WAtchnight B

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thôn Phệ Thương Khung

Tác giả: Hà Mễ XL

Quyển I: Thức tỉnh

Chương 28: Ma thú tập kích.

Dịch giả: Vô Thuỷ Đại Đế

Nguồn: Bạch Ngọc Sách

NỘI DUNG: HIDE

"Hiên Viên sư đệ, đệ liều mạng như vậy làm gì, đại ca đã nói mọi người nghỉ ngơi thật tốt, từ hôm nay trở đi, có thể sẽ xuất hiện một trường ác đấu. Cho dù đệ có hồi lực đan, nhưng tinh thần vẫn sẽ mệt mỏi mà." Nhan Tử Vận quan tâm nói.

Hiên Viên cười cười, giờ phút này, hắn cảm giác được trên dưới toàn thân mình khoan khoái dễ chịu, phun ra nuốt vào thiên địa linh khí.

"Không có gì đâu mà, đệ luyện quyền một đêm chỉ càng thêm sinh long hoạt hổ mà thôi. Tỷ đừng lo."

Trong đêm hôm qua, bởi vì không có đốt lửa, chỉ nương theo ánh trăng, mỗi người đều không thể nhìn thấy rõ ràng chiêu thức quyền pháp của Hiên Viên. Nhưng bọn họ đều có thể cảm nhận được quyền phong lạnh thấu xương, cùng với một tia long uy nhàn nhạt. Đây chính là một loại khí thế của thần thông, đối với thần thông mọi người đều có áp chế rất lớn.

Trong lòng họ biết rõ, thần thông tu luyện của Hiên Viên tuyệt đối áp đảo họ, rất có thể là thần thông Địa cấp. Chỉ có Doãn Chân Lạc biết rõ, thần thông mà Hiên Viên tu luyện chính là Thiên cấp đỉnh phong, Thiên Long tuyệt học của Doãn gia. Xem ra, ngày đó Hiên Viên vẫn bảo lưu một ít tin tức đối với nàng, bất quá, nàng cũng không có trách Hiên Viên. Chỉ cần nói những điều kia đã đủ chứng minh sự tín nhiệm của hắn đối với nàng.

Hiên Viên sau một đêm luyện cốt, cảm giác được cốt cách của mình càng thêm kiên cố, lực lượng từ 150 ngưu chi lực tăng trực tiếp lên 170 ngưu chi lực, nhưng người bình thường căn bản không thể nhìn thấu.

Hiệu quả do Đấu Thiên Châu mang đến thật sự quá lớn. Có thể tưởng tượng một chút, có một ít tu luyện giả cả đời chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới Đấu Giả, Đấu Sĩ, Đấu Sư, mỗi một lần tăng thêm 1 ngưu chi lực, đối với bọn họ là một loại chướng ngại cực lớn, rất khó có thể vượt qua ranh giới đó. Nhưng Hiên Viên chỉ trong một đêm, tăng lên 20 ngưu chi lực, điều này đủ để chứng tỏ tư chất tu luyện khủng bố của Hiên Viên.

Đối với lực lượng tăng lên của mình, Hiên Viên cảm giác vẫn chưa thoả mãn. Uy lực chân chính của Đấu Thiên Châu còn chưa được phát huy, bởi vì nó là Địa khí, cần phải dùng Đấu khí để thôi thúc vận chuyển, tăng lên uy lực gấp đôi của nó. Chỉ có điều, trước mắt Hiên Viên còn chưa có được lực lượng để thúc dục Đấu Thiên Châu mà thôi.

Nhan Lương lại một lần nữa liếc nhìn Hiên Viên đầy tán thưởng, càng ngày càng khẳng định ánh mắt của Nhan Tử Vận. Hiên Viên cho hắn một cảm giác mỗi thời mỗi khắc đều đang phát triển, từ đêm hôm qua đến bây giờ đã cao thêm 5 phân, đạt tới 1m7. Nhan Lương hiểu rõ, Hiên Viên tuyệt đối vẫn chỉ là cảnh giới Đấu Sư, nhưng luyện cốt đã đạt tới cảnh giới đại thành, nếu không cũng không thể nào chỉ trong một đêm cao thêm được 5 phân. Hắn thật sự không tưởng tượng nổi, Hiên Viên cần phải tích súc bao nhiêu lực lượng mới có thể đột phá, tiến vào cảnh giới Đấu Sư đỉnh phong!

Nhan Lương cũng không nói thêm điều gì, chỉ hời hợt nói một câu:

"Mọi người, lên đường thôi."

Một đoàn người theo sát sau lưng Ô Nguyệt mã của Nhan Lương, tất cả đều rất cẩn thận, dùng tốc độ nhanh nhất tiếp tục thâm nhập vào bên trong.

Hiên Viên ngồi trên lưng Cô Tinh, bụng cồn cào như bị sét đánh, cho Cô Tinh ăn một viên Tích Cốc Đan rồi cũng tự nuốt lấy một viên. Nhưng hắn vẫn cảm thấy đói, bèn ăn thêm một viên, lúc này mới cảm nhận được một dòng nước ấm dung nhập vào trong tứ chi bách hải, tẩm bổ lấy nhục thể của mình.

Nhìn thấy một màn như vậy, Nhan Tử Vận rất hoảng sợ, nói:

"Hiên Viên sư đệ, đệ ăn hết hai viên Tích Cốc Đan sao?"

Hiên Viên chỉ nở nụ cười, đáp:

"Ăn hai viên thì có sao đâu, bộ có chuyện gì à?"

Nhan Tử Vận thở dài, nói:

"Tỷ bước vào cảnh giới Đấu Linh cũng chỉ mới có một thời gian ngắn mà thôi. Chỉ có đến cảnh giới Đấu Linh đỉnh phong, mỗi ngày mới cần dùng hai viên Tích Cốc Đan để thoả mãn cho nhu cầu của cơ thể. Trước mắt, mỗi ngày tỷ chỉ vần một viên là đủ. Ài, Hiên Viên à, đơn thuần chỉ tính đến cường độ thân thể, đệ đã mạnh hơn so với tỷ rồi ah."

Trong lòng Hiên Viên rất hưng phấn, cười ha ha nói:

"Đại sư tỷ yên tâm đi, đệ sẽ không ăn hiếp tỷ đâu."

Dứt lời, hắn rút ra một thanh trường kiếm hạ phẩm do Nguyệt Hoa môn ban thưởng, cả danh tự cũng không có. Khi không tới thời khắc cuối cùng, hắn cũng không muốn lộ ra Du Long Kiếm của mình.

Nhan Lương dẫn theo đoàn người của Hiên Viên đi về phía trước cả một buổi, đột nhiên, liên tiếp hơn mười con ma thú xung phong liều chết bay thẳng đến đội ngũ của họ.

"Cẩn thận, nghênh địch!"

Trong tay Nhan Lương xuất hiện một thanh kiếm, tên là Nguyệt Mang Kiếm, là một thanh quỷ khí thượng phẩm. Kiếm vừa xuất, Đấu khí quanh thân Nhan Lương lập tức sôi trào.

Đấu khí dưới kết ấn trong tay hắn, lập tức ngưng tụ thành những hào quang như trăm ngàn thanh kiếm nhỏ, kích xạ vào người của những con ma thú đang xung phong liều chết kia.

Những cây kiếm nhỏ như kim châm tạo ra vô số lỗ thủng trên người mười con ma thú, khiến cho chúng rú thảm, trong đôi mắt bộc phát ra từng đạo huyết quang, phảng phất như đã bị dồn vào bước đường cùng, muốn liều chết để đánh cược một lần.

Kết quả không cần nghĩ, có Nhan Lương toạ trấn ở đây, hơn mười con ma thú đó đều có kết cục đầu thân chia lìa. Trong đó, có một con hắc báo là do Hiên Viên tự tay chém chết.

"Thu hoạch một chút đi, những da lông của đám ma thú này bán cũng được không ít tiền." Nhan Lương vừa dứt lời, gợi lên sự vui mừng trong lòng mọi người, đột nhiên, một bầy lớn ma thú lại xuất hiện, tiếp tục hướng về phía đội ngũ của bọn họ trùng sát.

Nhan Lương nhướng mày, quát khẽ:

"Tình huống có gì đó không đúng lắm, mọi người cẩn thận."

Thời gian năm phút trôi qua, lúc này đã có trọn vẹn 38 con ma thú cấp bậc Đấu Sư bị chém giết. Cũng may mọi người đều tụ tập cùng một chỗ, chỉ có vài tên đệ tử Đấu Sư bị thương nhẹ mà thôi.

Giết hết đám ma thú này, trong nội tâm Nhan Lương khẽ run lên:

"Đi mau!"

Một tiếng ngựa hí dài vang lên, đoàn người vội vã tiến vào sâu trong rừng rậm.

Hiên Viên thoáng cái đã minh bạch, những con ma thú này, không phải chúng muốn chủ động công kích, mà là có người đang xua đuổi chúng chạy tới bên này.

Xem ra, người muốn ra tay với hắn đã bắt đầu xuất hiện. Hơn nữa, hắn lại không biết được phương vị của bọn chúng, chỉ sợ sau này sẽ càng lúc càng nguy hiểm.

Nhan Lương hiển nhiên cũng biết, chuyện này là do có người cố ý gây nên. Nếu như lúc nãy tiếp tục ngừng lại chỗ đó để thu hoạch chiến quả, tuyệt đối sẽ bị những con ma thú khác vây công. Mặc dù bản thân hắn không có nguy hiểm, nhưng nhất định sẽ có đệ tử bị giết chết. Mục tiêu của mọi người lần này không phải là rừng rậm, mà chính là Hồng Nhật Ma Quật ở sâu bên trong, tuyệt đối không thể để cho lực lượng bị hao tổn ở nơi này.

"Có người cố ý gây chuyện." Hiên Viên nói.

"Tỷ biết rồi. Những kẻ này không dám xuất hiện, muốn mượn tay Ma thú để giết chết chúng ta." Trong lòng Nhan Tử Vận lạnh lẽo, gương mặt mỹ lệ cũng dần chuyển thành sát phạt quyết đoán. Dù sao nàng cũng là người được bồi dưỡng trở thành chưởng môn đời sau của Nguyệt Hoa môn, tâm kế nàng vẫn phải có, chỉ thoáng trong chốc lát đã suy nghĩ thông suốt.

"Không biết kẻ nào đã hạ thủ, mau chóng chạy tới Hồng Nhật Ma Quật, cùng với sư huynh đệ chân truyền đệ tử tụ hợp. Đến lúc đó, chúng ta người đông thế mạnh, sẽ không có kẻ nào dám ra tay." Vừa mới nói xong, Nguyệt Mang kiếm trong tay Nhan Lương bộc phát ra hào quang chói mắt, từng đạo Đấu khí sắc bén phóng thẳng tới phía trước mở đường, khiến cho tất cả những thứ ngăn cản bị xé thành phấn vụn.

Sau hai giờ, mặt đất càng ngày càng trở nên cứng rắn, hoang vu, các loại độc vật căn bản không thể sinh tồn, cây cối dần dần trở nên thưa thớt.

Thế nhưng, từng đạo từng đạo khí tức lại ngưng tụ thành một chỗ, tiếng đánh giết vang lên, mùi máu tanh phiêu đãng trong không khí.

Đoàn người do Nhan Lương dẫn đầu tăng thêm tốc độ, tiến về phía trước. Cùng với cây cối trở nên thưa thớt, ánh sáng càng ngày càng rực rỡ, tiếng chém giết càng ngày càng nhiều, càng ngày càng hỗn tạp. Có người gào thét, có ma thú rống gào, khi bức tranh này xuất hiện trước mặt mọi người, thì ra là đệ tử của Nguyệt Hoa môn đang cùng với một đám ma thú chém giết. Nhóm ma thú này, thực lực cao nhất đã đạt tới cảnh giới Đấu Vương rồi.

Items 

Trả lời kèm Trích dẫn

Đã có 7 thành viên gửi lời cảm ơn đến Thiên Không vì bài viết này.

  [Hiện ra]

Thiên Không

Hôm nay  01:24 AM

#29

Tổng Tuần Sát

♥Thuộc Quyền Sở Hữu Của Lam Lam♥

Ngày tham giaFeb 2010Bài viết21,413Xèng317,509Thanks12,144Thanked: 977,450/21,279

Thôn Phệ Thương Khung

Tác giả: Hà Mễ XL

Quyển I: Thức tỉnh

Chương 29: Mãng Long thảo.

Dịch giả: Vô Thuỷ Đại Đế

Nguồn: Bạch Ngọc Sách

NỘI DUNG: HIDE

Nguyên lai vừa rồi trong rừng rậm, Đổng Tuyên, Lữ Phong, Đinh Hàn, Nguyệt Tàn, bốn người đã tìm được vị trí của Nhan Lương.

Cho nên, bọn chúng thi triển ra thần thông xua đuổi những con ma thú này, muốn tạo thành một sự hỗn loạn, đồng thời còn có dụng tâm hiểm ác khác, đó chính là muốn dùng máu của những con ma thú này đưa tới ma thú càng cường đại hơn nữa.

Hiển nhiên, sau khi bị Nhan Lương nhìn thấu quỷ kế, kế hoạch của bọn chúng đã vô dụng, chỉ có thể chạy tới Hồng Nhật Ma Quật trước, sau đó lợi dụng việc tiến vào lòng đất để tìm cơ hội hạ thủ.

Thế nhưng, ngay khi bọn chúng tới gần Hồng Nhật Ma Quật, lại phát hiện một mảng rừng rậm cách đó không xa, trên một khối đá nham thạch lớn, mọc ra một cay thảo dược.

Cây thảo dược này nếu nhìn tổng thể thì giống như rồng lại giống rắn, tên là Mãng Long thảo, là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ quý hiếm.

Thiên tài địa bảo phân chia làm bảy cấp bậc: Hoàng cấp, Huyền cấp, Địa cấp, Thiên cấp, Tiên cấp, Thần cấp, Đạo cấp. Mà cây Mãng Long thảo này đã là thiên tài địa bảo Thiên cấp rồi. Thiên tài địa bảo đẳng cấp càng cao sẽ càng khó xuất hiện, một khi nó đã hiện thế, thậm chí sẽ có linh trí của bản thân, tự bảo vệ mình, đồng thời công kích người khác. Những loại thiên tài địa bảo này đều sẽ hấp dẫn dị thú cường đại đến thủ hộ, có những loại cực kỳ hiếm thấy đều sẽ có những công hiệu đặc thù.

Ví dụ như ăn cây Mãng Long thảo này, sẽ giúp cho kinh mạch trong cơ thể càng thêm cường đại, dung nhập càng nhiều Đấu khí. Đây là một điều cực kỳ hiếm thấy, sẽ mang đến đột phá rất lớn về số lượng dung nạp Đấu khí, chuyển hóa lượng thành chất, tạo thành sự biến đổi to lớn. Nói cách khác, cây Mãng Long thảo này so với Đấu Vương đan còn muốn trân quý hơn rất nhiều lần!

Vô luận là Đổng Tuyên, Lữ Phong, Đinh Hàn hay Nguyệt Tàn, đến cảnh giới hiện tại của bọn chúng, tiềm lực rõ ràng có hạn, rất khó có khả năng đột phá thêm nữa.

Bằng không, với thực lực Đấu Vương của Đổng Tuyên, Lữ Phong, Đinh Hàn thì việc tiến vào Đấu Long Tiên Phủ làm đệ tử nội môn là chuyện rất đơn giản. Nhưng với loại đệ tử không có tiềm lực này, đối với Đấu Long Tiên Phủ không hề có ý nghĩa nào cả, còn không bằng để bọn chúng ở lại Nguyệt Hoa môn, tạo thành một lực lượng không nhỏ, tọa trấn môn phái.

Nhưng nếu bọn chúng ăn được cây Mãng Long thảo này, có lẽ sẽ thay đổi được kết quả trước kia.

Vì thế, cả bốn người suất lĩnh tiểu đội của mình tiến thẳng đến tảng nham thạch lớn, chuẩn bị hái cây Mãng Long thảo này. Nhưng mà thiên tài địa bảo đều sẽ có dị thú thủ hộ.

Một con dị thú có thực lực cảnh giới Đấu Vương, tên là Địa Nham Long, cưỡng hãn kinh người, thân thể của nó chắn chắn đến nổi có thể so với Đấu Tông.

Hơn nữa, trong khu rừng rậm này, Địa Nham Long còn có thể hiệu lệnh rất nhiều ma thú. Chỉ trong chốc lát, nó đã cùng với tiểu đội do ba gã đệ tử mạnh nhất Nguyệt Hoa môn lao vào chém giết.

Trên mặt đất gần tảng nham thạch sinh ra Mãng Long thảo, nằm mấy chục thi thể đệ tử của Nguyệt Hoa môn cùng với xác của hơn trăm con Ma thú.

Máu của họ thẩm thấu vào trong mặt đất, nhiễm hồng cả một khu vực, quả thực là huyết tinh trùng thiên. (mùi máu tanh ngút trời)

Một đoàn người của Nhan Lương vừa vặn chứng kiến được bức tranh tàn khốc này, chỉ thấy Đổng Tuyên, Lữ Phong, Đinh Hàn, Nguyệt Tàn đang thi triển thần thông thủ đoạn của mình, oanh kích Địa Nham Long.

Thân thể của Địa Nham Long như dùng nham thạch tạo thành, với thực lực hiện tại của Đổng Tuyên, Lữ Phong, Đinh Hàn, Nguyệt Tàn, kêu bọn chúng đi oanh sát con quái thú cao 12m, chiếm diện tích hơn 20m vuông này quả thật hơi miễn cưỡng. Chỉ có điều, bọn chúng cũng khiến cho con Địa Nham Long liên tục gào rống đau đớn.

Cảm nhận được khí tức của tiểu đội Nhan Lương, trên khuôn mặt Nguyệt Tàn lóe lên vẻ dữ tợn, rồi vội vàng nói:

"Nhan sư huynh, nhanh tới giúp chúng ta một tay. Con Địa Nham Long này thủ hộ Mãng Long thảo, là một thiên tài địa bảo Thiên cấp, có thể mở rộng kinh mạch, đối với chúng ta có trợ giúp cực lớn."

Nghe được lời nói của Nguyệt Tàn, Đổng Tuyên, Lữ Phong, Đinh Hàn thoáng chốc đã minh bạch ý tứ của hắn. Hiện tại bốn phía có rất nhiều ma thú, những đệ tử nội môn do bọn hắn mang đến đều đã chết hơn phân nửa, số còn lại thì đang đau đớn giãy dụa. Nếu khiến cho con Địa Nham Long này ngăn chặn Nhan Lương, sau đó khiến cho đàn Ma thú tấn công giết chết đoàn người Hiên Viên, thì cuối cùng Nhan Lương cũng sẽ khó thoát khỏi cái chết.

"Đúng vậy, Nhan Lương sư đệ, mau tới giúp chúng ta một tay." Đông Tuyên lập tức ra lệnh.

Nhan Lương chần chờ một chút, liền bị Hiên Viên kéo lại, nói:

"Không nên đi!"

"Hừ, ta chính là chân truyền đại đệ tử, các ngươi dám không nghe lời ta? Có phải muốn ta dùng môn quy để xử trí các ngươi hay không?" Đông Tuyên chứng kiến Hiên Viên ngăn cản Nhan Lương, phẫn nộ gầm lên.

"Hiên Viên, mày chỉ là một tên đệ tử nội môn nho nhỏ, lại dám can thiệp chuyện giữa các chân truyền đệ tử bọn tao sao?"

"Hừ, chỉ là một chân truyền đệ tử cùi bắp của Nguyệt Hoa môn thì có là cái quái gì, tao chính là người được Phong Liệt sư huynh chỉ đích danh trở thành đệ tử ngoại môn của Đấu Long Tiên Phủ, tụi mày dám chửi tao hả?" Hiên Viên lạnh lùng nhìn Đổng Tuyên, cao giọng phẫn nộ nói: "Phong Liệt sư huynh để cho chúng ta vây quét Hồng Nhật Ma Quật, các ngươi lại dám trái lệnh trốn ra chỗ này, hi sinh tánh mạng của đệ tử nội môn tranh đoạt Mãng Long thảo vì dục vọng cá nhân của riêng mình. Điều này rõ ràng là các ngươi không đem lời nói của Phong Liệt sư huynh để vào mắt. Đây chính là sự bất kính đối với Phong Liệt sư huynh!"

Đổng Tuyên, Lữ Phong, Đinh Hàn, Nguyệt Tàn bị Hiên Viên phẫn nộ mắng chửi thì sửng người, không nghĩ tới tên khốn này lại có dũng khí lớn đến như vậy, đem Phong Liệt công tử làm dao để chém gió, nhưng bọn chúng lại không dám bác bỏ, trong nội tâm cả đám hận đến nghiến răng nghiến lợi.

"Thiên tài địa bảo, người có năng lực sẽ có quyền hưởng dụng. Mãng Long thảo sinh ở chỗ này, chúng ta gặp được thì tất nhiên phải hái lấy, sao có thể để lợi ích cho bọn Thú tộc được. Cho dù Phong Liệt công tử có đến đây, cũng chưa chắc sẽ trách phạt chúng ta, có khi Phong Liệt công tử còn thu làm của riêng ấy chứ." Nguyệt Tàn bị trúng một cái tát của Phong Liệt, trong lòng vẫn còn rất sợ hãi, nên cũng không dám nói ra lời quá kiêu ngạo.

"Nhan Lương sư huynh, huynh còn chần chờ cái gì nữa, mau mau tới giúp cho chúng ta một tay. Chỉ cần giết được con Địa Nham Long này, chỗ tốt sẽ có rất nhiều, có khi huynh còn có thể đột phá đến Đấu Vương cũng không biết chừng." Nguyệt Tàn ra sức dụ dỗ Nhan Lương.

Hiên Viên không đợi Nhan Lương mở miệng đã lập tức quát lạnh:

"Phù chiếu của Đấu Long Tiên Phủ chính là thiên mệnh, Phong Liệt công tử sai chúng ta đến đây vây quét Hồng Nhật Ma Quật là có sự tính toán của huynh ấy. Các ngươi nếu đã muốn tranh đoạt thiên tài địa nào, vậy thì tự tranh đi, chúng ta chỉ tuân theo mệnh làm việc, giết chết Ma tộc, thu được ban thưởng cũng chưa hẳn thấp hơn cái Mãng Long thảo này đâu. Chúng ta đi!"

Hiên Viên làm sao lại không biết đây là một bẫy rập. Từ nét mặt của Đổng Tuyên, Lữ Phong, Đinh Hàn, Nguyệt Tàn, hắn chỉ cần nhìn là đủ hiểu rồi.

"Hiên Viên tiểu tử kia, mày chém gió cũng ít thôi, Phong Liệt công tử cũng chỉ là gọi tên mày, chứ chưa có bao giờ thu mày làm đệ tử Đấu Long Tiên Phủ cả. Mày lại dám lấy dưới phạm trên, loại người ti tiện như mày, tiến vào Đấu Long Tiên Phủ cũng chắc chắn sẽ chết, hôm nay tao đưa mày đi trước một đoạn đường luôn!" Đinh Hàn nộ khí đánh vào người Địa Nham Long một cái. Hiển nhiên, miệng lưỡi Hiên Viên bén nhọn như vậy, mọi chuyện đều lấy Phong Liệt ra hù dọa, loại quái vật khổng lồ như vị kia hắn không dám mạo phạm, nhưng mà giết chết Hiên Viên, chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến mà thôi.

Chỉ thấy Đinh Hàn cầm trong tay một nguyệt luân, chém hướng về phía Hiên Viên. Sắc mặt Nhan Lương đại biến, hắn chỉ là Đấu Cuồng đỉnh phong mà thôi, mà Đinh Hàn lại là người đã bước vào cảnh giới Đấu Vương, chênh lệch một cái cảnh giới, lực lượng khác biệt như trời với đất, căn bản không cách nào ngăn cản nổi.

Nhưng đúng ngay lúc này, một cỗ khí thế vô cùng khủng bố từ trên trời giáng xuống. Chỉ thấy một đạo phong nhận màu xám chém xuống đỉnh đầu Đinh Hàn, khiến cho máu tươi bắn thẳng lên trời, rải khắp bốn phía. Thân thể của Đinh Hàn đã trực tiếp bị cắt thành hai nửa.

"Hừ, kể từ hôm nay, Hiên Viên chính là đệ tử của Đấu Long Tiên Phủ ta. Đấu Long Tiên Phủ chính là cần một đệ tử như vậy, ai dám động đến hắn?" Một gã nam tử ngồi trên lưng một con Long Lân mã, mã đạp thiên không, khiến cho Đổng Tuyên, Lữ Phong, Nguyệt Tàn rét lạnh, sợ tới mức hồn phi phách tán.

"Hiên Viên, ngươi nói rất khá, không uổng công bổn công tử đối với ngươi có một vài phần kính trọng. Không phải chỉ là một cây Mãng Long thảo thôi sao?"

Phong Liệt có gương mặt cực kỳ tuấn tú, mày kiếm mắt sao, giơ tay nhấc chân đều có được khí thế của thượng vị giả chí cao vô thượng. Hai tay hắn kết ấn, từ trên người hắn, một cỗ phong hệ Đấu khí trào ra, tạo thành cuồng phong trên mặt đất, trực tiếp cuốn bay Đổng Tuyên, Lữ Phong, Nguyệt Tàn ra ngoài, vô số cây cối bị cuồng phong cuốn tới, mang tất cả nghiền nát thành tro bụi!

"Thiên Phong Cương Nhận! Xoắn cho ta!"

Từng đạo Đấu khí vô cùng khủng bố ngưng tụ thành thiên phong cương nhận trực tiếp chém lên thân thể dày đặc của con Địa Nham Long.

Chỉ thấy làn da vốn vô cùng chắc chắn của nó bị chém tạo thành những vết thương dữ tợn, máu chảy cuồn cuộn. Một ít ma thú quanh người Địa Nham Long, không có con nào may mắn sống sót, đều bị chém thành hai nửa, máu nhuộm thiên không.

Chỉ trong nháy mắt, Địa Nham Long cơ hồ muốn bỏ trốn ngay lập tức, nhưng đã không còn kịp. Chỉ thấy Phong Liệt xuất một kiếm, khiến cho chiếc đầu của con Địa Nham Long có được một tia huyết mạch của Long tộc này bị trảm thành hai nửa, văng ra thật xa.

Items 

Trả lời kèm Trích dẫn

Đã có 8 thành viên gửi lời cảm ơn đến Thiên Không vì bài viết này.

  [Hiện ra]

Thiên Không

Hôm nay  01:25 AM

#30

Tổng Tuần Sát

♥Thuộc Quyền Sở Hữu Của Lam Lam♥

Ngày tham giaFeb 2010Bài viết21,413Xèng317,509Thanks12,144Thanked: 977,450/21,279

Thôn Phệ Thương Khung

Tác giả: Hà Mễ XL

Quyển I: Thức tỉnh

Chương 30: Hồng Đào.

Dịch giả: Vô Thuỷ Đại Đế

Nguồn: Bạch Ngọc Sách

NỘI DUNG: HIDE

"Bái kiến Phong Liệt công tử!" Đổng Tuyên, Lữ Phong, Nguyệt Tàn toàn thân lãnh lẽo, rất sợ Phong Liệt trực tiếp xuất thủ, chém giết bọn chúng. Nguyên một đám phủ phục trên mặt đất, dập đầu liên tục.

Phong Liệt cũng không thèm nhìn bọn chúng, duỗi tay tạo thành hấp lực, Mãng Long thảo ngay lập tức rơi vào tay hắn. Chỉ thấy một cỗ khí tức mãng long phóng thẳng lên trời, công sát về phía Phong Liệt.

Phong Liệt hời hợt bắn ra một chỉ, đánh vào trên cỗ hơi thở, khiến cho nó triệt để chôn vùi. Tuy nhiên, cỗ hơi thở này lại khiến cho bọn Đổng Tuyên xanh lét cả mặt mày, coi như là thực lực mạnh như Đông Tuyên, nếu bị cỗ hơi thở này đánh lén, chắc chắn cũng sẽ bị trọng thương.

Đội ngũ do đệ tử chân truyền Nguyệt Hoa môn dẫn đầu xuất hiện càng ngày càng nhiều, bắt đầu tụ tập tại cách Hồng Nhật Ma Quật không xa. Bọn họ nhìn thấy một màn như vậy, trong nội tâm mỗi người run lên, nhao nhao tiến lên trước, hướng về phía Phong Liệt quì bái, hành lễ.

Long Lân mã toàn thân lân phiến, Phong Liệt cưỡi trên người nó chậm rãi hạ xuống đất, khí thế kinh người. Hắn rất hài lòng nhìn Hiên Viên, nói:

"Cây Mãng Long thảo này coi như là lễ gặp mặt ta tặng cho ngươi."

Mãng Long Thảo nhẹ nhàng rơi vào tay Hiên Viên. Nghe được lời nói của Phong Liệt, trái tim Đổng Tuyên, Lữ Phong, Nguyệt Tàn như đang nhỏ máu, bọn hắn tốn biết bao công sức cùng với mạng người, vì muốn tranh đạt Mãng Long thảo này nhưng đều công cốc, rốt cuộc lại thành toàn cho Hiên Viên, khiến cho nội tâm của bọn chúng phẫn hận không thôi!

Hiên Viên chắp tay thi lễ về phía Phong Liệt:

"Ra mắt Phong Liệt sư huynh, đa tạ ban thưởng của Phong Liệt sư huynh."

Nhan Lương cùng với một đám đê tử nội môn nhao nhao quỳ lạy về hướng Phong Liệt, chỉ có Nhan Tử Vận là do dự một lát, rồi cũng giống như Hiên Viên, chỉ chắp tay thi lễ mà thôi.

"Rất tốt, biết cấp bậc lễ nghĩa mà không mất tín tâm, đạo tu luyện Đấu khí, nếu như gặp người liền bái, tu vi sau này gần như đã đoạn tuyệt. Nếu đánh mất chính mình, làm sao có thể đột phá." Phong Liệt cười dài một tiếng, vung tay lên, chỉ thấy từ trong cơ thể Địa Nham Long bay ra một khỏa nội đan lớn cỡ nắm tay, cùng với một cây xương cốt dài hai mét, tất cả đều rơi vào trong tay Hiên Viên.

"Đây là nội đan của Địa Nham Long, còn đây là xương sống tụ tập tất cả tinh hoa suốt một đời của nó. Giá trị rất xa xỉ, coi như là lễ vật ta tặng cho ngươi khi gia nhập đệ tử ngoại môn Đấu Long Tiên Phủ. Hiên Viên, ngươi làm rất tốt, rõ ràng chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, lực lượng lại có đột phá to lớn, rất tốt, rất tốt."

Những lời nói của Phong Liệt thiếu chút nữa đã khiến cho nội tâm rất nhiều đệ tử chân truyền điên cuồng. Nội đan của con Địa Nham Long này có thể so với Đấu Tông, còn có chiếc xương sống cường hãn nhất, tụ tập toàn bộ tinh hoa thai nghén, vậy mà cũng đưa cho Hiên Viên, khiến trong lòng mỗi người ghen ghét muốn điên lên.

Hiên Viên hít sâu một hơi, hắn cảm giác được trong cây xương sống cùng với viên nội đan này có ẩn chứa uy thế của Địa Nham Long.

Đối mặt với lễ vật như vậy, Hiên Viên tất nhiên sẽ không khách khí thu vào, rồi đi tới trước mặt Đinh Hàn, đem kiện tuyệt phẩm quỷ khí Nguyệt Luân cùng với tất cả tài sản của hắn vơ vét toàn bộ, cực kỳ quang minh chính đại. Điều này khiến cho vô số người trợn mắt há hốc mồm, nhưng trên mặt Hiên Viên lại không có một chút xấu hổ, thản nhiên nói:

"Thỉnh Phong Liệt sư huynh chỉ thị, bước tiếp theo chúng ta phải làm như thế nào?"

"Bước tiếp theo, trước tiên ta sẽ vào trước, trấn áp cao thủ trong Ma tộc, còn các ngươi thừa cơ hội đó, truy sát càng nhiều chiến sĩ Ma tộc, trảm binh mã của chúng. Chém giết ma tộc càng nhiều, sẽ lấy được ban thưởng càng lớn! Hiên Viên, nhân cơ hội này, ngươi cũng nên tôi luyện một chút, sau khi chuyện này chấm dứt, ta sẽ mang ngươi quay về Đấu Long Tiên Phủ. Đệ tử Nguyệt Hoa môn nghe lệnh, vây quét Hồng Nhật Ma Quật, không được chậm trễ."

Phong Liệt khống chế Long Lân mã, đối với một màn diễn ra trước mắt coi như không thấy, rồi bay thẳng vào sâu trong Hồng Nhật Ma Quật, xung phong trùng sát.

Hắn phi thường yêu thích cái loại người có tinh thần đào tiền bạc từ trên xác người chết như Hiên Viên, tu luyện chính là phải cần vô số tiền tài để chống đỡ, Hiên Viên làm như vậy chẳng những không khiến cho hắn phản cảm, ngược lại càng thêm yêu thích mà thôi.

"Vâng." Nguyên một đám đệ tử chân truyền của Nguyệt Hoa môn đồng loạt đứng dậy. Trải qua sự việc vừa rồi, có không ít người bắt đầu hướng tới Hiên Viên nịnh nọt.

"Hiên Viên sư đệ, tiền đồ vô lượng a. Về sau khi tiến vào trong Đấu Long Tiên Phủ thì cũng đừng quên chúng ta ah."

"Đúng vậy, Hiên Viên sư đệ, đệ tuổi con trẻ, tư chất lại kinh người, sau này chắc chắn sẽ là một nhân vật khó lường a. Chúc mừng Hiên Viên sư đệ trở thành một thành viên của Đấu Long Tiên Phủ."

"Đã sớm nghe nói có một đệ tử thiên tài tiến vào Nguyệt Hoa môn, có thể vượt hai cái cảnh giới đánh bại Hồng Văn. Hôm nay nhìn thấy, quả thật là danh bất hư truyền a."

"Hiên Viên sư đệ uy vũ bất phàm, không thể so với chúng ta a...."

Các lời nịnh nọt ùn ùn kéo tới, Hiên Viên chỉ nhếch miệng mỉm cười, cưỡi trên lưng Cô Tinh, kéo Nhan Tử Vận lên rồi nói:

"Chư vị, trảm sát Ma tộc yêu nghiệt mới chính là điểm trọng yếu, giết càng nhiều ban thưởng càng phong phú a."

Dứt lời, Hiên Viên cùng với Nhan Tử Vận cưỡi trên lưng Cô Tinh, xung phong lao nhanh về phía Hồng Nhật Ma Quật. Nhan Lương, Thạch Tòng Vũ, Liễu Phiêu Nhứ theo sát phía sau, còn những đệ tử chân truyền khác suất lĩnh đệ tử nội môn của mình, gần ngàn người, cũng đều điên cuồng lao về phía Hồng Nhật Ma Quật.

Hồng Nhật Ma Quật, nhìn xuống giống như một cái động tối đen không đáy. Cửa động rộng hơn một ngàn mét, dựa vào sườn dốc nối thẳng vào trong lòng đất. Gần ngàn người trùng sát tiến vào, hoa quang lấp lánh.

Bên ngoài Hồng Nhật Ma Quật chỉ còn lại có Đổng Tuyên, Lữ Phong, Nguyệt Tàn, Nguyệt Đằng cùng với một vài đệ tử nội môn mà thôi. Tình huống cực kỳ thê thảm.

Lữ Phong cùng với Nguyệt Tàn còn bị thương nhẹ trong lúc chém giết Địa Nham Long, lại không thu hoạch được gì, hao binh tổn tướng, quả thật là tiền mất tật mang đúng tiêu chuẩn.

"Làm sao bây giờ? Hiện tại có Phong Liệt công tử che chở cho nó, với thực lực cao thâm mạt trắc của Phong Liệt công tử, nếu chúng ta dám động thủ, chỉ sợ sẽ chết rất thảm a."

"Đinh Hàn bị chết đúng là quá thảm. Với thủ đoạn hung ác của Phong Liệt công tử, căn bản không phải người như chúng ta có thể ngăn cản. Lần này, đối với chúng ta cũng coi như là một cơ hội cực lớn, chúng ta...."

"Có người đến!" Đúng lúc này, Đổng Tuyên, người có thực lực mạnh nhất đột nhiên lên tiếng.

Chỉ thấy khoảng chừng 18 tên có thực lực ít nhất tại Đấu Linh, còn có một gã đạt tới cảnh giới Đấu Cuồng xuất hiện. Nguyệt Đằng kích động hoan hô, vốn là hao binh tổn tướng, chỉ trong chớp mắt đã có thêm một nhánh quân tràn đầy sinh lực, tự nhiên sẽ không có gì tốt hơn chuyện này.

"Hồng thành chủ!"

Người tới chính là thành chủ Hồng Nhật thành!

"Ra mắt chư vị, tiểu nhi Hồng Trí bị Hiên Viên gây thương tích, chất nhi Hồng Văn bị nó chọc mù một mắt. Hồng Đào ta nếu không báo thù này, mặt mũi của Hồng Nhật thành ta đều sẽ mất hết. Lần này ta xuất ra toàn bộ tinh nhuệ của Hồng Nhật thành, một phương diện chính là muốn giết chết Hiên Viên, còn mặt khác đó chính là chém giết thật nhiều Ma tộc, sau đó tiến vào Đấu Long Thưởng Phạt Đài để nhận ban thưởng phong phú, chư vị ý định như thế nào?"

Kỳ thật, trước đây Nguyệt Đằng đã cho người truyền tin đến tay Hồng Đào, mới khiến cho hắn dám lớn mật đến thế. Nếu đã là người cùng chung trận tuyến, thì cũng không cần phải giấu diếm bất cứ điều gì. Hơn nữa, nếu như có thể chiêu gọi được hai gã cấp bậc Đấu Vương, đối với Hồng Nhật thành cũng có chỗ tốt rất lớn. Hắn cũng nhìn ra được, hai gã đệ tử chân truyền Đấu Vương này cũng không có cảm tình tốt lành gì với tên Hiên Viên kia.

"Tốt, có thể có được sự ủng hộ của Hồng thành chủ, lần liên hợp cùng một chỗ này của chúng ta nhất định sẽ chém giết được vô tận Ma tộc, hơn nữa nhổ cái đinh Hiên Viên trong mắt này." Vẻ mặt Nguyệt Tàn dữ tợn, hắn biết rõ Hiên Viên lòng dạ độc ác, nếu để cho Hiên Viên tiến vào trong Đấu Long TIên Phủ, đợi đến lúc cảnh giới đại thành, hắn chắc chắn sẽ khó thoát khỏi cái chết, cho nên hắn cùng với Hiên Viên đã đạt tới mức thủy hỏa bất dung.

"Nói rất đúng, trong lòng ta có một kế sách, tuyệt đối có thể giết chết Hiên Viên một cách hoàn mỹ nhất, mà Phong Liệt công tử lại không thể tìm thấy bất kỳ chứng cớ nào để gây phiền phức đối với chúng ta." Đổng Tuyên nhìn thấy một chi quân lực hùng mạnh này, trong lòng lập tức nảy ra ý định, phát ra lệnh mệnh: "Đi thôi, mỗi một gã chiến sĩ Ma tộc đều là tiền. Bên trong Hồng Nhật Ma Quật có không ít thiên tài địa bảo, cơ hội lần này cực kỳ khó được, bỏ lỡ sẽ rất hối tiếc."

Dưới sự dẫn dắt của Đổng Tuyên, một đoàn người vội vàng lao nhanh về phía Hồng Nhật Ma Quật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro