Người ơi, hãy đến trát hồn tôiƯớm tinh khôi lên mắt ngài trong trẻoNgười vá đi, vết rạn chẳng tí tẹoKẻo hồn cỗi lại khéo nát, tàn thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro