Chương 3 : Lần đầu quen biết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cố Hành vừa sinh ra liền có một hòa thượng đi ngang qua phủ Định quốc hầu phủ , ngắt lời quốc công gia nói tiểu công tủ mới sinh ra mang mệnh thất sát , tuy rằng sẽ có công lao sự nghiệp hiển hách không ai sánh bằng , nhưng nói chung cả đời vẫn là mệnh cô tinh trục nguyệt không tránh khỏi những việc hiểm ác , nên nhân lúc còn sớm xuất gia để nhìn thấu phàm trần mới có thể tu một đời bình an .

Nhưng cho dù quốc công đồng ý thì  quốc công phu nhân cũng không đáp ứng, Cố Hành là bảo bối nàng hoài thai mười tháng , nàng làm sao có thể nhẫn tâm vứt bỏ hài tử vẫn đang nằm trong tã lót đi chịu khổ . Cho nên Cố đại tướng quân uy chấn tứ quốc vang danh đại lục đã tránh khỏi vận mệnh xuất gia . 

Chỉ là hồi nhỏ Cố Hành như là một ông cụ non , cũng không có thói quen bướng bỉnh của trẻ con , mà văn võ cũng học ít mà hiểu nhiều , mà hắn cũng không phải là con người thích giả vờ ,trước mặt cách trưởng bối đều thể hiện ra vẻ cung kính xa cách , mà ở trong mắt người ngoài lại là quốc công tiểu thế tử hiểu biết và quy củ .

Năm ấy hắn bảy tuổi , tham gia tiệc giao thừa trong cung , ăn uống linh đình , Cố Hành một mình đi lại trong Tinh Nguyệt Các , bởi vì là đem giao thừa , các cung nhân đều bận rộn ở đại điện và Ngự Thiện Phòng , đã thuận lợi cho Cố Hành đi vào Tinh Nguyệt Lâu , hắn từng bước từng bước đi tới đài ngắm trăng , đây là chỗ ngắm trăng thuận lợi nhất Thịnh quốc , bầu trời hôm nay không có trăng nhưng đầy dẫy những ngôi sao rải rác .  

Cố Hành chính nhìn đến xuất thần, đột nhiên bên tai truyền đến một câu mềm mại , "Tiểu ca ca, ăn bánh hạt dẻ không ?"
Chỉ thấy một cái phấn điêu ngọc trác tiểu oa nhi mặc một thân áo lông trắng tuyết , cái áo khoác kia được tạo từ loại vải đặc chế chỉ trong cung đình mới có , xem ra là hoàng tử công chú trong cung . 

Cố Hành nhìn đôi mắt chớp của nàng , lông mi cong vút, khuôn mặt nhỏ trắng trắng phấn nộn, khóe miệng còn dính không ít bột bánh hạt dẻ , không   khỏi cảm thấy buồn cười. Đứa bé này khi nào xuất hiện, người luôn luôn có tính cảnh giác cực cao như hắn thế nhưng không hề có phát giác.

Lúc này,nàng còn thò tay ra , trong tay là một miếng bánh hạt dẻ còn lại một nửa , Cố Hành nhìn xem bộ dạng như sắp khóc của nàng , vội duỗi tay tiếp nhận bánh hạt dẻ, ma xui quỷ khiến làm hắn đưa miếng bánh vào trong miệng .
Hương vị ngọt tràn lan khắp đầu lưỡi , Cố Hành nhìn khuôn mặt nhỏ mau nước mắt kia :
"Tiểu ca ca, ngươi ăn bánh hạt dẻ của ta , liền phải giúp ta đi ra ngoài." Nữ hài âm thanh non nớt mà nghiêm trang nói.

Cố Hành có cảm giác mình bị đưa vào trong một cái kịch bản nhỏ , hóa ra  là mình bị một cái tiểu oa nhi lừa .
Cố Hành ôm nàng đi ra tinh nguyệt lâu khi, liền một loạt công phu, thế nhưng nàng cư nhiên ở  trong lòng ngực hắn ngủ ngon lành.
Cố Hành ôm Mộ Dung Nguyệt trở lại trong bữa tiệc, một bà vú vội vàng đi đến hướng hắn, "Cửu công chúa, ta tìm được ngươi rồi ,"
Bà vú vừa nói vừa cảm kích  nhìn Cố Hành, bất quá giờ khắc này, Cố Hành lại có chút không muốn buông tay, nếu trước mắt là người xấu, kia đem nàng giao cho bà ta chẳng phải là đưa dê vào miệng cọp sao, rõ ràng biết ý nghĩ như vậy là điều không thể sảy ra , Cố Hành vẫn đi tìm người xác nhận, người này là cam đoan đó là bà vú của Cửu công chúa , thì mới mói không tình nguyện đem Mộ Dung Nguyệt giao cho nàng.
Thế nhưng tính, đem nàng giao cho người khác, trong lòng Cố Hành thế nhưng dâng lên một tia mất mát khó có thể miêu tả .
Giao thừa năm nay thật không giống những năm trước .
Sau đó, Cố Hành tiến vào thượng thư phòng trở thành thư đồng của hoàng , vì chỉ là muốn được nhìn thấy nàng khi đến thăm hoàng huynh nhiều hơn . 
Cố Hành nhìn nàng từng ngày trở nên kiều diễm động lòng người, nhìn nàng từ nữ hài trở nên một cái nữ nhân, tựa hồ một lần nghe nàng kêu là  Hành ca ca,thì ở trong mộng hắn đều sẽ khi dễ nàng thêm một hồi. 
Mỗi người đều đến Cố thế tử cao lãnh ngạo mạn, nhưng ai biết những điều ấm áp trong lòng hắn  chỉ đều dành cho một người .

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro