Góc khuất Hà Thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những hạt mưa đan vào nhau mỗi lúc một nhiều, đêm Hà Nội dần dần buông xuống. Trong cái rét lạnh buốt này, lướt qua một góc phố nào đó, ta có thể thấy được sự cô đơn rõ rệt. Cũng phải, Đông đã về, đêm đã xuống, mưa đã nặng hạt và lòng người thì đang nao nao. 🍂

Đêm Hà Nội tầm từ 11h trở đi vắng vẻ một cách lạ thường. Lí do không nhộn nhịp như mọi lần có lẽ do cái lạnh buốt thấu tâm can, cái hiu quạnh của mọi vật. Ta sẽ chẳng thể bắt gặp những khoảng khắc quen thuộc ngày hè, thay vào đó là nhiều cái "lạ" khác. Tôi gọi đó là những cái "lạ", lạ bởi nó chỉ có ở mùa này, lạ bởi nó chỉ có khi màn đêm đã phủ kín không gian, lạ bởi nó tác động quá lớn đến cảm xúc của con người. 🍂

Trên một góc vỉa hè quen thuộc, những chiếc xe đẩy hàng rong vẫn nhộn nhịp. Trong đó là sự ấm áp của xiên nướng, bánh nóng, củ khoai, bắp ngô. Tất cả thơm nồng, kích thích khứu giác, mang ta đến với chút lạ lẫm lâu ngày mới gặp. Có ai đã từng nghĩ sẽ thưởng thức thật nhiều những thứ mình yêu thích trong đời? Đây sẽ làm dịp để bạn thực hiện điều đó. 🍀

Ở đâu đó lúc đêm muộn, vẫn có những chiếc xe cà tàng chạy dọc các con phố, những gánh hàng được mang về sau một ngày dài lê thê vất vả. Trên khuôn mắt lấm tấm nét vui vốn có, khẽ suýt xoa vì cái lạnh đang len lỏi vào da thịt. Nụ cười ấy rạng rỡ như thể có thể xua đi hết những buốt giá ấy vậy. 🌼

Những con người thầm lặng - những con người cống hiến - bao giờ ta mới biết và chú ý đến họ. Đêm xuống là lúc những chiếc xe rác được mang đi xử lí. Những cô, chị lao công lại cần mẫn làm công việc của mình. Đã bao giờ bạn nghĩ lại việc đi qua một chiếc xe rác và lấy tay che mũi? Đã bao giờ bạn nghĩ lại việc đã từng không tôn trọng cái nghề lao công này? Và đã bao giờ bạn thử trải lòng mà suy nghĩ, suy nghĩ trong khoảnh khắc lạc giữa những bộn bề của đêm Hà Nội? 🌹

Những thảm lá rơi hoà vào ánh điện đường vàng vọt tạo nên không gian mờ ảo. Đi qua những con đường nhiều cây lúc đêm muộn, ta tưởng tượng có thể nghe được tiếng của cây thì thầm, tiếng của lá ngân nga, tiếng của gió ru mãi một khúc ca đượm buồn. Nó như một bức tranh thu nhỏ của thước phim cổ tích nào đó. Tôi đã từng nghĩ tới và lí giải được, vì sao các nhà văn lại có thể viết về Hà Nội hay và đẹp như thế. 🍂

Những hạt mưa nặng hạt hơn lúc sớm, gió cũng thổi từng đợt như trách cứ, than thở. Khóm hoa quỳnh và chút hương hoa sữa cuối cùng còn sót lại hoà vào cảnh vật. Đêm Hà Nội - một khắc sẽ khó quên... ❤️

#Shine

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#wait