Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Sáng hôm sau dậy,,sờ sang bên cạnh tôi thấy chàng đang say giấc nồng,nhẹ nhàng sờ khuôn mặt đẹp trai của chàng,hôn nhẹ lên đôi môi đỏ kia,tôi cười thích thú bị chàng vật ngửa lại chọc tức:
     -Nương tử,đây là nàng muốn tiếp tục sao?Ko phải tối qua đã mệt?
     Tôi tức giận,chui vào trong chăn,rúc vào ngực chàng:
    -Thiếp....ko có...
        Tôi dậy ra vườn chơi,gọi A Lam:
      -Lam nhi,ta với ngươi đi chơi đi,ta muốn ra ngoại thành.
     A Lam run người:
    -MộC..Mộc ...tiểu thư...ko thể.Vương gia sẽ giết tôi mất.
      Tôi can đảm đứng lên:
    -Lo j?Có ta ở đây ta sẽ bảo vệ em.Lãnh Thần sẽ ko làm j đâu?
    A Lam cũng phải chịu tôi nhưng người vẫn run sợ ,tôi ns:
    -Lam nhi,lấy 2 bộ y phục kiểu nữ hiệp đi có pha chút nam giới cũng dc.
     A Lam gật đầu,tôi đi bộ cùng A Lam ra ngoại thành,mọi người trong thành nhìn tôi,có người nhìn với ánh mắt háo sắc tôi lườm như muốn đánh.Tôi đi đến trước,Nguyệt Hồng lầu,A Lam lo lắng:
     -Tiểu thư,ko đc,nếu Vương gia biết sẽ rất tức giận
    -Đc rồi,chàng sao biết đc?ta chỉ vào xem tình hình tý thôi mà_T́ôi cao hứng đáp.
     Tôi kéo A Lam đi vào,tìm bàn gọi to:
    -Chủ lầu,cho bổn công tử ta mấy mĩ nhân xinh đẹp lại đây.
       Chủ lầu ỏng ẹo,phấn thần tô đỏ chót,yểu điệu:
    -Công tử,để ta gọi.Người đâu ra đây.
    Các cô gái xếp hàng dài đi đến,thật ko vừa mắt tôi,người thì gầy quá,người thì béo ịch....ko bằng nửa bổn cô nương đây.Tôi đập bàn:
    -Chủ Lầu,quán bà chỉ có vậy sao?Gọi hoa khôi ra đây.
    Chủ lầu có chút bối rối:
    -...công tử...cô ấy đang có khách,ko thể tiếp ngài.
     T́ôi cũng chẳng ham muốn,nên phẩy tay đi,gọi món:
    -Đc rồi,đem điểm tâm đến đây
    Chủ lầu đi vào,tôi thích thú nhìn người ở đây nhưng thật ghê tởm khi thấy những nam nhân đây uống rượu,hôn hôn hít hít,quay sang bên trái,thấy người nam nhân mặc y phục vàng kim ánh mắt,cùng với mái tóc bạch kim lấp lánh,tôi mơ hồ 1 chút,nhưng nhìn sang mấy cô gái kỹ nữ đang sờ ngực,người của nam nhân này tôi giả vờ nôn ra:
   -Oẹ...thật ghê tởm...
    Hành động của tôi vào mắt người nam nhân đó,tôi quay đi,nam nhân đứng dậy lại ngồi chỗ tôi,tự nhủ:"Mùi hương này là của nữ nhân,giả nam,thật thú vị".Giọng nam nhân vang lên ko nóng ko lạnh:
     - Tiểu thư đây,có ý j?
    Tôi bất ngờ nhưng hoàn hồi lại sau đó,chán ghét ns:
    -Chẳng có ý j cả.Tôi chỉ thấy hơi ghê tởm thôi.
    Nam nhân cười như ko cười:
   -Ghê tởm?A...vậy sao ta ko biết nó lại làm cô ghê tởm.Nhưng tại sao cô đến Nguyệt lầu,còn giả nam.
     Tôi ko hứng thú:
   -Ko liên quan đến ngươi.A Lam đi
    Tôi đang định đi bị người kia giữ lại,bế lên dùng khinh công bay đi,ra tiếng sai bẢo:
    -Người đâu đưa cô nô tì này đi cùng.
    Tôi la lên,nhưng lại hết sức sợ hãi khi đang trên ko:
    -Anh là ai?Sao bắt tôi?
   Anh ta cười,ánh mắt trở nên cô đơn:
   -,cứ gọi ta là Nam Thần.
    NV:
   Bạch nam thần(24t) công tử Bạch gia có thể ns đứng đầu quan triều đình.
      Đến 1 phủ xa hoa,tôi choáng vì vừa trên độ cao xuống,tôi bị đưa vào phòng,tiếng A Lam lo lẳng :
    -Tiểu thư,ta bị bắt cóc rồi,bây h là canh 5 Vương gia sẽ tức giận.
   Tôi kêu gọi trong lòng:"Lãnh Thần...cứu Thiếp...."Cửa mở tôi định chạy ra ngoài thì bị lôi lại:
    -Nàng ko thể trốn ta.Ta yêu nàng.Nàng sẽ ở đây với ta mãi mãi.
    Tôi ngỡ ngàng:
    -Ko.Tôi muốn về với Lãnh Thần.
    Anh ta cười nham hiểm nhưng pha chút u buồn:
    -Ko thể,nàng phải bên ta,mãi thôi
    Chàng nghe tin tôi đi ra ngoài thành ,dùng khinh công bay đi tìm bên cạnh còn có mấy thị vệ đc chàng đích thân ,đào tạo chia ra tìm tôi,đi đến chàng nghe đồn:
    "Có cô nương xinh đẹp thật."
    "Nhưng lại là lần đầu gặp đc Bạch công tử yêu thương,bắt về giữ bên"
    "Nhưng nhìn vào có vẻ cô ấy muốn".....
    Chàng phẫn nộ đi đến phủ Bạch gia.Dùng khinh công bay vào,thị vệ ngăn đều bị chàng đánh chết,Bạch công tử phe phẩy quạt đi ra:
     -Vươnh công tử cao qúy,đến phủ tôi có việc j?
     Chàng hận ko thể dùng 1 đao phanh thay Bạch Nam Thần:
    -Bạch công tử mong ngươi trả nương tử cho ta.
     Từ trong nhà tôi học đc mấy võ chàng dạy cùng với ở thực tế tôi học võ karate,liền dùng 1'cước đạp bay tên thị vệ.Chàng hoảng hốt khi thấy thân tôi 1 thân màu đỏ y phục tân hôn,điều mà chàng sợ cũng đa đến,tôi lên tiếng:
     -Lãnh Thần.....cuối cùng gặp đc chàng.....hjc....
     Bạch công tử hận sao nàng lại là người phụ nữ của hắn:
    -Nàng ko đc lại gần hắn,nếu ko ta 1 quyền đánh chết hắn,dù sống hay chết nàng cũng phải làm nữ nhân của ta.
     Tôi lo sợ,chàng tức giận,trấn an:
    -Mộc Mộc ko phải sợ,có ta._Nói đến đây chàng quay sang tay nắm chặt thành quyền,người tỏa ra khí lạnh:
     -Bạch công tử,muốn cướp nương tử của ta thì nên hỏi ý kiến của ta chứ nhỉ?Sao có thể tự quyết định bên cạnh nàng mãi đc
    Tôi tức giận,đá vào chân Bạch công tử:
   -Đáng đời,nếu Bạch công tử đây yêu ta thì mong ngươi buông tha cho ta.
      Trong mắt Bạch công tử hiện lên vẻ mờ nhạt,đau đớn tôi hoảng với vẻ mặt này,quan tâm hỏi:
     -này,ngươi có sao ko?
    -Ta ko có từ buông tha cho người mink yêu,ta dù có đắc tội cũng sẽ cướp đc nàng.
      Chàng đứng nhìn nãy h,lửa giận càng tăng cao dữ dội,chàng dùng khinh công bế tôi bay đi,tôi ngoái lại nhìn gương mặt Bạch công tử,cảm thấy chút thương xót.
     (Các bn đến chương này thì mong ủng hộ mink để có thêm ý tưởng làm tiếp câu chuyện nhé^_^)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro