Chương 1: Nghe đồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả kinh thành ai cũng biết Đường gia có hai vị tiểu thư. Đại tiểu thư thông minh tuyệt đỉnh, dung mạo tú lệ, cử chỉ đoan trang, dáng vẻ phong tình vạn chủng. Danh tiếng nàng vang khắp kinh thành, được ca tụng là đệ nhất mỹ nữ của cả kinh thành. Những cậu ấm có ý với nàng, muốn kết duyên với nàng nhiều vô kể, các bà mối trong kinh thành cơ hồ tranh nhau đạp phá cánh cửa của Đường phủ mà vào. Đến những hoàng tử cũng đối nàng chú ý, nhiều lần lui tới Đường gia. Đối với hiện tượng này, mọi người đã không còn lạ lùng, đây đã trở thành chuyện bình thường. Mà nói đến Nhị tiểu thư Đường gia, mọi người đều lắc đầu thở dài, từ khi Nhị tiểu thư Đường gia bị ngã từ trên núi giả xuống, tỉnh lại liền trở thành điên điên khùng khùng, hồ ngôn loạn ngữ, thường xuyên mắc sai lầm. Điều này làm cho toàn thể trên dưới Đường gia cảm thấy mất mặt không thôi, tuy nói Nhị tiểu thư là do chính thất sinh ra, nhưng nàng hiện tại biến thành như vậy cũng chỉ có thể làm cho người ta tiếp tục thở dài. Từ đó, nàng bắt buộc phải sống trong một tòa cũ nát vắng vẻ trong phủ, chỉ có duy nhất một nha hoàn đi theo hầu cận nàng. Mặc dù Đại phu nhân đau lòng, nhưng nữ nhi của mình hiện tại đã biến thành như vậy cũng chỉ có thể nhịn buông xuống. Bất quá Nhị tiểu thư có đúng như lời người ngoài đồn đại chúng ta cùng xem!

"Tiểu thư, tiểu thư..." thanh âm Tiểu Đào từ xa vọng lại làm cho Đường Vũ Tên đang nằm trên nhuyễn tháp nhíu mày không vui, đợi bóng đen Tiểu Đào đến gần nói:"Nhìn thấy quỷ sao?". Nói xong ngồi dậy day day đôi mày liễu. Trên mặt có một tia khó chịu, giống như đang nén giận vì Tiểu Đào quấy rầy nàng ngủ trưa.

"Tiểu thư, tiểu thư, nô tì vừa nhìn thấy đám người Nhị hoàng tử đi về phía này..." Tiểu Đào khuôn mặt kích động đến đỏ bừng. Đường Vũ Tiên nhìn Tiểu đào im lặng lắc đầu: "Tiểu Đào có phải ngươi nhìn lầm không? Đây là nơi vắng vẻ nhất trong phủ, bọn họ tới đây làm gì?" Nói xong nàng tự rót một chén trà, uống vào. Cuộc sống này trôi qua thật cực khổ a, đến cả một lá trà cũng không có! Đường Vũ Tiên là đang uống một chén trà trong suốt.

Tiểu Đào vừa nghe nàng nói như vậy, cá miệng chu lên, chân dẫm một phát:" Tiểu thư, hiện tại đã là lúc nào rồi người còn giễu cợt nô tì? Nô tì không nhìn lầm, bọn họ thật sự đi về hướng này..."

"Ngươi nhìn lầm rồi..." Đường Vũ Tiên vẫy vẫy tay, một bộ dáng ta chính là không tin lời ngươi nói, làm cho Tiểu Đào đứng bên cạnh rối rắm.

"Tiểu thư, là thật mà..." Tiểu Đào gấp tới sắp giơ chân lê rồi. Như thế nào tiểu thư lại chẳng có vẻ gì là tin nàng vậy?

"Bên ngoài có Đường Mị Nhi mê người không đền mạng, bọn họ tới nơi này làm gì? Chẳng lẽ bọn họ tìm một chỗ trong Đường phủ để làm chuyện mờ ám sao?" Đường Vũ Tiên đặt chén trà trên miệng xuống, lời nói của nàng khiến Tiểu Đào đỏ mặt.

"Tiểu thư, người thật sự một chút cũng không thèm để ý sao? Đại tiểu thư mỗi ngày đều có người tới cửa mai mối, còn tiểu thư người..." Tiểu Đào vừa nghĩ tới Đại tiểu thư và tiểu thư nhà mình đại ngộ khác nhau quả thực đến mức nghiêng trời lệch đất, không khỏi thở dài "Tiểu thư, vì cái gì người lại phải tự hủy diệt hình tượng của chính mình chứ? Người ngoài đánh giá tiểu thư chính là rất kém cỏi a..."

"Nga, người ngoài nói gì?" Đường Vũ Tiên cảm thấy hứng thú hỏi.

"Nói tiểu thư dung mạo như mặt lợn, thân hình như thân lợn, không hề có khí chất, không bằng cả nha hoàn hạ đẳng nhất của Đường gia! Khó trách bị trên dưới Đường gia khinh bỉ, bị cha mẹ vứt bỏ, nếu đổi lại là nhà bọn họ, tiểu thư sớm đã bị đá ra khỏi cửa." Tiểu Đào nói lại một mạch những lời người ngoài đồn thổi. Mới nghe sơ qua cằm của Tiểu Đào suýt thì rơi xuống, không ngờ tới tiểu thư nhà nàng lại bị người ta nói thành như vậy.

Mà bên này Đường Vũ Tiên sắc mặt thay đổi liên tục rốt cục nhịn không được cười to lên, cười đến rơi nước mắt.

"Tiểu thư, tiểu thư, người không sao chứ?" Tiểu Đào vạn phần lo lắng nhìn nàng. Tiểu thư phải khó khăn lắm mới trở lại làm người bình thường, nhỡ lại bị kích thích tiếp tục phát điên thì làm sao? Nàng chẳng phải sẽ không còn được sống trong ngày lành tháng tốt nữa sao?? Nghĩ đến đây, Vạn Đào hối hận vạn phần khi đã nói với tiểu thư! Cầu nguyện trong lòng tiểu thư không cần phải bị kích thích đến điên.

"Không việc gì, không có việc gì..." Đường Vũ Tiên xoa xoa chỗ nước mắt bị chảy ra do bật cười nhưng nhìn thấy bộ dạng thận trọng của Tiểu Đào suýt chút nữa nàng lại muốn cười ra tiếng "Được rồi. ta đói bụng, nhanh chuẩn bị điểm tâm cho ta mang đến đây!"

"Vâng , tiểu thư..." Tiểu Đào nghe nàng nó vậy vội vàng ra ngoài chuẩn bị đồ ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro