2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một người mặc áo đen ôm đứa bé trên tay chạy nhanh ra khỏi đó cùng đồng bọn lái xe đến sân bay dùng hộ chiếu giả do người thần bí chuẩn bị bay sang việt nam bán cô vào 1 trại nô lệ ở khu ổ chuột vùng ngoại ô.

Hôm nay là sinh nhật tròn 1 tuổi của cô, cô được nằm trong nôi đặt ở ngoài vườn chơi với mẹ, gần tới buổi tiệc khách khứa ngày càng đông nên mọi người đều lo cho công việc chuẩn bị và luôn có người túc trực bên cạnh cô. Cô không biết rằng kẻ thù trên thương trường gia tộc Huyễn Hà luôn căm phẫn gia cô và có người nhắn tới cô mà cô không biết. Tới giờ làm lễ cô được đẩy đến giữa thảm đỏ thì toàn bộ phòng tiệc tối đen có người bế cô đi ra khỏi khán phòng và đưa cô lên xe ra sân bay qua Việt Nam và bán cô vào trại nô lệ. Cô khóc lớn khi rời xa khỏi cha mẹ và anh chị của cô qua nơi đất khách quê người .

Cô bị bắt vào trại nô lệ không khác gì địa ngục lúc bé cô phải dùng các loại sữa đã hết hạn đồ ăn ôi thiu nơi ở ẩm mốc hôi thối , ở đó lâu nên cô đã dần không còn nhớ ba mẹ anh chị chỉ nhớ tên của cô là số 13 do bọn buôn người đặt. Cô bị bán cho 1 gia đình khá giả làm con nuôi nhưng chỉ là danh xưng ba thì nghiện ngập mẹ thì mê đánh bài nhận nuôi cô vốn chỉ đề làm người hầu không công ăn cơm đều là cơm thừa canh cặn chỗ ngủ là ở trong 1 chuồng chó nhỏ ngoài sân mỗi khi làm sai cô đều bị họ đánh đến thừa sống thiếu chết bị bỏ đói mấy ngày liền . Đã có lúc cô bị họ đánh đập gần như chỉ còn chút hơi tàn , nhưng cô còn chút niềm vui nho nhỏ vì có 1 người bạn cũng là con nuôi của họ lớn hơn cô 2t những lúc cô bị bỏ đói cũng lén trộm đồ ăn trong bếp cho cô người bạn này như là nguồn động lực sống cho cô .Nhưng đến 1 ngày khi cô đang loay hoay quỳ trên đất lau dọn phòng khách thì ... 1 cặp vợ chồng ném 1 cậu bé trước mặt cô là người bạn của cô

_ Mày thật to gan dám trộm đồ trong bếp của tao đồ của tao dù có cho chó cũng xứng đáng hơn lũ ăn hại chúng mày. Đây là cảnh cáo đứa nào dám trộm đồ của tao thì tao sẽ xé xác chúng mày cho chó ăn

Người đàn ông cầm roi điện không ngừng quất những cú đánh như trời giáng xuống cô thể nhỏ của cậu bé khiến cả người cậu bé nằm trong vũng máu mới vứt roi bỏ đi. Cậu bé yếu ớt nằm trong vũng máu được cô ôm trong lòng khỏ khăn nói

_ 1..13..đừng khóc anh không sao đâu " mở bàn tay ra có cái bánh bao nhỏ dính đầy máu bị nắm bẹp do cậu dùng cả thân thể bảo vệ " 13..bánh của em đây..có lẽ anh sẽ phải xa em đi đến..thiên đường..em đừng khóc thiên..thiên đường rất tốt..rất đẹp có nhiều đồ ăn ngon nữa .. em hãy cố sống tốt..chăm sóc mình thật tốt..mỗi tuần vào thứ 7..ba..ba mẹ sẽ đi công việc lúc 8h tối đến 9h..em..em hãy nhân cơ hội bỏ trốn..đi.. đừng..ở đây..tạm biệt 13..bé nhỏ của anh..Anh yêu em nhiều lắm em gái bé nhỏ của anh

Cậu bé đưa tay vuốt lấy mặt cô lần cuối rồi trút hơi thở cuối cùng. Cô ôm cố gắng gọi cậu dậy ,ôm xác cậu khóc cả 1 đêm.

Sau khi cậu bé mất cô không nói chuyện với ai chỉ làm việc, sai một chút cũng bị ba mẹ cô chửi và đánh bằng roi điện, không cho cô ăn uống và bỏ đói, đúng vào thứ 7 khi ba mẹ cô đi làm cô cố gắng chạy ra khỏi nhà. Cô chạy ra khỏi nhà được 5 km thì cô kiệt sức và ngất lịm giữa đường vì mấy ngày nay cô không được ăn uống còn bị đánh bằng roi điện, trên người cô toàn là vết thương cũ và mới.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh