vudaithon cuoi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ai có những câu truyện cười, hài hước thì post vào đây để các thôn viên cùng thưởng thức. Lưu ý truyện cười chỉ chế về những con người trong thôn Vũ Đại của chúng ta. Chém đê, chém đê

Tôi mở đầu Đầu tiên là Hùng Jin và vợ của hắn : Vợ Cả

1. Hùng Jin nổi tiếng là một tay có thân hình cường tráng. Một hôm rủ Vợ Cả vào phòng show hàng. Vợ Cả thích lắm, lấy tay vuốt lên cổ Hùng Jin:

- Ôi chao. Sao cổ của huynh to thế?

- Vì huynh là người Gia Lâm mà. Người Gia Lâm cái gì cũng to.

Vợ Cả lại tiếp:

- Ôi chao. Sao tay của huynh to thế?

- Vì huynh là người Gia Lâm mà.

Vợ Cả:

- Ôi chao. Sao đùi của huynh to thế?

- CÒn phải hỏi. Huynh là người Gia Lâm.

Vợ Cả thích lắm, kéo tuột Hùng Jin vào phòng trong. Lát sau chạy ra, ôm mặt khóc:

- Thế mà huynh bảo người Gia Lâm của huynh cái gì cũng to !

Hùng Jin chạy theo:

- Thì huynh có ngờ đâu muội cũng là người Gia Lâm !

2. Hùng Jin và Vợ Cả đi dạo ởatrong thôn, chợt phát hiện một con chồn hôi bị thương nằm ở ven đường. Họ lấy làm thương cảm lắm, bèn dừng lại, bế nó lên và mang nó về nhà.

Vợ Cả nói:

- Anh nhìn này, nó run lẩy bẩy, chắc nó lạnh lắm. Em phải làm gì bây giờ?

- Ủ nó vào giữa hai chân của em á

- Nhưng mà nó hôi lắm

- Bịt mũi nó lại !!!

3.

Một hôm, Vợ Cả sang nhà Hùng Jin, thấy hoa quả rất xanh tốt trong khi vườn nhà mình chăm sóc thế nào thì cây củ vẫn còi cọc. Cô hỏi:

- Làm thế nào mà vườn cây nhà huynh đẹp thế ạ?

- À, à, phải có mẹo. Ví dụ để cà chua đỏ nhanh thì sáng nào huynh cũng cởi truồng chạy một vòng, lũ cà chua ngượng quá nên đỏ hết mặt mũi lên.

Một tháng sau, Vợ Cả lại sang nhà Hùng Jin chơi để cảm ơn đã mách cho mẹo hay trong công việc làm vườn.

Hùng jin kinh ngạc:

- Muội ... không mặc quần áo và... chạy quanh vườn như huynh bảo thật à?

- Vâng ạ! Hiệu quả lắm!

- Cà chua đỏ hơn?

- Dạ, muội không trồng cà chua. Nhưng dưa chuột cứ ngày một dài và to hẳn lên.

- Cô thamtim (vợ cả hùng jin), trong đêm chồng cô chết, chuyện gì đã xảy ra?

- Thưa ngài quan tòa, tối đó chúng tôi đã lên giường chuẩn bị ngủ. anh ấy còn đang đọc sách, tôi thì đã thiu thiu ngủ. Bổng anh ta thò tay qua rờ ...của tôi một cái. Một lát sau, anh ta lại rờ một cái nữa...

Quan tòa hỏi dồn:

- Rồi sao nữa cô hãy kể tiếp!

- Sau mấy lần như vậy, tôi chịu hết nổi liền tung mền ra, quay qua ôm chặc anh ấy, định diễn xuất bài "Ngựa Phi Ðường Xa" thì anh ta la lên, tay không buông cuốn sách: "Cô làm cái gì vậy?".

Tôi đáp: "Không phải anh muốn lắm sao?".

Anh ấy hỏi lại: "Ai bảo tôi muốn?".

Tôi trả lời: "Thì anh cứ rờ của em hoài mà, tui tưởng anh ấy cũng muốn..."

Lúc đó anh ấy phá lên cười nói: "Anh chỉ quẹt cho ướt ngón tay để lật sách thôi mà"

- Rồi sau đó thế nào?

- Thưa quan tòa, đó là lúc tôi bắt đầu bóp cổ hắn đến chết.

Một hôm Trym điêu ngồi chơi bên bờ ao của thôn. Trời nóng, thấy xung quanh vắng vẻ, anh chàng mới cởi hết quần áo, nhảy xuống tắm truồng.

Tắm táp thoả thích, đến lúc định lên bờ Trym bỗng nhận ra bên cạnh đống quần áo của mình có một cô gái xinh đẹp là Vợ Cả Hùng jin đang ngồi đọc sách.

Không biết làm thế nào (chả nhẽ lại cứ ngâm nước mà chờ, hay để thế mà lên...), Trym ta lặn xuống đáy tìm kiếm một lúc, vớ được một cái xô mà ai đó đã vứt dưới ao ngày trước (nghi là thằng giáo làng lắm ), anh chàng bèn lấy cái xô úp ... lại và đi lên bờ. Ðến gần Vợ Cả , Trym cất tiếng hỏi:

-Vợ Cả ơi, cậu đang đọc gì thế?

Vợ Cả ngước cặp mắt bồ câu nhìn chàng chăm chú, không hề tỏ vẻ ngạc nhiên trước bộ dạng của Trym, trả lời:

- Tớ đang nghiên cứu Triết học.

Trym đưa mắt nhìn đống quần áo của mình, hỏi tiếp:

- Nghiên cứu triết học, thế cậu có thể đoán được tôi đang nghĩ gì không?. Nói đoạn chàng lại liếc đống quần áo.

Vợ Cả nhìn Trym chăm chú, một lúc lâu sau mới cất tiếng trả lời:

- Cậu nghĩ rằng chiếc xô có đáy, nhưng thực ra thì nó không có .

Hùng jin về nhà mở tủ, thấy một gã còm nhom run rẩy mặc chiếc quần đùi ở trong liền quay ra hỏi Vợ Cả:

- Ai đây?

- Đó là Trym Điêu.

Anh ta nện cho Trym Điêu một trận rồi tống ra khỏi cửa.

Ba hôm sau Hùng jin lại thấy Trym ở trong tủ và lại cho gã này mấy quả đấm như mọi lần.

Đến hôm thứ tư, khi về đến nhà, Hùng jin mở cửa tủ thấy một gã to đùng, mặt hằm hằm , vẻ như đang phê pin (chắc là Chí Phèo đấy ). Hùng jin vội đóng sập cửa tủ lại rồi gọi váng lên:

-Vợ cả ơi,Trym Điêu đâu rồi?

Truyện về Hùng Jin

DCM nhìn trộm Vợ Cả và Hùng Jin, tối hôm

đó DCM trốn trong tủ aó và sáng hôm sau thuật lại câu chuyện cho mẹ cậu nghe

như sau:

Vợ Cả và Hùng Jin trò chuyện hồi lâu thì Hùng Jin thổi tắt mất gần hết mấy

cây đèn...dầu trong phòng khách. Rồi Hùng Jin bắt đầu hun Vợ Cả, ôm Vợ Cả.

Con nghĩ lúc đó Vợ Cả bị bịnh hay sao đó vì con thấy anh Hùng Jin thọt tay vô aó

của chỉ để nghe nhịp tim giống như lúc má đưa con đi bác sĩ vậy . Nhưng con

nghĩ ảnh hổng có biết trái tim ở đâu vì con thấy ảnh rờ...lung tung hết.

Xong rồi hình như ảnh cũng bị lây luôn vì con thấy hai người thở một cách

mệt nhọc giống như lúc Hùng Jin chở Vợ Cả lên dốc cầu vượt vậy đó . Rồi

hình như tay Hùng Jin bị lạnh hay sao vì con thấy Hùng Jin thọt tay vô váy của Vợ Cả để cho

ấm hơn một chút. Khoảng lúc này thì cơn bịnh trở nặng vì hai người bắt đầu

rên rỉ và cơn sốt bắt đầu vì con nghe Vợ Cả nói chỉ thấy thân thể chỉ nóng

hừng hực vậy đó.

Ngó một hồi thì con mới biết nguyên nhân tại sao đó. Thì ra lúc Hùng Jin ra

ruộng câu cá thì có con lươn chui vô quần mà Hùng Jin hổng có hay biết gì hết

trơn hết trọị Con lươn nhảy ra khỏi quần Hùng Jin rồi nó đứng thẳng lên ngay đơ

và dài khoảnh hai tấc nghẹ Thiệt dó!!!! Hùng Jin bèn lấy tay chộp ngay mình nó

vì sợ nó chạy mất.

Vợ Cả nhìn thấy con lươn thì hoảng hồn, hai mắt và miệng mở to và kêu

trời kêu đất tùm lum hết. Chỉ còn nói là con lươn này lớn nhất từ nhỏ tới

giờ chỉ mới thấy lần đầụ...để bữa nào con dẫn chỉ ra mương sau nhà để cho

chỉ biết mấy con sau nhà mình bự cỡ nào!!!!!!

Vì sợ con lươn cắn Hùng Jin nên Vợ Cả lấy hết can đảm dùng miệng....táp

lên đầu nó, một lát sau tự nhiên Vợ Cả nhả nó rạ...hình như nó cắn lại chỉ

thì phải!!! Xong rồi Vợ Cả dùng hai tay nắm chặt lấy nó còn Hùng Jin thì lấy miếng

gì nhỏ nhỏ trong túi chụp lên đầu nó để nó khỏi cắn nữạ

Rồi Vợ Cả nằm xuống dùng chân kẹp bạn chỉ giống như lúc mấy võ sĩ Judo

lúc thi đấu vậy đó. Còn Hùng Jin thì ép con lươn sát vô người chỉ cho nó...ngộp.

Một hồi lâu thì hai người nằm im thở hổn hển, lúc Hùng Jin đứng dậy thì con lươn

đã chết queo vì nó chi còn...tòn teng và mềm xèo thôị. Hai người thấy con

lươn chết thì mừng lắm vì con thấy hai người ôm nhau như là chúc mừng vì đã

giúp nhau trong cơn hoạn nạn!! Xong rồi Hùng Jin lại hun Vợ Cả nữa giống như lúc

ban đầu!!!

Mèn đét ơi, con lươn chưa chết, nó chỉ bị...xỉu thôi à, nó đứng thẳng lên

và chuẩn bị cắn nữạ Lần này thì Vợ Cả nhảy lên...ngồi bẹp lên đầu

nó.....khoảng 15 phút, giằng co thì hai người đã giết được con lươn đó. Con

biết kỳ này nó chết thiệt vì con thấy Hùng Jjn lột da nó ra rồi bỏ vô thùng

rác !

Có j' tha tội cho em

Ngày xưa , xưa lắm ấy , từ cái hồi mới lập thôn kia . Có chú boykute là 1 trai mới đến vũ đại thôn .Phàm cái thói ma mới , dù là mới của cái thôn vừa ra lò nhưng vẫn cần lo lót cho các bác bề trên ; thế nên boy mới fải lễ mễ đến gặp anh zai Chí Phèo.

boykute : Dạ thưa bác em mới đến thôn ta, thấy tiếng đồn vang ăn chơi zê gái lan xa em muốn xin được gia nhập có được không ạ?

Chí liếc nhìn boy rồi khinh khỉnh hỏi :

- Chú em có nghề gì không? sức khoẻ thế nào?

boy bẽn lẽn : Dạ, em chẳng có tài cán gì cả, chỉ được mỗi cái khoản "ấy" là khỏi chê . Nói bác không tin chứ mỗi lần em "ấy", bao giờ cũng không dưới 3 tiếng !!!

Chí thất kinh : Chú nói sao?

boy hãnh diện : Dạ em nói là mỗi lần em "ấy" không ít hơn 3 tiếng !!!

Chí gọi boy lại thì thào: Chú làm thế nào mà khỏe thế ? Anh đây nổi tiếng chiến đấu ác liệt , ăn chơi nhất thôn ta mà cũng chỉ dám vỗ ngực có 1 tuần 3 lần mỗi lần 1 tiếng kia kìa. Hay chú bày cách cho anh anh sẽ nhận chú vào làng !

boy hớn hở : Dạ khi lâm trận được 1 chút là em hét lên ...

Chí sốt ruột : Thế là nó giữ được luôn 3 tiếng à ???

boy: Dạ em hét lên Hự .. Hự .. Hự - 3 tiếng rồi nghỉ. Đó là 3 tiếng. Khi nào sung em hét lên được hẳn 4 - 5 tiếng đấy ạ.

Chí: ????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro