7 : NGHI ÁN CẦU THANG (TIẾP)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

KẾT QUẢ XÉT XỬ

Cảm tưởng đầu tiên của tôi sau khi xem xong phim tài liệu là: Luật sư rất giỏi, yêu nghề, đầu óc mạch lạc, tư duy linh hoạt, diễn đạt chính xác. Trong phim, ngay cả Michael cũng phải cảm than rằng ở Mỹ, người giàu mời được luật sư giỏi là có thể tìm mọi cách thoát tội, còn người nghèo thì làm thế nào?

Mặc dù luật sư và Michael cực kì tự tin nhưng sau khi thảo luận, bồi thẩm đoàn quyết định thành lập tội danh giết người cấp độ 14. Sau khi mất hết danh dự, Michael bị tuyên án chung thân và không được bảo lãnh.

4, Theo luật pháp Liên bang Mỹ, tội danh giết người cấp độ 1 có mức độ nghiêm trọng nhất với ba dấu hiệu cấu thành tội phạm: Người phạm tội cố ý, có cân nhắc và suy tính trước khi thực hiện hành vi giết người.

Hai cô con gái nuôi khóc không thành tiếng giữa tòa án. Michael quay lại an ủi rằng: "Không sao đâu các con."

Năm 2003, Michael ngồi tù tám năm. Trong tám năm này, tất cả những lần kháng án đều bị bác bỏ khiến ông ta mất hết hi vọng.

Năm 2011, cơ hội thay đổi cục diện của Michael đã tới. Nhà phân tích vết máu trước đó Duane Deaver bị người khác tố cáo cố ý che giấu kết quả thí nghiệm có lợi cho bị cáo để chứng minh kết luận của mình. Một vụ án trước đây cũng bị lật lại bản án và Duane Deaver bị sa thải.

Kết quả điều tra phát hiện, có thể Duane Deaver đã từng làm giả bằng chứng trong 34 vụ án.

Cũng nói thêm, năm 2014, thông qua Ủy ban Tài nguyên nhân lực của bang, Duane Deaver đã khiếu nại việc sa thải mình là không hợp lý. Sau đó, công ty của Duane Deaver buộc phải thuê lại và bồi thường cho ông ta 30 tháng tiền lương.

Năm 2011, luật sư mới tóm được cái thóp này và một số sai lầm về quy trình khác của Duane Deaver, chẳng hạn như một số túi vật chứng bị xé và lưu giữ lẫn lộn hay năm 2001, cảnh sát quên xét nghiệm AND trên thi thể người chết nên yêu cầu quan tòa hủy bỏ tội danh của Michael và trực tiếp phóng thích. Yêu cầu này bị quan tòa từ chối nhưng Michael đã giành được cơ hội xét xử lần hai.

Năm 2017, Michael và cơ quan công tố đạt được thỏa thuận nhận tội. Ông ta thừa nhận đã giết người, còn cơ quan công tố giảm tội danh xuống thành ngộ sát. Bởi vì thời gian đi tù của Michael đã vượt qua khung hình phạt của tội danh này, nên ông ta lập tức được trả tự do.

Lúc ấy, Michael đã hơn bảy mươi tuổi, sức khỏe rất kém. Sauk hi ra tòa, ông ta vẫn không nhận tội mà chỉ nói rằng mình thật sự không chịu nổi nữa, tài sản đã cạn vì chi trả cho quá trình kiện tụng.

Em gái của Kathlên đã giận dữ lên án Michael và đoạn này cũng đã được đưa vào phim tài liệu "The Stair case". Bà cho rằng mặc dù phim kể về vụ án này nhưng gần như không hề giới thiệu và chú ý đến nạn nhân Kathleen mà thay vào đó, thời lượng phim dùng để mô tả và phân tích bị cáo, cực kì phiến diện.

Mặc dù tôi rất kính nể nhân viên quay phim đã bám theo để ghi hình bị cáo Michael và đội ngũ luật sư của ông ta trong suốt mười sáu năm; cũng cho rằng từ góc độ nghệ thuật, bộ phim đã thể hiện hình tượng nhân vật Michael rất phong phú nhưng đối với góc nhìn mà bộ phim đưa ra, tôi không thể nào chấp nhận. Làm phim tài liệu cũng giống như viết báo. Khi nhà làm phim cố ý đưa thông tin phiến diện thực ra là đã rời xa khách quan rồi.

Tiếp theo, mặc dù thời lượng phim dài nhưng lượng thông tin quá ít, cố ý bỏ qua những thông tin mấu chốt của vụ án, ví dụ ngay cả tuyến thời gian hoàn chỉnh trong ngày xảy ra vụ án cũng không được đề cập tới.

Ngoài hướng công kích của các luật sư bào chữa về các khía cạnh như xu hướng tình dục song tính, hung khí, và vết máu, thì các bằng chứng quan trọng có lợi cho cơ quan công tố gần như không nhắc tới một từ nào. Có những tập phim dành toàn bộ thời lượng cho khán giả xem cảnh luật sư của bị cáo nói chuyện rồi trêu đùa, bàn bạc sách lược biện hộ, hoặc xem Michael lẩm bẩm tự nói và cảm thán cuọc đời.

Bộ phim này rất được công chúng chú ý, "tẩy trắng" cho Michael ở mức độ rất lớn. Đại đa số mọi người sau khi xem xong đều không lên Google tra các thông tin khác mà cứ thế cho rằng đây là một vụ án oan.

Cuối cùng, Michael thổ lộ rằng từ đầu đến cuối, ông ta vẫn luôn đeo nhẫn cưới để tưởng nhớ về người vợ Kathleen mà ông ta yêu nhất.

Nhưng trên thực tế, năm 2002, ông ta đã cùng nữ biên tập của bộ phim "The Stair case" yêu nhau và qua lại suốt nhiều năm. Sau khi ông ta được tha bổng, hai người từng đến Pháp một thời gian rồi mới chia tay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro