chương 1 :Chiến thắng trở về (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi trưa vừa qua khỏi, nhiệt độ không khí cũng không mấy khó chịu.

Nữ hài đang ngồi trên dây đu ngoài cung điện , nhịp độ chậm rãi đung đưa . Nhìn canh giờ, người nọ hẳn là đã vào kinh.
Lần này, nàng không có đi đón gió tẩy trần cho hắn , sợ người nọ sẽ nháo ra chuyện xấu gì đó .
Đang nghĩ đến xuất thần, thân mình đột nhiên bay lên không, người nọ từ phía sau một tay đem nàng ôm vào trong ngực, động tác nước chảy mây trôi, liền mạch lưu loát.
Các cung nhân thấy thế sôi nổi cúi đầu lui ra, ở Thịnh quốc, ai cũng không dám đắc tội với người được xưng sát thần mặt lạnh tướng quân này .
Người nọ thân mặc  một bộ chiến giáp màu bạc , rõ ràng là vừa từ biên quan hồi kinh, trên người cũng không mang theo một tia mệt mỏi, đến hoàng đế cũng không đi gặp, liền từ cửa Chính Dương  thẳng tắp đi vào Lạc Anh Điện.
"Đã trở lại." Nữ hài bị hắn ôm vào trong ngực, nam tử mày kiếm tinh xảo , Mộ Dung Nguyệt nhìn  Cố Hành vô cùng tuấn mĩ nỗ lực trấn định lòng mình hỏi .
Cố Hành là lâu lắm chưa thấy được người trong lòng, hắn ánh mắt cực nóng xem đến Mộ Dung Nguyệt gương mặt nóng lên.
Cố Hành không nói chuyện, liền một mạch ôm nàng đi theo hướng tẩm điện .
Nhìn nam nhân minh xác mục đích của mình , cổ tay Mộ Dung Nguyệt treo ở trên cổ  Cố Hành hơi hơi nắm chặt.

Vừa vào cửa, Cố Hành liền nhấc chân đóng cánh cửa lại , một cái xoay người liền đem nàng đè trên cửa lớn.
"A..." Mộ Dung Nguyệt cả kinh, đôi mắt chấn kinh như là nai con bất lực, điềm đạm đáng yêu nhìn nam nhân nam nhân đang ôm mình .
Cố Hành  ôm nàng đè ở trên cửa lớn , mượn eo làm điểm tựa tách hai đù ngọc của nàng ra , cúi đầu bắt đầu hôn lên đôi môi anh đào của nàng  , động  tác ôn nhu nhưng cũng mang theo bá đạo, cạy ra cánh môi mềm mại như đóa hoa của nàng  , đầu lưỡi tiến quân thần tốc đi nhấm nháp hương vị bên trong của nàng .
"A..."
Kĩ thuật hôn của Cố Hành  hoàn toàn là do thực hiện ở trên người Mộ Dung Nguyệt mà từ từ nâng cao , đầu lưỡi của hắn tiến quân thần tốc cuốn lấy cái lưỡi đinh hương đang trốn tránh của nàng , đầu lưỡi như là mang theo dòng điện , nơi nào đi qua cũng khiến nàng run dẩy .
Mộ Dung Nguyệt chỉ cảm thấy chính mình sắp chết đuối trong nụ hôn mê người của Cố Hành ,  đầu lưỡi nàng cũng nhịn không được đi đáp lại hắn, muốn càng nhiều lại càng nhiều...
Trong tẩm điện yên tĩnh, thỉnh thoảng truyền ra tiếng răng môi giao hòa cùng tiếng nước, gương mặt Mộ Dung Nguyệt càng thêm nóng bỏng, lúc này hai chân nàng tuy nhũn ra nhưng vẫn muốn kẹp chặt vòng eo thon gầy nhưng rắn chắc của Cố Hành , đai lưng bên hông của nàng cũng không biết bị nam nhân cởi bỏ lúc nào, quần áo lúc này giống như nước , áo lụa trên vai nàng nhanh chóng từ từ rơi xuống , tiếp đến là đầu nhũ yêu kiều đang dựng đứng trước mặt nam tử .
Cố Hành càng muốn đoạt được nhiều hương thơm trên người nàng ,tay trái hán ôm lấy vòng eo thon nhỏ của nàng , tay phải không an phận ôm lấy vuốt ve một bên ngực của nàng .
Đỉnh nhũ hoa đầy đặn vươn cao đến cực điểm, phủ lên là ngón tay thon dài của Cố Hành, Cố Hành hàng năm cầm kiếm, trên tay xuất hiện nhiều vết trai cũ mới , chỉ là chạm qua đầu vú , liền làm cho tiểu đậu đỏ đứng thẳng ngạo nghễ .
"um... A..." Mộ Dung Nguyệt căn bản không nhịn  được Cố Hành khiêu khích, tiếng rên rỉ từ kẽ hở hôn liền tràn ra ngoài .
Cố Hành nhìn nữ hài đang động tình thì thập phần hài lòng , buông ra đôi môi bị hôn đến ướt át , vùi đầu tham lam ngậm lên một bên đầu ngực tuyết trắng , hắn dùng hàm răng khẽ cắn lên hạt đậu đỏ bên trái chưa được yêu thương của nàng , tay phải ở bên thì đang nâng niu tiểu đậu đỏ của nàng rồi bỗng dưng ấn một cái .
"Ưm ưm... A..." Chỉ là như vậy nhưng cũng khiến cho cả người Mộ Dung Nguyệt bốc lửa, như có dòng điện nhè nhẹ xẹt qua toàn thân, kích thích đến nơi bí ẩn giữa hai chân nàng . 
Hai mắt Mộ Dung Nguyệt phủ lên một hơi nước mông lung, "Không cần... Mau thả ta ra..." Nàng  muốn bắt lấy một tia lý trí cuối cùng của chính mình , muốn đẩy nam nhân đang muốn làm gì thì làm trên người mình ra , nhưng mà không hề có tác dụng .
Cố Hành nhìn thấy phản ứng của nàng , hán ngẩng đầu lên , một tia trong suốt trong suốt phủ lên trên đầu vú nàng .
"Như thế nào? Không đi Thập Lí Đình đón tiếp ta không nói, hiện tại còn không cho ta nhận chút lợi tức?" hai mắt Cố Hành trở nên thâm thúy, hắn nhìn thẳng lên sắc mặt đang ửng hồng của nàng , Mộ Dung Nguyệt căn bản không dám nhìn thẳng hắn, chống đầu lên thân thể nhẹ nhàng phát run.
Sợ là áo giáp quá lạnh,hại  nàng phát run, cũng nhớ đến thời tiết này , cũng không thể làm nàng bị cảm lạnh, Cố Hành liền ôm Mộ Dung Nguyệt hướng đến bên giường .
 Váy áo nàng  hỗn độn, gần như không thể che hết thân thể mê người , Cố Hành liền đem nàng tới trên giường, một bên cởi bỏ trên người áo giáp quân trang, tuy rằng còn có một kiện áo trong, nhưng cũng không hoàn toàn che đi được dáng người hoàn mỹ tưởng gầy nhưng rắn chắc cùng cơ bắp  lộ ra . 
" thế nào, không chuẩn bị cho ta một lời giải thích hợp lý ?" Hắn đang đợi nàng mở miệng giải thích, vì cái gì không đi đón hắn .
Cố đại tướng quân khải hoàn mà về, vương hầu công tước đều ở Thập Lí Đình nghênh đón,chỉ muốn được hắn chú ý đến , mà những tiểu thư  khuê các hằng ngày đều ở trong khuê phòng ai ai cũng tỉ mỉ trang điểm một phen mong sao có thể lọt vào mắt xanh của Cố đại tướng quân . Cả đại lục đều xem sự tồn tại của hắn như là một chiến thần nhất đẳng .
Mà nàng,lại là người mà  Cố Hành tâm tâm niệm niệm ,trước lúc xuất chinh đã đáp ứng hắn khi trở về sẽ được nhìn thấy nàng đầu tiên nhưng lại thất hứa .

Bên này, Cố Hành đã cởi xuống áo giáp, một tay đem nàng ôm vào trong lòng ngực, cúi đầu, đi khẽ liếm lỗ tai nàng .
"Ưm ... ân  ..." Mộ Dung Nguyệt vốn dĩ đã mẫn cảm,  lỗ tai nàng lại càng mẫn cảm hơn , nàng nắm lấy cái chăn ở dưới thân , cả người xụi lơ trong ngực Cố Hành .
----

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro