Chương 14 : Xuân tình nhớ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mộ Dung Nguyệt đang ở trong lúc mơ ngủ, chỉ cảm thấy trước ngực như có thứ gì đè nặng .
Ngứa... Ân... A... Hảo ngứa ~
Mộ Dung Nguyệt mở to mắt phát hiện người mà mình tâm tâm niệm niệm giờ đang đè trên người nàng chuyên chú mút núm vú nhỏ của nàng .
"Ân... Cố Hành ca ca..." Cùng với cảnh tượng gặp nhau trong đầu nàng lại không giống nhau.
Cố Hành ngẩng đầu, cuối cùng tạm thời buông tha  núm vú đã bị chơi đàu một hồi đến sưng đỏ kia , trong mắt hắn rõ ràng tràn đầy tình dục, đôi mắt đen nhánh thâm thúy nhìn nàng giống như một Lang Vương đói khát nhìn đến một con dê con .
"Tiểu tao hóa, mới mấy ngày không có thao nàng , giờ mói chạm vô một chút đã sướng đến nước chảy lênh láng." Cố Hành nói, ngón tay thẳng tắp chọc vào trong tiểu huyệt đang tịch mịch hư không của nàng , hắn nhẹ nhàng nhéo tiểu âm hạch,  ái dịch mang theo dinh dính bị Cố Hành lôi ra ngoài .
Mộ Dung Nguyệt nào có  nghĩ đến Cố Hành ca ca vừa thấy mặt đã nói lời này, bất quá những lời này, thế nhưng lại rất quen tai?
Này không phải là câu nói được viết trong《 xuân tình ký 》mà trước khi ngủ nàng đã đọc sao ? Xuân Tình muốn chạy trốn lại bị sơn trại Đại vương bắt trở về,rồi bị ném lên trên một đống cỏ khô , sau đó liền nói câu này!
"Cố Hành ca ca... A..." Mộ Dung Nguyệt có rất nhiều lời muốn nói với hắn, chứ không phải vừa thấy mặt đã làm loại chuyện này.
Nhưng Cố Hành nào sẽ dừng lại, hắn đem nàng đặt dưới thân, Mộ Dung Nguyệt hiện tại liền quỳ gối trên giường, mỹ mông bị nhếch lên , trên người trần như nhộng, mới vừa bị đùa bỡn nên cự nhũ bởi vì tư thế này càng là tròn tròn rũ xuống, lay động không ngừng.
Cố Hành liền từ phía sau ôm lấy nàng, một cái chân dài cường thế tách cái đùi đang cố khép lại kia ra , tiểu huyệt Bạch Hổ liền xuất hiện ở trước mắt hắn , mới vừa bị niết qua  nên tiểu âm hạch hơi hơi sưng, tiểu huyệt thì đang đóng đóng mở mở như một loại mời gọi .

"Cố Hành ca ca... Không cần... Ân..." Tư thế này khiến nàng cảm thấy xấu hổ , nàng đều không  nhìn thấy mặt Cố Hành ca ca, nhưng vẫn bị đùa bỡn thân thể.

"Đều ướt thành như vậy, tiểu tao hóa, còn nói không cần?" Cố Hành hôn qua đôi môi nàng , đôi tay phủ lên trên mu bàn tay nàng , cầm tay nhỏ của nàng chống lên .  Giờ phút này, Mộ Dung Nguyệt quả thực khóc không ra nước mắt, Cố Hành ca ca quả thực giống như là sơn tại đại vương bên trong Xuân Tình nhớ bám vào người.

"A..." Cự vật bỗng nhiên thọc tiến vào, tuy rằng nàng bên trong đã rất ướt, nhưng vẫn không thể nào thích ứng.
Hai người mười ngày không có làm sự tình thân mật , Mộ Dung Nguyệt cảm thấy Cố Hành nơi đó lại lớn lên không ít,  nhục huyệt nàng gắt gao hút cự bổng kia , rõ ràng cảm nhận được hình dạng quy đầu , mặt trên cây gậy nổi đầy gân xanh, đều có thể cảm thụ rõ ràng.
Lúc này từ phía sau Mộ Dung Nguyệt.Cự vật tím đen từ phía sau nhanh chóng mạnh mẽ ra vào , , ra sức thọc vào rút ra.
"A... A a... Mau... Không được..." Bị mạnh mẽ thao lộng nàng căn bản chưa kịp tưởng tượng tư thế hiện tại của chính mình có biết bao là dâm đãng, vú nàng cũng bởi vì thọc vào rút ra mà kịch liệt đong đưa, mồ hôi dọc theo khe nhũ hội tụ, một giọt một giọt,rồi rơi xuống giường .
Mà Cố Hành mỗi một lần đâm nhập, quy đầulại cố tình cọ nhẹ qua tiểu âm đế , loại khoái cảm trí mạng này , làm cho Mộ Dung Nguyệt cảm giác chết đuối trong đó.
"Ta tiểu tạo hóa , liền thích bị như vậy thao đúng không?" Đền lúc này, Cố Hành cư nhiên còn không quên đối thoại trong xuân tình nhớ.
Mộ Dung Nguyệt quả thực khóc không ra nước mắt, trong thoại bản nữ chính xuân tình còn phải dùng tiếng kêu " Miêu miêu " của mèo để đáp lại sơn trại Đại vương.
Lúc này, hai người động tác và lời nói liền cùng thoại bản tranh minh hoạ giống nhau như đúc, không giống nhau chính là nam chính bộ dạng càng phong thần tuấn lãng hơn , nữ chính bộ dạng càng thêm tinh xảo khả ái .
"Không trả lời ta, vậy không cho ngươi." Nói xong, Cố Hành đột nhiên rút ra cự vật đang chôn ở trong cơ thể nàng , bởi vì dùng sức quan hệ, rút ra nháy mắt "Bang" một tiếng, kia côn thịt lớn mang theo dâm dịch liền đánh ở trên mông trắng nõn của nàng . 
"A..." Rút ra trong nháy mắt, sự hư không như gió thổi quét đến, Mộ Dung Nguyệt lập tức thất thần, giống như có thứ gì đem mình lấp đầy.
Rõ ràng không thể như vậy, cũng không nên như vậy, chính là thân thể  giống như muốn a, muốn bị Cố Hành ca ca lấp đầy chiếm hữu.
"Cố Hành ca ca..." Nữ hài phát ra âm thanh khát vọng giống như tiếng mèo kêu . 
"Ngoan bảo bối, ân?" Cố Hành chính là cố ý trêu nàng, cự vật cứ ở bên ngoài tiểu huyệt mà cọ sát , chính là không đi vào, nhìn nàng càng thêm không nỡ rời đi hắn, người nào đó có tính chiếm hữu cực đại liền được thỏa mãn thỏa mãn.
"Hỉ... Thích..." Mộ Dung Nguyệt nói nhỏ, chính mình hiện tại bộ dáng cầu hoan thực mất mặt đi, Cố Hành ca ca, người xấu.
Nhưng Cố Hành còn chưa đủ, "Thích cái gì?"
Hư không cảm giác tựa như trong xương cốt có từng con kiến bò tới bò lui , cả người đều ngứa.
Mộ Dung Nguyệt lúc này đã mồ hôi đã đầm đìa, "Thích... Thích Cố Hành ca ca... Càng thích Cố Hành ca ca thao ta."
Nói xong lời này, Mộ Dung Nguyệt đều muốn tìm cái hầm ngầm mà chui vào , bất quá, cũng liền lúc đó , cự vật nam nhân như quái vật khổng lồ đã chui vào bên trong tiểu huyệt nàng .
"Này liền cho nàng , bảo bối."
"A a... Chậm một chút... A... Cố Hành ca ca"
Đều nghe được người mình âu yế nói ra nói như vậy, Cố Hành như thế nào chậm lại được.
Tiểu huyệt Mộ Dung Nguyệt thừa nhận không biết mấy trăm lần thao lộng, người nào đó cuối cùng cũng dừng lại đem tinh dịch bắn vào chỗ sâu nhất trong tử cung .
Rốt cuộc cũng mười ngày không có giải quyết dục vọng , tinh dịch Cố Hành lại nhiều và đặc sệt. Sau đó liền chuyển qua ôm nàng ngủ, tinh dịch ở tiểu huyệt không có vật ngăn lại liền tràn ra ngoài .
Mộ Dung Nguyệt mệtmỏi nằm ở trong lòng ngực Cố Hành , nghĩ, không bao giờ có thể đọc xuân tình nhớ nữa !
Cố Hành một tay ôm nàng ngủ một tay lật xem quyển 《 xuân tình ký 》, hắn nghĩ , bên trong còn có rất nhiều tư thế có thể nếm thử a.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro