Chương 5 : Dục vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ ôm Mộ Dung Nguyệt tẩm điện kia, Cố Hành cảm giác tình huống của chính mình ngày càng thêm nghiêm trọng.
Một cái ôm với Mộ Dung Nguyệt cũng không đủ để phát tiết dục vọng , nàng vẫn giống như hồi nhỏ mềm mại và đáng yêu nhưng cũng thật mê người . Cố Hành không phải chưa từng chịu qua dụ hoặc , tầm tuổi này của hắn đã không có ít công tử thế gia đã có gia đình hoặc thông phòng đầy nhà . Nhất là sau khi hắn trở về chiến thắng thành danh , có rất nhiều quan viên hướng hắn giao hảo , hận không thể đưa nữ nhi vào trong phủ của hắn . Nhưng những người đó Cố Hành đều không muốn , hắn chỉ cần Mộ Dung Nguyệt , nữ hài đã tiến sâu vào trong lòng hắn .

Một ôm này đối với Mộ Dung Nguyệt cũng không giống nhau. Từ sau khi nàng lớn lên, thân mật ôm nàng như vậy chỉ có mẫu phi , nhưng cùng Cố Hành ca ca lại mang đến một cảm giác khác nhau , đó là thiếu niên mang hương vị lạnh lùng , Mộ Dung Nguyệt cảm thấy khi được Cố Hành ôm trong lòng , tim nàng đập đến quá gấp gáp , giống như là một giấc , mộng , thực không chân thật .

Mà hiện tại, Cố Hành nghĩ đến Mộ Dung Nguyệt nghĩ đến nổi điên. Hắn nhắm mắt lại, chính là hình ảnh nàng hướng đến hắn cười ngọt ngào , nàng kêu hắn là Cố Hành ca ca...
Đêm nay, Cố Hành từ chối lời mời của các hoàng tử cùng quan viên , hắn một mình một người ở dưới ánh trăng luyện kiếm, mỗi chiêu dứt khoát ,nhưng cũng không xua tan được hình ảnh của nàng, hắn thật sự như rơi vào ma chướng.
Một lần luyện chính là ba canh giờ, Cố Hành liền trở lại đi đến phòng tắm gội rồi đi ngủ.
*
Cố Hành nhìn đến Mộ Dung Nguyệt không biết khi nào đã xuất hiện ở cạnh mép giường hắn .
"Cố Hành ca ca, ta lạnh ."
Nghe được lời này, Cố Hành không nói hai lời liền đem nàng ôm chặt ở trong ngực, hương vị ngọt ngào của nàng quấn quanh hắn .

Ôm một hồi lâu, Cố Hành nỗ lực khắc chế xao động của chính mình . Rồi lại nghe được ----
"Cố Hành ca ca, ta nóng quá."
"Chúng ta liền đem quần áo cởi ra , liền không nóng." Cố Hành trấn định bản thân rồi nói. Trên chiến trường hắn đều chưa từng như vậy.
Vì thế ----
Hắn duỗi tay cởi bỏ đi áo ngoài của nàng, đai lưng, thực mau nàng chỉ còn lại có một kiện áo lót. Nguyệt Nhi thật sự đẹp , kia no đủ núi tuyết bị áo lót chống đỡ đều có thể thấy khe rãnh thật sâu .
Khiến Cố Hành ma xui quỷ khiến muốn cởi bỏ áo lót kia ngắn trở cảnh sắc mĩ lệ , hắn tỉnh!
Dưới thân là một mảnh ẩm ướt.
"Đáng chết." Cố Hành đứng dậy đi tắm gội, sắc trời còn sớm. Trước khi Lâm triều , hắn còn có thể đi xem nàng một chút .
Cố Hành ngựa quen đường cũ đến đi vào trong tẩm điện của Mộ Dung Nguyệt, nàng mấy ngày này chắc không ngủ ngon, hiện tại chắc cũng đang ở ngủ say.
Cố Hành kìm nén không được chính mình, dùng tay khẽ vuốt gương mặt kiều nộn của nàng , thiếu nữ làn da trắng nõn hồng nhuận, sờ lên tựa như một khối bạch ngọc tốt nhất .
Lòng bàn tay xẹt qua đôi môi đỏ non nớt của nàng , dừng lại một lát. Cố Hành liền thật cẩn thận cúi người hôn xuống. Hắn cũng không dám thâm nhập quấy rầy giấc ngủ của nàng , chỉ là hôn môi, như vậy nhưng cũng giống như lông chim xẹt qua lòng hắn , hắn sợ dục vọng của bản thân sẽ sớm hay muộn tổn thương nàng.

(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง(ง •̀ω•́)ง



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro