Chương 11: Bé muốn đụ cái lỗ của anh [Trạch x Hân]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

11. Đụ đến khi lỗ đít lỏng la lỏng lẻo không khép lại được nữa, đến khi anh biến thành con đĩ yêu chồng mới thôi!

[Trường Trạch x Miên Hân]

Warning: Đụ trước mặt tam quân, có miêu tả tam quân reaction.

Trường Trạch thấy Miên Hân mếu máo giãy mạnh quá trời bèn dừng lại.

"Tê lắm hả anh?" Trường Trạch vừa ngậm đầu ti của y như đang bú sữa vừa hỏi.

Khoái cảm do núm vú mang lại thật sự quá đáng sợ, cảm giác sướng vú tê tê khiến y không còn sức quan tâm Trường Trạch là thù hay bạn nữa.

Y nằm rúc trong lòng chó cưng, mắt đẫm lệ, miệng mếu máo: "Anh không biết... Em... Em bắt nạt anh..."

Trường Trạch nghe y nũng nịu thì bỗng mềm lòng.

Người đẹp vừa ôm vú khóc thút thít vừa làm nũng ai mà chịu nổi.

Gã nhìn đôi mắt đỏ hoe của y, tự nhiên động lòng trắc ẩn, bảo: "Bé có bắt nạt anh đâu. Bé thương anh mà, nín đi. Anh cứ khóc hoài bé xót lắm."

Tuy Yên Vương sướng vú mờ mắt nhưng vẫn còn tỉnh lắm, cắn răng gào lên với gã: "Thằng giả tạo! Mày chỉ muốn đụ tao thôi!"

Trường Trạch vùi mặt vào cổ Yên Vương hít một hơi thật sâu, cười hì hì trả lời: "Anh này hiểu em ghê í."

Lời nói thêm dầu vào lửa của Trường Trạch đã đánh thức lý trí của Miên Hân.

Y lại vùng vẫy một cách vô ích lần thứ n, nhe nanh gầm vào mặt gã: "Thằng chó!"

Trường Trạch nheo mắt mỉm cười, nụ cười mỉm đã biến thành nét cười gằn: "Dạ. Anh mắng thêm mấy câu nữa đi, em thích nghe."

Miên Hân: "..."

Trường Trạch nhéo vú y, ra lệnh: "Mắng đã rồi thì banh chân ra, bé muốn đụ cái lỗ của anh."

Miên Hân gân cổ nói: "Đéo!"

Trường Trạch nắm gốc cặc của Miên Hân. Biểu cảm dữ tợn của người đàn ông lập tức thay đổi. Y run lẩy bẩy duỗi thẳng chân cố khép háng lại, bộ dạng đã nứng lại còn lì lợm chống cự khiến ham muốn chinh phục của Trường Trạch lại càng mãnh liệt hơn.

Trường Trạch bẻ đùi Miên Hân thành hình chữ M đặt y nằm ngửa đối diện với mình.

Gã vạch mông Miên Hân ra, vui mừng khi thấy đoá hoa xinh đẹp đã nở rộ, lỗ đít vừa hồng vừa khít mới đánh hơi được mùi cặc bự liền hào hứng co rút như đang mời cặc đến đụ nát cái lỗ nhỏ nứng tình này.

Trường Trạch cẩn thận đỡ thân cặc to lớn đã kêu gào suốt buổi của mình rồi nhắm ngay nếp gấp hút hồn đút vào từ từ.

"Ư ư... Không được... Không... Không vừa đâu... Hức!" Miên Hân đau trắng mặt, lòng bàn chân vừa quơ loạn liền bị Trường Trạch kéo lại gác lên vai.

"Vừa mà anh... Chim của bé đau quá... Anh đừng siết... Ưm... Anh... Anh ơi..."

Lần đầu lỗ đít non nớt được ăn cặc đã gặp ngay cây hàng khủng bố của Trường Trạch. Lỗ nhỏ tội nghiệp bị cặc bự nong hết cỡ ép phải nuốt trọn thân cặc dữ tợn, Miên Hân nín thở bấu cánh tay Trường Trạch, toàn thân căng cứng không dám nhúc nhích.

Trường Trạch bị y siết mông cứng ngắc cũng chẳng hoạt động được, thậm chí còn hơi nhói đau.

Gã hít một hơi thật sâu, lồng ngực phập phồng dữ dội, vuốt mông Miên Hân dỗ ngọt: "Miên Hân ngoan, đừng ngậm chặt vậy, thả lỏng đi anh."

Miên Hân không thèm trả lời gã, cắn răng chảy nước mắt trong lặng lẽ.

Trường Trạch thở hổn hển liếm môi Miên Hân năn nỉ y: "Anh ơi... Đít anh khít quá... Thích... Chim của em thích anh lắm... Miên Hân... Miên Hân... Ưm... Em muốn đụ... Anh ngậm cu em chặt quá... Hức... Em không cử động được anh ơi... Hu... A-Anh ơi..."

Miên Hân nhắm mắt giả điếc không quan tâm gã van xin, há miệng thở gấp rồi siết mông chặt hơn.

Trường Trạch đành phải cúi người ngậm môi Miên Hân, cắn cắn cánh môi mềm mại rồi rê lưỡi liếm từ cằm xuống ngực bú núm vú đã bị gã chơi trầy xước sưng vù. Vừa xoa núm vú vừa luồn tay xuống nơi kết hợp của hai người chăm sóc dương vật mềm nhũn của y, tuốt cặc rồi lại mát xa trứng dái làm Miên Hân sướng híp mắt bắt đầu lắc mông hùa theo gã.

Cảm giác ngứa ngáy kỳ lạ từ nơi sâu nhất trong cơ thể truyền đến làm đầu óc Miên Hân dần rơi vào mê man. Y thấy mình như đang bị trôi lênh đênh trên biển lớn cô độc và điểm tựa duy nhất chính là con cặc nóng hừng hực đang cắm trong đít mình.

Y lè lưỡi thở hổn hển, ưỡn ngực cạ núm vú vào cổ tay Trường Trạch.

Chó cưng hiểu ý bóp ngực y, kết hợp day vú se đầu ti khảy khảy quầng vú đỏ hồng.

Mỗi khi đầu ti được ngón tay bóp mạnh rồi kéo căng là đầu khấc của Yên Vương lại hưng phấn rỉ tinh.

Rốt cuộc Trường Trạch cũng di chuyển được. Gã dập cặc vào háng Yên Vương, cu bự được nước nhờn bôi trơn lập tức cắm thẳng vào trong.

"Ha--! A!"

Con cặc thô to vừa đút vào liền chạm trúng điểm nứng của Miên Hân.

Khuôn mặt Yên Vương bị khoái cảm làm vặn vẹo, ưỡn ngực thở hổn hển nhấc mông lên cố đẩy dương vật ra: "Đụ trúng rồi! A a... Đừng... Đừng cử động... Lạ quá... Hức!" Tuy nhiên khi cặc bự sắp bị y đẩy tụt khỏi lỗ nhỏ liền bị Trường Trạch bóp mông giữ lại rồi đụ tới tấp vào tuyến tiền liệt không cho y kịp thở.

Các binh sĩ bên dưới không biết Trường Trạch đã địt trúng chỗ nào mà có thể khiến chiến thần Đông Lăng kiêu ngạo sướng tới nỗi lòng bàn chân co quắp nứng điên ịn đít vào cặc gã, trợn mắt chảy nước miếng rên dâm như đĩ. Dương vật của Yên Vương phun nước như suối, trứng dái co giật, hình như lại bị đụ té đái.

Không biết từ khi nào khoảng cách giữa hai người và các binh sĩ đang quan sát đã rút lại gần nhau.

Những quân nhân đã rất lâu chưa được làm chuyện người lớn mở to mắt nhìn lỗ đít non nớt của Yên Vương bị cặc đàn ông đụ thành lỗ lồn đĩ đượi, rồi lại nín thở không chớp mắt nhìn cảnh lỗ đĩ xinh đẹp bị cặc bự căng đầy hết mức. Mỗi khi Trường Trạch rút cặc ra lại kéo theo các thớ thịt đỏ rực bị đụ chín rục, lỗ nhỏ đói khát như dâm phụ mút chặt lấy gã một cách điên cuồng. Sướng đến nỗi cơ bụng Trường Trạch căng cứng, gân xanh đầy trán ướt mồ hôi.

"Sao dưới đất nhiều nước quá vậy? Hắn lại bị điện hạ của tụi mình đụ đái à?"

"Địt mẹ rên nứng vãi..."

Trường Trạch thở hồng hộc siết eo Yên Vương, cười thoả mãn khi trông thấy biểu cảm của y đã hoàn toàn mất khống chế.

Trường Trạch tách chân Miên Hân vắt lên hông gã rồi ôm y đứng dậy. Miên Hân bị địt mềm nhũn không tìm được điểm tựa chỉ có thể choàng tay ôm cổ gã.

Trường Trạch ôm y như đang diễu hành, vừa bước đi vừa nhấp hông dọng cặc vào đít y.

Miên Hân bị khoái cảm cuồn cuộn như thuỷ triều tấn công liên tiếp, khi y chuẩn bị lên đỉnh bỗng cảm giác có ai đó đang liếm ngón chân mình.

Miên Hân mở trừng mắt ngay lập tức, trông thấy tất cả binh sĩ đều đang nhìn y và Trường Trạch.

Thậm chí có người đã cho tay vào đũng quần, vừa thủ dâm vừa dùng ánh mắt hiếp mông y.

"Đừng! Aaaaaaaa! Đừng nhìn! A... Xin lỗiii..."

"Anh xin lỗi... Đ-Đừng đụ nữa... Cơ thể anh lạ quá... A a a... Cu rát quá... Không muốn ra nữa đâu!"

Trường Trạch cười ngọt ngào hôn má y: "Tha cho anh cũng được. Anh theo bé về Đại Hằng làm vợ dâm của bé nha?"

Miên Hân không trả lời.

Trường Trạch nói: "Không làm vợ dâm vậy làm đĩ dâm nhé? Chồng sẽ đụ anh thành con đĩ nghiện cặc không thể sống thiếu tinh dịch của chồng, đụ đến khi lỗ đít lỏng la lỏng lẻo không khép lại được nữa, đến khi anh biến thành con đĩ yêu chồng mới thôi!"

Miên Hân nghe mà da đầu tê dại, rùng mình rợn gáy nổi da gà: "Mày... Mày... Sao mày không... giết tao cho rồi..."

Trường Trạch mỉm cười không trả lời.

Gã lè lưỡi liếm môi Miên Hân hôn y chụt chụt, đôi mắt đen không thể giấu được sự si mê: "Bé yêu anh không hết, sao nỡ giết anh được? Cu của vợ em khó chiều lắm, xuống dưới không được ai bú cu lại lên đây ám em thì sao? Vậy đi, đợi mình về Đại Hằng em sẽ xin anh Hi cho em cưới anh làm vương phi."

Miên Hân không thể tin vào tai mình.

Tuy nhiên không để y có thời gian suy nghĩ, Trường Trạch đã tiếp tục đợt tấn công thứ hai.

Lý trí của Miên Hân đã bị bào mòn đến cực hạn. Là đàn ông nhưng lại bị dương vật của gã đàn ông khác đụ bắn liên tục, lòng tự trọng của y đã vỡ vụn.

Miên Hân há to miệng không nói nên lời, vừa thẹn vừa sướng, cặc co giật phụt tinh mất kiểm soát.

Y vừa xuất tinh nhưng Trường Trạch vẫn không dừng lại. Trai trẻ cu khoẻ địt không biết mệt, cứ rút cặc ra rồi lại đâm vào nơi sâu nhất nghiền nát điểm dâm, chơi Miên Hân lên đỉnh liên tiếp bắn tùm lum khóc hết nước mắt, đến khi Miên Hân không thể xuất tinh được nữa cặc bắn toàn nước lã mới thôi!

******

Em Trạch trẻ trâu miệng bảo ghét anh bắt anh bú cu tam quân, quay đi mới đút cặc vào đít anh đã đổi giọng cầu hôn dụ anh về Đại Hằng làm vợ dâm của em. Kèo này nghiện cu hết cứu rồi lỡ bú cu chừng ấy năm rồi giờ Yên Vương mà chết không được uống tinh của Yên Vương sao em nó sống nổi :((( Nhà có hai anh em ai cũng bệnh nhân hiểm nghèo, anh hai cần thái tử truyền nước lồn hít bím hồng sống qua ngày, em trai thiếu hơi cu thiếu tinh dịch của Yên Vương là mất ngủ nứng cặc giãy đành đạch!

Xong món phụ gòi cho sốp tí feedback để biết món ăn ok không nhaaa 💜

Ơ ở đây có bạn nào hong hiểu tên truyện hong? Tên truyện Vừa Điên Vừa Phê là nói về quá trình bạo quân từ chó điên thành chó simp mê ghệ hết cứu phê ghệ hơn phê thuốc, trước khi gặp em anh rất điên, sau khi gặp em anh rất phê. Phê tiếng Việt là sướng, sướng gì thì biết rồi đó. Bạo quân phê độc giả cũng phê 😋 Truyện sếch mà cái gì phê mình ưu tiên!! Và tên truyện gồm 4 chữ là Vừa Điên Vừa Phê, không phải cụm 2 chữ "điên phê" bên QT đâu nha cả nhà. Thiếu chữ "vừa" là nghĩa khác hẳn. Bên QT thì "điên phê công" đến giờ tui vẫn không biết là gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro