Chương 8: Không mời mà tới.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Mị Nhi biết rõ Tam hoàng tử so với cái vị hoàng tử còn lại là người được hoàng thượng sủng ái nhất, tương lai ngôi vị Thái tử chính là sẽ trong tầm với của hắn. Nếu trở thành nữ nhân của Tam hoàng tử, kia rất có thể nàng sẽ trở thành nữ nhân có quyền lực nhất thiên hạ này! Chỉ cần nghĩ như vậy, Đường Mị Nhi cảm giác cả người mình run rẩy, mỗi khi đêm xuống nàng lại tưởng mình chính là Thái tử phi, vạn thần đối với nàng xưng thần, không, không, nàng còn muốn tiến xa hơn, mà vị trí cạnh long ỷ kia chính là khát vọng trong lòng của nàng!

Đường Mị Nhi trong mắt hiện lên điên cuồng. "Tam hoàng tử người đang muốn đi đâu?" Đường Mị Nhi nhìn Tam hoàng tử đi về một hướng, bóng dáng nhu nhược cũng bước theo hắn nhẹ nhàng hỏi.

"Bổn hoàng tử nóng lòng muốn đến xem nữ nhân kia chết chưa..." Tam hoàng tử ánh mắt chợt lóe. Ngày ấy bị thương cũng không nhẹ, không biết nàng ta còn sống hay không?

"Tam hoàng tử không cần lo lắng, khoảng hơn mười ngày trước Mị Nhi đến nhìn muội muội một chút, mặc dù sắc mặt có hơi kém nhưng cũng không có gì đáng ngại!" Đường Mị Nhi nội tâm cả kinh nhưng ngoài mặt vẫn làm ra không có chuyện gì ôn nhu nói chuyện cùng hoàng tử.

"Như thế bổn hoàng tử càng cần phải đi xem..." Nói xong liền tiếp tục cất bước tới hướng tiểu viện cũ nát. Đường Mị Nhi nhìn theo bóng dáng Tam hoàng tử mắt hiện lên tia hung ác, chớp mắt lại cất bước đi theo sau lưng Tam hoàng tử cùng tiến đến địa phương nàng ghét nhất. Ngày ấy sau khi trở về liền phân phó nha hoàn chuẩn bị nước cho nàng tắm, một nữ nhân xấu xí, nghèo kiết xác cũng xứng làm muội muội của nàng? Bất quá nàng vẫn còn cần giữ lại nàng ta để làm nổi bật thêm vẻ đẹp của nàng!

Tam hoàng tử  cùng Đường Mị Nhi tiến vào tiểu viện cũ nát, nơi đó không có bóng dáng nữ nhân kiêu ngạo, Tam hoàng tử đá văng cửa tất cả các phòng trong tiểu viện, đều không thấy nữ nhân kia.

"Muội muội đã đi nơi nào rồi! Một nữ tử, ra ngoài nếu gặp kẻ xấu thì làm sao?" Đường Mị Nhi chau mày, ánh mắt thận trọng quan sát phản ứng của Tam hoàng tử.

Tam hoàng tử hừ lạnh "Nữ nhân xấu như vậy nếu thực gặp kẻ xấu cũng là vinh hạnh của nàng ta!"

"Tam hoàng tử..." Đường Mị Nhi ai oán nhìn hắn "Đó là muội muội của ta..."

"Ha hả...Cũng thật kém xa!" Tam hoàng tử nhìn Đường Mị Nhi "Mị Nhi hơn nàng ngàn lần, nữ nhân kia một cái ngón út cũng không bằng ngươi!"

"Tam hoàng tử quá khen, Mị Nhi không có như trong lời nói của hoàng tử tốt như vậy!" Đường mị Nhi xấu hổ mặt đỏ lên nhưng trong lòng đắc ý cười to, một thời gian nữa nàng sẽ càng khiến cho Tam hoàng tử càng mê muội nàng không thôi, không thể không thú nàng, nghĩ đến đây nàng liền kích động.

Tam hoàng tử thấy khuôn mặt Mị Nhi đỏ lên, cả người cứng đờ "Tiểu thư, không ngờ hôm nay chúng ta thu hoạch lớn như vậy a!" Bên ngoài viện đột nhiên vang lên thanh âm, sau đó liền nhìn đến Tiểu Đào tay khoác một cái rổ đi vào, bên trong tràn đầy trái cây.

Đi vào sân, Tiểu Đào nhìn đến sự xuất hiện của Tam hoàng tử cùng Đường Mị Nhi liền hoảng sợ lùi về sau vài bước, sau vội vàng quỳ xuống đất "Nô tì khấu kiến Tam hoàng tử..." Hôm nay không biết là ngày mấy? Sao Tam hoàng tử lại đến đây? Nếu lại khiêu khích tiểu thư thì làm thế nào?

Đường Vũ Tiên một thân xanh biếc khoan thai đi chậm, vừa vào đến viện đã thấy vẻ mặt như đang đi đại tiện của Tam hoàng tử cùng khuôn mặt đắc ý của Đường Mị Nhi. "Đứng lên, chân ngươi còn chưa khỏi, lại quỳ chắc chắn sẽ bị phế đi!" Đường Vũ Tiên không nhìn hai người bọn họ, đối với Tiểu Đào đang quỳ trên mặt đất lạnh giọng nói, giống như đem hai người thành không khí! Đối với mấy người không mời mà tới như bọn hắn, trên mặt nàng ngoài âm lãnh cũng chỉ có âm lãnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro