Mảng chắp vá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì sao anh không hỏi rằng tim em đã đủ lành lặn để mở lòng ra cho anh không?
Vì sao anh không hỏi rằng trí óc em đã đủ quên bặt hết những đau khổ quá khứ anh gây ra không?
Vì sao anh không hỏi rằng bản thân em có đủ dại khờ và ngu ngốc để nhắm mắt mà tha thứ cho anh, bỏ qua cho anh, hiến dâng lại cho anh chiếc chìa khóa bước vào căn phòng sâu thẳm trái tim em, xây dựng tòa thành yêu thương... để rồi lại cho anh thêm cơ hộ khác, đập vỡ tan ảo vọng do chính tay anh xây nên?
Em không cần biết anh nghĩ gì.
Vì anh ấy.
Vì bàn tay dắt em đi qua những tháng ngày không anh.
Vì người đàn ông hôm nay đến bên em, chỉ để làm người đàn ông ngày mai của em.
Chứ không phải vì những người đàn ông như anh, đến bên em và trở thành ngày hôm qua.
Quả thật, quá khứ hóa ra vô cùng hiểm nguy, nhưng hiện tại lại dạy cho em một điều khác rằng : Quá khứ có thể là một địa điểm đẹp để ngắm nhìn, chứ chưa bao giờ là một nơi tốt đẹp để đắm chìm ở lại.
Thế nên anh à,
Cảm ơn anh đã trở lại,
Nhưng hãy cứ mãi chỉ là quá khứ của nhau...

Hà Nội, 10/09/2017

#Shine

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#wait