21. Tôi phải về ăn cơm với vợ tôi
Taehyung mặc bộ vest lịch lãm, thắt cà vạt do JiYeon tặng đi đến nhà hàng gần công ty , khách hàng anh gặp là 1 nữ nhân, người busan,là 1 công ty nhỏ,cô gái đó vừa nhìn thấy anh liền để lộ khuôn ngực và da thịt mình. Taehyung vừa thấy đã chán ghét , muốn nhìn thì về nhìn người ở nhà thoải mái,chẳng phải 3 vòng của vợ anh trông nóng bỏng nhất rồi hay sao, hôm nay đi gặp khách hàng không may gặp phải người phụ nữ này . Bỗng dưng Taehyung nhớ Jiyeon ở nhà , không biết cô ngủ chưa hay lại đi lậc cậc giặt áo sơ mi cho anh nữa.
- Kim thiếu, tôi là Son Mieun, rất hân hạnh được gặp anh
Son Mieun đưa 1 tay ra ý muốn bắt tay anh , anh liếc 1 cái cũng không cô ta ngại ngùng rút tay về
- Vào vấn đề.
anh lạnh nhạt phun ra 1 câu tựa như tát vào mặt ai đó , chẳng phải Son Mieun biết 2 năm về trước Kim Taehyung nổi tiếng trăng hoa sao? tại sao bây giờ không có hứng thú với phụ nữ nữa?
- À, Kim thiếu, tôi muốn bán bản vẽ này cho anh, mẫu quần áo này tôi tốn thời gian 1 năm để hoàn thiện. mong anh xem qua..
anh cầm tập bản thảo lên xem , làm ơn đi thiết kế còn thua cả vợ anh vẽ vậy cho đỡ buồn vậy mà còn dám vác mặt đến đây bán cho anh sao
- Cô thấy bản vẽ này đáng giá bao nhiêu tiền?
- 70 ngàn USD , anh thấy sao?
Son Mieun cười duyên dáng nhìn Taehyung , anh liếc mắt nhìn cô ta quả thực dung nhan không tệ,vòng một cũng khá ngon lành đi,nhưng nghĩ lại người ở nhà, yêu anh như vậy,anh làm sao làm chuyện có lỗi với cô 1 lần nữa.
- Son Mieun tôi nói thẳng , thiết kế của cô không có gì đặc sắc , cũng không bắt mắt khách hàng..
- Kim thiếu anh xem lại lần nữa đi
anh chán ghét đứng dậy bước đi,Son Mieun vội nắm tay anh
- Kim thiếu,chẳng lẽ anh khong thể ăn bữa cơm cùng tôi hay sao, hôm nay gặp anh tôi đã chuẩn bị kĩ lưỡng như vậy , ít ra anh cũng phải thưởng thức
- À tôi phải về ăn cơm với vợ.
Taehyung hất tay Mieun ra , đáng ghét, vợ anh trong lòng anh là người xinh đẹp hấp dẫn nhất , anh làm sao lại bỏ người phụ nữ anh yêu ở nhà để đi hoan ái với phụ nữ rẻ tiền này , chưa nhắc anh hoan ái với JiYeon nhiều đến nỗi anh chỉ quen hơi cơ thể của cô thôi..
Anh bước đi bỏ mặc ả Mieun ngơ người ra . Vợ? anh có vợ rồi sao?không được, thứ gì mình đã nhìn chúng nhất định là của mình , không thể của người khác.
--
hê lô, đố cm fic này đến chap bao nhiêu là end?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro