Chương 11: Trao Đổi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Ji Yeon hoảng sợ nhìn Tae Hyung rồi lại nhìn Sung Jae. Thấy Tae Hyung vẫn chăm chăm nhìn cô, cô liền lắc đầu.

" Không.... không...."

" Ryan.... đi với anh" Sung Jae lấy ánh mắt dịu dàng nhìn Ji Yeon, nhưng cô lại thấy ánh mắt đó quá lạ lẫm, quá đáng sợ.

" Ryan?" Tae Hyung nhíu mày nhìn Ji Yeon, đợi một lời giải thích từ cô. Anh biết rõ nếu Sung Jae biết Ji Yeon là X8 Ryan thì Sung Jae hẳn không chỉ đơn giản là Lão đại Yook gia.

" Tôi.... tôi...." Ji Yeon ấp úng, không biết phải nói gì. Lúc đấy Sung Jae lên tiếng:

" Tôi chính là X5 Sung Jae..... tôi yêu Ryan... tôi muốn cô ấy....thế nào? Giải thích như thế có vừa lòng Kim Lão đại chưa?

" Đúng không?" Tae Hyung không buồn nhìn anh ta một cái, vẫn đặt ánh mắt lạnh lẽo lên người Ji Yeon.

" ......" Ji Yeon hoàn toàn bất lực, những lời Sung Jae nói hoàn toàn là sự thật, cô còn nói thế nào đây? Nói cô không hề yêu Sung Jae.... nói cô yêu anh... nhưng như thế thì có ích gì.... anh có yêu cô đâu... cần gì cô phải giải thích.

" Kim Tae Hyung.... tôi cho anh hai mươi giây.... một đổi một" Sung Jae nói.

" Tae Hyung... nhanh lên anh... cứu em" Bae Irene thấy cơ hội đến liền nắm chặt.

"......"

"......"

Anh và cô im lặng nhìn nhau. Ánh mắt anh cô không thể hiểu được đang nói lên điều gì. Bỗng anh quay đầu nhìn Bae Irene đang gọi anh bên kia.

Nước mắt Ji Yeon rơi xuống..... cô đã hiểu.... cô đã biết quyết định của anh... cô đưa tay lau hết nước mắt trên gương mặt bỗng trở nên bình thản lạ thường của mình... nở một nụ cười đẹp nhưng lạnh lùng.

" Em hiểu rồi.... em đi" Cô khó khăn mở miệng rồi quay sang nói to với Sung Jae : " Đổi người... em đi với anh".

" Haha.... em qua đây với anh..." Sung Jae cười với cô rồi lệnh cho người thả Bae Irene .

" Ji Yeon..." Tae Hyung gọi cô.... không biết có phải vì cô khóc nên mắt bị hoa hay không .... nhưng sao cô lại thấy trong mắt anh có nét đau khổ thế?? Nhưng cô rốt cuộc vẫn phải đi.

Cô xoay người lững thững bước đi.... mỗi bước sao mệt nhọc thế này??? Bae Irene được tự do liền chạy như bay qua phía Tae Hyung. Đi ngang qua Ji Yeon, cô ném cho Ji Yeon một tia chán ghét rồi sượt vai Ji Yeon mà đi qua.

Ji Yeon loạng choạng rồi té xuống. Ji Yeon thầm cười khinh bỉ mình, chỉ một cái đụng vai vậy thôi mà đã đứng không vững.

Tae Hyung hơi giật mình, vô thức bước lên một bước nhưng đã bị vòng tay của Bae Irene kìm hãm lại. Anh nhìn Bae Irene một cái rồi nhìn về phía Ji Yeon thì cô đã được Sung Jae đỡ dậy.

" Kim Tae Hyung.... chúng ta đã xong.... từ nay như cũ... nước sông không phạm nước giếng.... " Sung Jae hướng Tae Hyung mà nói to.

" Mong là như vậy...." Tae Hyung không có hành động dư thừa, liền ôm ngang người Bae Irene , quay người bước đi.

Ji Yeon đột nhiên quay lại chứng kiến cảnh đó, nước mắt kìm nén nãy giờ liền không kiêng nể gì nữa cứ tuông ra tuông ra.

" Ngoan..... anh sẽ làm em quên đi hắn... chúng ta lại như ngày xưa em nhé..." Sung Jae ôm cô vào lòng.

" Em mệt rồi... muốn nghỉ"

" Ừ..."
*************

Ngay tối đó, ở Kim gia....

" Anh... cho em một lời giải thích rõ về hành động của anh trai đáng quí của anh..." Hyo Min lạnh lùng nhìn Jung Kook, vừa nghe nghe Qri nói ngắn gọn tình hình cô liền đùng đùng làm loạn Jung Kook.

Ở bên nhau cũng một thời gian cô, Ji Yeon và Qri đã trở nên thân thiết, Qri cũng biết chuyện Ji Yeon yêu Lão đại của họ.

" Thì anh đã nói hết rồi còn gì..."

" Trời ơiiiiii...... ông anh trai đáng kính của anh..."

" Ai bảo người kia là Bae Irene.... anh trai lại yêu Bae Irene kia chứ".

" Ai bảo Ji Yeon lại yêu ông anh của anh..... Áhhh" Hyo Min vội vàng ngậm miệng... ôi... trong lúc nóng giận cô đã lỡ nói chuyện không nên nói rồi.

" Em... vừa nói gì? Ji Yeon yêu anh của anh?" Jung Kook trưng vẻ mặt cứ như nghe tin trên sao Hỏa có người ra trước mặt Hyo Min mà hỏi.

" Ờ thì.... " Hyo Min quay mặt đi né ánh mắt của Jung Kook.

" Thật không...?"

" Ờ thì...."

" CÓ HAY KHÔNG?"

" Ơ... CÓ"

Jung Kook đột nhiên hét lớn làm Hyo Min giật mình .. nên thành ra .... bí mật mà Hyo Min cố giấu giúp Ji Yeon đã bị lộ với Jung Kook .

" Nhưng.... anh không thể nói với ai... đặc biệt là với Lão đại"

" Anh biết.... "

" Thôi thì... Sung Jae cũng yêu Ji Yeon... anh ta cũng rất tốt với Ji Yeon... em với anh ta cũng có thiện cảm... nhưng mà... em vẫn không muốn Ji Yeon chịu thiệt thòi..."

" Ừ..."

" Nhưng mà... sao này em với Ji Yeon muốn gặp nhau thì phải làm sao?"

" Chuyện này.... em có thể hẹn Ji Yeon... cũng đâu phải tên kia cấm vận cô ấy"

" Haizzz.... tất cả tại cô gái tên Bae Irene kia.... đang yên đang lành... xuất hiện lại làm gì..."

" Chịu.... anh cũng không có thiện cảm với cô ta... Tuy rằng bà chằn Ji Yeon có hung dữ nhưng... cũng là tốt hơn Bae Irene kia...."

" Cô ta làm sao?"

" Không làm gì anh cả... chỉ là nhìn không có thiện cảm... nhưng xem ra.. chị dâu tương lai là cô ta rồi"
***********

Phòng tổng thống.....

" Em... nghỉ ngơi trước đi..." Tae Hyung vừa đưa Irene vào phòng, nói.

" Anh.... không muốn hỏi gì em sao?" Bae Irene ôm chặt anh, cứ như sợ buông ra anh sẽ biến mất.

" Nghỉ ngơi trước đi.... chẵng phải em đã về rồi sao..." Tae Hyung cũng ôm đáp trả lại cô.

" Đúng rồi... em sẽ ở bên cạnh anh mãi... không rời xa nữa"

" Ừ..."

Tae Hyung vùi đầu vào tóc Irene.... mùi hương là lạ xông vào mũi khiến anh hơi nhíu mày... chợt anh khựng người lại vài giây.... là Bae Irene... không phải Ji Yeon....

Trong đầu chợt hiện lên gương mặt hoảng loạn và thất vọng của Ji Yeon, anh thở dài và buông Bae Irene ra.

" Em nghỉ ngơi đi...."

" Anh đi đâu?"

" Đi tắm..."

Bae Irene bỗng nhiên đỏ mặt quay đi, cô lại giường thay bộ đồ ngủ có sẵn trong tủ ra rồi leo lên giường.

Tae Hyung từ trong phòng tắm đi ra. Bae Irene đã ngủ. Cô đã quay về với anh... Bae Irene mà anh yêu năm năm rồi lại tìm kiếm suốt bốn năm nay đã về với anh.... nhưng cảm xúc khi gặp lại Bae Irene lại không như anh tưởng tượng trước giờ.

Vui mừng? Anh có....

Yên tâm....Nhẹ nhõm? Không hề....

Anh cũng không hiểu nổi chính mình. Tại sao anh lại thấy trống rỗng mất mát như thế này?

Anh bỗng nghĩ đến Ji Yeon. Không phải cô và Im Jae Bum yêu nhau sao?

Lúc anh hỏi cô, cô không giải thích cũng không phản bác lời Sung Jae. Vậy tại sao lúc cô quay đi lại có vẻ mặt như thế?

Ngồi xuống sofa rồi rót một ly rượu....

Tại sao anh phải băn khoăn về Ji Yeon như thế này....

" Anh không ngủ sao?"

Bae Irene từ sau quàng vai ôm lấy anh.

" Ừ... "

" Tae Hyung... cô gái đó là sao?"

" Ai?"

" Ryan...."

" À.... chỉ là ....người mới của Kim gia" Chỉ vậy thôi sao.... chỉ đơn giản là người mới của Kim gia thôi sao? Ji Yeon đối với anh chỉ như vậy thôi sao?

" Ra thế.... em cứ tưởng..."

" Tưởng gì..."

" Không có gì.... Tae Hyung... em yêu anh..."

" Ừ.... "

" Anh còn yêu em không?"

" Em nói xem...."

Bae Irene cả kinh nhưng nhanh chóng khôi phục lại vẻ bình thường, cười dịu dàng bên tai anh.

Mặc dù trước đây anh chưa bao giờ nói "Anh yêu em" với cô nhưng cô biết anh có yêu cô, mỗi khi cô hỏi như thế anh đều cười và vuốt tóc cô nhưng lúc này đây anh không cười không vuốt tóc cô nữa mà lại nói một câu khiến cô khó xử.

" Tae Hyung... em yêu anh... vẫn yêu như ngày nào...."

" Tại sao?"

" Hả?"

" Bốn năm trước...."

" Em...."

" Em nghi cái chết của ba em liên quan đến anh? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro