Câu nói nghe trong cơn mê làm trái tim khẽ rung động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn từ ngoài đi vào thấy nàg tỉnh liền tiến bàn rót cho nàg chén nước. Lại gần đưa cho nàg . nàg thản nhiên nhận lấy, uống cạm. Hắn hỏi :
_Ngươi k sợ ta hạ độc sao ?
Nàg nhìn chằm chằm hắn :
_ ng sẽ hạ độc ta thật sao ?
_ ngươi.....giống tiểu bạch thỏ
_hừ * nổi giận*.....
_ngươi tên họ là gì....?
_*cau có* sao ngươi lại ra tay mạnh như vậy....ta chỉ là tiểu cô nương a....
_ hừ....ngươi mà là tiểu cô nương sao ?
_ đúng a....
_ ng thật k tầm thường chút nào....
_Ngươi.......cút đi * nổi giận*
_đây là lều của ta....
_hừ......phụt...- nàg phun ra 1ngụm máu tươi....
Hắn hốt hoảng chạy đến bắt mạch cho nàg nhưg nàg đẩu hắn ra.....căm phẫn nhìn hắn, nổi giận nói :
_Ng..cút...cút....đi...cho cho..ta..
Không hiểu sao lời nàg nói làm tim hắn lại nhói đau, bất chấp nàg phản đối hắn nhanh chóng tiến gần, điểm huyệt nàg , k cho nàg cử động. Nàg k tránh đc liền kệ hắn, nghiến răng nàg nói :
_sao ng lại làm vậy....
_...
_giải huyệt cho ta...
Pộp... hắn giải huyệt cho nàg nói :
_ Ngươi....ruốt có lai lịch ra sao ?
_...
_ng tên gì ?
_...
_NG.....
_ *nhàn nhạt nói* ta làm sao ?
_HỪ....k chấp ngươi...
Hắn nói xong đi ra phía cửa lều, hắn quay người lại thấy nàg đã rơi nước mắt. Nàg lấy tay lau nước mắt.....
Kiếp trc...tuy nàg là 1sát thủ nhưg trước khi làm sát thủ nàg là 1cô bé vô cùng yếu đuối...từng bị gia đình bỏ rơi..nếu không có Nisakia có lẽ cô đã chết từ khi cô mới 6t....nhưg cũng vì Nisakia mà cô đến đc đây....mà nàg lại sợ cảm giác cô đơn...nàg đã tĩnh mịch biết bao.
Hắn bước đến ngồi bên nàg, lau nước mắt cho nàg, trog lòng hắn dâng lên 1cảm giác chua xót..
_khụ...khụ...ng đi đi...ta k k cần ngươi...- nàg khó khăn nói
_ng đag bị thuơng....-hắn nói
_k phải nhờ ngươi sao ?- nàg trách móc hắn
_ta...ta xin lỗi - k hiểu sao hắn lại nói lên câu này..
_ vậy ngươi phải đáp ứng ta 1 điều kiện...
_Ân...được..
_ta còn chưa nói.....
_ta tin ngươi không làm gì tổn hại đến ta.....
_ân......ta...ta muốn rời...rời khỏi đây...
_K ĐƯỢC - Hắn bỗng lạnh lùng nói
_ tại sao ?
_ NGƯƠI LÀ TÙ BINH CỦA TA - người hắn tỏa ra ngữ khí lạnh lùng, nói
_NGƯƠI VỪA RỒI MỚI ĐỒNG Ý VỚI TA ..... - Nàg giận dữ quát
.....chát....hắn tát nàg 1 cái. Nàg ôm bên má trái bị tát, căm phẫn nhìn hắn, khoé miệng máu chảy ra....
Thấy nàg căm phẫn nhìn mk hắn ms hoàn hồn....hắn vừa ra tay va nàg sao ? Đưa tay ra định chạm vào má nàg nhưg nàg hất tay hắn ra. Hắn nhìn nàg, hối hận nói :
_ ngươi k sao chứ ? Ta xin lỗi ....
_CÚT...- nàg giận dữ nói...
Hắn im lặng bước ra ngoài, vừa ra khỏi lều hắn đã ngửi được mùi máu nhạt từ trong lều bay ra...hắn đóan là khi hắn vừa ra khỏi thì nàg đã nôn ra 1 ngụm máu.....hắn chợt thấy đau đớn.....
Tối đến, nàg từ trên giuờng ngồi dậy, khoanh chân rồi vận công....1.canh giờ trôi qua, trc mặt nàg là những vũng máu do nàg nôn ra khi vận công . Tuy nàg luyện công, mức phòng thủ giảm đi 1 nửa nhưg nàg biết...bên ngoài có 2 tên thủ hạ của hắn canh k cho ai làm phiền nàg.
Mệt mỏi quá nàg liền ngất đi. Trong cơn mê nag nghe được 1 giọng nói trầm ấm "tâm thân tại tâm nhân, ta đã yêu nàg rồi...xin lỗi vì đã...." nàg rất muốn nghe câu tiếp nhưg k còn ý thức được nữa
. Khi tỉnh dậy nàg thấy mk trog 1các lều.... k phải lều mà hắn nói là lều của hắn mà là lều của ai đó, k sa hoa bằng cái lều của hắn ... quan sát 1 hồi, từ ngoài chuyên đến tiếng bước chân, nàg liền nhắm mắt lại, 1 lão già và cùng 1 nam trung niên đi vào...thấy nàg chưa tỉnh thì lão ngoan nói :
_ nha đầu.....xem ra độc tố đã đc loại bỏ a
Nàg có thể nhậm ra đó là giọng của lão sư phụ nàg Cơ Đồ Tâm.
Sư phụ nàg nói :
_ nha đầu....mở mắt ra..
Hết cách, nàg liền mở mắt ra :
_ - im lặng nhìn nam trung niên
Nam trung niên thấy vậy liền cười nói : _ tam sư muội .... Ta là đại sư huynh, tên Âu Dương Thiên
_ ân .... Đây là....- nàg hỏi
_ Đây là lều cuả muội , trong doanh trại Đông hoà quốc - Âu Dương Thiên giải thích
_ân...nhị huynh đâu...
_ta đã bắt hắn bế quan a - sư phụ nói
_khụ....khụ...khụ..
_an nhi...con k sao chứ......- sư phụ nàg Cơ Đồ tâm lão sư lo lắng chạy dến bắt mạch cho nàg
Vài giây sau.....sư phụ nàg nói :
_ k sao ... Nghỉ ngơi vài hôm là được- sư phụ nói
_ Ân....sư phụ...sao..sao người biết con là An nhi..
_cốc *sư phụ cốc nhẹ lên đầu nàng * xú nha đầu...ngươi nghĩ sư phụ ngốc lắm hay sao mà không nhận ra ngươi..
_tam muội, muội nghỉ ngơi đi....-Đại sư huynh nàg nhắc rồi cùng sư phụ nàg ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro