Chương 122: Gió thổi mây phun (22)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dấu độc dược trong răng, là kỹ thuật chuyên dụng của thích khách tử sĩ, một khi xảy ra sự tình, lập tức tự sát, người khác không biết, nàng sao có thể không biết được.

Tự mình ra tay, không phải là vì cái này.

Tả tướng dẫn sói vào nhà, bọn họ vốn không có chứng cứ xác thực, xem ra hiện nay đã có rồi.

Để lấy được lời chứng từ trong miệng một tử sĩ không phải dễ dàng, bất quá cái này tuyệt đối với nàng là ngoại lệ, năm đó đặc công M quốc, bị nàng bắt được, còn không phải bị nàng ép đến mức cuối cùng cũng phải phun ra tình báo của mình, không có bất cứ ai có thể cứng rắn trước cái chết , chỉ là do ngươi dùng biện pháp cùng thủ đoạn đúng hay không mà thôi.

"Kéo xuống, nghiêm hình tra tấn." Hiên Viên Triệt tóm lấy tử sĩ tự sát không thành , trầm giọng hướng Lưu Xuyên nói, mắt lại lạnh lùng nhìn sắc mặt khó coi của Tả tướng cùng Thái tử Hiên Viên Thừa.

"Tuân lệnh." Lưu Xuyên nhất thời hiểu rõ đây là nhân vật trọng yếu, rất nhanh lui xuống thi hành mệnh lệnh.

"Hiên Viên Triệt ta không hại huynh đệ tỷ muội, nhưng là nếu ai dám động đến ta, vậy đừng trách ta không niệm tình cảm." Lời nói lạnh lùng khiến cho Hiên Viên Thừa rùng mình một cái.

Cười tủm tỉm tiêu sái đến bên người Hiên Viên Triệt, Lưu Nguyệt ngẩng đầu cười nói: "Tả tướng cùng Thái tử không phải muốn mời chúng ta cùng quay về kinh sao, tốt, cũng vừa hợp ý ta, cùng đi thôi, thuận tiện mang chút binh mã, ta nghĩ đêm nay kinh thành có thể sẽ rất náo nhiệt."

Hiên Viên Triệt nghe xong, nhíu nhíu mi: "Rất náo nhiệt, hảo, chúng ta phải đi nhìn xem đợt náo nhiệt này, thuận tiện. . . . ." Ánh mắt đảo qua đám người Tả tướng, Hiên Viên Triệt đột nhiên nhăn mày.

Lưu Nguyệt theo tầm mắt Hiên Viên Triệt nhìn lại, Phỉ tướng quân không thấy .

Mày liễu nhướng nhẹ, trong vòng vây như vậy có thể vô thanh vô tức rời đi, Phỉ tướng quân này xem ra không đơn giản a.

"Tướng quân, Tả tướng nếu tới tiếp nhận Hổ quân chúng ta, xem ra Long kỵ vệ của tướng quân hẳn là cũng gặp phải tình huống đồng dạng." Chu Thành vẫn không có rút đi, nhẹ tiến lên thấp giọng nói.

"Thu Ngân, Ngạn Hổ, tuy rằng không kém, nhưng là so với chúng tướng cũng là kẻ tám lạng người nửa cân, tướng quân, cần phải cẩn thận."

Hiên Viên Triệt nghe xong, chậm rãi gật gật đầu, trầm giọng nói: "Ngươi trước đi chữa thương." Bỗng đột nhiên đề cao thanh âm: "Ngô Lâm, Tề Quyền, Tam Dư, Cừu Tố, điểm danh binh mã trong trướng, cùng Bản tướng về kinh."

"Tuân lệnh." Tứ vạn phu trưởng lập tức cao giọng.

Tức khắc, tiếng trống động, phong vân khai.

Toàn bộ giáo trường truyền ra tiếng trống ầm ầm như sấm động, giống tiếng vó ngựa nện trên chiến trường, rất trầm nhưng cũng rất dồn dập.

Ba vạn binh lính trong giáo trường lập tức lui lui tới tới chuẩn bị, thêm binh mã từ doanh khác đến, chạy tới chạy lui, bốn vạn binh mã gấp rút chuẩn bị, đầu tắt mặt tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro