Warmth

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

+ Note của tác giả:

Cậu trai trẻ đang nằm đó, tình yêu của cuộc đời Doyoung, cậu ta đang nổi cơn thịnh nộ trên giường. Jaehyun tin chắc rằng những gì cậu đang cảm thấy là có lý do chính đáng vì hôm nay là ngày anh Gongmyung lên đường nhập ngũ. Bạn có thể nghĩ rằng Doyoung chắc chắn sẽ là thành viên bị ảnh hưởng nhiều nhất nhưng không phải vậy. Anh ấy có lẽ chỉ ở vị trí thứ tư cùng với Jungwoo và Johnny đang tranh giành vị trí thứ hai, và Jaehyun chính thức nhận danh hiệu danh dự là người vợ quân nhân của anh trai Doyoung.


+ One shot:

"Tại sao em lại là người khóc? Anh mới là em trai của anh ấy, không phải em! " Doyoung nói với một giọng điệu vô cùng khó chịu nhưng cũng rất thích thú.

"Anh không hiểu đâu, Doyoungie hyung!" Jaehyun quay lại trước khi vùi đầu vào gối. "Em yêu Gongmyung hyung! Anh ấy là bức tường của em. Anh ấy là nhà của em. Anh ấy là tất cả của em. Em biết làm gì bây giờ khi anh ấy đã đi? " Jaehyun lẩm bẩm, lời nói của cậu đang bị bóp nghẹt.

"Em đnag đùa với anh đấy à," Doyoung thở dài bực bội trước khi kéo tấm ga trải giường quanh người đàn ông. "Chúng ta cần phải tập dượt cho cho buổi biểu diễn, Jae. Chỉ còn vài ngày nữa thôi. Theo nghĩa đen và nghĩa bóng, chúng ta không có thời gian cho loại phim truyền hình này ".

"Không!" Jaehyun giật mạnh tấm ga trải giường, từ chối thoát ra khỏi hơi ấm mà chiếc chăn đã mang lại. "Em đã hỏi anh quản lý liệu chúng ta có thể nghỉ buổi sáng không, và anh ấy nói có miễn là chúng ta luyện tập—"

"Chúng ta?!" Hàm của Doyoung rơi xuống sàn. "Ý em là hao đứa mình ?!"

"Chà," Jaehyun nói khi từ từ đối mặt với Doyoung. "Em có thể nhắn tin cho Quản lý-nim rằng hôm nay là ngày nhập ngũ của anh trai anh, và anh đang cảm thấy hơi hụt hẫng và muốn có thời gian ở một mình với em."

"Có thể?" Doyoung thốt lên, lỗ mũi bùng lên vì tức giận. "Thật không Jaehyun?"

"Chỉ cần âu yếm em thôi?" Jaehyun cầu xin với đôi mắt cún con buồn nhất mà cậu có thể bày ra. Jaehyun biết bạn trai của mình không bao giờ có thể nói không khi cậu làm điều này, vì vậy cậu thường làm điều này khi thực sự muốn điều gì đó.

Doyoung thở dài một tiếng đầy bực tức, bỏ cuộc và leo lên giường. Anh chui xuống ga trải giường và chen vào giữa vòng tay của Jaehyun. "Em thật may mắn khi có người yêu là anh đó?"

"Vâng, rất may mắn." Jaehyun khẳng định trước khi vuốt tóc Doyoung, hít hà hương thơm dịu của hoa nhài ngọt ngào. "Em yêu anh."

"Anh cũng yêu em," Doyoung nói và vùi mặt vào ngực bạn trai. Anh sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó nhưng anh thực sự cảm thấy rất buồn hôm nay. Việc nhập ngũ của anh trai là một việc lớn đối với anh ấy và gia đình. Doyoung ước không ai mà anh ấy biết sẽ không bao giờ phải nhập ngũ, nhưng không có gì có thể trốn tránh nó. Đó là nghĩa vụ của họ đối với đất nước. Mỗi người đàn ông đều phải làm điều đó. Tại sao anh phải được miễn trừ chỉ vì anh là một thần tượng?

"Anh có lo lắng cho Gongmyung hyung không?" Jaehyun hỏi với giọng nhẹ nhàng.

Khi người đàn ông không nhận được phản hồi từ Doyoung, anh ấy bắt đầu xoa những vòng tròn nhỏ trên lưng người lớn hơn. "Anh có thể nói với em, em hứa sẽ không nói với ai cả."

Sự thật là Doyoung đã bị căng thẳng trong nhiều tháng nay. Lịch trình của năm nay hoàn toàn quá sức với anh ấy, về thể chất, tinh thần và cảm xúc. Anh đã có màn ra mắt diễn xuất trong năm nay. Chỉ nghĩ về việc công chúng sẽ đón nhận diễn xuất của anh như thế nào cũng đủ khiến anh tê liệt và không bao giờ muốn rời khỏi giường của mình.

Ngoài ra còn có vô số hợp đồng phụ mà anh phải làm như chụp tạp chí với Jungwoo và anh trai, nội dung video cho người hâm mộ, và nhiều hơn nữa. Chưa kể đến việc anh làm tất cả những việc đó song song với diễn tập cho một vở nhạc kịch.

Ngay cả sau tất cả những việc đó, anh thậm chí không có một phút nào để nghỉ ngơi bởi vì việc chuẩn bị cho ba lần comback đang diễn ra, không có một chút thời gian nào dành cho bản thân. Anh trai của anh nhập ngũ chỉ là quả anh đào trên đầu. Doyoung chắc chắn rằng mình sẽ sớm tan vỡ nhưng may mắn thay, Jaehyun luôn ở đó để chào đón anh về nhà bằng vòng tay yêu thương ấm áp.

"Anh không biết Jae," Doyoung thì thầm. "Năm nay thật điên rồ. Anh cảm thấy như mình đã làm tất cả mọi thứ và không làm gì cả cùng một lúc ".

Jaehyun chỉ ậm ừ đáp lại. Cậu thích nghe giọng nói của Doyoung, đặc biệt là vào những lúc như thế này khi cảm giác như họ là người duy nhất trên thế giới này. Nó khiến Jaehyun cảm thấy như Doyoung là của mình, và chỉ là của mình cậu thôi.

"Mặc dù chúng ta thực sự sống dưới một mái nhà, anh vẫn không thể không nhớ em." Doyoung rụt rè thừa nhận. "Anh chỉ — anh thực sự nhớ những lúc ở một mình với em, như thế này." Đó là sự thật. Mặc dù họ dành hầu hết mọi khoảnh khắc thức giấc cùng nhau, nhưng họ không thực sự ở bên nhau. Luôn luôn có một cái gì đó để làm, một cái gì đó để hoàn thành. Có quá nhiều thời gian trôi qua khiến họ không thể theo cách họ muốn với nhau.

"Em cũng rất nhớ anh," Jaehyun thì thầm đặt lên đầu Doyoung một nụ hôn nhẹ nhàng.

Họ im lặng trong vài phút, tận hưởng sự bầu bạn của nhau và đắm chìm trong cảm giác rạo rực mà họ có trong lồng ngực. Thật vui khi được chia sẻ khoảnh khắc như thế này với Jaehyun. Nó luôn luôn là như vậy. Dù gì thì họ cũng là nhà của nhau.

Jaehyun chuẩn bị ngủ gật thì cảm thấy Doyoung như kiến ​​bò trong vòng tay mình. Giống như anh ấy đang phân vân xem nên nói điều gì đó hay chỉ ở trong vòng tay của Jaehyun. "Chuyện gì vậy cưng?"

"Anh có thể uhh — hôm nay anh muốn được sưởi ấm?" Doyoung bẽn lẽn hỏi khi vùi mặt vào ngực Jaehyun.

"Được rồi," Jaehyun mỉm cười thân thiện kéo Doyoung lại gần mình để hôn lên trán. "Đợi một chút, Để em lấy một vài thứ để có thể chăm sóc chú thỏ nhỏ của mình thật tốt."

Khi Jaehyun cố gắng đứng dậy, Doyoung, người đàn ông kia siết chặt lấy cậu và nhìn lên. "Đừng đi," Doyoung thì thầm với giọng điệu nhẹ nhàng nhất.

"Em sẽ quay lại ngay, em hứa." Jaehyun gừ gừ trước khi đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán Doyoung.

Phải mất vài giây Doyoung mới buông Jaehyun ra nhưng khi anh làm vậy, Jaehyun nhẹ nhàng gỡ cánh tay của người đàn ông ra và nhanh chóng làm mọi thứ phải làm. Trước tiên, Jaehyun kiểm tra xem cửa đã được khóa chưa trước khi kéo rèm đóng lại hoàn toàn. Sau đó, tiến hành điều chỉnh nhiệt độ phòng ở mức độ dễ chịu trước khi chuyển sự chú ý của mình đến cách căn phòng được chiếu sáng. Cậu thay đổi chúng thành ánh sáng mờ để cải thiện bầu không khí yên tĩnh và nhẹ nhàng trong phòng.

Jaehyun cũng thắp một vài ngọn nến thơm yêu thích của Doyoung, làm căn phòng ngập tràn hương thơm của hoa tươi.

"Em sắp xong rồi, cưng, chỉ cần làm một vài việc nữa thôi." Jaehyun nói. Cậu nhanh chóng thu thập tất cả chăn, đệm, đồ trang trí của Doyoung và đặt chúng vào những vị trí mà cậu biết chắc sẽ giữ ấm cho cả hai. Cuối cùng khi đã hoàn thành, Jaehyun nhìn thấy Doyoung đang cố gắng kìm lại những giọt nước mắt đang tích tụ trên mắt trong khi ôm lấy chính mình.

Đối với việc Doyoung thực sự khóc vì phải xa Jaehyun dù chỉ vài phút thôi cũng đủ để nói với Jaehyun rằng người đàn ông cần điều này hơn bất cứ thứ gì. Anh ấy chỉ đang vui vì hôm nay họ có vài tiếng đồng hồ để làm việc này mặc dù lịch trình của họ rất bận rộn.

"Em ở đây Doie, đừng khóc. Em đây rồi" Jaehyun gằn giọng trèo trở lại giường và cố gắng dỗ người đàn ông trở lại vòng tay của mình, vài cái xoa nhẹ trên lưng Doyoung khi người đàn ông đó quay lại vòng tay của Jaehyun.

Jaehyun vỗ nhẹ vào hông Doyoung, ra hiệu anh cởi đồ ngủ phía dưới của mình ra. Khi người đàn ông đã tuân theo yêu cầu của Jaehyun, anh đột nhiên thấy mình đang ở trên người Jaehyun, ngực của họ áp vào nhau. "Điều này có ổn không?" Người đàn ông hỏi, chỉ nhận được một tiếng đáp lại nhẹ từ Doyoung.

Trong khi Doyoung đang nằm thoải mái trên người mình, Jaehyun với lấy dầu bôi trơn trong ngăn kéo đầu giường của họ. "Em không cần phải chuẩn bị cho anh đâu," Doyoung nói đột ngột. "Em có thể đi vào luôn."

"Em cần chuẩn bị cho anh, thỏ con" Jaehyun gằn giọng. "Anh sẽ bị thương nếu em không làm vậy."

"Anh muốn cảm thấy đau đớn," Doyoung nhẹ nhàng trả lời.

"Doyoung," Jaehyun cảnh báo khi mở nắp lọ thuốc bôi trơn.

"Làm ơn," Doyoung cầu xin. "Anh muốn cảm nhận nó"

Jaehyun thở dài. "Ít nhất hãy để em sử dụng chất bôi trơn, được chứ?"

Doyoung bất động trong vài giây trước khi nhẹ nhàng gật đầu vào ngực Jaehyun. "Được"

Jaehyun bắt đầu đổ một lượng lớn chất bôi trơn lên ngón tay của mình để bôi trực tiếp lên lỗ nhỏ của Doyoung, hy vọng sẽ đủ để làm cho việc trượt vào dễ dàng hơn mà không làm bạn trai cậu như bị xé toạt làm đôi. Jaehyun biết Doyoung luôn có một nỗi đau. Có những lúc Doyoung thậm chí còn cầu xin Jaehyun hãy làm mạnh hơn, đẩy sâu hơn và đẩy mạnh hơn, đặc biệt là khi anh ấy có một ngày tồi tệ.

Mãi cho đến khi Jaehyun đề xuất một điều gì đó khác đi vào một ngày nọ. Tất nhiên, Doyoung phải tìm hiểu ý tưởng của người đàn ông, Doyoung muốn xé quần áo của Jaehyun ra và mặc thử. Nó hoàn toàn khác với những gì anh nghĩ rằng anh cần. Nó mềm mại, ấm áp và nhẹ nhàng. Nó ở phía đối diện của anh sáng mà Doyoung luôn nghĩ rằng anh ấy muốn và cần trên giường.

Lần đầu tiên họ làm điều đó, rất khó xử. Nói một cách đơn giản, điều đó thật kỳ lạ đối với họ. Họ vốn đã quen với những hành động thân mật nhẹ nhàng như vậy. Nhưng khi Doyoung có một ngày đặc biệt tồi tệ vì anti-fan gọi anh ấy là kẻ tìm kiếm sự chú ý vì để nổi tiếng, anh cảm thấy không thể phủ nhận được sự thôi thúc muốn thử lại lần nữa.

Cũng trong đêm hôm đó, tất cả các ngôi sao thẳng hàng vì mọi thứ đều hoàn hảo. Sự ấm áp mà Doyoung cảm nhận được từ bên trong Jaehyun cũng như sự ấm áp bao quanh anh là không thể diễn tả được. Cái cách Jaehyun thì thầm Doyoung xinh đẹp như thế nào khi đang vẽ hình số tám nhỏ trên lưng cậu ấy thật thần thánh.

Sau mỗi lần thử, nó ngày càng tốt hơn cho cả hai người. Mặc dù họ muốn làm điều đó mỗi khi có cơ hội, nhưng hai người cố gắng hạn chế hết mức có thể. Họ chỉ có hình thức thân mật này khi một trong hai người đang tình trahng tồi tệ.

"Ạnh có chắc là không muốn em mở rộng không?" Jaehyun hỏi và nâng hông để kéo chiếc quần thể thao xuống vừa đủ để cậu nhỏ đang cương cứng của mình lộ ra. Jaehyun kéo mạnh vài cái trước khi nhét nó vào trong vết thương ngọt ngào của Doyoung.

"Chắc chắn, làm đi Jae,"

"Được rồi," Jaehyun từ từ xuyên qua bức tường của Doyoung.

"Jaehyun," Doyoung rên rỉ khi công cụ lớn ép chặt vào bức tường mềm mỏng của mình. "Thật nóng, cảm giác như vậy - cảm giác như vậy -"

"Em lấy ra nhé?" Jaehyun hỏi, giọng nói rất lo lắng.

"Không!" Doyoung thốt lên và ôm Jaehyun chặt hơn. "Tiếp tục đi. Thật nóng bỏng, cảm giác rất tuyệt. "

Jaehyun phải mất một vài phút để được bao bọc hoàn toàn bên trong Doyoung. Khi đã ở đó, cậu đã vào một vị trí thoải mái và để cho hơi ấm mà anh đang cảm thấy bao trùm toàn bộ con người mình.

Khi hai người ở bên nhau như thế này, thời gian giống như một khái niệm xa vời đối với họ. Có thể họ có thể làm việc này chỉ trong vài phút nhưng cảm giác như cách đây vĩnh viễn. Nó cũng hoạt động theo cách khác. Họ đã gặp rất nhiều rắc rối vì bỏ lỡ các cam kết và lịch trình bởi vì những gì họ cảm thấy như vài phút nhưng thực tế là hàng giờ.

Đó là cảm giác mà hành động này đã mang lại cho cả hai. Cảm giác yên tĩnh và an toàn dần sủi bọt trong bụng họ, bất cứ khi nào họ làm là điều này lại thôi thúc họ tiếp tục làm. Cảm giác cậu bé của Jaehyun mềm dần bên trong Doyoung sau một lúc, chỉ cứng lại khi người đàn ông vặn vẹo trên người cậu. Đó là thiên đường tuyệt đối.

Tất nhiên, đôi khi Jaehyun sẽ tạo ra một lực đẩy nhỏ khiến Doyoung rùng mình vì sung sướng. Họ có vô số lần một chút hâm nóng sẽ kết thúc là tình dục ngọt ngào chậm rãi. Đôi khi, cả hai rời khỏi căn phòng hoàn toàn thỏa mãn mà không cần phải giải tỏa cao trào, để cả ngày nhẹ nhàng và thoáng đãng.

"Anh có cảm thấy thoải mái khi bao bọc lấy em không, anh trông thật xinh đẹp, chú thỏ nhỏ của em." Jaehyun rì rầm vẽ một đường dài qua sống lưng Doyoung. Chính những thứ như thế này đã làm cho trải nghiệm trở nên đáng giá. Họ sẽ thì thầm vào tai nhau những lời ngọt ngào và mọi vấn đề của họ sẽ biến mất một cách kỳ diệu.

Họ tiếp tục nằm như vậy cho đến khi một trong hai người bắt đầu quay trở lại thực tại.

Lần này, là Doyoung..

"Em có muốn xuất ra luôn không, Jaehyun?" Doyoung nói trong khi xoay người tỉnh táo. "Em có muốn xuất tinh vào bên trong anh không? Hay là em muốn xuất tinh vào bên trong miệng anh? "

Chín lần trong số mười lần, Jaehyun luôn muốn xuất tinh vào trong miệng Doyoung. Điều gì đó về việc che phủ các hợp âm huyền diệu của Doyoung bằng hạt giống của cậu luôn hấp dẫn Jaehyun. Nó như đánh dấu những gì thuộc về cậu. Gọi là lãnh thổ vì chỉ có cậu mới làm được điều đó với Doyoung, không ai có thể làm được. "Vào miệng anh nhé"

Doyoung từ từ trượt khỏi Jaehyun và cúi đầu vào giữa hai chân của người đàn ông. Anh nở một nụ cười mờ ảo trước khi ngậm sâu lấy từng inch của người đàn ông trong cổ họng mình. Doyoung để cho con cặc của Jaehyun đâm sâu trong miệng mình rồi rút hết cỡ ra. Anh nhìn cái đầu to màu hồng đang nhìn chằm chằm vào mình rồi liếm vài cái như một chú mèo con.

"Tốt quá, đúng vậy, giống như vậy, thỏ con." Jaehyun lẩm bẩm tận hưởng. Một điều mà Jaehyun cực kỳ yêu thích ở Doyoung là cái miệng to và cái lưỡi nhỏ của anh ấy. Nó là sự kết hợp tốt nhất trong tâm trí của cậu. Nó khiến cậu hoang mang một vài lần, và lần này là một trong số đó. "Em sắp xong rồi, Doie. Hãy nuốt hết nó, thỏ con ".

Doyoung khẽ gật đầu với Jaehyun và bắt đầu lắc đầu trở lại theo cách mà anh biết Jaehyun rất thích. Anh sử dụng lưỡi của mình, trượt nó một cách thô bạo trên mặt dưới của con *** của người đàn ông mỗi khi có cơ hội.

Sau một vài nhịp, Jaehyun nắm lấy lọn tóc của Doyoung và đẩy đầu anh ấy gần hơn với con *** của mình.

Với một tiếng rên rỉ đầy thú tính, Jaehyun sơn cổ họng của Doyoung thành một màu trắng.

Doyoung giũ yên. Anh tiếp tục nuốt hết tinh hoa của người đàn ông cho đến khi anh cảm thấy giọt cuối cùng trên đầu lưỡi của mình. Anh ngồi dậy và lấy tay lau nước dãi trên miệng và cằm.

"Cảm ơn," Doyoung ngượng ngùng nói. "Anh biết em đã tỏ ra rất tức giận sáng nay vì em biết anh cần thứ này. Anh xin lỗi nếu anh là một người bạn trai tồi tệ, Jaehyun. Anh thực sự là như vậy. "

Jaehyun quyết định bỏ qua tất cả những điều tiêu cực mà Doyoung đã nói và chỉ mỉm cười với anh. "Anh chưa bao giờ là một người bạn trai tồi, Doyoungie hyung." Jaehyun khẳng định chắc nịch: "Một người bạn trai tồi sẽ không bao giờ nuốt nước bọt của bạn trai mà không do dự."

Doyoung cười véo nhẹ vào đùi Jaehyun. "Im đi," anh nói và đứng dậy lấy lại quần áo ngủ của mình.

"Này," Jaehyun bất ngờ nói. "Em yêu anh. Em sẽ làm bất cứ điều gì cho anh"

Doyoung nháy mắt với nụ cười tươi rói. "Anh biết. Anh cũng muốn làm bất cứ điều gì cho em." "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro