thiên Vực nhất định sẽ bị triệu tập, Xích Thành Thiên Vực Chân Vũ Thánh Sơn cũng không ngoại lệ, cũng không biết sư phó Dịch chân nhân cùng sơn chủ Cổ Thương Phong bọn họ có ở bên trong trận doanh võ đạo tu sĩ kia hay không.

 
Nhưng thời điểm Mộ Hàn chuẩn bị tinh tế dò xét một phen, đã có vô số lực lượng tâm thần khổng lồ tịch cuốn tới, giống như dò xét tình huống bên này. Ngay sau đó, liền có vài chục đạo thân ảnh từ trong người U Ảnh dày đặc phía dưới vọt ra, hóa thành từng đạo lưu quang màu đen, như gió bay điện chớp đánh về phía Mộ Hàn.

 
Mỗi đạo thân ảnh kia đều lộ ra khí tức cường đại, đều là Thần Hải Cảnh cường giả, hơn nữa, trong đó tu vi tuyệt đại đa số người U Ảnh đều đã đạt tới Thần Hải thất trọng thiên!

 
09-02-2015, 10:41 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 885: Hoành Hành


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Băng Nguyên mênh mông, hang sâu giao thoa, thân ảnh vô số võ đạo tu sĩ làm đẹp ở giữa.

 
- Cái đó là...

 
Trên một đồi băng nho nhỏ, Cừu Huyền Sách khó có thể tin mà trừng lớn hai mắt, nhìn qua Linh Tiêu Sơn xa xa. Giờ phút này, đã không có những mây mù trong núi che lấp, tướng mạo của Linh Tiêu Sơn hoàn toàn hiển lộ ra, đúng là óng ánh sáng long lanh, tựa như một khối mỹ ngọc cực lớn.

 
Không hề bị Huyền Hoàng Thái Dương cương khí quấy nhiễu, lực lượng tinh thần có thể nhẹ nhõm đến trên không Linh Tiêu sơn, đạo thân ảnh thon dài rắn rỏi từ trong núi bắn ra kia, rõ ràng ở trong đầu bày biện ra.

 
- Mộ Hàn?

 
Cừu Huyền Sách cùng các tu sĩ nhận thức Mộ Hàn đều là không tự chủ được lên tiếng kinh hô, từ khi Mộ Hàn bị U Ảnh tộc Ảnh hầu Thanh Hỏa bắt, biến mất ở Thái Tố Thành cổ, mọi người liền cho rằng Mộ Hàn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, lại không nghĩ rằng cách mấy năm về sau, Mộ Hàn vậy mà lần nữa hiện thân.

 
Khng chỉ có bọn người Cừu Huyền Sách, những võ đạo tu sĩ không nhận ra Mộ Hànkia cũng là vô cùng kinh ngạc, bọn hắn cũng không biết Mộ Hàn là từ trong lòng núi Linh Tiêu sơn đi ra, chỉ cho rằng hắn là từ bên này trộm nấp đi qua, muốn đột phá phần đông người U Ảnh cảm ứng, lặng yên đến Linh Tiêu sơn, cũng không phải sự tình đơn giản, phải biết trong người U Ảnh cũng có mấy vị Hư Kiếp cảnh cường giả, người bình thường chỉ sợ còn không có tiếp cận trận doanh U Ảnh tộc, liền bị phát hiện.

 
Cho nên, đáy lòng của mọi người đều không ngừng phỏng đoán, gia hỏa đột nhiên xuất hiện ở trên không Linh Tiêu sơn kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, càng gan lớn như thế?

 
- Là tiểu gia hỏa Mộ Hàn này!

 
Trong một đám tu sĩ Thần Hải Cảnh tầm đó, Cổ Thương Phong xếp bằng ở trên mặt băng mở choàng mắt, trong con ngươi tối tăm thâm thúy toát ra một tia vui vẻ khó có thể che dấu.

 
- Thật không nghĩ tới, hắn mấy năm này lại một mực đứng ở trong Linh Tiêu sơn, lại đem tu vị tăng lên tới Thần Hải Nhị trọng thiên...

 
Cổ Thương Phong đối với Mộ Hàn an toàn không thể bảo là không coi trọng, lúc trước mặc dù hắn ly khai Côn Luân tiên phủ. Phản hồi Xích Thành Thiên Vực, lại tách ra một đạo Hư Tướng, dung nhập trong cơ thể Mộ Hàn. Nếu như địch nhân tạo thành uy hiếp cho Mộ Hàn là tu vi dưới Thần Hải thất trọng thiên, Hư Tướng kia hoàn toàn có thể bảo vệ hắn không việc gì, nếu như địch nhân là Bảo Tiên Thiên Vực Hư Kiếp cường giả, chứng kiến Hư Tướng của hắn, đối phương nhất định không dám lại tiếp tục động thủ, cũng có thể bảo trụ tánh mạng của Mộ Hàn.

 
Nhưng hắn nghìn tính vạn tính, duy chỉ có không có tính toán đến U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả tọa trấn Thái Tố Thành cổ sẽ vi phạm ước định. Đối với một Dương hồ cảnh tu sĩ ra tay, cái này mới tạo thành cục diện khó có thể thu thập hôm nay, chẳng những không có bị Thanh Hỏa chộp tới giới bích không gian mà U Ảnh tộc ở lại, ngược lại mang theo tu vi càng mạnh hơn nữa xuất hiện.

 
- Ân?

 
Phút chốc, sắc mặt Cổ Thương Phong khẽ biến. Thân hình lập tức xuất hiện ở phía trước nhất trận doanh võ đạo tu sĩ, nhưng ngay khi hắn chuẩn bị hướng đối diện phóng đi, hai đạo khí tức khủng bố đột nhiên mang tất cả bay tới, chợt, liền có hai đạo thân ảnh bay xuống ở trước người hắn, gần như trăm miệng một lời nói:

 
- Không nên vọng động.

 
Bên trái chính là lão giả áo bào đỏ thân hình khôi ngô, phía bên phải xuất hiện là trung niên nam tử tuấn tú phiêu dật áo bào trắng.

 
Hai người này một cái là Côn Luân tiên phủ thái thượng trưởng lão Hỏa sát Chân Nhân. Một cái là Mặc gia gia chủ Mặc Nhân Hoàng, lại đều là Hư Kiếp cảnh cường giả.

 
- Tránh ra!

 
Cổ Thương Phong mí mắt khẽ nâng, trong mắt tức giận ẩn hiện.

 
Mộ Hàn hiện thân ở Linh Tiêu Sơn, khiến cho U Ảnh tộc chú ý đã là tất nhiên. Hôm nay đang có sáu bảy mươi tên U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả từ chung quanh hướng đỉnh núi Linh Tiêu sơn nhào tới, mặc dù Mộ Hàn đột phá đến Thần Hải Nhị trọng thiên, nhưng ở nhiều U Ảnh tộc cường giả vây công như vậy, đoán chừng rất nhanh sẽ khó giữ được cái mạng nhỏ rồi.

 
- Cổ tiên chủ, ta xem vẫn là trước đợi tin tức của Phủ chủ đi, nếu phá hủy đại cục đối kháng U Ảnh tộc. Trách nhiệm này ngươi chỉ sợ đảm đương không nổi!

 
Hỏa sát Chân Nhân mặt lạnh lấy, ngữ khí có chút bất thiện.

 
- Cổ huynh, ngươi...

 
Mặc Nhân Hoàng vừa mới cười khổ một tiếng, liền có một cổ khí tức làm cho người ta cực kỳ sợ hãi từ trong cơ thể Cổ Thương Phong bay lên, để cho tâm thần hắn chấn động, câu nói kế tiếp rốt cuộc nói không nên lời, mà Hỏa sát Chân Nhân bên cạnh cũng là sắc mặt đại biến, trong đôi mắt xẹt qua một vòng kiêng kị chi sắc khó có thể che dấu.

 
Nhưng để cho hai người kinh ngạc chính là, cổ hơi thở kia tới cũng nhanh, đi càng nhanh hơn.

 
Trong chớp mắt công phu, gấp nộ chi sắc trên mặt Cổ Thương Phong đã biến mất, thay vào đó chính là kinh ngạc nồng đậm. Hỏa Sát chân nhân cùng Mặc Nhân Hoàng trao đổi ánh mắt, vô ý thức theo ánh mắt của Cổ Thương Phong nhìn qua phương hướng Linh Tiêu Sơn, mắt thường mặc dù rất khó coi đến tình huống bên kia, nhưng tâm thần của hai người lại đem động tĩnh phụ cận Linh Tiêu Sơn cảm ứng được rành mạch. Lập tức, hai người đều như Cổ Thương Phong, cũng là nét mặt đầy kinh ngạc.

 
Oanh...

 
Trên không Linh Tiêu sơn, thanh âm kình khí kích thích nổ đùng liên tiếp.

 
Mộ Hàn dùng Cự Linh pháp thân cùng Tử Cực Lôi sát bí quyết làm che dấu, đem Lôi Thần phụ thể thi triển ra, thân hình cao tới trăm mét như một tòa cự sơn hình người, ở trong U Ảnh tộc cường giả xúm lại tới mạnh mẽ đâm lên, mặc dù là U Ảnh tộc Thần Hải thất trọng thiên cũng khó ngăn cước bộ của hắn.

 
- Ti!

 
Trong tiếng kêu ré thê lương, liền có một gã Thần Hải lục trọng thiên người U Ảnh bị tấm chắn phảng phất dùng cự thạch ngưng tụ mà thành đập phá. Chỉ thấy khói đen bốc lên bạo tán, người U Ảnh kia thoáng một phát liền trở nên cực kỳ suy yếu, đúng là không kịp làm ra phản kháng gì, đã bị Mộ Hàn bắt bỏ vào tâm cung.

 
Thánh phẩm võ đạo công pháp Bàn Thạch thiên thuẫn một kích thành công, cái này đã là U Ảnh tộc cường giả thứ tư mà Mộ Hàn bắt được!

 
Phanh!

 
Cho dù thân thể Mộ Hàn cực lớn, nhưng thực hiện động tác lại linh hoạt vô cùng, trong chốc lát, lại như thiểm điện xuất hiện ở trước mặt một gã U Ảnh tộc cường giả, bất luận công pháp gì cũng không dùng, bàn tay to lớn kia trực tiếp đánh ra. Người U Ảnh kia như ẩn như hiện hai mắt mở căng tròn, lực lượng linh hồn nồng đậm như sóng to gió lớn từ trong cơ thể mãnh liệt mà ra, nhưng nháy mắt sau, bàn tay của Mộ Hàn liền xuyên thấu phiến sóng lớn kia, khắc ở lồng ngực của nó.

 
Mà ngay khi đụng chạm, lực lượng tinh thần bàng bạc đã đem người U Ảnh kia bao trùm, đúng là cứ thế mà túm hắn vào Tử Hư Thần cung.

 
Tên U Ảnh tộc cường giả thứ năm bị bắt!

 
Động tác của Mộ Hàn không có chút dừng lại nào, tu vị Thần Hải Nhị trọng thiên cộng thêm loại võ đạo công pháp Lôi Thần phụ thể này, để cho thực lực của Mộ Hàn đạt đến tình trạng cực kỳ khủng bố, ở trong mười mấy tên U Ảnh tộc cường giả hăng hái xuyên thẳng qua, xê dịch thiểm dược, không ngừng đem Vạn Kiếp Thiên Lôi tế, Liệt Dương Phong Bạo, Thương Hải biến, Bàn thạch thiên thuẫn… các loại thánh phẩm võ đạo công pháp thi triển ra, đúng là đem đối thủ đánh cho quân lính tan rã.

 
Mặc dù là thỉnh thoảng có U Ảnh tộc cường giả công kích rơi vào trên người Mộ Hàn, cũng khó có thể đối với hắn tạo thành thương tổn quá lớn.

 
Thứ sáu, thứ bảy... thứ mười... U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả liên tiếp bị Mộ Hàn bắt bỏ vào không gian tâm cung, bất tri bất giác, trong Tử Hư Thần cung của Mộ Hàn đã nhiều ra gần 30 người U Ảnh, tất cả đều là Thần Hải lục trọng thiên cùng Thần Hải thất trọng thiên cường giả.

 
Chẳng những U Ảnh tộc cường giả còn lại bị biểu hiện hung hãn này của Mộ Hàn dọa đến kinh hồn táng đảm, phía dưới những U Ảnh nhân cùng võ đạo tu sĩ kia cũng bị hình ảnh phát sinh trên không Linh Tiêu sơn làm cả kinh trợn mắt há hốc mồm, trên mặt một bộ biểu lộ gặp quỷ rồi, cái kia thật chỉ là Thần Hải Nhị trọng thiên tu sĩ sao?

 
09-02-2015, 10:41 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 886: Chiến Nhất Trọng Hư Kiếp (1)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Kỷ Xương, ngươi tới!

 
Một tiếng hét to phẫn nộ đột nhiên ở trong thiên địa nổ vang, lại như lôi đình, chấn đến tâm thần mọi người đều vì sợ mà tâm rung động không thôi, nhao nhao thanh tỉnh lại.

 
Lập tức, lại là một tiếng gầm lên như chuông lớn đại lữ ở trên hư không kích động:

 
- Phó Tiên Minh, các ngươi vậy mà không giữ lời hứa, vụng trộm phái người lẻn vào U Ảnh tộc ta dò xét, đàm phán chấm dứt...

 
- Các tộc nhân, giết cho bổn tọa!

 
Trên đất trống ở giữa hai đại trận doanh, một bóng đen cao lớn lăng không trên không trung gần vạn mét thoáng hiện, ở trong đôi mắt như chim ưng tràn đầy tức giận, chỗ mi tâm cũng có một quả loan nguyệt ấn ký, lúc này đang lóe ra hồng mang nhàn nhạt, xem bộ dáng, xác thực là U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả.

 
Theo sát ở sau lưng nó chính là một lão giả áo bào xanh, râu dài bồng bềnh, rất có hương vị tiên phong đạo cốt, đúng là Côn Luân tiên phủ Phủ chủ Phó Tiên Minh, sắc mặt hết sức khó coi.

 
- Chư vị, động thủ!

 
Gần như đồng thời, tiếng hét lớn của Phó Tiên Minh ở trên không Băng Nguyên nổ vang, mọi người phía dưới như nhận thánh chỉ, lập tức bắt đầu chuyển động. Lập tức, U Ảnh tộc nhân cùng võ đạo các tu sĩ như hóa thành lưỡng đạo nước lũ cự đại, điên cuồng mà cuồn cuộn về phía trước, khoảng cách giữa lẫn nhau hăng hái thu nhỏ lại.

 
Vèo!

 
Mà ở nháy mắt song phương hành động, trong phiến U Ảnh tộc nhân kia, lại có một đạo thân ảnh phóng lên trời, chung quanh thân thể hắc khí cuồn cuộn, đằng vân giá vụ hướng phương hướng Linh Tiêu sơn kích bắn đi.

 
- Kỷ Xương, nhất trọng Hư Kiếp!

 
Đầu lông mày của Cổ Thương Phong hơi nhảy, thân hình đứng lặng ở trên hư không cao mấy ngàn thước bắn mạnh tới, trong khoảnh khắc, đã đến ngoài mấy chục dặm. Nhưng mà, đúng lúc này, một đạo bóng đen lại quỷ mị mà dần hiện ra ở trước người hắn, lặng lẽ cười lạnh, ngữ điệu quái dị:

 
- Cổ Thương Phong, đối thủ của ngươi là bổn tọa!

 
- Tránh ra cho lão phu!

 
Sắc mặt Cổ Thương Phong bỗng dưng lạnh xuống, bàn tay khô gầy đột nhiên về phía trước vung đi.

 
Ở bên trong minh thanh xuy xuy nhẹ, năm đạo lục mang từ đầu ngón tay mãnh liệt bắn ra, trong thời gian ngắn liền hóa thành năm đầu Cự Long bích lục to lớn, giương nanh múa vuốt mà hướng U Ảnh tộc cường giả đối diện gào thét đi qua, khí tức khủng bố từ trong cơ thể Cự Long kích động đi ra, làm cho Hư Không chung quanh kịch liệt chấn động.

 
Oanh!

 
Cơ hồ cùng thời khắc đó, tiền phong hai cổ nước lũ cực lớn phía dưới kia, cũng rốt cục dùng thế lôi đình vạn quân hung hăng đụng vào nhau.

 
Chỉ một thoáng, giống như tận thế hàng lâm. Thiên địa chấn động, Phong Vân biến sắc, vô số kình khí cường đại ở trên hư không tàn sát bừa bãi, tiếng chém giết đinh tai nhức óc giống như ngay cả Thương Khung cũng có thể xuyên thấu, cảnh tượng thảm thiết ở trong chiến trường nhanh chóng trình diễn. Thời gian qua một lát, liền vẫn lạc rất nhiều U Ảnh nhân cùng võ đạo tu sĩ.

 
Cảm ứng được tràng diện rung động như thế, mặc dù là trên không Linh Tiêu sơn kia, Mộ Hàn ở chính giữa U Ảnh tộc cường giả như vào chỗ không người, cũng nhịn không được có chút thất thần.

 
Trong thế giới Võ đạo tu sĩ, mấy trăm người tham gia chiến đấu cũng cực nhỏ nhìn thấy, huống chi là gần mười vạn người.

 
Ở bên trong loại hỗn chiến này, có thể nói là nhân mạng như con kiến. Coi như là Thần Hải Cảnh cường giả cũng tùy thời có thể hồn phi phách tán, triệt để vẫn lạc.

 
Sau khi trận chiến đấu này kết thúc, cũng không biết cuối cùng còn có thể còn lại mấy người U Ảnh, mấy võ đạo tu sĩ?

 
Bất quá chỉ sau một lúc lâu, Mộ Hàn đã không hề cảm thán, lực chú ý một lần nữa quay trở lại, chợt liền phát hiện chút ít U Ảnh tộc cường giả còn lại kia lại xa xa tránh đi mình. Cũng không dám tới gần nữa, khi ánh mắt của Mộ Hàn hướng chúng đảo qua, đúng là nhao nhao trầm xuống, dung nhập chiến trường phía dưới.

 
Hô!

 
Nhưng ngay sau đó, Mộ Hàn liền bắt đến một tiếng xé gió rất nhỏ, một bóng đen từ phía đông Linh Tiêu Sơn mà đến, khắc sâu vào tầm mắt của hắn.

 
- Kỷ Xương?

 
Nghĩ đến mới vừa rồi ở trong thiên địa tóe ra âm thanh hét lớn kia, đồng tử của Mộ Hàn hơi co lại, giờ phút này xuất hiện U Ảnh tộc nhân này so với hơn mười người vừa rồi kia còn cường đại hơn, nhưng từ trong cơ thể hắn tán ra khí tức cùng Thanh Hỏa so sánh, vẫn có chênh lệch không nhỏ, hẳn là nhất trọng Hư Kiếp cường giả.

 
Xem mi tâm hắn, cũng có Nguyệt Thần Mi Ấn màu đỏ nhạt, có lẽ thân phận cùng Thanh Hỏa đồng dạng, đều là một gã Ảnh hầu của U Ảnh tộc.

 
Xoẹt!

 
Còn cách mấy ngàn thước, một tiếng vang bén nhọn y hệt xé lụa liền đâm vào trong tai, là một đạo chỉ phong màu đỏ nhạt óng ánh từ trong Nguyệt Thần Mi Ấn của U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả kia mãnh liệt bắn ra, ngay cả nháy mắt thời gian cũng chưa tới, đã đến trước mặt Mộ Hàn, thẳng đến mi tâm hắn.

 
Mộ Hàn cười lạnh, ở trong tích tắc trước khi hồng mang kia đụng chạm lấy thân thể mình, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí trong tâm cung đều tuôn ra mà ra.

 
Trong khoảng điện quang hỏa thạch, hồng mang đã chui vào trong sương mù mịt mờ kia, đánh tới một đạo lực lượng tâm thần từ trong Tử Hư Thần cung của Mộ Hàn kích xạ mà ra kia.

 
Oanh!

 
Tiếng oanh minh cực lớn bỗng nhiên vang lên, hồng mang kia bị Huyền Hoàng Thái Dương cương khí tầng tầng suy yếu cùng đạo lực lượng tâm thần kia của Mộ Hàn đồng thời biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

 
- Huyền Hoàng Thái Dương cương khí?

 
Bên ngoài mấy ngàn thước, U Ảnh tộc cường giả tên gọi Kỷ Xương kia kinh ngạc thấp giọng hô lên.

 
Nhưng Mộ Hàn lại nhịn không được hừ nhẹ lên tiếng, thánh phẩm đạo khí Long Tước Tiên đột nhiên xuất hiện trong tay, như du xà từ trong sương mù người chui ra, hóa thành một vòng ánh quang xanh biếc, hướng U Ảnh tộc cường giả Kỷ Xương bên ngoài mấy ngàn thước kia gào thét mà đi, tốc độ cực nhanh, giống như lưu tinh.

 
- Có huyền Hoàng Thái Dương cương khí thì như thế nào? Bổn tọa vẫn cho ngươi có đến mà không có về!

 
Vừa dứt lời, trong miệng Kỷ Xương liền phát ra một tiếng kêu to "Ti", thân hình chẳng những không có hướng phía sau né tránh, ngược lại mạnh mẽ đi phía trước thoáng qua, giống như một đạo lưu tinh vắt ngang phía chân trời. Trong nháy mắt, đã xuyên việt gần 2000m hư không, năm ngón tay như móc câu hung hăng chụp vào Long Tước Tiên kia, đầu chỉ lướt qua, kình khí giống như thủy triều hướng bốn phía kích động ra, ngay cả không khí cũng giống như bị chen ra bên ngoài hơn mười mét.

 
Trong nháy mắt đụng chạm lấy Long Tước Tiên, năm ngón tay của Kỷ Xương phảng phất hóa thành năm đầu khóa sắt to lớn màu đen, từng vòng quấn quanh.

 
Chợt, cánh tay của Kỷ Xương chấn động mạnh một cái, lực lượng bàng bạc từ trong cơ thể tuôn ra, theo năm ngón tay liên tục không ngừng trút xuống Long Tước Tiên. Lập tức, chỉ nghe một hồi nổ mạnh đinh tai nhức óc qua đi, Long Tước Tiên bị ngón tay của Kỷ Xương cuốn lấy đúng là bạo vỡ đi ra.

 
- A...!

 
- Ân!

 
Hai tiếng kêu đau đớn gần như đồng thời vang lên.

 
Trong đó một tiếng nguồn gốc từ Mộ Hàn, Long Tước Tiên bị Kỷ Xương triệt để hủy diệt, tâm thần lạc ấn trong thánh phẩm đạo khí cũng tùy theo tiêu tán, để cho linh hồn của Mộ Hàn như gặp phải trọng kích.

 
Mà Kỷ Xương sở dĩ lên tiếng, là vì trong nháy mắt hủy diệt Long Tước đằng kia, nó đột nhiên cảm giác được lòng bàn tay một hồi đau nhức kịch liệt, tựa hồ đột nhiên bị châm nhỏ sắc bén hung hăng đâm thoáng một phát, hơn nữa, cái loại cảm giác đau đớn này lại vẫn đang không ngừng theo cánh tay hướng lên kéo dài.

 
- Tiên lực của ta há lại dễ vứt đi hay như vậy sao?

 
Mộ Hàn thở sâu, cực lực vận chuyển Thái Hư động thần quyết, đè xuống linh hồn chấn động, nhưng trong lòng thì âm thầm cười rộ lên, hắn dựa vào Long Tước Tiên bị hủy, chính là muốn đem tia tiên lực kia đưa vào trong cơ thể Kỷ Xương.

 
Tình huống hiện tại, cùng lúc trước cùng Thanh Hỏa giao thủ hoàn toàn bất đồng.

 
Không có bị Linh Tiêu sơn nuốt hết, cũng không có bị Hỗn Nguyên tiên châu vây khốn, cho dù Mộ Hàn có được Huyền Hoàng Thái Dương cương khí cực kỳ khổng lồ, cũng chỉ có thể ở thời điểm Kỷ Xương công kích đến trước mặt, bị động mà suy yếu uy lực của nó, cách xa nhau khoảng cách càng dài, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí liền vô dụng.

 
Mặc dù Mộ Hàn đem Thanh Hỏa hóa thành khôi lỗi, nhưng còn không có bành trướng đến tình trạng cảm giác mình có thể chiến thắng Hư Kiếp cường giả, nếu như không tá trợ những vật khác, chỉ dựa vào tu vị bản thân, Mộ Hàn Thần Hải Nhị trọng thiên cũng không phải đối thủ của Kỷ Xương, nếu như đột phá Thần Hải thất trọng thiên, ngược lại là còn có thể.

 
Dù sao Thần Hải thất trọng thiên cùng Hư Kiếp cảnh chênh lệch thật sự quá lớn, vượt xa Linh Trì thất trọng thiên cùng Dương hồ cảnh, Dương Hồ thất trọng thiên cùng Thần Hải Cảnh ở giữa chênh lệch.

 
Thế công của Kỷ Xương ở Huyền Hoàng Thái Dương cương khí suy yếu xuống, rất dễ dàng bị Mộ Hàn hóa giải, mà Mộ Hàn công kích, cũng khó có thể đối với nhất trọng Hư Kiếp Kỷ Xương cấu thành uy hiếp quá lớn. Nếu cùng nó tiếp tục dây dưa xuống, kết quả cuối cùng rất có thể là người này cũng không thể làm gì được người kia.

 
Mộ Hàn muốn đánh phá cục diện bế tắc, chỉ có mượn nhờ đạo tiên lực kia.

 
09-02-2015, 10:41 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 888: Chiến Nhất Trọng Hư Kiếp (3)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Bất tri bất giác, Mộ Hàn đã rời xa chiến trường phía sau, một tòa cung điện hùng vĩ màu đen tiến nhập ánh mắt.

 
- U Ảnh Thần Điện?

 
Trong đầu phút chốc hiện lên mấy chữ này, con mắt của Mộ Hàn có chút nheo lại, nháy cũng không nháy mắt nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh ngoài ngàn mét phía trước hăng hái lập loè kia.

 
Nơi này cách chiến trường tối thiểu có ngàn dặm, quanh người đã không có tâm thần bồi hồi, cũng không có cảm giác bị nhìn xem, có lẽ có thể...

 
Xùy!

 
Xoay mình, Cửu Long Lôi Vương đao kia hóa thành một đạo thiểm điện tử sắc, phá không mà ra, trong khoảnh khắc, đã xuyên việt hư không, lôi cuốn lấy khí tức vô cùng cuồng bạo đến sau lưng Kỷ Xương, vô số điện xà Lôi Quang phụt lên mà ra, ở chỗ mũi đao ngưng tụ ra một đoàn lôi cầu màu tím cực lớn.

 
Kỷ Xương cũng không quay đầu lại, Nguyệt Thần Mi Ấn giữa lông mày lóe lên, là một đao mang màu hồng hình dáng loan nguyệt từ trên cao trút xuống, bổ trúng viên cầu kia.

 
Phanh!

 
Minh thanh rung trời động địa bỗng nhiên ở trong thiên địa nổ vang, viên cầu màu tím cùng đao mang màu hồng kia đồng thời bạo vỡ đi ra, kình khí mạnh mẽ điên cuồng xé rách lấy hư không phương viên vài trăm mét kia, nhưng Cửu Long Lôi Vương đao của Mộ Hàn chỉ là hơi chậm lại, liền xuyên việt phiến khu vực hỗn loạn kia, thẳng đến phía sau lưng Kỷ Xương.

 
- Pháp sư?

 
Sắc mặt Kỷ Xương khẽ biến, cũng không có quay người đón đánh, ý niệm khẽ động, liền có một đoàn khói đen nồng đậm cùng thân thể chia lìa, ngưng tụ thành một cự chưởng, hung hăng bắt xuống dưới. Chợt, năm ngón tay kia lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai giữ ở thân đao Cửu Long Lôi Vương đao.

 
- Lực đạo thật mạnh!

 
Mộ Hàn nhíu mày, cực lực thúc dục Cửu Long Lôi Vương đao, thân đao lập tức kịch liệt chấn động, cự chưởng kia cũng tùy theo rung rung, mặc dù thoạt nhìn có chút cầm giữ không được, lại như cũ gắt gao kiên trì, để cho trường đao màu tím khó có thể từ bàn tay thoát ly đi ra ngoài.

 
Một lát sau, theo thân ảnh Mộ Hàn tới gần, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí bàng bạc mãnh liệt quét tới, đem cự chưởng kia bao trùm, nó phát huy ra uy lực lập tức chợt giảm, Cửu Long Lôi Vương đao rốt cục thoát khốn mà ra, lần nữa ở dưới pháp lực của Mộ Hàn thao túng, hướng Kỷ Xương truy đuổi mà đi.

 
- Không sai biệt lắm lại là hai thành lực lượng Linh Hồn, thằng này thật là cam lòng!

 
Không chút khách khí đem cự chưởng biến thành lực lượng Linh Hồn kia thu lấy, trong nội tâm Mộ Hàn cảm khái một tiếng, thân ảnh lại không có chút nào dừng lại. Trong nháy mắt, Cửu Long Lôi Vương đao lần nữa đến phía sau lưng Kỷ Xương, lại lần nữa bị lực lượng Linh Hồn ngưng tụ mà thành cự chưởng của nó chăm chú giữ lại.

 
Như thế mấy lần, U Ảnh Thần Điện đã gần ngay trước mắt, mà Mộ Hàn tổng cộng thu hoạch lực lượng Linh Hồn tối thiểu đạt đến bốn thành của Kỷ Xương.

 
Kỷ Xương từ đầu đến cuối, đều không có quay lại đón đánh, thoạt nhìn là bị tia tiên lực kia của Mộ Hàn chấn kinh, sợ nó lại tiến vào trong cơ thể mình, đúng là không dám lại trực tiếp ra tay cùng Cửu Long Lôi Vương đao của Mộ Hàn dây dưa, chỉ là lần lượt chia lìa lực lượng Linh Hồn tiến hành ngăn chặn.

 
Loại phương thức ứng đối này, đích thật là đối với tốc độ của Mộ Hàn sinh ra trở ngại không nhỏ.

 
Bất quá, Kỷ Xương tổn thất lực lượng Linh Hồn càng nhiều, sẽ càng suy yếu, cho dù nó là nhất trọng Hư Kiếp cường giả, cũng chịu không được hao tổn như vậy. Nếu như Kỷ Xương vẫn là dùng phương pháp đồng dạng ứng đối, Mộ Hàn có thật lớn tin tưởng ở lần ra tay tiếp theo, đem hắn trọng thương cùng chặn đường lại.

 
Xùy!

 
Nháy mắt về sau, Cửu Long Lôi Vương đao lần thứ năm xuất hiện ở sau lưng Kỷ Xương.

 
Nhưng lúc này, Kỷ Xương cũng không có tiếp tục chia lìa lực lượng Linh Hồn, nhưng có khí tức màu hồng nồng đậm từ Nguyệt Thần Mi Ấn kia thấu tràn ra, lại như thủy ngân chảy, lập tức đem thân thể nó bao phủ ở bên trong. Theo khí tức kia chấn động, xa xa nhìn lại, quanh người Kỷ Xương như dấy lên một đoàn hỏa diễm màu hồng.

 
Ngay lập tức, Kỷ Xương kia tựa như đánh cho máu gà, tốc độ bỏ chạy đột nhiên nhanh hơn gần như gấp đôi, cùng Cửu Long Lôi Vương đao khoảng cách không ngừng tăng lớn, lại như một khỏa thiên thạch từ phía chân trời rơi xuống, nghiêng nghiêng nhắm lối vào U Ảnh Thần Điện quăng tới.

 
- Lại là thiêu đốt linh hồn?

 
Nhìn xem Kỷ Xương tốc độ bạo tăng, Mộ Hàn nhíu mày, chợt hừ lạnh một tiếng, bốn khỏa Anh Đan kịch liệt rung động lắc lư, ngay sau đó liền có một đạo hư ảnh từ trong thân thể Thiên Anh chia lìa ra, ngay khi lộ ra Tâm Cung, Thiên Anh hư ảnh này lại hóa thành một đạo tử mang, bao vây lấy tia tiên lực kia bắn mạnh tới.

 
Cảm ứng được khí tức linh hồn sau lưng cấp tốc tới gần, trong đôi mắt Kỷ Xương không tự chủ được hiện lên một tia kinh hãi, sau khi tổn thất nhiều lực lượng Linh Hồn như vậy, hiện tại nó tối đa chỉ có thể phát huy ra thực lực tương đương với Thần Hải thất trọng thiên tu sĩ, rất khó chống đỡ được Mộ Hàn công kích.

 
Nhưng nhìn xem đại môn U Ảnh Thần Điện gần trong gang tấc kia, Kỷ Xương hung ác cắn răng một cái, đại lượng khí tức màu hồng từ trong cơ thể chia lìa ra, ở sau lưng ngưng tụ thành một đạo bình chướng cự đại.

 
Phốc!

 
Phảng phất lợi châm đâm vào đậu hủ mềm mại, đạo tử mang kia lập tức xuyên thấu bình chướng màu hồng, thế như chẻ tre đánh lên phía sau lưng Kỷ Xương. Tia tiên lực kia không chần chờ chút nào, lập tức chui vào trong cơ thể Kỷ Xương. Vị U Ảnh tộc cường giả này thậm chí còn không có kịp phản ứng, cảm giác đau đớn đã lan tràn đến đầu lâu, tiếp theo thế như Bôn Lôi hướng Nguyệt Thần Mi Ấn chỗ mi tâm của nó hung hăng đụng tới.

 
- Không tốt... Phệ!

 
Thần sắc Kỷ Xương đại biến, trong miệng đúng là không tự chủ được phát ra một tiếng sắc lạnh, the thé hí, thân hình đột nhiên cương ở trên hư không. Nó dùng Hư Kiếp cường giả tôn sư, đi tránh né một Thần Hải Cảnh võ đạo tu sĩ, vì chính là tránh xuất hiện tình huống như vậy, lại không nghĩ rằng vẫn không thể nào may mắn thoát khỏi.

 
Dùng tình huống hiện tại của nó, sao có thể gánh vác được công kích như vậy?

 
Mộ Hàn thầm nhả ra khí, hai đầu lông mày tràn đầy vẻ hưng phấn, thừa dịp nó bệnh muốn mệnh nó, không đợi Kỷ Xương phục hồi tinh thần, tia tiên lực kia liền lần nữa đánh tới.

 
Xùy!

 
Trong nháy mắt qua đi, Cửu Long Lôi Vương đao cũng gào thét bay tới. Ngay khi xuyên thủng thân hình Kỷ Xương, Mộ Hàn cũng là lập loè mà ra, hấp kình mênh mông như đại dương mãnh liệt mà ra, chợt liền đem cả người Kỷ Xương bao trùm ở bên trong, đúng là không có phí bao nhiêu công phu liền đem hắn bắt bỏ vào Tâm Cung.

 
- Rốt cục đắc thủ rồi!

 
Thấy trong không gian Tâm Cung, Thanh Hỏa hóa thành khói đen, không chút do dự nhào tới đem Kỷ Xương bao khỏa, Mộ Hàn không khỏi có chút kích động lên, thật không nghĩ tới, mình thật sự thành công bắt được một vị nhất trọng Hư Kiếp siêu cấp cường giả. Bất quá, cao hứng qua đi, Mộ Hàn cũng nhịn không được cảm nhận được một cổ mệt mỏi. thật sâu

 
Lại đem một khỏa U Thần Hoàn Hồn Đan đưa vào trong bụng Thiên Anh tiến hành hấp thu, Mộ Hàn nhẹ hấp khẩu khí, ánh mắt chuyển hướng U Ảnh Thần Điện phía dưới cách mình chỉ còn vài trăm mét kia.

 
- Nơi này chính là U Ảnh tộc Thánh Địa, trong điện tựa hồ có một lối đi liên tiếp U Ảnh tộc Giới Bích không gian, chỉ cần U Ảnh Thần Điện này vẫn tồn tại, U Ảnh tộc liền có thể liên tục không ngừng đưa tới tiếp viện.

 
Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, suy nghĩ vừa rồi lúc truy kích Kỷ Xương, Thanh Hỏa cung cấp tin tức.

 
- Muốn đem nó triệt để hủy diệt hay không?

 
Cái cách nghĩ này chỉ ở trong đầu đi lòng vòng, Mộ Hàn đã buông tha.

 
- U Ảnh Thần Điện cũng không phải là dễ hủy diệt như vậy, không có tu vi Hư Kiếp cảnh vẫn là không muốn đơn giản nếm thử, nếu như bị U Ảnh Thần Điện cắn trả, vậy cũng là được không bù đắp đủ cái mất.

 
Trong tâm niệm, Mộ Hàn đã thu thập tâm thần, đường cũ phản hồi.

 
- Tới cho bổn vương!

 
Mới vừa vặn bay ra mấy chục thước, một tiếng quát lạnh như băng mà âm trầm mạnh mẽ ở bên tai Mộ Hàn chấn nổ, lập tức, liền có một nhúm hắc mang cỡ nắm tay liền từ trong U Ảnh thần điện mãnh liệt bắn ra, như linh xà cuốn tới thân thể Mộ Hàn, tốc độ cực nhanh, ngay cả tâm thần cũng bắt không đến.

 
09-02-2015, 10:41 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 887: Chiến Nhất Trọng Hư Kiếp (2)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Đây là cái đồ vật quỷ quái gì?

 
Sắc mặt Kỷ Xương không khỏi khẽ biến, lực lượng bàng bạc hướng cánh tay phủ kín mà đi, nhưng khiến nó khiếp sợ chính là, loại cảm giác đau đớn này chỉ hơi dừng lại một lát, liền đột phá lực lượng chặn đường, tiếp tục theo cổ hướng lên kéo dài, như có một cây kim ở bên trong rất nhanh xuyên thẳng qua.

 
Trong chớp mắt công phu, cảm giác đau đớn liền lan tràn đến bả vai, lại hiển lộ ra dấu hiệu chui vào trong cỮ

 
- Nguyệt Thần Mi Ấn?

 
Kỷ Xương phút chốc tỉnh ngộ đến mục tiêu cuối cùng nhất của vật kia, thân hình đột nhiên hóa thành một mảnh khói đen cực lớn, mà Nguyệt Thần Mi Ấn kia thì cùng thân thể thoát ly, lập tức hóa thành một thanh Viên Nguyệt Loan Đao cực lớn, khí tức tĩnh mịch điên cuồng mà từ trong thân đao tràn ngập ra. Ngay sau đó, một vòng đao mang màu hồng cực lớn huy sái mà ra, như dải lụa nhắm Mộ Hàn mang tất cả mà đi, ở trong thiên địa nhấc lên thanh âm rít gào giống như mặc kim liệt thạch.

 
- Tịch Diệt Hồn Trảm?

 
Trong nội tâm Mộ Hàn cười cười, loại thủ đoạn này hắn từng thấy Thanh Hỏa thi triển qua, lần kia Mộ Hàn dùng Cửu Long Lôi Vương đao thi triển loại Vũ Đạo Công Pháp Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo mới có thể hóa giải. Lần này, Mộ Hàn lại không tránh không né, thân hình to lớn hơi động một chút, liền trực tiếp nghênh đón đao mang phóng đi.

 
Trong khoảnh khắc, đao mang màu hồng kia đã cắt nhập Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, nhắm phần eo của Mộ Hàn nghiêng nghiêng chém rụng.

 
Bất quá, bị Huyền Hoàng Thái Dương cương khí tầng tầng suy yếu, một đao kia phát huy ra uy lực đã chỉ tương đương với một kích toàn lực của Thần Hải ngũ trọng thiên tu sĩ, Mộ Hàn nâng nắm tay lên chỉ là một oanh, chân nguyên cuồng bạo mãnh liệt mà ra, lập tức liền đem đạo đao mang màu hồng kia triệt để phá hủy.

 
- Hô!

 
Lập tức, hơn một ngàn đạo tơ mỏng giống như thanh mang từ trong Tâm Cung Mộ Hàn kích xạ mà ra, tựa như từng xúc tu hướng Nguyệt Thần Mi Ấn biến thành Viên Nguyệt Loan Đao kia của Kỷ Xương gào thét mà đi, mỗi đạo thanh mang đều tản ra sinh cơ bừng bừng, không ngừng trừ khử lấy Viên Nguyệt Loan Đao kia mang đến tĩnh mịch chi khí.

 
Đây là Tiên Thiên mộc khí đồng dạng là Mộ Hàn từ Côn Luân Tiên Phủ Phi Tiên Sơn hối đoái đến Thánh phẩm công pháp.

 
Dùng Huyền Thanh Linh Mộc này cùng lực lượng Mộc thuộc tính cực hạn phối hợp thi triển, Tiên Thiên mộc khí đúng là bộc phát ra uy lực càng thêm cường đại. Bất quá cùng nghìn đạo Thanh Ti kia cùng nhau tiến lên, còn có mảng lớn Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, nếu không có chúng phối hợp, Tiên Thiên mộc khí cường thịnh trở lại cũng sẽ bị Kỷ Xương nhẹ nhõm hóa giải.

 
- Ồ?

 
Thanh âm thở nhẹ của Kỷ Xương đột nhiên vang lên, hình như có chút ít kinh ngạc, nhưng ngay sau đó Viên Nguyệt Loan Đao kia tựa như cối xay phi tốc xoay tròn, vô số hồng mang như mủi tên từ chỗ lưỡi đao kích xạ mà ra, phô thiên cái địa nghênh hướng nghìn đạo Thanh Ti kia. Nhưng mà, song phương còn chưa đụng chạm, tiếng kêu ré tràn đầy kinh dị của Kỷ Xương lại lần nữa vang vọng, thân thể khổng lồ của Mộ Hàn kia đã xuất hiện ở trước thân thể biến thành phiến khói đen kia của nó.

 
Hô!

 
Hấp kình cường hãn từ trong không gian Tâm Cung tuôn ra, đem trọn phiến khói đen đều bao phủ đi vào, đạo Tiên khí kia của Mộ Hàn giống như một ống hút cực lớn, liên tục không ngừng đem lực lượng Linh Hồn của Kỷ Xương hấp ra, thoáng chốc, một vòng xoáy khổng lồ ở biên giới khói đen hiển lộ ra.

 
Ngọn nguồn của vòng xoáy, là mi tâm Mộ Hàn.

 
Kỷ Xương vì tránh đi tia Tiên Khí kia, đem Nguyệt Thần Mi Ấn cùng thân thể chia lìa, khống chế đối với thân hình đạt đến hạn độ thấp nhất. Hôm nay, tiên lực của Mộ Hàn cùng Tử Hư Thần Cung phối hợp hành động, rất nhanh liền đem mảng lớn mảng lớn lực lượng linh hồn hút vào đến trong không gian Tâm Cung.

 
- Không tốt!

 
Kỷ Xương kinh hãi, cơ hồ ngay khi hồng mang đầy trời cùng nghìn đạo Thanh Ti kịch liệt va chạm, Viên Nguyệt Loan Đao kia đã một lần nữa hóa thành Nguyệt Thần Mi Ấn chui vào chính giữa phiến khói đen kia, lực lượng Linh Hồn nhất thời đình chỉ trôi qua, khói đen một hồi kịch liệt vặn vẹo biến ảo, hiển lộ ra thân ảnh Kỷ Xương.

 
Mà ở Kỷ Xương một lần nữa ngưng tụ ra thân thể, tia tiên lực kia của Mộ Hàn đã chuyển dời đến đùi phải của nó.

 
Cảm thụ được loại cảm giác đau đớn quen thuộc này, Kỷ Xương hung ác cắn răng một cái, bàn tay vậy mà chém lên đùi, đúng là đem trọn đùi phải cắt đứt.

 
Mộ Hàn giật mình, thằng này muốn làm gì?

 
Vèo!

 
Thân hình Kỷ Xương một hồi kịch liệt chấn động, một cái đùi phải mới một lần nữa sinh ra, chỉ là Nguyệt Thần Mi Ấn chỗ mi tâm kia lại trở nên mờ đi rất nhiều. Mộ Hàn còn chưa kịp kinh ngạc, thân hình Kỷ Xương đã một chuyến, cả người hóa thành một đạo lưu quang màu đen, hướng xa xa bắn đi.

 
- Chạy trốn? Khá lắm, thật sự là đối với mình ngoan độc!

 
Cái đùi phải kia của Kỷ Xương, không sai biệt lắm có được hai thành lực lượng Linh Hồn của Kỷ Xương, nói bỏ liền buông tha, ngươi đã không muốn, ta đây liền không khách khí! Mộ Hàn ý niệm khẽ động, liền đem tiên lực cùng cái đùi đã bắt đầu hóa thành lực lượng Linh Hồn kia thu vào Tâm cung của mình.

 
Vèo!

 
Một chút chần chờ, Mộ Hàn liền hướng Kỷ Xương truy đuổi mà đi.

 
Từ trong Linh Tiêu Sơn đi ra tới lúc này, Mộ Hàn bắt được suốt hơn bốn mươi U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả. Người U Ảnh tộc vốn là có được năng lực thôn phệ lực lượng đồng tộc, sau khi nhập Tử Diễm Đồ Đằng, loại năng lực này trở nên càng cường đại hơn. Ở Mộ Hàn điều khiển, mỗi bắt được một cái, Thanh Hỏa liền thôn phệ một cái, lực lượng bổn nguyên hao hết kịch liệt gia tăng, tu vi ngã xuống cũng bắt đầu điên cuồng hướng lên tăng lên.

 
Sau khi cắn nuốt đùi phải của Kỷ Xương, tu vi của Thanh Hỏa rốt cục lần nữa đột phá Thần Hải thất trọng thiên, bước chân vào nhất trọng Hư Kiếp. Đối với nó cái này từng đã là tam trọng Hư Kiếp cường giả mà nói, ở trước khi khôi phục tu vi vốn có, hoàn toàn không cần phải lại đi độ Hư Kiếp cửu tử nhất sinh kia.

 
Chỉ cần thực lực đến, sẽ đột phá.

 
Trong không gian Tâm Cung cất giấu Hư Kiếp cảnh cường giả, Mộ Hàn lực lượng mười phần, hiện tại U Ảnh tộc cùng Bảo Tiên Thiên Vực Hư Kiếp cường giả vẫn còn kịch chiến, đúng là thời cơ bắt Kỷ Xương tốt. Nếu có thể đem Kỷ Xương cái nhất trọng Hư Kiếp cường giả này hoàn toàn thôn phệ, tu vi của Thanh Hỏa nhất định có thể lần nữa tăng lên.

 
Cơ hội như vậy, Mộ Hàn không muốn bỏ qua.

 
Thân hình kịch liệt co lại, khôi phục nguyên trạng, Mộ Hàn đem Lôi Quang độn ảnh quyết phát huy vô cùng tinh tế, tựa như lưu tinh ở phía chân trời lóe lên rồi biến mất, phi tốc đi xa.

 
Hai đạo thân ảnh một đuổi một chạy, trong khoảnh khắc đã biến mất ở phía chân trời.

 
- Tốt!

 
Phát giác được biến cố trên Linh Tiêu Sơn, Cổ Thương Phong ở ngắn ngủi chấn ngạc qua đi, cũng nhịn không được kinh hỉ hét lớn lên tiếng, hắn vốn đang có chút lo lắng Mộ Hàn an nguy, lại không nghĩ rằng Mộ Hàn chẳng những không có như mình nghĩ thảm bại, ngược lại làm cho nhất trọng Hư Kiếp Kỷ Xương kia bỏ chạy.

 
Cho dù Mộ Hàn đuổi tới, nhưng U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả khác đều bị cuốn lấy, hắn cũng không lo lắng Mộ Hàn gặp nguy hiểm. Tâm tình buông lỏng, Cổ Thương Phong tinh thần đại chấn, lập tức đem lực chú ý đặt ở trên người U Ảnh tộc ngũ trọng Hư kiếp cường giả kia.

 
Oanh!

 
Gần vạn mét không trung, một mảnh thanh quang cùng một đạo nhận quang màu hồng cự đại hăng hái đụng chạm, thanh âm nổ đùng kinh thiên động địa cùng kình khí khủng bố hướng bốn phía kích động ra, không ngừng đem hư không xé rách, từng đạo khe hở không gian thật lớn hiển lộ ra, đúng là đem Cổ Thương Phong cùng U Ảnh tộc cường giả kia đều bao phủ đi vào.

 
Cực kỳ nhanh nhìn thoáng qua, Mộ Hàn liền tiếp theo truy đuổi.

 
Ngay tại vừa rồi, hắn rõ ràng cảm ứng được hai cổ khí tức cường đại làm lòng người kinh hãi kia, trong đó một đạo quen thuộc cực kỳ, chính là thuộc về sơn chủ Cổ Thương Phong, một đạo khí tức khác cho dù cũng cực kỳ khủng bố, lại như muốn hơi thua hắn, cái này để cho Mộ Hàn hoàn toàn không cần lo lắng an toàn của hắn.

 
Vèo!

 
Vèo!

 
Hai đạo lưu ảnh, một trước một sau, chậm rãi tiếp cận...

 
09-02-2015, 10:41 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 889: Tai Bay Vạ Gió


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- U Ảnh Thần Điện lại cất dấu người mạnh như thế?

 
Sắc mặt Mộ Hàn đột biến.

 
Cơ hồ ở thanh âm kia vang lên nháy mắt, Mộ Hàn liền cảm nhận được một cổ cảm giác áp bách không cách nào địch nổi, phảng phất hư không bốn phía đều đã ngưng trệ, chẳng những thân hình như hóa thành một điêu khắc, thậm chí ngay cả thao túng Đạo Khí cũng đã làm không được, trong nháy mắt này, hắn đúng là triệt để đánh mất năng lực phản kháng.

 
Khi đạo hắc mang kia thoáng hiện, Mộ Hàn liền cảm nhận được một cổ khí tức cực kỳ khủng bố, đúng là so với ngũ trọng Hư Kiếp Cổ Thương Phong cũng không biết thắng qua gấp bao nhiêu lần.

 
- Lục trọng Hư Kiếp? Thất trọng Hư Kiếp... Hay là Võ Tiên?

 
- Hoàn toàn không cách nào kháng cự!

 
Ý niệm trong đầu chỉ hơi lóe lên, Mộ Hàn liền không chút do dự làm ra quyết định, Linh Hư tộc huyết mạch trân quý nhất cùng với Chân Linh pháp lực đại biểu cho Ngũ Hành Chân Linh pháp thể lập tức cùng thân thể nhao nhao thoát ly, bị chân nguyên bao vây lấy toàn bộ tiến vào đến Tử Hư Thần Cung.

 
Từ một thiếu niên so với nhân loại bình thường hơi cường tráng một chút, đi cho tới bây giờ, Mộ Hàn gặp được vô số nguy hiểm, từng nhiều lần nghĩ đến bỏ qua thân thể, dùng Tâm Cung bỏ chạy, nhưng cuối cùng nhất đều biến nguy thành an, cũng không có chính thức làm như vậy. Nhưng tới một bước này, lại không thể cho Mộ Hàn có một chút do dự.

 
Mặc kệ U Ảnh tộc cường giả trong điện kia là lục, thất trọng Hư Kiếp hay là Võ Tiên, cũng không phải Mộ Hàn hiện tại có khả năng kháng cự, đối mặt địch nhân mạnh như thế, chỉ có quyết định thật nhanh.

 
Hơi có chần chờ, chờ đợi hắn đúng là hồn phi phách tán.

 
- Chúc Ưng, ngươi đường đường Ảnh Vương, cũng không biết xấu hổ đối với một Thần Hải Cảnh tiểu gia hỏa ra tay?

 
Nhưng ngay thời khắc Mộ Hàn chuẩn bị nát bấy thân thể, một đạo quyền ảnh hỏa hồng đột nhiên lăng không thoáng hiện, lôi cuốn lấy nhiệt ý khôn cùng ngạnh sanh cắm vào giữa Mộ Hàn cùng đạo hắc mang kia. Chợt, Mộ Hàn liền cảm giác thân thể của mình thật giống như bị một cổ lực lượng vô hình nâng lên, không bị khống chế bay ra xa.

 
Trong nháy mắt, Mộ Hàn đã ở ngoài trăm dặm, cũng khôi phục tự do.

 
Cái này để cho Mộ Hàn cảm thấy kinh hỉ, không nghĩ tới trong lúc nguy cấp, thậm chí có người cứu viện, có thể chống lại U Ảnh tộc cường giả kia, hẳn là nhân vật tu vi tương đối cao trong trận doanh võ đạo tu sĩ.

 
Lúc trước Mộ Hàn còn kỳ quái, người U Ảnh kia lại trơ mắt nhìn mình ở bên ngoài U Ảnh Thần Điện bắt Kỷ Xương mà không ra tay, hiện tại xem ra, nó cũng là tâm có điều cố kỵ. Cuối cùng sở dĩ lựa chọn động thủ, nghĩ đến nó đúng là vẫn còn không có thể khắc chế được, muốn thăm dò một phen.

 
Oanh!

 
Nổ mạnh rung trời động địa bỗng nhiên bộc phát, Mộ Hàn giống như phản xạ có điều kiện quay đầu lại nhìn sang, chỉ thấy một đoàn ánh quang hỏa hồng cùng một mảnh hắc mang ở chân trời phía xa điên cuồng bạo tán ra, thậm chí có thể rõ ràng chứng kiến hư không bên kia như gợn sóng kịch liệt hướng bốn phía chấn động.

 
Những nơi hư không gợn sóng kia đi qua, mặt đất đúng là lột bỏ một tầng cao tới trăm mét, vô số cát đá bị liên tiếp cuốn lên không, che khuất bầu trời.

 
Phệ!

 
Mộ Hàn nhịn không được hút vào một ngụm khí lạnh, lúc này thân hình về phía trước mãnh liệt bắn, vẫn là sớm chút ly khai thì tốt hơn, khoảng cách gần quan sát loại chiến đấu trình độ này, rất dễ dàng bị tai bay vạ gió. Nhưng mà, Mộ Hàn còn không có hành động, cổ hư không gợn song này đã dùng tốc độ khủng khiếp gào thét tới.

 
Trong gợn sóng kia ẩn chứa lực lượng khủng bố đến cực điểm, Mộ Hàn thoáng một phát đã bị cuốn đi vào.

 
Bốn phía cát bụi đầy trời, mông lung, không thấy mặt trời, Mộ Hàn theo kình sóng cấp tốc xuyên thẳng qua, tuy là không tự chủ được, nhưng may mắn vẫn là hướng phía phương hướng chiến trường di động. Nhưng Mộ Hàn không có cao hứng bao lâu, liền có một cổ hấp lực cường đại từ phía sau đuổi đi theo, bọc lấy hắn và cát bụi bốn phía rất nhanh lùi lại.

 
Như vậy tuần hoàn mấy lần, Mộ Hàn đã không biết người ở chỗ nào.

 
- Moá!

 
Dù tâm chí lại kiên định, lúc này cũng nhịn không được nữa phát nổ câu nói tục, loại cảm giác thân bất do kỷ này, làm cho người vô cùng chán ghét nhất. Nhưng bây giờ bị cuốn vào trong chiến đấu của hai vị rất có thể là Võ Tiên cảnh siêu cấp cường giả, hắn cũng không thể làm gì, chỉ có thể càng không ngừng chạy ra xa.

 
Có thể bảo trụ thân thể, coi như là vạn hạnh trong bất hạnh rồi.

 
Hô!

 
Thân hình kịch liệt bành trướng, Mộ Hàn lần nữa ở dưới Cự Linh pháp tướng cùng Tử Cực Lôi Sát bí quyết che lấp xuống, đem Lôi Thần phụ thể thi triển đi ra.

 
Nghĩ nghĩ, vạn đạo Anh Lôi cũng từ trong cơ thể gào thét mà ra, ngưng kết thành một đạo lôi võng đem thân hình bao trùm. Hôm nay cái kình sóng này đã là hỗn loạn vô cùng, vẫn phải làm tốt phòng hộ. Về phần Chân Linh pháp lực cùng Linh Hư tộc huyết mạch đã ngưng tụ thành một đoàn huyết cầu kia, vẫn như cũ ở lại Tử Hư Thần Cung. Ở dạng địa phương này, ai cũng nói không chính xác sẽ phát sinh cái gì, tiếp tục đem chúng đàtrong tâm cung, cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất tùy thời ứng biến.

 
Cũng không biết qua bao lâu, kình sóng từ từ suy yếu, cát bụi càng lúc càng ít.

 
- Rốt cục có thể thoát thân rồi.

 
Mộ Hàn trong nội tâm vui mừng, kìm lòng không được kêu lên, nhưng rất nhanh, vui mừng trong lòng hắn liền biến thành nghi hoặc, sau khi cát bụi chung quanh giảm bớt, hư không chẳng những không có sáng lên, ngược lại trở nên càng ngày càng đen ám.

 
- Hẳn là hiện tại đã là ban đêm... . . . Không đúng, là vết nứt không gian!

 
Thoáng chốc, sắc mặt Mộ Hàn trở nên cực kỳ khó coi.

 
Tu luyện thời gian dài như vậy, hắn há lại không biết vết nứt không gian nguy hiểm. Vết nứt không gian cùng Giới Bích không gian tương liên, nếu bị vết nứt không gian cuốn vào, vô cùng có khả năng vĩnh viễn mất phương hướng ở trong Giới Bích không gian, khó có thể tìm được đường ra, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn mình chậm rãi chết đi.

 
Mộ Hàn có Tử Hư Thần Cung tự nhiên không có khả năng chết ở Giới Bích không gian, nhưng muốn thoát thân lại không biết phải chờ tới bao giờ. Nếu vận khí tốt, nói không chừng mấy ngày thời gian liền có thể đi vào một chỗ Thiên Vực thế giới, vận khí không tốt, có khả năng ở trong Giới Bích không gian phiêu bạt vài năm.

 
- Ta như thế nào lại quên nó đi?

 
Sau nửa ngày qua đi, Mộ Hàn đột nhiên vỗ đầu một cái, nghĩ xong, thân ảnh Thanh Hỏa đã từ trong Tâm Cung dần hiện ra.

 
- Thanh Hỏa, ngươi biết đây là vị trí gì không?

 
- Ngươi như thế nào chạy đến Giới Bích không gian?

 
Trên mặt Thanh Hỏa hiển lộ ra một bộ thần sắc kinh ngạc.

 
Chợt, Nguyệt Thần Mi Ấn kia của nó liền có chút rung động lắc lư, một tầng khí tức màu đỏ nhàn nhạt thấu tràn ra, rất nhanh ngưng kết thành một viên cầu, đem thân hình bao phủ ở bên trong. Mộ Hàn thấy thế, ý niệm trong đầu khẽ động, thân thể lập tức khôi phục nguyên hình, cũng tiến nhập trong viên cầu màu hồng.

 
- Ồ?

 
Xuyên thấu qua vách tường viên cầu hướng ra phía ngoài nhìn lại, tầm nhìn của Mộ Hàn lập tức đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, tầm nhìn vốn là đen ngòm đột nhiên trở nên ngũ quang thập sắc, tựa như Thương Khung trong ban đêm Tinh Quang rạng rỡ khôn cùng. Ở trong phiến Giới Bích không gian này, vậy mà nổi lơ lửng vô số vật phẩm, hoặc nhỏ như cối xay, hoặc lớn như sân bóng tiền thế, rực rỡ muôn màu, đặc biệt trong ánh quang bóng đêm hoà lẫn, làm cho người hoa mắt thần mê.

 
Hô!

 
Thanh âm rít gào đột khởi, một đạo không gian Phong Bạo thật lớn đột nhiên ở cuối tầm mắt xuất hiện, trong nháy mắt, liền như nước lũ gào thét mà qua, cực kỳ nhanh biến mất ở phía xa. Phía sau Không Gian Phong Bạo, vô số vật phẩm lơ lửng ở trong Giới Bích không gian bị kéo theo, như mưa sao chổi truy đuổi mà đi.

 
Thoáng chốc, khu vực bị Phong Bạo mang tất cả mà qua kia đúng là trở nên ảm đạm vô cùng, chỉ còn lại có một cổng vòm khổng lồ đang lóe lên ánh sáng nhàn nhạt âm u.

 
09-02-2015, 10:41 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 890: Nam Tiên Môn


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Nam Tiên Môn?

 
Thanh Hỏa đột nhiên kinh ngạc kêu lên.

 
- Ngươi vậy mà đến Nam Tiên Môn?

 
Mộ Hàn khẽ giật mình:

 
- Cái gì là Nam Tiên Môn?

 
- Cái tên này là ta đặt, ngươi tự nhiên không biết.

 
Thanh Hỏa phục hồi tinh thần lại, cười nhẹ một tiếng.

 
- Bất quá, ngươi có từng nghe nói qua Đại Động Tiên Khư?

 
- Đại Động Tiên Khư ta tự nhiên là biết đến.

 
Mộ Hàn nhẹ gật đầu, chợt như nghĩ đến cái gì, nhịn không được cười lên.

 
- Ý của ngươi cái Nam Tiên Môn này là một lối vào của Đại Động Tiên Khư? Không có khả năng, không có khả năng. . . Theo ta được biết, cửa vào duy nhất của Đại Động Tiên Khư ở trong Côn Luân Tiên Phủ.

 
- Vì cái gì không có khả năng?

 
Thanh Hỏa lạnh nhạt cười nói.

 
- Tâm Cung của Đại Động Tiên Nhân biến thành Đại Động Tiên Khư sớm đã cùng Giới Bích không gian tương dung, lúc bị Côn Luân Tiên Phủ phát hiện, đã cực không ổn định, xuất hiện lượng cửa vào quá lớn, tuy cuối cùng bị Côn Luân Tiên Phủ Phủ chủ dẫn động thiên mạch chi lực tiến hành gia cố, cũng đem cửa vào dư thừa phong bế, chỉ để lại một chỗ bên trong Côn Luân Tiên Phủ kia, nhưng vị Phủ chủ kia tuy mạnh, nhưng không có khả năng làm được chu đáo, có cửa vào bỏ sót, kia là quá bình thường.

 
Thấy nó thần sắc chăm chú, Mộ Hàn sững sờ nói:

 
- Ngươi nói là sự thật?

 
- Đương nhiên sự thật.

 
Thanh Hỏa gật đầu nói:

 
- Năm đó, khỏa Hỗn Nguyên tiên châu kia của ta là ở kề bên này đạt được, khi đó ta liền phát hiện Nam Tiên Môn tồn tại. Ở trong Đại Động Tiên Khư kia có Hỗn Nguyên Kim Châu cũng không phải là bí mật, Hỗn Nguyên tiên châu của ta cùng Hỗn Nguyên Kim Châu mặc dù không giống nhau, tuy cũng có được Hỗn Nguyên tinh khí, nhưng rất có thể bắt đầu từ Đại Động Tiên Khư tản mạn khắp nơi mà ra.

 
- Khi đó, ta liền hoài nghi Nam Tiên Môn là một cửa vào khác của Đại Động Tiên Khư, từ nay về sau quan sát nhiều năm rốt cục xác định điểm này. Chỉ tiếc chỗ cửa vào kia của Nam Tiên Môn cực kỳ kỳ lạ, có thể thôn phệ lực lượng Linh Hồn, dung hồn thể U Ảnh tộc ta, coi như là có được tu vi tam trọng Hư Kiếp, tiến vào Nam Tiên Môn, chỉ sợ cũng là chết không có chỗ chôn. Cho nên ta vẫn muốn tìm kiếm võ đạo tu sĩ thực lực đủ mạnh đi vào dò đường.

 
- Ngươi ngày đó chặn đường Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm liền là vì vậy?

 
Mộ Hàn giật mình.

 
- Không sai, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm kia đều là Thần Hải thất trọng thiên võ đạo tu sĩ, hơn nữa Cừu Huyền Sách kia còn từng là Côn Luân Tiên Phủ Thánh Tử, đã từng tiến vào Đại Động Tiên Khư, có hắn cái võ đạo tu sĩ này quen thuộc tình huống, tự nhiên lại càng dễ ở bên trong tìm được thứ tốt. Nhưng đối với bọn hắn ta cũng không có ôm kỳ vọng quá lớn, theo ta nhiều năm quan sát như vậy, nếu không có thực lực Hư Kiếp cảnh, sợ là rất khó thông qua Nam Tiên Môn.

 
- Bất quá, sự xuất hiện của ngươi lại làm cho ta thoáng cải biến chủ ý. Dùng Hỗn Nguyên tinh khí đem ta và ngươi dung hợp, ta liền cùng tam trọng Hư Kiếp nhân loại võ đạo tu sĩ độc nhất vô nhị, thông qua Nam Tiên Môn dễ như trở bàn tay. Đến lúc đó, có Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm hay không, đều đã râu ria.

 
Nói xong lời cuối cùng, trên mặt Thanh Hỏa tràn đầy vẻ tiếc nuối, hắn bàn tính đánh là không tệ, lại không nghĩ rằng Mộ Hàn khó có thể đối phó như thế, cuối cùng nhất chẳng những không có thể như ý, thậm chí ngay cả mình cũng hãm đi vào, đường đường tam trọng Hư Kiếp U Ảnh tộc Ảnh Hầu, ngược lại thành Khôi Lỗi của Mộ Hàn.

 
- Trách không được ngươi lúc ấy đối với ta theo đuổi không bỏ, nguyên lai còn đập vào mục đích như vậy.

 
Mộ Hàn cười cười, ánh mắt lại nhìn về phía Nam Tiên Môn kia, không khỏi tim đập thình thịch.

 
Nếu thi triển Lôi Thần phụ thể loại Vũ Đạo Công Pháp này, lại vận dụng vạn đạo Anh Lôi, thực lực của mình đã vượt xa Cừu Huyền Sách chúng Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong cường giả kia, mặc dù là cùng nhất trọng Hư Kiếp võ đạo tu sĩ so sánh, chênh lệch có lẽ cũng không phải rất lớn, nói không chừng có hi vọng thông qua Nam Tiên Môn.

 
Dùng phương thức như vậy tiến vào Đại Động Tiên Khư, so sánh với trở thành Côn Luân Tiên Phủ Thánh Tử thứ tư lại đi vào còn mạnh hơn. Phải biết rằng cho dù thân phận tấn thăng làm Thánh Tử, tiến vào Đại Động Tiên Khư cũng chỉ có thể ngốc một tháng thời gian, hơn nữa dùng thái độ của Côn Luân Tiên Phủ đối với mình, nói không chừng sẽ vụng trộm thiết trí cho mình không ít chướng ngại, để cho mình ở trong Đại Động Tiên Khư không thu hoạch được gì.

 
Mà từ nơi này tiến vào, lại muốn ở trong Đại Động Tiên Khư ngốc bao lâu thì ngốc bấy lâu.

 
- Mộ Hàn, mặc dù tu vi của ngươi mới là Thần Hải Nhị trọng thiên, bất quá dùng thực lực ngươi bây giờ, tiến vào Nam Tiên Môn có lẽ không có vấn đề. Quan trọng nhất là, trong cơ thể ngươi có được một tia tiên lực, nếu như đi đi lại lại dùng nó, nói không chừng thời điểm tiến vào Nam Tiên Môn, có thể so với Hư Kiếp cảnh võ đạo tu sĩ càng thêm nhẹ nhõm.

 
Thanh Hỏa giống như xem thấu cách nghĩ của Mộ Hàn, tròng mắt lập tức tách ra ánh sáng trầm tĩnh, Mộ Hàn có thể tiến vào Nam Tiên Môn, nó tự nhiên cũng có thể đi theo vào, tuy nói bây giờ là Khôi Lỗi của Mộ Hàn, làm chuyện gì đều thân bất do kỷ, nhưng có thể đi vào Võ Tiên di tích mở mang tầm mắt, cũng là phi thường không tệ đấy.

 
Hơn nữa, Thanh Hỏa cũng nhìn ra Mộ Hàn có ý định trợ giúp mình tiến thêm một bước tăng thực lực lên, dù sao thực lực mình càng cường, đối với Mộ Hàn trợ giúp càng lớn. Nếu như vận khí tốt, ở trong Đại Động Tiên Khư phát hiện có chút bảo vật Mộ Hàn không dùng được, chắc hẳn hắn cũng sẽ không biết cưỡng ép lệnh bảo mình giao ra.

 
- Nếu có thể tìm được mấy khỏa Hỗn Nguyên Kim Châu. . .

 
Nghĩ tới đây, ánh mắt Thanh Hỏa càng nóng lên. Trong linh hồn nhiều ra Tử Diễm Đồ Đằng, đặc biệt là không lâu dung hợp đại lượng lực lượng Linh Hồn của tộc nhân, nó phát hiện thương thế trong linh hồn mình lại có dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp. Một khi ung tật khỏi hẳn, hơn nữa có Hỗn Nguyên Kim Châu tương trợ, nó liền có thể đột phá mấy trọng Hư Kiếp đằng sau, bước vào Võ Tiên chi cảnh, mà một gã Võ Tiên, đặt ở U Ảnh tộc, cái kia chính là Ảnh Vương rồi!

 
- A?

 
Trên mặt Mộ Hàn nhịn không được lộ ra một vòng sắc mặt vui mừng.

 
- Thanh Hỏa, ngươi thật cảm thấy như vậy?

 
Lời kia vừa thốt ra, Mộ Hàn liền biết rõ mình hỏi câu nói nhảm, có Tử Diễm Đồ Đằng kia, Thanh Hỏa là bất luận cái linh hồn gì chấn động cũng không thể gạt được hắn. Vừa rồi lời nói kia, Thanh Hỏa tất nhiên là không có nói sai, hơn nữa nó cũng không có khả năng nói dối. Đối với Thanh Hỏa hiện tại mà nói, Mộ Hàn tốt, nó mới thực tốt hơn.

 
Cho nên không đêợi Thanh Hỏa trả lời, Mộ Hàn liền có chút vội vàng hỏi:

 
- Nếu như đi vào Nam Tiên Môn, chúng ta cần phải chuẩn bị cái gì?

 
- Cái chuẩn bị gì cũng không cần làm.

 
Giờ phút này Thanh Hỏa biểu hiện so với Mộ Hàn càng thêm nôn nóng, cười tủm tỉm khoát khoát tay nói:

 
- Chỉ cần ở thời điểm tiến vào Nam Tiên Môn, đem lực lượng mạnh nhất của mình phát huy ra. Mộ Hàn, việc này không nên chậm trễ, chúng ta liền đi qua đi, bên kia hiện tại không có chướng ngại gì, cái này thích hợp hành động.

 
- Cũng tốt!

 
Mộ Hàn gật gật đầu, cố gắng đè xuống kích động trong lòng, để cho nỗi lòng mình bình tĩnh trở lại.

 
Vốn tưởng rằng bị hai vị siêu cấp cường giả kia đại chiến tai họa, chẳng biết lúc nào mới có khả năng ra khỏi Giới Bích không gian, trở lại Thiên Vực thế giới, lại không nghĩ rằng lại xảo hợp đi tới phụ cận một cửa vào khác của Đại Động Tiên Khư. Thật sự là Tái ông mất ngựa, làm sao biết không phải phúc, lúc này Mộ Hàn ngược lại là có chút cảm kích người trong U Ảnh thần điện kia.

 
Thấy Mộ Hàn đồng ý, lúc này Thanh Hỏa hành động, viên cầu màu đỏ nhạt bao vây lấy thân thể hai người phi tốc hướng Nam Tiên Môn kia thổi đi.

 
09-02-2015, 10:44 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 887: Chiến Nhất Trọng Hư Kiếp (2)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Đây là cái đồ vật quỷ quái gì?

 
Sắc mặt Kỷ Xương không khỏi khẽ biến, lực lượng bàng bạc hướng cánh tay phủ kín mà đi, nhưng khiến nó khiếp sợ chính là, loại cảm giác đau đớn này chỉ hơi dừng lại một lát, liền đột phá lực lượng chặn đường, tiếp tục theo cổ hướng lên kéo dài, như có một cây kim ở bên trong rất nhanh xuyên thẳng qua.

 
Trong chớp mắt công phu, cảm giác đau đớn liền lan tràn đến bả vai, lại hiển lộ ra dấu hiệu chui vào trong cổ.

 
- Nguyệt Thần Mi Ấn?

 
Kỷ Xương phút chốc tỉnh ngộ đến mục tiêu cuối cùng nhất của vật kia, thân hình đột nhiên hóa thành một mảnh khói đen cực lớn, mà Nguyệt Thần Mi Ấn kia thì cùng thân thể thoát ly, lập tức hóa thành một thanh Viên Nguyệt Loan Đao cực lớn, khí tức tĩnh mịch điên cuồng mà từ trong thân đao tràn ngập ra. Ngay sau đó, một vòng đao mang màu hồng cực lớn huy sái mà ra, như dải lụa nhắm Mộ Hàn mang tất cả mà đi, ở trong thiên địa nhấc lên thanh âm rít gào giống như mặc kim liệt thạch.

 
- Tịch Diệt Hồn Trảm?

 
Trong nội tâm Mộ Hàn cười cười, loại thủ đoạn này hắn từng thấy Thanh Hỏa thi triển qua, lần kia Mộ Hàn dùng Cửu Long Lôi Vương đao thi triển loại Vũ Đạo Công Pháp Cửu Thiên Huyền Lôi Bạo mới có thể hóa giải. Lần này, Mộ Hàn lại không tránh không né, thân hình to lớn hơi động một chút, liền trực tiếp nghênh đón đao mang phóng đi.

 
Trong khoảnh khắc, đao mang màu hồng kia đã cắt nhập Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, nhắm phần eo của Mộ Hàn nghiêng nghiêng chém rụng.

 
Bất quá, bị Huyền Hoàng Thái Dương cương khí tầng tầng suy yếu, một đao kia phát huy ra uy lực đã chỉ tương đương với một kích toàn lực của Thần Hải ngũ trọng thiên tu sĩ, Mộ Hàn nâng nắm tay lên chỉ là một oanh, chân nguyên cuồng bạo mãnh liệt mà ra, lập tức liền đem đạo đao mang màu hồng kia triệt để phá hủy.

 
- Hô!

 
Lập tức, hơn một ngàn đạo tơ mỏng giống như thanh mang từ trong Tâm Cung Mộ Hàn kích xạ mà ra, tựa như từng xúc tu hướng Nguyệt Thần Mi Ấn biến thành Viên Nguyệt Loan Đao kia của Kỷ Xương gào thét mà đi, mỗi đạo thanh mang đều tản ra sinh cơ bừng bừng, không ngừng trừ khử lấy Viên Nguyệt Loan Đao kia mang đến tĩnh mịch chi khí.

 
Đây là Tiên Thiên mộc khí đồng dạng là Mộ Hàn từ Côn Luân Tiên Phủ Phi Tiên Sơn hối đoái đến Thánh phẩm công pháp.

 
Dùng Huyền Thanh Linh Mộc này cùng lực lượng Mộc thuộc tính cực hạn phối hợp thi triển, Tiên Thiên mộc khí đúng là bộc phát ra uy lực càng thêm cường đại. Bất quá cùng nghìn đạo Thanh Ti kia cùng nhau tiến lên, còn có mảng lớn Huyền Hoàng Thái Dương cương khí, nếu không có chúng phối hợp, Tiên Thiên mộc khí cường thịnh trở lại cũng sẽ bị Kỷ Xương nhẹ nhõm hóa giải.

 
- Ồ?

 
Thanh âm thở nhẹ của Kỷ Xương đột nhiên vang lên, hình như có chút ít kinh ngạc, nhưng ngay sau đó Viên Nguyệt Loan Đao kia tựa như cối xay phi tốc xoay tròn, vô số hồng mang như mủi tên từ chỗ lưỡi đao kích xạ mà ra, phô thiên cái địa nghênh hướng nghìn đạo Thanh Ti kia. Nhưng mà, song phương còn chưa đụng chạm, tiếng kêu ré tràn đầy kinh dị của Kỷ Xương lại lần nữa vang vọng, thân thể khổng lồ của Mộ Hàn kia đã xuất hiện ở trước thân thể biến thành phiến khói đen kia của nó.

 
Hô!

 
Hấp kình cường hãn từ trong không gian Tâm Cung tuôn ra, đem trọn phiến khói đen đều bao phủ đi vào, đạo Tiên khí kia của Mộ Hàn giống như một ống hút cực lớn, liên tục không ngừng đem lực lượng Linh Hồn của Kỷ Xương hấp ra, thoáng chốc, một vòng xoáy khổng lồ ở biên giới khói đen hiển lộ ra.

 
Ngọn nguồn của vòng xoáy, là mi tâm Mộ Hàn.

 
Kỷ Xương vì tránh đi tia Tiên Khí kia, đem Nguyệt Thần Mi Ấn cùng thân thể chia lìa, khống chế đối với thân hình đạt đến hạn độ thấp nhất. Hôm nay, tiên lực của Mộ Hàn cùng Tử Hư Thần Cung phối hợp hành động, rất nhanh liền đem mảng lớn mảng lớn lực lượng linh hồn hút vào đến trong không gian Tâm Cung.

 
- Không tốt!

 
Kỷ Xương kinh hãi, cơ hồ ngay khi hồng mang đầy trời cùng nghìn đạo Thanh Ti kịch liệt va chạm, Viên Nguyệt Loan Đao kia đã một lần nữa hóa thành Nguyệt Thần Mi Ấn chui vào chính giữa phiến khói đen kia, lực lượng Linh Hồn nhất thời đình chỉ trôi qua, khói đen một hồi kịch liệt vặn vẹo biến ảo, hiển lộ ra thân ảnh Kỷ Xương.

 
Mà ở Kỷ Xương một lần nữa ngưng tụ ra thân thể, tia tiên lực kia của Mộ Hàn đã chuyển dời đến đùi phải của nó.

 
Cảm thụ được loại cảm giác đau đớn quen thuộc này, Kỷ Xương hung ác cắn răng một cái, bàn tay vậy mà chém lên đùi, đúng là đem trọn đùi phải cắt đứt.

 
Mộ Hàn giật mình, thằng này muốn làm gì?

 
Vèo!

 
Thân hình Kỷ Xương một hồi kịch liệt chấn động, một cái đùi phải mới một lần nữa sinh ra, chỉ là Nguyệt Thần Mi Ấn chỗ mi tâm kia lại trở nên mờ đi rất nhiều. Mộ Hàn còn chưa kịp kinh ngạc, thân hình Kỷ Xương đã một chuyến, cả người hóa thành một đạo lưu quang màu đen, hướng xa xa bắn đi.

 
- Chạy trốn? Khá lắm, thật sự là đối với mình ngoan độc!

 
Cái đùi phải kia của Kỷ Xương, không sai biệt lắm có được hai thành lực lượng Linh Hồn của Kỷ Xương, nói bỏ liền buông tha, ngươi đã không muốn, ta đây liền không khách khí! Mộ Hàn ý niệm khẽ động, liền đem tiên lực cùng cái đùi đã bắt đầu hóa thành lực lượng Linh Hồn kia thu vào Tâm cung của mình.

 
Vèo!

 
Một chút chần chờ, Mộ Hàn liền hướng Kỷ Xương truy đuổi mà đi.

 
Từ trong Linh Tiêu Sơn đi ra tới lúc này, Mộ Hàn bắt được suốt hơn bốn mươi U Ảnh tộc Thần Hải Cảnh cường giả. Người U Ảnh tộc vốn là có được năng lực thôn phệ lực lượng đồng tộc, sau khi nhập Tử Diễm Đồ Đằng, loại năng lực này trở nên càng cường đại hơn. Ở Mộ Hàn điều khiển, mỗi bắt được một cái, Thanh Hỏa liền thôn phệ một cái, lực lượng bổn nguyên hao hết kịch liệt gia tăng, tu vi ngã xuống cũng bắt đầu điên cuồng hướng lên tăng lên.

 
Sau khi cắn nuốt đùi phải của Kỷ Xương, tu vi của Thanh Hỏa rốt cục lần nữa đột phá Thần Hải thất trọng thiên, bước chân vào nhất trọng Hư Kiếp. Đối với nó cái này từng đã là tam trọng Hư Kiếp cường giả mà nói, ở trước khi khôi phục tu vi vốn có, hoàn toàn không cần phải lại đi độ Hư Kiếp cửu tử nhất sinh kia.

 
Chỉ cần thực lực đến, sẽ đột phá.

 
Trong không gian Tâm Cung cất giấu Hư Kiếp cảnh cường giả, Mộ Hàn lực lượng mười phần, hiện tại U Ảnh tộc cùng Bảo Tiên Thiên Vực Hư Kiếp cường giả vẫn còn kịch chiến, đúng là thời cơ bắt Kỷ Xương tốt. Nếu có thể đem Kỷ Xương cái nhất trọng Hư Kiếp cường giả này hoàn toàn thôn phệ, tu vi của Thanh Hỏa nhất định có thể lần nữa tăng lên.

 
Cơ hội như vậy, Mộ Hàn không muốn bỏ qua.

 
Thân hình kịch liệt co lại, khôi phục nguyên trạng, Mộ Hàn đem Lôi Quang độn ảnh quyết phát huy vô cùng tinh tế, tựa như lưu tinh ở phía chân trời lóe lên rồi biến mất, phi tốc đi xa.

 
Hai đạo thân ảnh một đuổi một chạy, trong khoảnh khắc đã biến mất ở phía chân trời.

 
- Tốt!

 
Phát giác được biến cố trên Linh Tiêu Sơn, Cổ Thương Phong ở ngắn ngủi chấn ngạc qua đi, cũng nhịn không được kinh hỉ hét lớn lên tiếng, hắn vốn đang có chút lo lắng Mộ Hàn an nguy, lại không nghĩ rằng Mộ Hàn chẳng những không có như mình nghĩ thảm bại, ngược lại làm cho nhất trọng Hư Kiếp Kỷ Xương kia bỏ chạy.

 
Cho dù Mộ Hàn đuổi tới, nhưng U Ảnh tộc Hư Kiếp cường giả khác đều bị cuốn lấy, hắn cũng không lo lắng Mộ Hàn gặp nguy hiểm. Tâm tình buông lỏng, Cổ Thương Phong tinh thần đại chấn, lập tức đem lực chú ý đặt ở trên người U Ảnh tộc ngũ trọng Hư kiếp cường giả kia.

 
Oanh!

 
Gần vạn mét không trung, một mảnh thanh quang cùng một đạo nhận quang màu hồng cự đại hăng hái đụng chạm, thanh âm nổ đùng kinh thiên động địa cùng kình khí khủng bố hướng bốn phía kích động ra, không ngừng đem hư không xé rách, từng đạo khe hở không gian thật lớn hiển lộ ra, đúng là đem Cổ Thương Phong cùng U Ảnh tộc cường giả kia đều bao phủ đi vào.

 
Cực kỳ nhanh nhìn thoáng qua, Mộ Hàn liền tiếp theo truy đuổi.

 
Ngay tại vừa rồi, hắn rõ ràng cảm ứng được hai cổ khí tức cường đại làm lòng người kinh hãi kia, trong đó một đạo quen thuộc cực kỳ, chính là thuộc về sơn chủ Cổ Thương Phong, một đạo khí tức khác cho dù cũng cực kỳ khủng bố, lại như muốn hơi thua hắn, cái này để cho Mộ Hàn hoàn toàn không cần lo lắng an toàn của hắn.

 
Vèo!

 
Vèo!

 
Hai đạo lưu ảnh, một trước một sau, chậm rãi tiếp cận...

 
09-02-2015, 10:44 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 888: Chiến Nhất Trọng Hư Kiếp (3)


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Bất tri bất giác, Mộ Hàn đã rời xa chiến trường phía sau, một tòa cung điện hùng vĩ màu đen tiến nhập ánh mắt.

 
- U Ảnh Thần Điện?

 
Trong đầu phút chốc hiện lên mấy chữ này, con mắt của Mộ Hàn có chút nheo lại, nháy cũng không nháy mắt nhìn chằm chằm vào đạo thân ảnh ngoài ngàn mét phía trước hăng hái lập loè kia.

 
Nơi này cách chiến trường tối thiểu có ngàn dặm, quanh người đã không có tâm thần bồi hồi, cũng không có cảm giác bị nhìn xem, có lẽ có thể...

 
Xùy!

 
Xoay mình, Cửu Long Lôi Vương đao kia hóa thành một đạo thiểm điện tử sắc, phá không mà ra, trong khoảnh khắc, đã xuyên việt hư không, lôi cuốn lấy khí tức vô cùng cuồng bạo đến sau lưng Kỷ Xương, vô số điện xà Lôi Quang phụt lên mà ra, ở chỗ mũi đao ngưng tụ ra một đoàn lôi cầu màu tím cực lớn.

 
Kỷ Xương cũng không quay đầu lại, Nguyệt Thần Mi Ấn giữa lông mày lóe lên, là một đao mang màu hồng hình dáng loan nguyệt từ trên cao trút xuống, bổ trúng viên cầu kia.

 
Phanh!

 
Minh thanh rung trời động địa bỗng nhiên ở trong thiên địa nổ vang, viên cầu màu tím cùng đao mang màu hồng kia đồng thời bạo vỡ đi ra, kình khí mạnh mẽ điên cuồng xé rách lấy hư không phương viên vài trăm mét kia, nhưng Cửu Long Lôi Vương đao của Mộ Hàn chỉ là hơi chậm lại, liền xuyên việt phiến khu vực hỗn loạn kia, thẳng đến phía sau lưng Kỷ Xương.

 
- Pháp sư?

 
Sắc mặt Kỷ Xương khẽ biến, cũng không có quay người đón đánh, ý niệm khẽ động, liền có một đoàn khói đen nồng đậm cùng thân thể chia lìa, ngưng tụ thành một cự chưởng, hung hăng bắt xuống dưới. Chợt, năm ngón tay kia lấy xu thế sét đánh không kịp bưng tai giữ ở thân đao Cửu Long Lôi Vương đao.

 
- Lực đạo thật mạnh!

 
Mộ Hàn nhíu mày, cực lực thúc dục Cửu Long Lôi Vương đao, thân đao lập tức kịch liệt chấn động, cự chưởng kia cũng tùy theo rung rung, mặc dù thoạt nhìn có chút cầm giữ không được, lại như cũ gắt gao kiên trì, để cho trường đao màu tím khó có thể từ bàn tay thoát ly đi ra ngoài.

 
Một lát sau, theo thân ảnh Mộ Hàn tới gần, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí bàng bạc mãnh liệt quét tới, đem cự chưởng kia bao trùm, nó phát huy ra uy lực lập tức chợt giảm, Cửu Long Lôi Vương đao rốt cục thoát khốn mà ra, lần nữa ở dưới pháp lực của Mộ Hàn thao túng, hướng Kỷ Xương truy đuổi mà đi.

 
- Không sai biệt lắm lại là hai thành lực lượng Linh Hồn, thằng này thật là cam lòng!

 
Không chút khách khí đem cự chưởng biến thành lực lượng Linh Hồn kia thu lấy, trong nội tâm Mộ Hàn cảm khái một tiếng, thân ảnh lại không có chút nào dừng lại. Trong nháy mắt, Cửu Long Lôi Vương đao lần nữa đến phía sau lưng Kỷ Xương, lại lần nữa bị lực lượng Linh Hồn ngưng tụ mà thành cự chưởng của nó chăm chú giữ lại.

 
Như thế mấy lần, U Ảnh Thần Điện đã gần ngay trước mắt, mà Mộ Hàn tổng cộng thu hoạch lực lượng Linh Hồn tối thiểu đạt đến bốn thành của Kỷ Xương.

 
Kỷ Xương từ đầu đến cuối, đều không có quay lại đón đánh, thoạt nhìn là bị tia tiên lực kia của Mộ Hàn chấn kinh, sợ nó lại tiến vào trong cơ thể mình, đúng là không dám lại trực tiếp ra tay cùng Cửu Long Lôi Vương đao của Mộ Hàn dây dưa, chỉ là lần lượt chia lìa lực lượng Linh Hồn tiến hành ngăn chặn.

 
Loại phương thức ứng đối này, đích thật là đối với tốc độ của Mộ Hàn sinh ra trở ngại không nhỏ.

 
Bất quá, Kỷ Xương tổn thất lực lượng Linh Hồn càng nhiều, sẽ càng suy yếu, cho dù nó là nhất trọng Hư Kiếp cường giả, cũng chịu không được hao tổn như vậy. Nếu như Kỷ Xương vẫn là dùng phương pháp đồng dạng ứng đối, Mộ Hàn có thật lớn tin tưởng ở lần ra tay tiếp theo, đem hắn trọng thương cùng chặn đường lại.

 
Xùy!

 
Nháy mắt về sau, Cửu Long Lôi Vương đao lần thứ năm xuất hiện ở sau lưng Kỷ Xương.

 
Nhưng lúc này, Kỷ Xương cũng không có tiếp tục chia lìa lực lượng Linh Hồn, nhưng có khí tức màu hồng nồng đậm từ Nguyệt Thần Mi Ấn kia thấu tràn ra, lại như thủy ngân chảy, lập tức đem thân thể nó bao phủ ở bên trong. Theo khí tức kia chấn động, xa xa nhìn lại, quanh người Kỷ Xương như dấy lên một đoàn hỏa diễm màu hồng.

 
Ngay lập tức, Kỷ Xương kia tựa như đánh cho máu gà, tốc độ bỏ chạy đột nhiên nhanh hơn gần như gấp đôi, cùng Cửu Long Lôi Vương đao khoảng cách không ngừng tăng lớn, lại như một khỏa thiên thạch từ phía chân trời rơi xuống, nghiêng nghiêng nhắm lối vào U Ảnh Thần Điện quăng tới.

 
- Lại là thiêu đốt linh hồn?

 
Nhìn xem Kỷ Xương tốc độ bạo tăng, Mộ Hàn nhíu mày, chợt hừ lạnh một tiếng, bốn khỏa Anh Đan kịch liệt rung động lắc lư, ngay sau đó liền có một đạo hư ảnh từ trong thân thể Thiên Anh chia lìa ra, ngay khi lộ ra Tâm Cung, Thiên Anh hư ảnh này lại hóa thành một đạo tử mang, bao vây lấy tia tiên lực kia bắn mạnh tới.

 
Cảm ứng được khí tức linh hồn sau lưng cấp tốc tới gần, trong đôi mắt Kỷ Xương không tự chủ được hiện lên một tia kinh hãi, sau khi tổn thất nhiều lực lượng Linh Hồn như vậy, hiện tại nó tối đa chỉ có thể phát huy ra thực lực tương đương với Thần Hải thất trọng thiên tu sĩ, rất khó chống đỡ được Mộ Hàn công kích.

 
Nhưng nhìn xem đại môn U Ảnh Thần Điện gần trong gang tấc kia, Kỷ Xương hung ác cắn răng một cái, đại lượng khí tức màu hồng từ trong cơ thể chia lìa ra, ở sau lưng ngưng tụ thành một đạo bình chướng cự đại.

 
Phốc!

 
Phảng phất lợi châm đâm vào đậu hủ mềm mại, đạo tử mang kia lập tức xuyên thấu bình chướng màu hồng, thế như chẻ tre đánh lên phía sau lưng Kỷ Xương. Tia tiên lực kia không chần chờ chút nào, lập tức chui vào trong cơ thể Kỷ Xương. Vị U Ảnh tộc cường giả này thậm chí còn không có kịp phản ứng, cảm giác đau đớn đã lan tràn đến đầu lâu, tiếp theo thế như Bôn Lôi hướng Nguyệt Thần Mi Ấn chỗ mi tâm của nó hung hăng đụng tới.

 
- Không tốt... Phệ!

 
Thần sắc Kỷ Xương đại biến, trong miệng đúng là không tự chủ được phát ra một tiếng sắc lạnh, the thé hí, thân hình đột nhiên cương ở trên hư không. Nó dùng Hư Kiếp cường giả tôn sư, đi tránh né một Thần Hải Cảnh võ đạo tu sĩ, vì chính là tránh xuất hiện tình huống như vậy, lại không nghĩ rằng vẫn không thể nào may mắn thoát khỏi.

 
Dùng tình huống hiện tại của nó, sao có thể gánh vác được công kích như vậy?

 
Mộ Hàn thầm nhả ra khí, hai đầu lông mày tràn đầy vẻ hưng phấn, thừa dịp nó bệnh muốn mệnh nó, không đợi Kỷ Xương phục hồi tinh thần, tia tiên lực kia liền lần nữa đánh tới.

 
Xùy!

 
Trong nháy mắt qua đi, Cửu Long Lôi Vương đao cũng gào thét bay tới. Ngay khi xuyên thủng thân hình Kỷ Xương, Mộ Hàn cũng là lập loè mà ra, hấp kình mênh mông như đại dương mãnh liệt mà ra, chợt liền đem cả người Kỷ Xương bao trùm ở bên trong, đúng là không có phí bao nhiêu công phu liền đem hắn bắt bỏ vào Tâm Cung.

 
- Rốt cục đắc thủ rồi!

 
Thấy trong không gian Tâm Cung, Thanh Hỏa hóa thành khói đen, không chút do dự nhào tới đem Kỷ Xương bao khỏa, Mộ Hàn không khỏi có chút kích động lên, thật không nghĩ tới, mình thật sự thành công bắt được một vị nhất trọng Hư Kiếp siêu cấp cường giả. Bất quá, cao hứng qua đi, Mộ Hàn cũng nhịn không được cảm nhận được một cổ mệt mỏi. thật sâu

 
Lại đem một khỏa U Thần Hoàn Hồn Đan đưa vào trong bụng Thiên Anh tiến hành hấp thu, Mộ Hàn nhẹ hấp khẩu khí, ánh mắt chuyển hướng U Ảnh Thần Điện phía dưới cách mình chỉ còn vài trăm mét kia.

 
- Nơi này chính là U Ảnh tộc Thánh Địa, trong điện tựa hồ có một lối đi liên tiếp U Ảnh tộc Giới Bích không gian, chỉ cần U Ảnh Thần Điện này vẫn tồn tại, U Ảnh tộc liền có thể liên tục không ngừng đưa tới tiếp viện.

 
Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, suy nghĩ vừa rồi lúc truy kích Kỷ Xương, Thanh Hỏa cung cấp tin tức.

 
- Muốn đem nó triệt để hủy diệt hay không?

 
Cái cách nghĩ này chỉ ở trong đầu đi lòng vòng, Mộ Hàn đã buông tha.

 
- U Ảnh Thần Điện cũng không phải là dễ hủy diệt như vậy, không có tu vi Hư Kiếp cảnh vẫn là không muốn đơn giản nếm thử, nếu như bị U Ảnh Thần Điện cắn trả, vậy cũng là được không bù đắp đủ cái mất.

 
Trong tâm niệm, Mộ Hàn đã thu thập tâm thần, đường cũ phản hồi.

 
- Tới cho bổn vương!

 
Mới vừa vặn bay ra mấy chục thước, một tiếng quát lạnh như băng mà âm trầm mạnh mẽ ở bên tai Mộ Hàn chấn nổ, lập tức, liền có một nhúm hắc mang cỡ nắm tay liền từ trong U Ảnh thần điện mãnh liệt bắn ra, như linh xà cuốn tới thân thể Mộ Hàn, tốc độ cực nhanh, ngay cả tâm thần cũng bắt không đến.

 
09-02-2015, 10:44 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 889: Tai bay vạ gió


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- U Ảnh Thần Điện lại cất dấu người mạnh như thế?

 
Sắc mặt Mộ Hàn đột biến.

 
Cơ hồ ở thanh âm kia vang lên nháy mắt, Mộ Hàn liền cảm nhận được một cổ cảm giác áp bách không cách nào địch nổi, phảng phất hư không bốn phía đều đã ngưng trệ, chẳng những thân hình như hóa thành một điêu khắc, thậm chí ngay cả thao túng Đạo Khí cũng đã làm không được, trong nháy mắt này, hắn đúng là triệt để đánh mất năng lực phản kháng.

 
Khi đạo hắc mang kia thoáng hiện, Mộ Hàn liền cảm nhận được một cổ khí tức cực kỳ khủng bố, đúng là so với ngũ trọng Hư Kiếp Cổ Thương Phong cũng không biết thắng qua gấp bao nhiêu lần.

 
- Lục trọng Hư Kiếp? Thất trọng Hư Kiếp... Hay là Võ Tiên?

 
- Hoàn toàn không cách nào kháng cự!

 
Ý niệm trong đầu chỉ hơi lóe lên, Mộ Hàn liền không chút do dự làm ra quyết định, Linh Hư tộc huyết mạch trân quý nhất cùng với Chân Linh pháp lực đại biểu cho Ngũ Hành Chân Linh pháp thể lập tức cùng thân thể nhao nhao thoát ly, bị chân nguyên bao vây lấy toàn bộ tiến vào đến Tử Hư Thần Cung.

 
Từ một thiếu niên so với nhân loại bình thường hơi cường tráng một chút, đi cho tới bây giờ, Mộ Hàn gặp được vô số nguy hiểm, từng nhiều lần nghĩ đến bỏ qua thân thể, dùng Tâm Cung bỏ chạy, nhưng cuối cùng nhất đều biến nguy thành an, cũng không có chính thức làm như vậy. Nhưng tới một bước này, lại không thể cho Mộ Hàn có một chút do dự.

 
Mặc kệ U Ảnh tộc cường giả trong điện kia là lục, thất trọng Hư Kiếp hay là Võ Tiên, cũng không phải Mộ Hàn hiện tại có khả năng kháng cự, đối mặt địch nhân mạnh như thế, chỉ có quyết định thật nhanh.

 
Hơi có chần chờ, chờ đợi hắn đúng là hồn phi phách tán.

 
- Chúc Ưng, ngươi đường đường Ảnh Vương, cũng không biết xấu hổ đối với một Thần Hải Cảnh tiểu gia hỏa ra tay?

 
Nhưng ngay thời khắc Mộ Hàn chuẩn bị nát bấy thân thể, một đạo quyền ảnh hỏa hồng đột nhiên lăng không thoáng hiện, lôi cuốn lấy nhiệt ý khôn cùng ngạnh sanh cắm vào giữa Mộ Hàn cùng đạo hắc mang kia. Chợt, Mộ Hàn liền cảm giác thân thể của mình thật giống như bị một cổ lực lượng vô hình nâng lên, không bị khống chế bay ra xa.

 
Trong nháy mắt, Mộ Hàn đã ở ngoài trăm dặm, cũng khôi phục tự do.

 
Cái này để cho Mộ Hàn cảm thấy kinh hỉ, không nghĩ tới trong lúc nguy cấp, thậm chí có người cứu viện, có thể chống lại U Ảnh tộc cường giả kia, hẳn là nhân vật tu vi tương đối cao trong trận doanh võ đạo tu sĩ.

 
Lúc trước Mộ Hàn còn kỳ quái, người U Ảnh kia lại trơ mắt nhìn mình ở bên ngoài U Ảnh Thần Điện bắt Kỷ Xương mà không ra tay, hiện tại xem ra, nó cũng là tâm có điều cố kỵ. Cuối cùng sở dĩ lựa chọn động thủ, nghĩ đến nó đúng là vẫn còn không có thể khắc chế được, muốn thăm dò một phen.

 
Oanh!

 
Nổ mạnh rung trời động địa bỗng nhiên bộc phát, Mộ Hàn giống như phản xạ có điều kiện quay đầu lại nhìn sang, chỉ thấy một đoàn ánh quang hỏa hồng cùng một mảnh hắc mang ở chân trời phía xa điên cuồng bạo tán ra, thậm chí có thể rõ ràng chứng kiến hư không bên kia như gợn sóng kịch liệt hướng bốn phía chấn động.

 
Những nơi hư không gợn sóng kia đi qua, mặt đất đúng là lột bỏ một tầng cao tới trăm mét, vô số cát đá bị liên tiếp cuốn lên không, che khuất bầu trời.

 
Phệ!

 
Mộ Hàn nhịn không được hút vào một ngụm khí lạnh, lúc này thân hình về phía trước mãnh liệt bắn, vẫn là sớm chút ly khai thì tốt hơn, khoảng cách gần quan sát loại chiến đấu trình độ này, rất dễ dàng bị tai bay vạ gió. Nhưng mà, Mộ Hàn còn không có hành động, cổ hư không gợn song này đã dùng tốc độ khủng khiếp gào thét tới.

 
Trong gợn sóng kia ẩn chứa lực lượng khủng bố đến cực điểm, Mộ Hàn thoáng một phát đã bị cuốn đi vào.

 
Bốn phía cát bụi đầy trời, mông lung, không thấy mặt trời, Mộ Hàn theo kình sóng cấp tốc xuyên thẳng qua, tuy là không tự chủ được, nhưng may mắn vẫn là hướng phía phương hướng chiến trường di động. Nhưng Mộ Hàn không có cao hứng bao lâu, liền có một cổ hấp lực cường đại từ phía sau đuổi đi theo, bọc lấy hắn và cát bụi bốn phía rất nhanh lùi lại.

 
Như vậy tuần hoàn mấy lần, Mộ Hàn đã không biết người ở chỗ nào.

 
- Moá!

 
Dù tâm chí lại kiên định, lúc này cũng nhịn không được nữa phát nổ câu nói tục, loại cảm giác thân bất do kỷ này, làm cho người vô cùng chán ghét nhất. Nhưng bây giờ bị cuốn vào trong chiến đấu của hai vị rất có thể là Võ Tiên cảnh siêu cấp cường giả, hắn cũng không thể làm gì, chỉ có thể càng không ngừng chạy ra xa.

 
Có thể bảo trụ thân thể, coi như là vạn hạnh trong bất hạnh rồi.

 
Hô!

 
Thân hình kịch liệt bành trướng, Mộ Hàn lần nữa ở dưới Cự Linh pháp tướng cùng Tử Cực Lôi Sát bí quyết che lấp xuống, đem Lôi Thần phụ thể thi triển đi ra.

 
Nghĩ nghĩ, vạn đạo Anh Lôi cũng từ trong cơ thể gào thét mà ra, ngưng kết thành một đạo lôi võng đem thân hình bao trùm. Hôm nay cái kình sóng này đã là hỗn loạn vô cùng, vẫn phải làm tốt phòng hộ. Về phần Chân Linh pháp lực cùng Linh Hư tộc huyết mạch đã ngưng tụ thành một đoàn huyết cầu kia, vẫn như cũ ở lại Tử Hư Thần Cung. Ở dạng địa phương này, ai cũng nói không chính xác sẽ phát sinh cái gì, tiếp tục đem chúng để trong tâm cung, cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất tùy thời ứng biến.

 
Cũng không biết qua bao lâu, kình sóng từ từ suy yếu, cát bụi càng lúc càng ít.

 
- Rốt cục có thể thoát thân rồi.

 
Mộ Hàn trong nội tâm vui mừng, kìm lòng không được kêu lên, nhưng rất nhanh, vui mừng trong lòng hắn liền biến thành nghi hoặc, sau khi cát bụi chung quanh giảm bớt, hư không chẳng những không có sáng lên, ngược lại trở nên càng ngày càng đen ám.

 
- Hẳn là hiện tại đã là ban đêm... . . . Không đúng, là vết nứt không gian!

 
Thoáng chốc, sắc mặt Mộ Hàn trở nên cực kỳ khó coi.

 
Tu luyện thời gian dài như vậy, hắn há lại không biết vết nứt không gian nguy hiểm. Vết nứt không gian cùng Giới Bích không gian tương liên, nếu bị vết nứt không gian cuốn vào, vô cùng có khả năng vĩnh viễn mất phương hướng ở trong Giới Bích không gian, khó có thể tìm được đường ra, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn mình chậm rãi chết đi.

 
Mộ Hàn có Tử Hư Thần Cung tự nhiên không có khả năng chết ở Giới Bích không gian, nhưng muốn thoát thân lại không biết phải chờ tới bao giờ. Nếu vận khí tốt, nói không chừng mấy ngày thời gian liền có thể đi vào một chỗ Thiên Vực thế giới, vận khí không tốt, có khả năng ở trong Giới Bích không gian phiêu bạt vài năm.

 
- Ta như thế nào lại quên nó đi?

 
Sau nửa ngày qua đi, Mộ Hàn đột nhiên vỗ đầu một cái, nghĩ xong, thân ảnh Thanh Hỏa đã từ trong Tâm Cung dần hiện ra.

 
- Thanh Hỏa, ngươi biết đây là vị trí gì không?

 
- Ngươi như thế nào chạy đến Giới Bích không gian?

 
Trên mặt Thanh Hỏa hiển lộ ra một bộ thần sắc kinh ngạc.

 
Chợt, Nguyệt Thần Mi Ấn kia của nó liền có chút rung động lắc lư, một tầng khí tức màu đỏ nhàn nhạt thấu tràn ra, rất nhanh ngưng kết thành một viên cầu, đem thân hình bao phủ ở bên trong. Mộ Hàn thấy thế, ý niệm trong đầu khẽ động, thân thể lập tức khôi phục nguyên hình, cũng tiến nhập trong viên cầu màu hồng.

 
- Ồ?

 
Xuyên thấu qua vách tường viên cầu hướng ra phía ngoài nhìn lại, tầm nhìn của Mộ Hàn lập tức đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, tầm nhìn vốn là đen ngòm đột nhiên trở nên ngũ quang thập sắc, tựa như Thương Khung trong ban đêm Tinh Quang rạng rỡ khôn cùng. Ở trong phiến Giới Bích không gian này, vậy mà nổi lơ lửng vô số vật phẩm, hoặc nhỏ như cối xay, hoặc lớn như sân bóng tiền thế, rực rỡ muôn màu, đặc biệt trong ánh quang bóng đêm hoà lẫn, làm cho người hoa mắt thần mê.

 
Hô!

 
Thanh âm rít gào đột khởi, một đạo không gian Phong Bạo thật lớn đột nhiên ở cuối tầm mắt xuất hiện, trong nháy mắt, liền như nước lũ gào thét mà qua, cực kỳ nhanh biến mất ở phía xa. Phía sau Không Gian Phong Bạo, vô số vật phẩm lơ lửng ở trong Giới Bích không gian bị kéo theo, như mưa sao chổi truy đuổi mà đi.

 
Thoáng chốc, khu vực bị Phong Bạo mang tất cả mà qua kia đúng là trở nên ảm đạm vô cùng, chỉ còn lại có một cổng vòm khổng lồ đang lóe lên ánh sáng nhàn nhạt âm u.

 
09-02-2015, 10:44 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 890: Nam Tiên Môn


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Nam Tiên Môn?

 
Thanh Hỏa đột nhiên kinh ngạc kêu lên.

 
- Ngươi vậy mà đến Nam Tiên Môn?

 
Mộ Hàn khẽ giật mình:

 
- Cái gì là Nam Tiên Môn?

 
- Cái tên này là ta đặt, ngươi tự nhiên không biết.

 
Thanh Hỏa phục hồi tinh thần lại, cười nhẹ một tiếng.

 
- Bất quá, ngươi có từng nghe nói qua Đại Động Tiên Khư?

 
- Đại Động Tiên Khư ta tự nhiên là biết đến.

 
Mộ Hàn nhẹ gật đầu, chợt như nghĩ đến cái gì, nhịn không được cười lên.

 
- Ý của ngươi cái Nam Tiên Môn này là một lối vào của Đại Động Tiên Khư? Không có khả năng, không có khả năng. . . Theo ta được biết, cửa vào duy nhất của Đại Động Tiên Khư ở trong Côn Luân Tiên Phủ.

 
- Vì cái gì không có khả năng?

 
Thanh Hỏa lạnh nhạt cười nói.

 
- Tâm Cung của Đại Động Tiên Nhân biến thành Đại Động Tiên Khư sớm đã cùng Giới Bích không gian tương dung, lúc bị Côn Luân Tiên Phủ phát hiện, đã cực không ổn định, xuất hiện lượng cửa vào quá lớn, tuy cuối cùng bị Côn Luân Tiên Phủ Phủ chủ dẫn động thiên mạch chi lực tiến hành gia cố, cũng đem cửa vào dư thừa phong bế, chỉ để lại một chỗ bên trong Côn Luân Tiên Phủ kia, nhưng vị Phủ chủ kia tuy mạnh, nhưng không có khả năng làm được chu đáo, có cửa vào bỏ sót, kia là quá bình thường.

 
Thấy nó thần sắc chăm chú, Mộ Hàn sững sờ nói:

 
- Ngươi nói là sự thật?

 
- Đương nhiên sự thật.

 
Thanh Hỏa gật đầu nói:

 
- Năm đó, khỏa Hỗn Nguyên tiên châu kia của ta là ở kề bên này đạt được, khi đó ta liền phát hiện Nam Tiên Môn tồn tại. Ở trong Đại Động Tiên Khư kia có Hỗn Nguyên Kim Châu cũng không phải là bí mật, Hỗn Nguyên tiên châu của ta cùng Hỗn Nguyên Kim Châu mặc dù không giống nhau, tuy cũng có được Hỗn Nguyên tinh khí, nhưng rất có thể bắt đầu từ Đại Động Tiên Khư tản mạn khắp nơi mà ra.

 
- Khi đó, ta liền hoài nghi Nam Tiên Môn là một cửa vào khác của Đại Động Tiên Khư, từ nay về sau quan sát nhiều năm rốt cục xác định điểm này. Chỉ tiếc chỗ cửa vào kia của Nam Tiên Môn cực kỳ kỳ lạ, có thể thôn phệ lực lượng Linh Hồn, dung hồn thể U Ảnh tộc ta, coi như là có được tu vi tam trọng Hư Kiếp, tiến vào Nam Tiên Môn, chỉ sợ cũng là chết không có chỗ chôn. Cho nên ta vẫn muốn tìm kiếm võ đạo tu sĩ thực lực đủ mạnh đi vào dò đường.

 
- Ngươi ngày đó chặn đường Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm liền là vì vậy?

 
Mộ Hàn giật mình.

 
- Không sai, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm kia đều là Thần Hải thất trọng thiên võ đạo tu sĩ, hơn nữa Cừu Huyền Sách kia còn từng là Côn Luân Tiên Phủ Thánh Tử, đã từng tiến vào Đại Động Tiên Khư, có hắn cái võ đạo tu sĩ này quen thuộc tình huống, tự nhiên lại càng dễ ở bên trong tìm được thứ tốt. Nhưng đối với bọn hắn ta cũng không có ôm kỳ vọng quá lớn, theo ta nhiều năm quan sát như vậy, nếu không có thực lực Hư Kiếp cảnh, sợ là rất khó thông qua Nam Tiên Môn.

 
- Bất quá, sự xuất hiện của ngươi lại làm cho ta thoáng cải biến chủ ý. Dùng Hỗn Nguyên tinh khí đem ta và ngươi dung hợp, ta liền cùng tam trọng Hư Kiếp nhân loại võ đạo tu sĩ độc nhất vô nhị, thông qua Nam Tiên Môn dễ như trở bàn tay. Đến lúc đó, có Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm hay không, đều đã râu ria.

 
Nói xong lời cuối cùng, trên mặt Thanh Hỏ tràn đầy vẻ tiếc nuối, hắn bàn tính đánh là không tệ, lại không nghĩ rằng Mộ Hàn khó có thể đối phó như thế, cuối cùng nhất chẳng những không có thể như ý, thậm chí ngay cả mình cũng hãm đi vào, đường đường tam trọng Hư Kiếp U Ảnh tộc Ảnh Hầu, ngược lại thành Khôi Lỗi của Mộ Hàn.

 
- Trách không được ngươi lúc ấy đối với ta theo đuổi không bỏ, nguyên lai còn đập vào mục đích như vậy.

 
Mộ Hàn cười cười, ánh mắt lại nhìn về phía Nam Tiên Môn kia, không khỏi tim đập thình thịch.

 
Nếu thi triển Lôi Thần phụ thể loại Vũ Đạo Công Pháp này, lại vận dụng vạn đạo Anh Lôi, thực lực của mình đã vượt xa Cừu Huyền Sách chúng Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong cường giả kia, mặc dù là cùng nhất trọng Hư Kiếp võ đạo tu sĩ so sánh, chênh lệch có lẽ cũng không phải rất lớn, nói không chừng có hi vọng thông qua Nam Tiên Môn.

 
Dùng phương thức như vậy tiến vào Đại Động Tiên Khư, so sánh với trở thành Côn Luân Tiên Phủ Thánh Tử thứ tư lại đi vào còn mạnh hơn. Phải biết rằng cho dù thân phận tấn thăng làm Thánh Tử, tiến vào Đại Động Tiên Khư cũng chỉ có thể ngốc một tháng thời gian, hơn nữa dùng thái độ của Côn Luân Tiên Phủ đối với mình, nói không chừng sẽ vụng trộm thiết trí cho mình không ít chướng ngại, để cho mình ở trong Đại Động Tiên Khư không thu hoạch được gì.

 
Mà từ nơi này tiến vào, lại muốn ở trong Đại Động Tiên Khư ngốc bao lâu thì ngốc bấy lâu.

 
- Mộ Hàn, mặc dù tu vi của ngươi mới là Thần Hải Nhị trọng thiên, bất quá dùng thực lực ngươi bây giờ, tiến vào Nam Tiên Môn có lẽ không có vấn đề. Quan trọng nhất là, trong cơ thể ngươi có được một tia tiên lực, nếu như đi đi lại lại dùng nó, nói không chừng thời điểm tiến vào Nam Tiên Môn, có thể so với Hư Kiếp cảnh võ đạo tu sĩ càng thêm nhẹ nhõm.

 
Thanh Hỏa giống như xem thấu cách nghĩ của Mộ Hàn, tròng mắt lập tức tách ra ánh sáng trầm tĩnh, Mộ Hàn có thể tiến vào Nam Tiên Môn, nó tự nhiên cũng có thể đi theo vào, tuy nói bây giờ là Khôi Lỗi của Mộ Hàn, làm chuyện gì đều thân bất do kỷ, nhưng có thể đi vào Võ Tiên di tích mở mang tầm mắt, cũng là phi thường không tệ đấy.

 
Hơn nữa, Thanh Hỏa cũng nhìn ra Mộ Hàn có ý định trợ giúp mình tiến thêm một bước tăng thực lực lên, dù sao thực lực mình càng cường, với Mộ Hàn trợ giúp càng lớn. Nếu như vận khí tốt, ở trong Đại Động Tiên Khư phát hiện có chút bảo vật Mộ Hàn không dùng được, chắc hẳn hắn cũng sẽ không biết cưỡng ép lệnh bảo mình giao ra.

 
- Nếu có thể tìm được mấy khỏa Hỗn Nguyên Kim Châu. . .

 
Nghĩ tới đây, ánh mắt Thanh Hỏa càng nóng lên. Trong linh hồn nhiều ra Tử Diễm Đồ Đằng, đặc biệt là không lâu dung hợp đại lượng lực lượng Linh Hồn của tộc nhân, nó phát hiện thương thế trong linh hồn mình lại có dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp. Một khi ung tật khỏi hẳn, hơn nữa có Hỗn Nguyên Kim Châu tương trợ, nó liền có thể đột phá mấy trọng Hư Kiếp đằng sau, bước vào Võ Tiên chi cảnh, mà một gã Võ Tiên, đặt ở U Ảnh tộc, cái kia chính là Ảnh Vương rồi!

 
- A?

 
Trên mặt Mộ Hàn nhịn không được lộ ra một vòng sắc mặt vui mừng.

 
- Thanh Hỏa, ngươi thật cảm thấy như vậy?

 
Lời kia vừa thốt ra, Mộ Hàn liền biết rõ mình hỏi câu nói nhảm, có Tử Diễm Đồ Đằng kia, Thanh Hỏa là bất luận cái linh hồn gì chấn động cũng không thể gạt được hắn. Vừa rồi lời nói kia, Thanh Hỏa tất nhiên là không có nói sai, hơn nữa nó cũng không có khả năng nói dối. Đối với Thanh Hỏa hiện tại mà nói, Mộ Hàn tốt, nó mới thực tốt hơn.

 
Cho nên không đêợi Thanh Hỏa trả lời, Mộ Hàn liền có chút vội vàng hỏi:

 
- Nếu như đi vào Nam Tiên Môn, chúng ta cần phải chuẩn bị cái gì?

 
- Cái chuẩn bị gì cũng không cần làm.

 
Giờ phút này Thanh Hỏa biểu hiện so với Mộ Hàn càng thêm nôn nóng, cười tủm tỉm khoát khoát tay nói:

 
- Chỉ cần ở thời điểm tiến vào Nam Tiên Môn, đem lực lượng mạnh nhất của mình phát huy ra. Mộ Hàn, việc này không nên chậm trễ, chúng ta liền đi qua đi, bên kia hiện tại không có chướng ngại gì, cái này thích hợp hành động.

 
- Cũng tốt!

 
Mộ Hàn gật gật đầu, cố gắng đè xuống kích động trong lòng, để cho nỗi lòng mình bình tĩnh trở lại.

 
Vốn tưởng rằng bị hai vị siêu cấp cường giả kia đại chiến tai họa, chẳng biết lúc nào mới có khả năng ra khỏi Giới Bích không gian, trở lại Thiên Vực thế giới, lại không nghĩ rằng lại xảo hợp đi tới phụ cận một cửa vào khác của Đại Động Tiên Khư. Thật sự là Tái ông mất ngựa, làm sao biết không phải phúc, lúc này Mộ Hàn ngược lại là có chút cảm kích người trong U Ảnh thần điện kia.

 
Thấy Mộ Hàn đồng ý, lúc này Thanh Hỏa hành động, viên cầu màu đỏ nhạt bao vây lấy thân thể hai người phi tốc hướng Nam Tiên Môn kia thổi đi.

 
10-02-2015, 03:14 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 891: Nhập Tiên Khư


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Hô!

 
Thời gian qua một lát, hai người đã đến trước Nam Tiên Môn.

 
Ánh sáng âm u màu da cam không ngừng từ biên giới cổng vòm cao tới vài trăm mét kia chập trùng mà ra, mà ở trong cổng vòm, lại đen sì đấy, không có chút ánh sáng nào.

 
- Mộ Hàn, kế tiếp phải nhờ vào chính ngươi rồi.

 
Viên cầu màu hồng kia đột nhiên như bong bóng nước tan vỡ ra, thân hình của Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa lập tức bạo lộ ở trong giới bích không gian.

 
Mộ Hàn nghe vậy, nhẹ gật đầu, sau đó ý niệm khẽ nhúc nhích, Thanh Hỏa liền hóa thành một đạo lưu quang màu đen, chui vào mi tâm Mộ Hàn. Đã không có viên cầu của Thanh Hỏa, Mộ Hàn chứng kiến hết thảy xuất hiện biến hóa lần nữa, giới bích không gian bốn phía đúng là một lần nữa trở nên đen kịt không ánh sáng.

 
Biến hóa quỷ dị này, để cho Mộ Hàn có chút cảm khái.

 
Nếu không có Thanh Hỏa chính miệng cáo tri, cho dù hắn đứng ở bên ngoài Nam Tiên Môn này, chỉ sợ cũng rất khó phát giác sự hiện hữu của nó, lại càng không cần phải nói đoán được nó là một chỗ cửa khác tiến vào Đại Động Tiên Khư.

 
Lập tức, tâm thần của Mộ Hàn đã lộ ra Tâm Cung, về phía trước lan tràn mà đi.

 
Mộ Hàn cũng không có nhìn thấy cổng vòm lóe ra ánh sáng âm u kia, lại phát hiện một khu vực có thể thôn phệ lực lượng tinh thần của hắn, cái kia chính là Nam Tiên Môn.

 
Nhẹ hấp khẩu khí, nỗi lòng của Mộ Hàn từ từ giếng nước yên tĩnh.

 
Lần nữa đem một khỏa U Thần Hoàn Hồn đan đưa vào trong bụng Thiên anh tiến hành hấp thu, Mộ Hàn lại thi triển ra Lôi Thần phụ thể, bất quá ở dưới Mộ Hàn tận lực khống chế, thân thể đạt tới hơn mười mét liền không hề bành trướng, vạn đạo Anh Lôi một mực ngưng kết thành lôi võng bao trùm ở bên ngoài thân Mộ Hàn bạo tán ra vô số tử mang sáng lạn.

 
Cơ hồ đồng thời, tia Tiên lực kia cũng dung nhập đến chính giữa Lôi võng.

 
Cửu Long Lôi Vương đao kia, Mộ Hàn cũng cầm trong tay, hơn nữa đem đạo vân bên trong triệt để kích phát, khí tức cuồng bạo từ thân đao lập loè Lôi Quang điện xà bạo tán ra. Về phần Ngũ Hành Chân Linh pháp lực cùng Linh Hư tộc huyết mạch kia, thì như trước bị Mộ Hàn để lại Tâm Cung, chuẩn bị bất trắc.

 
Không sai biệt lắm.

 
Trong tâm niệm. Mộ Hàn tựa như mũi tên rời cung, đột nhiên mãnh liệt bắn ra. Trong khoảnh khắc, thân hình đã chui vào trong khu vực có thể thôn phệ lực lượng tâm thần kia.

 
Cơ hồ ở nháy mắt tiến vào Nam Tiên Môn, một vòng xoáy màu da cam hình dáng thông đạo liền ở trong tầm mắt Mộ Hàn bày biện ra.

 
Chỉ có điều cái thông đạo này đã nghiền nát vô cùng, khắp nơi đều là khe hở màu đen, thỉnh thoảng có Phong Bạo sắc bén như đao từ trong những khe hở kia tiến đến, kịch liệt khởi động. Lại để cho cái vòng xoáy thông đạo này trở nên hỗn loạn dị thường, tựa hồ tùy thời có thể bị những Phong Bạo kia triệt để vỡ ra.

 
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh...

 
Thời điểm đại khái hiểu rõ tình huống phía trước, âm thanh nổ đùng kịch liệt liền liên tiếp vang lên, lại là hơn mười đạo Phong Bạo đồng thời mang tất cả bay tới.

 
Thân hình Mộ Hàn khẽ run, mỗi đạo Phong Bạo kia bạo phát ra lực lượng đều tương đương với một kích toàn lực của Thần Hải ngũ trọng thiên cường giả, nếu không có lôi võng suy yếu, sau có Lôi Thần phụ thể chống cự, bị hơn mười đạo Phong Bạo vừa rồi kia đánh trúng, Mộ Hàn cho dù bất tử, đoán chừng cũng sẽ tiêu nửa cái mạng.

 
Bất quá, đối với Mộ Hàn mà nói, cái này giờ mới bắt đầu.

 
Hô!

 
Phong Bạo phát ra tiếng kêu gào liên tiếp, trong thông đạo vòng xoáy trở nên càng hỗn loạn. Mộ Hàn thân như lưu quang, theo thông đạo hăng hái về phía trước, Cửu Long Lôi Vương đao lập loè tử mang trong tay kia thì điên cuồng chuyển động. Không ngừng xé mở Phong Bạo đột nhiên xuất hiện phía trước...

 
Thời gian lặng yên trôi qua.

 
Oanh!

 
Lại là một đạo lưỡi đao như dải lụa gào thét mà đi, liên tiếp chặt đứt hơn mười đạo Phong Bạo phía trước, chợt, kình khí mạnh mẽ bộc phát ra, đem Phong Bạo cắt thành hai đoạn phá vỡ.

 
Mộ Hàn theo đường nhỏ mà lưỡi đao mở, phi tốc xuyên thẳng qua.

 
Phanh! Phanh! Phanh...

 
Nhưng mà, ở Mộ Hàn bay về phía trước, đồng thời lại có Phong Bạo thình lình từ trong cái khe bên hông dũng mãnh lao ra, dùng xu thế s đánh không kịp bưng tai đánh ở trên người hắn.

 
Mộ Hàn đã không rõ ràng lắm, cái này là lần thứ mấy mình bị Phong Bạo đánh trúng.

 
Lúc ban đầu, Mộ Hàn còn có thể chịu được, nhưng thời gian dần qua, mặc dù là thân hình cường hãn kia cũng không khỏi cảm nhận được từng cơn đau nhức kịch liệt.

 
- Thanh Hỏa, cái thông đạo này đến cùng có còn xa lắm không?

 
Mộ Hàn nhịn không được hỏi.

 
- Có lẽ sắp kết thúc rồi!

 
Thanh Hỏa cũng có chút ít không quá xác định.

 
- Được rồi.

 
Mộ Hàn có chút bất đắc dĩ, đang khi nói chuyện, thân hình lần nữa bị liên tục đánh trúng, Phong Bạo kia bạo phát ra lực lượng lại suýt nữa đem lôi võng quanh người Mộ Hàn đều bắn cho toái, Mộ Hàn lại phục dụng một khỏa U Thần Hoàn Hồn đan, lúc này mới có được đầy đủ lực lượng tinh thần ổn định vạn đạo anh lôi kia.

 
- Xem ra phải vận dụng Tiên lực rồi!

 
Mộ Hàn ý niệm khẽ động, lập tức cùng năm đại phân thân trong không gian Tâm Cung đồng thời vận chuyển Hỗn Độn tiên pháp. Tia tiên lực kia mặc dù sớm đã cùng lôi võng tương dung, nhưng sau khi tiến vào Nam Tiên Môn, Mộ Hàn cũng không có lập tức phát huy uy lực của nó, chính là vì thử xem thân hình của mình thừa nhận cực hạn.

 
Thoáng chốc, lôi võng kia tỏa ra tử mang đúng là ngưng kết thành thực chất, trong khoảnh khắc liền đem Phong Bạo tới gần bên người xé rách thành mảnh vỡ, khó có thể cấu thành bất cứ uy hiếp gì.

 
Trách không được Thanh Hỏa nói, có tia tiên lực này, tiến vào Nam Tiên Môn có thể so với Hư kiếp cường giả càng thêm nhẹ nhõm... Hiện tại xem ra, quả là thế.

 
Mộ Hàn thấy thế, tinh thần đại chấn, ở trong thông đạo vòng xoáy ghé qua tốc độ đúng là nhanh thêm vài phần.

 
Cũng không biết qua bao lâu, Phong Bạo từ trong cái khe chung quanh rót vào kia đúng là trở nên càng ngày càng ít, đến cuối cùng, triệt để biến mất.

 
- Tiến vào rồi?

 
Mộ Hàn vui vẻ, nhưng chợt lông mày hắn liền nhíu lại, giờ phút này hiện ra ở trước mặt hắn cũng không phải là Đại Động Tiên Khư, mà là một đạo bích chướng màu da cam.

 
Đến nơi đây, thông đạo vòng xoáy lại bị ngăn chặn.

 
Mộ Hàn có loại cảm giác đi vào ngõ cụt, tâm thần vô ý thức mà về phía trước tìm kiếm. Nhưng vừa ly khai Tâm Cung, liền có cổ hấp phệ chi lực mãnh liệt từ bốn phương tám hướng tuôn ra mà đến, lực lượng tinh thần của Mộ Hàn còn chưa đụng chạm lấy bích chướng màu da cam phía trước, đã bị vòng xoáy thông đạo này chia cắt sạch sẽ.

 
Hồn thể quả thật khó có thể thông hành. Mộ Hàn hơi kinh hãi, lực lượng tâm thần lập tức đem tình huống ngoại giới này ở trước mặt Thanh Hỏa mô phỏng ra.

 
- Cái kia chính là không gian bích chướng của Đại Động Tiên Khư, dùng tiên lực của ngươi đánh vỡ nó, chúng ta liền có thể đi qua rồi.

 
Thanh Hỏa vừa thấy, liền kêu ra tiếng, trên mặt tràn đầy kích động.

 
- Dùng Tiên Lực...

 
Mộ Hàn ý niệm tầm đó, tia tiên lực kia liền từ trong lôi võng quanh người hướng Cửu Long Lôi Vương đao trong tay chuyển di, cuối cùng ngưng tụ ở chỗ lưỡi đao sắc bén. Ngay lập tức qua đi, Mộ Hàn cơ hồ đem tất cả chân nguyên trong cơ thể đều hội tụ đi qua, cái thánh phẩm đạo khí này bộc phát ra vù vù đinh tai nhức óc.

 
Xùy~~!

 
Tiếng xé gió bén nhọn bỗng nhiên vang lên, Cửu Long Lôi Vương đao hóa thành một đạo tử mang cự đại, dùng thế lôi đình vạn quân bổ về phía bích chướng bên ngoài hơn mười mét kia.

 
Phanh!

 
Trong nháy mắt cả hai đụng chạm, tia tiên lực kia từ lưỡi đao đột nhiên bay ra, giống như lưỡi dao sắc bén cắt nhập trong đậu hủ, bích chướn kia lập tức nhiều ra một khe hở hẹp dài. Lập tức, lực lượng khủng bố tựa như sóng to gió lớn từ trên thân đao đổ xuống mà ra, điên cuồng mà tàn sát bừa bãi.

 
Cái khe hở kia trở nên càng ngày càng rộng, đến cuối cùng đã không sai biệt lắm có thể cho hai người đồng thời ra vào.

 
Xuyên thấu qua khe hở, một vòng bóng dáng xanh lam tiến nhập ánh mắt Mộ Hàn, cái kia tựa hồ là một hồ nước... Cuối cùng thành công! Trong lồng ngực Mộ Hàn cuồng hỉ, thân hình không chút do dự mà từ trong cái khe kia xuyên thẳng qua.

 
10-02-2015, 03:14 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 892: Bích Lạc Tiên Tuyền


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Hồ nước xanh lam, chỉ có phương viên mấy chục thước, bên trong súc tích nước thập phần đặc biệt, thoạt nhìn cực kỳ đặc dính, lại như cưỡng hồ.

 
Phía nam hồ nước cùng không gian bích chướng màu da cam kia của Đại Động Tiên Khư chăm chú tương liên, mà mặt phía bắc hồ nước, lại không ngớt phập phồng núi non trùng điệp, liếc trông không đến cuối cùng. Trên mặt đất không có bất kỳ cỏ cây, có khả năng nhìn thấy chỉ có hòn đá cát sỏi, dị thường hoang vu.

 
- Cái này là Đại Động Tiên Khư!

 
Nhẹ nhàng bay xuống ven hồ, trên mặt Mộ Hàn tràn đầy kích động chi sắc. Đã qua sau nửa ngày, Mộ Hàn mới tĩnh hạ tâm lai, thân hình khôi phục nguyên trạng, Anh Lôi thu nhập Tâm Cung, tiên lực cũng một lần nữa trở về thân thể, sau đó lại đem Thanh Hỏa đã sớm ở trong không gian Tâm cung ngo ngoe muốn động phóng ra. . .

 
- Rốt cục vào được!

 
Trong nháy mắt rơi xuống đất, Thanh Hỏa hoa chân múa tay vui sướng, hưng phấn mà cười như điên, nhưng chỉ sau một lúc lâu, tiếng cười của nó liền két một tiếng dừng lại, thay vào đó chính là kinh ngạc thấp giọng hô,

 
- Ồ, đây là vật gì?

 
Đang khi nói chuyện, Thanh Hỏa đã cúi thân hình xuống, hai tay múc lên một chút nước.

 
Nước quả nhiên vô cùng đặc dính, lúc theo giữa ngón tay của Thanh Hỏa nhỏ xuống dưới, lại ở trên không trung kéo ra sợi tơ dài nhỏ óng ánh sáng long lanh.

 
Mộ Hàn lẳng lặng nhìn xem cử động của Thanh Hỏa, hắn kỳ thật cũng đã phát hiện chỗ khác biệt trong đó.

 
Những nước trong hồ này chẳng những ẩn chứa thiên địa linh khí nồng đậm đến cực điểm, trình độ những thiên địa linh khí kia sinh động càng là cao đến không hợp thói thường, xa xa vượt ra khỏi Côn Luân Tiên Phủ, mặc dù là Bảo Phách Sơn tu sĩ Tiên Phủ bế quan tu luyện sử dụng, cùng hồ nước này so sánh cũng tựa hồ gặp dân chơi thứ thiệt. . .

 
- Bích Lạc Tiên Tuyền?

 
Không bao lâu, trong miệng Thanh Hỏa liền nhẹ nhàng mà nói thầm lên tiếng, trong đôi mắt toát ra một tia kinh hỉ.

 
Thấy vẻ mặt Mộ Hàn nghi hoặc, Thanh Hỏa vội vàng giải thích nói:

 
- Ta từng ở trong thư tịch gặp qua, thứ này nghe nói là do Bích Lạc Tiên Thạch diễn sinh ra. Bích Lạc Tiên Thạch kia hấp thu đại lượng thiên địa linh khí, có thể đem nó ngưng co lại hoá lỏng, mà thiên địa linh khí sau khi hoá lỏng liền xưng là Bích Lạc Tiên Tuyền. Cái phiến Bích Lạc Tiên Tuyền này có thể hình thành quy mô như thế, tối thiểu đã tồn tại vài vạn năm thời gian.

 
- Vài vạn năm?

 
Mộ Hàn có chút kinh ngạc.

 
- Cái này chẳng phải là nói, thời gian Đại Động Tiên Khư xuất hiện, Bích Lạc Tiên Tuyền cũng đã tồn tại? Côn Luân Tiên Phủ đạt được cái Đại Động Tiên Khư này thời gian cũng đã không ngắn, dĩ nhiên thẳng đến hiện tại cũng không có đem Bích Lạc Tiên Tuyền lợi dụng, là không có phát hiện, hay là hấp không thu được?

 
Thanh Hỏa cười híp mắt nói:

 
- Chỉ cần hóa võ nhập đạo, bước chân vào Huyền Thai Cảnh, là có thể hấp thu Bích Lạc Tiên Tuyền. Những người Côn Luân Tiên Phủ kia nhất định là không có phát hiện, bằng không mà nói, đã sớm đem chúng hễ quét là sạch rồi, làm sao lưu đến bây giờ, tiện nghi chúng ta?

 
Lời nói hơi ngừng, Thanh Hỏa lại nhịn không được cảm than.

 
- Thật sự là không nghĩ tới, mới vừa gia nhập Đại Động Tiên Khư liền gặp được cái Bích Lạc Tiên Tuyền thần kỳ này. Thật sự là quá tốt! Mộ Hàn, nói không chừng lần này chúng ta có thể ở trong Đại Động Tiên Khư đạt được mùa thu hoạch lớn.

 
- Hi vọng như thế.

 
Mộ Hàn cười nhẹ một tiếng, lấy tay một trảo, liền từ trong hồ nhiếp ra đại đoàn Bích Lạc Tiên Tuyền, đem nó đưa vào trong bụng Thiên Anh. Tiếp theo bắt đầu vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết, để cho Mộ Hàn ngạc nhiên chính là, không có phí tinh lực gì đi luyện hóa, Bích Lạc Tiên Tuyền kia liền nhẹ nhõm cùng Thần Hải tương dung.

 
Không có qua bao lâu thời gian, đoàn Bích Lạc Tiên Tuyền kia đã bị hấp thu toàn bộ, mà cường độ chân nguyên đúng là rất nhanh tăng lên không ít.

 
- Cái Bích Lạc Tiên Tuyền này quả nhiên thần kỳ.

 
Mộ Hàn đại hỉ, sau khi nếm đến ngon ngọt đúng là một phát không thể vãn hồi, lập tức đem Anh Lôi Đan Quyết cũng vận chuyển lên, hấp kình bàng bạc lập tức hàng lâm phía trên hồ nước, lập tức liền có một đám Bích Lạc Tiên Tuyền từ trong hồ bay lên, liên tục không ngừng chui vào trong bụng Thiên Anh.

 
Càng ngày càng nhiều Bích Lạc Tiên Tuyền dung nhập Thần Hải, cường độ chân nguyên của Mộ Hàn kịch liệt tăng lên, bất tri bất giác, trong bụng Thiên Anh đúng là nhấc lên sóng to gió lớn, từng làn sóng chân nguyên hướng bốn phía chập trùng ra, hung mãnh đánh lấy bích chướng vô hình vừa mới hiển lộ ra kia.

 
Thẳng đến cường độ chân nguyên không thể đề thăng, Mộ Hàn mới rốt cục dừng lại.

 
- Thần Hải Nhị trọng thiên đỉnh phong...

 
Hai mắt có chút nheo lại đột nhiên mở ra, hai đầu lông mày của Mộ Hàn tràn đầy vui mừng khó có thể che dấu, vừa rồi mình hấp thụ Bích Lạc Tiên Tuyền chỉ sợ ngay cả một phần ngàn trong hồ cũng chưa tới, lại nhẹ nhõm trợ giúp mình đạt đến Thần Hải Nhị trọng thiên đỉnh phong. Nếu như tiếp tục hấp thu xuống dưới, nhất định có thể đạt tới Thần Hải tam trọng thiên, chỉ là không thể xác định cần phí bao lâu mới có thể đột phá, Mộ Hàn cũng không muốn ở chỗ này trì hoãn thời gian quá dài.

 
Vẫn là trước đem cái Đại Động Tiên Khư nàyđi dạo xong, dù sao đem Bích Lạc Tiên Tuyền thu nhập Tâm Cung, tùy thời đều có thể hấp thu, hơn nữa lực lượng Linh Hồn trong không gian Tâm Cung cũng sắp hao hết, dễ dàng để cho Tố Ảnh cùng bọn người Đồ Giang tới hấp thu Bích Lạc Tiên Tuyền, nghĩ đến tu vi có thể tăng lên được nhanh hơn.

 
Nói không chừng, còn có thể từ trong bọn hắn tạo ra được mấy vị tu sĩ Thần Hải Cảnh.

 
Oanh!

 
Nghĩ lại tầm đó, bốn khỏa Anh Đan cùng Tử Hư Thần Cung kịch liệt rung động lắc lư, thậm chí ngay cả tia tiên lực kia cũng bị vận dụng, sau một khắc, hấp kình từ trong không gian Tâm Cung của Mộ Hàn tuôn ra đúng là bạo tăng mấy chục lần, mảng lớn mảng lớn Bích Lạc Tiên Tuyền không bị khống chế nhảy ra mặt hồ, phóng tới Mộ Hàn.

 
Theo thời gian trôi qua, mặt hồ kia lại lấy tốc độ mắt thường có thể nhìn giảm xuống.

 
Cũng không lâu lắm, một khối Thạch Đầu xanh lam liền cực kỳ nhanh từ đáy hồ hiển lộ đi ra. Kia hẳn là Bích Lạc Tiên Thạch mà Thanh Hỏa nói.

 
Sau khi đem hồ nước nhỏ phương viên mấy chục thước này triệt để khô cạn, Bích Lạc Tiên Thạch cũng lộ ra chân diện mục, thoạt nhìn lại như là một viên cầu cực đại, óng ánh sáng long lanh, chẳng những mặt ngoài có rất nhiều động khẩu nho nhỏ sâu sắc, trong viên đá cũng ẩn ẩn có thể nhìn thấy đại lượng thông đạo uốn lượn khúc chiết.

 
Hô!

 
Ý niệm trong đầu khẽ động, Bích Lạc Tiên Thạch cũng tiến nhập Tâm Cung, đến tận đây, cái hồ nước này đã bị Mộ Hàn vơ vét sạch sẽ, ngay cả một tia tiên tuyền cũng không có lưu lại.

 
- Mộ Hàn, ngươi từ nơi nào lấy được nó vậy?

 
Tử Hư Thần Cung, Tiêu Tố Ảnh vừa mới thử hấp thu một điểm Bích Lạc Tiên Tuyền, liền không khỏi đôi mắt dễ thương tỏa sáng, lên tiếng kinh hô. Không chỉ có nàng, bọn người Yến Thu Mi cùng Đồ Giang bên cạnh, trên mặt cũng đều là kìm lòng không được toát ra kinh hỉ chi sắc, loại chất lỏng đặc dính này thật sự là quá thần kỳ.

 
- Ta có loại dự cảm, chỉ cần lại hấp thu một điểm thứ này, lập tức có thể đột phá đến Dương Hồ thất trọng thiên.

 
- Ta cũng cảm giác mình sắp bước vào Thần Hải Cảnh rồi, ha ha!

 
- Mộ Hàn huynh đệ, đây rốt cuộc là cái gì, thiên địa linh khí thật đậm đặc!

 
...

 
Mọi người thanh âm liên tiếp, trong khoảng thời gian này mặc dù thủy chung không có ly khai qua Tâm Cung của Mộ Hàn nửa bước, nhưng luyện hóa đại lượng lực lượng Linh Hồn của người U Ảnh, lại làm cho tu vi của bọn hắn đột nhiên tăng mạnh, càng cảm thấy quyết định trước kia ở trong linh hồn nhập Tử Diễm Đồ Đằng là cử chỉ sáng suốt.

 
- Đây là Bích Lạc Tiên Tuyền mà ta từ Đại Động Tiên Khư được đến.

 
Mộ Hàn cười mỉm nói.

 
- Đại Động Tiên Khư?

 
Thời điểm bị vây ở Linh Tiêu Sơn, Mộ Hàn ngẫu nhiên nhàm chán, cũng cùng mọi người từng nói qua chút ít bí mật của Côn Luân Tiên Phủ. Đối với bọn họ mà nói, cái Đại Động Tiên Khư kia tồn tại đã không phải bí mật, hôm nay nghe được Mộ Hàn nói ra mấy chữ này, mọi người lập tức tịt ngòi. Nhưng một lát yên lặng qua đi, phản ứng của mọi người lại càng thêm nóng liệt.

 
- Đại Động Tiên Khư? Mộ Hàn huynh đệ, ngươi bây giờ đã là Côn Luân Tiên Phủ Thánh Tử thứ tư?

 
- Chúng ta vậy mà đều ở trong cấm địa của Côn Luân Tiên Phủ?

 
- Ha ha, Côn Luân Tiên Phủ rốt cục có một vị Thánh Tử xuất thân năm đại phân tông chúng ta rồi, thực con mẹ nó thoải mái! Mộ sư đệ, nói nhanh lên ngươi là như thế nào thông qua Côn Luân Tiên Hội khảo hạch?

 
11-02-2015, 03:01 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 893: Ma Linh Tộc


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Tâm thần ngưng tụ ra một hư ảnh, ở trong không gian Tâm cung cùng bọn người Tiêu Tố Ảnh nói chuyện, mà bản thể Mộ Hàn cũng đã cùng Thanh Hỏa ly khai ven hồ, về phía trước chạy như bay.

 
- Thanh Hỏa, cái này thật sự là Đại Động Tiên Khư?

 
Cũng không lâu lắm, thân ảnh Mộ Hàn liền đứng ở trên đỉnh một ngọn núi, trên mặt tràn đầy vẻ nghi hoặc. Ngay tại vừa rồi, hắn vận dụng tâm thần đại khái dò xét một lần, phát hiện mảnh không gian này rõ ràng chỉ có phương viên mấy trăm dặm, cái này cùng tin tức Mộ Hàn được biết hoàn toàn không hợp.

 
Cổ Thương Phong từng lộ ra qua, Đại Động Tiên Khư cực kỳ rộng lớn, tối thiểu có phương viên mấy vạn dặm.

 
- Có lẽ đúng vậy a. . .

 
Thanh Hỏa hơi có chút chần chờ nói, hắn cũng đã phát giác, phiến khu vực này có chút nhỏ hẹp, hoàn toàn không giống như là Võ Tiên cảnh Tâm Cung biến thành không gian. Nhưng mà chỉ sau một lúc lâu, do dự trên mặt Thanh Hỏa đã biến mất, quả quyết nói ra:

 
- Tại đây tuyệt đối là Đại Động Tiên Khư! Bằng không mà nói, thông đạo trong Nam Tiên Môn có cổ lực lượng nhằm vào linh hồn không có khả năng cường đại như thế, ngay cả tam trọng Hư Kiếp cũng khó có thể tiến vào.

 
- Đã như vầy, mảnh không gian này tại sao lại nhỏ hẹp như thế?

 
- Cái này. . .

 
Đối với Mộ Hàn nghi vấn, Thanh Hỏa cũng không biết nên giải thích như thế nào. Ngược lại là Mộ Hàn, sau một lúc lâu trầm ngâm liền nhẹ nhàng nói thầm:

 
- Hẳn là, cái Đại Động Tiên Khư này cùng Thái Huyền Thiên Vực Sâm La giới đồng dạng, cũng có khu vực cùng loại với Giới Trung Giới a?

 
- Giới Trung Giới?

 
Thanh Hỏa giật mình, chợt hai mắt sáng ngời.

 
- Đúng! Đúng! Nhất định là như thế này! Cửa vào Nam Tiên Môn đi thông đúng là Đại Động Tiên Khư Giới Trung Giới. Cũng chỉ có như vậy, mới có thể giải thích vì sao qua nhiều năm như vậy, tu sĩ Côn Luân Tiên Phủ thủy chung đều không có phát hiện Bích Lạc Tiên Tuyền kia.

 
Mộ Hàn gật gật đầu, câu nói cuối cùng kia của Thanh Hỏa lại để cho hắn có chút đồng ý.

 
Cái Đại Động Tiên Khư này đối với mỗi vị Thánh Tử của Côn Luân Tiên Phủ đều chỉ cởi mở một tháng, nhưng đối với Phủ chủ chúng Hư Kiếp cảnh siêu cấp cường giả, nghĩ đến không có hạn chế như thế. Hiện nay, Côn Luân Tiên Phủ đối với tình huống bên trong Đại Động Tiên Khư cũng biết sơ lược, nhưng rõ ràng ngay cả Bích Lạc Tiên Tuyền cũng không phát hiện, hiển nhiên không hợp lý.

 
Nhưng nếu Bích Lạc Tiên Tuyền là giấu ở trong Giới Trung Giới của Đại Động Tiên Khư còn chưa bị Côn Luân Tiên Phủìm được, vậy thì giải thích được thông.

 
- Cũng không biết tại đây ngoại trừ Bích Lạc Tiên Tuyền còn có bảo vật gì khác hay không?

 
Trong đầu Mộ Hàn vừa mới chuyển qua ý nghĩ như vậy, một hồi tiếng gầm gừ rung trời động địa bỗng dưng lọt vào trong tai:

 
- Ai! Là ai động tiên tuyền của lão phu?

 
- Có người?

 
Nghe được thanh âm này, Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa đều là chấn động, nơi này thậm chí có người, hơn nữa nhìn tình huống, tựa hồ vẫn là chủ nhân của Bích Lạc Tiên Tuyền kia ?

 
Cùng Thanh Hỏa trao đổi cái ánh mắt, Mộ Hàn lập tức đem Thái Hư Động Thần Quyết vận hành đến mức tận cùng, đem khí tức bản thân thu liễm, mà tâm thần lại lặng yên hướng đến chỗ kia bao trùm tới.

 
Không có một hồi, hình ảnh chung quanh hồ nước kia liền ở trong đầu Mộ Hàn hiện ra rồi.

 
Bên cạnh hồ nước khô cạn, trước kia bị Mộ Hàn một đao bổ ra khe hở đã lắp đầy, nhưng trừ lần đó ra, chung quanh hồ nước lại không có bất kỳ chỗ khác biệt, cũng không có nửa cái bóng người. Trong nội tâm Mộ Hàn nghi hoặc, đã không có người, vừa rồi trận gầm rú kia lại là từ địa phương nào truyền tới?

 
Đúng lúc này, tiếng kinh hô của Thanh Hỏa đột nhiên trực tiếp ở trong linh hồn Mộ Hàn vang lên:

 
- Mộ Hàn, mau nhìn, trong hồ kia!

 
- Ân?

 
Mộ Hàn nao nao, lực chú ý lập tức hướng trung ương hồ nước chuyển di đi qua, chợt, Mộ Hàn liền ở địa phương trước kia đặt Bích Lạc Tiên Thạch "nhìn" đã đến một đạo thân ảnh màu trắng khéo léo đẹp đẽ, râu tóc bạc trắng, tuổi tác hiển nhiên không nhỏ, nhưng thân thể nó vậy mà chỉ có lớn bằng đầu ngón cái.

 
Lúc này, lão giả kia như một tiểu Tinh Linh màu trắng, ở đáy hồ nước nhảy đến nhảy xuống, trên khuôn mặt nho nhỏ chất đầy tức giận.

 
Khi một màn này xuất hiện trong đầu, tròng mắt Mộ Hàn cũng suýt nữa trừng đi ra, còn có, ở trên người tiểu Tinh Linh kia, Mộ Hàn cảm ứng không đến bất luận khí tức gì, phảng phất tạo thành cỗ thân hình kia chính là không khí bên trong phiến khu vực này, lại không có bất kỳ cảm giác tồn tại.

 
Nguyên nhân chính là như thế, Mộ Hàn mới không có ở lúc mới bắt đầu liền phát hiện hắn.

 
- Đó là cái gì?

 
Một đạo ý niệm của Mộ Hàn truyền tới sâu trong linh hồn Thanh Hỏa, đã có Tử Diễm Đồ Đằng, hai người có thể nhẹ nhõm dùng loại phương thức này che giấu trao đổi.

 
- Ma Linh tộc!

 
Thanh Hỏa híp con mắt, trong miệng mạnh mẽ nhổ ra ba chữ kia.

 
- Ma Linh tộc?

 
Mộ Hàn lập tức nhớ lại Thanh Hỏa nói qua chín đại dị tộc, trên mặt không khỏi toát ra vẻ kinh dị.

 
- Ma Linh tộc nhân như thế nào sẽ xuất hiện ở chỗ này?

 
Thanh Hỏa lắc đầu:

 
- Cái này khó mà nói rồi, có khả năng cùng chúng ta đồng dạng, đều là từ Nam Tiên Môn đi vào, cũng có khả năng là bị Đại động Tiên Nhân năm đó bắt, Đại động Tiên Nhân tử vong, không gian Tâm Cung hóa thành Đại Động Tiên Khư hắn liền một mực lưu lại đây.

 
Hơi chút dừng lại, Thanh Hỏa lại cau mày nói:

 
- Đối với Ma Linh tộc mà nói, thân thể càng nhỏ, thực lực càng cường, xem hình thể người này, có lẽ cùng ta trước kia đại khái tương đương.

 
- Tam trọng Hư Kiếp. . .

 
Mộ Hàn có chút bận tâm, Thanh Hỏa lại bỗng dưng hô to.

 
- Không tốt, bị phát hiện rồi!

 
Cơ hồ ở nháy mắt thanh âm này vang lên, Ma Linh tộc nhân ở chỗ sâu trong hồ nước đã nhảy đến không trung, hướng bên này chạy như bay mà đến, trong miệng càng là gầm lên tiếng:

 
- Đừng chạy! Đem Bích Lạc Tiên Tuyền trả trở về!

 
Thanh âm này lại như tiếng sấm, cuồn cuộn kích động mà đến, nếu không có chính tai nghe thấy, Mộ Hàn thật sự khó mà tin được, thanh âm rung trời động địa như thế, đúng là từ trong một thân thể nho nhỏ bạo phát đi ra đấy.

 
Vèo!

 
Mộ Hàn kinh mà không loạn, Thanh Hỏa lại lần nữa tiến vào không gian Tâm Cung, nơi này lập tức chỉ còn một người Mộ Hàn. Bất quá, Mộ Hàn cũng không có lựa chọn chạy trốn, mà là đem Thái Hư Động Thần Quyết vận hành đến mức tận cùng, đồng thời đem Tu Di thượng pháp cũng thi triển ra.

 
Sau một khắc, thân hình Mộ Hàn đã dung nhập hư không, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

 
Nếu như xuất hiện chính là tam trọng Hư Kiếp U Ảnh nhân, Mộ Hàn còn có thể mượn nhờ Huyền Hoàng Thái Dương cương khí chi lực tiến hành chống lại, nhưng đối mặt tam trọng Hư Kiếp Ma Linh tộc nhân, Huyền Hoàng Thái Dương cương khí khởi không đến nửa điểm tác dụng, cho dù Mộ Hàn đem hết toàn lực cũng không thể nào là đối thủ của hắn. Nếu như Thanh Hỏa khôi phục đến tam trọng Hư Kiếp, ngược lại còn có thể nếm thử.

 
Vèo!

 
Mấy cái thời gian hô hấp, thanh âm bén nhọn liền ở trên hư không nổ vang, đạo thân ảnh nho nhỏ kia của lão giả Ma Linh tộc lập tức ở chỗ Mộ Hàn biến mất dần hiện ra.

 
- Ân? Trốn đi đâu rồi?

 
Lão giả áo trắng kia đảo mắt chung quanh, trong miệng đột nhiên bộc phát ra gào thét kinh thiên động địa.

 
- Đi ra! Ra cho lão phu. . .

 
Từng âm phù từ trong cổ họng lão giả Ma Linh tộc này lao ra, đều giống như trăm ngàn tiếng sấm đồng thời bạo nổ, sóng âm khủng bố như sóng triều hướng bốn phía lan tràn ra.

 
Càng kinh người là, cái sóng âm này một hồi hơn một hồi, hơn nữa, trước một lớp còn không có biến mất, sau một lớp lại nối gót tới, đến chữ cuối cùng vang lên, cái phiến hư không này đã vặn vẹo tới cực điểm, lực lượng mạnh mẽ liên tục không ngừng hướng chung quanh khuếch tán, nứt vỡ mặt đất vô số cát đá.

 
11-02-2015, 03:01 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 894: Hống Ma Âm


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Nếu như ta không có đoán sai, kia hẳn là một loại chiêu bài công pháp Chiến Hống Ma Âm của Ma Linh tộc, dùng Âm Công sát địch, hết sức lợi hại, thậm chí có thể chấn vỡ hồn phách đối thủ thực lực hơi yếu.

 
Nghe được Mộ Hàn đem động tĩnh ngoại giới nói ra, Thanh Hỏa cũng không khỏi chấn động.

 
- Nguy hiểm thật!

 
Mộ Hàn âm thầm may mắn.

 
May mắn lúc đem thân hình ẩn tàng, hắn vì an toàn để đạt được mục đích, đem tia tiên lực kia dung nhập đến trong không gian Tu Di Thượng Pháp ngưng tụ ra kia, làm cho sức chống cự của nó gia tăng thật lớn. Nếu không, ở dưới thế công mãnh liệt của lão giả Ma Linh tộc kia, tiểu không gian ẩn thân nói không chừng đã sụp đổ.

 
Nhưng dù vậy, tiểu không gian nhỏ bé yếu ớt mà hắn giấu kín kia, cũng bị lão giả Ma Linh tộc hống ra sóng âm đẩy ra mấy trăm dặm.

 
Giờ phút này vị trí của Mộ Hàn, đã cực kỳ tới gần không gian bích chướng màu da cam kia.

 
- Ồ? Đó là cái gì?

 
Mộ Hàn kinh ngạc thầm hô ra tiếng, ở trong một hạp cốc cách không gian bích chướng ước chừng trăm mét, lại đứng lặng một tòa cung điện cực kỳ hùng vĩ, dài rộng cao tất cả ước chừng vài trăm mét, làm cho Mộ Hàn ngạc nhiên nhất chính là, cả tòa cung điện kia đều là dùng Thạch Đầu kiến tạo, hơn nữa, dùng còn là một khối.

 
Tòa kiến trúc này phảng phất là dùng khối cự thạch nghiêm chỉnh điêu khắc mà thành.

 
Trong nội tâm mặc dù đối với tòa cung điện này cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng Mộ Hàn cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, dùng thực lực tam trọng Hư Kiếp của lão giả Ma Linh tộc kia, hắn chỉ cần hơi có động tác, nói không chừng liền bạo lộ hành tung. Một khi bị đối phương phát giác, loại thủ đoạn Tu Di Thượng Pháp này liền triệt để mất đi tác dụng.

 
Tựa như lúc trước gặp được Thanh Hỏa đồng dạng.

 
- Đi ra cho lão phu... đi ra cho lão phu...

 
Ma Linh tộc lão giả kia phẫn nộ hống lên liên tiếp vang lên.

 
Từng đợt sóng âm kinh khủng kia hướng bốn phía lan tràn khuếch trương, phiến khu vực chỉ có phương viên mấy trăm dặm này không ngừng chấn động. Mà hơn mười dặm hư không quanh người lão giả kia tựa hồ rốt cuộc không chịu nổi sóng âm mãnh liệt như thế trùng kích, đúng là liên tiếp phát ra thanh âm nổ đùng đinh tai nhức óc.

 
Phút chốc, Mộ Hàn phát hiện tình huống có chút không thích hợp:

 
- Không đúng, thanh âm như thế nào hướng bên này tới gần?

 
- Hẳn là... bại lộ?

 
Mộ Hàn nhịn không được lộp bộp nhảy dựng, giống như phản xạ có điều kiện muốn hướng bên cạnh chuyển dời, nhưng sau một khắc, Mộ Hàn đã trấn định lại, lẳng lặng giấu kín ở trên hư không, nhưng lực chú ý tất cả đều tập trung ở phương hướng lão giả Ma Linh tộc, mật thiết quan sát đến động tĩnh bên kia.

 
Một lát qua đi. Ma linh nhân hống lên đã dừng lại, cũng không lâu lắm, cái sóng âm mạnh mẽ kia cũng tùy theo biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

 
Vèo!

 
Một điểm trắng nho nhỏ từ đằng xa như bay mà đến.

 
- Hắn đã tới!

 
Mộ Hàn vẫn không nhúc nhích, nhưng trong lòng thì có chút khẩn trương.

 
Ma Linh tộc cường giả kia nhanh như lưu tinh, khoảng cách cùng Mộ Hàn hăng hái co rút lại, không có một hồi, một màn để cho Mộ Hàn như trút được gánh nặng xuất hiện, tiểu thân ảnh kia lại từ một chỗ cách Mộ Hàn ước chừng 500m gào thét mà qua, xem mục tiêu của hắn, đúng là đại môn của tòa thạch điện khổng lồ này.

 
- Không có bị phát hiện!

 
Mộ Hàn thầm nhả khí, nhưng mà tảng đá lớn trong lòng hắn kia vừa mới rơi xuống đất, trái tim lại như muốn từ cổ họng nhảy ra, lão giả Ma Linh tộc kia vậy mà ở trước cửa điện ngừng lại, một đôi mắt hướng bên Mộ Hàn xem đi qua, cái ánh mắt kia phẫn nộ như ngưng kết thành thực chất.

 
- Ồ? Hắn nhằm vào giống như không phải mình...

 
Mộ Hàn chợt phát hiện, lão giả Ma Linh tộc kia nhìn tựa hồ thực sự không phải là mình, nhưng trong đầu vừa mới toát ra ý nghĩ như vậy, thanh âm nổ đùng cực lớn liền từ phía sau truyền đến.

 
Oanh!

 
Hồng mang nóng bỏng hiện lên, một vết nứt không gian hẹp dài đột nhiên ở phía sau bích chướng không gian màu da cam kia hiển lộ ra, rất nhanh khuếch trương lấy.

 
Khi hồng mang kia nhạt nhòa, đạo khe hở kia đã rộng chừng mấy mét.

 
Vèo! Vèo! Vèo!

 
Tiếng xé gió rất nhỏ liên tiếp vang lên, ba đạo thân ảnh đột nhiên từ trong cái khe vọt ra, xuyên thấu qua khe hở kia, mơ hồ có thể nhìn thấy phiến không gian rộng lớn mà hoang vu đối diện kia.

 
- Đả thông! Rốt cục đả thông!

 
- Quả nhiên đúng vậy, Đại Động Tiên Khư thật sự có một không gian che dấu!

 
- Cũng không biết chỗ không gian này có bảo vật gì? Sau khi tìm hết sau chỗ này, Đại Động Tiên Khư cũng không sai biệt lắm có thể vứt đi rồi! Ha ha...

 
...

 
Thanh âm kích động liên tiếp vang lên.

 
Mộ Hàn vô ý thức mà đem chú ý chuyển di tới, từ trong cái khe kia đi ra là ba lão giả. Một người thân thể thon dài, tóc bạc mặt hồng hào, tiên phong đạo cốt; một người mặc áo bào đỏ, cực kỳ khôi ngô. Trong tay nắm chuôi hỏa hồng cự đao; người cuối cùng là nam tử trẻ tuổi thân mặc hắc y, khuôn mặt có chút anh tuấn.

 
-Phó Tiên Minh?

 
Trong đầu Mộ Hàn phút chốc nhảy ra cái tên này.

 
Nhìn đến ba gương mặt kia, Mộ Hàn lập tức phân biệt nhận ra thân phận một người trong đó, năm đó mới vào Côn Luân tiên phủ, Phó Tiên Minh liền từng hiển lộ ra hư ảnh vô cùng to lớn, cho hắn rung động thật lớn. Mặc dù là cho tới bây giờ, Mộ Hàn y nguyên đối với tình cảnh khi đó ký ức hãy còn mới mẻ.

 
Về phần hai người lão giả áo bào đỏ cùng nam tử áo đen kia, Mộ Hàn mặc dù không biết, nhưng trong cơ thể của bọn họ thấu tràn ra khí tức, đều là dị thường khủng bố. Trong đó khí tức lão giả áo bào đỏ kia, so với tam trọng Hư Kiếp Ma Linh tộc lão giả chỉ mạnh không yếu, rất có thể là tứ trọng Hư Kiếp cường giả.

 
Hắc y nam tử kia thì hơi yếu một chút, có lẽ là nhị trọng Hư Kiếp.

 
- Hai người kia cùng Phó Tiên Minh đồng dạng, đều là tu sĩ của Côn Luân tiên phủ?

 
Đáy lòng cực kỳ nhanh xẹt qua ý nghĩ này, Mộ Hàn không tự chủ được mà lâm vào trầm tư, bọn người Phó Tiên Minh xuất hiện tại đây, nói rõ trận U Ảnh tộc cùng võ đạo tu sĩ ở Thái Tố thành cổ kịch chiến đã chấm dứt, cũng không biết cuối cùng nhất là phương nào lấy được thắng lợi cuối cùng, tình huống sơn chủ lại là như thế nào?

 
Ngoài ra, vừa rồi trong lời nói của bọn hắn để lộ ra tin tức cũng là có chút phong phú.

 
Cái Đại động tiên khư này trải qua Côn Luân tiên phủ nhiều năm vơ vét, thứ tốt có lẽ đã bị tìm sạch sẽ rồi. Chỗ không gian che dấu trong Đại động tiên khư này, bọn người Phó Tiên Minh cũng hẳn là sớm đã biết, chỉ là cho tới bây giờ mới đánh vỡ, cường hành xâm nhập tiến đến.

 
Đem bảo vật trong không gian che dấu này cũng sưu cạo sạch sẽ, Đại Động Tiên Khư coi như là triệt để vứt đi rồi.

 
Nghĩ tới đây, Mộ Hàn đột nhiên sợ hãi cả kinh, lúc trước Phó Tiên Minh đáp ứng Cổ Thương Phong yêu cầu, nói không chừng là kéo dài thời gian, tê liệt đối phương, một khi tiến vào cái không gian che dấu này, Côn Luân tiên phủ hoàn toàn không cần phải lại ỷ vào ngũ đại phân tông đi dẫn động thiên mạch chi lực gia cố Đại động tiên khư.

 
Đến lúc đó, Côn Luân tiên phủ nói không chừng sẽ cùng ngũ đại phân tông triệt để trở mặt.

 
Khá tốt so với bọn người Phó Tiên Minh sớm một bước tiến vào tiểu không gian này, nói cách khác, sợ là ngay cả tiên tuyền kia cũng bị bọn hắn lấy đi.

 
- Các ngươi là ai?

 
Ngay thời khắc Mộ Hàn suy nghĩ, âm thanh hét to bỗng nhiên kích động Thiên Địa, lão giả Ma Linh tộc kia hai mắt trợn lên, tức giận doanh mặt, dùng Chiến Hống Ma Âm chi thuật kích phát ra sóng âm, điên cuồng mà hướng ba người Phó Tiên Minh đối diện từng đợt mang tất cả mà đi, những nơi đi qua, bụi đất tung bay, cát đá đều thành mảnh vỡ, cái khí thế kia đúng là vô cùng khủng bố, làm cho người ta sợ hãi, giống như có thể đem bất luận cái chướng ngại gì phía trước đều nghiền áp thành bột mịn.

 
12-02-2015, 05:09 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 895: Mê Cung?


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Có người!

 
Ba người lập tức tỉnh táo lại, lúc này theo tiếng nhìn qua, đạo thân ảnh nho nhỏ màu trắng trước điện lập tức khắc sâu vào tầm mắt.

 
- Là Ma Linh tộc nhân trong Cửu Đại dị tộc?

 
Phó Tiên Minh chợt đoán được lai lịch đạo bóng trắng kia, trên mặt nhiều ra thần sắc kinh ngạc.

 
- Kỳ quái, vì sao Đại Động Tiên Khư lại có Ma Linh tộc nhân?

 
Nhưng lão giả áo bào đỏ kia lại ha ha cười cười:

 
- Mặc kệ nó, tam trọng Hư Kiếp mà thôi, giết nói sau!

 
Tiếng nói vừa ra, cự đao trong tay lão giả áo bào đỏ liền bộc phát ra hồng mang sáng lạn, tựa như một đầu Hỏa Long cực lớn, về phía trước gào thét mà đi, hơi nóng rừng rực điên cuồng mà hướng bốn phía khuếch tán ra. Trong khoảnh khắc, Hỏa Long kia liền xé mở trở mình cuốn tới sóng âm, lôi cuốn lấy sóng nhiệt mạnh mẽ thẳng đến Ma Linh tộc nhân kia.

 
Trước hết nhất chịu ảnh hưởng, trái lại là Mộ Hàn, ở cổ kình đạo kia lách vào áp bách, đúng là không ngừng lui về phía sau, cách không gian bích chướng này càng ngày càng xa.

 
Vèo!

 
Ma Linh tộc lão giả kia thấy tình thế không ổn, lại hóa thành một đạo bạch quang, như là sao chổi chui vào đại môn cung điện, thoáng một phát liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

 
- Hỏa Sát trưởng lão, Tiêu trưởng lão, truy!

 
Phó Tiên Minh quát khẽ lên tiếng, ba đạo thân ảnh lập tức hóa thành ba đạo lưu quang, theo sát lấy lão giả Ma Linh tộc kia tiến vào trong điện.

 
- Hai người kia đều là Côn Luân tiên phủ thái thượng trưởng lão Hỏa Sát chân nhân cùng Tiêu Kiêu.

 
Nghe được thanh âm của Phó Tiên Minh, Mộ Hàn lập tức đã minh bạch thân phận của hai người khác.

 
Lão giả áo bào đỏ là Hỏa Sát Chân Nhân, chính là tổ phụ của La Phù thánh tử, tên kia có thể trở thành Côn Luân tiên phủ Thánh tử, có một phần công lao rất lớn là từ hắn, nếu không Côn Luân tiên phủ nhiều Thần Hải Cảnh võ đạo tu sĩ thiên tư tung hoành như vậy, có thể nào đến phiên hắn?

 
Về phần Tiêu Kiêu kia, mặc dù thoạt nhìn tuổi trẻ, nhưng tuổi thật của hắn, so với Hỏa Sát chân nhân còn muốn lớn hơn. Theo sơn chủ Cổ Thương Phong giới thiệu, người này từng kẹt ở Thần Hải thất trọng thiên mấy trăm năm, thẳng đến tám mươi năm trước, mới rốt cục bước ra một bước kia, trở thành Hư Kiếp cảnh cường giả.

 
Vèo! Vèo! Vèo!

 
Tiếng xé gió lần nữa vang lên, đúng là ba người Phó Tiên Minh, Hỏa Sát chân nhân cùng Tiêu Kiêu dùng tốc độ càng nhanh từ trong cung điện kia bắn ngược mà ra, trên mặt đều toát ra kinh hãi.

 
- Ân? Chuyện gì xảy ra?

 
Mộ Hàn có chút nghi hoặc, lập tức liền thấy rất nhiều bóng trắng nho nhỏ từ trong cung điện kia vọt ra, tất cả đều là Ma Linh tộc nhân, hơn nữa, bọn hắn cũng không hề có chút che dấu, từng đạo khí tức khủng bố từ trong cơ thể của bọn họ bạo tán ra, để cho phiến hư không này đều như muốn ngưng trệ xuống.

 
Một lát qua đi, Mộ Hàn thoảng qua khẽ đếm, Ma Linh tộc nhân kia lại có chín cái.

 
Cường độ khí tức cùng Tiêu Kiêu tương đương, hoặc hơi yếu hơn hắn có sáu cái. Cùng Hỏa Sát Chân Nhân tương đương có hai cái, thậm chí gần với Phó Tiên Minh cũng có một. Đội hình cường đại như vậy, nếu là phóng tới Bảo Tiên Thiên Vực, nói không chừng có thể đem tám thế lực lớn toàn bộ hễ quét là sạch.

 
Giới trung giới ở trong Đại Động Tiên Khư này, sẽ không phải là đã bị Ma Linh tộc biến thành nơi ở của mình chứ?

 
- Chín Hư Kiếp cường giả!

 
Mộ Hàn ngược lại hút miệng khí lạnh, không nghĩ tới trong điện này lại cất dấu nhiều Ma Linh tộc nhân như vậy, may mắn có bọn người Phó Tiên Minh, Hỏa Sát chân nhân cùng Tiêu Kiêu trước xông đi vào dẫn xuất bọn chúng ra, nếu bọn họ không có xuất hiện mà nói, mình tùy tiện xông đi vào tìm kiếm bảo vật, vậy cũng nguy hiểm!

 
- Phó Tiên Minh. Hỏa Sát Chân Nhân, Tiêu Kiêu... Các ngươi tiến đến thật là đúng lúc!

 
Mộ Hàn cười cười, ngược lại là có chút cảm kích bọn hắn.

 
- Truy!

 
Chín tên Ma Linh tộc cường giả kia vừa ra cung điện, liền đồng thời hét to lên tiếng, hóa thành chín đạo lưu quang hướng ba người Phó Tiên Minh phóng đi. Chỉ trong nháy mắt công phu, tình thế liền xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, Phó Tiên Minh, Hỏa Sát chân nhân cùng Tiêu Kiêu vốn là thợ săn ngược lại trở thành con mồi của Ma Linh tộc.

 
- Trước ly khai nơi này!

 
Phó Tiên Minh gào to lên tiếng, ba người gần như đồng thời chui qua đạo khe hở từ từ hẹp hòi trên không gian bích chướng, chín tên Ma Linh tộc cường giả kia không có chút nào dừng lại, tiếp tục đuổi đi. Trong nháy mắt, mười hai tên Hư Kiếp cảnh cường giả liền lần lượt từ trong tầm mắt Mộ Hàn biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

 
- Cơ hội tốt!

 
Mộ Hàn cảm thấy kinh hỉ, nhưng cũng không có ngừng vận hành Tu Di bên trên pháp, nh trước đem công pháp phát huy vô cùng tinh tế, ẩn núp ở trong không gian phía trước cung điện, chậm rãi tới gần. Hơn mười dặm khoảng cách thoáng qua tức thì, không bao lâu, Mộ Hàn liền lần nữa xuất hiện ở trước cung điện hùng vĩ kia.

 
Từ bên ngoài nhìn lại, trong điện đúng là đen sì, không có nửa điểm ánh sáng.

 
Mộ Hàn thả chậm tốc độ, lặng yên về phía trước tới gần, tuy nói đã có chín Ma Linh tộc nhân đi ra tòa cung điện này, nhưng Mộ Hàn cũng không thể xác định chín gia hỏa kia là toàn bộ Ma Linh tộc cường giả trong điện này, nói không chừng bên trong còn cất dấu một hai người, hết thảy vẫn là coi chừng thì tốt hơn.

 
Hô!

 
Nghĩ lại tầm đó, Đại Địa Ma Long từ trong tâm cung không gian lập loè mà ra, lập tức hóa thành hắc mang tiến nhập trong điện phủ. Bởi vì Tử Diễm đồ đằng trong đầu Đại Địa Ma Long kia, hình ảnh nó thấy tất cả đều ở trong đầu Mộ Hàn bày biện ra, đúng là dị thường rõ ràng.

 
Vừa vào trong điện, ánh sang liền trở nên sáng sủa lên.

 
Để cho Mộ Hàn ngoài ý muốn chính là, không gian trong điện vậy mà cực kỳ nhỏ hẹp, chỉ có một đầu thông đạo dài rộng cao tròn hình đều ước chừng 2m, thẳng tắp mà về phía trước kéo dài mấy chục mét, liền nghiêng nghiêng mà hướng bên phải uốn lượn. Không cần Mộ Hàn đem ra sử dụng, Đại Địa Ma Long liền tự mình theo thông đạo rất nhanh tiến lên.

 
Quanh co khúc khuỷu, bách chuyển ngàn quấn, lối đi kia tựa hồ vĩnh viễn đi không đến cuối cùng.

 
Bất quá, trong điện có lẽ đã không có những Ma Linh tộc nhân khác, bằng không mà nói, bọn hắn ở thời điểm Đại Địa Ma Long tiến vào, có lẽ sẽ hiện thân rồi.

 
- Mê cung?

 
Mộ Hàn hơi nhíu mày, cũng đi theo tiến nhập cung điện, thân hình lập tức từ trong hư không hiển lộ ra.

 
Sau một khắc, tâm thần Mộ Hàn liền lộ ra Tử Hư Thần cung, hướng bốn phía lan tràn ra. Nhưng mà, để cho Mộ Hàn ngoài ý muốn chính là, tâm thần vừa đụng chạm lấy vách tường thông đạo, đã bị ngăn trở, khó có thể thẩm thấu đi vào mảy may, chỉ có thể không ngừng mà theo thông đạo y hệt mê cung này về phía trước kéo dài.

 
Hơi chút trầm tư, Mộ Hàn đột nhiên thò cánh tay ra, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên thông đạo, tiếp theo vận chuyển Hỗn Độn tiên pháp, tia tiên lực kia lập tức hành động.

 
- Tiến vào!

 
Trong nháy mắt sau, trên mặt Mộ Hàn liền lộ ra có chút vui mừng, tia tiên lực kia lộ ra lòng bàn tay, lập tức tựa như linh xà dung nhập vách tường thông đạo.

 
Tiên lực chui đi vào, lực lượng tinh thần của Mộ Hàn tự nhiên cũng bị lôi cuốn lấy tiến nhập bên trong.

 
Hô!

 
Ngay sau đó, lực lượng tinh thần của Mộ Hàn tựa như bại đê sóng lớn, theo tia tiên lực kia liên tục không ngừng mà chui vào vách tường thông đạo. Những kia lượng tinh thần lực trở ra, cũng không có trì hoãn, mà là điên cuồng hướng bốn phía lan tràn, đúng là không gặp được bất luận lực cản gì nữa.

 
Theo lực lượng tinh thần hăng hái khuếch trương, một bộ hình ảnh kỳ dị lập tức không ngừng ở trong đầu Mộ Hàn hiển lộ ra, cái thông đạo uốn lượn khúc chiết kia như là băng tuyết bị mặt trời chiếu rọi, bắt đầu phi tốc tan rã, không gian trước người Mộ Hàn cũng bằng tốc độ kinh người mở rộng.

 
12-02-2015, 05:09 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 896: Linh Không Hồ Lô


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Rất nhanh, Đại Địa Ma Long đã tiến vào phạm vi tâm thần cảm ứng của Mộ Hàn.

 
Trước đó, Mộ Hàn cảm thấy nó một mực theo thông đạo tiến, nhưng bây giờ Mộ Hàn lại phát hiện tên kia thủy chung ở một cái phương viên mấy chục thước đảo quanh.

 
- Ảo giác?

 
Trong đầu vừa hiện lên hai chữ này, Mộ Hàn liền âm thầm lắc đầu.

 
Cái mê cung này tựa hồ cũng không phải ảo giác thuần túy, mà là ảo giác cùng Đạo Văn kết hợp thành một thể. Ở trên mặt đất cung điện, khắc vạch vô số Đạo Văn phức tạp mà rậm rạp, lúc này đều đã bị kích phát ra, vừa rồi tâm thần khó có thể tiến vào vách tường thông đạo, là những Đạo Văn chi lực kia đang tác quái.

 
Ý niệm khẽ động, Đại Địa Ma Long liền một lần nữa trở về Tâm Cung.

 
Mộ Hàn tĩnh hạ tâm lai, lực lượng tinh thần tiếp tục không ngừng theo tia tiên lực kia đưa ra ngoài, theo thời gian trôi qua, phạm vi tâm thần bao trùm càng lúc càng rộng.

 
Bất tri bất giác, tình huống trong cả tòa cung điện đều rõ ràng hiển lộ ra.

 
Bốn phía cung điện này chỉ có một cây trụ to lớn, trừ lần đó ra, không có vật gì, mà trong điện thì đứng lặng lấy một tòa tế đàn đường kính vượt qua trăm mét, chỗ đỉnh lóe ra một đoàn sáng trắng cực lớn, rừng rực vô cùng, thoáng như một vòng thái dương, làm cho người khó có thể nhìn gần.

 
- Đó là cái gì?

 
Mộ Hàn thu hồi tiên lực, thân ảnh khẽ động, liền xuất hiện ở phía trên tế đàn kia.

 
Cơ hồ vừa rơi xuống đất, lập tức thân ảnh Thanh Hỏa cũng hiện ra ở bên người hắn. Vị U Ảnh tộc Ảnh Hầu này dù sao sống nhiều năm như vậy, tuy nó ngay cả võ đạo tu sĩ Đạm Hồn Thánh Cung cùng Phệ Linh Tiên Cung đều chưa nghe nói qua, nhưng kiến thức của nó hoàn toàn chính xác muốn vượt qua Mộ Hàn không ít.

 
Ánh mắt hai người lần lượt rơi vào trên đoàn sáng trắng kia.

 
Xuyên thấu qua tia sáng trắng, mơ hồ có thể nhìn thấy một cái hồ lô đang lẳng lặng huyền nổi giữa không trung, chỉ lớn bằng lòng bài tay, nhưng toàn thân trắng noãn như tuyết, như dùng Bảo Ngọc điêu khắc mà thành.

 
- Hồ lô?

 
Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa nhìn nhau, hai người tâm thần gần như đồng thời bao trùm đi qua. Nhưng vừa tiếp xúc đến đoàn bạch quang phảng phất giống như thực chất kia, liền có một cổ khí tức cực kỳ khủng bố liền từ trong hồ lô kia bạo phát ra, chỉ nghe "oanh" một tiếng vang thật lớn, tâm thần hai người đồng thời bị phá hủy.

 
Cái khí tức kia tới cũng nhanh, biến mất càng nhanh hơn, trong chớp mắt công phu, liền đã thu liễm.

 
- Đạo Khí! Tiên phẩm Đạo Khí!

 
Sau khi ngốc trệ một lát, hai người đúng là không bị khống chế kinh kêu ra tiếng, trên mặt đều toát ra kinh hãi chi sắc, nhưng không lâu lắm, cái kinh hãi này liền hóa thành cuồng hỉ khó có thể che dấu.

 
- Thật sự là tìm được bảo rồi, không nghĩ tới nơi đây lại có Tiên Khí!

 
Thanh Hỏa kích động kêu to.

 
- Thanh Hỏa, ngươi biết đây là cái Tiên Khí gì không?

 
Mộ Hàn cũng là cực kỳ hưng phấn, trên mặt nhịn không được nổi lên một tầng ánh sáng màu đỏ. Cho tới bây giờ, Mộ Hàn bái kiến Tiên phẩm Đạo Khí chỉ là Hồn Ngục Kim Cương Tráo phong ấn Thái Tố Cổ Thành, hơn nữa còn là một kiện Tiên Khí đã trở nên có chút tàn phá, về phần kiện thứ hai, là hồ lô trước mắt này.

 
Bất quá, muốn đem Tiên phẩm Đạo Khí này đến tay, chỉ sợ không phải chuyện dễ dàng.

 
- Để cho ta suy nghĩ, để cho ta suy nghĩ...

 
Thanh Hỏa ở trên tế đàn bước nhanh đi tới đi lui, không có một hồi nó giống như nhớ ra cái gì đó, khó có thể tự ức chế cười lên ha hả.

 
- Ta đã biết, cái Tiên Khí này khẳng định là năm đó Đại động Tiên Nhân sử dụng Linh Không Tiên Hồ Lô. Nghe nói, cái hồ lô này chẳng những có thể dùng để tu luyện, còn có thể rất nhanh xuyên qua hư không, cơ hồ là trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm. Ngoài ra, nếu ở lúc xuyên việt Giới Bích không gian vận dụng Linh Không Tiên Hồ Lô này, tối thiểu có thể đem tốc độ tăng lên ba bốn lần. Kỳ diệu nhất chính là, ở thời điểm Độ Hư kiếp, cái Linh Không Tiên Hồ Lô này còn có thể sử dụng đến chống cự Hư Kiếp.

 
- A?

 
Mộ Hàn nghe vậy, con mắt không khỏi sáng ngời.

 
- Quả nhiên là bảo vật tốt!

 
Nếu có thể đem Tiên phẩm Đạo Khí tên là Linh Không Tiên Hồ Lô này tới tay, dưới Võ Tiên cảnh, còn có ai tốc độ có thể theo kịp hắn? Lại càng không cần phải nói nó còn có công hiệu chống cự Hư Kiếp kỳ diệu, cái này há lại là mấy khỏa Hỗn Nguyên Kim Châu có khả năng bằng được?

 
Nghĩ lại tầm đó, Mộ Hàn đã có chút ít không thể chờ đợi được, tâm thần lần nữa đem đoàn sáng trắng kia bao trùm.

 
Oanh!

 
Tâm thần lực lượng lần nữa bị phá hủy, nhưng Mộ Hàn không có từ bỏ ý định, tiếp tục nếm thử.

 
Oanh! Oanh...

 
Lực lượng tâm thần liên tục mấy lần bị tia sáng trắng phá hủy, tâm tình tràn ngập vội vàng của Mộ Hàn rốt cục biến mất, dần dần trở nên tỉnh táo lại.

 
Mặc dù không biết những Ma Linh tộc cường giả kia là như thế nào vào, nhưng bọn hắn ở sau khi phát hiện Linh Không Tiên Hồ Lô, tất nhiên cũng muốn đem nó làm của riêng, nhưng mà thủy chung chưa từng thành công. Nhiều Hư Kiếp cảnh cường giả như vậy cũng không có làm được, hắn một cái Thần Hải Cảnh tu sĩ, muốn làm được, nói dễ vậy sao.

 
- Tiên phẩm Đạo Khí đều có linh tính, rất khó thu phục, nhất là loại Tiên phẩm Đạo Khí đã vô số năm vô chủ này!

 
Thanh Hỏa nhíu mày nói.

 
Mộ Hàn im lặng gật đầu, đầu óc hăng hái chuyển động, muốn dùng thực lực đi áp đảo Linh Không Tiên Hồ Lô này, hiển nhiên là không thể nào, thực lực của mình cường thịnh trở lại, cũng không sánh bằng ngũ trọng Hư Kiếp Ma Linh tộc nhân kia, muốn bắt nó tới tay, chỉ có thể dựa vào ưu thế chỉ mình mới có.

 
- Ưu thế lớn nhất của mình, đương nhiên là Tử Hư Thần Cung, ... Còn có đạo tiên lực kia.

 
Mộ Hàn âm thầm phỏng đoán, phút chốc ý niệm khẽ động, tia tiên lực kia lập tức lộ ra tay phải, chậm rãi hướng đoàn sáng trắng kia dò xét tới. Ở tiên lực tiến vào phạm vi tia sáng trắng, lập tức cỗ khí tức kinh khủng kia cơ hồ là giống như phản xạ có điều kiện bị kích phát ra, như muốn đem tiên lực triệt để nghiền nát.

 
Mộ Hàn cả kinh, tia tiên lực kia vô cùng trân quý, nếu cũng như những lực lượng tâm thần kia bị phá hủy, vậy thì tổn thất lớn hơn. Trong tâm niệm, Mộ Hàn đang muốn đem nó thu hồi, lại phát hiện cỗ khí tức kinh khủng kia vậy mà biến mất. Mộ Hàn ngẩn người, vô ý thức cải biến chủ ý, tiên lực tiếp tục chậm rãi về phía trước.

 
- Quả nhiên hữu dụng!

 
Nhìn xem tiên lực dần dần đâm vào đoàn sáng trắng kia, Mộ Hàn kinh hỉ cùng Thanh Hỏa trao đổi cái ánh mắt, thoáng nhanh hơn tốc độ tiên lực tiến lên. Không có qua bao lâu thời gian, tiên lực đã tới gần Linh Không Tiên Hồ Lô, sau khi Mộ Hàn cân nhắc nửa ngày, rốt cục quyết định, tiên lực nhẹ nhàng đụng chạm tới.

 
Ông!

 
Linh Không Tiên Hồ Lô kia có chút chấn run lên một cái, sau khi đem tiên lực bắn ra, liền khôi phục bình tĩnh.

 
- Nghe nói, Tiên phẩm Đạo Khí cần không ngừng dùng tiên lực đến dự trữ nuôi dưỡng, mới có thể bảo trì uy lực của nó. Sau khi Đại Động Tiên Nhân kia vẫn lạc, Linh Không Tiên Hồ Lô này liền chưa có tiếp xúc qua tiên lực... Mộ Hàn, ngươi nói không chừng thật có thể dùng tiên lực dụ dỗ nó đến tay.

 
Thanh Hỏa vỗ tay cười cười.

 
- Có hi vọng!

 
Mộ Hàn cũng là trong nội tâm kinh hỉ.

 
Vừa rồi trong nháy mắt, hắn lại ẩn ẩn cảm thấy một tia cảm xúc của Linh Không Tiên Hồ Lô, bất quá, cái kia cũng không phải kháng cự, mà là... khinh thường?

 
Chẳng lẽ là bởi vì tia tiên lực này quá mức nhỏ yếu?

 
Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, tiên lực lần nữa hướng Linh KhôngTiên Hồ Lô đụng chạm tới.

 
Nhưng lần này, Linh Không Tiên Hồ Lô kia lại không có bất cứ động tĩnh gì. Không chỉ có lần thứ hai như thế, lần thứ ba, lần thứ tư, lần thứ năm... y nguyên như thế, Mộ Hàn khống chế tiên lực theo từng cái phương hướng cùng góc độ thử mấy mươi lần, Linh Không Tiên Hồ Lô thủy chung không có nửa điểm phản ứng.

 
15-02-2015, 10:54 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 897: Thu Phục Tiên Khí


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Tiên lực quá yếu!

 
Đến lúc này, Mộ Hàn cùng Thanh Hỏa đều đã minh bạch căn nguyên trong đó.

 
Tiên lực đích thật là có thể dẫn động Linh Không Tiên Hồ Lô kia, nhưng mà tiên lực phải đạt tới cường độ nhất định mới được. Mộ Hàn bởi vì tu luyện Hỗn Độn tiên pháp mà diễn sinh ra tia tiên lực này hiển nhiên còn chưa đủ để cho Linh Không Tiên Hồ Lô sinh ra hứng thú, cái này để cho trong nội tâm Mộ Hàn cười khổ không thôi.

 
- Tiên lực không thành, vậy thì thử Tử Hư Thần Cung xem.

 
Mộ Hàn ý niệm tầm đó, thu hồi tiên lực, mà Tử Hư Thần Cung thì mạnh mẽ rung động lắc lư, chỉ trong chớp mắt công phu, trong không gian Tâm Cung vô cùng rộng lớn liền tràn ngập tử mang sáng lạn. Nháy mắt sau đó, Mộ Hàn liền đem Tâm Cung buông ra, khí tức màu tím nồng đậm lập loè mà ra, hướng phiến sáng trắng kia dựa sát vào.

 
Oanh!

 
Song phương vừa chạm vào nhau, cỗ khí tức kinh khủng kia đúng là lần nữa bạo tán ra. Mộ Hàn không chần chờ chút nào, lập tức bế hạp Tâm Cung, lúc này mới không có bị liên lụy.

 
Nhìn khí tức tím ý dạt dào của mình bị hủy, Mộ Hàn không khỏi chau mày.

 
- Tử Hư Thần Cung cũng không thành!

 
Mộ Hàn càng không ngừng chuyển động đầu óc. Nếu như hiện tại đã có tu vi Hư Kiếp cảnh, Mộ Hàn có lẽ sẽ thử cưỡng ép hấp thu, luyện hóa Linh Không Tiên Hồ Lô này phát ra lực lượng, chỉ cần đem lực lượng của nó hao hết, lại nắm giữ Văn Phổ của nó, cái Tiên phẩm Đạo Khí này tự nhiên thành vật trong tay.

 
Nhưng hiện tại Mộ Hàn mới chỉ là Thần Hải Nhị trọng thiên đỉnh phong, ngay cả nửa điểm thành công nắm chắc cũng không có, cái này để cho hắn không dám đơn giản làm ra nếm thử như vậy.

 
- Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

 
Mộ Hàn tâm niệm cấp chuyển, một lát qua đi, trong đầu phút chốc hiện lên một đạo linh quang.

 
- Thái Vi Tinh Bàn!

 
Lực chú ý của Mộ Hàn chuyển dời đến phía trên kiện Tuyệt phẩm Đạo Khí che lấp trong Tâm Cung kia, cũng không biết đem thứ này làm ra, sẽ đối với Linh Không Tiên Hồ Lô tạo thành ảnh hưởng gì?

 
Đừng có chửa lợn lành thành lợn què là được a!

 
Mộ Hàn cắn răng một cái, điều động lực lượng tâm thần, chợt, cái Thái Vi Tinh Bàn kia liền từ trong không gian Tâm Cung hiển lộ ra, lơ lửng ở trên không Linh Không Tiên Hồ Lô. Ở trên mâm tròn to lớn, đường vân huyền ảo, phức tạp, rậm rạp phảng phất đang liên tục không ngừng lộ ra khí tức thần bí mà cường đại.

 
Ông!

 
Cái Linh Không Tiên Hồ Lô kia kịch liệt rung động lắc lư, tia sáng trắng quanh quẩn ở chung quanh kia cũng đi theo tuôn rơi rung động, dường như cực kỳ sợ hãi.

 
- Tuyệt... Tuyệt... Tuyệt phẩm Đạo Khí?

 
Thanh Hỏa nhìn xem líu lưỡi, khó khăn kêu lên bốn chữ này.

 
Nó như thế nào cũng không nghĩ tới, Mộ Hàn ngoại trừ có được Linh Hư tộc truyền thừa Tử Hư Thần Cung vô số năm ra, trong Tâm Cung lại vẫn cất giấu một kiện Tuyệt phẩm Đạo Khí. Phải biết rằng cho dù ở Thần U, Không Minh, Thanh Hư Tam đại Thánh Thiên Vực thế giới này, Tuyệt phẩm Đạo Khí cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, không có nhiều kiện.

 
- Đúng vậy, Tuyệt phẩm Đạo Khí!

 
Mộ Hàn gật gật đầu, Thanh Hỏa đã là Khôi Lỗi của mình, bị nó biết rõ mình có được Thái Vi Tinh Bàn cũng không sao. Đang khi nói chuyện, hai mắt Mộ Hàn nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm vào Linh Không Tiên Hồ Lô phía dưới Thái Vi Tinh Bàn, theo nó rung động lắc lư, cổ cảm xúc sợ hãi này đúng là càng ngày càng rõ ràng.

 
Thanh Hỏa thở sâu, rốt cục phục hồi tinh thần lại, hai đầu lông mày mặc dù còn bao phủ chấn kinh, nhưng trên mặt cũng đã không nhịn được hiển lộ ra một vòng kích động:

 
- Mộ Hàn, Đạo Khí càng là cường đại, linh tính liền càng cường, phẩm cấp cao thấp ở giữa áp chế liền càng rõ ràng. Ngươi sớm nên đem cái Tuyệt phẩm Đạo Khí này lấy ra!

 
- Ha ha, hiện tại cũng không muộn!

 
Mộ Hàn cũng không che dấu được vui mừng trong ánh mắt.

 
Lập tức, tia tiên lực kia lần nữa tràn ra thủ chưởng, xuyên qua đoàn sáng trắng kia, cùng Linh Không Tiên Hồ Lô chạm nhau, tiếp theo thử thăm dò hướng trong hồ lô lan tràn.

 
Giống như phát giác được ý đồ của Mộ Hàn, Linh Không Tiên Hồ Lô có chút quẩy người một cái, nhưng ngay sau đó liền không hề kháng cự.

 
Không có một hồi, tiên lực đã dung nhập hồ lô.

 
Hô!

 
Cơ hội như vậy, Mộ Hàn như thế nào bỏ qua, lực lượng tâm thần bàng bạc lúc này theo tia tiên lực kia, tuôn ra mà vào, sau đó theo Đạo Văn vô cùng phức tạp trong hồ lô kia rất nhanh kéo dài.

 
Giờ khắc này, tác dụng Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn liền hiển lộ ra.

 
Theo lực lượng tâm thần phi tốc khuếch trương, Đạo Văn của Linh Không Tiên Hồ Lô kia một năm một mười ở trong đầu Mộ Hàn hiển lộ ra, dần dần tạo thành một bức Văn Phổ nguyên vẹn.

 
- Bốn vạn chín ngàn 800 văn điểm!

 
Ước chừng một phút đồng hồ sau, Mộ Hàn lập tức được ra kết luận.

 
Số lượng văn điểm, tuy không thể nói ra hết thảy, nhưng mà ở dưới tuyệt đại đa số tình huống, vẫn có thể phản ánh ra phẩm chất một kiện Đạo Khí. Cái Linh Không Tiên Hồ Lô này chỉ kém 200 văn điểm liền đạt đến tiêu chuẩn Tuyệt phẩm Đạo Khí, có thể thấy được nó tuyệt đối là Cực phẩm bên trong Tiên phẩm Đạo Khí.

 
Ở trung tâm Văn Phổ phức tạp, chiếm cứ một đoàn khí tức trắng mịt mờ.

 
Đó chính là linh tính của Linh KhôngTiên Hồ Lô.

 
Chỉ có điều, nó đang sợ run, hơn nữa lộ ra cực kỳ yếu ớt, nguyên nhân rất có thể là nhiều năm không có tiên lực tẩm bổ. Trước đây, ở dưới tình huống như vậy, nó đối với tia tiên lực kia của Mộ Hàn trêu chọc không có hứng thú, xem ra là bị Đại động Tiên Nhân dưỡng quen miệng, đối với tiên lực yếu ớt của Mộ Hàn không để vào mắt.

 
Nhưng hiện tại có Thái Vi Tinh Bàn áp chế, lại khó mà nói rồi.

 
Trong nội tâm Mộ Hàn âm thầm cười cười, tia tiên lực kia rất nhanh cùng nó tiếp cận.

 
Quả nhiên cùng Mộ Hàn đoán trước, lúc này, linh tính của Linh Không Tiên Hồ Lô kia giống như là quỷ đói bụng đói ăn quàng, tiên lực vừa mới tới gần, nó liền đánh tới, đem nó sáp nhập đi vào.

 
Có tia tiên lực này chèo chống, Linh Không Tiên Hồ Lô giống như bình tĩnh một chút.

 
Mộ Hàn ý niệm trong đầu khẽ nhúc nhích, tiên lực lập tức lui về phía sau, linh tính của Linh Không Tiên Hồ Lô kia giống như phản xạ có điều kiện lao theo, đúng là thoát ly chỗ nó chiếm giữ.

 
Chỗ đó đúng là chỗ đầu mối của Tiên phẩm Đạo Khí này.

 
- Cơ hội tới!

 
Lực lượng tâm thần của Mộ Hàn lập tức đem đầu mối cái Tiên Khí kia chiếm cứ, sau đó Tử Hư Thần Cung điên cuồng vận chuyển. Đoàn linh tính kia như ý thức được cái gì, lập tức vứt bỏ tiên lực của Mộ Hàn, đường cũ phản hồi. Nhưng mà, lúc trở lại đầu mối Đạo Khí, chỗ kia đã nhiều ra tâm thần lạc ấn của Mộ Hàn.

 
Mộ Hàn mặt lộ vui vẻ, thời điểm tâm thần lạc ấn dung nhập vào, hắn đã là chủ nhân của Linh Không Tiên Hồ Lô, đã lấy được năng lực điều khiển nó. Đoàn linh tính kia của Linh Không Tiên Hồ Lô nếu không muốn chậm rãi tiêu tán, liền chỉ có một lựa chọn, cái kia chính là cùng tinh thần lạc ấn của hắn dung hợp.

 
Tuy đoàn linh tính kia không cam lòng, lại càng không muốn như vậy nhạt nhòa.

 
Vòng quanh tâm thần lạc ấn của Mộ Hàn chạy chỉ chốc lát, nó bắt đầu rót vào. Đối với nó chủ động dung hợp, Mộ Hàn tự nhiên là cầu còn không được, Tiên phẩm Đạo Khí có được linh tính so sánh với Tiên phẩm không có linh tính muốn lợi hại nhiều lắm. Bất tri bất giác, cái linh tính kia đã cùng tâm thần lạc ấn dung làm một thể.

 
- Xong!

 
Mộ Hàn hưng phấn huy vũ nắm đấm vài cái.

 
Dùng Tuyệt phẩm Đạo Khí Thái Vi Tinh Bàn áp chế, dùng tiên lực dẫn dụ, lại mượn nhờ Thần Cung chi lực dùng tốc độ nhanh nhất đem tinh thần của mình khắc ở đầu mối Đạo Khí.

 
Tuyệt phẩm Đạo Khí, tiên lực cùng với Thần Phẩm Tâm Cung, ba cái này thiếu một thứ cũng không được.

 
Chỉ cần thiếu đi một thứ, Mộ Hàn mới là Thần Hải Cảnh liền không có khả năng thu phục Tiên phẩm Đạo Khí này. Không có Thái Vi Tinh Bàn, tự nhiên hết thảy cũng không có gì đáng nói, mà không có tiên lực, liền không có khả năng đem đoàn linh tính kia dẫn đi, mà không có Thần Phẩm Tâm Cung, chỉ sợ không đợi đem tâm thần lạc ấn đi vào, Tiên phẩm linh tính đã phản hồi.

 
- Hô!

 
Mộ Hàn áp chế kích động trong lồng ngực, ý niệm khẽ nhúc nhích, Linh Không Tiên Hồ Lô đã thu liễm tia sáng trắng, lung lay cách tế đàn, rơi vào trên lòng bàn tay của hắn.

 
15-02-2015, 10:54 AM

 
Lôi Đế

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 898: Khốn Linh Đại Trận


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Tiên khí rốt cục tới tay.

 
Nhìn xem hồ lô trắng noãn như tuyết, óng ánh như ngọc trong tay Mộ Hàn, Thanh Hỏa có chút đỏ mắt.

 
Bất quá, nó cũng tinh tường, mình chỉ là khôi lỗi của Mộ Hàn, cái tiên phẩm đạo khí này đã bị Mộ Hàn đạt được, liền không phải mình có khả năng ngấp nghé rồi. Ý niệm một chuyến, Thanh Hỏa lại có chút rục rịch:

 
- Mộ Hàn, chúng ta tiếp tục ở trong điện tìm xem, nhìn xem còn có bảo vật khác hay không.

 
- Tốt!

 
Mộ Hàn thở sâu, liền phiêu lạc khỏi tế đàn, chợt nghe được ngoài điện truyền đến một hồi kêu to vội vàng.

 
- Nhanh lên đi qua, cái khe hở này muốn phong bế rồi!

 
- Không tốt, những Ma Linh nhân kia trở lại rồi!

 
Thanh âm của Thanh Hỏa bỗng nhiên ở trong Tâm cung Mộ Hàn vang lên.

 
- Đi!

 
Mộ Hàn cả kinh, ý niệm tầm đó, Thanh Hỏa cùng Linh Không Tiên Hồ Lô kia đã tiến vào Tử Hư Thần cung, Mộ Hàn đồng thời vận hành Thái Hư động thần quyết cùng Tu Di Thượng Pháp, đem khí tức thu liễm đến mức tận cùng, mà thân hình thì dùng tốc độ nhanh nhất giấu kín đến trong không gian vừa mới ngưng tụ ra kia.

 
Nhưng mà, Mộ Hàn vẫn là đánh giá thấp tốc độ những Ma Linh tộc cường giả kia.

 
Ngay thời điểm Mộ Hàn chuẩn bị hướng ngoài điện dời đi, những thân ảnh màu trắng khéo léo đẹp đẽ kia đã xuất hiện ở cửa đại điện, đúng là chín vị Ma Linh tộc Hư Kiếp cường giả kia.

 
- Ba gia hỏa kia hẳn là võ đạo tu sĩ của Bảo Tiên Thiên Vực Côn Luân tiên phủ. Thật sự là đáng tiếc, lại để cho bọn hắn chạy thoát rồi!

 
- Chúng ta phải nắm chặc thời gian! Bọn hắn có thể đánh vỡ không gian bích chướng kia một lần, liền có thể đánh vỡ hai lần, chỉ sợ dùng không được bao dài thời gian, bọn hắn sẽ mang theo càng nhiều Hư Kiếp tu sĩ nữa xuất hiện.

 
- Không cần phải lo lắng, cái Thiên Ma Phong Thần trận này rất nhanh liền có thể bố trí xong. Ngày đại trận thành công vận chuyển, chính là thời điểm thu tiên phẩm đạo khí kia! Ai, ngược lại là Bích Lạc Tiên Tuyền kia thập phần đáng tiếc, cũng không biết nó là như thế nào biến mất, nếu có tiên tuyền kia. Chúng ta hôm nay liền có thể hoàn thành đại trận.

 
...

 
Tiến vào điện, chín tên Ma Linh tộc cường giả tựa như đom đóm, thân ảnh vụt sáng chợt hiện, lại như là sao chổi ở trong mê cung kia rất nhanh tiến lên.

 
- Thiên Ma Phong Thần trận? Cái thông đạo mê cung thoạt nhìn giống như ảo giác kia, đúng là đại trận mà những Ma Linh tộc nhân này dùng để thu phục chiếm được tiên khí?

 
Thời điểm ý niệm Mộ Hàn thay đổi thật nhanh, chín đạo thân ảnh kia đã xuyên qua mê cung. Mà khi bọn hắn đến dưới tế đàn, thân hình lập tức đều cứng lại rồi, nguyên một đám ngây ra như phỗng.

 
- Tiên khí? Tiên khí ở đâu?

 
- Linh Không Tiên Hồ Lô không thấy nữa rồi...

 
- Không tốt! Tại đây còn có người?

 
...

 
Một lát sau, tiếng nổ lớn xôn xao, trên mặt những Ma Linh tộc cường giả kia tràn đầy kinh ngạc cùng phẫn nộ khó có thể che dấu.

 
- Truy! Nhất định phải đem tiên khí cướp về!

 
- Truy? Người cũng không có gặp, chúng ta đi đâu truy?

 
- Đích thị là võ đạo tu sĩ của Côn Luân tiên phủ lấy đi... Sau khi ly khai nơi này, chúng ta trực tiếp giết đến tận Côn Luân tiên phủ là được!

 
...

 
Mọi người ngươi một lời ta một câu, tình cảm quần chúng rào rạt.

 
- Yên tĩnh!

 
Thanh âm hét to đột nhiên nổ vang, cực kỳ uy nghiêm. Mọi người lập tức an tĩnh lại, hơn mười ánh mắt tất cả đều rơi vào trên người một người trong đó, đúng là Ma Linh tộc cường giả có được tu vị ngũ trọng Hư Kiếp kia. Chỉ thấy thân ảnh hắn lóe lên, liền xuất hiện ở trên đỉnh tế đàn, cái mũi Híz-khà zz Hí-zzz, Híz-khà zz Hí-zzz mà co rúm lên.

 
Ma Linh tộc cường giả khác thấy hắn ngửi, đều nhanh đi tới dưới tế đàn.

 
Thấy thế, Mộ Hàn âm thầm kinh hãi, chỗ Ma Linh tộc nhân kia giờ phút này ở, đúng là vị trí lúc trước hắn đứng, khá tốt sau khi giấu kín bắt đầu lại thoáng di động khoảng cách một chút, bằng không thì rất có thể bị hắn phát hiện. Đương nhiên, coi như là hiện tại, cũng không có thể nhất định an toàn.

 
- Ồ?

 
Ma Linh tộc cường giả kia kinh ngạc mà thở nhẹ ra thanh âm, chợt lại trầm giọng nói.

 
- Trong điện này còn có mùi người nọ. Hơn nữa là vừa mới lưu lại, ở đây mới gián đoạn. Rất có thể là phát hiện chúng ta mới đột nhiên giấu kín lên. Bởi vậy có thể phán đoán, người nọ rất có thể còn ẩn thân trong điện.

 
Có chút dừng lại, Ma Linh tộc cường giả kia xoay chuyển lời nói:

 
- Bất quá, cũng không thể xem nhẹ khả năng hắn đã chạy ra ngoài điện... Đông Phong, ngươi đi Nam môn trông coi!

 
- Vâng!

 
- Tác Siêu, ngươi đi chỗ cửa vào mà tu sĩ Côn Luân tiên phủ mở ra kia!

 
- Vâng!

 
Bóng trắng tật tránh, hai đạo thân ảnh đã ly khai cung điện.

 
- Nam môn? Có lẽ là Nam Tiên Môn không thể nghi ngờ, bọn hắn quả nhiên cũng là từ Nam Tiên Môn tiến vào nơi này!

 
Mộ Hàn ý niệm nhanh quay ngược trở lại, nhíu mày, chỗ đó đã có người giữ vững vị trí, muốn lặng lẽ đi ra ngoài đã là không thể nào. Đúng lúc này, Ma Linh tộc cường giả kia lần nữa hét lớn:

 
- Chư vị, Cự Ma Khốn Linh Đại Trận!

 
- Vâng!

 
Cơ hồ ở nháy mắt thanh âm rơi xuống, bảy đạo thân ảnh còn lại đã phân biệt chiếm cứ bảy phương vị bất đồng, mà chỗ ngũ trọng Hư Kiếp Ma Linh tộc cường giả kia đứng, đúng là cửa vào đại điện. Sau một khắc, trong tay bảy Ma Linh tộc cường giả đồng thời nhiều ra một cái mâm tròn tinh xảo.

 
Cái mâm tròn kia so với thân thể bọn hắn lớn hơn mấy lần, thoạt nhìn thập phần quái dị.

 
- Khởi trận!

 
Trong tiếng hét to, bảy cái mâm tròn đồng thời kịch liệt rung động lắc lư, chợt liền thấy một đạo hư ảnh màu đen từ trong mâm tròn bay lên, kịch liệt bành trướng. Chỉ trong chớp mắt công phu, bảy đạo hư ảnh kia đã đụng chạm tới đỉnh cung điện, mà thân thể thì tiếp tục khuếch trương.

 
- Ân?

 
Trong tâm Mộ Hàn lộp bộp nhảy dựng, không sai biệt lắm ở bảy đạo hư ảnh kia xuất hiện trong nháy mắt, hắn liền cảm ứng được bảy cổ khí tức dị thường bàng bạc ở trong cung điện tung hoành xen kẽ, đúng là đẩy không gian hắn ẩn thân kia bay tới bay lui, không ngừng ở không gian trong điện qua lại di động.

 
- Như vậy xuống dưới, sớm muộn sẽ bạo lộ!

 
Ngay thời điểm Mộ Hàn hiện lên ý nghĩ này, chẳng những bảy đạo hư ảnh màu đen kia thân hình đã liền làm một thể, mười bốn cánh tay cực lớn của chúng cũng đột nhiên kéo dài vươn ra, lẫn nhau gia điệp, tiếp theo rất nhanh khuếch trương, lại cũng như thân thể vậy, chặt chẽ liên tiếp, kết nối lại với nhau. Giờ phút này, bảy đạo hư ảnh kia đúng là ngưng tụ trở thành một cái khung vuông hình dáng hắc tráo cực lớn, đem không gian cung điện toàn bộ bao trùm ở bên trong.

 
Chốc lát về sau, ở trong hắc tráo to lớn như nhấc lên phong ba sóng biển, vô số kình khí mạnh mẽ từ bốn phía dũng mãnh vào, tùy ý tung hoành, đem mảnh không gian này trở nên cuồng loạn vô cùng. Tiểu không gian mà Mộ Hàn ẩn thân kia, tựa như một thuyền lá nhỏ trong biển rộng, bốn phía phiêu diêu bất định.

 
Oanh!

 
Thanh âm rung trời động địa bỗng dưng vang lên, hắc tráo cực lớn kia đột nhiên co rút lại, đem không khí cũng lách bạo, mà không gian trong tráo thì trở nên càng thêm hỗn loạn, kình khí điên cuồng tàn sát bừa bãi ra giống như có thể đem phiến hư không này xoắn nát bấy. Trong lúc nhất thời, tiếng xé gió sắc lạnh, the thé liên tiếp.

 
- Ta lại thành cá trong chậu rồi...

 
Mộ Hàn lập tức ý thức được chỗ tàn nhẫn của Cự Ma Khốn Linh Đại Trận kia.

 
Nếu mình thật sự còn ẩn thân ở trong điện phủ, bảy tên Ma Linh tộc cường giả kia chỉ cần để cho hắc tráo kia tầng tầng đẩy mạnh, có thể từng bước một thu nhỏ lại không gian hoạt động của mình.

 
- Tuyệt không thể ngồi chờ chết!

 
Mộ Hàn ý niệm tầm đó, cái tiên phẩm đạo khí Linh Không Tiên Hồ Lô kia vừa mới thu phục chiếm được đã nhảy ra tâm cung, đi ra không gian thật nhỏ y hệt hơi bụi kia, hiển lộ ra ở trong hắc tráo.

 
17-02-2015, 03:12 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 899: Sinh Tử Một Đường


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Linh Không Tiên Hồ Lô!

 
- Cái kiện tiên phẩm đạo khí kia đi ra!

 
- Hắn là ở chỗ này!

 
...

 
Tiếng kinh hô liên tiếp vang lên, trên mặt bảy tên Ma Linh tộc cường giả đều toát ra chi sắc kích động, cái hắc sắc phương tráo cực lớn kia dùng tốc độ càng nhanh áp súc.

 
Hô!

 
Nháy mắt qua đi, không gian nhỏ bé kia đã nghiền nát, thân ảnh Mộ Hàntheo sát ở phía sau Linh Không Tiên Hồ Lô hiện ra, mà sau một khắc, thân hình thon dài của Mộ Hàn đã hóa thành một đạo lưu quang, chui vào trong miệng hồ lô, chợt, một mảnh không gian rộng lớn tiến nhập ánh mắt MộHàn.

 
Từ bên ngoài xem, Linh Không Tiên Hồ Lô cũng không lớn, nhưng nội bộ không gian đã có phương viên vài trăm mét.

 
Hơn nữa, ở trong hồ lô lại tràn ngập một loại lực lượng cực kỳ tinhkhiết, không có chút tạp chất nào. Sau khi tâm thần lạc ấn dung nhập đạo khí, Mộ Hàn đã biết được, cái đạo khí này sở dĩ có thể giúp người tuluyện, là vì nó có được công năng đem lực lượng chiết xuất. Luyện hóalực lượng không chứa chút tạp chất nào, có thể làm tốc độ tu luyện tăngnhiều.

 
- Ồ? Đó là cái gì?

 
Phút chốc, ánh mắt của Mộ Hàn bị năm viên cầu ánh vàng rực rỡ hấp dẫn.

 
Chúng đang lẳng lặng lơ lửng ở trong không gian hồ lô, chỉ cỡ nắm taytrẻ mới sinh, thế nhưng mà, Mộ Hàn lại ẩn ẩn có thể cảm giác được, ởtrong năm khỏa kim cầu kia ẩn chứa lực lượng cực kỳ khủng bố, hơn nữa,trong kim cầu để lộ ra khí tức, cũng làm cho Mộ Hàn có một tia cảm giácquen thuộc.

 
Hỗn Nguyên tinh khí?

 
Trong đầu nhịn không được hiện lên mấy chữ này, Mộ Hàn phút chốc bật thốt lên kinh hô, Hỗn Nguyên Kim Châu?

 
Cảm giác kinh hỉ tự nhiên sinh ra, trên mặt Mộ Hàn không khỏi lộ ra vuivẻ khó có thể che dấu. Ma Linh tộc cường giả cùng bọn người Hỏa Sát,Tiêu Kiêu liên tiếp xuất hiện, để cho Mộ Hàn đối với tìm được Hỗn Nguyên Kim Châu đã không ôm bao nhiêu hi vọng, lại không nghĩ rằng trong LinhKhông Tiên Hồ Lôcó năm khỏa!

 
Cái này cuối cùng có thể đối với sơn chủ khai báo!

 
Cổ Thương Phong đối với Mộ Hàn có ân huệ không nhỏ, đã có năm khỏa HỗnNguyên Kim Châu, đợi lúc nhìn thấy hắn. Mộ Hàn tự nhiên sẽ không keokiệt cho hắn một khoả. Bất quá, bây giờ còn là trước từ trong Cự Ma khốn linh đại trận này thoát ly, nếu như không có thể trở về, hết thảy cũngchỉ là hoa trong gương, trăng trong nước.

 
Ông!

 
Mộ Hàn tâm niệm vừa động, Linh Không Tiên Hồ Lô run lên bần bật, bạo tán ra ức vạn đạo sáng trắng sáng chói, chợt liền phá không gào thét mà đi, nhanh chóng như bôn lôi.

 
Trong khoảng điện quang hỏa thạch, cái tiên phẩm đạo khí này liền lấy thế lôi đình vạn quân đánh lên hắc sắc phương tráo.

 
Oanh!

 
Phảng phất mấy vạn cân thuốc nổ bị đồng thời nhen nhóm. Thanh âm nổ đùng kinh thiên động địa kích động ra, hắc sắc phương tráo kia kịch liệt dao động run lên một cái, một đạo khe hở hẹp dài lấy tốc độ mắt thường cóthể nhìn tràn ra. Mộ Hàn thấy thế, mừng rỡ trong lòng, Linh Không TiênHồ Lô lần nữa mãnh liệt mà đụng tới.

 
- Biến trận!

 
Cửa đại điện cái Ma Linh tộc cường giả kia sắc mặt khẽ biến, bỗng dưng rống to lên tiếng.

 
Trong tích tắc, mâm tròn trong tay bảy tên Ma Linh tộc cường giả đúng là xoay tròn, từng sợi hồng mang kích sắc mà ra. Theo mâm tròn chuyểnđộng, trong mâm lộ ra hồng mang trở nên càng ngày càng đậm hơn, mà cáiphương tráo đã co rút lại chỉ còn dài mấy chục thước kia cũng từ hắcthành hồng.

 
Chợt, đạo khe hở bị Linh Không Tiên Hồ Lô phá khai kia đã bắt đầu lắp đầy.

 
Mà lúc này, Linh Không Tiên Hồ Lô lại lôi cuốn lấy tia sáng trắng hoamắt. Ở giữa cái khe hở sắp phong bế kia đụng mạnh. Linh Không Tiên Hồ Lô rốt cuộc là tiên phẩm đạo khí, cho dù mấy vạn năm chưa từng thụ tiênlực tẩm bổ, lại cũng không phải đơn giản có thể ngăn cản được, huống chi lần này Mộ Hàn thậm chí đem tia tiên lực trân quý kia của mình cũngdung nhập đến trong Linh Không Tiên Hồ Lô, làm cho nó bạo phát ra uy lực so sánh với lần trước càng cường đại hơn.

 
Oanh!

 
Trong tiếng nổ vang cực lớn, đạo khe hở dài nhỏ kia trán liệt càng rộng, đủ để cho hồ lô xuyên qua.

 
Ngya cả Mộ Hàn cái người khởi xướng này, giờ phút này cũng nhịn khôngđược cảm thấy ngoài ý muốn, hắn nguyên bản đã làm xong chuẩn bị lần thứba, thậm chí là lần thứ tư đập đến. Nhưng không ngờ hai lần va chạm đãthành công. Cực kỳ ngắn ngủi ngây người qua đi, Mộ Hàn ý niệm tầm đó,Linh Không Tiên Hồ Lô đã lao ra khe hở, như là sao chổi hướng ngũ trọngHư Kiếp Ma Linh tộc cường giả ở cửa đại điện kia bạo kích mà đi, kíchthích một hồi rít gào chói tai.

 
Ma Linh tộc cường giả kia hiển nhiên không nghĩ tới Linh Không Tiên HồLô còn có thể phát huy ra uy thế cường hãn như thế, nhanh như vậy liềnđánh vỡ Cự Ma khốn linh đại trận phong tỏa, sắc mặt trở nên hết sức khócoi, đối với cái tiên phẩm đạo khí này nhất định phải được lại trở nêncàng thêm mãnh liệt.

 
Mấy năm chưa từng ân cần săn sóc, còn có thể có uy lực như vậy, nếu Linh Không Tiên Hồ Lô kia khôi phục đến lúc toàn thịnh, uy lực sẽ là kinhngười bực nào?

 
- Lưu lại cho lão phu!

 
Tiếng hét phẫn nộ lao ra yết hầu, lập tức Ma Linh tộc cường giả kia đãđiện chớp mà ra, tay phải đã dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai xémở phiến sáng trắng chướng mắt kia, rắn rắn chắc chắc mà khắc ở trên hồlô, lực đạo mênh mông như sóng to gió lớn mãnh liệt mà ra, phảng phấtđem phiến khu vực ở cửa đại điện này đều hóa thành đại dương mênh mông.

 
Hô!

 
Linh Không Tiên Hồ Lô kia đã theo khe hở trở nên huyết hồng gào thét màqua, lại lập tức lùi lại vài trăm mét. Trong không gian Hồ lô, Mộ Hàncũng là tâm thần đại chấn, một kích chi lực của ngũ trọng Hư Kiếp cườnggiả, lực va chạm khủng bố còn vượt xa lúc Linh Không Tiên Hồ Lô va chạmphương tráo kia.

 
Nếu không phải Linh Không Tiên Hồ Lô này là cực phẩm tiên khí, vừa rồithoáng một phát kia chỉ sợ có thể làm cho hắn hư hao, mà Mộ Hàn ẩn thân ở trong tiên khí cũng rất có thể sẽ gặp trọng thương.

 
- Phải mau chóng thoát thân!

 
Mộ Hàn thần sắc ngưng trọng, Linh Không Tiên Hồ Lô gặp công kích, linhhồn của hắn cũng sẽ gặp ảnh hưởng thật lớn. Vừa rồi loại trình độ côngkích này, hắn có thể thừa nhận được lần một lần hai, lại không có khảnăng thừa nhận mười lần, hai mươi lần, nếu không thể lập tức rời đi,thật có thể nguy hiểm!

 
Nghĩ lại tầm đó, phiến Thần Hải trong bụng thiên anh kia của Mộ Hàn kịch liệt sôi trào, trong nháy mắt, cơ hồ tất cả chân nguyên trong cơ thểđều theo song chưởng đổ xuống mà ra, thao thao bất tuyệt mà dũng mãnhvào trong Linh Không Tiên Hồ Lô, theo đạo vân rậm rạp kia hăng hái lưuchuyển.

 
Ông!

 
Trong tiếng chiến minh rung trời động địa, Linh Không Tiên Hồ Lô bạo tán ra tia sáng trắng đúng là đầm đặc mấy lần.

 
Nháy mắt sau đó, cái tiên phẩm đạo khí này đúng là cứ thế mà ngừng lạixu thế rút lui, tiếp theo không chút nào dừng lại, dùng tốc độ càngnhanh phóng tới bên trái cung điện.

 
- Trốn chỗ nào!

 
Hai gã Ma Linh tộc cường giả cách gần đó thấy thế giận dữ, hai tay nhưHồ Điệp xuyên hoa hăng hái vũ động, từng đạo hắc mang xé rách hư không,như dải lụa tịch cuốn tới. Chỉ có điều lúc này Linh Không Tiên Hồ Lô kia bạo phát ra tốc độ thật sự quá nhanh, những hắc mang kia liên tiếp rơivào phía sau.

 
Bất quá, những hắc mang kia thấu tràn ra lực đạo vẫn là tai họa đến Linh Không Tiên Hồ Lô, như cự chùy gõ trống, bang bang không ngừng bên tai.

 
Oanh!

 
Trong chớp mắt, Linh Không Tiên Hồ Lô đã xuyên qua vài trăm mét khônggian, hung hăng đánh lên vách tường cung điện. Tòa cung điện này kỳ thật cũng coi là một kiện Thánh phẩm đạo khí phẩm chất thật tốt, nhưng ởLinh Không Tiên Hồ Lô va chạm mãnh liệt như thế, vách tường chắc chắnkia lại như đậu hủ đã phá vỡ một cái động lớn.

 
Hô!

 
Những Ma Linh tộc cường giả kia đã đuổi theo phía sau, Mộ Hàn không dámcó chút chần chờ, Linh Không Tiên Hồ Lô lập tức hóa thành một đạo bạchmang, đón lấy cát đá đầy trời từ cửa động xông ra ngoài.

 
...

 
- Đừng cho hắn chạy!

 
- Truy!

 
- Bắt lấy hắn!

 
...

 
Tiếng hét phẫn nộ liên tiếp vang lên, bảy tên Ma Linh tộc cường giả cơ hồ đồng thời theo cái phá động kia xông ra ngoài.

 
Bên ngoài cung điện, Mộ Hàn cực lực thúc dục Linh Không Tiên Hồ Lô, nhưgió bay điện chớp mà hướng phương hướng Nam tiên môn gào thét mà đi, tốc độ nhanh đến cực điểm.

 
Trăm mét phía sau, bảy tên Ma Linh tộc cường giả chặt chẽ đi theo.

 
Song phương hăng hái truy đuổi, thoáng qua mấy trăm dặm, không gian bích chướng màu da cam kia mơ hồ ngay trước mắt.

 
- Chặn đứng hắn!

 
Thanh âm hét to đột nhiên ở trong thiên địa nổ vang, như lôi đình sét đánh.

 
Đối diện chính là một gã nhị trọng Hư Kiếp Ma Linh tộc cường giả, thờiđiểm phát giác được Linh Không Tiên Hồ Lô phóng tới mình, một đạo hư ảnh màu đỏ như máu cực lớn đã từ trong cơ thể hắn bay lên, cao tới vài trăm mét, giống như một tòa cự sơn đứng lặng trước cửa vào Nam tiên môn.

 
- Thật sự là trước có cường địch, phía sau có truy binh!

 
Trong không gian Hồ lô, Thanh Hỏa sớm bị thả ra tâm cung, phát giác được Mộ Hàn giờ phút này gặp phải tình huống, dù nó từng đã là tam trọng HưKiếp cường giả, cũng nhịn không được cảm thấy rất đau đầu.

 
- Thanh Hỏa, Ma Linh tộc nhân phía trước kia liền giao cho ngươi rồi!

 
Mộ Hàn cắn răng nói.

 
- Dùng thực lực của ta bây giờ, không phải là đối thủ của hắn.

 
Thanh Hỏa mặt mũi tràn đầy cười khổ, nó hiện tại đã đem U Ảnh tộc HưKiếp cường giả tên gọi Kỷ Xương kia hấp thu dung hợp, tu vị khôi phụcđến nhất trọng Hư Kiếp đỉnh phong, cùng nhị trọng Hư Kiếp Ma Linh tộcnhân đối diện kia vẫn có chút chênh lệch.

 
- Ta biết rõ! Yên tâm, ta sẽ phối hợp với ngươi!

 
Mộ Hàn hung ác nói.

 
...

 
Theo Linh Không Tiên Hồ Lô phi tốc xuyên thẳng qua, khoảng cách song phương không ngừng thu nhỏ lại.

 
Hai mươi dặm, mười dặm... tám dặm, năm dặm... Chẳng những Mộ Hàn cùngThanh Hỏa ngưng thần nín hơi, lẳng lặng chờ đợi, đối diện nhị trọng HưKiếp Ma Linh tộc cường giả kia, cũng đã vận sức chờ phát động, hư ảnhhuyết hồng to lớn giống như điêu khắc, hai con ngươi như đèn lồng lạnhlùng mà ngóng nhìn lấy hồ lô kịch liệt dựa sát vào kia.

 
Ba dặm... Hai dặm...

 
Một dặm!

 
- Động thủ!

 
Mộ Hàn hét lớn một tiếng, Linh Không Tiên Hồ Lô nguyên bản dựng đứng đột nhiên chuyển hướng tiền phương, Nguyệt Thần Mi Ấn của Thanh Hỏa từtrong miệng hồ lô kích xạ ra, trong khoảnh khắc liền hóa thành một thanh Viên Nguyệt Loan Đao, đúng là trực tiếp xé rách Hư Không, chém về phíaMa Linh tộc nhân kia.

 
Thời khắc mấu chốt, Thanh Hỏa không có bất kỳ giữ lại, vừa ra tay liềntoàn lực đánh ra, dùng bản thể Nguyệt Thần Mi Ấn trực tiếp phát độngcông kích. Gần như cùng thời khắc đó, một đạo tử mang cũng lao ra khônggian hồ lô, giống như một đạo thiểm điện tử sắc vô cùng cuồng bạo, đồngdạng hướng Ma Linh tộc nhân kia bắn mạnh tới.

 
Đây cũng là Cửu Long Lôi Vương đao của Mộ Hàn. Hiện nay, Mộ Hàn bất tiện vận dụng vạn đạo anh lôi kia, nhưng sử dụng cái Thánh phẩm đạo khí này, lại không cần có cái gì cố kỵ.

 
- U Ảnh tộc?

 
Trước sau hai phe Ma Linh tộc cường giả đều là lên tiếng kinh hô. Nguyên bản bọn hắn cho rằng gia hỏa đánh cắp Linh Không Tiên Hồ Lô này cũng là tới từ Côn Luân tiên phủ, lại không nghĩ rằng là U Ảnh tộc nhân trongCửu Đại Dị Tộc. Hơn nữa từ Nguyệt Thần Mi ấn đến xem, vẫn là U Ảnh tộcẢnh hầu.

 
- Nhất trọng Hư Kiếp?

 
Bất quá giật mình quy giật mình, tên Ma Linh tộc nhân đối diện kia phảnứng lại không chậm chút nào, bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng vung lên, hư ảnhto lớn kia liền vội kịch biến huyễn, lập tức hóa thành một đạo nước lũhuyết hồng, ầm ầm hướng Cửu Long Lôi Vương đao cùng Nguyệt Thần Mi Ấnbiến thành Viên Nguyệt Loan Đao gào thét mà đi.

 
Xùy~~! , Xùy~~!

 
Song phương hăng hái tiếp cận, không có một hồi, Viên Nguyệt Loan Đaocùng Cửu Long Lôi Vương đao đã cắt nhập chính giữa đạo huyết sắc nước lũ kia. Giờ khắc này, nước lũ kia phảng phất biến thành vũng bùn đặc dínhđến cực điểm, Viên Nguyệt Loan Đao đi về phía trước tốc độ càng ngàycàng chậm, nhưng Cửu Long Lôi Vương đao lại thế như chẻ tre.

 
Trong chớp mắt, Cửu Long Lôi Vương đao đã xuyên thấu nước lũ, đến trướcmặt Ma Linh tộc cường giả kia, khí tức màu tím sáng chói cơ hồ đem cỗthân hình kia chôn vùi.

 
- Đường này bất thông, trở về cho ta!

 
Ngắn ngủi kinh ngạc qua đi, trong miệng Ma Linh tộc cường giả kia cườilạnh ra tiếng, đúng là trực tiếp một quyền oanh hướng mũi đao Cửu LongLôi Vương đao kia. Nắm đấm kia tuy nhỏ, nhưng trong nắm đấm bạo phát ralực lượng lại cực kỳ kinh người, cho dù phía trước hoành lấy chính làmột ngọn núi, cũng có thể một quyền đánh bại.

 
Nhưng mà, ở lúc nắm tay nhỏ sắp đụng chạm lấy Cửu Long Lôi Vương đao,chỗ mũi đao sắc bén kia đột nhiên hiển lộ ra một tia sáng trắng, từ đóđể lộ ra khí tức mênh mông, thâm thúy mà lại bàng bạc vô cùng, làm chongười tâm thần vì sợ mà tâm rung động không thôi, nhịn không được sinhra một loại cảm giác cực kỳ nhỏ bé.

 
- Tiên lực!

 
Nhị trọng Hư Kiếp Ma Linh tộc cường giả kia đứng mũi chịu sào, đồng tửkhông khỏi đột nhiên co lại, hoảng sợ thét lên, đúng là cứ thế mà thuhồi nắm đấm, hướng bên hông lướt ngang mà đi.

 
Hô!

 
Trở ngại phía trước biến mất, Cửu Long Lôi Vương đao lập tức dùng xu thế dễ như trở bàn tay xé ra đạo huyết sắc nước lũ kia, đánh lên không gian bích chướng màu da cam, một đạo khe hở rộng hai thước nhất thời hiển lộ ra. Mà ở sau khe hở kia, đúng là thông đạo thẳng đến Nam tiên môn.

 
Ông!

 
Viên Nguyệt Loan Đao cấp tốc rung động lắc lư, vô số lưỡi đao xuyên suốt đi ra, hướng bốn phương tám hướng mang tất cả mà đi. Sau khi Ma Linhtộc cường giả kia bỏ chạy, đạo nước lũ y hệt vũng bùn kia mất đi ướcthúc, lập tức đã bị thiết cát thành vô số mảnh vỡ, ngay sau đó, ViênNguyệt Loan Đao kia đã thoát ly nước lũ trói buộc.

 
- Nhanh lên! Nhanh lên...

 
Cửu Long Lôi Vương đao cùng Nguyệt Thần Mi Ấn lần lượt trở về, mà trongkhông gian hồ lô, Mộ Hàn đang thúc dục đạo vân trong miệng càng khôngngừng nói lẩm bẩm, khuôn mặt tuấn mỹ trở nên có chút dữ tợn. Hắn biếtrõ, cái tiên lực kia chỉ có thể hù sợ đối phương nhất thời, dùng khôngđược bao lâu, bọn hắn sẽ tỉnh ngộ lại, nếu không thể ở trước khi đốiphương một lần nữa ngăn cửa vào lại tiến vào khe hở, sợ là rất khó ởtrong Ma Linh tộc nhân vây khốn thoát thân.

 
- Ngăn hắn lại! Ngăn hắn lại! Hắn không phải Võ tiên!

 
Quả nhiên, tiếng kêu vội vàng rất nhanh liền từ ngoài vài trăm mét phíasau truyền đến, trong cơ thể bảy tên Ma Linh tộc cường giả kia cơ hồđồng thời mãnh liệt bắn ra một đạo lưu quang huyết hồng, như mũi tên rời cung xông hướng Linh Không Tiên Hồ Lô tiền phương, những nơi đi qua, ởtrên hư không để lại bảy vết nứt không gian hẹp dài.

 
Đúng lúc này, tên nhị trọng Hư Kiếp Ma Linh tộc nhân kia cũng từ trong kinh hãi phục hồi tinh thần lại.

 
Mặc dù hắn không biết U Ảnh tộc nhân đánh cắp Linh Không Tiên Hồ Lô kiavì sao có được tiên lực, nhưng nó khẳng định không thể nào là tồn tại Võ tiên cảnh. Bằng không mà nói, sau khi đạt được Tiên phẩm đạo khí sẽkhông cần giấu kín chạy trốn, đường đường Võ tiên cường giả nếu hiệnthân, mấy người bọn họ ai dám ngăn cản?

 
- Đứng lại!

 
Tên Ma Linh tộc cường giả bị tiên lực dọa lùi kia có chút thẹn quá hoágiận, trong miệng bạo rống một tiếng, thân hình nho nhỏ phá không, cũnghướng chỗ khe hở không gian bích chướng kia phóng đi.

 
- Lại nhanh một chút! Lại nhanh một chút

 
Phát hiện Ma Linh tộc nhân kia đã hăng hái tới gần khe hở, Mộ Hàn cangthem gấp gáp, tiên lực cùng Cửu Long Lôi Vương đao chia lìa, lần nữadung nhập Linh Không Tiên Hồ Lô. Cái tiên phẩm đạo khí này tốc độ thoáng chốc nhanh một chút nữa, rốt cục ở trước khi Ma Linh tộc cường giả kiađuổi theo trong tích tắc tiến nhập chính giữa khe hở.

 
Rầm rầm rầm...

 
Mộ Hàn như trút được gánh nặng mà thầm nhả ra khí, Linh Không Tiên Hồ Lô liền kịch liệt chấn động, nháy mắt thời gian cũng chưa tới, bảy đạohuyết sắc lưu quang kia lần lượt rơi vào phía sau hồ lô.

 
17-02-2015, 03:12 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 900: Trở Về Bảo Tiên Thiên Vực


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Không tốt!

 
Ở trong không gian Hồ lô, thân hình Mộ Hàn đại chấn, chỉ cảm thấy Tử HưThần cung giống bị một thanh cự chùy hung hăng gõ trúng đòn nghiêmtrọng, Tuyệt Phẩm Tâm cung có thể thừa nhận được, nhưng linh hồn Mộ Hàncó chút gánh không được, miệng không tự chủ được mở ra, liên tiếp phunra mấy ngụm máu tươi.

 
Thoáng chốc, Mộ Hàn giống như bệnh nặng một hồi, sắc mặt trở nên trắng như tờ giấy.

 
- Thanh Hỏa, hủy diệt thông đạo đằng sau!

 
- Minh bạch!

 
Lưu quang màu hồng lao ra miệng hồ lô, Nguyệt Thần Mi Ấn kia lập tức hóa thành Viên Nguyệt Loan Đao, từng đạo lưỡi đao cực lớn như dải lụa huysái mà ra, liên tiếp oanh ở trên vách đá thông đạo đằng sau Linh KhôngTiên Hồ Lô, kình khí mạnh mẽ điên cuồng mà tàn sát bừa bãi, kích thíchtừng thanh âm nổ đùng.

 
Cái thông đạo này vốn là không quá vững chắc, đột nhiên bị công kíchmãnh liệt như thế, cũng nhịn không được nữa, ầm ầm nứt vỡ, hóa thành một mảnh hắc ám.

 
- Đáng hận!

 
Chút ít Ma Linh tộc cường giả vừa mới vọt tới khe hở kia vội vàng dừnglại, nhìn xem hư không Hắc Ám bên ngoài, nguyên một đám tức giận đếnkhuôn mặt đỏ bừng, giơ chân tức giận mắng không thôi.

 
Vèo!

 
Trong khe hở thông đạo, Linh Không Tiên Hồ Lô hăng hái xuyên thẳng qua.

 
Giờ phút này, trong linh hồn không ngừng vọt tới từng cơn đau nhức kịchliệt, để cho Mộ Hàn muốn hôn mê, nhưng dù vậy, hắn cũng phải cường chống tiếp tục điều khiển Tiên phẩm đạo khí.

 
Sau khi Thanh Hỏa ra tay, liền giống như đã dẫn phát thuốc nổ, lối đikia theo sát ở phía sau Linh Không Tiên Hồ Lô một đường sụp đổ. Đúng lúc này, Mộ Hàn chỉ cần hơi có dừng lại, Linh Không Tiên Hồ Lô cũng sẽ bịHắc Ám thôn phệ, không biết đình trệ ở chỗ nào trong giới bích khônggian.

 
Đến lúc đó, mặc dù Mộ Hàn không chết, nhưng không có địa đồ Thiên Vựcthế giới, muốn phản hồi Bảo Tiên Thiên Vực, sẽ trở nên càng thêm khókhăn. Đối với chút ít võ đạo tu sĩ có được năng lực vượt qua giới bíchkhông gian kia mà nói, tìm không thấy phương hướng tiến lên, là mộtchuyện cực kỳ kinh khủng.

 
Mộ Hàn phải ở trước khi thông đạo triệt để sụp đổ, đi ra Nam Tiên Môn.

 
Oanh!

 
Oanh...

 
Thời gian lặng yên trôi qua, thông đạo sụp đổ phát ra thanh âm nổ đùng liên tiếp vang lên.

 
Phía trước, Linh Không Tiên Hồ Lô không có chút trì trệ nào, Phong Bạomãnh liệt không ngừng từ trong cái khe bên hông thông đạo rót vào, nhưlưỡi dao sắc bén liên tiếp rút trúng hồ lô.

 
Lại để cho Mộ Hàn cảm thấy vui mừng chính là, cái Linh Không Tiên Hồ Lônày quả nhiên không hổ là tiên khí của Đại Động Tiên Nhân từng dùng qua, đem loại trình độ công kích này tất cả đều ngạnh kháng, không có cho Mộ Hàn ở trong không gian hồ lô tạo thành bất luận ảnh hưởng gì. Mượn nhờcái tiên khí này, tốc độ của Mộ Hàn so với lúc đi vào nhanh hơn mấy lần.

 
Hô!

 
Chỉ trong nháy mắt, lại như đã qua mấy ngày, Mộ Hàn cảm giác hồ lô chợtnhẹ, những Phong Bạo dày đặc bổ trúng Linh Không Tiên Hồ Lô kia độtnhiên biến mất không còn thấy bong dáng tăm hơi.

 
- Đi ra!

 
Linh hồn bị thương lại thao túng Tiên phẩm đạo khí thời gian dài nhưvậy, Mộ Hàn đã cực độ suy yếu, phát giác được bốn phía biến hóa, lạingẩn người mới kịp phản ứng.

 
Cảm ứng đến trong bóng tối đằng sau, Nam Tiên Môn lóe ra ánh sáng âm unhàn nhạt kia, Mộ Hàn kìm lòng không được mà tuôn ra một cỗ cuồng hỉ.

 
Nếu lại chống cự một thời gian ngắn, hắn sẽ hôn mê!

 
Lần này, Mộ Hàn là chân chính như trút được gánh nặng.

 
Hắn cũng bất chấp đi cân nhắc như thế nào phản hồi Bảo Tiên Thiên Vực,lập tức ở trong không gian hồ lô ngồi xuống, vận chuyển Thái Hư độngthần quyết. Thương thế trong linh hồn không thể trì hoãn đi xuống nữa.Bất tri bất giác, tâm thần của Mộ Hàn đã triệt để đắm chìm trong Tử HưThần cung.

 
Cái Linh Không Tiên Hồ Lô kia tựa như phiêu bình trong nước, chậm rì rì ở trong không gian dao động...

 
...

 
Thái Tố cổ thành, đổ nát thê lương, khe rãnh hố sâu tùy ý có thể thấyđược, cơ hồ nhìn không ra bộ dáng lúc trước, thậm chí ngay cả tòa U ẢnhThần Điện mới trùng kiến kia cũng đã biến mất.

 
- Ồ?

 
Trong tiếng hô kinh ngạc, trong phế tích U Ảnh Thần Điện kia lại độtnhiên chui ra một gã nam tử trẻ tuổi. Trên khuôn mặt dị thường tuấn mỹtoát ra hồ nghi chi sắc khó có thể che dấu, trong miệng thầm nói.

 
- Kỳ quái, vậy mà một U Ảnh tộc nhân cũng nhìn không thấy rồi, chẳng lẽ chúng đã buông tha cho Bảo Tiên Thiên Vực?

 
Nam tử trẻ tuổi đúng là Mộ Hàn mới từ giới bích không gian trở về.

 
Đúng lúc này, từ trong cơ thể hắn thấu tràn ra khí tức trở nên càngcường đại hơn, đã đạt đến Thần Hải tam trọng thiên. Vì trị liệu linh hồn thương thế, Mộ Hàn đã luyện hóa đại lượng Thái Tố Tiên Khí, sau khilinh hồn khỏi hẳn, đúng là nước chảy thành sông đột phá đến Thần Hải tam trọng thiên.

 
Đối với Mộ Hàn mà nói, vậy cũng là cái niềm vui ngoài ý muốn.

 
Sau khi tu vị đột phá, Mộ Hàn lập tức bắt đầu hành trình phản hồi Bảo Tiên Thiên Vực.

 
Có Thanh Hỏa cái U Ảnh tộc Ảnh hầu này dẫn đường, Mộ Hàn rất nhẹ nhàngliền trở về biên giới tới gần giới bích không gian Thái Tố cổ thànhnhất. Bất quá, Mộ Hàn sợ sẽ bị vị Võ Tiên cường giả tọa trấn U Ảnh ThầnĐiện kia phát hiện, cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, mà là trướchết để cho Thanh Hỏa đi đến dò đường.

 
Thanh Hỏa mang về tin tức, lại để cho Mộ Hàn có chút giật mình, Thái Tố cổ thành không ngờ không thấy được U Ảnh tộc nhân.

 
Đi theo Thanh Hỏa tiến vào lối đi mà U Ảnh tộc chuyên môn mở đi kia, MộHàn từ giới bích không gian về tới Thái Tố cổ thành, nhìn thấy quả nhiên là một mảnh phế tích không có bất kỳ khí tức nhân loại.

 
- Cũng không biết trận đại chiến kia xảy ra chuyện gì?

 
Mộ Hàn điểm khả nghi mọc lan tràn, hai mắt hoàn quét, tâm thần cũng làhướng bốn phía tản ra, trong nháy mắt, liền đem phương viên mấy ngàn dặm bao trùm ở bên trong.

 
- Linh Tiêu Sơn vẫn còn...Trầm Tiên Cốc không có... Ân? Thái Tố Tiên Khí rõ ràng vẫn tồn tại...

 
Ánh mắt Mộ Hàn sáng ngời.

 
- Thanh Hỏa, đi! Đem những Thái Tố Tiên Khí kia toàn bộ bắt!

 
Hướng Thanh Hỏa mới từ trong phế tích chui đi ra kia phất phất tay, MộHàn đã mãnh liệt bắn ra. Thoáng qua tầm đó, hai người liền xuất hiện ởbên ngoài Trầm Tiên Cốc. Nhìn xem phiến sương mù hơi nước trắng mịt mờkia, trong ánh mắt của Mộ Hàn toát ra vẻ hưng phấn.

 
Nghĩ xong, Linh Không Tiên Hồ Lô đã ở trên hư không thoáng hiện.

 
Thân hình Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, tiến vào trong hồ lô, nháy mắt sau đó,Mộ Hàn liền khống chế tiên phẩm đạo khí này trực tiếp xông vào phiếnsương trắng kia.

 
Oanh!

 
Giống như là đút tổ ong vò vẽ, Thái Tố Tiên Khí bắt đầu khởi động, từbốn phương tám hướng điên cuồng mà xông tới Linh Không Tiên Hồ Lô. MộHàn thấy thế cười to, hấp lực bàng bạc lập tức lộ ra tâm cung, theomiệng hồ lô nhỏ hẹp kia hướng bốn phía lan ra.

 
Hô!

 
Bị cổ hấp phệ chi lực kinh khủng kia dẫn động, lập tức liền gặp mảng lớn mảng lớn Thái Tố Tiên Khí tiến vào Linh Không Tiên Hồ Lô. Hiện tại MộHàn đã không phải ngày xưa có thể so sánh, chẳng những tu vị đột phá đến Thần Hải tam trọng thiên, càng có Linh Không Tiên Hồ Lô cái tiên phẩmđạo khí này, hoàn toàn có thể không kiêng kị mà hấp thu tiên khí.

 
Bên ngoài Hồ lô, Thanh Hỏa cũng đã hành động, mỗi lần lấy tay một trảo,liền có mấy trăm đạo Thái Tố Tiên Khí tiến vào Nguyệt Thần Mi Ấn.

 
Theo thời gian trôi qua, Thái Tố Tiên Khí kịch liệt giảm bớt.

 
Không có qua bao lâu thời gian, đoàn sương mù to lớn kia đã biến mất,tất cả tiên khí toàn bộ hoặc bị Mộ Hàn hấp phệ, hoặc bị Thanh Hỏa trảolấy, không có một đạo bỏ trốn.

 
Một ức lẻ ba vạn!

 
Đem Thái Tố Tiên Khí mà Thanh Hỏa đạt được cũng thu nhập tâm cung, MộHàn cũng nhịn không được bật thốt lên kinh hô, bị số lượng này hung hăng chấn kinh một bả.

 
17-02-2015, 03:12 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 901: Năm Năm


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Hơn 1 vạn Thái Tố Tiên Khí, trong Linh Tiêu sơn tuyệt đại bộ phậnHuyền Hoàng Thái Dương cương khí, hơn nữa khỏa Hỗn Nguyên tiên châu HỗnNguyên tinh khí kia...

 
Nhiều lực lượng như vậy, đầy đủ chèo chống Thiên Anh năm biến!

 
Nếu cộng thêm mảng lớn Bích Lạc Tiên Tuyền từ Đại Động tiên khư lấy được kia, nói không chừng sau Thiên Anh năm biến, còn có thể cô đọng rakhông ít Anh Lôi.

 
Mộ Hàn hưng phấn vô cùng, đã qua một hồi, mới thoáng bình tĩnh trở lại,ánh mắt nhìn về phía U Ảnh tộc cường giả bên hông kia, cười mỉm nói :

 
- Thanh Hỏa, Bảo Tiên Thiên Vực này hôm nay mặc dù đã không thấy đượcđồng tộc của ngươi, bất quá ngươi có lẽ có biện pháp thuận lợi trở lại U Ảnh tộc a?

 
- Ngươi... Ngươi muốn thả ta trở về?

 
Thanh Hỏa ngẩn người, có chút kinh hỉ.

 
Mộ Hàn gật đầu cười cười:

 
- Hi vọng lần sau lúc gặp lại ngươi, ngươi đã là U Ảnh tộc Ảnh Vương!

 
Ảnh Vương?

 
Thanh Hỏa nở nụ cười khổ, trong ánh mắt hiện lên một vẻ giãy dụa, nhưng rất nhanh đã kiên định xuống.

 
Trong linh hồn bị trồng vào miếng Tử Diễm Đồ Đằng kia, thương thế tronglinh hồn nó đang không ngừng khép lại, dùng không được bao lâu, ung tậtcó thể toàn bộ tiêu tán, nếu có thể tiếp tục thôn phệ lực lượng linh hồn đồng tộc, chẳng những có thể nhẹ nhõm khôi phục tu vi tam trọng HưKiếp, thậm chí còn có hi vọng thật lớn trùng kích Võ tiên cảnh.

 
- Cầm, khỏa Hỗn Nguyên Kim Châu này là của ngươi!

 
Mộ Hàn nghĩ xong, một đoàn kim mang liền lao ra Linh Không Tiên Hồ Lô, bay tới trước mặt Thanh Hỏa.

 
- Đa tạ.

 
Thanh Hỏa mừng rỡ, hướng Mộ Hàn chắp chắp tay, liền không nói thêm lời,thần sắc phức tạp liếc nhìn Mộ Hàn, hướng phương hướng U Ảnh Thần Điệnchạy như bay mà đi.

 
Trong chốc lát, thân ảnh Thanh Hỏa đã từ trong tầm mắt Mộ Hàn biến mất.

 
Đảo mắt nhìn về phiến Băng Nguyên mênh mông xa xa kia, Mộ Hàn không khỏi than nhẹ lên tiếng:

 
- Ta cũng cần phải trở về, cũng không biết hôm nay đi qua bao lâu rồi?

 
Lời còn chưa dứt, Mộ Hàn đã tiến vào Linh Không Tiên Hồ Lô, cái tiênphẩm đạo khí này lập tức hóa thành một đạo bạch sắc lưu quang, biến mất ở phía chân trời...

 
Côn Luân tiên phủ, vụ khí Phiêu Miểu.

 
Trên vân đạo giăng khắp nơi, thỉnh thoảng có thể thấy được thân ảnh võđạo tu sĩ, chỉ có điều cùng trước kia so sánh, hôm nay Côn Luân tiên phủ lại nhiều ra không ít khuôn mặt mới.

 
Một năm trước cùng U Ảnh tộc đại chiến, dùng U Ảnh tộc toàn diện lui lại mà chấm dứt.

 
Nghe nói là bởi vì Vạn Giới Võ Minh cùng U Ảnh tộc ở Thần U Thánh Thiên vực đã đạt thành hiệp nghị nào đó.

 
Tuy đại chiến không có kéo thời gian quá dài, nhưng tám thế lực lớn nhưtrước tổn thất thảm trọng, ở trong trận chiến ấy võ đạo tu sĩ tử vongnhiều đến hơn năm ngàn người, trong đó Côn Luân tiên phủ chiếm một ngàn, cho dù tuyệt đại đa số đều là Dương Hồ cảnh tu sĩ, nhưng Thần Hải Cảnhtu sĩ cũng có hơn mười người vẫn lạc.

 
Thậm chí, trong đó còn có một gã nhị trọng Hư Kiếp thái thượng trưởng lão!

 
U Ảnh tộc lui lại, cơ hồ tất cả võ đạo tu sĩ của Bảo Tiên Thiên Vực đềuthầm nhẹ nhàng thở ra, dù sao ở bên trong loại đại chiến thảm thiết này, cho dù võ đạo tu sĩ cường đại, cũng là nhân mạng như con kiến, có thểtránh được tự nhiên không thể tốt hơn, ít nhất Bảo Tiên Thiên Vực sẽkhông rơi vào kết cục như Trầm Tinh Thiên vực.

 
Không cần lại phòng bị U Ảnh tộc xâm lấn, chiến đấu vừa kết thúc, tất cả thế lực lớn bắt đầu bổ sung thực lực.

 
Côn Luân tiên phủ cũng không ngoại lệ, càng không ngừng từ bốn phíatuyển bạt đại lượng võ đạo thiên tài tư chất ưu tú, tối đa vài thậpniên, Côn Luân tiên phủ liền có thể khôi phục nguyên khí.

 
Vèo!

 
Bên ngoài tiên phủ, tiếng xé gió liên tiếp vang lên, mười mấy tên võ đạo tu sĩ chạy như bay mà đến.

 
Nhìn ngọn núi cao vút trong mây cùng với vách núi điêu khắc lấy hai chữCôn Luân phía xa, cơ hồ trên mặt mỗi người đều tràn đầy kích động cùnghưng phấn khó có thể che dấu.

 
- Rốt cục đến Côn Luân tiên phủ rồi!

 
- Ân sư huynh, chúng ta phải đi vào như thế nào?

 
- Sư huynh, hối đoái một loại Thánh phẩm công pháp muốn bao nhiêu công huân?

 
...

 
Các loại vấn đề liên tiếp vang lên, tuyệt đại đa số ánh mắt đều đã rơivào một gã nam tử trẻ tuổi trong đội ngũ. Nam tử trẻ tuổi này đúng làCôn Luân tiên phủ Thần Hải Cảnh tu sĩ Ân Lãng, mà mười mấy tên nam nữtrẻ tuổi chung quanh hắn kia, thì là từ Tứ đại phân tông tuyển ra mộtđám Linh Trì cảnh đệ tử. Nghe được những thanh âm ríu ra ríu rít kia, Ân Lãng phảng phất nhìn thấy mình năm đó mới vào Côn Luân tiên phủ, trênmặt nhịn không được lộ ra một vòng vui vẻ, cao giọng quát:

 
- Chư vị...

 
Nhưng mà, mới nói ra hai chữ này, thanh âm của Ân Lãng liền két mộttiếng dừng lại, hai con mắt nhìn về phía Hư Không bên trái, tựa hồ cựckỳ giật mình. Mọi người chung quanh không có nghe được Ân Lãng nói, đềuvô ý thức mà men theo ánh mắt của hắn nhìn lại, chỉ thấy một đạo bóngđen ở phía chân trời thoáng hiện, đúng là càng ngày càng rõ ràng.

 
Trong khoảnh khắc, thân ảnh một nam tử áo đen liền khắc sâu vào tầm mắt, người nọ đúng là tuấn mỹ như nữ tử.

 
Chung quanh những đệ tử kia đều có chút nghi hoặc, người nọ đến cùng làlai lịch gì, có thể làm cho Thần Hải Cảnh Ân Lãng sư huynh đột nhiên trở nên thất thố như vậy?

 
- Mộ Hàn?

 
Trong miệng nhẹ nhàng nỉ non lên tiếng, trong ánh mắt Ân Lãng nhìn xemnam tử tuấn mỹ kia toát ra một vòng thần sắc khó có thể tin.

 
- Ân Lãng sư huynh, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.

 
Trong khoảng điện quang hỏa thạch, Mộ Hàn đã xuất hiện ở đối diện Ân Lãng, cười mỉm chắp tay nói.

 
- Mộ Hàn, thật là ngươi? Ngươi còn sống!

 
Ân Lãng như ở trong mộng mới tỉnh, lên tiếng kinh hô.

 
- Mộ Hàn? Hắn chính là Mộ Hàn xuất thân từ Chân Vũ Thánh sơn?

 
- Không phải nghe nói hắn sớm đã chết ở Thái Tố cổ thành sao?

 
- Từ khi đóng ở Thái Tố cổ thành đến bây giờ, có lẽ có năm năm thời gian rồi, cũng không biết hắn bây giờ là cái tu vị gì?

 


 
Nghe Ân Lãng rành mạch kêu lên cái tên Mộ Hàn này, chung quanh tất cảmọi người đều lên tiếng kinh hô. Bọn hắn tuy là biệt phủ đệ tử, nhưngcũng là một phần của Côn Luân tiên phủ, chưa nghe nói qua Mộ Hàn có thểnói là điên cuồng. Sau khi đại chiến kết thúc, cơ hồ tất cả đệ tử tiênphủ xuất thân bản thổ Bảo Tiên Thiên Vực đều nhẹ nhàng thở ra, cái MộHàn kia có khả năng trở thành Côn Luân tiên phủ vị thánh tử thứ tư, vậymà cuốn vào trong chiến đấu của hai vị Võ tiên, biến mất không còn thấybóng dáng tăm hơi, từ nay về sau không còn có xuất hiện.

 
Khi đó, cơ hồ mỗi người đều cho rằng Mộ Hàn đã hồn phi phách tán.

 
Mà đối với loại phỏng đoán này của mọi người, Chân Vũ Thánh sơn sơn chủCổ Thương Phong cũng không giải thích, chỉ là ở sau khi chiến đấu kếtthúc yên lặng mà quay trở về Xích Thành Thiên Vực, đoán chừng cũng làcảm thấy Mộ Hàn hy vọng còn sống xa vời. Cử động của hắn, lại để cho tusĩ tiên phủ càng là kiên định suy đoán Mộ Hàn đã tử vong.

 
Mộ Hàn biến mất, để cho không ít người là trong nội tâm thầm vui.

 
Thế nhưng mà để cho người không nghĩ tới, Mộ Hàn vốn nên tử vong, rõràng ở sau khi đại chiến chấm dứt nhiều ngày như vậy đột nhiên ở bênngoài tiên phủ hiện thân.

 
- Nguyên lai không ngờ đi qua năm năm.

 
Bắt đến tiếng nói chuyện của những tu sĩ kia, ánh mắt của Mộ Hàn chớp lên, hơi có chút thất thần, nhưng chợt liền cười nói.

 
- Nhiều năm không trở lại Côn Luân tiên phủ, ta đã có chút ít không thểchờ đợi được rồi, Ân Lãng sư huynh, ta đi đầu một bước, ngày sau có thời gian sẽ cùng sư huynh hảo hảo tâm sự.

 
- Sư đệ xin cứ tự nhiên.

 
Ân Lãng nghe vậy, liên tục chắp tay, nhìn xem thân ảnh Mộ Hàn dần dần đi xa, lại cảm thấy có chỗ nào không đúng. Thẳng đến thân ảnh Mộ Hàn hoàntoàn ở trước mắt biến mất, Ân Lãng mới đột nhiên giựt mình tỉnh lại, vừa rồi từ trong cơ thể Mộ Hàn lộ ra khí tức đến xem, tu vi của hắn chỉ sợđã đạt tới Thần Hải tam trọng thiên!

 
Thần Hải tam trọng thiên, lại chưa đủ 50 tuổi, cái này đã đạt tới tiêu chuẩn vì hắn cử hành Côn Luân tiên hội rồi!

 
Trong lúc nhất thời, sắc mặt Ân Lãng trở nên có chút khó coi.

 
17-02-2015, 03:12 PM

 
Hồng Thất Công

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 ương 902: Khác Thường


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Thiên Trúc sơn.

 
Côn Luân tiên phủ, Mộ Hàn mới đứng ở dưới Thiên Trúc sơn, nhìn xem hìnhảnh quen thuộc kia, trong nội tâm không khỏi cảm khái vạn phần. Sau mộtlúc lâu, thân ảnh Mộ Hàn mới chui vào trong núi.

 
- Mộ Hàn huynh đệ!

 
- Mộ sư huynh!

 
...

 
Khi Mộ Hàn xuất hiện bên ngoài cung điện, từng đạo thân ảnh từ bốn phíalập loè mà ra, trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ kích động.

 
- Ba mươi ba người khác đâu?

 
Nhìn xem chút ít gương mặt quen thuộc vờn quanh bên người kia, Mộ Hàn nao nao.

 
- Đều đã bị chết ở trong trận đại chiến Thái Tố cổ thành kia!

 
Một gã nam tử trẻ tuổi thở dài một tiếng, nở nụ cười khổ.

 
- Hiện tại đệ tử Côn Luân tiên phủ xuất thân ngũ đại phân tông chỉ cóchúng ta những người này. Đây cũng là chúng ta không có bị chọn trúngtham gia trận đại chiến kia, bằng không mà nói, chúng ta những người này đến bây giờ chỉ sợ là một người cũng không còn rồi.

 
Sắc mặt Mộ Hàn có chút âm trầm.

 
Côn Luân tiên phủ này có ít người không khỏi làm quá mức rồi! Nếu y theo tu vi cao thấp chọn Dương hồ cảnh đệ tử phái đi tham gia đại chiến,những người còn lại trên Thiên Trúc sơn kia tuyệt không dừng lại ở trước mắt điểm ấy. Nếu như Mộ Hàn không có đoán sai, sở dĩ không có điều động bọn chúng đi ra ngoài, chỉ sợ cũng là cố kỵ sơn chủ, không dám đem sựtình làm tuyệt!

 
Im miệng không nói hồi lâu, Mộ Hàn mới thở sâu, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười:

 
- Chư vị đừng lo lắng, về sau tình huống của chúng ta chắc chắn sẽ càng ngày càng tốt.

 
Đang khi nói chuyện, từng đạo thân ảnh lôi cuốn lấy khí tức khổng lồ từtrong tâm cung Mộ Hàn dần hiện ra, Tiêu Tố Ảnh, Đồ Giang, Yến Thu Mi,Lâu Lan tuyết, Lam Oanh, Diêm Sâm...

 
...

 
Đúng lúc này, tin tức Mộ Hàn phản hồi Côn Luân tiên phủ đã điên cuồng truyền bá ra.

 
Không ít tu sĩ tiên phủ ở cảm thấy rất khiếp sợ ra, thực sự nhịn khôngđược ám thầm bội phục vận khí của Mộ Hàn, một Thần Hải Nhị trọng thiêntu sĩ nho nhỏ, sau khi bị cuốn vào hai đại Võ Tiên cảnh siêu cấp cườnggiả chiến đấu, rõ ràng còn có thể giữ được tánh mạng, không thể khôngnói, đây là một kỳ tích.

 
Nhưng mà, sau khi bọn hắn biết được tu vi hiện tại của Mộ Hàn, tia bộiphục kia đã hoàn toàn biến mất, bởi vì tu vị của Mộ Hàn đã đột phá đếnThần Hải tam trọng thiên!

 
Không nhịn được, trên mặt mọi người đều nhiều ra vẻ lo lắng.

 
Tuy Mộ Hàn suốt năm năm không có xuất hiện ở trong tiên phủ, nhưng nămđó lúc hắn mới vào Côn Luân tiên phủ, Phủ chủ đối với Cổ Thương Phonglàm ra hứa hẹn, mọi người lại ký ức hãy còn mới mẻ.

 
Trước 50 tuổi tu vị đột phá đến Thần Hải tam trọng thiên, sẽ chuyên môn vì Mộ Hàn cử hành một lần Côn Luân tiên hội.

 
Nghe nói hơn một năm trước Mộ Hàn đột nhiên xuất hiện ở Thái Tố cổthành, bày ra thực lực cực kỳ khủng bố, dễ dàng cầm mười mấy tên ThầnHải Cảnh U Ảnh tộc cường giả. Hiện tại Mộ Hàn đột phá đến Thần Hải tamtrọng thiên, thực lực nhất định trở nên càng thêm lợi hại.

 
Dùng thực lực của hắn hôm nay, thông qua Côn Luân tiên hội khảo hạch có lẽ không khó.

 
Cái này chẳng phải là nói, Mộ Hàn trở thành Thánh tử thứ tư của Côn Luân tiên phủ đã không có cái gì lo lắng? Tông phái cường đại nhất Bảo TiênThượng Thiên vực, rõ ràng nhiều ra một người thừa kế Phủ chủ từ TrungThiên vực thế giới chạy tới, cái này để cho phần đông đệ tử tiên phủxuất thân bản thổ Bảo Tiên Thiên Vực làm sao chịu nổi?

 
- Ngươi không nhìn lầm? Thật là Mộ Hàn?

 
Trong cung điện Phi Tiên sơn, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm ngồi đốidiện nhau, như lúc húp cháo ăn vào một con ruồi, trong nội tâm bị đè nén tới cực điểm.

 
- Chắc chắn 100%!

 
Tên đệ tử tiên phủ tới báo tin kia liền vội vàng gật đầu.

 
Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm rất nhanh trao đổi ánh mắt, đều trầm mặclại. Nếu như là năm năm trước, gặp được thời cơ thích hợp, bọn hắn còncó lòng tin đem Mộ Hàn đơn giản giải quyết, nhưng hơn một năm trước kia ở Thái Tố cổ thành, được chứng kiến hình ảnh Mộ Hàn như diều hâu trảo gàcon bắt những U Ảnh tộc cường giả kia. Bọn hắn liền biết, mình coi nhưlà có được tu vi Thần Hải thất trọng thiên, sợ cũng khó có thể áp chếđược Mộ Hàn.

 
Huống chi, hiện tại Mộ Hàn đã đột phá đến Thần Hải tam trọng thiên!

 
Hơn nữa dùng không được bao lâu, Xích Thành Thiên Vực Cổ Thương Phongcũng sẽ biết tin tức Mộ Hàn trở về, hắn há có thể không công buông thacơ hội đem Mộ Hàn đẩy lên bảo tọa Thánh tử?

 
- Cái Mộ Hàn này, thực lực tăng lên thật sự quá nhanh, không đến bốn mươi tuổi liền có được tu vị Thần Hải tam trọng thiên.

 
- Như thế nào đối phó hắn đã không phải chúng ta đủ khả năng quan tâmrồi, vẫn là nhìn xem ý định của Phủ chủ cùng Hỏa Sát trưởng lão ứng đốinhư thế nào a?

 
...

 
- Mộ Hàn!

 
Gần như cùng thời khắc đó, ở bên trong La Phù Sơn, La Phù thánh tử vừamới đột phá đến Thần Hải Nhị trọng thiên, còn chưa kịp cao hứng một hồiliền đạt được tin tức Mộ Hàn còn sống, đúng là tức giận đến sắc mặt táinhợt, ngũ quan dữ tợn, ở bên trong đôi mắt tràn đầy tức giận cùng oánđộc khó có thể che dấu.

 
- Quả nhiên còn sống trở về rồi, ta biết ngay hắn không dễ dàng chết như vậy.

 
Huyền Đô sơn, trên mặt Huyền Đô Thánh Tử Sở Mộng Lam vui vẻ dạt dào.

 
- Dùng thực lực của hắn bây giờ, thông qua Côn Luân tiên hội khảo hạchcó lẽ không khó, xem ra dùng không được bao lâu, tiên phủ sẽ nhiều ramột vị Vũ Lăng thánh tử rồi.

 
- Sau này, Côn Luân tiên phủ sẽ nhiều chuyện rồi.

 
Ở trong Tu Di sơn, Tu Di thánh tử lại sâu kín thở dài.

 
...

 
Nhưng mà, Mộ Hàn trở về Côn Luân tiên phủ mang đến chấn động còn khôngcó tiêu tán, lại có một tin tức làm cho người kinh ngạc không hiểu ởtrong tiên phủ lưu truyền rộng rãi.

 
Lúc trước chút ít phân tông đệ tử cùng Mộ Hàn xâm nhập Thái Tố cổ thànhchấp hành nhiệm vụ kia, chẳng những một cái cũng không chết, hơn nữa tuvi tất cả đều trên phạm vi lớn tăng lên.

 
Năm năm trước lúc ly khai Côn Luân tiên phủ, có nhiều người tu vi vẫn là Dương Hồ nhất trọng thiên, nhưng hôm nay, kém cỏi nhất đều đã đạt tớiDương Hồ lục trọng thiên, thậm chí có mấy người đã đột phá đến Thần HảiCảnh, cái này để cho phần đông đệ tử tiên phủ tu vị tăng lên chậm chạpghen ghét đếntròng mắt đều có chút đỏ.

 
Nghe nói những người kia trước khi rời đi Hồn Ngục Kim Cương Tráo, đãtiến nhập tâm cung của Mộ Hàn, lúc này sau năm năm tuế nguyệt, bọn hắnđều ở trong không gian tâm cung của Mộ Hàn tu luyện, cũng không biếttrong tâm cung Mộ Hàn có bảo bối gì, có thể để cho hơn hai mươi người tu vị tăng vọt?

 
Thoáng chốc, phần đông đệ tử tiên phủ đối với Mộ Hàn càng phát ra chú ý.

 
Nhưng để cho mọi người không nghĩ tới chính là, sau khi Mộ Hàn tiến vàoThiên Trúc sơn, liên tục ba ngày cũng không có động tĩnh. Thiên Trúc sơn bình tĩnh, không chỉ để cho đệ tử tiên phủ trong nội tâm phỏng đoánkhông thôi, những trưởng lão của Côn Luân tiên phủ kia cũng là tronglồng ngực điểm khả nghi mọc lan tràn, chẳng lẽ Mộ Hàn là đang chờ CổThương Phong xuất hiện?

 
Đến ngày thứ tư, Mộ Hàn rốt cục độc thân đi xuống Thiên Trúc sơn.

 
Đang lúc mọi người cân nhắc mục đích của Mộ Hàn, cơ hồ một màn khiến tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm xuất hiện, Mộ Hàn vậy mà tiến vào BảoPhác Sơn bế quan tu luyện? Hắn đã có đủ điều kiện, chẳng lẻ không muốnthông qua Côn Luân tiên hội khảo hạch, trở thành vị Thánh tử thứ tư củaCôn Luân tiên phủ sao?

 
Có lẽ hắn rất nhanh sẽ rời Bảo Phác Sơn...

 
Đáng tiếc chính là, mọi người dự đoán cũng không có trở thành sự thật.Theo thời gian nhạt nhòa, mọi người chẳng những không có nhìn thấy thânảnh Mộ Hàn đi ra Bảo Phác Sơn, thậm chí ngay cả Chân Vũ Thánh sơn sơnchủ Cổ Thương Phong cũng không có xuất hiện, phảng phất không biết MộHàn đã về tới Côn Luân tiên phủ.

 
Ở dưới tu sĩ tiên phủ âm thầm chú ý, loại hiện tượng khác thường này đúng là ngày từng ngày duy trì đi xuống.

 
Một tháng, hai tháng, ba tháng... năm tháng... tám tháng...

 
18-02-2015, 05:54 PM

 
Ma Thiên Ký

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 903: Thiên Anh Ngũ Biến


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Mộtrồi, tên kia còn chưa có đi ra!

 
Đỉnh Phi Tiên Sơn, Nghê Diễm lông mày kẻ đen cau lại, trong lòng có chút trăm mối vẫn không có cách giải.

 
Nếu như đổi thành nàng là Mộ Hàn, chỉ sợ sớm đã mời Cổ Thương Phong đến, liên hệ Phủ chủ Phó Tiên Minh, để cho Côn Luân Tiên Hội sớm ngày tiến hành, để tránh đêm dài lắm mộng. Nhưng Mộ Hàn ngược lại tốt, chẳng những không có nắm chặt thời gian đem vị trí Tiên Phủ Thánh Tử chiếm được, ngược lại chạy đến Bão Phác Sơn đi bế quan tu luyện.

 
Hơn nữa, vừa bế quan là một năm!

 
Mộ Hàn không hiểu chuyện như vậy thì cũng thôi, hết lần này tới lần khác Cổ Thương Phong lại cũng đối với cái này chẳng quan tâm. Theo lý thuyết, Mộ Hàn cùng Cổ Thương Phong như vậy rất đúng với tâm tư của các Tiên Phủ trưởng lão, nàng cùng bọn người Cừu Huyền Sách ước gì Côn Luân Tiên Hội kia một mực kéo dài xuống, tốt nhất là không tổ chức.

 
Thế nhưng mà không biết làm tại sao, mỗi nghĩ tới việc này, nàng lại có loại dự cảm bất hảo.

 
Cái này đã qua một năm, Nghê Diễm đã nhiều lần liên hệ Phó Tiên Minh, Hỏa Sát Chân Nhân cùng Tiêu kiêu ba vị Hư Kiếp cường giả của Côn Luân Tiên Phủ, muốn đem sự tình Mộ Hàn phản hồi nói cho bọn hắn biết, chỉ là một mực không có hồi âm, rất có thể là sau khi tiến vào Đại Động Tiên Khư vẫn chưa về.

 
- Cổ Thương Phong, Mộ Hàn, các ngươi đến cùng đang chờ cái gì?

 
Nghê Diễm trông về Bão Phác Sơn phía xa, híp đôi mắt dễ thương, nhẹ giọng nỉ non.

 
Rầm rầm rầm ...

 
Bão Phác Sơn, trong một huyệt động tới gần đỉnh núi, Mộ Hàn tựa như tượng điêu khắc gỗ, vẫn không nhúc nhích xếp bằng ở trên bồ đoàn, nhưng trong Tâm cung không gian, âm thanh nổ đùng kịch liệt lại liên tiếp từ trong bụng Thiên anh chấn động ra.

 
Giờ phút này, ở phần bụng Thiên Anh, trong viên cầu do mười vạn Anh Lôi ngưng tụ mà thành kia, bốn khỏa Anh Đan biến thành lực lượng đã tạo thành một vòng xoáy màu tím thâm thúy. Mộ Hàn tiễn đưa tới Thái Tố Tiên Khí đang mảng lớn mảng lớn bị cắn nát, bạo phát ra lực lượng đều bị vòng xoáy hấp phệ.

 
Một năm trước, sau khi tiến vào Bão Phác Sơn, Mộ Hàn liền bắt đầu phân tâm tam dụng.

 
Một bên phối hợp năm đại pháp thân vận chuyển Hỗn Độn tiên pháp, một bên dùng Thái Hư Động Thần Quyết luyện hóa Bích Lạc Tiên Tuyền, một bên lại dùng Anh Lôi Đan Quyết cô đọng Anh Lôi... Ba loại Vũ Đạo Công Pháp chung đồng tiến, Mộ Hàn tâm không tạp niệm đúng là triệt triệt để để đắm chìm đi vào.

 
Cái Bích Lạc Tiên Tuyền kia không hổ là bảo vật tồn tại vài vạn năm, dựa vào luyện hóa chúng, Mộ Hàn liền thoải mái mà đem tu vi tăng lên tới Thần Hải tam trọng thiên đỉnh phong, mà lúc kia, đạo Anh Lôi thứ mười vạn vừa mới ngưng luyện thành công, vì vậy, Mộ Hàn lập tức tập trung tâm thần, bắt đầu Thiên Anh lột xác lần thứ năm.

 
Rầm rầm rầm ...

 
Tiếng nổ cực lớn vang liên tiếp, càng ngày càng nhiều Thái Tố Tiên Khí bị Mộ Hàn đưa vào trong vòng xoáy màu tím kia, 2000, 2000, lại 2000…

 
Bất tri bất giác, Mộ Hàn tiêu hao Thái Tố Tiên Khí tổng số đã đạt tới suốt 30 vạn.

 
- Ba mươi hai vạn!

 
- 35 vạn!

 
- 38 vạn!

 
...

 
Khi Mộ Hàn đưa qua 2000 đạo Thái Tố Tiên Khí cắn nát, thôn phệ, vòng xoáy màu tím kia rốt cục bắt đầu kịch liệt co rút lại, trong nháy mắt liền hóa thành một viên cầu màu tím.

 
- Rốt cục đã đủ rồi!

 
Trên mặt Mộ Hàn lộ ra có chút vui vẻ, lập tức đem Anh Lôi Đan Quyết vận hành đến mức tận cùng, viên cầu màu tím kia bắt đầu rung động lắc lư, từng sợi hấp lực kỳ diệu hướng bốn phương tám hướng khuếch tán, càng ngày càng gấp, đem mười vạn đạo Anh Lôi chung quanh hấp thu dung hòa...

 
- Lại là ba tháng.

 
Đỉnh Phi Tiên Sơn, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm nhìn nhau cười khổ.

 
Mặc dù Cừu Huyền Sách đã không phải Chấp Pháp đường Đại trưởng lão, nhưng sau trận đại chiến kia, sự vụ ngày thường của Côn Luân Tiên Phủ trên cơ bản đều là do hắn và Nghê Diễm xử lý.

 
Những ngày qua, hai người ngoại trừ lưu ý Bão Phác Sơn Mộ Hàn ra, càng hướng Xích Thành Thiên Vực phái vài vị Thần Hải Cảnh tu sĩ mật thiết chú ý động tĩnh của Chân Vũ Thánh Sơn, nhưng phản hồi về kết quả, lại càng làm cho hai người đầu đầy sương mù, Cổ Thương Phong kia nghe nói cùng Mộ Hàn đồng dạng, đều đang bế quan tu luyện.

 
- Chẳng lẽ Cổ Thương Phong cùng Mộ Hàn thực không muốn tranh thủ Thánh Tử vị rồi hả?

 
Nghê Diễm hồ nghi nói.

 
- Không có khả năng!

 
Cừu Huyền Sách trầm giọng nói.

 
- Tính tình của Cổ Thương Phong, lão phu phi thường hiểu rõ, hắn nằm mộng cũng muốn để cho Côn Luân Tiên Phủ chúng ta do phân tông khống chế, cho nên năm đó mới có thể bức bách Phủ chủ làm ra hứa hẹn như vậy. Hôm nay Mộ Hàn đã đạt đến điều kiện vì hắn cử hành Côn Luân Tiên Hội, hắn tuyệt sẽ không buông tha.

 
Nghê Diễm lông mày không giương mà nói:

 
- Đã như vầy, vì sao hắn một mực không động? Hẳn là còn có những mưu đồ khác?

 
...

 
Đối với cái này, Cừu Huyền Sách cũng là khó có thể lý giải, đã qua một hồi lâu mới hung ác nói:

 
- Mặc kệ Cổ Thương Phong có mưu đồ gì? Chỉ cần Phủ chủ cùng hai vị Thái Thượng trưởng lão lần này từ trong Đại Động Tiên Khư trở lại, nhất định có thể để cho hắn chịu không nổi, về phần Tiên Phủ Thánh Tử đó là không cần nghĩ!

 
Nghê Diễm có chút gật đầu, trong đôi mắt đẹp dịu dàng hiện lên một vẻ tàn nhẫn, nhưng ánh mắt lại vô ý thức chuyển hướng về phía Bão Phác Sơn...

 
Oanh!

 
Khi một đạo Anh Lôi cuối cùng dung nhập viên cầu màu tím kia, Thiên Anh trầm tĩnh tới cực điểm, nhưng mà, nháy mắt về sau, viên cầu kia liền ầm ầm nổ bung.

 
Phảng phất núi lửa bộc phát, vô số tử mang tầng tầng lớp lớp phún dũng mà ra, lập tức, liền đã tràn ngập toàn bộ không gian phần bụng Thiên Anh. Nhưng mà, ở bên trong phiến màu tím kia, đã có năm đoàn Ám Ảnh màu tím càng thêm nồng đậm, dần dần diễn sinh mà ra, đó chính là năm khỏa Anh Đan của Mộ Hàn.

 
- Lực lượng thật mạnh!

 
Cảm ứng đến tình huống năm khỏa Anh Đan kia, dù là Mộ Hàn cũng cảm nhận được một tia khiếp sợ. Cùng lúc Thiên Anh bốn biến so sánh, giờ phút này ở trong năm khỏa Anh Đan diễn sinh ra, ẩn chứa lực lượng không biết mạnh gấp bao nhiêu lần, nếu chúng toàn bộ phóng xuất ra, tuyệt đối có thể đột phá đến Thần Hải ngũ trọng thiên, thậm chí là Thần Hải lục trọng thiên.

 
Hô!

 
Mộ Hàn ý niệm tầm đó, phiến Thần Hải trong bụng Thiên Anh kia liền kịch liệt sôi trào, lực lượng bàng bạc như sóng to gió lớn từ trong năm khỏa Anh Lôi mãnh liệt mà ra, cuồn cuộn không dứt dung nhập đến trong Thần Hải, làm cho phiến hải dương màu tím vốn là không an tĩnh này nhấc lên thủy triều càng thêm mãnh liệt.

 
Oanh! Chỉ một cái nháy mắt thời gian, tầng bích chướng vô hình bạc nhược yếu kém trong bụng Thiên Anh kia đã nghiền nát.

 
Thần Hải tứ trọng thiên! Vui mừng ở hai đầu lông mày lóe lên rồi biến mất, Mộ Hàn liền bình tĩnh trở lại, theo lực lượng Anh Đan không ngừng tuôn ra, cường độ chân nguyên không ngừng điên cuồng tăng lên.

 
Cũng không biết qua bao lâu, một đạo khí tức cực kỳ đáng sợ từ trong Bão Phác Sơn bay lên, dùng tốc độ kinh người hướng bốn phía lan tràn mà đi.

 
- Thần Hải lục trọng thiên? Có người đột phá đến Thần Hải lục trọng thiên?

 
Giờ khắc này, cơ hồ toàn bộ võ đạo tu sĩ của sCôn Luân Tiên Phủ đều bị kinh động. Tuyệt đại đa số đệ tử Tiên Phủ chỉ là sợ hãi thán phục đạo khí tức kia khủng bố, chỉ có số ít trưởng lão Tiên Phủ cường đại bị khiếp sợ đến trợn mắt há hốc mồm, bởi vì bọn họ đã phát hiện, chủ nhân đạo khí tức kia đúng là của Mộ Hàn ở Bão Phác Sơn bế quan tu luyện.

 
- Mộ Hàn? Đúng là Mộ Hàn?

 
Đỉnh Phi Tiên Sơn, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào phương hướng Bão Phác Sơn, đúng là suýt nữa đem hàm răng cắn nát, sắc mặt trở nên vô cùng dữ tợn, chỉ là ngắn ngủn một năm, Mộ Hàn kia liền từ Thần Hải tam trọng thiên đột phá đến Thần Hải lục trọng thiên, cái này cũng không tránh khỏi quá mức yêu nghiệt rồi!

 
18-02-2015, 05:54 PM

 
Ma Thiên Ký

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 904: Cuối Cùng Cũng Bắt Đầu


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Bốn mươi vạn Thái Tố Tiên Khí đổi lấy Thiên Anh năm biến, hoàn toàn đáng giá.

 
Bên ngoài hang động Bão Phác Sơn, Mộ Hàn nhịn không được thật dài mà thở ra một hơi, từ trong thân thể thấu tràn ra khí tức khổng lồ lập tức đã thu liễm lên.

 
- Thái Hư động thần quyết đệ ngũ thiên!

 
- Anh Lôi Đan Quyết đệ tam thiên!

 
- Lưu Tinh Kích!

 
Đây cũng là sau Thiên Anh năm biến ngộ ra đến ba loại võ đạo công pháp, chính thức có thể sử dụng đến đối địch chỉ có một loại, cùng mấy lần Thiên Anh lột xác trước so sánh, thì ít hơn nhiều lắm. Bất quá Mộ Hàn lại một chút cũng không vọng, bởi vì Lưu Tinh Kích này chính là thủ pháp ngự khí cực kỳ cường đại.

 
Cùng Lưu Tinh Kích so sánh, Thần Tiêu Ngự Kiếm Thuật kia hoàn toàn không đáng giá nhắc tới.

 
Trừ Lưu Tinh Kích, Anh Lôi Đan Quyết kia cũng đã biến đến vô cùng lợi hại, chỉ cần phân ra một đám tâm thần, Thiên Anh có thể tự mình ngưng luyện ra Anh Lôi, chỉ cần có lực lượng đủ mức chèo chống, cho dù một ngày ngưng luyện 3000 Anh Lôi cũng không nói chơi, tốc độ này có thể nói là khủng bố tới cực điểm.

 
Theo Mộ Hàn từ trong huyệt động đi ra chút thời gian như vậy, trong cơ thể Thiên Anh liền đã nhiều ra hơn mười đạo Anh Lôi.

 
Dựa theo cái tốc độ này, Thiên Anh sáu biến cần trăm vạn Anh Lôi, rất nhanh liền được ngưng luyện thành công. Hiện tại Mộ Hàn chỉ lo lắng là, mình có thể tìm được nhiều lực lượng đến ngưng luyện Anh Lôi như vậy hay không. Dù sao sau Thiên Anh năm biến, cần ba đạo Thái Tố Tiên Khí mới có thể cô đọng ra một đạo Anh Lôi.

 
Trong khoảng thời gian bế quan này, Mộ Hàn hao phí bốn mươi vạn Thái Tố Tiên Khí, hiện tại trong tâm cung còn thừa 60 vạn, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ đủ ngưng luyện hai mươi vạn Anh Lôi, cho dù tăng thêm Huyền Hoàng Thái Dương cương khí cùng Bích Lạc Tiên Tuyền, cũng khó có thể gom góp đủ trăm vạn Anh Lôi kia.

 
Về phần Hỗn Nguyên tinh khí, thì sớm bị Mộ Hàn cùng Ngũ đại phân thân lúc tu luyện Hỗn Độn tiên pháp hấp thu hầu như không còn rồi.

 
Tu luyện loại công pháp này cũng cần hao phí không ít lực lượng, đương nhiên, Mộ Hàn thu hoạch cũng phi thường to lớn, ngoại trừ cùng Ngũ đại phân thân tầm đó cái loại cảm giác hoàn toàn giống như nhất thể này trở nên càng thêm mãnh liệt. Tia tiên lực kia cường độ cùng trước bế quan so sánh, cũng tăng lên trọn vẹn gấp năm lần.

 
Nếu là ở lúc Đại Động Tiên Khư, tiên lực có thể đạt tới tình trạng như thế, có lẽ có thể càng thêm thoải mái mà đem Linh Không Tiên Hồ Lô tới tay.

 
- Dùng thực lực của ta bây giờ, có thể cùng tam trọng Hư Kiếp cường giả chiến một trận a?

 
Trong tâm niệm, ánh mắt của Mộ Hàn chuyển hướng tòa Côn Lôn Sơn bị quần phong giống như chúng tinh ủng nguyệt bảo vệ xung quanh kia, trên mặt hiện lên một vòng vui vẻ.

 
- Lùi lại lâu như vậy, Côn Luân tiên hội kia cũng là thời điểm cử hành rồi. Côn Luân tiên phủ vị Thánh tử thứ tư. Tựa hồ tên là Vũ Lăng thánh tử...

 
Vèo!

 
Thân ảnh khẽ động, Mộ Hàn liền theo con đường hướng phía dưới núi chạy như bay mà đi...

 
...

 
- Thật là Mộ Hàn.

 
Trong lầu các Huyền Đô sơn, Sở Mộng Lam gần cửa sổ mà đứng.

 
- Lúc này mới hơn một năm thời gian, đã đột phá đến Thần Hải lục trọng thiên. Thật sự là... Thật sự là...

 
Thật sự là cái gì, Sở Mộng Lam cũng không nói đến, nhưng trên khuôn mặt kia của nàng hiển lộ ra vẻ khiếp sợ, cũng đã nói rõ hết thảy.

 
Phải biết coi như là nàng trở thành Huyền Đô thánh tử nhiều năm, cũng mới vừa đột phá đến Thần Hải lục trọng thiên không bao lâu.

 
Tuy nói tu vi tương đương, nhưng trong nội tâm Sở Mộng Lam tinh tường, nếu như hai người giao thủ, nàng thua không nghi ngờ, thực lực chân chánh của Mộ Hàn vượt xa tu vi của hắn.

 
- Hiện tại, có lẽ Hư Kiếp cường giả bình thường cũng không phải đối thủ của hắn.

 
Sở Mộng Lam thổn thức không thôi, chẳng bao lâu trước Mộ Hàn vẫn chỉ là một Dương Hồ cảnh tu sĩ nho nhỏ, không nghĩ tới chỉ là ngắn ngủn mấy năm qua đi, đã đạt tới độ cao như thế. Đã qua thật lâu, nỗi lòng chấn động không thôi kia của Sở Mộng Lam mới khôi phục bình tĩnh. Nhưng chợt lại nhịn không được lên tiếng kinh hô.

 
- Ồ. Hắn đây là muốn tiến về Côn Lôn Sơn?

 
...

 
- Côn Lôn Sơn? Mộ Hàn đi Côn Lôn Sơn!

 
Đỉnh Phi Tiên Sơn, Nghê Diễm cùng Cừu Huyền Sách sắc mặt đại biến, trong đầu cơ hồ đồng thời có một thanh âm vang lên:

 
- Cuối cùng cũng bắt đầu!

 
- Đi!

 
Hai người rất nhanh trao đổi ánh mắt, chợt liền phóng lên trời, hướng phía Côn Lôn Sơn mau chóng đuổi theo. Phát giác được động tĩnh của Mộ Hàn, không chỉ có bọn hắn, Thần Hải Cảnh trưởng lão ở các nơi trong Côn Luân tiên phủ không sai biệt lắm cũng đồng thời hướng phía Côn Lôn Sơn hành động.

 
Lần dị động này, tự nhiên không thể gạt được phần đông võ đạo tu sĩ của Côn Luân tiên phủ. Cơ hồ tất cả mọi người minh bạch, Mộ Hàn tiến về Côn Lôn Sơn, đại biểu cho cái gì.

 
- Ngủ đông, ở ẩn đã hơn một năm, xem ra Mộ Hàn là nhịn không được!

 
Phủ chủ Phó Tiên Minh, cùng với Hỏa Sát Chân Nhân, Tiêu Kiêu các thái thượng trưởng lão đều là ở Côn Lôn Sơn, lần này Mộ Hàn đi, hẳn là mời Phủ chủ tuân thủ hứa hẹn mấy năm trước, triệu tập Côn Luân tiên phủ tất cả trưởng lão cùng với ngũ đại Tiên chủ, chuyên môn vì hắn mở Côn Luân tiên hội một lần.

 
Nếu như thông qua tiên khảo, Mộ Hàn sẽ trở thành Vũ Lăng thánh tử.

 
Dùng tu vị cùng thực lực hôm nay của Mộ Hàn, đoán chừng rất nhẹ nhàng liền có thể thông qua khảo hạch.

 
Trong lúc nhất thời, không ít võ đạo tu sĩ xuất thân bản thổ Bảo Tiên Thiên Vực đều cảm thấy lo nghĩ nóng vội, ngược lại là mọi người trên Thiên Trúc sơn, trong nội tâm đều âm thầm mong đợi.

 
- Nam Tiên Môn đã hủy, chín Ma Linh tộc nhân kia muốn rời khỏi Đại Động Tiên Khư, cũng không biết bọn hắn cùng bọn người Phó Tiên Minh tình huống bây giờ như thế nào?

 
Dưới Côn Lôn Sơn, Mộ Hàn treo nụ cười thản nhiên, thân ảnh khẽ động, trực tiếp thẳng hướng sơn môn cao mấy trăm thước kia bước đi. Đối với đệ tử tiên phủ bình thường mà nói, Côn Lôn Sơn này là cấm địa tuyệt đối, không có cho phép, ai cũng không được gần, chớ nói chi là tiến vào Côn Lôn Sơn.

 
- Tiên phủ cấm địa, người kia dừng bước!

 
Khi Mộ Hàn cách sơn môn kia chỉ còn hơn mười mét, thanh âm hét to đột nhiên nổ vang, có mấy lão giả lập tức ở sơn môn tầm đó hiển lộ ra thân hình.

 
Khuôn mặt của bọn hắn lạnh lùng, trong ánh mắt nhìn về phía Mộ Hàn tràn đầy cảnh giác cùng đề phòng, thậm chí còn ẩn ẩn có một tia kiêng kị, hiển nhiên cũng đoán được mục đích của Mộ Hàn.

 
- Đệ tử Mộ Hàn, cầu kiến Phủ chủ.

 
Mộ Hàn mỉm cười.

 
- Phủ chủ không ở Côn Lôn Sơn!

 
Một lão giả khôi ngô trầm giọng nói.

 
- Phủ chủ không có, vậy thì cầu kiến Thái thượng trưởng lão.

 
- Hai vị thái thượng trưởng lão cũng không có, Mộ Hàn, mời ngươi trở về đi!

 
- Phủ chủ cùng Thái thượng trưởng lão đều không có, xem ra ta chỉ có thể trông thấy trưởng lão chủ sự tiên phủ hôm nay rồi!

 
Mộ Hàn bất đắc dĩ mà lắc đầu, phút chốc cao giọng cười nói.

 
- Cừu trưởng lão, Nghê trưởng lão, hiện tại sự vụ tiên phủ có lẽ là do các ngươi chủ trì, hai vị còn không có ý định đi ra sao?

 
Đang khi nói chuyện, ánh mắt của Mộ Hàn nhìn về phía tòa cung điện phía sau sơn môn kia.

 
- Mộ Hàn, ngươi muốn làm cái gì?

 
Một tiếng gầm lên bỗng nhiên ở trên hư không nổ vang, một đạo thân ảnh khôi ngô từ trong cung điện lập loè mà ra, trong chốc lát liền đã xuất hiện ở trước sơn môn, đúng là Cừu Huyền Sách. Theo sát mà đến là Phi Tiên trưởng lão Nghê Diễm, ánh mắt hai người nhìn về phía Mộ Hàn đều là dị thường lăng lệ ác liệt, phảng phất bốn thanh lợi kiếm bộc lộ tài năng, như muốn đem linh hồn người đều đâm thủng, chỉ là ở chỗ sâu trong ánh mắt bọn hắn, lại mơ hồ lộ ra một loại hương vị ngoài mạnh trong yếu.

 
Mộ Hàn cười híp mắt nói:

 
- Ta làm cái gì, chắc hẳn Cừu trưởng lão thập phần tinh tường a.

 
20-02-2015, 11:06 AM

 
Ma Thiên Ký

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 905: Các Ngươi Phải Bị Tội Gì!


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
Cừu Huyền Sách nhẹ hấp khẩu khí, mặt âm trầm nói:

 
- Mộ Hàn, ngươi vẫn là đi về trước đi. Hôm nay sự vụ của Côn Luân tiên phủ tuy là do lão phu cùng Nghê trưởng lão chủ trì, nhưng loại chuyện tổ chức Côn Luân tiên hội này, hai người chúng ta đều không làm chủ được, cần phải đợi Phủ chủ trở về mới có thể quyết định.

 
- Đợi Phủ chủ trở về?

 
Mộ Hàn Xùy~~ cười:

 
- Nếu Phủ chủ một mực không trở lại, cái Côn Luân tiên hội này chẳng lẽ vẫn không tổ chức rồi hả? Cừu trưởng lão, nếu ta nhớ không lầm, y theo quy củ của Côn Luân tiên phủ, nếu Phủ chủ cùng thái thượng trưởng lão không có mặt, chủ sự trưởng lão gặp chuyện không biết xử lý như thế nào, có thể triệu tập tất cả trưởng lão của Côn Luân tiên phủ cộng đồng thương nghị quyết định. Sự tình tổ chức Côn Luân tiên hội, các ngươi đã không làm chủ được, vậy thì đem toàn bộ trưởng lão gọi đến là tốt rồi.

 
- Ngươi...

 
Cừu Huyền Sách lập tức chán nản, Mộ Hàn nói không sai, Côn Luân tiên phủ đích thật là có quy củ như vậy, hắn lại nhất thời tìm không thấy lý do phản bác.

 
Trên khuôn mặt xinh đẹp của Nghê Diễm treo sương lạnh:

 
- Mộ Hàn, ngươi không nên quá phận!

 
- Ta quá phận?

 
Mộ Hàn sắc mặt lạnh lẽo.

 
- Rốt cuộc là ta quá phận, hay là các ngươi quá phận? Có lẽ hai vị lòng dạ biết rõ! Cừu trưởng lão, Nghê trưởng lão, ta chỉ muốn nghe các ngươi nói một câu, khi nào gõ vang Cổ Hoàng chung, triệu tập tất cả trưởng lão tới Côn Lôn Sơn thương nghị sự tình tổ chức Côn Luân tiên hội?

 
Cừu Huyền Sách hai mắt trợn lên, tức giận nói:

 
- Mộ Hàn, ngươi đừng suy nghĩ, chúng ta sẽ không gõ Cổ Hoàng chung, ngươi vẫn là thành thành thật thật ở Thiên Trúc sơn đợi Phủ chủ trở về a!

 
- Gõ Cổ Hoàng chung? Mộ Hàn, như vậy ngươi cũng nghĩ ra!

 
Nghê Diễm cũng có chút tức giận.

 
- Ah?

 
Mộ Hàn nghe vậy, ngược lại là nhoẻn miệng cười nói.

 
- Các ngươi đã không gõ, vậy thì ta đến gõ đi! Cổ Hoàng chung kia có thể nói là một kiện thánh vật của Côn Luân tiên phủ. Chỉ cần Cổ Hoàng chung vang lên, trưởng lão các nơi trong Côn Luân tiên phủ, mặc kệ muốn hay không muốn, đều phải lập tức phản hồi tông phái.

 
- Mộ Hàn, ngươi muốn tạo phản phải không?

 
Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm gần như đồng thanh quát chói tai.

 
- Cừu Huyền Sách! Nghê Diễm! Muốn tạo phản sợ là các ngươi!

 
Mộ Hàn cười ra tiếng.

 
- Thân là chủ sự trưởng lão, lại dám công nhiên vi phạm quy củ của tông phái, phải bị tội gì? Ở trong mắt hai người các ngươi, còn có lịch đại tổ sư của Côn Luân tiên phủ chúng ta hay không? Ta liền đem bọn ngươi bắt giữ, đợi chư vị trưởng lão tề tụ lại cùng nhau xử trí!

 
- Mộ Hàn, ngươi... ngươi làm càn!

 
- Muốn bắt giữ chúng ta? Quả thực là nằm mơ ban ngày!

 
Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm đều có chút hổn hển, nhưng mà bọn hắn vừa dứt lời, hai chưởng ảnh cực lớn ngay ở trong con mắt hăng hái khuếch trương, sắc mặt không khỏi đột biến.

 
Cái chưởng ảnh kia thấu tràn ra lực đạo đúng là khủng bố tới cực điểm.

 
Giờ khắc này Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm cảm giác mình đối mặt tựa hồ không phải Thần Hải lục trọng thiên tu sĩ, mà là như Phủ chủ Phó Tiên Minh Hư Kiếp cường giả như vậy. Cái cự chưởng kia mang đến cảm giác áp bách, làm bọn hắn hai vị Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong này tâm thần kinh hãi, đúng là suýt nữa hít thở không thông.

 
- Lui!

 
Nháy mắt qua đi, hai người cơ hồ đồng thời làm ra quyết định đồng dạng, hai đạo thân ảnh như mũi tên rời cung bắn ngược mà đi. Thế nhưng mà, hai chưởng ảnh to lớn kia lại Như Ảnh Tùy Hình. Trong nháy mắt, liền đuổi theo hai người, ở trong hư không xuyên thẳng qua mấy ngàn thước, nhanh như thiểm điện.

 
Làm cho Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm trong lòng run sợ nhất chính là, ở dưới cổ áp bách cường hoành kia. Tốc độ của mình đúng là trở nên càng ngày càng chậm.

 
Nếu tiếp tục như vậy xuống dưới, tối đa mấy cái hô hấp thời gian, cũng sẽ bị đuổi theo.

 
- Liều mạng!

 
Cừu Huyền Sách điên cuồng hét lên một tiếng, một cây trường thương đỏ rực giống như bàn ủi bỗng dưng ở trong chưởng thoáng hiện. Xùy~~ một tiếng, trường thương này liền thẳng tắp hướng cự chưởng kia đâm tới.

 
Một phát này, vô cùng đơn giản, không có bất kỳ sức tưởng tượng, lại dốc hết toàn bộ lực lượng của Thần Hải thất trọng thiên cường giả Cừu Huyền Sách, tốc độ cực nhanh, đúng là ngay cả tâm thần cũng khó bắt được. Điện quang thạch hỏa tầm đó, trường thương kia liền hóa thành một vòng lưu quang, trát trúng lòng bàn tay cự chưởng kia.

 
Oanh!

 
Một hồi kịch liệt vang lên, thanh âm sụp đổ liên tiếp bắn ra, trường thương hỏa hồng đúng là từng khúc đoạn toái, mà cự chưởng kia thì dùng xu thế dễ như trở bàn tay đem toàn bộ thân hình Cừu Huyền Sách đều che rơi trên mặt đất, chỉ nghe một hồi tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, Côn Lôn Sơn này đều giống như chấn động lên.

 
Phía trước sơn môn, thì nhiều ra một cái hố to thâm thúy, Cừu Huyền Sách lẳng lặng nằm ở trong hầm, vạt áo trước ngực đã bị máu tươi nhuộm đỏ, Sinh Tử không biết.

 
- Cừu trưởng lão?

 
Nghê Diễm hoảng sợ nghẹn ngào, nhưng nàng còn không có từ trong rung động phục hồi tinh thần lại, trong cổ họng chạy ra một tiếng thét lên, đúng là lập tức đi theo gót Cừu Huyền Sách, cũng bị chưởng ảnh cực lớn kia của Mộ Hàn đập xuống đất, bụi đất bốn phía lại như sóng triều bình thường hướng bên hông xoay tròn mà đi.

 
Hô! Hô!

 
Trong chớp mắt, Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm đã bị tâm thần cường đại của Mộ Hàn trói buộc, bắt bỏ vào trong không gian tâm cung.

 
- Mộ Hàn, ngươi... ngươi thật to gan, vậy mà hướng Cừu trưởng lão cùng Nghê trưởng lão động thủ!

 
Bên cạnh Sơn môn, lão giả thấp bé xuất hiện trước nhất kia rốt cục phục hồi tinh thần lại, sắc mặt không khỏi trắng bệch, chỉ vào Mộ Hàn lạnh giọng quát lớn, nhưng trong ánh mắt lại toát ra vẻ sợ hãi nồng đậm.

 
- Hai người này lại dám vi phạm quy củ tông phái, bị ta bắt giữ, cũng là trừng phạt đúng tội.

 
Mộ Hàn hừ một tiếng, cũng mặc kệ lão giả kia, thân ảnh lóe lên, liền xuất hiện ở trên con đường bằng đá trong núi kia, hướng đỉnh núi điện xạ mà ra.

 
Một lát sau, thần sắc Mộ Hàn đã khôi phục lại bình tĩnh, nhưng hình ảnh này bị phần đông tu sĩ dưới Côn Lôn Sơn phát giác, cũng ở trong Côn Luân tiên phủ đưa tới sóng to gió lớn.

 
- To gan lớn mật! Thật sự là to gan lớn mật!

 
Ở bên trong La Phù Sơn, trên khuôn mặt tuấn tú kia của La Phù thánh tử tràn đầy kinh hãi chi sắc.

 
- Mộ Hàn hắn như thế nào có lá gan, đối với Cừu trưởng lão cùng Nghê trưởng lão ra tay?

 
- Cừu trưởng lão cùng Nghê trưởng lão đều đã đạt tới Thần Hải thất trọng thiên đỉnh phong, nhưng lại không hề có lực hoàn thủ... Mộ Hàn cường đại như thế, sợ là chỉ có thái thượng trưởng lão cùng Phủ chủ các Hư Kiếp cường giả mới có thể áp chế được hắn rồi.

 
Tu Di sơn, Tu Di thánh tử cũng là vẻ mặt kinh hãi không hiểu.

 
- Lợi hại!

 
Huyền Đô sơn, Sở Mộng Lam nhìn qua phương hướng Côn Lôn Sơn, sau một lúc lâu mới thở sâu, trong môi nhẹ nhàng nhổ ra hai cái âm phù này.

 
- Mộ Hàn, ngươi đến cùng muốn làm gì?

 
Khảo công trưởng lão hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Côn Lôn Sơn, thần sắc đúng là lộ ra có chút dữ tợn. Không chỉ có là hắn, toàn bộ Côn Luân tiên phủ Thần Hải Cảnh trưởng lão giờ phút này đều đem lực chú ý đặt ở Côn Lôn Sơn, phẫn nộ, lo lắng, bất đắc dĩ, khiếp sợ... Các loại cảm xúc dưới đáy lòng sinh sôi.

 
- Càn rỡ!

 
- Mộ Hàn, lăn xuống đi cho lão phu! Côn Lôn Sơn này há là ngươi có thể tới!

 
Thanh âm quát chói tai đột nhiên ở trong thiên địa nổ vang, một đạo kiếm quang màu đen cự đại như dải lụa từ chỗ sườn núi trút xuống, những nơi đi qua, một vết nứt không gian sâu thẳm hiển lộ ra, giống như đem ánh sáng chung quanh tất cả đều nuốt vào, để cho Côn Luân tiên phủ cũng trở nên mờ đi vài phần.

 
Vũ Vương

 
Tác giả: Độc Du


 Chương 906: Côn Hư Động Thiên


Nhóm dịch: Sói Già

 
Nguồn: Vipvandan.vn

 
- Nhất trọng Hư Kiếp?

 
Ngược lại là che dấu được không tệ, trước kia vậy mà không có phát giác được khí tức của hắn.

 
Mộ Hàn có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Phó Tiên Minh, Hỏa Sát chân nhân cùng Tiêu Kiêu ba người tiến vào Đại Động Tiên Khư, Côn Luân tiên phủ lại vẫn có Hư Kiếp cường giả tọa trấn, bất quá ngẫm lại cũng thế, Côn Luân tiên phủ làm tông phái cường đại nhất Bảo Tiên Thiên Vực, nội tình có thể nói là vô cùng thâm hậu, cất dấu một hai vị Hư Kiếp cường giả mà ngoại nhân không biết, thậm chí ngay cả các trưởng lão như Cừu Huyền Sách cũng không biết cũng là bình thường.

 
Nhưng đối với Mộ Hàn mà nói, nhất trọng Hư Kiếp tu sĩ, không đáng để lo!

 
Xùy~~!

 
Mộ Hàn ý niệm tầm đó, một đạo tử mang y hệt thiểm điện từ trong không gian tâm cung gào thét mà ra, đúng là phát sau mà đến trước, trong khoảnh khắc liền chui vào sườn núi. Giờ phút này, Mộ Hàn thi triển chính là ngự khí chi thuật Lưu Tinh Kích vừa vặn lĩnh ngộ. Lưu Tinh Kích, danh như ýa, chính là nhanh như lưu tinh.

 
Dùng Lưu Tinh Kích điều khiển đạo khí, tốc độ công kích so với thủ pháp ngự khí bình thường nhanh vô số lần.

 
Oanh!

 
Tiếng nổ đùng cực lớn vang lên, một cổ kình khí kinh khủng từ chỗ sườn núi Côn Lôn Sơn mang tất cả mà ra, làm ngọn núi rung động lắc lư, cát đá đầy trời, vô số cây cối bẻ gãy, mà đạo kiếm quang màu đen kia cũng ở thời điểm cách Mộ Hàn chỉ còn mấy chục mét đột nhiên dừng lại ở trên hư không, tiếp theo rất nhanh tiêu tán.

 
- Ân!

 
Trong một tòa cung điện chỗ sườn núi Côn Lôn Sơn, một gã lão giả mập mạp y hệt viên thịt đột nhiên kêu rên lên tiếng, chợt phù một tiếng, một ngụm máu tươi liền từ trong miệng phụt lên mà ra, đem mặt đất trước người bắn ra một mảnh đỏ thẫm. Mộ Hàn chỉ là một kích ngự khí, đã làm hắn nhận lấy trọng thương.

 
- Hắn... thật sự là Thần Hải lục trọng thiên tu sĩ sao?

 
Lão giả mập mạp sắc mặt trắng bệch, trong mắt toát ra vẻ kinh ngạc, trường kiếm trong tay vừa mới nâng lên, liền lại rủ xuống, tay phải cầm kiếm kia lại hơi sợ run.

 
Hắn muốn ra tay, nhưng lại không có dũng khí ra tay.

 
Một đao kia cho hắn một loại cảm giác cực kỳ khủng bố. Nhất là một đao kia dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai đánh tới bên trên vòng bảo hộ mà hắn dùng chân nguyên ngưng tụ thành, hắn lại cảm nhận được một cỗ khí tức tử vong, tốc độ công kích kiện đạo khí kia của Mộ Hàn, thật sự là quá nhanh.

 
Mộ Hàn nhanh, liền nổi bật ra hắn chậm!

 
Khi lưỡi đao vô cùng sắc bén kia tiếp cận, hắn suýt nữa không kịp làm ra phản ứng.

 
Điều này cũng làm cho hắn ẩn ẩn có loại dự cảm, nếu mình lần nữa ra tay mà nói, sợ là rất nhanh sẽ đi theo gót hai người Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm.

 
- Mà thôi!

 
Lão giả nhìn xem trường kiếm trong tay, trên mặt mập mạp nở một nụ cười khổ.

 
Từ chỗ sườn núi thu hồi ánh mắt, Mộ Hàn cười nhạt một tiếng:

 
- Nhất trọng Hư Kiếp, không gì hơn cái này.

 
Xùy~~!

 
Cơ hồ tiếng nói vừa ra nháy mắt, tiếng xé gió rất nhỏ liền vang lên, đạo tử mang hình dáng thiểm điện kia từ chỗ sườn núi điện xạ mà ra, lập tức rơi vào trong tay Mộ Hàn. Đúng là chuôi Cửu Long Lôi Vương đao.

 
Tu vi tăng lên tới tình trạng như thế, lại có Linh Không Tiên Hồ Lô, cho dù ở trong Côn Luân tiên phủ, Mộ Hàn cũng không cần lại đem đạo khí này ẩn giấu.

 
- Ồ?

 
Đao vừa vào tay, Mộ Hàn liền nhịn không được lên tiếng kinh hô.

 
Nhưng lập tức, trên mặt hắn liền hiện lên vẻ mừng như điên, một hồi lâu Mộ Hàn mới thu Cửu Long Lôi Vương đao vào tâm cung, phi tốc bay đi.

 
- Làm sao có thể? Làm sao có thể!

 
- Vừa mới ra tay chính là Cơ Nghiễm trưởng lão a? Xem hắn ra tay, sợ là đã đột phá đến Hư Kiếp cảnh?

 
- Ngay cả Hư Kiếp cường giả cũng ngăn không được, hôm nay ở trong tiên phủ còn có ai là đối thủ của hắn?

 
...

 
Một màn phát sinh ở Côn Lôn Sơn kia, không biết lại để cho bao nhiêu tu sĩ tiên phủ thiếu chút nữa liền tròng mắt cũng trừng ra vành mắt, tiếng kêu sợ hãi liên tiếp. Giờ khắc này, bất kể là tiên phủ trưởng lão, hay là đệ tử tiên phủ bình thường. Đáy lòng đều cảm thấy một cỗ lo sợ không yên khó có thể ức chế.

 
Tiểu tu sĩ Dương Hồ cảnh năm đó kia, chỉ qua ngắn ngủn mấy năm, thực lực không ngờ cường hãn như vậy!

 
Phủ chủ cùng Hỏa Sát, Tiêu Kiêu hai vị thái thượng trưởng lão không có mặt, toàn bộ Côn Luân tiên phủ, đúng là tìm không được người có thể chống lại hắn!

 
Hơn nữa, cái này còn vẻn vẹn là một người Mộ Hàn mà thôi!

 
Nếu Cổ Thương Phong cái lão gia hỏa ngũ trọng Hư Kiếp kia từ Xích Thành Thiên Vực chạy tới, chẳng phải là Côn Luân tiên phủ sẽ bị bao phủ ở dưới dâm uy của hai người bọn họ sao?

 
- Nguyên lai cái kia gọi là Cơ Nghiễm, hắn vậy mà không xuất thủ nữa?

 
Mộ Hàn có chút kinh ngạc giương mắt nhìn chỗ đạo kiếm quang vừa rồi thoáng hiện kia, trước kia công kích, mặc dù làm cho Cơ Nghiễm bị thương, lại không để cho hắn mất năng lực phản kháng, hắn không động thủ lần nữa, nghĩ đến cũng là biết rõ không cách nào chống lại mình, đã như vầy, Mộ Hàn cũng là mừng rỡ nhẹ nhõm.

 
Sau Cơ Nghiễm, không còn Hư Kiếp cường giả ra tay, trong Côn Lôn Sơn cũng không có khí tức của Hư Kiếp cường giả, xem ra Phó Tiên Minh, Hỏa Sát cùng Tiêu Kiêu vẫn còn ở trong Đại Động Tiên Khư không có đi ra. Trong này có U Ảnh tộc chín vị Hư Kiếp cường giả, cũng không biết ba người bọn họ hôm nay sống hay chết?

 
- Chết càng tốt, cho dù còn sống, cũng ảnh hưởng không được đại cục!

 
Trong nội tâm âm thầm cười lạnh, tốc độ của Mộ Hàn nhanh đến cực điểm, rất nhanh liền đến chỗ sườn núi. Ngọn núi cao nhất Côn Luân tiên phủ này, chỉ có khu vực sườn núi trở xuống mới có thể dùng mắt thường thấy rõ ràng, mà trên sườn núi, thì toàn bộ giấu ở trong mây mù nồng đậm.

 
Nửa khúc trên của Côn Lôn Sơn, chẳng những mắt thường khó gặp, thậm chí ngay cả tâm thần cũng dò xét không vào.

 
Theo Mộ Hàn từ chỗ sơn chủ Cổ Thương Phong có được tin tức, nửa khúc trên của Côn Lôn Sơn là một không gian độc lập, tên là Côn Hư Động Thiên. Ngoại trừ Phủ chủ cùng thái thượng trưởng lão quanh năm ở chỗ đó ra, một ít Thần Hải Cảnh trưởng lão cực độ tiếp cận Hư Kiếp cảnh cũng sẽ thường xuyên đi vào tu luyện.

 
Tại đó, tựa hồ có càng lớn hi vọng đột phá đến Hư Kiếp cảnh.

 
Cổ Thương Phong suy đoán, cửa vào Đại Động Tiên Khư, là ở trong không gian độc lập kia. Về phần Cổ Hoàng Chung thánh vật tông phái bực này, tự nhiên cũng là ở đó.

 
Côn Hư Động Thiên... thân ảnh Mộ Hàn khẽ động, cùng phiến mây mù kia càng ngày càng gần.

 
Vèo! Vèo! Vèo!

 
Ba gã lão giả đột nhiên từ trong mây mù dần hiện ra, ngăn ở trước người Mộ Hàn.

 
Từ trong thân thể bọn hắn tràn ra khí tức cực kỳ khổng lồ, đã không sai biệt lắm có thể cùng nhất trọng Hư Kiếp Cơ Nghiễm so sánh, hiển nhiên là Thần Hải thất trọng thiên cường giả so với Cừu Huyền Sách cùng Nghê Diễm càng tiếp cận Hư Kiếp cảnh. Đợi một thời gian, Côn Luân tiên phủ nói không chừng lại sẽ thêm ra ba vị Hư Kiếp cường giả.

 
- Ngay cả Cơ Nghiễm cũng không lên tiếng, các ngươi lại dám chạy đến ngăn ta?

 
Mộ Hàn híp mắt, trong con ngươi toát ra hào quang nguy hiểm.

 
- Chúng ta ngăn không được ngươi, chỉ là muốn khuyên nhủ ngươi.

 
Một gã lão giả râu tóc bạc trắng không thể làm gì mà cười khổ nói.

 
- Mộ Hàn, Côn Hư Động Thiên chính là thánh địa tông phái, không phải Phủ chủ, trưởng lão, thánh tử, không có thể vào, kính xin dừng bước. Dùng thực lực của ngươi, hoàn toàn có thể đủ thông qua Côn Luân tiên hội khảo hạch, trở thành vị Thánh tử thứ tư của tiên phủ, cần gì phải nóng lòng nhất thời này? Phủ chủ cùng hai vị thái thượng trưởng lão trở về lại tổ chức tiên hội, Thánh tử vị của ngươi chẳng phải là tới càng thêm danh chính ngôn thuận sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro