Vượt qua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Vương Hiểu Giai định tặng quà cho Tưởng Vân vào ngày Lễ Tạ ơn.

Còn tặng cái gì thì nàng chưa có quyết định.

Thừa dịp Tưởng Vân đang bận tập luyện, không có ở 353, Vương Hiểu Giai sẽ tham khảo một chút ý kiến của Lữ Nhất.


Lữ Nhất cầm điện thoại nhìn nửa ngày, vẻ mặt càng xem càng ngưng trọng, lát sau mới nói, "Vẫn là không nên tặng đi. Em cảm thấy những thứ này Vân Tỷ đều không thích."

"Đó là bởi vì em không hiểu chị ấy." Vương Hiểu Giai lấy lại điện thoại, đắc ý nói, "Trước đây chị ấy không cho chị mua con chó giả. Lúc sau còn không phải mang bé Border Collie về sao."

Lữ Nhất liếc nhìn con chó giả vẫn còn ở mép giường, đây đã là lần thứ 108, cô nhận ra mình thật sự không hiểu rõ bạn cùng phòng, đồng thời cũng tiếc nuối vì không thể giúp gì được cho nàng.

Vương Hiểu Giai thở dài, "Chị sẽ suy nghĩ lại. Nhân tiện, em ngàn vạn lần cũng đừng có nói cho Vân Tỷ biết."

"Chị yên tâm. Em không phải là người nhiều chuyện."


2.

Vương Hiểu Giai vừa rời đi, Hà Dương Thanh Thanh mang đồ ăn đi tới.

Tại bàn ăn nhỏ, Lữ Nhất và Hà Dương Thanh Thanh ngồi đối diện nhau, thỉnh thoảng tán gẫu vài câu, rồi lại nói đến đoàn kiến lần trước.

"Thanh Thanh, tớ nói cho cậu một bí mật, cậu ngàn vạn lần cũng đừng nói cho Vân Tỷ biết."

Nghe vậy Hà Dương Thanh Thanh để đũa xuống, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc, "Tớ hứa. Dù sao thì tớ cũng không phải là người nhiều chuyện."

 "Thiên Thảo định tỏ tình vào ngày Lễ Tạ ơn."

"Tỏ tình? Với ai?"

"Đương nhiên là với Vân Tỷ rồi."

"Không, không. Ngày đó ở KTV, Vân Tỷ rõ ràng nói........." Hà Dương Thanh Thanh nhớ lại lời hứa trước đó, kịp thời dừng lại, "Cậu tốt nhất là không nên giấu tớ chuyện gì."

"Làm sao có khả năng. Tớ là người như vậy sao?"

Được rồi, dựa trên sự hiểu biết của Hà Dương Thanh Thanh đối với Lữ Nhất, nếu nàng thật sự muốn biết bí mật của Tưởng Vân, nàng nhất định sẽ thật nghiêm túc mà hoàn thành việc hít đất.

Nếu ngày đó nàng đã không làm, bây giờ nàng sẽ không hỏi đi hỏi lại một chuyện đã qua rất nhiều ngày.

Vì vậy, Hà Dương Thanh Thanh đem theo bí mật mới này trở vể phòng của mình.


3.

Trong phòng, Lưu Thắng Nam đang cùng Lô Thiên Huệ xem phim.

Kết thúc phim không tính là happy ending, Lưu Thắng Nam xem xong liên tục thở dài.

"Aiya, Tiểu Thụ, phim đều là giả, không có thật."

"Thanh Thanh nói đúng. Hiện thực vẫn là rất đẹp ." Lô Thiên Tuệ ở một bên nói.

Lưu Thắng Nam là một người cứng đầu, cô lại thở dài rồi nói, "Nhưng hiện thực không phải càng tệ hơn sao."

"Vậy em hãy nhìn Thiên Thảo cùng Vân Tỷ đi."

Lần này Lưu Thắng Nam tán thành, "Hai người họ thật sự rất ngọt."

Lô Thiên Tuệ vểnh tai lên, "Có chuyện gì mà em chưa biết sao? Mau nói cho em nghe đi." 

"Cũng không có chuyện gì lớn. Chỉ là Thiên Thảo muốn cầu hôn Vân Tỷ vào ngày Lẽ Tạ ơn."

"Này còn không tính là chuyện lớn!" Lô Thiên Tuệ đứng lên, "Thật là quá đáng! Nhưng mà nghĩ tới Thiên Thảo cùng Vân Tỷ, em có thể hiểu được."

Lưu Thắng Nam vẫn còn bị sốc.

Hà Dương Thanh Thanh cười cười, nói thêm, "Phì Tử, chuyện này không thể để cho Vân Tỷ biết."

Lô Thiên Tuệ ra dấu ok, "Em hiểu em hiểu. Em là người rất kín miệng. Người kín miệng nhất chỉ có thể là em." Lưu Thắng Nam  như cũ vẫn còn bị  sốc.


4.

Trong phòng tập, dù liên tục bị KY nhưng Lô Thiên Tuệ vẫn mỉm cười như cũ, không hề tức giận, Châu Thi Vũ nhận ra hôm nay tâm trạng của Lô Thiên Tuệ cực kỳ tốt, tò mò hỏi nàng có phải trúng vé số rồi không.

"Không phải đâu."

"Vậy thì tại sao em lại vui vẻ như vậy?"

Lô Thiên Tuệ ghé vào tai cô nhỏ giọng nói," Thiên Thảo và Vân Tỷ đã ra mắt hai bên gia đình rồi."

Châu Thi Vũ đắc ý nói, "Chị nói không sai mà, qua được là tốt." 

"Đúng vậy, nhưng mà chuyện này........"

Lời còn chưa có nói xong, Châu Thi Vũ liền đứng lên, "Em yên tâm, chị sẽ không nói cho người khác."


"Nha, hai người đang nói bí mật nhỏ nào vậy?" Tô Sam Sam đi tới, "Mau nói cho chị nghe."

"Cũng không có gì, chỉ là Thiên Thảo cùng Vân Tỷ chuẩn bị kết hôn."

Lô Thiên Tuệ nhíu mày, cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng cụ thể là ở chỗ nào thì nàng không rõ. 

Châu Thi Vũ phản ứng lại, "Miệng nhanh hơn não, thật xin lỗi, chị sai rồi."

Lô Thiên Tuệ xua tay ý bảo Châu Thi Vũ có thể rời đi. 

"Hai người cứ từ từ."


"Chính là chị có thể đảm bảo không cho người khác biết chuyện này được không?"

Tô Sam Sam lắc lắc đầu, "Có lẽ là không. Chị nổi tiếng là loa phát thanh."


5.

Một, hai năm trước đây, Tô Sam Sam đã làm bùng nổ MC công diễn khi nói ra giấc mơ chạy marathon của Trần Thiến Nam, từ đó biệt danh loa phát thanh được ra đời.

Nhưng nàng cũng biết cái nào nên nói, cái nào không nên nói.

Cho nên nàng gửi Wechat cho Lưu Lực Phi đang ở Quảng Châu xa xôi, còn nói cô nên chuẩn bị tốt hồng bao.

Lưu Lực Phi nhanh chóng trả lời, hỏi có phải nàng và Mã Ngọc Linh phục hôn.

Mặt Tô Sam Sam tối sầm lại, đem Lưu Lực Phi kéo vào danh sách đen. 


"Ai chọc chị tức giận." Triệu Giai Nhuỵ cầm ly nước ngồi xuống.

"Không có gì. Mà này, chị nhớ rõ là em cùng Vân Tỷ có quan hệ khá tốt." Tô Sam Sam tránh nặng tìm nhẹ nói.

Triệu Giai Nhuỵ gật đầu, "Cũng xem như hậu bối thân cận nhất của chị ấy, đương nhiên thân thiết đến mấy cũng không bằng Thiên Thảo. Nói tới Thiên Thảo, lúc trước khi chức năng nối mic của Pocket mới ra, tụi em vẫn là cặp đầu tiên nối mic với nhau."

"À, em biết chuyện hai người họ sắp kết hôn không?"

"Em thật không biết chuyện này. Chị nghe ai nói vậy?" Triệu Giai Nhuỵ nhìn vẻ mặt khó xử của người bên cạnh, lập tức hiểu rõ, "Không sao, em tự mình đi hỏi Vân Tỷ."


6.

Triệu Giai Nhuỵ thuộc phái hành động, lập tức đi đến phòng tập cách vách tìm Tưởng Vân.

Triệu Thiên Dương nói Tưởng Vân tập xong đã trở về phòng.

Vì vậy, Triệu Giai Nhuỵ lập tức đi đến 335.


335 thật náo nhiệt, Vương Hiểu Giai đang nháo, còn Tưởng Vân thì đang cười.

Triệu Giai Nhuỹ gõ cửa, nghe thấy mời vào, cô liền đẩy cửa bước vào.


"Vân Tỷ, nghe nói chị cùng Thiên Thảo mua nhà ở Thượng Hải."

Vương Hiểu Giai cùng Tưởng Vân đồng thời sửng sốt.


7.

Giá nhà Thượng Hải cao tới mức có đem bán Tưởng Vân cùng Hiểu Hiểu Giai cũng không mua nổi một căn.

Tất nhiên Thường Châu và Trường Sa cũng không mua nổi.

Hai người nhìn Triệu Giai Nhuỵ, cố gắng khiến Triệu Giai Nhuỵ nói ra chỗ lấy dưa này ở đâu, nhưng Triệu Giai Nhuỵ mình đồng da sắt, mặc cho hai vị tiền bối ép buộc, dụ dỗ cũng không nói ra một lời.

Vì vậy hai người đành phải từ bỏ, hai người cảm thấy những lời đồn đại này không đáng tin cậy chỉ có kẻ ngu mới đi tin, nên cũng không để ở trong lòng.


Mãi cho đến mấy ngày sau, trên một ứng dụng màu xanh lại lần nữa xuất hiện tin đồn sai sự thật nói hai người mua nhà. 


Sau đó vài ngày, khi Tưởng Vân tới công ty thông báo thời gian công diễn tốt nghiệp, Diệp Tổng hỏi cô có phải đã mua một ngôi nhà bìa cứng* ở quận Tĩnh An, cô mới nhận ra đã đến lúc bác bỏ tin đồn.

(*): chỉ nhà đã trải qua tinh sảo sửa sang phòng ốc.


8.

Nhưng tất cả đã quá muộn, trung tâm sinh hoạt đã bắt đầu lan truyền tin tức kỳ thật hai người đã kết hôn từ 2 năm trước chỉ là gần đây mới chịu công khai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro